violet13
member
ID 62277
07/30/2010
|
Lỡ một chuyến đ̣
Chiều thứ 6 tôi lang thang quanh khu xóm,lớn rồi nhưng tôi vẫn thích chơi tṛ bán đồ hàng cùng tụi nhỏ
Tôi đang giả làm người mua hàng,đang ăn ngon lành một tô búng ḅ toàn là rau và nước do tụi nhỏ thương ép bắt ăn,ăn giả bộ nhưng cũng phải trả tiền thiệt,tụi nhỏ lấy tiền đó để mua bánh,mua kẹo chia nhau cho vui
Bỗng một kẻ xa lạ xuất hiện,bọn nhỏ nh́n nhau nhỏ to...
Tôi cũng ṭ ṃ ngước lên xem ai,một tên con trai khá bảnh trai,h́nh như là không phải người ở đây,tôi lờ đi và ăn tiếp...
Anh: Cho tôi chơi với
Bọn nhỏ cười rồi chỉ sang tôi
Tôi: Anh lớn rồi mà chơi tṛ này ḱ lắm
Anh: Thế sao em chơi được mà tôi lại không?
Tôi: Tôi th́ khác,v́ tôi là hàng xóm là bạn thân của tụi nhỏ,c̣n anh th́...th́...
Anh: Không lẽ em xem tôi là người dưng
Tôi: Th́ không phải sao,tôi đâu có biết anh
Anh: Nhưng tôi biết em...em là
Tôi: ??? là là ai....
Anh: Là nhỏ mít ướt hay khóc nhè,yêu màu tím và...
Tôi: Sao anh có thể biết về bí mật của tôi ngày xưa...
Anh: Tôi biết nhiều về em lắm,em tên là...
Tôi: Vậy thật ra anh là ai? là thám tử đang điều tra tội phạm là tôi sao?
Anh: Em...Anh là...
Tôi: Anh là...thật sao,cổ họng tôi đắng nghẹn lại,ánh mắt ngượng ngùng bỡ ngỡ
Nguời xưa của tôi đây mà...không....phải là tên đáng ghét th́ đúng hơn...
Tôi và Anh ngày xưa ở chung xóm,anh hơn tôi 2 tuổi,2 tuổi nhưng xưng hô th́ mày tao,hai đứa chơi chung với nhau từ thưở nhỏ,anh học trước tôi nên sách vở cũ học xong anh để lại cho tôi học tiếp,anh học rất giỏi luôn đứng đầu lớp,con tôi th́ lớp có bao nhiêu đứa đội hết lên đầu
Lớn dần t́nh cảm anh dành cho tôi không phải như một đứa em gái mà là một bạn gái,một người anh quan tâm yêu mến đặc biệt,c̣n tôi tôi lạnh lùng như băng đá,tôi chỉ xem anh như anh trai
Ngày anh ra đi cùng gia đ́nh sang Mỹ tôi không tiễn,không hứa hẹn điều ǵ cho tương lai,anh buồn im lặng,sự im lặng đă hơn 10 năm nay,10 năm không một lá thư,không một tin nhắn,tất cả chẳng có ǵ...gần như vô âm biệt tích đến nỗi tôi nghĩ mọi thứ chắc là không tốt đẹp và một điều ǵ đó không may đă xảy ra với anh,thời gian dài đă làm tôi quên mất anh,quên đi cả gương mặt,lời nói...
Anh đứng trước mặt tôi như kẻ xa lạ,một thanh niên chững chạp,cao gầy,đôi kiếng cận,chiếc áo thun trắng khoác lên người nh́n anh không như ngày xưa chút nào,có lẽ thời gian đă thay đổi,thay đổi cả cách ăn mặc cả con người,cử chỉ lời nói
Nhưng có một điều thân quen là anh vẫn nhớ tất cả về tôi,cái tên mà anh chẳng bao giờ quên...c̣n tôi thật tệ khi không nhận ra anh...không biết anh có giận tôi không?
Hẹn ḥ nhau trong một quán cafe gần nhà,hai đứa ngồi đối diện nhau,anh nh́n tôi như ngày xưa,c̣n tôi th́ ánh mắt hay né sang chỗ khác,tôi ngại ấy mà...
Anh hỏi thăm tôi đủ chuyện,hỏi tôi có bao giờ nhớ tới anh không? tôi chỉ cười,chỉ lắc đầu cho qua chuyện
Anh: Ngày tôi đi em không tiễn tôi,biết tôi buồn lắm không?
Tôi: Mặc kệ anh chứ,ai biểu bỏ nước,bỏ quê hương đi chi
Anh: Th́ em nói yêu tôi,nói tôi ở lại có lẽ tôi đă không đi
Tôi: Anh điên à...
Anh: Em vẫn dữ như chằng lửa ngày xưa,hèn chi ở tới giờ chưa ai dám lấy,hiihii
Tôi: Anh muốn chết hả? dám chọc tui hả...c̣n anh chắc cũng chẳng ai yêu,ai lấy nên mới về đây chứ ǵ...hihihii
Anh: Ùh th́ cứ xem là vậy đi,mà em c̣n t́nh cảm với tôi không?
Tôi: Tôi mà yêu anh chắc trời sập
Anh: Tôi mà yêu em chắc tội ngập đầu,tôi có người yêu rồi
Tôi: Vậy hả,chúc mừng anh nghen
Anh: Ùh...em đừng hối hận nghen
Tôi: Zí..ai thèm
Anh hiện đang ở đâu? bao giờ th́ anh sẽ về bên đó
Anh: Tôi ở nhà một người quen,có lẽ tôi sẽ ở lại một thời gian...ngày mai thứ 7 em nhớ đi Thánh Đường nghen,tôi cho em một bất ngờ lớn
Tôi:...???
Chúng tôi nói chuyện đùa vui bên nhau mà quên cả giờ...bỗng,tiếng nhạc điện thoại hoà tấu vang lên...
Anh: Vâng...con sẽ về ngay
Anh nh́n tôi và nhắc đi nhắc lại nhớ đến Thánh Đường nhé,anh chờ...
Chúng tôi chia tay mỗi người một nơi...
(C̣n tiếp)
violet13
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
soluuhuong1
member
REF: 555659
08/01/2010
|
Hy vọng là mọi việc tốt đẹp sau cuộc hẹn đó
Chúc em vui nghen.
|
|
violet13
member
REF: 555756
08/02/2010
|
Cám ơn Anh soluuhuong1 nhiều nghen
Chúc anh cuối tuần nhiều niềm vui,hạnh phúc
violet13
|
|
violet13
member
REF: 555759
08/02/2010
|
Chiều thứ 7 đẹp trời,đẹp cho những cuộc hẹn ḥ bên bạn bè,bên người yêu...
Tôi vẫn một ḿnh lang thang đến Thánh Đường như mọi lần,đôi chân cứ bước cứ bước nhẹ nhàng,dù là đi trên đường nhưng lúc nào đôi môi cũng hé mở hát vu vơ,dù biết rằng tôi hát ngang như cua,nhưng hát hay đâu bằng hay hát,hát cho vơi nỗi sầu,hát cho yêu đời,nhưng khó yêu người...hihihii,trái tim tôi băng giá mà...
Tôi ngắc một bông hoa dại ven đường đưa lên mũi,mùi thơm rất dịu,màu hoa tím thật là dễ thương,dễ thương như chiếc áo tím tôi đang khoác trên người
Đang mơ mộng trong thế giới của riêng tôi...bỗng...
Anh: Hồn nhiên tuổi 30...hihihihii,con nít thấy ớn luôn
Tôi: Sao anh giống ma quá vậy,làm tôi giật ḿnh,má tôi đỏ ửng lên v́ hơi quê
Anh: Tại em mơ mộng quá nên không biết tôi đi đằng sau
Tôi: Sao anh không lên tiếng
Anh: Tôi muốn nh́n lại cảnh ngày xưa thấy em hồn nhiên
Tôi: Giờ già rồi anh à,làm ǵ c̣n trẻ mà...
Anh: Hôm nay em đến Thánh Đường chỉ một ḿnh sao? người yêu không đi cùng à ?
Tôi: Ùh...th́ vẫn một ḿnh ấy mà...xấu nên có ai thèm đi cùng đâu,thế c̣n anh?
Anh: Người yêu tôi đang ở phía trước nơi mà em sắp đến nè
Tôi: Anh hạnh phúc nhỉ...chắc anh yêu người ấy lắm
Anh: Ùh th́ yêu nhiều lắm,mà người này em cũng yêu,em yêu và chọn cho tôi đó
Tôi: Anh này càng nói càng khó hiểu nghen,người anh yêu mắc mớ ǵ tới tôi mà tôi phải chọn cho anh
Anh: Th́ tôi làm theo ước mơ của em đó,và tôi cũng thấy đó là một cái duyên,cái duyên của tôi là của em,nhưng nợ th́ ở người ấy,người tôi chọn bây giờ...
Tôi: Anh lung tung quá,muốn nói ǵ th́ nói thẳng ra luôn đi ấp úng ṿng vo tam quốc tôi không hiểu ǵ hết á,thấy ghét quá đi...
Anh: Lát nữa em sẽ hiểu,tôi đă nói tặng em món quà bất ngờ chiều nay mà,em chờ nhé
Tôi: Ùh tôi sẽ chờ
=======
Đến phần giảng Cha xứ đi xuống ghế ngồi,một người khác thay mặt Cha lên giảng
Tiếng nói cất lên làm tôi giật ḿnh,sao quen thuộc lắm lắm,h́nh như mới nghe trước khi vào Thánh Đường này...mắt tôi mở to hơn,nh́n chằm chằm...trời...anh ta kia mà,đúng rồi anh ta...không lẽ...
Tôi ngồi im lặng,im lặng như kẻ tù tội đang chờ bị phán xử...
Giọng anh nghe ấm áp quá,bài giảng thật hay,thật thực tế trong cuộc sống,mỗi lời chia sẻ như in sâu vào ḷng người,ḷng người trao cho nhau thật tâm t́nh
Tôi say sưa quên mất cả thời gian,đến kết bài tôi c̣n chưa biết,đứng lên nghe đọc lời nguyện kế tiếp tôi c̣n luyến tiếc muốn nghe nữa,sao anh ta có thể giỏi như thế nhỉ,càng nh́n anh ta tôi càng cảm thấy yêu mến,kính trọng,đẹp trong ánh màu áo trắng thầy tu...nhưng sao lúc gặp ngoài đường anh ta lại khác,lại đáng ghét thế không biết
Đến phần rước lễ anh ta lại xuất hiện,lại cho rước lễ phần bên nữ,đôi chân tôi bỗng cứng như đá,không thể nào nhấc chân lên được,trái tim tôi đập mạnh,làm sao đây,tôi mắc cở lắm,làm sao tôi dám lên đối mặt với anh khi lúc chiều tôi c̣n tranh luận,nói xấu anh,anh sẽ nh́n tôi như thế nào,là một người bạn hay là một con chiên bướng bỉnh,dử giằng đây
Ôi...đầu óc tôi rối tung lên,tôi quỳ xuống ghế,úp mặt vào đôi bàn tay,im lặng cầu nguyện
==========
Thánh Lễ kết thúc tôi bước ra ngoài,bỗng ai đó nắm lấy bàn tay tôi,tôi hơi giật ḿnh
Chị,chị là chị họ của anh,tôi nhận ra chị v́ chúng tôi gặp nhau thường xuyên khi tới đây,chỉ là ít nói chuyện nên không thân cho lắm
Chị: Chị thấy em hôm nay không rước lễ,có phải em ngại khi nh́n thấy em họ của chị
Tôi: Vâng...em hơi bất ngờ
Chị: Từ ngày em từ chối t́nh cảm của nó,muốn nó đi tu thành linh mục,chị cũng không ngờ nó làm thật,chắc là...
Tôi: Không phải lỗi tại em đâu,th́ trước giờ chị biết ai yêu em hay em yêu ai th́ em đều mong sao họ đi tu hết mà,chị biết trái tim em băng giá mà,bởi vậy em mới ở giá tới bây giờ,miệng tôi ấp úng
Chị: Có lẽ nhờ thế mà gia đ́nh chị mới có được phước lớn một người đi tu
Tôi: Không phải nhờ em đâu,tại nhà chị có phước ấy mà,mặt tôi đỏ lên gần như muốn khóc
Chị: ÙH...th́ có phước ...hihihiii
Hai chị em đang nói chuyện qua lại th́ Anh xuất hiện,anh như một bóng ma làm tôi giật ḿnh hoài
Anh: Hai chị em nói chuyện ǵ vậy
Tôi: Ùh ùhhhh đâu đâu có có ǵ,tôi lại ấp úng nói không nên lời
Anh: Món quà tôi dành tặng em hôm nay,em có vui không?
Tôi: Dạ dạ thưa thầy,không, thưa anh...
Anh: Em bất ngờ phải không? tôi đă thực hiện đúng ước mơ của em năm xưa rồi đó,cảm ơn em,nhờ lời từ chối của em mà tôi đă làm thành ước nguyện của gia đ́nh và tôi thành hiện thực
Tôi: Làm làm ǵ có,tại anh yêu Chúa nên mới làm được đó mà
Anh: Em có vui không?
Tôi: Ùh th́ cũng vui lắm...nhưng...
Anh: Nhưng sao...?
Tôi: ....tôi....tôi...
Anh: Th́ em lỡ chuyến đ̣,th́ làm bà độc thân....hihihiii
Tôi: Anh chọc tôi,tôi khóc bây giờ
Anh: Th́ anh làm mai cho em đứa em kế của anh nhé
Tôi: Lỡ anh ta lại đi tu nữa th́ sao....
Anh: Th́ lại cảm ơn em nữa chứ sao
Tôi: Ôi...vậy th́ suốt đời em măi là người độc thân
Anh: Th́ em đừng có ước như thế nữa,hăy mở ḷng ra đón nhận một t́nh yêu đi nhé,em không c̣n trẻ như ngày nào nữa đâu,về già sẽ buồn,sẽ không có ai lo ai chăm sóc cho em đâu
Tôi: Th́ tại em có duyên mà không có nợ với ai đó mà
Anh: Anh sẽ cầu nguyện cho em
Tôi: Thôi khỏi mà,em tự làm được...
Anh: Giờ em muốn ước ǵ cho anh nữa không?
Tôi: Em ước có ngày sẽ nh́n thấy anh khoác áo làm cha
Anh: Sẽ có mà..nhưng hơi lâu v́ anh c̣n phải học nhiều nữa
Tôi: Ùh
Anh: Em dự định ǵ cho ḿnh trong tương lai chưa,một gia đ́nh cho riêng ḿnh...?
Tôi: Em chưa biết...chắc sẽ lại lỡ một chuyến đ̣
Anh: hihihiii với cái tính trẻ con như em th́ lại có một anh nữa đi tu và em sẽ măi lỡ một chuyến đ̣
Tôi: hiihiiii chắc có lẽ là vậy rồi,anh nhỉ
Chúng tôi chia tay nhau,mỗi người bước mỗi ngả
Bước chân buồn lặng lẽ một ḿnh đi trong đêm tối,sao tự nhiên tôi thèm lúc này có ai đó bước cùng,bước cùng tôi mỗi chiều thứ 7,bước cùng tôi đi hết chặng đường c̣n lại...
Tôi đă bỏ lỡ rất nhiều cơ hội t́nh yêu trong thời thanh xuân,bỏ lỡ nhiều chuyến đ̣ và giờ đây khi tóc đă điểm màu,thuyền sẽ không cập bến chờ đợi khi tuổi xuân đă qua
violet13
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|