Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> Món Quà Họp Mặt

 Bấm vào đây để góp ư kiến

Trang nhat

 northwind
 member

 ID 55179
 08/24/2009



Món Quà Họp Mặt
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Bố chính thức bỏ mẹ con tôi để theo người phụ nữ khác khi tôi vừa tṛn 10 tuổi và bé Ty sắp bước vào lớp 1. Mười tuổi, tôi chưa cảm nhận hết nỗi đau, nỗi mất mát khi ấy, chỉ biết h́nh như ḿnh vừa trải qua cơn ác mộng kinh hoàng.

Photobucket

Ngày ấy, mẹ khóc hết nước mắt. Tôi cũng chẳng thiết tha với những con búp bê xinh xắn bố mang về từ trong Nam, khi lần về đó là lần bố thông báo với mẹ con chúng tôi cái tin nghiệt ngă ấy. Chỉ có bé Ty là vẫn hồn nhiên, vẫn líu ríu hôn tạm biệt bố như thể là những lần bố đi công tác vậy.

Mẹ trải qua những ngày tháng khó khăn nhất của cuộc đời. Mẹ đă t́m mọi cách thuyết phục bố. Mẹ t́m đến người phụ nữ ấy nhưng tất cả đều quay lưng với mẹ. Cuối cùng mẹ chọn cách im lặng. Một ḿnh mẹ phải gồng ḿnh chịu đựng nỗi đau. Một ḿnh mẹ phải gánh gồng lo cho tôi và bé Ty. Tôi thương mẹ, ghét bố, ghét người đàn bà đă giành mất bố của tôi.

Tôi quẳng tất thảy những món quà bố mang về từ trước, kể cả những con búp bê tôi từng yêu quư. Bé Ty dường như cũng thắc mắc trước những thay đổi trong ngôi nhà nó đang ở. Bé ngơ ngác, buồn bă hỏi sao đợt này bố công tác lâu về thế. Mẹ im lặng, tôi trừng mắt nh́n nó. Nó hốt hoảng. Mẹ điềm nhiên giải thích và nhắc chúng tôi hăy quen dần với cuộc sống không có bố.

Những ngày tháng không có bố là những ngày tháng chúng tôi chật vật nhất.

Photobucket

Cả tinh thần lẫn vật chất. Thời gian đầu bố có gửi tiền về để mẹ lo cho chúng tôi, rồi tin tức từ bố cũng thưa dần và mất hẳn. Mẹ vẫn luôn là người phụ nữ phi thường. Mẹ vượt qua tất cả nỗi đau để lo cho chúng tôi được đủ đầy. Tôi và bé Ty lớn lên trong sự dạy dỗ, vun vén của riêng mẹ. Chúng tôi trở thành những đứa con ngoan, giỏi giang là thành quả lớn lao của mẹ và đó như là món quà bù đắp cho sự mất mát của mẹ.

Cả mẹ, tôi và bé Ty đều không nhắc đến bố, có lẽ ai cũng sợ chạm vào nỗi đau của ḿnh. Nhưng tôi biết hằng ngày, hằng giờ h́nh ảnh bố vẫn hiển hiện trong ḷng chúng tôi. Tôi vẫn hay bắt gặp bé Ty mân mê con búp bê và tṛ chuyện với nó khi không có tôi trong pḥng. Tôi vẫn hay thấy những giọt nước mắt của mẹ khi lén xem tấm h́nh gia đ́nh đă giấu tận đáy rương, và vẫn nghe tiếng thở dài của mẹ mỗi đêm khi tôi giả vờ ngủ say. C̣n tôi vẫn len lén nghe ngóng những tin tức về bố, và âm thầm ao ước ngày bố trở về với chúng tôi.

Nhưng bố đă không trở về, măi cho đến ngày tôi vào đại học.

Tôi khăn gói vào Nam học. Nhà chỉ c̣n lại hai người. Mẹ muốn tôi học gần nhà cho đỡ vất vả. Tôi cũng muốn ở gần để đỡ đần mẹ, nhưng trong tôi c̣n một ước muốn lớn lao hơn. Ấy là bố đang ở trong Nam…

Tôi lại một lần nữa phải đối mặt với những khó khăn của cuộc sống. Thời gian đầu tôi phải tự ḿnh loay hoay để thích nghi. Rồi nhờ bạn bè giúp đỡ tôi cũng dần quen cuộc sống. Tôi đi học, đi làm thêm để tự trang trải nhưng vẫn không quên những dự định ban đầu của ḿnh. Suốt bao năm tôi vẫn len lén nghe ngóng và t́m hiểu thông tin về bố…

Rồi nhờ những thông tin cóp nhặt ấy, nhờ sự giúp đỡ của mọi người tôi cũng lần t́m được nơi bố ở. Tôi gặp lại bố sau gần mười năm xa cách. Cả hai bố con không nói ǵ, chỉ có nước mắt và những khoảng lặng.

Người phụ nữ ấy đă bỏ bố theo một người đàn ông khác. Giống như một tṛ chơi nhân quả vậy. Tôi vẫn chưa nói ngay với mẹ những điều ấy. Riêng bé Ty th́ biết tất cả. Nó háo hức, đợi chờ.

Tôi về nghỉ hè, dặn mẹ khỏi ra ga đón. Tôi không về một ḿnh. Mẹ đă chết lặng trong khoảnh khắc ấy. Bố cũng đứng chôn chân. Tôi như người vừa hoàn thành một sứ mệnh cao cả. Bé Ty phá vỡ không gian ấy bằng sự hân hoan đến khó tả. Tôi biết trái tim mẹ vẫn rất yếu mềm, vẫn rất bao dung và dễ tha thứ.

Lần đầu tiên sau gần mười năm bữa cơm gia đ́nh có đủ bốn người.

Photobucket

Bố mang quà cho tất cả mọi người. Riêng tôi đă dành cho ḿnh, cho bé Ty, và đặc biệt là dành cho mẹ tôi một món quà rất lớn, rất ư nghĩa, ấy là sự trở về của bố.

Tiếng cười lại vang khắp nhà như chưa từng trải qua những sóng gió.

P/S:B



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network