devilcry1090
member
ID 72416
06/11/2012
|
Why ?
Có 1 đ́u ḱ lạ nhen nhóm trong tôi, ḱ đến nỗi trở thành nỗi sợ....
5 năm trc, tôi chỉ mới 17 tuổi, tôi học xong cấp 3 th́ vào học vẽ Gốm sứ cho 1 xưởng Gốm gần nhà, ông chủ xưởng Gốm là bạn của ba tôi...
Lúc ấy tôi ham chơi lắm, học ko bao nhiêu mà nghỉ suốt, bao phen ông chủ lôi tôi về dần cho 1 trận, rùi th́ mọi thứ lại cứ thế, v́ tôi vẫn cứ ham chơi thôi....
Ông ấy cứ như ba thứ 2 của tôi vậy ! Và tuyệt nhiên tôi ko hề nói chuyện ǵ với ông ấy trg suốt 2 năm tôi học ở đó. Tôi chỉ nói qua loa thôi, v́ tôi sợ ông ấy mà !
Rùi ông ấy phá sản, tôi th́.... mừng v́ khỏi phải học nữa... Và tôi cũng chẳng wan tâm xem ông ấy thế nào !
Thời gian trôi thoăn thoắt 3 năm, tôi mải mê với những cuộc chơi và niềm đam mê mới. Tôi wên mất rằng tôi từng học vẽ Gốm, và chắc là tôi sẽ măi măi lăng wên nếu như ko có 1 ngày công việc mà tôi đam mê đổ vỡ..
Đó là ngày tôi thi để kí hợp đồng chính thức với cty Thuốc nhỏ mắt - mỹ phẫm Rohto Mentholatum, kết quả là tôi đă rớt, tôi ko đc kí hợp đồng, đồng nghĩa với việc ra đi sau 1 thời gian gắn bó....
Tôi đau ḷng lắm, v́ ở nơi công ty ấy đă gợi lên niềm đam mê làm việc trong tôi, đă mang cho tôi niềm vui và sự hăng say đến khó tin nơi 1 đứa mê chơi hơn là làm như tôi... Tôi đă vô cùng tuyệt vọng !
Rồi tự nhiên ông ấy xuất hiện giữa lúc tôi chơi vơi nhất, th́ ra ông ấy đă xây lại xưởng mới. Sau bao nhiêu năm vật lộn giữa đời th́ cuối cùng ông ấy quyết định gầy dựng lại sự nghiệp, tất cả là v́ đam mê Gốm sứ !
Tôi rất khâm phục tính kiên tŕ ấy, và rùi tôi lại về xưởng vẽ, vẽ và vẽ... Tôi chăm hơn ngày xưa nhiều, ko c̣n trẻ con nữa...
Sau 3 năm ko gặp, mọi người cũng ko thay đổi nhiều lắm.
Tôi lúc này đă 22t, thế mà mọi người vẫn cứ nghĩ tôi là cô bé 17t ngày nào, cứ coi tôi như con nít măi thôi !
Ông ấy và tôi nói chuyện nhiều hơn, v́ tôi lớn rùi, tôi ko c̣n sợ ông ấy nữa ^^
Ông ấy vẫn quan tâm đến tôi, quan tâm đến từng chuyện nhỏ....
Và càng lúc tôi thấy khó chịu về sự wan tâm đó !
Chỉ đơn giản là trời mưa th́ lấy dép tôi vào nhà, lấy cả nón bảo hiểm vv vào v́ sợ mưa ướt... Ăn cơm th́ kêu tôi ăn nh́u vào... Tôi nghỉ làm th́ hỏi tôi bị làm sao ....
Như chú bác trong nhà thôi ! Mà tôi thấy ngại lắm, tôi ko c̣n là cô bé vô tư như ngày nào, tôi đă lớn, đủ để thấy nhạy cảm với những sự việc như vậy !
Như hôm nay cũng thế, ông ấy uống say ở đâu đó rồi về xưởng, hỏi tôi hôm kia nghĩ làm giải quyết việc riêng sao rôi, là việc ǵ thế, có phải gây nhau với bồ bịch ko ?
Tôi nói là ko ? Việc gđ thôi chú ạ ! Con giải wuyết xong rồi !
Thực t́nh mà nói tôi ko thích ngkhac, nhất là trg cty biết về những việc riêng tư của tôi, tôi ko có thói wen kễ lễ những việc ḿnh làm...
Haiz.... Tôi thấy ḿnh về đây thật là sai lầm !
Cứ nghĩ wen thuộc sẽ dễ dàng hơn trg công việc, nào ngờ wen wá lại dẫn đến những khó chịu ko thễ nói nên lời này.....
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat