thanh2255
member
ID 22245
04/07/2007
|
HOI TIEC
HỐI TIẾC
Cái bản tánh kiêu ngạo, tự đại của tôi, không ngờ ngày hôm nay,tôi phải thấp thỏm, đi qua, đi lại, trông ngóng, đợi chờ một người con gái, đối với tôi chưa một lần rung động
Căn nhà trở nên hoang vắng kể từ hôm,không c̣n sự hiện diện, của người con gái đó. Đă nhiều lần tôi tự hỏi, chẳng lẽ người ấy quan trọng đối với tôi như thế sao?.Tôi cố quên, nhưng nỗi cô đơn hiu quạnh ngày càng tăng dần. Nhiều lần tôi muốn nói với người đó là; “Tôi rất cần cô”, nhưng không thể nào nói được, cái khép kín, nó măi măi ở trong tôi
Tiếng chuông điện thoại reo, tôi chưa kịp trả lời th́ bên kia đầu giây tiếng thằng bạn tôi đả nói luôn một hơi.
Mày có rảnh không ?hôm nay tao phải đi đám tang,của người bạn ba má tao, đi một ḿnh th́ ngại quá, mày có rảnh th́ đi với tao một lát,
Tôi nghĩ ḿnh cũng chẳng làm ǵ trong buổi sáng nay, nên nhận lời đi với nó.
Tôi và nó tham dự thánh lễ an táng, và mọi nghi thức tiển biệt đả xong.Tôi nói nhỏ với nó.
Thôi về
Nó kề tai tôi và bảo;. Đợi tư đả, v́ chưa gởi cho người qúa cố một nắm đất. Ừ cũng đúng, từng lát năy tới giờ, tôi thấy ai cũng gởi một nắm đất hay môt cành hoa. Tôi im lặng chờ đợi,
Đám người tiển biệt, cũng đă thưa dần, c̣n lại chung quanh huyệt, là những người con, chắu cuả người quá cố.Những đứa chắu nhỏ đang chia nhău những hộp nước, và những cái bánh ngọt, vô tư nô đùa chưa biết ǵ là mất mát.
Tôi và thằng bạn bước tới gần, tôi cúi xuống bốc một nắm đất, cầm trên tay.Tiếng gọi .Cha ơi!,từ đàn ông con của người quá cố.........
Tôi nắm chặt nạm đất trong tay và đứng lên, im lặng và lắng nghe tiếng gọi đó thêm lần nữa.Cha ơi …. tiếng gọi đó,nó chứa đấy sự thành khẩn,chân thành, của một người con dành cho người cha không c̣n nữa.Tiếng ông lại kêu lên .:Cha ơi!,có một điều con rất hối hận, con chưa làm được là khi cha c̣n sống, con chưa một lần nào nói với cha là; Con thương cha, giờ này con can đảm nói th́ cha không c̣n. Tiếng ông nói trong nổi xúc đông Cha ơi con thương cha………..con thương cha……………….
Một thoáng xúc động chợt đến với tôi…..Tôi cúi xuống bỏ nắm đất trên tay gởi vào ḷng đất lạnh, như gởi tới ông sự ấm áp của người con dành cho ông
Trong giây phút cuối đời
Tôi và thằng bạn ra về trong ánh nắng trưa của mùa thu.Hai hàng cây bên đường trên lối đi, những chiếc lá vàng đang rơi rụng, để lại thân cây trơ trọi như trong những tâm hồn đang mang niềm tiếc nuối
HOA XUÂN.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat