leelady
member
ID 61810
07/11/2010
|
yêu 1 thiên thần vào mùa xuân
Tặng c i* Ta yêu nhau mùa xuân và chia tay mùa hạ
Để rồi xuân về ta lại ở bên nhau
Ta yêu nhau mùa xuân và chia tay mùa hạ
Và theo qui luật ta trở lại bên nhau
Ta yêu nhau mùa xuân và chia tay mùa hạ Để rồi bây giờ một người phải lẻ loi…..
( thiên thần chỉ xuất hiện vào mùa xuân)
Ny tôi là một cô gái ḱ lạ,nhiều khi làm người khác thanh thản nhưg có khi lại nổi loạn tới phát điên
Ny tôi là một cô gái ḱ lạ,nhiều khi tôi tự hỏi tôi hiểu được cô ấy bao nhiêu?
Ny tôi là một cô gái ḱ lạ
Ny tôi là một cô gái
Ny tôi là một
Ny tôi
Ny
……………………………………………………………………….
Cô ấy là người con gái duy nhất tôi yêu đến vậy.Tôi c̣n nhớ lần đầu tiên nhắn tin làm quen với cô ấy,cô ấy đă không thèm reply,rồi tin nhắn thứ 2,thứ 3,cũng không hề có một động tĩnh ǵ.Cô ấy kiêu!!! Có một người bạn cho tôi số cô ấy nhưg cậu ta quên không bonus cho tôi là cô ấy rất kiêu.Tôi gét con gái kiêu căng bởi bản thân tôi cũng là một thằng kiêu căng và không bao giờ nghĩ 1 đứa con gái dám từ chối tin nhắn của ḿnh v́ tôi hội tụ đủ những yếu tố cần thiết để các nàng phải hung hục chạy theo, tôi đẹp trai, tôi có xe đẹp, nhà giàu, và rất ga lăng (với gái đẹp).Vậy mà cô ấy dám k reply à?Cô gái này thật đáng ghét!!!
Rồi tôi mới biết, cô ấy không kiêu như tôi nghĩ..Lần đầu tiên cô ấy lien lạc với toi sau 3 ngày tôi nhắn tin mà không thèm đếm xỉa.Cô ấy đă khóc,khóc rất nhiều,nghe tiếng nức nở ấy và tôi biết… biết cô ấy đang rất cô đơn.Lần đầu tiên tôi gặp 1 cô gái ḱ lạ đến vậy,gọi điện cho 1 người chưa thân quen mà cứ khóc,khóc như để vợi hết mọi lo toan, ưu phiền đag vướng mắc trong ḷng vậy…Lúc ấy tôi hiểu cô ấy cần tôi,cần 1 người để lắng nghe cô ấy…Rồi những đêm sau nữa, cứ đúng 12h đêm cô ấy gọi điện,cô ấy nói chuyện dù không biết rơ tôi là ai,mà cũng chưa bao giờ cô ấy ṭ ṃ về tôi, cô ấy chỉ kể về cô ấy,về những việc xung quoanh cô ấy,c̣n tôi th́ cứ nằm nghe mặc dù thấy ́ ạch trong đầu. Tôi không hiểu lắm những câu chuyện cô kể,v́ những câu chuyện về gia đ́n luôn không đầu không đuôi. Cô ấy nói cô ấy kể mọi chuyện cho tôi v́ cô ấy thấy an toàn khi kể cho một người không quen, một ngươig không quen th́ sẽ không bao giờ đem chuyện của cô ấy kể cho bạn bè hay hang xóm cô ấy được ;)) Một suy nghĩ thật ngây thơ,y như một đứa trẻ. Cô bé ấy! Ḱ lạ!
Và dần dần tôi thấy thích cô ấy hay đơn giản việc nghe giọng nói của cô ấy đă thành thói quen và sở thích của tôi tự bao giờ,tôi thấy nhớ giọng nói trong trẻo ấy mỗi khi đêm về và hằng đêm mất ngủ nếu như không được nghe cái “băng cát sét không bao giờ vấp” ấy.Lần đầu tiên tôi thấy lưu luyến, nhớ nhung một người con gái chưa từng gặp mặt.Tôi phái nài nỉ măi.Cuối cùng cô ấy cũng đông ư gặp tôi.
Người con gái ấy,dáng người nhỏ bé, dịu dàng và yếu đuối tới lạ ḱ. Tôi luôn có cảm giác nếu tôi chạm vào cô ấy sẽ vỡ tan, tên cô ấy cũng đẹp như một loài hoa: Lili – một cái tên rất đẹp. Cô ấy luôn giữu một khoảng cách nhất định với tôi, cô ấy gần mà đôi khi tôi không thể với tới. Và cứ như thế, côa ấy càng xa tôi càng với, tôi càng với cô ấy càng gần tôi. Tôi hiểu được sự cô đơn trong đôi mắt ấy nhưg có một điều tôi không bao giờ hiểu : Tại sao cô ấy lại cô đơn? Chúng tôi yêu nau vào tiết trời mùa xuân tyệt đẹp,1 ngày cũng thật trùng hợp và tuyệt vời: 14/2. Lần đầu tiên tôi ôm cô ấy vào ḷng, cô ấy nép, nằm yên như 1 con cún, thực sự tôi chỉ muốn cô ấy nằm yên măi như thế, bởi tôi thấy b́nh yên và hạnh phúc vô cùng…
Tôi là một thằng lăng nhăng chơi bời và may mắn là không hề nghiện ngập.Tôi thích “ chén gái”, thích cưa cẩm, hứa hẹn, lên giường, rồi bơ bơ và biến mất như chưa từng tồn tại. Tôi sung sướng khi thấy các em chạy đôn chạy đáo đi t́m tôi, các em càng t́m tôi càng thích trốn. Cuộc đời tôi tính cho tới bây giờ chỉ toàn những cuộc trốn t́m ngoại mục như thế. Tôi thích cái tṛ rượt đuổi của t́nh yêu, mà đúng hơn, tôi tự hỏi tôi đă yêu bao giờ???
- A đă từng yêu ai bao giờ chưa?
- Rồi! Là em đấy! Ngốc ạh !
- Không! Ư em là trước em anh đă yêu ai bao giờ chưa?
- A..a cũng không rơ nữa
- Sao lại là không rơ? Yêu rồi th́ nói là rồi,chưa yêu th́ nói là chưa. Sao lại là không biết???
- Th́ là anh không rơ thôi. Thế c̣n em? Đă yêu ai bao giờ chưa?
- Rồi em yêu rồi?
- Ai?
- Anh ( cười )
- Không trước anh cơ mà?
- À trước an hem yêu bố mẹ .hehe
………..
Tôi luôn có ham muốn là phải chiếm lĩnh được con người ấy.Tôi ṭ ṃ không biết nếu tôi chọc vào liệu cô ấy có tan ra không??? Ṭ ṃ!ṭ ṃ! Lần đầu tiên lên giường với cô ấy, cô ấy nămd thu lu cuộn ṭn 1 góc như một con cún bị cảm lạnh, tôi rón rén luồn tay vào trong chăn,sung sướng với cái cảm giác được có trọn cô ấy trong ḷng. Nhưng lần đó tôi đă không làm ǵ cả. Tôi chỉ ôm cô ấy và ngủ ngon như một đứa trẻ được mẹ vỗ về, giữa bộn bề lo toan của cuộc sống, bên cạnh cô ấy, tất cả như được cuốn trôi…
“A cứ ngủ đi cứ ngủ đi
Cứ ngủ đi để sớm mai thức dậy
Em sẽ là người đàn bà của đời anh”
Cả ngày cô ấy chỉ quẩn quoanh bên tôi như một con mèo lười quấn chân lấy chủ. Tôi có một cửa hàng bán điện thoại và băng đĩa do bố mẹ mở cho,ông bà già chỉ có khát khao muốn giữ chân tôi một chỗ, nhưng vô ích thôi, nếu thích tôi sẽ đóng cửa hàng. Nhưng bây giờ th́ khác, cô ấy đă thay bố mẹ giữ chân tôi. Mỗi sáng cô ấy gọi điện đánh thức tôi,tôi qua nhà cô ấy đón rồi 2 đứa cùng ra cửa hàng. Cô ấy quét dọn lau chùi,hôm nào cũng vậy, cứ hiền hiền, làm lũi như thế thôi… Tôi thích ngắm cô ấy uống sữa, khi uống sữa cô ấy cười thích thú, rất đẹp, tươi như 1 bông hoa được tưới nước. Tôi yêu cô ấy và thực sự mong có một cuộc sống gia đ́nh. Nhưg để có gia đ́nh tôi phải có sự nghiệp chứ không thẻ ăn bám, xin tiền ông bà già măi được. Nghĩ vậy, tôi đi kiếm tiền!
Tôi xin ông bà già 200 triệu để hùn vốn chung với mấy thằng bạn mở 1 shop quân áo nhỏ trên phố Huế. Một lũ con trai đầu to óc quả nho, riêng ḿnh cô ấy là con gái. Cô ấy lo toan mọi việc, từ nhập hàng tới kiểm hàng, sắp xếp, bài trí, thuê nhân viên, lo ăn uống rồi cả việc lo đếm từng đông lợi nhuận mỗi tháng. H́nh như cô ấy đang vắt hết sức lực…À quên! Tôi đă nói tới việc cô ấy là một nhà văn chưa nhỉ? Cô ấy viết truyện, viết luận cho các tạp chí để bán lấy tiền. Cô ấy lao vào làm việc,kiếm tiền cho cái cửa hàng của tôi và lũ bạn, và lo cả phần việc của cô ấy. Tôi biết đâu 1 ngày cô ấy chỉ được ngủ có 3, 4 tiếng đồng hồ. Một cô gái bé nhỏ mong manh nhưg sao lại mạnh mẽ đến như vậy? Một ngày của cô ấy bắt đầu từ 8h ra mở cửa hàng, cả ngày ở đó để quản lí nhân viên. Lo bán buôn,dần dần cô ấy mất đi thói quen gọi điện cho tôi mỗi đêm bởi 11h cô ấy mới bước chân về tới nhà rồi lại mệt mỏi lao vào cuộc chiến với bút mực liên mien và chỉ nhắm mắt khi màn đêm vụt tắt, thay vào đó là ánh sáng mặt trời… Tôi đă từng vô tâm quên đi sự hi sinh ấy… Khi tính lăi của cửa hàng mỗi tháng chúng tôi thua lỗ hơn dự tính ban đầu,tôi giân tím mặt mắng cô ấy té tát, tôi trách móc v́ cô ấy làm việc không ra ǵ..Tôi biết đâu ny tôi đang dần kiệt sức như 1 bông hoa đă tàn tụy. Cô ấy gắng gượng, chỉ biết cúi gầm mặt xuống bất lực tới mệt mỏi, nh́n thật đáng thương nhưg có là ǵ đâu s với sự bực bội của tôi lúc ấy. Thật bực ḿnh X-(
Cũng chra hiểu tại sao cái cửa hàng chết tiệt ấy lại làm ăn thua lỗ đến vậy. Của hàng buộc phải đóng cửa,toi và cô ấy buộc phải chia tay. Lúc đó tôi căm ghét v́ cô ấy đă làm hỏng bức tranh tương lai tương sáng mà tôi đă vẽ ra cho cả 2 đứa,tôi đâu biết đâu, viễn cảnh chỉ là ảo ảnh…Rất nhiều ngày sau đó cô ấy gọi điện nhắn tin nhưng tôi không trả lời, tôi cắt đứt toàn bộ liên lạc,tôi không muốn nh́n thấy bộ mặt ấy nữa… Tôi rũ và tôi phũ đến vô cùng.Tôi quen rồi.Tôi thích phũ phàng như thế
Cho tới 1 ngày khi tôi sững sờ nh́n lại, cả 1 quăng đời gồ ghề đă trai qua? Tôi đă làm được ǵ ngoài những cuộc t́nh mây mữa chớp nhoáng, tôi ngồi đấy và thấy trông vắng vô cùng. Một trong số những cô gái mà tôi ân ái, đă có thai với tôi, đă mang trong ḿnh giọt máu của tôi..tôi không yêu cô ta, tôi bối rối và khôgn biết phải làm ǵ cả. Tôi đă cầm máy, bấm số và gọi cho cô ấy:
- alo anh ạh?
- Ừ anh đây. Li này. A muốn gặp em ngay bây giờ có được k?
- A đang ở đâu?
- A đang ở ngoài đường. E có ở nhà không?
- Dạ có ạh
- !5’ nữa a sẽ tới đón e
- Vâng
Tôi đến đón cô ấy đi coffee, tực sự chả hiểu sao tôi lại làm như thế. Chỉ là lúc đó tôi có nghĩ ra được cái quoái ǵ nữa đâu
…
- Nó có thai rồi
- Ai cơ hả a
- Đứa con gái mà a ngủ cùng tháng trước
- Con? Của..
- Của a
Tôi gật đầu, không dám ngước lên nh́n cô ấy, tôi thấy sơ. Tôi bong trở thành 1 thằng đàn ông hèn nhát, xấu xa, bản tưởi nhất trên cái thế gian này. Giọng cô ấy đều đều
- Thế a muốn e phải làm ǵ?
- ….(Im lặng)…A cũng không biết được nữa
- Cô ấy có muốn giữ lại đúa con k?
- A k biết
- A k nói chuyện với cô ấy à?
- A k. A tắt máy từ hôm qua,vừa mở máy gọi điện cho e xong
- ….(Im lặng)…A đưa sdt cô ấy đây
- Để làm ǵ?
- A cứ đưa đây
Tôi cứ nghe và làm theo mọi điều Li nói như một thằng điên bị thôi miên vậy…
- E nói chuyện rồi. E bảo e là bạn thân a. E sẽ giúp a
- E định làm ǵ?
- … chả ǵ hết
Cô ấy nói xong đứng dậy và ra về mà không thèm ngoái lại nh́n tôi. Cô ấy không phản ứng ǵ dữ dội nhưng tôi biết cô áy đang giân tôi lắm lắm… Cô ấy làm tôi thấy sợ hăi và áy náy vô cùng, hay cô ấy đang âm mưu ǵ đó? Tôi không biết v́ chưa bao giờ tôi thực sự hiểu Li. Đối với tôi cô ấy luôn là 1 dấu hỏi ḱ lạ…hai hôm sau tôi nhận được 1 sms lúc 2h sáng,nhạc chuông tin nhắn tôi dặt riêng cho1 người đặc biêt, tin nhắn của Li”
“sang nay e dua co ay dip ha cai thai r. A yen tam di nhe. E cug bao co ay dug gian a. Nhug co ay noi se k bao h gap a nua dau…A k gian e chu”
“K...a k gian. A xl. Da lam phien e nh qua”
“Ksao. Co gi dau.The a ngu di.E ngu day muon r”
Tôi phát điên lên v́ cái kiểu ăn nói từ tốn của cô ấy. Giả sử cô ấy có chửi bới rồi tát cho tôi vài phát th́ tôi cũng không đến mức phát điên lên như thế này. Tôi biết cô âyc ̣n yeu tôi rất nhiều. Tôi đọc được điều đó trong đôi mắt của cô ấy nhưg cô ấy không nói ra…và ḷng kiêu hănh của tôi th́ quá lớn khiến tôi không thể mở lời…
Vài tháng sau đó truyện cô ấy viết được chọn để xuất bản, cô ấy vui mừng sung sướng báo cho tôi. Tôi tới dự buổi hjop báo ra mắt cuốn truyện, ny tôi,à quên, ny cũ của tôi đẹp như 1 thiên thần. Mà thực ra đối với tôi cô ấy luôn là 1 thiên thần, 1 thiên thần không bao giờ mọc cánh, cũng tốt thôi bởi nếu mọc cánh cô ấy sẽ bay đi mất, mà tôi th́ không hề muốn điều ấy 1 chút nào cả. Dạo gần đây tôi cặp kè với 1 con bé, nó liên tục nhắc tới Li của tôi 1 cách tục tĩu, nó không thích, nó ghét, nó khinh miệt những câu truyện mà Lili tâm huyết viết ra. Tôi biết, khi cô ấy viết truyện, cô ấy đă đặt cả trái tim ḿnh vào đó. Cô ấy viết, viết chuyện đời chuyện người, cô ấy viết hộ cảm xúc của người ta, cô ấy đau thay những nỗi đau của kẻ khác. Bởi cô ấy là 1 thiên thần. Tôi chia tay với con bé đang cặp kè, tôi không chịu được cái cảnh nó nói Lili như thế. Mà cũng lẹ, kể từ ngày kêt thúc với Lili, tôi không cặp kè với con anof lấy nổi 1 tuần chứ đừng nói đến 1 tháng, những lần lên giường của tôi chớp nhoáng,tôi cũng chẳng thể nhớ nổi tên những con tôi đă lên giường.
Tô bắt đầu hiểu ra tầm quan trognj của Lili với cuộc sống của tôi. Tôi vứt hết tự kiêu sang 1 bên, ngỏ lời quoay lại với cô ấy, cô ấy nhận lời. Chúng tôi quoay lại với nhau đúng ngày 1/1 và nghiễm nhiên vẫn coi 14/2 là kỉ niệm ngày yêu :-* 14/2 năm ấy,mùa xuân nhưg tiết trời lạnh buốt,mưa phùn lâm thâm. Tôi biết cô ấy đang cuộn tṛn trong chăn và viết1 cái ǵ đó, đó là công việc và cũng là thói quen của ng` tôi yêu. 11h đêm tôi gọi cho cô ấy, đứng trước cổng,mưa và gió rét run người
- Alo! E xuống cổng đi a đang ở dưới cổng đây này
- Sao a lại đên giờ này? Trời đang mưa đấy
- Thế e có cho a vào k? lạnh quá! A chết mất
- Từ từ đợi e,e xuống liền
Tôi dắt xe vào nhà với bó hồng to tướng trên tay, cô ấy nh́n, mắt tṛn xoe như muốn hỏi “Có dịp ǵ thế?” Cô ngốc này lại quên ngày quên tháng rồi-tôi nghxi bụng. Cô ấy bật cười găi đầu xin lỗi : “E xl,quên mất ^^ Hnay là valentine- kỉ niệm ngày yêu. Hehe” Trông cô ấy dễ thương không thể tả… Đêm hôm đó chúng tôi đă ở bên nhau, cô ấy trao cho tôi thứ quí giá nhất của 1 đời con gái. Cô ấy chảy máu, rất nhiều, không giống như b́nh thường tôi vẫn thấy. Máu loang ra cả 1 vùng đỏ tươi trên ga giường trắng rồi dần sẫm lại, tôi loay hoay, tôi thấy…sợ. Mặt cô ấy tím tái nhưg vẫn cố gượng dậy, h́nh như rất đau. Lấy chăn cuộn vào người, cô ấy đi vào pḥng tắm mặc chiếc váy ngủ mỏng tang rồi đi ra. Tôi ngồi thần ra ở đấy, trần truồng như 1 thằng dở
- E ksao chứ?
- E ksao,a đi tắm đi. E vừa pha sẵn nước trong bồn ư.Hay a vào đi,e gội đầu cho..
Bàn tay mềm mại ấy luồn vào tóc trên đầu tôi, dịu dàng mơn trớn,cô ấy làm tôi mê mải theo những ngón tay bé nhỏ,lần đầu tiên không trên giưuowngf mà tôi lại có cảm giác đê mê như vậy.Tôi yêu em quá…Tôi thực sự muốn xác định với cô ấy 1 mối quan hệ nghiêm túc.Lần đầu tiên ư nghĩ đó nảy ra trong đầu tôi, lần đầu tiên tôi muốn có vợ, có con, có 1 gia đ́nh nhỏ bé cho riêng ḿnh. Tôi đưa cô ấy về nhà, lần đầu tiên tôi mang 1 người con gái về ra mắt gia đ́nh,bố mẹ dường như rất vui, gia đ́nh tôi rất quí cô ấy. Thỉnh thoảng bố mẹ tôi lại nhắc khi lâu lâu không thấy cô ấy qua chơi,a trai tôi nhắc khi thấy cô ấy không xuất hiện, chị đâu th́ cứ thắc mắc khi cô ấy không tới chơi. Cô ấy đă dần dần trở thành 1 phần trong gia đ́nh tôi, 1 phần tưởng như không thể thiếu. Dạo này cô ấy hoạt bát hơn, hay cười hơn, nói nhiều hơn, có vẻ tự tin hơn, nhưng dù như thế nào, tôi vẫn luôn đọc được một nỗi niềm trên đôi mắt, đôi môi, cô ấy có thể che giấu mọi người nhưg với tôi điều đó dường như là không thể…
Cô ấy lạ! Trời mùa xuân, mùa xuân lạnh hay ít ra ở miền Bắc lạnh, cắt da cắt thịt, cô ấy đi shopping và mua về 1 đống full hè cho tôi. Tôi thắc mắc cô ấy chỉ cười: “e mua để lỡ mùa hè em không được ở bên anh th́ anh c̣n có thể mặc chúng, như là em đag ở bên chăm sóc a ư. Để a thấy eya nhiều ntn..Hehe” Cô ấy hâm,hâm nặng. Có nhưng đêm cô ấy dở chứng, 3h sáng gọi tôi xuống cổng chỉ để nói “em yêu anh” rồi lại lặng lẽ đi về. Cô ấy, ḱ lạ tới khó hiểu. Nhiều đêm cô ấy gọi điện cho tôi, khóc rấm rứt như lần đầu nói chuyện, chỉ khóc mà không nói lí do, nếu là người khác th́ hẳn sẽ phát điên lên v́ bực ḿnh và lo lắng, nhưng tôi th́ không, tôi đă quá quen với chuyện đó. Cho tới 1 hôm:
- E phát hiện ra em có thai từ tuần trước anh ạh – nét mặt rất thản nhiên, cô ấy nói.
- Haha =)) E đùa àh?
-Không! E nói thật mà – Cô ấy ch́a bàn tay bé nhỏ ra đưa cho tôi một tờ giấy. Giấy xét nghiệm, siêu âm: Hoàng Lili, 22 tuổi, thai 5 tuần 3 ngày và ảnh siêu âm, cái thai bé như hạt đậu. Tôi ngẩng lên nh́n cô ấy, tôi sắp được làm bố, tôi sắp có gia đ́nh. Hahaahahahah !!!
- Nhưng…E chưa nói hết…E phá nó đi rồi
Cô ấy vừa nói cái ǵ? Sao mặt tôi lại b́ b́ và đầu óc th́ cứ ù ĺ ra như thế. Em có biết em vừa dội cho anh 1 gáo nước lạnh giữa thời tiết đại hàn không?
Chúng tôi căi nhau.
Tôi bỏ đi
Đêm đó tôi uống rất nhiều và đă bay cùng phi đội của 1 thằng bạn cũ. Tiếng nhạc, chất kích thích, hơi men, khói thuốc cùng t́nh dục làm tôi quên đi tất cả. Tôi hận cô ấy v́ cô ấy đă giết chết đứa con của tôi. Trước đay cô ấy đă đưa con tôi đi chết và giờ cô ấy nhẫn tâm giết chết con tôi. Đứa trẻ đă kết thúc cuộc sống từ khi chưa được bắt đầu. Tôi và cô ấy chia tay đầu mùa hạ, mùa hạ nắng chói chang…
…………………
Tin nhắn offline từ “ Vợ yêu”
“Em xin lỗi v́ đă quá tàn nhẫn với anh. E cứ tưởng anh sẽ b́nh thường như làn trước. Em khôg ngờ anh lại phản ứng mạnh đến như vậy…E không biết nói ǵ ngoài 2 từ xin lỗi. Mong anh sẽ tha thứ cho em..Rồi một ngày em sẽ nói cho anh hiểu nhưg có lẽ không phải là bây giờ..”
Tôi không nhắn lại. Tôi chả có ǵ để nói.
Tôi đi qua mùa hè nắng chói chang, mặc nhưng chiếc áo cô ấy chọn. Tôi di qua mùa đông buốt giá với chiếc khăn len cô ấy miệt mài ngồi đan. Tôi đi qua chúng cùng nhưungx mối t́nh chớp nhoáng như sét mùa hè, bập bùng như tiếng sấm mùa đông và thoảng qua như gió thu se lạnh… Cô ấy vẫn luôn kiên tŕ săn sóc cho tôi mặc dù chẳng bao giờ để tôi bắt gặp. Cô ấy tới nhà tôi đều đặn mỗi ngày những lúc tôi ra cửa hàng. Cô ấy vẫn nấu những món tôi thích, cô ấy mỗi ngày đều vẽ lên tường 1 trái tim màu hồng bé xíu, cô ấy gập chăn màn, quần áo và ủi đồ cho tôi gọn gang như ngày chúng tôi c̣n yêu nhau. Tại sao cô ấy lại kiên nhẫn tới vậy? Một con người khó hiểu. Có hôm tôi bực ḿnh hất tung tất cả, lấy kéo cắt hết những chiếc áo cô ấy mua, đập cả b́nh hoa khô cô ấy cắm, đập vỡ lọ nước hoa cô ấy và tôi vẫn hay dùng. Thế nhưng tối tôi về tất cả đă gọn gang như cũ, mẹ tôi nói cô ấy đă khóc, vừa khóc vừa dọn dẹp đống lộn xộn tôi đă gây ra. Hơn 1 năm nay cô ấy luôn khóc thầm như thế. Mẹ tôi nói cô ấy đă chạy đôn chạy đáo đi mua đủ 10 chiếc áo full ưng ư, chạy tới sưng chân đi t́m mua b́nh hoa giống cũ va ngồi cắm tới chảy cả máu tay… Lọ nước hoa tôi đập giờ đă thay bằng một lọ mới, giống hệt lọ cũ, chỉ khác là nhiều hơn. Cô ấy cứ lặng lẽ 1 cách ngu ngốc như thế mà không nói, không than văn một lời nào với bất ḱ ai, cứ như thế, một thời gian dài…
Rồi một hôm pḥng của tôi không quét, chăn của tôi không gập, quần áo nhàu nhĩ bừa bộn, lộn xộn y như buổi sáng lúc tôi bước ra khỏi pḥng. Hôm nay cô ấy không tới, 1 hôm, 2 hôm rồi 3 hôm, 4 hôm.. Tôi bắt đầu thấy lo lo nhưng nhất quyết không gọi điện. Gọi làm ǵ cho 1 bà mẹ nhẫn tâm? Nhưng rồi tôi không thể chịu đựng được nữa. Bấm số cô ấy, tôi gọi:
- Dạ alo
- Em đang ở đâu đấy?
- Em…em đang ở viện
- Em làm sao? Sao lại ở viện?
- Không có ǵ..Em mệt thôi. Chút vè em sẽ gọi. Bye a
Tôi vội vă phi ra nhà cô ấy, đúng là cô ấy không có nhà. Trời mưa và tôi bắt đầu lạnh. Sắp sang xuân rồi trời vẫn rét căm căm. Cô gái đang lững thững đi bộ kia có một dáng vẻ hao hao Lili, đúng là Lili rồi! Tôi đang định giơ tay vẫy th́ cô ấy ngă khuỵu xuống, tô vội vàng chạy ra đỡ, cô ấy đă bất tỉnh. Đưa Lili lên nhà, cho cô ấy uông 1 chút mật ông nóng, cô ấy dần tỉnh lại. Mở mắt thấy tôi cô ấy chỉ cười, nụ cười yếu ớt của 1 cô gái mong manh. Đêm hôm đó tôi đă ở lại với cô ấy..
Hóa ra ḿnh c̣n yêu cô ấy rất nhiều
Chúng tôi quoay lại với nhau vào một ngày mùa xuân nắng ấm… Tôi biết tôi không thể rời xa cô gái yếu đuối này. Dạo này cô ấy viết nhiều hơn, viết thâu đêm suốt sáng như cố hoàn thành một điều ǵ đó c̣n dang dở. Kỉ niệm tṛn 2 năm yêu nhau, tôi đă cầu hôn cô ấy. hai chiếc nhẫn bên nhau, lung linh dưới ánh nến và sự song sánh của rượu vang nho nồng nàn. Lưỡi chúng tôi quấn lấy nhau như chưa bao giờ được quấn, hương rượu nồng nàn ngọt ngọt nơi đầu lưỡi hay là dư vị của t́nh yêu? Tiếng nhạc Tristess d’ Amour, sự nồng nàn của t́nh yêu và một cửa ḿnh mượt ướt, những đường cong quyến rũ, dịu dàng như mời gọi, chúng tôi ḥa vào nhau, cả xác thịt lẫn tâm hồn…
Bên cô ấy chúng tôi không nói với nhau quá nhiều nhưng đủ để hiểu một t́nh yêu đang lớn, mỗi một ngày, tôi càng một yêu.
Hai bên gia đ́nh dự kiến làm đám cưới cho chúng tôi vào cuối tháng 5 âm. Thầy bối nói chỉ cưới vào tháng 5 th́ chúng tôi mới được hạnh phúc. Bởi cô ấy sinh ra dưới một cḥm sao xấu, nên cần tôi, một sao sáng dẫn đường…Chỉ có cô ấy cần tôi…(?)…
…………..
- E muốn ḿnh xa nhau một thời gian
- Em điên àh?
- Không! Em nói thật, em muốn đi đâu đó một thời gian…
- Điên rồi. Anh có thể chịu đựng mọi điều điên rồ của em nhưng em làm thế này th́ quá đáng lắm. Em có biết cuối tháng ḿnh làm đám cưới không?
- Em biết nhưng em muốm lui lại, chỉ là lui lại thôi
- Em thần kinh à? Có việc ǵ? Sao tự dưng em lại như thế/
- Không có việc ǵ hết… Tự dưng em muốn thế
Và cô ấy đă xách vali đi thậ. Điện thoại tắt, không liên lạc được, không ai biết cô ấy đi đâu, cô ấy bốc hơi…Vợ sắp cưới của tôi bốc hơi…tôi hoang mang cực độ
Đă qua ngày dự kiến làm đám cưới, điện thoại cô ấy vẫn không liên lạc được. Mọi người chạy đôn chạy đáo đi t́m cô ấy, tất cả những chỗ mọi người nghĩ cô ấy có thêt đi. Tôi đi từ Hà Nội vào Vũng Tàu rồi lại đi ra, đi tới tất cả những nơi mà tôi và cô ấy từng đặt chân tới, những con đường, hàng cây, góc phố. Tôi t́m cô ấy trong những kẽ lá, trong những nốt nhạc đắm đuối trái tim tôi….
…………….
Tôi nhớ như in. 7.31pm ngày 14/2/2010, mồng 1 tết. Một cú điện thoại từ một số máy lạ:
- Cậu là người nhà bệnh nhân Hoàng Lili đúng không?
- Ơ…Li…Vâng
- Ơ âm gi? Vào đây ngay. Cô ấy đang hấp hối trong pḥng cấp cứu viện Việt Pháp
Tôi dập máy, rồ ga phóng như một thằng điên dại. cái quoái quỉ ǵ đang diễn ra thế này? Hôm nay là mồng một tết… Tôi đang ở trong một cơn ác mộng đúng không? Ai đó làm ơn đánh thức tôi đi..
Vợ chưa cưới của tôi nằm đó. Hôm nay tṛn ba năm ngày chúng tôi yêu nhau. Thiên thần của tôi nằm đó. Tôi đă cố gắng nhưng đă đến chậm mất rồi. Mùa xuân này thiên thần không bên tôi. Thiên thần đă mọc cánh và bay lên Thiên Đường…
“Tôi đă muốn gọi cho anh rất nhiều lần nhưng cô ấy không cho phép. Cô ấy nói không muốn anh hay bất ḱ ai nh́n thấy cô ấy vật vă đớn đau… Cô ấy kể cho tôi nhiều về anh lắm, về chồng sắp cưới của cô ấy. Cô ấy đă rất cố gắng để vượt qua bệnh tật và vươn tới sự sống… Nhưng những người nhiễm trùng máu thường rất khó sống và cô gái ấy đă không vượt qua.. Đây là lapyop và nhẫn của cô ấy, trước khi đi, cô ấy dặn tôi gửi lại cho anh”
Cô y tá để chiếc laptop và hộp nhẫn lên bàn rồi lặng lẽ đi ra. Chiếc laptop pink tôi tặng ngày cuốn sách của cô ấy xuất bản,nhẫn cưới tôi cầu hôn với cô ấy giờ này năm trước… Bây giờ đang ở trước mặt tôi
Gia đ́nh và bệnh viện lo tang lễ cho cô ấy. Trong lễ tang mọi người đều khóc, rất đông, rất đông những độc giả của cô và cả người thân cô nữa. Ai cũng khóc chỉ ḿnh tôi không khóc, nước mắt tôi đă chảy ngược vào ḷng…
Mở chiếc laptop, bật lên, h́nh của tôi và cô ấy hiên lên trên desktop. Tấm ảnh cưới chúng tôi đi chụp, cô ấy đẹp như một thiên thần, mà đúng, chính xác cô ấy là một thiên thần… Trong lap toàn ảnh của chúng tôi, những tấm ảnh từ ngày chúng tôi mới yêu cho tới lúc cô ấy ĺa xa cơi đời này. Có cả những clip quoay bằng webcame, toàn những lời tâm sự ngốc nghếch của cô ấy dành cho tôi, nếu như tôi quan tâm, gần gụi cô ấy hơn chút nữa th́ chắc chẳng bao giờ cô ấy phải nói chuyện với cái webcame như thế này… Tôi đac quá vô tâm khi luôn coi cô ấy ḱ lạ, là khác người, tôi chỉ biết cô ấy cô đơn nhưng chưa bao giờ tôi hỏi lư do, tôi nghĩ đó là thói quen của cô ấy, lẽ ra tôi nên gần cô ấy hơn, gần them chút nữa để hiểu được người yêu tôi cần ǵ. Tôi mở 1 file thư mục,những bản thảo ttruyeenj của cô ấy, 13 câu truyện đă hoàn thành và một câu truyện thứ 14 đang viết dở dang, cô ấy đă không kịp hoành thành nó… và một lá thư dành cho tôi:
“ Chồng yêu của em!
Mai là kỉ niệm 3 năm ngày yêu của chúng ḿnh đấy anh c̣n nhớ không/ Thật trùng hợp, lại c̣n là mồng 1 tết nữa, năm nay là năm của t́nh yêu anh nhỉ? Em biết anh không quên ngày này đâu, bởi năm nào em cũng là người quên c̣n anh th́ luôn làm em bất ngờ. Em yêu anh nhiều lắm! Em đang viết tặng anh cau truyện cuối cùng trong tuyển tập truyện ngắn của em, em đang viết dở nhưung em sẽ cố gắng hoành thành để tặng cho anh, em sẽ cố, anh sẽ thích mà đúng không? Chồng yêu này…Em cảm thấy ḿnh đang yếu lắm …em muốn anh ở đây, bên em ngay bây giờ để em được nằm trong ṿng tay anh, được cảm nhận hơi ấm từ anh, biết đâu em sẽ khỏe lại. Em nhớ anh nhiều lắm..Em biết anh rất buồn khi em đột ngột bỏ đi. Nhưng chắc khi đọc dược những ḍng này th́ anh đă hiểu được tất cả rồi … Em xa anh chỉ là muốn cam đảm để đối đầu với bệnh tật, không muốn anh lo lắng mà thôi. Em định khỏi bệnh em sẽ quoay về, ḿnh sẽ làm đám cưới, sẽ lại có con. Lại nhắc đến con…em xin lỗi v́ đă bỏ con đi mà không hỏi ư kiến của anh. Em bị bệnh, em không thể giữ con, máu em quá xấu, không đủ dinh dưỡng để nuôi đứa trẻ.. và khi anh càu hôn, em đă quyết tâm chiến đấu để chiến thắng lại bệnh tật… Nhưng giờ đây em thấy ḿnh yếu quá, em cảm thấy như thần chết đang hút cạn sức ống của em từng phút, từng giây..e sợ lắm! Em sợ ḿnh sẽ măi chả bao giờ được làm vợ anh. Anh ơi…em lạnh quá..Trời đang mữa ḱa, đêm nay là 13/2, 30 tết, viện vắng người quá…Mai 14 là mồng 1 tết rồi. Em đang đón tết trong viện một ḿnh này…Em lạnh quá, em thấy lạnh lắm anh ơi…”
Người yêu tôi đơn côi nơi xa xôi đón một cái tết lanh lẽo một ḿnh. Tôi khóc, nước mắt bay vào trong khôg trung ḥa cũng những giọt mưa..khóc thương cho một người con gái…Tôi ngước lên trời cao, một ngôi sao sáng lấp lánh như muốn nói “ Anh yêu ơi! Em đang vui lắm mà. Anh cũng vui lên đi”. Cô ấy luôn như thế, luôn cố tỏ ra là ḿnh không sao, mặc dù lộ rơ vẻ yếu đuối thế nhưng không bao giờ bị khuất phục trước bất cứ điều ǵ, cam chịu tới tận cùng và không một lời kêu than…
“Hỡi em ơi thiên thần của tôi
Em đă bay về nơi xa xôi ấy
Ở trên kia nh́n xuống e có thấy
Có một người đang thầm khóc v́ em…”
Lee,1/7/2010
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
tdaoduy
member
REF: 551424
07/12/2010
|
Anh dang theo dơi các tác phâm cua em..hôm nay anh hoi em 1 diêu nuă. Vüà rôi em thi vào DH có dat ko...em làm thê nào khi vüà làm "si tu" vüà víêt chuyên vây. Bât mí cho anh nhá... mên em nhiêu.
|
|
leelady
member
REF: 551556
07/12/2010
|
em trượt NV1 :)) phải học NV2 cũng trươn`g đấy nhưng khoa khác :))
|
|
tdaoduy
member
REF: 551613
07/13/2010
|
leelady à! Mây lân anh goi vào hôp thü riêng cho em toàn bj lôi thôi..goi cho ng khác thi dc..mun quan tâm riêng em môt chút dó mà...18t mà tüng trai cü nhü tuôi 30 í.nhé..mên thân
|
|
leelady
member
REF: 551617
07/13/2010
|
:) em gia` trc tuổi ma` :D
|
|
tdaoduy
member
REF: 551753
07/13/2010
|
Tü bé anh rât thích doc chuyên, cung tât ca các thê loaj van hoc Vjêt nam. Nhüng dây là lân dàu tiên anh bj say náng. Truyên cua em là nhüñg tia náng giüă trüa he, doj vào anh làm anh qoay cu do ra..Tác gia víêt ra câu chuyên mói là dáng....môt ma lüc khôn lüong dó...leelady à. Mén thân.
|
|
leelady
member
REF: 551771
07/14/2010
|
nếu nhữn lời đó không phải là những lời đường mật mà là thật th́ e xin cám ơn :)
|
|
tdaoduy
member
REF: 551803
07/14/2010
|
Chàng ko tin vào mát minh nüă. Trüóc mat chàng là cô bé tuôi mói dôi müoi mà dă chüñg chac hon ng. Mát chàng hoa lên, tüng con sóng trào dô xúông khíên chàng guc xúông. Chàng cô lây süc luc trai tre cua chag dê güong dây nhüng con sóng ây vâñ de lên chàng ngày càng manh thêm, chag cô quây dap dê khang djnh minh nhüng vô vong. Chàg dành chju khúât phuc lim dim mát tho kho khe tüng hôi, giüă cái náng cua trüa he oi a.. Mén tang leelady. Bàn tay ngón dài ngón ngán em à..mong ràng sü hiêu bíêt cua em se ko dê anh "oan"..thân mên.
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|