Minhxotxa
member
ID 35040
01/06/2008
|
Mỗi khi buồn, tôi nghĩ đến chocolate.
Tôi rất thích ăn chocolate, thích cái vị ngọt ngào, đậm đà, hoà quyện trong mỗi miếng chocolate.
Chocolate...
Ngày c̣n bé, choclate không sẵn như bây giờ. Chocolate là những đồng tiền vàng, hay cao cấp hơn là thanh chocolate “con chồn” mua ở hàng bách hoá gần nhà. Ấy thế mà thích lắm, háo hức lắm! Mỗi lần ăn chỉ dám nhấm nháp một tư, một tư. Như thế, đồng tiền vàng hay thanh “con chồn” sẽ ăn được lâu hơn!
Lớn lên, tôi vẫn thích chocolate.
Nhưng không c̣n thích “nhấm nháp” chocolate nữa! Tôi thích để cả miếng chocolate vào miệng. Miếng chocolate sẽ từ từ tan chảy. Vị ngọt ngào và có thể là vị đắng từ từ lan toả! Khi ấy, dù có đang mệt mỏi, đang căng thẳng, hay đang buồn bă, tôi cũng cảm thấy mọi việc nhẹ nhàng đi phần nào.
Miếng chocolate không chỉ xoa dịu tâm hồn bằng những nguyên liệu làm ra nó. Miếng chocolate là liều thuốc mỗi khi mệt mỏi, căng thẳng c̣n bởi câu chuyện gắn với nó.
Tôi từng nhớ,khi tặng chúng tôi mỗi người một đồng tiền chocolate nho nhỏ vào dịp Noel, cô giáo tôi đă nói rằng, “Cuộc đời cũng giống như một miếng chocolate, có lúc thật ngọt, nhưng có khi lại thật đắng… Nhưng cô mong rằng, dù miếng choclate ấy có ngọt hay đắng, các em vẫn luôn vui vẻ đón nhận nó”. Đồng tiền chocolate ấy tôi đă giữ rất lâu. Và đến khi quyết định bóc lớp giấy bọc, tôi phát hiện ra đồng tiền chocolate của tôi đă bị kiến ăn từ lúc nào! Nhưng lần ấy, tôi cảm thấy có vị ngọt của chocolate nơi đầu lưỡi!
Mỗi khi buồn, tôi đều nghĩ đến chocolate.
Hôm nay, có lẽ tôi nên đi t́m cho ḿnh một miếng chocolate. Nhưng, nên chọn miếng chocolate ngọt hay đắng đây?
Blog Việt theo Blog Ciao Bella
Tác giả bài viết
Về tác giả blog Ciao Bella: Một người Hà Nội trẻ mong muốn được bước đi trên những con phố cổ thành Rome.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat