vuontinh
member
ID 62484
08/08/2010
|
Con đă lớn rồi!
Con đă lớn rồi!
AT - Cô con gái nhỏ vùng vằng sau lời khuyên bảo của mẹ:
- Mẹ, con lớn rồi, con cần biết phải làm ǵ, mẹ đâu cần lúc nào cũng ở bên cạnh con để nhắc nhở con phải làm như thế này, làm như thế kia chứ? Với lại con muốn được đi chơi với bạn bè mẹ cũng cấm cản là sao vậy?
- Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, chừng nào lớn lên con sẽ hiểu nỗi ḷng của người mẹ, hiểu được tất cả những ǵ mẹ làm đều v́ con!
Ngày ngày qua đi, cô con gái nhỏ đă lớn lên xinh đẹp và lộng lẫy trong bộ váy cưới. Rồi cô cũng trải qua những ngày hạnh phúc và vất vả của cuộc đời làm mẹ.Một hôm con gái cô xin cô đi chơi xa cùng nhóm bạn của nó. Cô nổi giận:
- Không được đi đâu hết. Lỡ có chuyện ǵ th́ sao? Mày phải ở nhà học bài để lo cho tương lai sự nghiệp sau này nữa chứ? Mẹ kiếm tiền để nuôi mày ăn học chứ không phải để mày đi chơi nghe không?
- Mẹ, con lớn rồi chứ có phải trẻ con nữa đâu, mẹ phải để con tự do chứ? Sao lúc nào mẹ cũng bắt con làm theo ư mẹ vậy?
Người mẹ sững sờ trước câu trả lời của đứa con gái. Bởi đó cũng chính là câu trả lời của cô năm xưa dành cho mẹ cô. Cô ước ǵ mẹ cô được sống lại để nói lời xin lỗi nhưng thời gian không cho cô cơ hội, đáng lẽ cô phải nói lời xin lỗi đó từ những năm về trước!
B̀NH AN
(BCK33 ĐHKH Huế)
Mái tóc dài
AT - Linh có mái tóc dài lại đen mượt, óng ả như trên tivi người ta quảng cáo. Nó thích lắm, suốt ngày vuốt ve mái tóc Linh và ước một ngày nào đó nó sẽ nuôi được mái tóc mượt mà như Linh. Sáng nay, nó qua chơi nhà chú về, vừa bước vào pḥng trọ thấy mái tóc Linh cắt cụt ngủn đến ngang vai, nó sửng sốt nói gần như quát:
- Linh, mày làm ǵ với tóc mày thế hả? Sao tự nhiên cắt đi, mày thiệt là khùng!
Linh cười cười:
- Tóc ngắn mới là mốt chứ! Giờ đâu c̣n ai để tóc dài.
Nó ngạc nhiên khi nghe Linh nói vậy, thật khác với tính cách thường ngày của nhỏ. Nó thất vọng buông thơng một câu:
- Mày thay đổi nhanh thiệt, tao không ngờ!
Linh lặng im không nói ǵ, mặt buồn thiu.
Chiều, Phương bạn cùng quê với Linh rủ nó qua thư viện, Phương th́ thào:
- Tao thương Linh quá! Năm nay quê tao mất mùa, ba mẹ nó bảo thư thư mới gửi tiền vào cho nó được. Nó thương ba mẹ lắm nên nói dối đi làm thêm. Mái tóc đó nó phải cắt bán đi mới có tiền đóng học phí đó.
Nó sững người hồi lâu. Nó đă vô tâm trách nhầm Linh.
PHẠM THỊ HỒNG
(BCK08 ĐH KHXH&NV TP.HCM)
Một lời nói
AT - Mẹ cậu làm nghề ǵ?". Tôi liền đáp: "Mẹ ḿnh là giáo viên cấp III". Chẳng lẽ lại nói là mẹ làm nghề buôn ve chai, thật xấu hổ đối với một sinh viên đại học như ḿnh. Tôi thầm nghĩ vậy.
Một hôm tôi cùng với mấy đứa bạn vào công viên uống nước. Bọn tôi mỗi đứa uống một chai Không độ và nói cười thỏa thuê sau một ngày học căng thẳng. Những vỏ chai bị chúng tôi ném ra xa. Bỗng dưng có một người phụ nữ trung tuổi đội cái nón cũ trên đầu, mặt th́ bít kín chỉ c̣n hai con mắt đến nhặt những chai nước đó. Cặp mắt nhạy cảm của tôi đă nhận ra ngay một dáng người quen thuộc.
Cặp mắt đó, dáng người đó tôi không thể nhầm lẫn được. Người đó cũng nh́n tôi nhưng cố t́nh làm như không hề quen biết. Đứa nào cũng chăm chú nh́n hành động của người phụ nữ lạ đó. Bỗng một đứa trong nhóm tôi nói: "Mặc dù bố mẹ ḿnh làm công nhân viên chức nhưng ḿnh vẫn thấy quư những người làm công việc tầm thường như người ở đằng kia".
Tôi liền quay mặt đi nơi khác và bỗng thấy sống mũi cay cay v́ lời nói hôm trước của ḿnh.
TRẦN THỊ LONG
(BCK32 ĐHKH Huế)
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|