Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> minh mới gia nhập diẽn đàn dót trứơc có đăng vài câu đố vui giờ mọi nguời 

 Bấm vào đây để góp ý kiến

Trang nhat

 diumen
 member

 ID 59375
 03/12/2010



minh mới gia nhập diẽn đàn dót trứơc có đăng vài câu đố vui giờ mọi nguời 
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien

CHỈ VÌ VỢ YÊU NGHỆ THUẬT

Nếu buổi tối , bạn cùng vợ bạn lên xe đi nghe nhạc thính phòng hoặc opera có bao giờ ôtô của bạn quyết không chịu nổi máy không? Xe của tôi thì hầu như lần nào cũng vậy. nhưng thật kỳ lạ, nếu tôi đi xem đá bóng, đi chơi bowing, hoặc ddi tới những nơi đại loại như thế, thì chiếc ôtô của tôi lập tức nổ máy giòn tan rồi chạy phăng phăng…
Tôi đang ngồi cắm cúi trên chiếc máy chữ, mải mê làm việc thì Marianna, vợ tôi , vào.
- Anh dừng lại đi và chớ làm ra vẻ như bận rộn quá nên không biết mấy giờ.
Tôi hơi ngaói lại và nhìn cô ấy bằng ánh mắt ngơ ngác.
- Em nói gì vậy, em yêu?
- Lại còn hỏi! Bây giờ mười giờ rồi! Lẽ ra anh đã phải sẵn sàng rồi đấy.
- Sẵn sàng? Anh không hiểu.
- Đừng giả vờ nữa. Anh biết thừa em đang nói về chuyện gì. Tối nay chúng ta đi nghe nhạc thính phòng.
Tôi nhìn đồng hồ.
-Dù sao thì cũng đã muộn giờ rồi. Trong khi anh mặc áo và…
Marianna nhìn xoáy vào tôi một cái nhìn chẳng báo trước điều gì tốt làn. Tôi bật ngay dậy.
-Thôi được, em yêu..chúng ta sẽ cố đến kịp. Em chuẩn bị áo sơ mi cho anh rồi chứ?
- Tất cả đã chuẩn bị xong ở trong buồng tắm.
Thế là toi mất tối nay. Ngoài đôi giày chật, tôi không biết có một cái gì lại tồi tệ hơn nhạc thính phòng. Mười phút sau, khi marianna vào phòng ngủ để xem tôi đã chỉnh tề chưa, thì tôi đang nằm trên giường, đầu trùm kín dưới một cái gối.
- Này ….. bây giờ anh bày trò gì thế hả?
Tôi cất ngay cái gối ra.
- Có chuyện gì vậy? Hoả hoạn à?
- Hãy nói đi, anh điên rồi phải không?
Tôi bật dậy khỏi giường.
- Ừ nhỉ, nhạc thính phòng! Tôi kêu lên. Bây giờ anh đã nhớ ra! Chắc anh mệt quá, bị stress, người bã ra và kiệt sức, nên anh mới mặc nhầm quần ngủ… trong khi lẽ ra phải mặc áo sơ mi! Sau đó anh tưởng đã đến giườ đi ngủ.. Nhưng bất kể thế nào …em yên tâm đi…. Chúng ta vẫn sẽ kịp!
- Tôi miễn cưỡng mặc chiếc áo sơ mi trắng. Đột nhiên tôi áp tay vào bụng và rú lên một tiếng.
- ruột thừa!- tôi rên rỉ- Mẩu ruột thừa của tôi!
- Thôi đi! ruột thừa của anh đã được cắt từ đời tám hoánh rồi, từ hồi chúng ta còn chưa gặp nhau cơ mà. Năm phút nữa anh phải ngồi trong xe, rõ chưa. Nếu không, đừng có bao giờ đi chơi bơling với lại cờ tướng nữa!
Chuyện này thì không nên đùa. Năm phút sau, tôi tuyên bố đã xong c. Tôi khoác áo vào rồi ra mở cửa.
- Khoá hóc hay sao ấy,- tôi nói, ra vẻ cố xoay cái chìa khoá trong ổ,- mà chìa gãy mất rồi! chúng ta lại có một chìa! Thế là đi tong nhạc thính phòng.
- Lùi ra!
Marianna đẩy tôi ra, cô ấy cố xoay chìa rồi mở cánh cửa ra. Ánh mắt cô ấy mỗi lúc một sắc. tôi lon tton theo sau cô ấy xuống các bậc thềm đến tận ga-ra.
-Vé anh cầm rồi chứ?
Tôi ậm ừ và nhìn sang mé khác.
-Đưa đây em xem nào!Nếu anh nghĩ rằng anh cứ đi, còn để vé ở nhà, thì anh lầm to. Nào, đưa đây!
Tôi móc ví trong túi ra dư dứ hai chiếc vé trước mũi Marianna. Cô ấy tỏ vẻ hài lòng. Rồi ngồi vào tay lái và khởi động xe…Đrr.. đrrr…đrr..
-Máy không nổ!
-Làm cho hẳn hoi! Nào em đếm đến ba!
Khi Marianna nói “ba” thì xe nổ máy.
-Cho xe ra!
Tôi ngồi như hoá ddas, trân trân nhìn vào một điểm.
-Anh không thể,- tôi gần như khóc,- anh nhức đầu quá! Đầu gối anh không cựa quậy được…Em nhìn mà xem. Tại em cứ thúc bác anh quá, khi…Quỷ tha ma bắt cái nhạc thính phòng đi, chúng ta ngồi nhà, uống rượu có hơn không….
-Một…i…
Tôi vội nhấn ga, Marianna chưa kịp đếm đến ba tôi đã đưa đựoc xe ra ngoài đường và thế là chúng tôi đi.
-Anh nhầm đường rồi, đồ ngốc! Chúng ta ra thành phố cơ mà. Anh biết roc phòng hoà nhạc ở đâu rồi còn gì.
Mười phút sau, chúng tôi đến nơi.
-Buổi hoà nhạc kết thúc rồi ạ?- tôi hỏi bác soát vé, lòng đầy hy vọng.
-Chưa, bây giờ đang giải lao thôi. Cho tôi xem vé nào!
Tôi rút vé ra.
-Có lẽ anh đánh mất vé rồi, - tôi ấp úng.
-Vớ vẩn,- Marianna ngắt lời tôi, - chính mắt em thấy anh cầm vé đi rồi mà. Nào, vào đây.
Cô ấy đẩy tôi vào phòng giải lao rồi bắt đầu lục soát người tôi cùng với bác soát vé. Chọn được lúc thuận tiện ở trong ôtô ttôi đã nuốt gọn hai chiếc vé ấy rồi. Ở túi ngực tôi, Marianna chỉ tìm thấy hai chiếc vé xem xiếc đã nhàu nát.
- Vé này không dùng được đâu,- tôi vội nói nhưng bác soát vé đã giật lấy trước khi tôi kịp xé chúng đi.
-Thôi được rồi, anh chị vào đi,- bác ta nói-Đằng nào phòng hoà nhạc cũng còn nhiều chỗ trống.
Theo bản dịch của Mỹ Hà



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network