jennymai
member
ID 51045
04/08/2009
|
Ở Nơi Xa Lắm....
Đến một hôm tâm hồn rạn nứt, mọi tiếng khóc vỡ òa không khiến nỗi đau vơi bớt xót xa, cô chỉ có thể ôm lấy thân thể chịu đựng cay đắng và tủi nhục mà nấc nhẹ lên như tiếng đàn tha thiết.Cơn mưa đêm qua đã trôi tan, nhưng không thể xóa tan cảm giác hẫng hụt và muộn phiền. Con người cô lúc ấy dường như không thể là thực, bởi vì người thực thì sẽ không mỉm cười, người thực không thể khóc cùng nỗi đau, và người thực không xuất hiện đúng lúc.Cô khát vọng một cuộc sống bình dị , cuộc sống mà cô chưa bao giờ thấy ,chưa từng đc cảm nhận. Cô khát khao một con người mới , một cuộc sống mới. Như cảm giác khát khao về người ấy.Nhưng điều đó chỉ là khát vọng của cô & cũng không thể là thực. Ai cũng biết ước mơ chỉ là ước mơ, nên phải biết chấp nhận sự thực dù hiển hiện trước mắt. Con người bây giờ dường như ko phải thực.Cô đã ko còn là cô nữa rồi. Bởi vì ước mơ của của cô đứng khá xa tầm với của cô , bao giờ chẳng vậy, điều mình muốn đôi khi đứng ngoài sự lưa chọn. Cô không thể đem ước mơ của chính trở thành hiện thực.Nhưng cô có thể đem niềm vui mình không có được, hạnh phúc của mình ko bao giờ có.Một nụ cười , một ánh mắt hay 1 cử chỉ thật nhỏ nhoi của mình ra để cho người ta nhìn thấy mà tiếp tục khát khao, tiếp tục sống bản lĩnh ....Dường như bây giờ cô chỉ có thể dùng chính những cái cô ước mơ,hạnh phúc của cô để đánh đổi hạnh phúc của mọi người quanh cô ....
Vẳng xa và nhẹ nhàng, càng những đêm trời đầy sao, gió mơn man có thể xoa dịu tâm hồn 1 một ai đó .Nhưng những giọt mưa cứ thế rơi lại làm cho tâm hồn một người nào đó thêm nặng nề. Cô đã tự vẽ lên vẽ lên những bức tranh đẹp nhất mà cô cảm nhận đc và cô đã ,đang & rất muốn ước mơ về nó: Về một tình yêu dịu ngọt, về một cuộc sống bình yên, về những cuộc dạo chơi khắp thế gian tươi đẹp, về những đầu nguồn xanh mát hay những dòng thác mộng mơ,về một cuộc sống thật hạnh phúc.. Cô đang cố dìm mình vào sự lãng mạn và nhiều vị thanh đạm trong cuộc sống. Nơi căn phòng nhỏ , tâm hồn biết đau đớn của cô dường như cũng muốn được hân hoan. Hẳn là, ai đó sẽ khóc đấy, khóc thật lòng và khóc trong đơn côi.
Nhưng dường như tất cả những điều đó chỉ là ước mơ.Chỉ là cơn mơ của một người cô đơn đang rất cần được sự yêu thương....Cô khóc .....Trời cũng vẫn đổ mưa......Phải chăng cơn mưa đó đang khóc cho nỗi buồn nơi cô khóc.......
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|