Tôi lang thang trên phố đêm mùa Xuân này cũng như những mùa Xuân trước đă đi qua. Với tôi đêm xuân không ấm cúng vui náo nhiệt mà là một đêm buồn …. Chiếc bóng tôi lê thê dài theo từng ngọn đèn lẻ loi dọc ven sông, tôi cảm thấy bơ vơ, cô độc, lạc loài trong trái tim trong tâm hồn từ khi xa quê hương. Ly hương sống nơi nầy với những nhớ thương và kỷ niệm.
Sau giải phóng gia đ́nh tôi nghèo lắm. Tôi chỉ có một chiếc áo duy nhất mặc đi học. Sương ở chung cư với Tuấn. Tôi đến chơi với Tuấn, đứng bên này ban công nh́n sang bên đó, thấy chị em Sương thấp thoáng mà không dám nh́n lâu chỉ sợ Sương bắt gặp. Nghĩ lại không biết sao ḿnh “u-mê” đến thế. Sương cười nhắc tôi: “Có lần Tuấn dẫn Hoà sang chơi. Tuấn ba-hoa như bà già, c̣n Hoà lập cập, chẳng nói được mấy câu.” Tôi cười: “Tôi nhớ rồi. Khi đó niên học đă tàn. Chúng ḿnh chuẩn bị mỗi người một phương.” Sương thở dài nói: “Ước ǵ ngày xưa Hoà cũng mạnh dạn như bây giờ!” Tôi cười với Sương: “Nếu ngày xưa tôi mạnh dạn, nói với Sương là ‘Hoà yêu Sương’ th́ Sương trả lời sao? Có mắng Hoà không?” Sương cười khúc khích: “Chắc là không.” “Không mắng hay là không…yêu.” Sương lắc đầu lảng tránh: “Không…biết nữa.” Môi Sương vẫn chúm chím cười, và tôi thấy chút màu hồng trên đôi má đă có nếp nhăn. Sương không c̣n giống người con gái tôi yêu say mê dưới mái trường trung học, không c̣n là h́nh bóng tôi mang theo những ngày dài chống chỏi với sóng gió, băo tố, lũ lột nơi bốn phương.
Tôi kéo chiếc áo khoác cho thẳng tắp lên che lấp những buốt giá mùa đông gió tuyết lạnh, cái lạnh phát ra từ trái tim từ tâm hồn chạy theo máu truyền vào cơ thể làm tôi như băng giá….
Tôi run run chợt nghe tiếng chuông ngân từ một Giáo đường xa xa cuốn hồn tôi trôi dạt về một phương trời không biên giới. Nh́n lên bầu trời những vầng mây vẫn trôi lang thang….cuộc đời là những bước chân lẻ loi trong đêm buồn hoang vắng.
Tôi nói với Sương: “Hy vọng là lúc nào Sương cũng vẫn coi tôi là bạn. Chúng ḿnh như hai nhánh sông không thể ngược ḍng t́m về chốn cũ, nhưng chúng ta là những nhánh sông hiền hoà xuôi theo ḍng đời. Mong Sương được hạnh phúc, lâu lâu cho tôi tới thăm, giữ chút kỷ niệm êm đềm của thời học sinh. Sương có bằng ḷng không?” Mắt Sương long lanh như có ngấn nước: “Lúc nào Sương cũng mong Hoà tới thăm. Cám ơn Hoà đă gợi lại cho Sương bao nhiêu ngày vui cũ.” Tôi đứng lên: “Ngày vui nào cũng qua mau, thôi chúng ḿnh tạm chia tay.” Sương cũng đứng lên: “Bao giờ Hoà trở lại Sàig̣n nhớ tới thăm Sương nhé.” Sương đưa tôi ra tới cửa. Tôi nói nhỏ: “Sương vào đi.” Và bước nhanh ra khỏi cửa.
Tiếp tục bước, bâng khuâng tự hỏi ḿnh đi đâu? bàn chân như du mục lê thê theo bóng đêm tâm hồn cô đơn một đoạn trường.
Khao khát một mùa Xuân ấm cúng. Đôi khi tôi cũng chẳng hiểu được ḿnh. Như một định mệnh an bài sắp đặt…Tôi tưởng tượng đến những bước chân rumba… giờ này đang du dương theo tiếng nhạc, có người đợi tôi làm ‘bạn cùng chung’ mà tôi th́ ở nơi nầy.
Xuân Canh Dần lại sắp về…gần hai năm rồi tôi không c̣n nghe tiếng Mẹ hiền rưng rưng khi tôi điện thoại về chúc thọ…và xin lỗi Mẹ tôi: “Xuân này con không về thăm Mẹ được Mẹ ơi!” Có lẽ Mẹ tôi cũng thông cảm thằng con tha hương…t́nh thương của Mẹ thật bao la như “Biển Thái-b́nh.”
Dù ở bất cứ nơi nào hoặc nơi đâu, tôi cũng đón Xuân về. Ngày xuân với tôi là những giọt nước mắt cho quê hương, cho mẹ, cho xứ người, cho chính tôi ở chốn xa xôi mang theo những ngày xanh, mang theo những mảnh đời vui buồn.
Đúng là ai cũng có nổi buồn riêng, cá nhân tôi lúc đó đi kinh tế mới ở rừng núi. GD tôi có người đi phục vụ chiến trường Capuchia hy sinh vào ngày Xuân. Thôi sắp Tết rồi bỏ qua chuyện củ mà vui vẻ đón chào năm mới nha bạn. Tl đă đọc nhiều bài viết của bạn và cảm nhận nơi bạn có chút nội tâm buồn mang mác ǵ đó. Bài Xuân này con về Mẹ ở đâu? mà tl hay nghe vào dịp Xuân về.
thuctu
member
REF: 517454
01/31/2010
Cám ơn anh TL…đă được cùng chia sẻ với anh. Những ǵ TTu muốn nói cũng đă nói tất cả trong câu chuyện này…để nhớ chứ không quên kỷ niệm yêu dấu.
TTu cũng muốn có một mùa Xuân năm nay ở quê hương của chúng ta, nhưng anh TL cũng đă biết và cũng thấy đó…vui xuân mà thấy những người đồng loại đang rất khốn khổ qua nạn động đất vừa qua th́ TTu không thể…vui cho nổi cho thấu....thôi đành vui với những người khác màu da nhưng cùng con tim và tâm hồn yêu thương nương tựa.
Mến chúc anh và thân quyến một Năm Mới anh khang và thịnh vượng…Mong đừng có quên để dành cho TTu một vài miếng mứt để tháng 5 về ăn cho vui nhe anh TL…
Thân ái,
ThucTu
taolao
member
REF: 517686
02/01/2010
Bạn thật là có một tấm ḷng đó, tl thấy nuế ḿnh làm ǵ giúp ích cho đời, cho người với ư tự nguyện không phải dễ. Ḿnh phải được sự chấp thuận của gia đ́nh nuế không e chắc có chút khó sử. Không biết bài hát này có đúng của bạn không?
Hôm rồi tl có nghe bài hát "Con đă mang Mẹ về" (không biết có phải tựa đề như vậy không?) nội dung của bài này là kể về người Mẹ đă mất, người con lấy cốt Mẹ mang về quê ở Thanh Hoá.... Sở dĩ mà tl nhắc đến bài này v́ nó tương tự như cuộc đời tl (không phải Mẹ mà là Ba).