soirdda
member
ID 58749
02/06/2010
|
wey...oi...
T rất muốn nc với m nhưng không biết khi có người yêu rồi m c̣n có thời gian để dành cho người bạn này không nữa. Trước đây, mỗi lần buồn hay vui t rất muốn nt cho m, kể cho m nghe và được nghe m kể chuyện nữa. Nhưng bây giờ th́ t không giám, t sợ làm phiền m, sợ làm mất time của m, sợ bạn gái m buồn...và sợ nhất là sự im lặng của m...
Đúng là ng y quan trọng thật. Mọi người nói t không tin v́ t nghỉ: Nếu không có ng y t vẫn sống b́nh thường và vui vẽ nhung không có t́nh bạn chác t sẽ chết v́ cô đơn... Nhung cuối cùng th́ t cũng phải tin khi thực tế đă chứng minh cho t thấy điều đó. Có ng y rồi th́ bạn bè chẳng là ǵ nữa cả, những ng b quanh t như thế và khi 2 lần m có ng y m cũng lăng quên ng b này như thế. Đó là một lẻ thường t́nh mà t đă hiễu được.
Trước đây t lun nghỉ rằng có bạn là có được tất cả. Có m là bạn t, m lun quan tâm đến t. m dẫn t đi chơi, đi dạo cùng t, t không c̣n buồn và cô đơn nữa...Cảm giác đó rất dễ chịu, rất vui...
Nhưng bây giờ th́ t đă hiễu tb đó không ở bên t măi được. cảm giác đi giữa mọi ng đông đúc nhưng vẫn cảm thấy ḿnh lạc lỏng, cô đơn...thật đáng sợ. Đi dưới một con đường điện sáng trưng, trăi dài mà trong ḷng vẫn năng trĩu, chẵng thấy vui...Nh́n quanh, nh́n quẩn mong bắt gặp một h́nh dáng quen thuộc nhưng cuối cùng t cũng chỉ một ḿnh.
H́nh như mảnh đất này không hoan nghênh t, không có chổ cho t. Nó đem lại cho t bao nhiêu hi vọng th́ cũng chứng kiến bao nhiêu thất vọng của t.
Nó đêm lai cho t niềm vui nhất khi ở bên cạnh m, đi chơi cùng m, khi có một ng b như m.Bất ḱ lúc nào vui hay buồn đều có m. t đă từng ước giá như t ở đây để đc như m nói: m sẽ nắm tay t và dẫn t đi bất ḱ nơi nào t thích...Bây giờ t đă ở đây và đang ở đây nhưng...
T hiễu được tb không phải là tất cả v́ c̣n có t́nh yêu. Con người chọn t́nh yêu của riêng ḿnh và lúc đó không c̣n chổ cho t́nh bạn như thế nữa. "Người y là sếp, người bạn là xó" cũng như t thường bị vứt vào cái xó xỉn nào t cũng không biết nữa...
T biết rằng nếu không mún bị vứt vào xó nữa thi t phải yêu, phải biết nhận t y và cho đi t y. Nhung t không giam nhận v́ t không có ǵ để cho cả? Sự chân thành, cảm thông, quan tâm, chia sẻ...h́nh như t́nh y cần nhiều hơn thế ma t không biết? Và khi t muốn nhận, thật sự muốn nhận th́ họ không cho nữa và cũng như khi t muốn cho thi họ không nhận nữa...đó cũng là một quy luật thường t́nh tự nhiên?
Nhưng nếu họ thương y t thật ḷng th́ họ đă không dễ dàng bỏ cuộc và cung không để t lại một ḿnh phải không m?
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat