Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Nhật kư >> Chuyện T́nh Một Đêm

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 hathuloan
 member

 ID 59406
 03/13/2010



Chuyện T́nh Một Đêm
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Cô Đơn Là Lư Do Buông Thả?


Phạm Tiểu Hạ, 29 tuổi, tài vụ công ty



Dù muộn tới đâu, kể cả tới hơn ba giờ sáng, Tiểu Hạ vẫn kiên tŕ quay về nhà. Đó là nguyên tắc của cô, tuy cô lựa chọn phản bội ông chồng . Cô vẫn khẽ rút ch́a khóa nhà, cẩn thận mở ch́a, nhẹ nhàng bước vào nhà vệ sinh, tẩy trang, mặc chiếc váy ngủ trắng, lau giọt lệ nơi khóe mắt, rồi đẩy cửa buồng ngủ, ôm lấy người chồng đă ngủ say, th́ thầm: “Vợ của anh đă về".
Phạm Tiểu Hạ là bạn chat của tôi. Tôi chưa từng gặp cô cũng chưa từng nghe giọng nói của cô. Không thể tưởng tượng được cô là dạng phụ nữ thế nào. Lúc tṛ chuyện trên mạng, cô kể cho tôi một số chuyện đă trải qua. Nhưng khi tôi mời phỏng vấn, cô từ chối, nói rằng không thể gặp một người lạ như tôi. Rồi cô gửi tới một lá thư dài, trong đó kể về câu chuyện của cô. Để tôi hiểu rơ hơn về cô, trong thư c̣n gửi kèm một tấm h́nh. Đó là một phụ nữ xinh đẹp, phải nói chính xác rằng đó là một phụ nữ xinh đẹp nhưng u buồn. Trong h́nh, cô mặc một chiếc váy đỏ, ôm một đồ chơi lớn đứng cười vui vẻ. Cô kể rằng đó là tấm h́nh chồng cô chụp năm cô 25 tuổi. Năm đó cô vừa lấy chồng và những tưởng ḿnh măi măi vui sướng.

Lấy một người đàn ông tốt

Tôi quen chồng tôi năm 24 tuổi: Bề ngoài của anh rất thanh tú, dáng cao gầy nhưng vẫn rất đàn ông. Anh hơn tôi ba tuổi, lúc đó đang làm việc tại Bộ Thương Mại. Bố anh là một quan chức trong chính phủ, mẹ anh là giám đốc một công ty.
Hoàn cảnh gia đ́nh tôi cũng không êm đẹp lắm. Sau khi trượt đại học, tôi vào làm việc cho một công ty tư nhân và quen anh trong một bữa tiệc do đoàn thể tổ chức. Anh bị nhan sắc của tôi đánh gục. Đó là thứ duy nhất tôi cảm thấy được an ủi. Anh rất táo bạo, cũng rất điên rồ, cứ tán tỉnh tôi măi. Trước mặt mọi người, tôi rất khó xử. Nhưng anh cũng thỏa măn được thói hư danh, thích được chú ư của tôi. Tôi không ghét anh, thậm chí c̣n hơi thích thích. Có cảm giác anh chính là tổ ấm mà tôi từng muốn quay về. Nhưng lúc đó, tôi không hiểu tí ǵ về anh và hoàn cảnh gia đ́nh anh.
C̣n nhớ lúc anh tiễn tôi về, anh từng hỏi tôi có tin vào t́nh yêu sét đánh không. Tôi đáp không. Anh kêu, em nói dối, v́ chỉ nh́n ánh mắt đă biết em có thích tôi. Nghe anh khẳng định như vậy, tôi chỉ biết cười trừ, cảm giác mặt ḿnh rất đỏ.
Sau đó, bạn bè mách với tôi rằng bố anh rất có quyền lực, hoàn cảnh gia đ́nh rất xuất sắc. Hơn nữa, anh lại là con một trong nhà. Thoạt đầu, tôi không nghĩ nhiều. Nhưng sau này, tính ích kỷ và ham danh vọng của tôi lại mách bảo, tôi cần phải trở thành một thành viên chính thức trong gia đ́nh anh. Không lâu sau, tôi bắt đầu yêu. Tuy thói hư danh vẫn trốn sâu trong ḷng tôi nhưng tôi tin rằng, tôi rất yêu anh. Lúc đó tôi cũng tin anh sẽ là chỗ dựa duy nhất cho cả cuộc đời tôi. Nửa năm sau, t́nh yêu ngọt ngào và lăng mạn đă được thay thế bằng đám cưới lộng lẫy. Tôi 25 tuổi trở thành vợ người.
Cuộc sống sau hôn nhân rất ngọt ngào. Bố mẹ chồng đối với tôi rất tốt. Tôi cũng ra sức làm tṛn trách nhiệm và nghĩa vụ của một người vợ. Tất cả mọi việc nội trợ và những việc vặt vănh, tôi đều đảm nhận. Dù vất vả nhưng tôi thấy rất hạnh phúc. Hàng xóm láng giềng đều ngợi khen tôi, nào là xinh đẹp nhưng giỏi giang, chăm chỉ, đều nói anh có phúc phận. Bố mẹ anh rất mừng, anh cũng rất tự hào.
Sau nửa năm lấy nhau, tôi vào làm việc trong một công ty danh tiếng, tất nhiên dưới sự hậu thuẫn của bố chồng. Lúc mặc quần áo đồng phục đi làm, tôi vui mừng chỉ muốn nhảy cẫng lên. Anh nh́n tôi say mê: Không ngờ, em mặc đồng phục rất hợp, cực kỳ đẹp.
Tôi thích ân ái với chồng. Đối với tôi, tuy ham muốn không mănh liệt lắm nhưng mỗi lần được anh vuốt ve, tôi lại không ḱm nổi ham muốn. Anh cũng rất tham lam, rất điên cuồng. Bất kể thời gian chúng tôi làm dài hay ngắn, tôi đều dễ dạt tới đỉnh cao.
Chúng tôi từng nói đến chuyện có con. Anh nghĩ cứ thuận theo tự nhiên, không cần khống chế. Nếu em có thai th́ đẻ. Tôi hỏi anh thích con trai hay con gái. Anh nói, dù trai hay gái cũng là con chúng ta. Tuy anh nói vậy, tôi vẫn chưa yên tâm. Có lẽ tôi vẫn hơi nhà quê vẫn rất muốn sinh cho anh một đứa con trai. V́ anh cũng là con một. Tất nhiên bố mẹ anh chưa nhắc đến vấn đề này. Tôi biết, những chuyện như vậy rất khó nói. Rồi tôi có thai. Đến tháng thứ 10, anh rất chịu khó dẫn tôi đi dạo mỗi chiều. Tôi ưỡn bụng đi đi lại lại trên đường, nom anh rất tự hào. Anh thường giúp tôi lên giường hoặc nằm trên ghế bành, vuốt ve cái bụng căng cứng, áp tai lên đó nghe tiếng con thở.
Mùa đông sắp tới, tiếng gió rít thê lương kéo theo cả cát bụi vàng. Đứa con của chúng tôi ra đời ngay trong trận hoa tuyết đầu mùa khiêu vũ cùng gió bụi. Đó là một đứa con gái. Năm đó tôi 26 tuổi. Trong tưởng tượng đẹp đẽ của tôi, cuộc hôn nhân tươi trẻ đó sẽ hạnh phúc và ngọt ngào hơn v́ sự xuất hiện của đứa con. Đương nhiên gia đ́nh sẽ được củng cố hơn. Tôi biết anh rất yêu tôi, cũng như tôi rất yêu anh, sâu đậm và măi măi.
Trải qua thời kỳ đầu lăng mạn, hôn nhân bị bào ṃn theo thời gian và vô số những điều vụn vặt, đi lệch vào một dạng t́nh cảm không tên. Tôi đă bắt đầu lo lắng và suy nghĩ, nhưng đứa con như một vật ủy thác và gửi gắm vào tôi. Trong nhà, đứa con như một nốt nhạc trong trẻo, cũng là chiếc cầu để t́nh cảm chúng tôi có chỗ vịn và tiếp nối.
Sau khi con ra đời, cơ thể và sức lực tôi đều dồn lên đứa con, có phần hơi hờ hững với anh. Tôi tin anh hiểu được bởi anh rất yêu con. Đối với tôi, mỗi ngày đi làm, tan làm, mọi thứ vẫn b́nh thường theo thông lệ. V́ anh bận nên rất nhiều tối, tôi ở nhà một ḿnh. Lần đầu tiên tôi cảm nhận được cái gọi là cô độc. Những suy nghĩ lộn xộn luôn đến hành hạ tôi. Tôi bắt đầu cảm thấy bất an, thường giật ḿnh trong ác mộng. Có lần, tôi nói với chồng: Anh có thể làm việc khác được không? Chỉ riêng chuyện lái xe của anh đă khiến em không yên tâm. Anh ôm chặt tôi, cười nói: Ha ha, sợ anh có chuyện sao? Không sao đâu. Anh đă coi bói rồi, sẽ sống tới năm 99 tuổi...

Trời không lặng gió

Tôi không ư thức được rằng nguy cơ đáng sợ đó sẽ tác động tới cuộc đời tôi, khiến tôi trở nên thay đổi hoàn toàn, rẽ ngoặt theo hướng trụy lạc và hủy diệt. Vào tối anh xảy ra chuyện, trời đổ mưa. Tiếng chuông điện thoại cấp cứu réo vang. Người tôi như bị nổ tung v́ cái tin đột ngột đó. Trên đường tới bệnh viện, trời vẫn mưa vần vũ. Nhớ hồi nhỏ, mẹ cơng tôi bị sốt cao, đường núi cũng bị mưa ướt đẫm như vậy. Căn bệnh lúc đó suưt nữa cướp mất tính mạng của tôi. Trong bệnh viện, bác sĩ nói anh ấy bị thương rất nặng, may mà vẫn giữ được tính mạng. Trái tim tôi mới bớt căng thẳng nhưng tôi ngất xỉu v́ phần đầu anh bị thương rất nặng, chưa kể các bộ phận khác trên người. Sau khi phẫu thuật xong, chữa trị và dưỡng thương mất gần một tháng, anh mới dần b́nh phục.
Nhưng bác sĩ nói rằng thần kinh của anh bị tổn thương nghiêm trọng, trí nhớ bị suy giảm, tư duy sẽ tŕ trệ. Tuy bác sĩ không nói thẳng nhưng tôi hiểu được t́nh h́nh này sẽ tác động tới cuộc sống sau này. Dù vậy tôi vẫn an ủi và vui vẻ v́ cho rằng chưa mất anh, tôi vẫn c̣n cảm nhận được hơi thở và sự gần gũi của anh.
Cuộc sống mới của chúng tôi lại bắt đầu. Nhưng cùng với thời gian, những đau khổ mới lại dày ṿ tôi. Tôi có thể chịu đựng được nỗi khổ về thể xác, nhưng dày ṿ về tinh thần khiến tôi tiều tụy, xơ xác.
Lần tai nạn này khiến anh mất đi chức năng t́nh dục. Là một phụ nữ mới kết hôn chưa đầy năm năm, nhất lại là một phụ nữ b́nh thường, con đường sống sau này sẽ luôn là bóng đêm, là chịu đựng, đầy nỗi chua xót và đau ḷng. Nhưng tôi có thể làm được ǵ? Có thể làm thế nào? Chỉ biết âm thầm chịu đựng để linh hồn và da thịt biến thành mụ mẫm, không biết tức giận. Biết khóc với ai? Kể lể với ai? Mới 29 tuổi, tôi đă già nua. Những muộn phiền che phủ trên mặt.
Trước một người chồng bất động, trước một gia đ́nh không hoàn chỉnh, tôi thử ôm lấy mọi trách nhiệm, cố dẹp bỏ những suy nghĩ lung tung, khóa chặt dục vọng và bản năng.

Nỗi đau của cuộc hôn nhân không t́nh dục

Thời gian cứ lặng lẽ trôi theo sự lănh đạm của chúng tôi, hết cả bốn mùa từ xuân hạ thu đông. Nhưng sự lănh đạm đó không che lấp nổi hơi ấm vốn có trong gia đ́nh. Đứa con mang lại cho tôi niềm an ủi, giúp tâm lư tôi được tĩnh lặng. Có lúc tôi cũng ôm ấp hy vọng, dẫu biết rằng đó chỉ là ảo tưởng: Tôi ao ước một ngày nào đó kỳ tích sẽ xảy ra như thiên sứ giáng trần. Anh sẽ khỏi bệnh, sẽ đem lại cho tôi niềm an ủi, để tôi cảm nhận lại t́nh yêu, sự dịu dàng của anh.
Tôi biết, đối với một con người thực sự, bất kể là đàn ông hay đàn bà, đều không thể tránh được khát vọng t́nh dục. Dù cố ư ḱm nén mănh liệt cũng chỉ một thời gian. V́ nỗi đau đó như hằn sâu trong xương cốt.
Tôi là một con người, không phải là một cái máy mụ mẫm. Chồng tôi có ǵ sai? Anh ấy yêu tôi. Điều đó tôi biết. Nhưng t́nh yêu giờ đây chỉ thuần túy về tinh thần, nếu hỏi tới một tổ ấm đẹp đẽ thực sự dường như khoảng cách vẫn rất xa vời. Tôi không dám nghĩ quá nhiều. Bởi nghĩ nhiều chỉ thấy bế tắc và chán nản. Tôi không biết ḿnh c̣n phải chịu đựng và nhẫn nhục bao lâu, chỉ ao ước tất cả các đêm tối đều biến mất để tôi quên đi những giày ṿ trong những đêm dài.
Tôi là vợ người ta, không phải là một phụ nữ độc thân. Đó là lư do tự an ủi duy nhất mà tôi có được lúc đó. Hết xuân qua hè về, thu tới rồi lại mùa đông tuyết rơi, cuộc sống vẫn lặp lại như vậy không chút sức sống. Anh nằm trên giường vuốt ve tóc và vai tôi. Tôi ôm chặt anh. Anh hỏi có phải tôi khóc không, v́ thấy hơi ẩm ướt trên mặt tôi. .
Tôi đă dùng thử rất nhiễu cách để giúp tính dục trong anh thức tỉnh. Anh cũng rất kiên nhẫn, rất chân thành, nhưng vô ích, chỉ có tiếng thở dài của hai chúng tôi. Tôi đă từng lặn lội bốn phương t́m thầy chạy thuốc, đă thử hàng trăm loại nhưng không có tác dụng. Cuối cùng tôi vứt hết mọi hy vọng, chỉ dám âm thầm cầu khấn. Một năm đă trôi qua, một hôm anh nh́n tôi rất u uất, nói: Chúng ta ly hôn thôi. Tôi không phản ứng, cũng không trả lời. Anh khóc, rất thương tâm: Anh đă không c̣n là một người đàn ông nữa. Đó là do anh hại em. Em có quyền lựa chọn lại. Anh không trách em.... Tôi cũng khóc, ôm anh, nói: Không, em yêu anh, em măi măi không rời xa anh.... Anh vuốt ve mặt tôi: Không, em c̣n trẻ. Anh nói thật đấy, chúng ta ly dị thôi . . .
Tôi chưa từng nghĩ tới việc rời xa anh. Tuy trong ḷng rất nhiều áp lực và nỗi đau khó nói, tuy bị dày ṿ về những khát thèm rất bản năng. Nhưng tôi thực sự chưa từng nghĩ tới điều đó. Chỉ sau lần đề nghị bất ngờ đó của anh, đột nhiên tôi thấy tư tưởng của tôi phức tạp lên rất nhiều. V́ phức tạp, nên tâm niệm vốn kiên cường trước đây bỗng lung lay. Tôi cũng v́ thế cảm thấy xấu hổ. Rất nhiều lần, tôi bừng tỉnh trong mơ. Có những giấc mơ dẹp, nhưng cũng có những giấc mơ đau thương. Trong hai giấc mơ mâu thuẫn đó, tôi thực sự bị lung lay và bắt đầu mắc phải bệnh yếu thần kinh và mất ngủ.
Ngắm ḿnh trước gương, tôi thấy thật đáng thương cho sắc đẹp của ḿnh. Bầu ngực đầy đặn vươn cao, thân h́nh khỏe mạnh với các đường cong hợp lư, mớ tóc tơ, đôi mắt, bờ môi . . . tất cả như ch́m đắm trong sa mạc sâu thẳm. Tất cả dần như tan ra, mờ mịt, khô héo. Lẽ nào cuộc đời lại bất công đến vậy? Lẽ nào tôi lại đày đọa cơ thể ḿnh như vậy? Lẽ nào tôi cứ phải tiếp tục sống những chuỗi ngày lê thê không t́nh dục, không có ǵ đeo đuổi?
Tôi có thể chấp nhận tṛ đùa trớ trêu của tạo hóa, nhưng tôi không thể làm mê mụ cảm giác và hủy hoại nhan sắc của ḿnh. Tôi là một phụ nữ, tôi biết tuổi xuân đối với tôi rất quan trọng. Thời gian thật tàn nhẫn. Tôi thật không cam tâm để sắc đẹp của ḿnh tàn phai lặng lẽ như vậy.
Có lẽ thân xác tôi không phản bội lại t́nh yêu và trách nhiệm đối với gia đ́nh, nhưng tư tưởng của tôi thực sự thay đổi. Thay đổi tới mức tôi không dám nh́n lại ḿnh, thay đổi tới mức tôi cảm thấy ḿnh thật vụn vặt và xấu xí. Từng tin tưởng lời thề t́nh yêu là thần thánh, không thể thay đổi được. Từng tin tưởng rằng t́nh yêu và hẹn ước đă định sẵn trong cuộc đời. Chính v́ vậy dù thực sự bị giày ṿ ǵ, tôi vẫn kiên cường đối diện và ung dung. Nhưng tôi thật không ngờ, nỗi đau đó lại mănh liệt như vậy, làm rối bời trái tim tôi.
Từng ấu trĩ cho rằng tinh thần và t́nh yêu là yêu cầu hàng đầu. Nhất là đối với một gia đ́nh, chỉ cần thỏa măn về vật chất là đủ. Đă có chúng rồi, tôi không c̣n cần ǵ nữa, nhưng thực tế hoàn toàn ngược lại. Sau thất t́nh lục dục, t́nh dục của con người cuối cùng vẫn rất khó vứt bỏ. Tôi bắt đầu nhận thức thấy rằng ma lực của nó rất lớn. Khi có, thường chúng ta không để ư. Nhưng khi mất rồi mới thực sự xót xa.
Tôi sợ hăi, tôi chấn động, có lẽ phải hủy diệt chính ḿnh mới có thể cứu được ḿnh. Nếu không như vậy, nếu cứ sống tiếp, chỉ có thể chọn cách buông thả.

Bắt đầu cuộc sống buông thả

Hùng là một đồng nghiệp của tôi, khỏe mạnh, đẹp trai, 26 tuổi. Thực ra từ lâu tôi đă biết anh có t́nh cảm quư mến tôi. Bốn năm trước khi anh được phân về công ty, tôi đă phát hiện thấy ánh mắt anh nh́n tôi có phần đặc biệt. Nhưng dù sao cũng là quan hệ đồng nghiệp, chúng tôi không hề đi quá giới hạn. Anh ấy không dám thổ lộ t́nh cảm với tôi. Lúc đó, tôi cũng không thể nhận sự theo đuổi của anh ấy. Thời gian đó, cuộc sống giữa hai vợ chồng tôi rất hạnh phúc. Nhưng bây giờ... Tôi ngày càng tỏ ra thân mật với Hùng. Cơ hội chúng tôi ở bên nhau ngày càng nhiều, cùng ăn sáng tại công ty. Sau khi tan làm cùng đi bộ rất dài suốt một đoạn đường. Trên đường, chúng tôi cùng kể cho nhau nỗi khổ trong ḷng. Vào một tối cuối tuần, tâm trạng không vui, tôi kể rằng cuộc hôn nhân không hạnh phúc, nhưng tôi vẫn không nỡ nói ra nhược điểm của chồng tôi. Đối với một người đàn ông, đó là nỗi ô nhục lớn nhất. Tôi không thể để mọi người biết được bí mật này. Thế rồi tôi bắt đầu nói dối, thật nực cười, dù sao cũng đă đến bước này. Tôi nói chồng tôi không yêu tôi nữa, v́ anh đă có người phụ nữ khác. Hùng nh́n tôi rất thông cảm, hỏi tôi tại sao không ly hôn. Anh c̣n lớn tiếng trách mắng chồng tôi. Tôi vẫn không đủ dũng cảm nói ra nguyên nhân thật. Nghe anh chửi mắng, trái tim tôi như tan vỡ, chồng tôi vô tội. Tôi cảm nhận thấy sự tàn khốc của cuộc đời. Tại sao, tại sao ông trời lại trừng phạt chúng tôi? Tôi ngă vào ḷng anh khóc nức nở. Hùng ôm chặt tôi, an ủi rất dịu dàng. Nhưng lời lẽ có tác dụng ǵ cơ chứ? Cái mà tôi muốn giờ đây chỉ là t́nh dục. Nhưng đối với một phụ nữ, đó là một yêu cầu khó mở miệng biết bao. Hùng làm sao hiểu được suy nghĩ của tôi? Đối với anh, tôi chỉ là một phụ nữ bé bỏng bị tổn thương, một người bị chồng ruồng bỏ.
Tối đó không xảy ra chuyện ǵ. Hùng là người lương thiện hoặc cũng có thể là một gă đàn ông nhát gan. Anh không dám lấn tới. Tôi lại càng không có mặt mũi nào đ̣i hỏi anh. Sau khi tôi khóc một trận, Hùng khuyên tôi nên về nhà nói rơ với chồng. Nếu anh ta không hồi tâm chuyển ư th́ nên ly hôn ngay. Tôi đau đớn vô cùng. Lau sạch nước mắt xong, tôi đă b́nh tâm hơn rất nhiều. Nh́n Hùng, nh́n gương mặt tuấn tú của anh, đă nhiều lần, tôi định mở miệng nói thật. Nhưng cuối cùng vẫn nhịn được. Hùng an ủi tôi rất lâu, rồi tiễn tôi về nhà.
Sau đó quan hệ giữa hai chúng tôi ngày càng gắn bó. Mỗi lần nh́n thấy anh, tim tôi đập mạnh hơn, rất muốn ở bên anh. Trong đêm tối, Hùng là người đàn ông tôi thường nhớ tới. Thái độ của Hùng đối với tôi cũng thay đổi. Anh mạnh bạo hơn, không cẩn thận giữ ǵn như trước nữa. Trong điện thoại, anh tiết lộ đă nhiều năm qua vẫn cố gắng ḱm chế t́nh cảm của anh đối với tôi. Tôi tin anh nói thực. Anh nói đă yêu tôi ngay từ cái nh́n đầu tiên, và bốn năm qua, anh rất đau khố v́ luôn mơ tưởng yêu được tôi. Tôi tin, nhưng có thể trả lời anh ra sao? Tôi chỉ biết an ủi, khuyên anh nên t́m một cô gái tốt, đừng phí ḷng v́ tôi. Tôi nói tôi là một phụ nữ đă có gia đ́nh, không thể bỏ mặc tất cả. Anh im lặng, ḷng tôi cũng năo nề.
Nhưng khi nói những lời nói đó, tôi vẫn giữ thái độ dịu dàng với anh. Thậm chí c̣n làm một số động tác hơi khêu gợi t́nh dục. Hùng cũng không phải là một khúc gỗ. Rất nhanh, anh đă hiểu được t́nh cảm của tôi đối với anh, nhưng lại cho rằng đó là t́nh yêu. Nhưng thật ra, ngoài chồng ḿnh, tôi không thể yêu được ai khác. Cuối cùng, chuyện mà tôi chờ đợi bấy lâu cũng xảy ra. Đối với Hùng, tôi luôn hy vọng và chờ đợi. Vào một đêm sau khi uống say, chúng tôi dắt tay nhau di dạo trong công viên gần nhà anh. Mượn rượu, anh ôm chặt và hôn tôi điên cuồng. Ḷng tôi hoan hỉ. Khi tay anh lướt trên người tôi, tôi thích như vậy tôi khát khao như vậy, tôi vui sướng reo lên, reo tới mức tim ḿnh run rẩy. Khi ở bên anh, tôi chỉ muốn t́m thấy vui sướng. Tôi đúng là một con đàn bà hạ lưu, không hề nghĩ tới người chồng bệnh hoạn ở nhà. Đêm đó tôi không về nhà. Trên giường Hùng, t́nh dục của tôi được sống lại. Đêm đó tôi điên rồ tới mức chính tôi cũng không dám tin. Đúng là tôi thèm khát, quá núi lửa bị đè nén lâu quá cuối cùng cũng bùng nổ. Những vuốt ve kia, những ấm áp khiến người ta ngất ngây kia, tôi đ̣i hết lần này tới lần khác, thật tham lam, thật hung bạo...
Chỉ đến khi trời sáng, tôi khóc. Khóc v́ số phận đáng thương của ḿnh, đáng thương tới mức cần phải dùng cách này để tiếp tục sống. Hùng an ủi tôi, nói rằng sẽ yêu tôi. Thậm chí c̣n nói sẽ sống với tôi. Khi nghe anh nói "yêu”, tôi như bừng tỉnh. Không thể, không thể để anh ấy yêu tôi, hoặc không thể để tôi yêu anh ấy, tôi không thể yêu. Nếu đúng như có t́nh yêu, tôi và anh ấy sẽ đau khổ. Không, tôi vẫn yêu chồng tôi. Hùng nh́n tôi ngờ vực, anh không tin tôi không yêu anh. Anh hỏi tại sao muốn lên giường với anh. Tôi cười, nói chỉ v́ cần mà thôi. Thế là anh dùng những từ ngữ rất khó nghe chửi tôi. Tôi như mụ mẫm đi. Có thật tôi chỉ cần t́nh dục không? Tất nhiên là không. Nhưng tôi có thể nói yêu với người khác không? Cuối cùng Hùng vẫn không hiểu được tôi. Anh quát to đuổi tôi đi. Trên đường về, tôi chỉ khóc, cảm thấy oan ức rất lớn.
Về tới nhà, chồng tôi nh́n tôi bằng ánh mắt khác lạ. Im lặng hồi lâu, tôi thấy khóe mắt anh lăn xuống một giọt lệ. Chắc chắn chổng tôi đă biết xảy ra chuyện ǵ. Tôi bước tới, ôm anh, khẽ nép vào ḷng anh, lặng lẽ khóc. Chồng tôi khẽ vuốt tóc tôi, vẫn dịu dàng như trước. Tôi cảm động v́ sự dịu dàng và khoan dung của anh. Tôi xót xa cho anh. Hẳn anh cũng đau khổ vô cùng, tận mắt nh́n thấy người phụ nữ ḿnh yêu sâu nặng đă thay đổi mà bất lực. Đối với một người đàn ông, đó là vết thương quá to lớn. Chúng tôi ôm chặt nhau khóc, khóc cho cuộc đời bi thảm của chúng tôi.
Sau đó, tôi lại cố gắng đè nén dục vọng v́ không muốn chồng tôi lại bị tổn thương. Mặc dù anh có thể và tha thứ. Nhưng... không được bao lâu, dục vọng khó ḱm nén lại bắt đầu bung ra. Tôi dăy đạp nhưng vô ích. Tôi quá thèm muốn. Tôi biết ḿnh như vậy thật khốn nạn, nhưng quả thực tôi quá thèm nó.
Tôi t́m tới Hùng. Lúc đó tôi thật hạ lưu, khẩn cầu không chút ngượng ngập hăy ngủ với tôi lần nữa. Hùng cười phá lên chế nhạo, chửi tôi là con đàn bà dâm đăng, rồi đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi như một con chó vô gia cư không biết về đâu. Đúng lúc đó, tôi nh́n rơ số phận ḿnh. Nhưng tôi c̣n trẻ, con đường sau này phải đi ra sao?
Một sáng sớm bừng tỉnh, tôi tự nhủ: Hăy khốn nạn đi, bất kể đối tượng là ai, là dạng đàn ông ǵ, ḿnh cần, cần làm một người đàn bà. Đồng thời, cũng có một tiếng nói khác tự nhắc nhở: Thân thể có thể không trong sạch, nhưng trái tim vĩnh viễn không được phản bội chồng.
V́ thế, tôi bắt đầu buông thả hoàn toàn, thường không về nhà ban đêm, quan hệ với đủ dạng đàn ông. Tôi trở thành một con đàn bà hạ lưu, tôi không biết những ngày tháng đau khổ đó khi nào mới kết thúc. Tôi đă quá mệt mỏi, quá kiệt sức, thậm chí rất nhiều lần nghĩ tới tự sát. Tôi không dám nh́n ánh mắt của chồng, nhưng cũng không ḱm được lửa dục trong ḷng. Giờ đây, tôi chỉ muốn điểm tận cùng của số phận đến mau mau.



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 susiman
 member

 REF: 526575
 03/14/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
chia sẽ t́nh yêu thường đi chung với t́nh dục . Chắc có ! nhưng có lẽ rất hiếm có hiện tượng chỉ là 1 t́nh yêu không thôi ! ư chí rất quan trọng . mà khó lắm v́ đó là bản năng của ḷai người . không dám ư kiến đúng sai , xin chia sẻ ḥan cảnh , chia sẽ với nhân vật nữ .

 

 ngothuyvy
 member

 REF: 527622
 03/19/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Tôi hoàn toàn có thể đồng cảm với người phụ nữ đáng thương trong câu chuyện,v́ bản thân cũng từng trải nghiệm nỗi đau khi lư trí và ham muốn mâu thuẫn,nhưng tôi c̣n chút may mắn là có đứa con,v́ nó mà không dám nghĩ nhiều hơn cũng như không dám trút bỏ những ǵ làm ḿnh khổ đau trăn trở...bây giờ,tôi đă sống với con ḿnh,thỉnh thoảng chồng tôi về nhà ngủ,không ai tin rằng,vợ chồng chung giường nhưng chỉ như 2 người bạn mà thôi,thậm chí có thể nói chuyện sáng đêm ,ngoài ra là dấu (.).
Tôi đă sống như vậy đấy và vẫn tiếp tục,chỉ cần con tôi vui,dù tôi có thể dứt khoát t́m 1 người đàn ông để mà t́m lại hạnh phúc.
Nhưng tôi có đứa con để chấp nhận ràng buộc,c̣n bạn nữ trong truyện này nên thẳng thắng dứt khoát 1 lần,xem nhau như bạn,tiếp tục là bế tắc,ngoại t́nh th́ rồi phụ nữ cũng chỉ có mất mà thôi,tội ǵ để người ta lợi dụng ḿnh rồi c̣n phỉ báng ḿnh nữa...Không chia tay không có nghĩa là bạn yêu chồng mà là hạnh hạ và tra tấn anh ấy và cả chính bạn.
Mong người bạn gái trong mẩu chuyện trên sớm t́m ra hướng đi đúng đắn,trước hết là v́ bản thân ḿnh bạn ạ.


 

 nuocmatcasau
 member

 REF: 527634
 03/19/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Có ai biết anh chồng khi đă không c̣n cả súng lẫn đạn th́ c̣n ham chiến không ?
Xem phim ,thấy thái giám vẫn yêu , chắc chẳng nước non ǵ .Thời @ ,cặp mấy anh chồng aỏ , thấy cũng giống thái giám .


 

 myhang81
 member

 REF: 527636
 03/19/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Toàn bộ câu chuyện thể hiện trung thực diễn biến phức tạp tâm sinh lư của một người đàn bà gặp phải cảnh ngộ trớ trêu. Lời tự sự dẫn dắt như một cuốn phim diễn tả được hoàn cảnh, nguyên nhân khiến người đàn bà vẫn c̣n yêu chồng mà lại phản bội chồng - đi t́m khoái cảm xác thịt. Đó phải chăng là thông điệp khiến chúng ta cần suy ngẫm: Khác với truyền thống của phụ nữ Á đông - thường che giấu đ̣i hỏi vốn dĩ bị coi là "tội lỗi" của dục vọng. Người phụ nữ ở đây rất dũng cảm khi trải thật ḷng ḿnh. Phải chăng đ̣i hỏi của bản năng là không có tội, phải chăng với phụ nữ, t́nh dục không phải là cái bắt buộc phải song hành với t́nh yêu??
Chính sự ṣng phẳng cởi mở chân thành của nhân vật nữ đă tạo nên sự hấp dẫn trong câu chuyện...

Cám ơn hathuloan đă đăng bài này

Myhang


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network