ngothuyvy
member
ID 55733
09/15/2009
|
Kư ức
Mưa,từng hạt mưa buồn rơi ngoài sân thượng,trong cái se lạnh của cô đơn,làm tôi nhớ người xưa...
Tôi biết,dù dối ḷng th́ tôi vẫn nhớ anh,mối t́nh đầu xa vắng...Ngày ấy,đèo tôi đi thực tế,anh thường hỏi:"V́ sao em yêu anh?",Tôi cười nói,yêu là yêu,chẳng biết tại sao cả...
Ngày ấy,anh chỉ có 1 căn tiệm nghèo với số vốn nhỏ nhoi,chưa tới 5 triệu đồng...lại 1 lúc nuôi tới 3 người em trai đang học ĐH,anh đă hy sinh...Anh thuê nhà tôi,và tôi lúc ấy chỉ là cô gái c̣n đi học,chưa biết yêu là ǵ cả...Rồi anh đến,như là định mệnh,anh cho tôi lần đầu mơ mộng,ngóng trông,lần đầu tiên tôi biết nỗi nhớ 1 người...
Anh hiền lắm,không nói nhiều...tôi yêu anh từ khi nào chẳng biết,cho tới 1 ngày ,mấy nhỏ bạn ghẹo tôi:"V ơi,nhà mày có anh chàng đẹp trai quá,làm mai tao nhé...",tôi chỉ cười và nói:"Tao chả thèm đâu..."
Cho tới1 ngày ,trên bàn tôi có bức thư t́nh của anh,cảm giác mắc cỡ và mấy ngày liền tôi ra vào nhà bằng lối cổng sau,không dám nh́n anh,,,nữa.
Rồi từ đó,mỗi ngày trên bàn học tôi khi th́ h́nh vẽ tôi,khi th́ thơ anh viết,anh yêu tôi trong lặng lẽ như vậy đấy...Dần dần tôi có cảm giác quen thuộc...Mỗi khi anh về quê,là tôi lại chờ đợi,ngóng trông dù chưa ai nói với ai 1 lời nào...Không thấy anh,trời buồn quá,nhất là những lúc trời mưa,tôi cũng vậy...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
ngothuyvy
member
REF: 483080
09/15/2009
|
Quen Nhau
Một buổi chiều ,anh vội vàng trao tôi tờ giấy nhỏ,lần đầu anh hẹn tôi đi uống nước.Với tôi ngày ấy,th́ thật là khó,v́ ba mẹ tôi vốn rất khó,dù đi học đều ba tôi đón đưa,nhưng tôi không thể từ chối ánh mắt anh tha thiết nồng nàn và,lần đầu tiên tôi dối mẹ...
Vụng về,anh đưa ra hộp cắm viết bằng thuỷ tinh,rồi như sợ ai nh́n thấy,anh đưa cho tôi và nói rất nhanh:"V ơi,anh thương em rất lâu rồi...".Khỏi phải nói,trái tim tôi lúc ấy như ngừng đập vậy,tôi chỉ nhớ ḿnh cầm lấy hộp cắm bút ấy,uống 1 hơi hết ly nước chanh và chạy 1 hơi về nhà...
Những tháng ngày sau đó,là những tháng ngày hạnh phúc của tôi...Tôi yêu anh với tất cả trái tim không chút tính toan,tôi thơ ngây và chỉ biết ngập tràn với t́nh yêu ấy...
T́nh yêu của anh chỉ là những vần thơ,h́nh hoạ vẽ,ngoài ra chẳng c̣
n ǵ hơn nữa,nhưng tôi nguyện suốt đời này chung thuỷ với anh thôi.
|
|
ngothuyvy
member
REF: 483086
09/15/2009
|
Trắc trở
Mấy tháng sau,ba mẹ tôi biết chuyện,v́ 1 buổi chiều tôi được nghỉ học,anh chở tôi đi SV ăn mỳ Quảng,nghĩ rằng về sớm,nào ngờ trời đổ cơn mưa to,xe anh ngập nước và chết máy.Măi tới hơn 8h tối tôi mới về tới nhà,và tôi đă được 1 trận đ̣n nhớ măi...
Bmẹ tôi không chấp nhận t́nh yêu ấy,và cấm cản chúng tôi...Chỉ v́ ba mẹ tôi sợ anh không có tương lai,rằng anh nhà ở quê,tôi lấy anh th́ không biết làm ruộng,rằng anh nặng gánh gia đ́nh,rằng anh là con trưởng...Tôi không biềt ǵ cả,chỉ biết rằng từ đó,trời không c̣n mây xanh nữa,mà chỉ 1 mùa đông ảm đạm,,,bởi nhớ anh.Chúng tôi không dám nh́n nhau,mỗi lần tôi nói dối để gặp anh,là mỗi lần tôi nhận những đ̣n roi của bố,đau lắm,nhưng vẫn không thể không gặp anh được...và,t́nh yêu của chúng tôi mong manh,tuyệt vọng...
|
|
ngothuyvy
member
REF: 483239
09/16/2009
|
Xa nhau!
Tốt nghiệp xong,là tôi đi...
Vào 1 buổi sáng,ba mẹ đưa tôi vào thành phố,bến xe buồn và khuất dần xa,tôi vẫn thấy bóng anh nhạt nhoà ở lại...Tôi biết,ba mẹ tôi muốn tôi quên anh.
Ngày ngày,tôi đi làm trên chiếc xe mini trung quốc ,đạp từ LLQ về 3/2,ngoài những lúc bận việc ra,tôi khi nào cũng nhớ anh cả,thư tôi viết cho anh chỉ là những lá thư gửi đi biền biệt,không 1 hồi âm...
Lễ,thu xếp về thăm quê tôi mới biết,thư tôi gửi về anh,mẹ tôi đều cất giữ,v́ tôi gửi về địa chỉ nhà.Và,ngược lại,thư của anh gửi cho tôi bị sai địa chỉ...
Từ đó chúng tôi lại lén viết thư gửi cho nhau,và nhớ nhau như những người yêu bị xa cách ở thế gian này...
Hai năm trôi đi,với t́nh yêu và nỗi nhớ,có lần về mẹ khóc:"Ba mẹ nuôi con lớn hơn hai mươi mấy năm trời mà không bằng 1 người con chỉ mới quen sao?"...Ḷng tôi đau nhói,tôi biết,ba mẹ tôi tất cả cũng chỉ v́ muốn tốt cho tôi mà thôi,từ đó,tôi dặn ḷng không làm mẹ ba tôi buồn nữa,tôi nghĩ rằng thôi thà tôi chịu khổ 1 ḿnh tôi mà thôi...
Thư anh tôi vẫn nhận,đọc rồi khóc,cứ mỗi lần nhận thư anh,là tôi viết trả lời rồi lại xé ngay đi,không gửi...khi nghĩ rằng có lỗi với mẹ tôi...
Cứ thế,thời gian trôi qua và tôi sống trong buồn bă...Thư anh giờ không c̣n t́nh yêu nữa mà chỉ có lời oán trách,mỗi lời anh viết như xé ḷng tôi vậy...
|
|
ngothuyvy
member
REF: 483240
09/16/2009
|
Mất anh!
Rồi ngày đó cũng tới,cái ngày mà tôi buồn nhất thế gian này,thư anh viết cho tôi lần cuối,bảo rằng có người con gái khác đă đến với anh...Anh viết;"Có thể anh không yêu người con gái mà anh sẽ lấy làm vợ,như anh đă yêu em.Nhưng,chắc chắn 1 điều cô ấy yêu anh nhiều hơn em,và anh sẽ chọn cô ấy,mà không chờ đợi em nữa..."
Ừ,th́ cũng thế thôi,điều đau ḷng nhất rồi cũng đến,tin anh cưới vợ,tôi không nhớ lúc ấy đă đau khổ đến thế nào...sài g̣n năm ấy chỉ c̣n 1 màu tang...như tôi để tang cho 1 cuộc t́nh buồn...
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|