lilinguyen
member
ID 57224
11/20/2009
|
1 giây cảm xúc__ Vẩn vơ
Tình là thứ vớ vẩn nhất trên đời mà ta từng biết đến. Nào là nhớ nhung, nào là giận hờn, nào là ghen tuông, vân vân và vân vân,.,., Nhưng hỏi thử, có ai tự nhận mình yêu mà không biết mấy chữ đó? Có ai tự nhận mình yêu mà biết mấy chữ đó nó có nghĩa răng? Phải không?
Ừ thế, nên người ta thêm "gia vị tình yêu" bằng một thứ hóa chất, gọi là " vô hình". Hừ, vô hình sao mà trong cái " tình tứ, ấm nồng, tỉ tê tâm sự" gì gì đó lại có từ ngữ thế này này : " Anh/ Em cảm nhận được tình yêu mùh" , hay " Anh/ Em không cảm nhận được sao?" ÔI trời, phức tạp, phức tạp wá.
Ta thấy thế! Ta biết thế! Nên ta cho cái thứ nhũn nhão gọi là tình iu chẳng qua chỉ là ngộ nhận. Này nhé, nói thử cho nghe.
Một cô bé mới lớn gặp một chàng trai mới lớn, 2 bé mới lớn gặp nhau, nói chuyện với nhau trong một tình huống nào đó, thân mật hơn, quan tâm hơn, rồi từ từ thành thói quen, giồng như cái thói quen ngày nào cũng ngủ trưa nay thay bằng gặp đối phương í! Ừ thế, rùi 1 ngày hông gạp, vì 1 lí do tế nhị nào đó, chẳng hạn về ngoại chơi, hay đi công viên, hay đơn giản hơn chỉ là ăn no quá .. ngủ quên. Hè. Rùi thức dậy, rùi thấy ôi sao hôm nay nó dài thế, sao thầy thiếu thiếu, sao nghe trong lòng nôn nao, àh, hôm nay không gặp "ấy" nên nó mới thế! Áh, rồi xong, thế là tự cho là ta "nhớ". Hôm sau phải rút kinh nghiệm, phải tranh thủ, tóm lại là tập làm quen cái cảm giác "nhớ" kia đã, nên phải ..bù. Hé hé, thế là nắm tay " Hôm qua không gặp, nhớ ấy quá àh, thấy thiếu thiếu, ấy có như tớ không?". "Ừ". Thế là dính rầu. Thường thì những cái ta nghe người ta nói, ta thường không tin, dù cho ta bít đó là 1 chân lí, còn suy nghĩ của ta, dù ta biết nó không hợp lí, nhưng ta vẫn cho là nó đúng. Con nít mà lại. ( chậc chậc). Thế là ta đã nhớ, ta thấy khó chịu khi thấy "ấy" gặp thằng khác/ con khác, ta thấy bực mình khi "ấy" cười với nó, dù là chỉ xin.. cây kẹo.. Ta có cảm giác giống như món đồ chơi của ta có tên khác tự nhiên xông xông tới, giật lấy rồi bỏ ta chông chênh ở 1 hốc bò tó nào đó rùi thoải mái mà chơi cái món đồ của ta. Ta tức là thế. Ta giận, giận mình ênh, mà "ấy" hổng biết ta giận, ta nói hổng mún đi chơi, ấy nói ta không mún chơi với ấy, ấy giận ngược lại ta. Thế là ta năn nỉ. Thế là hòa. Rồi ta rút kinh nghiệm, ta mún ta không tức, ta phải giữ chặt ấy như món đồ chơi của ta. Rồi.. ôm. Hơ hơ, tự nhiên tim đập thình thịch, tự nhiên mặt mày đỏ ửng, tự nhiên tim đập chân run. Both of them! ! ==> Mắc cỡ=> Thả ra=> Ngại ngùng=> Lúng túng=> Mạnh đứa nào nấy chạy, kàkà.
Về nhà, suy nghĩ, vặn vẹo, tủm tỉm cười, rồi coi phim hàn woóc nói " bít nhớ, bít vui, bít bùn lúc bên nhau. Bít bồn chồn lo lắng cho người ta. Bít giận hờn, bít ghen tuông. Thế là "Yêu" đó". Hơ. Ta có mấy cái đó, ta iu rùi. Ta là người lớn rồi. Héhé!
Rồi tự xưng mình iu, tự bối rối, tự tỏ tình, tự cho rằng " đó là yêu", vì ai cũng nói thế.
___ Đừng nói với ta là chữ "yêu" các bạn nói ra không phải do các bạn tự nghĩ_____
Qua bao cuộc tình chóng vánh
Qua bao sự ngộ nhận rằng ta đã yêu
Qua bao lời nói đầu môi về chuyện ta yêu, ta không yêu
Ta nhìn lại....
Rằng ta không yêu
Hay tình yêu chỉ đến một lần lúc ta nhận ra nó?
Rồi ta lạnh giá,ta vô tình theo chính ta ngộ nhận.
Đau
____________ LiLi________
Vui lòng ko copy khi chưa qua ý kiến, cảm ơn!!
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
soirdda
member
REF: 500266
11/22/2009
|
yeu...khong yeu...
cam giac???...ngo nhan hay chinh no la su that???
luc nao tinh yeu moi la that?
Cam giac that va cam giac ngo nhan??? Su that va su ngo nhan???
Khac nhau???
|
|
lilinguyen
member
REF: 500394
11/22/2009
|
1 ngày trôi qua nghe vô nghĩa quá.
Chẳng biết phải làm gì...
Có lẽ mọi việc hoàn hảo quá,
Khiến ta hoang mang
Khiến ta lo sợ
Bao ngày, bao người, bao mối quan hệ
Choáng váng, quay cuồng, điên đảo,
Ta không đau, không sầu, không bơ vơ
Sao bao người đều đòi " mở lòng" ta??
Ta chỉ muốn yên thân,
nghe lòng mình chậm rãi...
Tình là sầu, và sầu là đời
Vậy ta sống đây, sao phải chạy trốn??
Muốn yêu, muốn thương, muốn lẩn tránh,
cũng chẳng phải ta đang sống đây sao?
Sống trên Đời
và Đời là Sầu
buồn buồn, nhìn đời, thấy tầm thường>>>>>
LiLi
|
|
mai77
member
REF: 500395
11/22/2009
|
1 ngày trôi qua nghe vô nghĩa quá.
Chẳng biết phải làm gì...
Có lẽ mọi việc hoàn hảo quá,
Khiến ta hoang mang
Khiến ta lo sợ
Bao ngày, bao người, bao mối quan hệ
Choáng váng, quay cuồng, điên đảo,
Ta không đau, không sầu, không bơ vơ
Sao bao người đều đòi " mở lòng" ta??
Ta chỉ muốn yên thân,
nghe lòng mình chậm rãi...
Tình là sầu, và sầu là đời
Vậy ta sống đây, sao phải chạy trốn??
Muốn yêu, muốn thương, muốn lẩn tránh,
cũng chẳng phải ta đang sống đây sao?
Sống trên Đời
và Đời là Sầu
buồn buồn, nhìn đời, thấy tầm thường>>>>>
Ô ồ...tâm trạng,tâm trạng...giống chị Mai
|
|
lilinguyen
member
REF: 500404
11/22/2009
|
...
Quả thật là vui khi có người hiểu mình và cùng tâm trạng với mình!!
Nhưng chị Mai ạ, tâm trạng em nó đa dạng lắm, lúc thì thế này lúc lại thế khác, chẳng biết đường đâu mà lần chị ạ.
Nếu chị có time thì lâu lâu vào topic Vẩn Vơ của em mà tìm hỉu sự " đa dạng", chị nhé!
Chúc chị vui vẻ trẻ khỏe thành công!!
LiLi
|
|
lilinguyen
member
REF: 500420
11/22/2009
|
Lại 1 lần nữa, nước mắt em rơi, vì Anh...
Một mình thơ thẩn trên con đường vắng, gió đông hiu hiu lạnh, quay quắt quanh đây một nỗi sầu không bờ bến, mênh mông đến khó tả...
Chẳng ai điên khùng như em cả, anh ạ. Trời gió vù vù, cây cỏ ngả nghiêng trông đến sợ. Con bé xì ke như em chỉ hơi chớm lạnh đã vội trùm ngay cái mền to đùng vào cái thân bé xí, thế mà giờ đây, con bé điên í nó chấp nhận cái lạnh để ra đường nè.
Cóng cả tay, tê cả chân, dù cho em đã bao bọc kĩ lằm cơ, và dù cho người người vẫn ra đường như em mà họ đâu có lạnh như em đâu. Lâu lâu lại có người nhìn em y như người ngoài hành tinh rớt xuống í. Thế mà em chẳng buồn cũng chẳng giận, anh ạ, vì người đó đang đi cùng người iu đấy anh! Tự nhiên em mỉm cười với họ, và cũng lạ thay, họ mỉm cười với em, nghe trong lòng em... ấm lạ..
Và còn lạ hơn, em khóc, anh ạ...
Rõ ràng trong cái lạnh của mùa đông, ta mới cảm nhận được giọt nước mắt nó nóng thế nào, nóng hổi, nóng chan chát..
Ngạc nhiên thật!
Ta còn có thể khóc kìa. Trời ơi, ta có thể khóc.
Ngạc nhiên thật. Ta còn nước mắt..
Cứ ngỡ như cái hồ nước mắt kia cạn rồi cơ đấy. Thế mà bây giờ nó cho em thấy rằng em còn anh ạ!! Mừng lắm, vì ít ra em vẫn còn là con người, chưa hẳn là sỏi, là đá..
Bỗng nhiên nhớ đến anh, thế thôi, chứ em chẳng còn yêu anh nữa. Vì đối với em, anh là kỷ niệm đẹp nhất, đáng trân trọng nhất. Dù cho anh bây giờ có như thế nào, anh vẫn là người đẹp nhất trong kỉ niệm ngày xưa, và cho dù anh có yêu em đến thế nào.. anh vẫn chỉ mãi mãi là kỉ niệm mà thôi...
Nhắm mắt lại, buồn đau ập đến
Buốt giá đầu trần,
làm tái tê cả lòng tôi.
Lạnh quá,
mà sao yêu cái lạnh thế ?
Những lúc lạnh thế này
Thấy giống hệt với lòng ta..
Ai cũng bảo ta:
- Sao lạnh lùng thế?
Giờ ta trả lời rằng:
- Trời bây giờ, cũng lạnh lùng thôi!
Cách nuốt nỗi đau chôn vùi trong thực tại,
Ta học được rồi, đừng giày xé làm chi
Lạy ông trời, cứ lạnh thế này đi.
Để ai hỏi:
- Sao lạnh lùng thế ?
Con biết nói rằng:
-Tại trời lạnh, con cũng lạnh lùng theo..
Mong manh... Nhẹ nhàng... Vỡ...
LiLi
|
|
lilinguyen
member
REF: 500874
11/24/2009
|
Tự dưng từ chối hết cả các cuộc hẹn.. Đi cafe 1 mình mới biết cảm giác nó trống vắng thế nào.. Nghe nhạc 1 mình mới nghe não ruột..
- Uống gì vậy chị ?
- ...
- Dạ chị uống gì ạ!!
- Cho chị 1 cà phê đen em nhé!
- Đen hay đá ạ?
- Đen thôi!
...
Lần đầu tiên cafe 1 mình, lúc này mà nghe " cà phê một mình" chắc buồn đến chết mất! Vậy mà nghe trong lòng thanh thản quá!
Quanh mình toàn bạn bè, người yêu, chẳng ai ngồi 1 mình như mình cả.. chạnh lòng..
Không 1 muỗng đường.
Thế mà chẳng nghe đắng. Lại còn thấy ngon lạ. Con này ấm đầu rồi. HiHi
Nhấm nháp...
Cảm nhận thời gian đang trôi nhè nhẹ, hạnh phúc làm sao cái cảm giác là chính mình.. chẳng ai để ý, chẳng ai nhìn ngó. Mà có nhìn cũng chẳng nhận ra mình nữa là..
Bỏ đi đống áo quần hợp mốt, sang trọng. Bỏ đi cách nói chuyện lạnh lùng. Bỏ đi cách đi đứng quyến rũ. Bỏ đi ta ngày thường... Giờ chẳng còn con bé như mọi ngày nữa, chẳng kiêu sa, quyến rũ, chẳng giao tiếp vâng dạ, chẳng tạo dáng đi đứng, chẳng lo bao con mắt nhòm ngó.. chẳng phải Ta luôn là tâm điểm, chẳng phải Ta sexy hớp hồn người...
Xin cho ta 1 ngày giản dị...
Hạnh phúc thật..
Không ai nhận ra mình trong bộ đồ TomBoy này..
Vui thế không biết..
Nhấp li cà phê đắng ngắt mà chưa gì đã cạn..
- Tính tiền em ơi!!
- Dạ chị ạ, bàn chị tính tiền rồi
- Hả?
- Dạ, anh kia kìa, ảnh còn nhờ em đưa cái này.
" Đổi phong cách đi cô bé! Bộ váy này hợp với em hơn!
Cho em 1 ngày " đổi đời " thôi đó! Bí mật của Anh và Cô Bé nhé!!
Chuông Gió!"
Khẽ phì cười..
Mình quên mất giọng nói không thay đổi được, hihi..
Ừ, thôi thì 1 ngày là quá đủ!
Cảm ơn Anh, bộ váy xinh lắm!!!
Nếu có dịp đi đâu, em sẽ chụp hình và post lên DĐ cho Anh và mọi người xem nhé!
Thân!
LiLi
|
|
lilinguyen
member
REF: 501283
11/25/2009
|
""Vi em khong muon nghe nen anh se goi mail cho em,khi nao muon thi em doc cung duoc.Anh khong ngo cam giac that bai khi khong con em ben canh no lai to lon den vay.Hinh anh cua em xuat hien moi luc moi noi,tren tung con duong,tung cho ngoi,tung bai co,goc cay,o dau cung co,tham chi trong nha anh,trong phong,trong tung giac ngu.Anh khong than van~,nhung that su no rat la kho khan voi anh,tung ngay anh phai doi mat voi nhung ky niem,tu can xe cai noi nho ma minh tao ra.Lam nhung hanh dong vo ich voi nhung hy vong vo ich.
Cai tot nhat hien gio la anh lam cho moi nguoi yen tam la anh binh thuong,hoac it nhat la de cho me anh yen tam la anh khong sao.That la kho khi lam moi chuyen ma khong phai noi cho ai nghe,vo ly phai ko.Ai cung nghi la muon tu do,lam viec gi cung duoc,khong bi ai ngan can.Nhung gio thi anh that su can nguoi ngan can anh,anh khong muon la me.Me anh khoc cho a nhieu roi,lo them cho 1 thang to dung` nua thi qua dang lam.
Tren Long Dien Son luc nay lanh ghe.Gio nhiu lam
Noi voi em nhung chuyen nay that khong dung,nhung anh chi muon noi nhu la tam su thoi,hy vong em khong phien.
Ah ma anh cung ko buon neu em khong muon doc hoac xoa no di..bibi em""
Nhưng em lỡ đọc rồi thì biết làm sao giờ anh?
Trong 3 loại người bên cạnh em, trừ tình bạn ra, Người yêu -Người tình -Người chồng, Anh là người đến gần em nhất, gần làm chồng em nhất!
Em không yêu anh.
Ngay từ đầu em đã không yêu anh. Anh rõ ràng nhận thấy sự khác biệt của anh và những người em đã quen như thế nào mà đúng không? Người ta đẹp trai, có tiền, có việc làm lương cao ngất, sành điệu, biết cách ăn chơi, giao tiếp rộng rãi..
Còn anh thì khác hoàn toàn.
Anh hỏi em " Em yêu anh ở điểm nào?" Em nói vì anh hiền và chân thật. Và anh hơn những người đó ở điểm đó.
Nhưng đó là em nói dối.
Anh hoàn toàn không phải là mẫu người yêu của em. Ngay lúc đầu, em đã nhìn thấy anh hoàn toàn phù hợp với những yêu cầu của Má 2- người em yêu thương nhất. Và em dẫn anh về nhà..
Mọi chuyện diễn ra hoàn toàn tốt đẹp, mọi người dù cho khó tính nhất vẫn luôn khen anh hiền và đẹp trai. Thêm nữa, anh rất có ý chí.
Lẽ ra mọi chuyện sẽ tốt đẹp, em sẽ làm vợ anh như ý muốn của má 2. Nhưng má 2 luôn là người nhìn ra tất cả ở em " Con đâu có thương nó hả con.."
Em khóc vì má 2 nhiều lắm. Sống 1 đời vì cha mẹ, vì 10 đứa em, mà má 2 không lấy chồng. Sau khi các em ổn định gia đình hết, thì má 2 lại cưu mang tiếp 2 anh em anh Cường, anh Phương khi anh Phương mới 2 tuổi và anh Cường 6 tháng, khi má 5 theo chồng vượt biên cùng với 2 chị và ... Thế mà khi 2 anh lớn lên, lại vì vợ mà mắng nhiết má 2 và bỏ đi hết rồi. Gần 60 tuổi, má 2 sống 1 mình.
2 anh đã biết lỗi và về lạy xin lỗi má 2, nhưng má 2 nói với em là giờ má 2 sợ lắm, sợ bị bỏ rơi lần nữa, nên không dám nhận..
Ai cũng muốn má 2 về ở chung, nhưng má 2 nói không là không. Má 2 cương quyết và mạnh mẽ lắm.
Vì thế mà dù là em rể, em dâu, con cháu bên nội bên ngoại đều thương má 2 quá. Quá là thương. Hiếm ai không chồng con mà được như má 2 lắm má 2 à! Ngay cả con từ lúc 3 tuổi đã ở với má 2 rồi, vì ngày xưa ba mẹ con nghèo quá, nhà nhỏ xíu không đủ chỗ cho con từ những ngày đầu khởi nghiệp..
Con là đứa cháu gái duy nhất bên ngoại. Cả dòng họ ngoại ai cũng thương con, coi con y như con của các cậu, các mợ. Đến tuổi cập kê, mọi người tìm người con trai tài giỏi làm mai cho con, cũng để làm cho má 2 vui lòng. Nhưng không ai má 2 vừa ý.
Và con gặp GẤU. Hihi, cái tên thân thương mà má 2 đặt cho ảnh đó! " Nó bự y như con gấu, mà lại hiền nữa con ơi..không rượu chè, bài bạc... nó dễ dạy lắm.. má 2 nhìn người không có sai đâu con.."
Má 2 tâm lí và thương con cháu quá nên ai cũng gần gũi má 2. Mà má 2 lại khổ tâm vì con nhiều nhất. Vậy nên má 2 muốn con lấy ai, con cũng gật đầu. Dù cho con có yêu ai nhiều đến thế nào, ai kêu con bỏ cn cũng không nghe, chỉ khi má 2 nhỏ xíu , tóc bạc trắng, miêng nhai trầu, khóc ròng rã, ôm con và nói " Cục vàng của má 2, con ngoan lắm mà, con nghe lời mà 2 nghe con. Má 2 thương con nhất, cục cưng của má 2.." Con nghe lời liền.
Con không muốn làm bất kì chuyện gì làm má 2 buồn. Con có thể bỏ chồng, nhưng không thể bỏ má 2..
Má 2 từng nói " Tao muốn đứa nào cũng kêu tao bằng má 2, để mai mốt tao chết, tụi bây bên nội bên ngoại gì cũng khỏi phải phân biệt cô 2 hay dì 2 hết. Tất cả đều là Má 2.."
Tìm được người má 2 vừa ý, con mừng lắm. Má 2 thương ảnh, dạy dỗ ảnh, giờ con và ảnh có duyên không nợ,Con bất hiếu, xin má 2 đừng giận và buồn..
Con gái duy nhất của má 2!!!
LiLi
|
|
lilinguyen
member
REF: 507644
12/20/2009
|
Noel buồn.
Chưa đến ngày Noel, nhưng sao trong lòng nghe trống vắng, chẳng gì có thể khỏa lấp được. Quả thật trong lòng nghe mới lạnh làm sao.
Cuộc đời còn lắm chông gai và bao điều cần giải quyết. Ta quyết định sống cho ta nhưng thật trong lòng ta cần những gì ?
Một câu hỏi luôn đeo bám ta, mọi lúc mọi nơi. Ta cố gắng định nghĩ, mường tượng lấy nó, hòng cầu mong có được câu trả lời. Nhưng sao cái ý nghĩ đó cứ lệch lạc thế nào ấy? Nghe sao mà méo mó quá.
Làm cho lòng ta se se lạnh theo ngày đông. Một điều gì đó vất vưởng, trơ trọi trong góc nhà, bỏ quên mất.
|
|
mai77
member
REF: 507649
12/20/2009
|
Mến tặng em 1 chút ấm áp của mùa Đông
Chúc em một Giáng Sinh tràn đầy Niềm Vui & Hạnh Phúc nha
|
|
lilinguyen
member
REF: 515423
01/23/2010
|
Lâu lắm rồi em mới vào DĐ chị mai ơi, vì có công việc phải đi xa 1 thời gian chị ạ. Hihi. Cảm ơn lời chúc và động viên của chị, cảm ơn ngọn lửa ấm áp của chị dành cho em nha!
Chắc hơi trễ nhưng em gái chúc chị năm mới An Lành và Vạn Sự Như Ý!
LiLi
|
|
soluuhuong1
member
REF: 515434
01/23/2010
|
Cuộc sống đã quá phức tạp lại càng thêm phức tạp kể từ khi có tình yêu. Nhưng không có nó cuộc sống lại vô vị nhàm chán. Bởi vì dù thế nào đi chăng nữa TÌNH YÊU vẫn đẹp. Mà muốn có tình yêu đẹp thì phải biết YÊU SAO CHO PHẢI CÁCH, nghĩa là PHẢI CÁCH XA NHAU tình yêu mới đẹp hehehe
Vậy các bạn hãy cố gắng yêu sao cho phải cách xa nhau thì mới bảnh
Giỡn chút cho vui, hehehe Chúc em Lilinguyen và cả nhà an vui.
|
|
lilinguyen
member
REF: 515484
01/23/2010
|
Cuộc sống phức tạp, có thêm tình yêu nó lại càng phức tạp, nghe anh Sở nói thì lại còn phức tạp hơn, hiểu điều anh Sở nói lại càng thêm phức tạp. Chao ôi chao ôi, cao siêu cao siêu quá. Hihi.
Cám ơn anh Sở ghé vào thăm em, em đang cố gắng từng ngày để "đơn giản hóa" vấn đề đây.
Muốn đơn giản dù cuộc đời phức tạp, em đâu còn sức đâu mà thêm yêu nữa.. Nhưng không yêu nghe cuộc sống vô nghĩa, không sóng gió nghe não ruột quá hà. Suy đi nghĩ lại, dù phức tạp hay không phức tạp, quyết định nào cũng mang đến phức tạp, thôi thì chấp nhận cái phức tạp ngay từ đầu cho rồi, để cuộc sống phức tạp chẳng thêm phức tạp nữa.
Ôi ôi, nói 1 hồi nghe phức tạp quá, chóng mẹc quá, xĩu.....
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|