thanhvan08
member
ID 57808
12/21/2009
|
(Nhân dịp Lể Giáng Sinh đến với mọi người; nơi nơi .. TV có câu truyện ngắn mà hay nầy .. Mời các bạn đọc cho vui .. Truyện sưu tầm ..)
Một hôm một người đàn ông trông thấy một bà lão với chiếc xe bị hư đậu bên đường. Tuy trời đã sẩm tối anh vẫn có thể thấy bà đang cần giúp đỡ. Vì thế anh lái xe tấp vào lề đậu phía trước chiếc xe Mercedes của bà rồi bước xuống xe. Chiếc xe Pontiac củ kỉ của anh vẫn nổ máy khi anh tiến đến trước mặt bà. Dù anh tươi cười nhưng bà lão vẫn tỏ vẻ lo ngại. Trước đó khoảng một tiếng đồng hồ không một ai dừng xe lại để giúp bà. Người đàn ông này liệu có thể hãm hại bà không? Trông ông không an toàn cho bà vì ông nhìn có vẻ nghèo và đói. Người đàn ông đã có thể nhận ra nỗi sợ hãi của bà cụ đang đứng bên ngoài chiếc xe giữa trời lạnh. Anh biết cảm giác lo sợ của bà như thế nào rồi. Cái run đó, nỗi lo sợ trong lòng đó mới là lý do tự nó thành hình trong ta. Anh nói:
- Tôi đến đây là để giúp bà thôi. Bà nên vào trong xe ngồi chờ cho ấm áp? Luôn tiện, tôi tự giới thiệu tôi tên là Bryan Anderson.
Thật ra thì xe của bà chỉ có mỗi vấn đề là một bánh bị xẹp thôi nhưng đối với một bà già thì nó cũng đủ gây phiền não rồi. Bryan bò xuống phía dưới gầm xe tìm một chỗ để con đội vào và lại bị trầy da chổ khớp xương bàn tay một hai lần gì đó. Chẳng bao lâu anh đã thay được bánh xe. Nhưng anh bị dơ bẩn và hai bàn tay bị đau xát.
Trong khi anh đang siết chặt ốc bánh xe, bà cụ xuống cửa kiếng và bắt đầu nói chuyện với anh. Bà cho anh biết bà từ St. Louis đến và chỉ mới đi được một đoạn đường. Bà không thể cám ơn đầy đủ về việc anh đến giúp đỡ cho bà. Bryan chỉ mỉm cười trong lúc anh đóng nắp thùng xe của bà lại. Bà cụ hỏi bà phải trả cho anh bao nhiêu tiền. Bryan chưa hề nghĩ đến hai lần là sẽ được trả tiền, đây không phải là nghề của anh. Anh chỉ là giúp người đang cần được giúp đỡ và Chúa, Phật biết đã có rất nhiều người trong quá khứ ra tay giúp anh. Anh đã sống cả đời mình như thế đó, và chưa bao giờ anh nghĩ sẽ làm chuyện ngược lại. Anh nói với bà cụ:
- Nếu bà thật sự muốn trả ơn cho tôi thì lần khác, khi bà biết ai cần được giúp đỡ thì bà có thể cho người ấy sự giúp đỡ của bà, và .. hãy nghĩ đến tôi…
Anh chờ cho bà cụ nổ máy và lái xe đi thì anh mới bắt đầu đi về. Hôm ấy là một ngày ảm đạm và lạnh lẽo nhưng anh lại cảm thấy thoải mái khi lái xe về nhà và biến mất trong hoàng hôn.
Chạy được vài dặm trên con lộ bà cụ trông thấy một tiệm ăn nhỏ. Bà ghé lại để tìm cái gì để ăn và để đỡ lạnh phần nào trước khi bà đi đoạn đường chót để về nhà. Đó là một nhà hàng ăn trông có vẻ không được thanh lịch. Bên ngoài là hai bơm xăng cũ kỹ. Cảnh vật rất xa lạ với bà. Chị hầu bàn bước qua chỗ bà ngồi mang theo một khăn sạch để bà lau tóc ướt. Chị mỉm cười vui vẻ với bà dù phải đứng suốt ngày để tiếp khách. Bà cụ để ý thấy chị hầu bàn này đang mang thai khoảng tám tháng gì đó nhưng dưới cái nhìn của bà, bà thấy chị không bao giờ lộ sự căng thẳng hay đau nhức mà làm chị thay đổi thái độ. Bà cụ thắc mắc không hiểu: tại sao khi cho, một người dù có ít, lại cho một người lạ mặt rất nhiều. Rồi bà lại chợt nhớ đến anh chàng tên Bryan hồi nãy.
Sau khi bà ăn xong, bà trả bằng tờ giấy bạc một trăm đô-la. Chị hầu bàn mau mắn đi lấy tiền để thối lại tờ bạc một trăm của bà cụ nhưng bà cụ đã cố ý nhanh chân bước ra khỏi cửa rồi. Lúc chị hầu bàn quay trở lại thì bà cụ đã đi mất. Chị hầu bàn thắc mắc không biết bà cụ kia có thể đi đâu. Khi để ý trên bàn chị thấy có dòng chữ viết lên chiếc khăn giấy lau miệng. Nước mắt vòng quanh khi chị đọc dòng chữ mà bà cụ viết:
- Cô sẽ không nợ tôi gì cả. Tôi cũng đã ở vào tình cảnh thiếu thốn giống như cô. Có ai đó đã một lần giúp tôi giống như bây giờ tôi đang giúp cô. Nếu cô thực sự nghĩ rằng muốn trả ơn lại cho tôi thì đây là điều cô nên làm: Đừng để cho chuỗi tình thương này kết thúc ở nơi cô.
Bên dưới tấm khăn giấy lau miệng bà cụ còn lót tặng thêm bốn tờ giấy bạc 100 đô-la. Thật ra, có những bàn ăn cần lau dọn, những hủ đường cần đổ đầy, và những khách hàng để phục vụ nhưng chị hầu bàn đã hoàn tất việc ấy để sửa soạn cho qua ngày mai.
Tối hôm đó khi chị đi làm về và leo lên giường nằm thì chị vẫn còn nghĩ về số tiền và những gì bà cụ đã viết cho. Làm thế nào bà cụ đã biết chị và chồng của chị cần số tiền ấy? Với sự sanh nở đứa bé vào tháng tới, điều ấy sẽ là khó khăn….
Chị biết chồng chị lo lắng đến mức nào, và trong lúc anh ta nằm ngủ cạnh chị, chị cho anh một cái hôn nhẹ và thì thào bên tai anh:
- Mọi chuyện sẽ tốt đẹp cả. Em thương anh, Bryan Anderson, ạ.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
mainuong1
member
REF: 507817
12/21/2009
|
CHÚC CHỊ THANHVAN08 GIÁNG SINH NHIỀU NIỀM VUI HẠNH PHÚC AN LÀNH NHA CHỊ .........!!!
Chúc chị trong lễ giáng sính
Sức khoẻ hạnh phúc bên mình chị nha
Chúc chị tươi đẹp như hoa
Cát tường như ý nơi xa vui vầy .......!!!
|
|
thichnghenhac
member
REF: 507840
12/21/2009
|
Để tiếp TV cùng Huynh JD:
Rái Cá Trả Ơn Người
Cứ chiều chạng vạng dọc triền bãi người làng Cọp Râu Trắng thấy từng đàn rái cá mình đen, mõm dài, đuôi quét đất, từ dưới nước chạy lên. Đang chạy, thấy người, đàn rái cá sững lại, con nào cũng đứng lên, đầu gật gật như trêu chọc.
Hồi nhỏ, mỗi lần gặp rái cá, tôi sợ lắm. Mỗi tối, bọn nhỏ chúng tôi kể cho nhau nghe đủ thứ chuyện về rái cá là hấp dẫn nhất. Nhưng nghĩ rái cá thường biết mặt, biết tên trẻ con trong làng. Đứa nào chọc phá, nửa đêm đó vào nhà tìm chỗ nằm cắn đứt một ngón chân lại rất sợ.
Ngày tuổi đã lớn, ông cố ngoại tôi kể cho tôi nghe chuyện rái cá có nhiều cái lạ hơn. Lưới của ai mắc cạn, mắc gai là có ngay rái cá gỡ giúp. Hồi mười tuổi chính ông tôi chứng kiến rái cá trả ơn người.
Năm ấy, mùa đông lạnh. Ông năm Dững ở biểnv ề thấy một con rái cá mắc bẫy trong lùm dứa gai bên bãi liền gỡ ra? cứu nó. Mấy ngày sau, ông Dững quăng chài bên cửa biển để kiếm mẻ cá cuối mùa. Trong lúa ông đứng chờ, bỗng đài rái cá từ xa, đầu cứ hụp lặn thành một vòng tròn đến bên thuyền. Khi đàn rái cá tản ea, ông Dững kéo lưới lên nặng tay một mẻ cá dày đặc.
Một bận khác, chài ông Dững bị mấy con cá óc nóc xé rách. Người làm biển sợ nhất loại cá này. Da cá óc nóc cá gai, lúc bụng nó ỏng lên thì không một thứ gì mà gai dưới bụng nó khưng cứa đứt.
Tối hôm đó, ông Năm Dững trong nhà đi ra thấy mấy con cá óc nóa lớn bằng cái rổ bị móc ruột để trước sân nhà. Ông Năm Dững biết ngay rái cá bắt cá óc nóc đền tội. Nhìn cá óc nóc, ông Năm Dững nghĩ bụng, da cá óc nóc có gai và dày như da trâu, có thể bịt làm trống riêng của làng Cọp Râu Trắng. Những ngày vui, ngày hội, tiếng trống da cá óc nóc đánh lên, dù ở xa ba làng bảy núi, người làng Cọp Râu Trắng cũng nhận ra tiếng của quê hương mình. Người làng còn nhớ mãi, những đêm hội làng lúc mới có trống da cá nóc. Tiếng trống vừa đánh lên cũng là lúc từ trên các mặt sông, mặt biển, từng đàn rái cá quây quần bơi lội để cùng mừng vui đêm hội trống làng.
Ngày ông Năm Dững được làng phong tặng Tài Trống sa cá óc nóc cũng là ngày ông mất vì cơn bệnh hiểm nghèo. Mộ ông Năm Dững chôn trên gò đất, sáng nào người làng cũng thấy một con cá óc nóc rất to đặt bên cạnh mộ. Người làng hiểu đấy là đàn rái cá trả ơn ông Năm Dững.
Tác Giả: Trúc Chi
|
|
hoami09
member
REF: 507856
12/22/2009
|
manh áo cũ...
10 tuổi, nó đã biết quét nhà, nấu cơm, giữ em và ...lén soi gương. Nó mắc cỡ khi cái quần vải đen được vá vài miếng vải màu sặc sỡ ở hai đầu gối và bên mông. Nó chỉ nấp trong vườn, sau buị chuối để xem tuị con nít hàng xóm chơi đuà nhảy dây, đánh đuã...
Ngày đưa ông Táo về trời, thấy nhà người ta sơn vôi mới, có mấy chậu hoa cúc hoa mai, bàn thờ đã nghi ngút khói nhang, sáng loáng bộ lư đồng, nó buồn lắm. Má nó thờ Phật bằng cái thùng phuy úp ngược. Hoạ hoằn thì có chùm hoa mận hay hoa khế nó để vào cái điã sành, chế thêm chút nước cho tươi rồi để lên cúng Phật, chứ ngày rằm ngày tự, Má nó cũng chỉ thắp hương với nải chuối sau vườn là cùng.
Thật sự thì lúc đó, nó mong cho đừng tới tết, Má nó bán rau bị ế vì ngày tết ko ai ăn rau mùng tơi, rau muống, rau lang...người ta cữ. Cơm còn ko đủ ăn, mắc chi mà mơ aó đẹp giày mới...hic
Chập choạng tối giao thưà, nó lẳng lặng chui vào mùng sau khi quét dọn sân hè sạch sẽ. Má nó lôi cái giỏ coí trên vách xuống, rồi gọi nhỏ:
- Bé, ra má nói nè
Nó xề xuống bên Má, tưởng Má biểu chải đầu hay nhổ tóc sâu. Má nó đưa cho nó 1 cái goí giấy báo, rồi nhìn nó cười tủm tỉm. Nó ngờ nghệt, xé toạc ra xem...
Cái aó khoét cổ hình chữ u, hai tay là vải trắng, thân aó là vải xanh có nếp gấp đều đặn. Chung quanh vòng cổ là những nốt xíc xắc. Nhìn đơn giản nhưng thật dễ thương. Nó ướm thử thấy vưà vặn.
Tay mân mê tà aó, nó nghe giọng Má nó thoáng súc động, chả là Má nó mua ở chợ trơì cái củng (mini Jyp) rồi nhờ cậu họ sưả lại thành cái aó...mới
Bây giờ thì cái choì lụp xụp, mỗi lần đi qua, cậu nó ngưng đạp máy may mỉm cười với nó đã bị giải toả. Thay vào đó là con đường tráng nhưạ nhưng ko có tàn cây trứng cá hay những cây me cây phượng nưã...Cậu cũng đổi nghề, chạy xe ôm...
Tất cả đã thay đổi, nó cũng vâỵ...
18 tiếng trên máy bay nhồi nó mệt đừ. Xe taxi dừng trước con hẻm chật chội nhơ nhớp làm nó tỉnh táo. Nhà cuả cậu lụp xụp, chật chội nhưng đầy ắp tình thương, đưa nó về những ngày thơ ấu với canh mùng tơi, rau muống luộc.
Lần nào cũng vậy, cậu ngại ngùng nhận những món quà nó trao. Có lần cậu tâm sự, tết nào cậu cũng khoá trái cưả rồi chui cưả sổ vô nhà nằm ngủ, cậu ko dám sang thăm, chúc tết Ba Má nó, vì cậu ...ko có tiền lì xì cho anh em nhà nó, một cái kẹo cũng ko.
Còn nó, cái manh aó cũ năm nào mà cậu nó gò lưng may trong ngày cận tết bận biụ đã goí ấm tình cuả cậu trong tim nó. Những món quà nó cho cậu, chỉ là nó bớt mua đôi giầy, cái aó mới, những thứ mà nó có mua cũng chỉ ướm qua 1 lần rồi vứt xó...Cậu nó biểu nó nói bậy, một cái aó mới cuả cháu bằng cậu chạy xe ôm 3 tháng, nó cười...khì.
Chuyện nhặt nhạnh cuả Hoạ mi. com
------
Giáng sinh vui vẻ nghen quí bạn đọc. HM
|
|
nguyenbay
member
REF: 507876
12/22/2009
|
Chào em ThanhVan08!
Truyện của em thật có hậu và mang tính nhân văn sâu sắc. Hãy đem đến diễn đàn nhiều truyện hay nghe em!
Chúc em có những ngày Giáng sinh thật vui và có nhiều ý nghĩa!
|
|
mainuong1
member
REF: 510111
01/01/2010
|
CHÚC CHỊ XUÂN MỚI VUI NHỀI NHA CHỊ THANHVAN08 .........!!!
|
|
thanhvan08
member
REF: 517469
01/31/2010
|
ThanhVan08 cám ơn JD, MaiNuong, Thichnghenhac, Hoami & anh Bảy đả ghé thăm
và chia sẻ các câu chuyện cảm động ...
(Sorry TV phúc đáp muộn nhé!)
Thêm 1 câu chuyện nửa nhé:
Một bà lảo lại mang thêm chứng bịnh nhức xương ở tầng hai của một chung cư
rất khó khăn mổi khi xuống dưới nhà lâý thơ (mặc dù có thang điện), và mổi
khi đi chợ. Postman (người đưa thư) thâý vậy, nên hàng ngày mang thơ lên đến
tầng hai, giao tận tay cho bà. Bà cãm động lắm. Thường cám ơn ông postman bằng hộp chocolat hoặc tiền lẻ. Khi hai bên được thân thích thêm chút, thì ông postman nầy nói với bà là, vào những ngày ông kg làm việc, ông có thể đi chợ cho bà hoặc cùng bà đi dạo trong nắng ấm mà kg đợi chờ nơi bà một điều chi đâu. Chẳng qua ông đả mất Cha, Mẹ từ thưở nhỏ, nên thâý bà chợt nhớ đến người Mẹ vắng số của ông, nêú còn sống chắc cũng già như bà .. Bà nhận tấm lòng tốt của ông postman. Thời gian trôi qua .. Rồi bà lão kia qua đời .. Ông postman cũng buồn, nhớ bà, mổi khi ông bỏ thư cho chung cư nơi bà .. Trong nhửng ngày nghỉ, ông kg còn phải đi chợ mua đồ cho bà nửa rồi .. Bổng một hôm, ông nhận được cú điện thoại của một luật sư, hẹn với ông ngày giờ, mời ông đến văn phòng luật sư để nhận .. gia tài của bà lảo trước khi mất, đả làm di chúc, để tất cả gia tài lại cho ông ...
(Chuyện có thật - Xảy ra bên Tây Đức)
|
|
khoailantay
member
REF: 517476
01/31/2010
|
câu chuyện nầy đọc thấy hay wá bà mai THANH VÂN ơi ..
chắc không làm nghề lắc lắc nữa đâu ..
dzìa nạp đơn xin làm bưu điện , coi bộ có cái hậu hơn ..kakkaaka.
lâu wá không gặp bà mai , khoẻ không nè ??
CHÚC THANHVAN LUÔN ĐƯỢC DZUI DZUI HENG ..!!
|
|
thanhvan08
member
REF: 517481
01/31/2010
|
Chào Khoai,
TV vẩn khoẻ - nhưng nay bị thất nghiệp - văn phòng "mai mối hiệu trái xoài"
đóng cửa rồi .. hahahaha .............
TV nghỉ, Khoai đâu cần phải đổi việc làm ... Khoai có thể (khi lắc lắc xong)
xúc cơm đến cho bà hay ông lảo nào đó, biết đâu 1 ngày nào đó, cũng được như
ông postman .. (nè, nhưng nhớ đừng để thêm ớt vào nghe! kàkkàkkàkkk....)
Vui nhiều nhe Khoai,
ThanhVan08
|
|
khoailantay
member
REF: 517482
01/31/2010
|
không được đâu THANH VÂN ơi ..
xúc cơm đến mắc công bà đó đòi thêm nước tương hay nước mắm thì cực lắm ,
chi bằng làm nghề đưa thư nó nhẹ nhàn hơn ah ..!!
gặp được THANH VÂN là dzui rồi ..cười nè kakakkaka ..!!
|
|
nakata
member
REF: 517484
01/31/2010
|
Sau khi giết Đổng Trác không thành, Tào Tháo chạy thục mạng về quê, trên đường ghé vào nhà người bạn kết nghĩa của cha Tào Tháo là Lã Bá Sa, xin ngủ qua đêm. Hai ngừơi đến cửa, xuống ngựa vào chào Lã Bá Sa. Sa hỏi Tháo rằng:
- Ta nghe triều đình tầm nã anh cấp lắm. Cha anh phải lánh sang ở Trần Lưu rồi. Sao anh đến được đây?
Tháo bèn đem chuyện đầu đuôi kể với Lã Bá Sa, rồi lại trỏ vào Trần Cung nói:
- Nếu không gặp được quan huyện đây thì bây giờ đã thịt nát xương tan rồi.
Lã Bá Sa vái Trần Cung rồi nói:
- Cháu nó nếu không gặp được ngài, thì họ Tào còn gì. Đêm nay xin ngài hãy thong thả nghỉ lại đây.
Nói xong, đứng dậy vào trong nhà, một chốc trở ra, bảo Trần Cung:
- Nhà tôi không có rượu ngon. Để tôi sang xóm Tây, mua một bình rượu ngon về uống.
Nói rồi lật đật cưỡi lừa ra đi.
Tháo với Cung ngồi ở nhà, chợt nghe thấy sau nhà có tiếng mài dao. Tháo bảo Trần Cung rằng:
- Lão Bá Sa đối với tôi không thân thiết gì lắm. Chuyện này đáng nghi đấy.
Hai người rón rén bước ra sau nhà tranh, nghe thấy có tiếng người nói:
- Trói lại mà giết!
Tháo bảo Trần Cung:
Phải rồi, nếu ta không hạ thủ trước thì sẽ bị bắt.
Tháo và Cung hai người cùng rút gươm đi thẳng vào, gặp người nào trong nhà giết người ấy, giết một lúc tám người. Tìm đến trong bếp chỉ thấy một con lợn trói bốn vó sắp bị chọc tiết.
Cung giật mình nói:
- Mạnh Đức ơi! Đa nghi quá, giết nhầm phải người tử tế rồi.
Hai người vội vàng trở ra lên ngựa đi. Đi độ được hai dặm gặp Lã Bá Sa cưỡi lừa về, trước yên treo hai lọ rượu, tay xách một nắm rau quả. Sa hỏi hai người:
- Hiền điệt với sứ quân sao lại đi?
Tháo nói:
- Tôi là người có tội, không dám ở lâu.
Lã Bá Sa nói:
- Ta đã dặn người nhà làm thịt con lợn rồi. Sứ quân với hiền điệt ngại gì một đêm. Xin quay ngay ngựa lại cho!
Tháo cứ tế ngựa đi. Đi được vài bước, rút gươm ra, quay ngựa trở lại, gọi Lã Bá Sa hỏi:
- Ai đi đằng sau ông đấy?
Sa quay đầu lại xem, Tháo chém ngay, Sa ngã xuống đất chết.
Cung cả sợ hỏi rằng:
- Lúc nãy nhầm đã đành. Bây giờ sao lại đang tay như thế? Tháo nói:
- Bá Sa về nhà thấy nhiều người chết, tất nhiên không để yên, nếu đem người đi đuổi thì ta bị vạ ngay.
Cung nói:
- Biết rằng mình nhầm rồi, lại còn cố ý giết người nữa, thực là đại bất nghĩa!
Tháo nói:
- Thà rằng ta phụ người còn hơn để người phụ ta.
|
|
thanhvan08
member
REF: 517487
01/31/2010
|
@ "khoailantay -REF: 517482 -Date:01/31/2010
không được đâu THANH VÂN ơi ..
xúc cơm đến mắc công bà đó đòi thêm nước tương hay nước mắm thì cực lắm,"
Thì Khoai để sẳng nơi đó cho bà lảo
1 chai nước tương,
1 chai nước mắm
và 1 chai .. tương ớt .. kàkàkàkkk
@ Chào nakata, vua spam!
"Tháo nói:
- Thà rằng ta phụ người còn hơn để người phụ ta.
Trong chuyện xưa là vậy - Vì sự an toàn cho mình,
nên vua, chuá thường thì hay giết nhiều người vô tội.
ThanhVan08
|
|
khoailantay
member
REF: 549514
07/04/2010
|
thân chúc THANHVAN ngày lễ JULY 4 dzui dzui heng ...!!!
|
|
aka47
member
REF: 549543
07/04/2010
|
Chúc chị TV một đêm pháo hoa vui thật vui.
Anh KHOAI bắn pháo đẹp đó.
hihiii
|
|
zuizuibuonbuon
member
REF: 549574
07/04/2010
|
Mạn phép chủ nhà ZZBB cùng bạn Nakata ít điều. Cám ơn
nakata -REF: 517484 -Date:01/31/2010
Cung nói:
- Biết rằng mình nhầm rồi, lại còn cố ý giết người nữa, thực là đại bất nghĩa!
Tháo nói:
- Thà rằng ta phụ người còn hơn để người phụ ta.
-------------------------
@ Nakata, người ta ai cũng chọn lời hay ý đẹp để nói, còn bạn thì làm ngược lại. Bộ không sợ thiên hạ ghét hả Nakata?
Nói thì nói vậy chứ ZZBB này lại thích những sự thật như vậy, cho dù nó trần trụi đến đau lòng thì cũng nhắc người ta cuộc sống luôn đa dạng mà con người nên có cái nhìn đa chiều với nó chứ phải đâu...
Chợt nghĩ đến một Lệnh Hồ Xung lãng tử, một Nhạc Bất Quần "quân tử kiếm", một Tả Lãnh Thiền gian hùng, một tên giặc chuyên hái hoa Điền Bá Quang, một Nhạc Linh San thật đài các đoan trang, một Nhậm Doanh Doanh thật lanh lùng đến như vô cảm khi buông lệnh giết người.
H..à... Rồi cái "thủy chung" đài các của cô gái đoan trang NLS, rồi cái lạnh lùng với mạng người của NDD, rồi cái gian hùng của TLT... đều qua đi. Còn lại chăng là một lãng tử Lệnh Hồ Xung và một "quân tử kiếm" Nhạc Bất Quần.
Chính vì thế mà người ta ai cũng nhớ Lệnh Hồ công tử, mà người ta cũng chẳng thể quên một "quân tử kiếm" Nhạc Bất Quần, và thậm chí người ta khinh cái dâm tặc của Điền Bá Quang bao nhiêu thì lại phục cái chữ tín của hắn bấy nhiêu!
Nakata post một câu chuyện đời thật sâu sắc!
|
|
thanhvan08
member
REF: 549691
07/05/2010
|
@ Khoailantay & Aka,
hôm qua TV đứng trên cầu xem Khoai bắn pháo bông, đẹp wá chừng .. hihi ...
Cám ơn hai bạn hiền dzể tzương của tui ... hihi...
- - -
@ zuizuibuonbuon,
zuizuibuonbuon -REF: 549574 -Date:07/04/2010
"Mạn phép chủ nhà ZZBB cùng bạn Nakata ít điều. Cám ơn"
zzbb cứ tự nhiên ...
-ThanhVan08-
|
|
aka47
member
REF: 549713
07/05/2010
|
Chị Thanh Vân ui.
Anh Cà Phê nói ZZBB là phancam nên ZZBB rất...lịch sự.
Chào đón nồng hậu chị nhé.
hihii
|
|
sushie
member
REF: 549716
07/05/2010
|
ờ ,aka đi chọt người ta nha
|
|
aka47
member
REF: 549723
07/05/2010
|
Hổng có chọt.
Chúc SS vui.
|
|
sushie
member
REF: 549725
07/05/2010
|
ờ ,đợi coi sao .aka cũng đang vui .cám ơn
|
|
aka47
member
REF: 549727
07/05/2010
|
Cảm ơn SS nhắc.
AK lộn và nói sorry rùi.
Lộn chứ hổng fải chọt.
Tại "Anh chị nói cho tôi biết anh chị đang nói chuyện với ai tôi sẽ biết con người của anh chị" (trích trong cuốn Hoa Thơm).
Thôi. AK dzọt... Chị SS ở lại zuizẻ.
|
|
sushie
member
REF: 549729
07/05/2010
|
ờ ,aka dọt từ từ coi chừng té gảy răng .ss cũng đi làm .đầu tuần chán
|
|
zuizuibuonbuon
member
REF: 549730
07/05/2010
|
aka47 -REF: 549713 -Date:07/05/2010
Chị Thanh Vân ui.
Anh Cà Phê nói ZZBB là phancam nên ZZBB rất...lịch sự.
Chào đón nồng hậu chị nhé.
hihii
-----------------------
Không sao đâu Aka, Aka cứ nói dối cũng chẳng sao đâu. Cả Cafekho, anh ZZBB và cả bạn Thanh Vân 08 cũng biết là chẳng nên trách Aka mà. DD NCD này biết về Aka khá nhiều nên ai mà nỡ trách, thương hại còn chẳng hết. Tuy nhiên, muốn nói gì anh ZZBB thì cứ nói, còn vu khống cho Cafekho và lừa đảo bạn Thanh Vân 08 là vô tình không tôn trọng họ đó.
Tuy anh ZZBB và các bạn ấy chẳng trách nhưng Aka cũng coi chừng học trò của Aka biết Aka dối trá và chẳng tôn trọng những người chẳng liên quan chúng khinh cô giáo thì chẳng ra làm sao đâu. Vui nha Aka
|
|
aka47
member
REF: 549731
07/05/2010
|
AK xin lỗi anh Cà Phê ...AK Tưởng ZZBB là VK Pháp.
Mà VK Pháp là nick phancam. (Cafe)
Chứ Cafe không nói ZZBB là phancam.
Cũng tại ZZBB đó , biết AK ngu đần mà làm cho AK nghi ngờ.
Nhưng biết đâu đó lại là đúng mới chết chứ?
|
|
sushie
member
REF: 549732
07/05/2010
|
ờ ,không phải, nhưng aka xạo quá hay bị té nên không dọt à ,ss đi trứơc đây .take care aka .by
|
|
aka47
member
REF: 549735
07/05/2010
|
Té đứng dậy xạo nữa. SS dọt trước đi coi chừng "té" nghe.
|
|
sushie
member
REF: 549737
07/05/2010
|
ờ ,ss dọt sẽ không té vì ss không xạo .ghét đứa xạo .by
|
|
aka47
member
REF: 549741
07/05/2010
|
Tội nghiệp cho kẻ xạo mà không biết mình xạo.
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|