Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> Câu Chuyện Đời Thường

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 laoton
 member

 ID 64871
 11/14/2010



Câu Chuyện Đời Thường
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Y Tá Sophia

Sô-phi-a em từ đâu em tới
Ngồi bàn họp em với cánh tay sang
Mái tóc nâu chạm khẻ phải vai chàng
Gợi cảm giác tê tê thơm chi lạ

Cả buổi họp ḷng xốn san rộn rả
Nh́n tay nàng cứ thon thả đong đưa
Tiếng nói gịn từng chử một tŕnh thưa
Đầu khẻ gật khi vừa xong đề án

Ánh mắt chàng trao nàng lời thầm thán
Em thật tài đă từng chút từng ly
Nói hết ra em suy nghỉ những ǵ
Để cái cách cho khóa kỳ xắp tới

Buổi họp tan cũng vừa giờ cơm tối
Đi bên hiên em mạnh dạng hỏi chàng
Đói bụng không ḿnh ghé quán sẻ sang
Dùng bữa tối cho hỏi chàng chút chuyện

Cơ may đến sắc mặt chàng quyền quyện
Trả lời ngay chuyện ấy nhỏ thôi mà
Quán bên đường hai đứa cứ la cà
Măi tâm sự bánh pizza bỏ dở

Nói chia tay em nh́n chàng bở ngở
Sau lần này c̣n gặp gở nhau không!
Nh́n ḍng xe trên đường phố c̣n đông
Chàng khẻ nói chắc là không em nhé

Nàng bổng dưng hỏi chàng câu nhè nhẹ
Cớ v́ sao kết thúc lẹ thế kia?
Tha thiết nh́n nàng thỏ thẻ sớt chia
Em tốt quá--không về bên anh được

Tận đáy ḷng anh trước sau sau trước
T́m người Việt để đính ước thôi em...

-----------

Đôi má Sophia ửng hồng dưới ánh đèn đường. Cặp mắt nàng rưng rưng, cổ họng như tắc nghẹn chẳng nói nên lời. Chàng chợt nhận biết sự từ chối của ḿnh đă làm nàng buồn tủi. Chàng khẻ đưa tay phải để trước tim ḿnh rồi cuối đầu nói lời thành tâm xin lổi. Sophia như có phần cảm thông ngập ngừng nói; anh không có lổi ǵ...nhưng đâu đó vẩn thầm trách người con trai ấy...

Chẳng biết phải tṛ chuyện ǵ hơn, hai người chúc buổi tối an lành đến với nhau rồi quay lưng mỗi người một ngả. Đi được chừng mười bước chàng quay đầu nh́n lại và vô t́nh thấy nàng cũng quay lại. Hai người đứng nh́n nhau trong ánh sáng lập loè mờ ảo và đưa tay vẩy chào. Không hiểu động cơ ǵ đă xua đôi chân chàng chạy nhanh nhanh về phía nàng. Khuông mặt nàng rạng rở đứng đợi chờ. C̣n khoảng năm bước chân khoảng cách thôi, chàng bổng nhiên dừng lại. Đưa tay vẩy chào lần nữa và nhắn, Sophia lái xe cẩn thận nhé. Nàng hụt hẩn thất vọng nói lời cám ơn miển cưỡng.

Chàng vừa định xoay lưng đi về phía bải đâu xe th́ nàng chạy oà tới bên chàng rồi ôm lấy chàng vội vả. Cả thân người và đôi tay chàng như tê liệt. Không cử động giây lâu chàng nhẹ nhàng ôm lấy chếc eo thon thả của nàng. Mùi hương thơm là lạ của mái đầu nàng toả ra bên dưới khuông mặt chàng. Nàng ép chặt người vào ḿnh chàng và chàng cũng cảm nhận cái ấm nồng của người con gái Phi dể thương và đa cảm ấy.

Nàng ngước cổ lên mặt vui tươi ẩn dấu sự thẹn thùng. Tim chàng đập loạn và như muốn hôn lấy đôi môi xin xắn của nàng. Chàng bổng dưng đè nén làm vẻ lạnh lùng. Hai người chẳng nói chẳng rằng lửng lờ buông đối phương và vẩy tay nhau lần cuối.

Chàng quay người vụt đi không ngoảnh lại. Nổi buồn len lén tâm tư và cuối mặt trong âm thầm...hát bài ca không biết từ đâu trổi dậy...

----------

Đừng buồn em hởi
Cho dù t́nh chẳng nên đôi
Thời giờ qua nhanh lắm
Đêm này sẻ êm trôi
Chuyện vào dỉ vảng
Em sẻ vui thôi
Anh bước ra đi
Chỉ v́ yêu em
Yêu qúa cho nên
Chẳng muốn vương sầu

Cuột t́nh ngắn đó
Anh để trong tim
Mai mốt đi t́m
Người thương anh gửi
Để nhớ xuốt đời

Ôi! xa cách nhau thật rồi
Đường đời hai đứa hai nơi
Mổi bước em xa rời
là ḷng anh đau nhói
Em hỡi em ơi
Anh vẩn bên đời
Cầu chúc em đó
Gặp được một người
Hạnh phúc xuốt đời

Đừng buồn em hởi
Cho dù ḿnh chẳng nên đôi
Ai đă xa ai
Trên phố đêm nay
Sầu thương nuối tiếc
Kỷ niệm đong đầy

Ai đă xa ai....trên phố đêm nay...sầu..thương nuối tiếc...kỉ niệm đong đầy.......

BrianNguyen
Kỷ niện buồn March 7, 2008



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 laoton
 member

 REF: 576564
 11/14/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Biển T́nh

Hôm nay ngày lể Quất Khánh, tôi lẻ loi trên bờ biển Monterey như đi t́m một mong ước xa xôi nào đó...

Biển xanh thật đẹp, những cơn gió mằn mặm bờ môi chen lẩn vài sợi nắng lơ phơ ngầy ngậy. Cả buổi sáng trời vẩn trong. Dăm chú hải âu chập chờn dưới làn mây trắng với đôi cánh diều vi vu cao vút ḥa cùng tiếng nô đùa của bầy trẻ.

Hằng năm vào ngày này, mọi người gần xa đua nhau đổ về đây để xem pháo bông. Ban ngày bờ biển tấp nập các tṛ tiêu khiển. Nào là tiếng nhạc sập śnh, bóng chuyền, thảy dĩa, xây lâu đài, trược cát, thậm chí có luôn cả hanggliders.

Khuông cảnh vui nhộn làm sao. Thế mà cũng không ngoại lệ những gót ṃn đơn tẻ trải dài trên bải cát. Tôi âm thầm đếm từng bước chân đi xa ĺa tất cả mọi ồn ào náo nhiệt như thể bờ biển chỉ có riêng tôi. Đùng...! làm tôi giật ḿnh th́ ra đă đụng phải một cô gái tóc ngang vai trong bộ đồ tắm bikini màu vàng nhạt. Với quáng tính, miệng lắp bắp I'm sorry... I'm sorry... Cô ta cũng nôm nă nói lời xin lổi với tôi v́ chỉ lo chạy vào bờ khi con sóng đánh tới.

Sóng đă đưa duyên. Nàng là một sinh viên VN du học tại trường Mid Pennisula. Cùng là người Việt, câu chuyện càng thân thiết hơn. Biết tôi một ḿnh, nàng giới thiệu cùng nhóm bạn. Mọi người làm quen thật mau và tôi thấy tâm hồn ḿnh trẻ hẳn. Mặt trời gần lên đỉnh. Biển thật nên thơ. Bờ cát dường như rúng động dưới ánh nắng vàng. Gió mát lân lân. Mặt nước nhấp nhô ŕ rào con sóng. Tôi nghe đâu đây âm vang khúc nhạc t́nh-hay h́nh như tim ḿnh đang náo nức.

Sóng ḷng rạo rực. Sau buổi trưa chung vui vài món thanh nhàng với nhóm bạn, tôi ra xe lấy cây đàn dạo nhạc cho mọi người cùng hát cùng cười. Giọng nàng hát thật hay. Bấy giờ tôi mới có cơ hội ngắm nh́n nàng. Bờ môi mọng đỏ, đôi má hây hây và nụ cười duyên dáng. Đôi mắt nàng to tṛn đen nhánh, cặp chân mày thanh tú ở giửa là chiếc mủi thon cao. Nàng không đeo một món nử trang nào cả, thế mà nàng thật lộng lẩy làm sao. Mắt tôi cứ măi mê ṭ ṃ ngắm ngía. Um....h́nh như nàng e ngại và rồi vội với chiếc khăng quấn lại cái thân h́nh thanh thon nẩy nở. Tôi bổng sượng sùng đưa mắt về cung đàn vu vơ hát "v́ nàng đẹp như một bông hồng...nên tôi...tôi muốn yêu nàng..." Cũng thiệt là lộ liểu làm mọi người bật cười. Lúc ấy tôi thật mắc cở với đám bạn mới quen. May quá, chưa biết làm sao th́ nàng chụp lấy tay tôi nói; "ḿnh ra tắm biển ha".

Sóng dạt niềm vui. Tôi chay theo tay nàng không ngần ngại. Chưa kịp xắn quần tây vén tay áo sơ mi th́ đă bị nàng lôi xuống nước. Tôi nô đùa cùng nàng chạy ra chạy vào theo con sóng. Cát dưới chân thật êm dịu. Nước biển mát tận đáy ḷng. Bao nhiêu khó nhọc và ưu tư trong đời đều bị tiếng cười của nàng và nước cuốn đi mất. Tôi rất vui-một niềm vui khó tả.

Sóng lại đưa t́nh. Gió chiều như mổi lúc mổi mạnh hơn. Hai đứa thấm mệt thôi không đùa bởn. Tôi và nàng thả bộ dọc theo con sóng và sang sẻ cho nhau những vui khổ của đời. Nàng bổng dưng dừng lại cảm giác khó chịu nói;

_Mắt em có cát.

_Để anh thổi cho, tôi nói.

Tôi đang chăm chú thổi bụi trên mắt nàng, vô t́nh cơn sóng lớn vổ vào làm hai đứa chới với vội ôm lấy nhau bờ mội chạm khẻ. Tôi ắp a ắp úng;

_Anh...anh..không cố t́nh.

Nàng bĩm môi nghi ngờ trêu chọc. Lần này chẳng phải vô t́nh, tôi ôm chặt lấy ṿng eo thon gọn của nàng rồi vội vàng hôn lấy hôn để. Nàng đánh nhẹ hai tay vào vai tôi miệng thỏ thẻ;

_Anh này thiệt kỳ.

Và rồi một lần nữa....lần này tôi và nàng trao nhau nụ hôn nồng cháy--nụ hôn của một sự bắt đầu cho một mối t́nh gặp nhau trên biển.

Mắt nàng không c̣n bụi. Hai đứa nắm tay nhau đong đưa theo nhịp bước. Nhóm bạn nh́n thấy ngạc nhiên rạng rở và như thầm chúc phúc. Rồi th́ không cần biết đêm nay pháo bông có đẹp hay chăng pháo ḷng hai đứa đă đầy sắc màu tỏa sáng....và âm thầm trong tôi bài ca ḷng trổi dậy....

Em đến với anh một ngày nắng hạ
Biển xanh trong cùng gió mát thanh ca
Sóng ŕ rào nối từng cơn vổ về
Đưa đôi ḿnh vào mong muốn xôi xa

Em đến với anh t́nh cờ bở ngở
Chạm vai nhau trên bờ cát nên thơ
Diều cao bay vi vu lời t́nh tự
Cánh hải âu giúp ta chở ước mơ

ĐK1
Em thẹn thùng khi anh nh́n say đắm
Khúc nhạc nào đưa tay nắm bàn tay
Chạy thi nhau ḷng bao náo nức
Măi vui đùa cùng biển nước trời mây

ĐK2
Hạt bụi nào theo gió về giăng mắt
Con sóng nào đưa môi xát bờ môi
Ṿng tay trao ấm ḷng biển cả
Hứa âm thầm ḿnh măi chung đôi

Ta đến với nhau trên chiều biển rộng
Tay trong tay ḥa nhịp bước yêu đương
Nắng hờn ghen môi em thơm mọng đỏ
Gió th́ thào tóc em mướt hơn mây

Ta đến với nhau một chiều biển mộng
Hồn ngất ngây xây mơ ước mai sau
Nụ hôn đầu đến từ cơn sóng biển
Bờ cát se duyên măi măi dài lâu

Briannguyen

Kỷ niệm July 4, 2009


 

 laoton
 member

 REF: 576692
 11/15/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Hạnh Phúc Nơi Đâu

Mùa hè rộn rả, cây trái thơm lừng, người người náo nức du lịch đây đó. Chàng thanh niên sau nhiều năm xa xứ trở gót về với quê hương yêu dấu Việt nam của ḿnh.

Để thăm thân nhân bà con, để khám phá học hỏi và không ngoài mục đích thư thảng sau nhiều năm bôn ba nơi xứ người. Xuống phi trường, căn nhà quen thuột là chàng thanh niên về với người chị ruột ở quận 5 TPHCM. Nơi đây cho anh ta gặp được một người con gái mới lớn mà hiện đang thuê một căn nhà thứ hai của chị ḿnh tại quận I.

Hoa đến từ U Minh. Cô mang một nét đẹp hoang dại và cộng thêm cái văn minh gấm lụa của chốn thị thành khiến cho bao kẻ si mê đắm đuối. Học hành ít ỏi nên với nhan sắc trời ban nàng kiếm sống và giúp đở gia đ́nh bằng nghề mua son bán phấn.

Với nàng t́nh yêu chân thật là không bao giờ có. Những quan hệ fải nói đến đổi trao giá cả. Tuy cũng là fường ăn sương, nhưng mới vừa tṛn 23 tuổi với vẻ đẹp kiêu kỳ cô chỉ tiếp hay được bao toàn bởi những khách hạn sang giàu có.

Gặp được chàng thanh niên cô cũng không quên tỏ bày cái lă lơi quyến rủ. Tuy mới lớn, người thanh niên lúc nào cũng tự hào là ḿnh có được kiến thức và một đạo đức thuần thục. Chuyện không fải th́ dù có vui sướng đến dường nào chưa chắc ǵ đă lay chuyển được ḷng chàng - huống hồ chi chỉ là sắc đẹp bên ngoài.

Người chị bận rộn làm ăn. Em trai từ Mỹ đă xa quê hương gần chục năm rồi bây giờ choáng ngợp với nhiều thay đổi nên việt đi lại cũng là một khó khăng. Thế là, Hoa xin làm người hướng dẩn cho chàng thanh niên du lịch đó đây trên quên hương của ḿnh.

Chàng thanh niên lúc đầu tỏ ra không đồng ư. Không fải v́ chàng khinh khi nhưng thiết nghỉ ta về xứ ta, ta nói tiếng ta th́ có ǵ là trở ngại đâu hà. Vậy mà, người chị cứ khăng khăng em ḿnh cần có người hướng dẩn và dù sao khi đi chơi xa ít ra cũng có thêm bạn và việt áo quần hành lư có người phụ giúp.... Ch́u ḷng chị và để tạo thêm sự yên tâm chàng thanh niên cuối cùng chấp thuận. C̣n, việt chi phí giao dịch Chị và Hoa riêng tư bàn thảo.

Sợ Hoa làm phiền chuyến đi dài ngày của ḿnh, chàng thanh niên bắt đầu bằng hành tŕnh trong ngày từ SG xuống lái Thiêu. Nơi mà một thời chàng cùng nhóm bạn đạp xe đạp vào dịp hè lúc c̣n là học sinh trung học để được leo lên cành mận nhánh dâu...hả hê ăn hái... Chàng muốn mượn dịp này để xem coi Hoa có gây trở ngại cho ḿnh khi t́m ôn kỷ niệm hay muốn làm một việt ǵ mà ḷng ưa thích hay không.

Nửa ngày trôi đi êm đềm. Hoa biết được phận sự của ḿnh. Nàng chỉ làm khi có yêu cầu - ngoài ra ly nước điếu thuốc hay chiếc khăng lạnh cũng chỉ là để sẳng khi chàng cần đến chứ không ân cần mời mọc làm mất nhă hứng t́m về tuổi thơ của chàng nơi miệt vườn...

Ai nh́n cũng tưởng chàng là công tử con nhà giàu có. Da trắng môi đỏ thân h́nh thanh thon như một thư sinh c̣n vương vướng bụi phấn nhà trường. Trông chàng lịch thiệp tao nhă. Người lạ gặp chàng hay rụt rè sợ sệt, nhưng khi gần gủi th́ mới biết th́ ra chàng trẻ con lắm. Chàng leo cây nằm trên cành đong đưa ăn trái quăng hột. Chàng xăn quần lội ruộng. Chàng đuổi theo từng cánh bướm cánh chuồn. Chàng hát vu vơ. Chàng ngâm thơ vẻ vời trên đất... ôi chàng thiệt là trẻ con không thể tưởng... Sau này mới biết, ùm...th́ ra Hoa đă nghỉ anh chàng bị điên. Gần ba mươi tuổi rồi ai đời lại như thế. Ngoài ra có con trai đàn ông nào mà không mê gái mà lại là gái đẹp kia chứ. Được bao sao chẳng làm ǵ - ít nhất cũng vu vơ chuyện tṛ tán tỉnh cơ mà. Nàng đă cố t́nh để nhiều cái va chạm, sao chàng h́nh như chẳng hề xi nhê ǵ cả - chàng là con nít thật rồi...

Hoàng hôn xuống rất nhanh. Một ngày qua đi vui vẻ. Mọi chi phí được Hoa thanh toán gọn gẻ và không quên xin biên nhận để được hoàn trả về sau. Chiếc xuồng đưa hai người qua con kênh nhỏ để ra lộ. Taxi chờ sẳn tự bao giờ đón hai người về lại thành phố. Đèn đường leo lét. Tiếng gió liu riu lùa vào khe cửa. Cảm giác lành lạnh. Hoa h́nh như đang khó chịu cứ lấy tay bụm miệng rồi chợt gấp gáp mở cửa xe buồn nôn. Hoa luưnh quưnh t́m khăng giấy, th́ chàng thanh niên nhanh nhẩu đưa chiếc mu soa của ḿnh;

_Em dùng tạm đi.

_Nàng ngập ngừng v́ có lẻ thấy chiếc khăng sạch sẻ thơm tho quá.

_Không sao đâu, về giặt lại cho anh là được rồi.

Nàng mệt mỏi thấy rỏ. Cả ngày không ai tṛ chuyện và gió chiều nơi miệt vườn cộng thêm bị say xe nên nàng cứ ôm lấy tay chàng dựa dẩm. Chàng chẳng tỏ vẻ điều ǵ vẩn thảng nhiên ngồi với tư thế hai tay trên vế của ḿnh. Ưm...nàng cảm nhận điều ǵ đó rồi chợt buông tay ra mặt dù thấm mệt...

Đèn SG ngọn xanh ngọn đỏ. Mới đó mà tới rồi.

_Em có vào nhà chơi không!

_Thôi chắc em về.

_Vậy có cần gặp chị anh không!

Hoa lưỡng lự rồi gụt đầu theo gót chàng thanh niên. Vào nhà hai chị em gái tṛ chuyện ǵ đó không biết. Đồ đạt được để sẳng, tắm ra người chị hỏi;

_ Mai em có muốn đi đâu chưa!

_ Chị mua vé dùm, ngày mốt em muốn ra Hà Nội.

Cả nhà quây quần buổi cơm tối. Hoa thẹn thùng, nhưng h́nh như cô ta vui lắm có lẻ không biết đă bao lâu rồi cô ta chẳng có cảnh gia đ́nh ngồi với nhau như vầy... Trước khi Hoa ra về bà chị không quên hỏi giấy tờ tùy thân để mua vé máy bay.

Sau đêm đó, một ngày hai người không gặp gở. Chàng thanh niên tranh thủ thời gian hẹn bạn bè củ ra để hàn quyên tâm sự.

************

Buổi sáng, Hoa lên nhà thật sớm giúp chị chuẩn bị hành lư cho em trai. Vài tiếng đồng hồ sau hai người đă có mặt ở Hà Nội. Mùa hè ở đây thiệt nóng. Ra khỏi phi trường người đầm đ́a mô hôi chàng cứ đưa tay chậm tráng. Hoa thấy vậy mở ví;

_khăng của anh nè. Rồi lại đưa tiếp chai nước suối và hỏi; ḿnh đi đâu hả anh?

_Ngoắt taxi trước đi.

_Xin anh chị cho biết đi đâu!

_Ah...anh vui ḷng cho đến một khách sạn nào gần Phố Cổ cũng được.

Thiệt thoải mái. Tắm rửa xong chàng thanh niên đánh một giấc gần bốn giờ chiều mới thức dậy. Bụng cồn cào thế là thay đồ xuống phố nhắm hướng đông người mà đi. Hoa h́nh như không quen đi bộ. Giày cao gót làm chùng nhịp chân nên bị bỏ lại phía sau hồi nào chẳng hay. Quay đầu lại thấy Hoa như cố chạy tới cho kịp;

_Anh đi nhanh qúa.

_Vậy hả, đói bụng chưa đi ăn nha! Ừ, mà muốn ăn ǵ!

_Cái ǵ cũng được. Sao anh rành đường ở đây vậy!

_Dzậy sao, vừa nói vừa nở nụ cười tự tin.

Ghé mua gói thuốc luôn tiện hỏi đường ra 36 phố phường và thăm ḍ ở đâu có bán chả cá Thăng Long ngon lân cận. Ừm th́ ra, chỉ vài ngả tư phía trước.

Nghe món này cũng khá nổi tiếng, thấy có ngon lành khỉ ǵ đâu. Lá rằng th́ là ngồ ngộ. Ngoài ra món nào của nhà hàng cũng chẳng thấy hứng.

_Sao anh ăn ít dzậy. Hổm rồi ở Lái Thiêu một ḿnh mà ăn cả con gà bóp măng cụt luôn - em thấy mà nghỉ chắc ở Mỹ hong có thịt gà.

_Hihihi. Dzậy c̣n nghỉ ǵ nửa hôn.

Hoa trầm ngâm từ tốn nh́n vào chén cơm của ḿnh. Um...th́ ra Hoa đẹp thật đấy chứ. Mái tóc chải chéo một bên và búi lên một cụt đằng sau lỉa chỉa mấy nhúm tóc giống con gái Hà Nội ghê nhỉ. Mắt to, mủi cao, son phấn làm khuông mặt rạng rở. Bắt đầu hạ thấp tầm nh́n th́ lư trí lại bảo - ủa tại sao ḿnh lại đi ḍm vậy ḱa. Cũng lúc ấy nàng ngước mặt lên làm chàng thanh niên bối rối.

_Em từ từ đi. Anh không ăn nửa.

_Dạ

Ui cha, dạ thôi nghe cũng ngọt ngào. Th́ ra Hoa thiệt nhu ḿ dể thương. Cử chỉ lời nói thái độ như vậy hèn ǵ con trai đàn ông mê mệt là phải rùi - cứ như con nai tơ ngơ ngác...

Ḷng ṿng các hàng phố, viếng chợ Đồng Xuân, thấy gian hàng bên lề nào bốc mùi thơm là chẳng ngần ngại kéo ghế ngồi xuống hả hê. Thành phố lên đèn, chàng thanh niên hỏi đường tới hồ Hoàn Kiếm.

_Hoa, em mua đôi dép cho dể đi luôn tiện lựa cho anh một đôi.

Loay hoay một chặp th́ cũng t́m được cái ḿnh ưng ư thế là thay giày đổi dép, lẹp kẹp lê lết trên đường. Khung cảnh nhộn nhịp, gió thoang thoảng mát rượi. Hai người chuyện tṛ vớ vẩn đi dạo hơn cả giờ mới được một ṿng xunh quanh. Dừng chân bên ghế đá trông tháp Rùa xa xa, chàng kể về lịch sử của địa danh cho nàng nghe, ư nghĩa tháp Bút, cầu Thê Hút... Nàng say mê như chưa lần biết tới trong đời.

_Sao anh biết nhiều vậy. Dzậy mà chị anh kêu em đưa anh đi chơi. Anh đưa em th́ đúng hơn. Ngồi trên máy bay mà em cứ lo không biết tới Hà Nội rồi sẻ ra sao.

_Có ǵ đâu, đường xá ở trong miệng ḿnh nè. C̣n về văn hoá lịch sử là anh đọc trong sách chứ chưa lần tới đây bao giờ. Tới rồi th́ cũng chẳng có ǵ lạ.

Câu chuyện trở nên thân mật. Dần dà đi vào đời tư của nhau. Hoa kể lại tại sao ḿnh xa chân vào con đường bán thân kiếm sống.

Thuở em mới 18 tuổi, có người dắt mối và Mẹ cho lên thành phố với một ông Việt Kiều Pháp. Thấy ổng cũng gần như Cha của em, dzậy mà lúc nào cũng cưng cưng với anh nghe thấy bắt ớn. Em theo ổng mấy tháng trời rồi yêu lúc nào không hay. Em có thai, th́ đúng lúc ổng nói phải thu xếp việt làm ăn về lại Pháp. Ổng để lại cho em 500 đô nói là có ǵ th́ gửi về thêm sau. Gần ba tháng biệt tăm. Mổi lần em gọi th́ không bắt máy. Cuối cùng khi nói chuyện được với nhau th́ ổng nói tự lo đi. Con cái th́ làm sao biết chắc là của ông. Em vừa buồn vừa tức. Cuột đời con gái trao cho ổng, rồi xuốt thời gian lúc nào cũng bên ổng. Dzậy mà phủ phàng. Nói em đi phá đi - ổng không về nửa đâu. Em bơ vơ, không dám về quê. Cũng may chị anh thương cho ở tiếp rồi có tiền trả sau. Em phá thai rồi xin ra quán cafê Rita làm. Từ đó em ghét đàn ông. Họ giả dối nên em nói là không bao giờ yêu ai nửa, có tiền th́ chơi không th́ thôi.

Giọng nàng nghẹn ngào tức tưởi ḍng lệ rỉ rả không ngừng. Thế là chàng thanh niên đánh trống lảng.

_Em nh́n ḱa. Tháp Rùa người ta nói về chiều khi hoàng hôn xuống đẹp lắm. Ḿnh lở mất rồi vậy tối nay ở lại ngắm trăng. Biết đâu chưa ai phát hiện, bóng trăng soi tháp rùa có lẻ sẻ đẹp hơn nhiều.

Chiếc khăng mu soa lại một lần nửa đưa cho nàng. Ḷng chàng thanh niên bắt đầu dao động, đăm chiêu suy nghĩ. Hai người im lặng ngồi chờ trăng lên. Hết điếu thuốc này rồi đến điếu kia mới đó mà cả gói không c̣n.

_Anh hút thuốc nhiều vậy hả.

_Um...ít khi anh hút, nhưng lắm lúc hút nhiều vậy đó.

Hơn mười giờ đêm hai người mới gọi xe về khách sạn. Mệt mỏi, chàng thanh niên tự chiếm nửa chiếc giường, ngủ một giấc vô tư.

************

Một tuần ở miền Bắc qua mau. Hai người đă tham quang rất nhiều nơi có chung với nhau biết bao là kỷ niệm. Thay v́ bay về lại SG, chàng thanh niên quyết định đưa Hoa tới quê Ngoại và quê Nội của ḿnh.

Đầu tiên là một tuần nơi xứ Huế mộng mơ. Ở đó chàng đă không ngần ngại nói Hoa là vợ của ḿnh khi có bất cứ ai thắc mắt hỏi han. Hoa vui vẻ nhiều và con người cũng trở nên đoan trang thùy mị. Nàng không c̣n thay quần áo trước mặt chàng như những ngày ở Hà Nội. Nàng bắt đầu biết e thẹn khi vô t́nh đụng chạm. H́nh như nàng biết tôn trọng chàng và bản thân ḿnh hơn...

Bảy ngày cũng lại qua đi rất vội. Hai người hớn hở đưa nhau lên tàu để đến xứ Quảng. Hoa như một nàng dâu mới về nhà chồng. Nàng hăng say công việt và cố gắng ḥa đồng chuyện tṛ với anh chị em chú bác. Mấy em mấy chị cứ vặn vẹo hỏi hai người lấy nhau lâu chưa, ngày xưa làm sao mà gặp nhau...ôi thôi biết bao câu hỏi khó trả lời vô cùng. Những lúc như thế nàng nh́n chàng chờ cứu bồ. Đă đóng kịch th́ đóng cho giống - chàng khôn kéo lanh trí dùng ba tất lưỡi vẻ vời khiến mọi người mê mẩn lắng nghe. Nàng ngồi chăm chú đôi mắt ngẩn ngơ mơ mộng - chắc ḷng nàng bây giờ ước chi những điều đó là sự thật.

_Hoa!

_Dạ, nàng chợt giựt ḿnh.

_Anh đi một ṿng hàng xóm chào hỏi luôn tiện thăm lại làng xưa. Em đi với anh hay ở lại tṛ chuyện với các chị? Được dịp tẩu thoát, và các chị cũng biết điều đồng thanh;

_Hai vợ chồng dắt nhau đi đi. Nhớ về sớm để cúng Ông Bà và ăn tối.

V́ trên quê hẻo lánh chẳng có nhà trọ hay khách sạn ǵ cả. Thị trấn cách xa đi tới đi lui bất tiện Hoa cũng đồng ḷng cùng chàng ở lại nhà bà con. Chiều hôm ấy chàng thanh niên hân hoan tràn ngập niềm vui v́ có lẻ gặp lại người thân hay là có thêm một điều ǵ đó không biết... Chàng uống bia uống rượu - ai mời ǵ uống nấy không hề câu nệ.

Tiệc tàn, chàng lắc lư bước chân xiêu vẹo. Điện lại bị cúp đột xuất. Cả người chàng nóng rang rang mồ hôi nhể nhoại. Cảnh quê đèn dầu le lói. Ánh trăng loè loẹt hắt hiu. Mọi người nhanh chóng chào nhau đi ngủ. Ưu tiên lắm chàng với nàng mới được ngủ căn f̣ng bên hông chánh điện nhà thờ. Chàng không c̣n biết ǵ nửa cả. Nằm một lúc th́ bắt đầu ho hen ói mửa quờ quạng bứt nút bung áo...

Chú bác cô ǵ xúm lại. Hoa cũng lăn xăn. Đâu rồi lại vào đó. Chàng thiếp đi và không hề hay biết ǵ nửa.

Sáng thức dậy trể làm mọi người ngồi chờ đến nồi cháo lươn nguội lạnh phải đem đi hăm lại. Tuy là bà con thân thuộc chàng cũng không quên nói lời khách sáo để mọi người thông cảm.

_Bác à! sao con về đây mà ăn ngủ được ghê.

_Mày giống y thằng Mười Cha mày qúa. Ngủ là say như chết. Tối hôm qua con vợ mày ngồi quạt xành xạch cho mày cả đêm. Bác Ba gái mày kiêu nó ngủ đi. Dạ, dạ, rồi tao nằm pḥng bên cũng c̣n nghe. Gần sáng th́ mày lại ú ớ nói sảng. Tao với bác Ba gái mày tưởng có chuyện ǵ chạy qua th́ mày cứ luôn miệng "Hoa, em đừng có đi".

_Cái chổ này mày giống tao. Gần bảy mươi tuổi rồi mà bác Ba trai cũng c̣n điệu đàng ghê. Nh́n bác gái nheo mắt rồi tiếp;

_Cả đời của tao chỉ biết thương có một ḿnh bác gái của mày.

_Thui, en đi eong cho chéo nó cèn đi che. Bác gái nói rặt tiếng Quảng, Hoa ngớ ngẩn h́nh như không hiểu.

Đêm nay là đêm thứ năm ở xứ Quảng. Gần cuối tháng sáu, ánh trăng vàng vằn vặt, gió nhẹ hiu hiu ḥa lẩn tiếng côn trùng như những khúc nhạc du dương đưa hồn lạc lối. Mọi người trong nhà đă ngủ. Hoa và chàng ngồi trên bật thềm trước sân nhà chuyện tṛ vu vơ. Nhiều khi Hoa nhíc lại bên chàng tay gần như chạm tay, đầu quay qua thầm muốn trao chàng ánh mắt. Chàng biết chứ sao không! thế mà vẩn cố t́nh không cầm lấy tay nàng, mắt vẩn ngó xa vời thảng nhiên véo von kể cho nàng nghe về những sự tích vùng đất quê Cha.

Gần ba tuần lể bên nhau, hai người chưa một lần cầm tay, chạm trán, nói lời yêu thương hay đối diện trong trạng thái t́nh tứ. Trong ḷng chàng thanh niên chỉ nghỉ đến trao ra một t́nh cảm chân thật để xóa đi cái thù hận trong ḷng nàng. Cho nàng hiểu rằng không phải người con trai nào đến với nàng cũng chỉ v́ mua vui xát thịt. Đưa nàng về quê Mẹ quê Cha, cho nàng thấy đời sống nghèo đơn sơ đạm bạc nhưng tinh thần thoải mái và hạnh phúc vô lo.

Sau khi nghe câu chuyện của nàng ở Hồ Gươm về người việt kiều Pháp, tâm trí chàng đă bừng lên sự suy nghĩ; Ai đă đành đoạn đưa em vào cuột sống phong trần, th́ giờ đây anh sẻ là người đưa em về lại với đời. Từ khi rời Hà Nội, chàng thay đổi hẳn ra. Chàng không để cho nàng tay mang tay sách hành lư.... Không để cho nàng cảm thấy ḿnh chỉ là người được trả tiền cho người ta sai vặt... Chàng yêu nàng như một người vợ - chỉ thiếu cái ân ái mặn nồng mà thôi.

Riêng Hoa, nàng h́nh như đă cảm nhận được điều đó. Tuy nói rằng nàng sẻ không yêu ai nửa - vậy mà nàng đă yêu người con trai này rồi. Nàng ân cần lo lắng. Nàng giặt áo quần, quạt cho chàng ngủ, bới cơm rót nước....Cách đây vài hôm chàng vô t́nh nh́n thấy khi nàng ủi áo quần cho chàng - nàng cầm lấy chiếc áo sơ mi ướm vào người của ḿnh rồi đứng trước gương ngắm nghía. Nàng xếp chiếc khăng tay đưa lên mủi nhắm mắt mê mẩn... Mổi đêm khi ngủ chung chiếc giường nàng cứ hay trở ḿnh để được chạm đến da thịt của chàng. Về xứ nóng chàng không đắp mền vậy mà sáng thức dậy tấm mền lúc nào cũng thấy trên người. Ai dám nói gái phường thanh lâu chỉ biết tiền không có cảm t́nh và không phải là người vợ tốt. Tôi bảo đảm, Hoa sẻ là người vợ hiền thục đảm đang, coi trọng t́nh nghĩa không thua ǵ cho các cô gái nhà lành hiểu biết....

Chiều thứ Bảy báo hiệu một tuần qua đi. Gia đ́nh và bà con quyến luyến tiển chân hai người. Xa xa trông lui, anh em chú bác vẩn c̣n đứng vẩy tay bịn rịn. Lối xóm gặp nhau trên đường đê ai ai cũng nói lời tạm biệt rồi x́ sầm bàn tán; "Vợ chồng tụi nó đẹp đôi xứng lứa ghê". "Nhà ông Ba thiệt là có phước. Con cháu c̣n trẻ mà cũng biết t́m về quê Cha đất Tổ....".

Hai người thay phiên sang sẻ gánh nặng hành lư cho đến khi ra tới lộ đi taxi lên ga xe lửa. Tuy mua hết vé cho một căn f̣ng và không làm phiền đến bất cứ hành khách nào, chàng và nàng chẳng nói năng với nhau điều ǵ. Tiếng c̣i hú lên mấy bận. Loa phát thanh gửi câu chào và đôi lời cảnh báo rồi chuyến tàu từ từ lăng bánh. Hoa mệt mỏi, có lẻ v́ làm khách cả tuần không dám tùy tiện ăn ngủ nên ngả lưng bật đèn t́m sách của chàng cầm đọc rồi thiu thiu chợp mắt.

Ngắm cảnh một hồi mới đó mà đă tối thui không c̣n nh́n được rỏ ràng mọi vật, chàng loay hoay lục lọi t́m quyển sổ tay mua ở chợ Đông Ba ngày đầu tiên đặt chân lên đất Thần Kinh. Quyển sổ gọn gàn. Giấy trắng tinh, thơm thơm mùi mới. Dính kèm với quyển sổ là cây bút bi màu mực tím với một cái bao da có dây kéo cộng thêm cái ổ khóa nho nhỏ. Chàng đăm chiêu lật đi lật lại, đọc tới đọc lui mười hai trang giấy và cuối cùng viết thêm một câu ngắn gọn bằng Anh ngử vào trang thứ mười ba. Đưa mắt nh́n Hoa thấy hơi thở nàng điều đặng như đang ch́m vào giấc ngủ. Sợ gây tiếng động làm nàng tỉnh, chàng mở lại trang nhật kư tô đậm và g̣ lại nét chử cũng như chỉnh xửa lại những dấu chấm phá của đôi lần viết vội.

Đóng sổ khóa lại kỷ càng và trong lúc chàng chẳng biết làm ǵ th́ có tiếng gỏ cửa;

_Xin cho hỏi ai đó và cần ǵ?

_Tôi là Tùng bảo vệ chuyến tàu xin ông vui ḷng mở cửa.

Hoa bật người ngồi dậy vội vả nh́n kiếng chỉnh lại mái tóc. Chàng vừa mở cửa pḥng th́ người bảo vệ trẻ với giọng Bắc vội vàng;

_Cho tôi xem vé của anh chị. Xem xong liền nói. Tôi để thêm hai người khách vào pḥng đấy nhé! Hoa nhanh nhẩu;

_Tụi em đă bao pḥng rồi mà.

Người bảo vệ như chưa t́m được lư do trả lời. Trong lúc ấy chàng thanh niên đưa ánh mắt quang sát thấy một cặp vợ chồng chú thím hành lư đơn sơ áo quần b́nh dị th́ đă hiểu đây là người nghèo muốn tiếc kiệm tiền nên đi lối nhảy tàu cho rẻ. Và nhân viên tàu chẳng qua có chút lợi nên phải t́m chổ trống để điền vào. Chàng ân cần lịch sự từ tốn nói;

_Không sao đâu. Anh cứ để chú thím ở lại đây với tụi tôi. Nói xong, tôi dang tay đón hành lư mời chú thím vào. Cả ba người tỏ vẻ biết ơn vào pḥng đóng cửa lại tṛ chuyện. Không cần hỏi lư do tôi cầm vé tŕnh bày;

_Sáu giường nằm trong pḥng con mua hết rồi. Nếu chú thím chưa có vé con biếu chú thím hai tấm. Anh bảo vệ nhanh nhẹn nhận lấy và đưa cho khách của ḿnh. Cám ơn líu lo rồi trước khi rời pḥng cởi nón ngôi sao cuối đầu chào nghiêm chỉnh.

Một lúc khá lâu, người bảo vệ trở lại tặng hai chai nước Hảo Hảo và cặp phiếu ăn của căn tin tàu. Ra hiệu cho Hoa nhận lấy, chàng thanh niên gật đầu biết ơn. Ngồi chuyện tṛ với chú thím làm quen giây lát rồi xin gửi tặng lại phiếu ăn và nước th́ cả hai khăng khăng không nhận. Chẳng miển cưỡng, chàng thanh niên và Hoa đi ăn tối rồi nhờ chú thím trông coi đồ đạt.

_Sao anh biết họ không có vé dzậy!

_Miểm cười, chàng thanh niên kể lại chuyện thời niên thiếu cho nàng nghe;

Khi anh 15 tuổi, câu Hai ở Huế qua đời. Gia đ́nh về hết chỉ có anh với chị Thu và Ba ở nhà. Cả đêm nằm nhớ chuyện xưa khi Ba anh đi tù cải tạo, Mẹ đưa bọn anh về Huế sinh sống. Cậu tội lắm. Làm phó chủ tịch xă đâu có biết tham lam cho nên tụi anh đâu có tiền đi học. Vậy mà Cậu mượn sách của cô giáo Lư trong làng đem về dạy. Mổi lần Cậu ra đồng phân phối công việt hay những lúc chia lúa chia thịt điều dẩn anh theo. Lúc đó nhỏ lắm anh đâu có biết ǵ chỉ nhớ có một lời Cậu nói hoài; "Con nhớ đừng bao giờ tham lam - khi con lấy cái ǵ là người khác phải mất đi cái nấy".

Thương Cậu cả đêm hai chị em nằm khóc. Sáng dậy xin Ba cho ra Huế. Ba nói nhà cửa không ai coi ngó. Mai mốt Mẹ con về rồi ḿnh đi sau. Chị Thu đập ống heo được mấy ngàn kêu anh dẩn đi. Anh xuống nhà nói với Ba là anh dẩn chị đi Huế. Chắc lúc đó Ba không tin là có thể và v́ đang tiếp khách nên cứ ừ đại. Anh hỏi đường dẩn chị đi bộ cả tiếng đồng hồ lên ga xe lửa Ḥa Hưng. Mua vé không đủ, anh t́m hỏi tàu nào đi Huế rồi hai chị em lén lên tàu. Ông xét vé chận lại hỏi hai đứa tụi bây đi đâu đây!

_Dạ con đi Huế, cậu con mới chết.

_Người lớn đâu. Chị Thu ấp a ấp úng th́ anh chỉ đại trên toa tàu tỉnh bơ nói;

_Đó...đó, Ba Mẹ con đó người mặc áo caro ḱa. Dzậy là trót lọt. Mấy lúc bảo vệ đi xét vé anh dẩn chi Thu đi trốn. Cũng hên có bà thím đi buôn biết sự t́nh cho anh và chị Thu ngồi bên cạnh và dẩn về tới làng luôn. Ai cũng hết hồn. Khi về tới SG, Ba đánh anh một trận, nhưng sau đó cứ khen goài hihihi.

_Anh cũng bụi đời dữ.

_Gigigi, anh có nói ḿnh là con nhà lành đâu hà.

Nhường một bên cho ông chú bà thím, chàng sang nằm chung với Hoa trên một băng ván chật hẹp. Tuy nằm đối chân, nhưng đây là lần đầu tiên da thịt chạm nhau xan xát. Mượn dịp xe lửa xập x́nh hai người va chạm cọ dính nhau hơn. Vu vơ tṛ chuyện đôi lát rồi tắt đèn t́m vào giấc ngủ.

Trưa chủ nhật tàu gần về SG - sân ga cuối cùng, hành khách thưa thớt và chú thím cũng giă từ. Căn f̣ng chỉ c̣n lại hai người quạnh hiu vắng vẻ;

_Hoa à, về tới nhà anh không đi đâu nửa. Cám ơn em nhiều, đă bỏ thời gian nghiêu ngao với anh trong xuốt ba tuần qua.

_Đâu có ǵ phải cám ơn. Đi với anh em biết thêm nhiều thứ lắm. Chị anh c̣n cho em tiền nửa. Hoa nói vậy mà âm thanh ánh mắt chất chứa một nổi buồn như thể giờ chia tay xắp đến.

_Anh không có ǵ hết, chỉ muốn tặng em quyển nhật kư ghi lại những ǵ ḿnh đă đi qua - coi như cũng là duyên gặp gở. Chàng trao quyển sổ cho nàng rồi đưa luôn chiếc ch́a khoá.

_Em coi anh viết ǵ trong này được không!

_Được chứ, tặng cho em là của em rồi, nhưng phải chờ lúc không có anh bên cạnh hăy xem.

Hai người im lặng. Ông mặt trời từ từ tắc nắng. Chiều buông qua mấy rặng cây lướt nhanh bên đường rây. Tàu xập x́nh rồi dừng hẳn. Về đến nhà chị trời cũng vừa tối.

_Đi chơi vui không em! Chị ở nhà lo quá. Nói ra Bắc rồi về sao lại ra Ngoại ra Nội làm ǵ. Con bác Ba gọi vô nói hai vợ chồng em về vui lắm. Em lấy vợ hồi nào sao chị không hay!

_Ngồi trên tàu mệt qúa em đi tắm đă. Chàng không trả lời câu hỏi của chị ḿnh.

Lên lầu cũng c̣n nghe tiếng bà chị chanh chua vặn vẹo;

_Bé Hoa, mày có dụ dổ em tao không đó. Tin tưởng giao cho mày - mày làm ǵ nó rồi!

_Em đâu có làm ǵ. Anh dẩn em đi đâu em đi đó.

_Vậy tại sao mày lại thành vợ của nó.

_Ở Huế ở Quảng anh nói với mọi người dzậy đó. Rồi em cũng nghe theo.

_Mày hay wá ha! Em tao c̣n tính đi đâu nửa không.

_Anh nói, anh không đi đâu nửa. Một tuần c̣n lại dành thời gian cho gia đ́nh chị và coi có giúp ǵ được cho công việt làm ăn không.

_Tối rồi, mày về đi. Mai mốt tính sổ với mày sau.

Nghe được đối thoại của chị ḿnh và nàng sao ḷng chàng đau xót vô cùng. Chàng muốn chạy theo Hoa để nói lời xin lổi - nhưng lại thôi. Chàng vào nhà tắm cho ṿi sen sối xả vào ḿnh mà ḍng lệ như ứa trào tuôn theo con nước.

************

Đêm tàn theo giấc ngủ vô tư. Buổi sáng đầu tuần trời SG thiệt đẹp. Chàng nói muốn ra ngoài đi dạo và ghé tiệm sách Nguyển Văn Cừ. Bà chị không quên dặn ḍ;

_Đi đâu th́ đi, chị gọi nhớ bắt máy không thôi chị lại lo nghĩ lung tung.

_Được rồi, mua vài quyển sách th́ em ghé tiệm t́m chị.

Con đường An Dương Vương xe cộ tấp nập. Quán xá giăng đầy hai bên lề. Tiếng nhạc, tiếng c̣i xe inh ỏi làm chàng cứ bước thẩn thơ mà không chú tâm được vào sự suy nghỉ ǵ. Được một chặn th́ đến Trường Cao Đẳng Sư Phạm - nơi mà ngày đầu tiên chàng và Hoa hẹn gặp để đi Lái Thiêu cách đây ba tuần. Bên kia ngả ba đường là tiệm sách, thế mà chẳng hiểu sao chàng dừng lại đưa mắt ngó quanh một ṿng rồi bước vào sân trường. Trường vắng vẻ chẳng thấy bóng người, chàng lại đi ra cuối đầu như thầm thất vọng. Bổng giật ḿnh khi nghe giọng nói quen thuộc;

_Anh, mắt chàng sáng rực;

_Em làm ǵ ở đây! Nở nụ cười thắm thiết, nàng hỏi lại;

_Vậy c̣n anh!

Hai người không ai trả lời câu hỏi của ai. Đôi bàn tay tự động t́m lấy tay, nắm chặt, rồi đưa nhau đi t́m hạnh phúc...

Ngồi hơn cả tiếng đồng hồ trên đường đi Đồng Nai, hai người dường như không nói với nhau câu nào, bàn tay vẩn nắm chặt vào nhau ḷng rộn ràng khấp khởi. Thuê pḥng ở một khách sạn, đôi bàn chân hối hả theo từng nất thang t́m đến căn pḥng của ḿnh. Chiếc cửa vừa mở ra liền lập tức đóng lại. Ch́a khóa pḥng trên tay chàng tuột rơi đâu mất. Chàng dồn nàng vào cửa, mắt môi mủi lưỡi t́m nhau quấn quyện. Một tay ôm chặt lấy ṿng eo thanh thon của nàng, tay kia quờ quạng t́m khuy nút. Hơi thở nàng dần dần dồn dập. Tay trái nàng gh́ vào cổ chàng không để chàng tuột mất. Tay phải nhẹ nhàng tháo dây thắt lưng.... Cứ thế, cho đến khi không ai c̣n dính ǵ trên thân thể. Chiếc giường gọn gàn bây giờ đă trở nên lộn xộn. Mền gối vương vải thậm chí cả căn pḥng cũng rung rinh chuyển động. Họ đến với nhau thiệt kinh qúa - Lúc th́ nhẹ nhàng êm ái như làn gió xuân tươi mát, đoạn th́ nóng bỏng tựa nắng hè sa mạc, khi th́ như sóng biển khơi cuồn cuộn dâng trào...

Sóng dữ đến đâu rồi cũng yên tịnh. Nắng sa mạc gay gắc cở nào, hơi lạnh cũng bao trùm lúc về đêm... Mọi âm thanh bây chừ trả về cho im lặng. Nàng gối tay chàng rơi rơi từng giọt lệ th́ thào bên tai, nàng thỏ thẻ;

_Em ước ǵ đây là lần đâu tiên trong cuột đời con gái em t́m đến với anh. Chàng đưa tay chận hờ đôi môi thơm tho mọng mị nàng lại rồi đặt nhẹ từng nụ hôn lên khoé mắt dần dà nuốt hết nước mắt nàng vào ḷng.

_Từ nay trở đi em không được tự ti mặt cảm hay đau khổ nửa. Anh đă nuốt hết những trái ngang kia vào tận đáy ḷng ḿnh rồi. Nếu những điều đó có c̣n th́ hăy để cho anh một ḿnh gánh chịu.

Nàng thút thít rồi từ từ im lặng tin tưởng vào lời nói của chàng. Nàng khép xát đầu vào thêm nửa dựa tai ḿnh vào lồng ngực của chàng - phải chăng nàng đang lắng nghe tiếng nói chân thành đang trổi dậy từ trái tim yêu thương nồng thắm ...

Chàng xiết chặt vong tay hơn. Hai người yên b́nh đưa nhau vào giấc ngủ với người ḿnh yêu...

Năm ngày hạnh phúc rồi cũng qua đi. Chàng từ đâu đến th́ phải về lại chổ đó. Phi trường ồn ào náo nhiệt mà ḷng hai người thanh vắng êm đềm, đôi lúc c̣n đượm chút sầu bi buồn tẻ. Hai người cùng đẩy chung một chiếc xe hành lư giống y một cặp vợ chồng. Ông bảo vệ không cần hỏi giấy tờ, nàng được vào bên trong ngồi chờ đợi giây phúc chia ly với chàng. Tay nắm lấy tay, đầu tựa vào nhau nàng hỏi;

_Anh viết ǵ ở trang thứ 13 mà em không hiểu? Chàng nghiêm túc đắm đuối nh́n nàng trả lời;

_Đó là câu cầu hôn của anh cho em!

_Mười hai bài thơ với những ḍng nhật kư ngắn ngủi anh viết tiếng Việt - tại sao lại cầu hôn bằng tiếng Anh! Câu cầu hôn đó nghĩa ǵ? Chàng nắm lấy đôi bàn tay nàng thiết tha;

_Em có đồng ư làm vợ của anh không!

Nàng không trả lời đôi hàng nước mắt ràng rụa rồi gục vào vai chàng. Nàng rỉ rả không ngừng, thế là lại một lần nửa chiếc mu soa được trao cho nàng.

Bên nàng chàng quên cả giờ lên máy bay. Cuối cùng tiếng loa phải gọi tên chàng hối thúc. Chàng ra đi thật rồi - câu trả lời c̣n buông lơi đâu đó nơi ḍng lệ và chiếc khăng tay chàng để lại.

************

Về Mỹ chàng bận rộn với biết bao công việt của cả tháng vừa qua tồn đọng. Nàng cũng không gọi cho chàng. Hai tuần sau đó người chị gọi sang cho chàng hay;

Em đi rồi chị có đưa tiền cho Hoa, nó một mực không nhận. Tối ngày ở nhà không đi làm không tiếp khách. Hôm nào chị xuống tiệm nó cũng ghé quây quần với chị kêu chị kể về em khi c̣n nhỏ.... rồi có hỏi em ở bên đó ra sao... Chị lu bu lắm không để ư ǵ mấy cho đến hôm qua Hoa nói với chị là sẻ thu xếp về quê. Chị thấy lạ mới ngồi hỏi chuyện th́ ra nó yêu em thiệt rồi - bây giờ em tính sao. Chàng im lặng. Người chị tiếp tục; Thấy hoàn cảnh chị cũng thương coi như em gái vậy, nhưng lở Ba Mẹ biết la chị chết.

Chị không nói em không nói th́ ai biết. Chị có nghỉ đến giúp cho Hoa có công việt đàng hoàng không! Khi nào rảnh rổi em sẻ gọi cho chị và Hoa sau.

Hoa về quê điện thoại gọi hoài không thông. Chàng lo lắng nhớ nhung và có biết bao điều muốn nói nhưng rồi hoàn toàn thất vọng. Chàng mất liên lạc, người chị cũng chẳng biết làm sao t́m. Ba tháng trôi đi chị chàng nhận được thiệp mời đám cưới. Sợ chàng buồn, không cho chàng hay nhưng cuối cùng rồi cũng biết.

Thoáng buồn một tí rồi thôi. Chàng vui vẻ hơn nhiều, phải chăng yêu người là khi biết được người hạnh phúc...

Bẳng đi một thời gian, Hoa đă có đứa con đầu ḷng. Người chị là nhịp nối để hai người biết tới đời sống của nhau chứ cả hai không ai c̣n nghe tiếng nói của đối phương nửa. Ḷng chàng yên vui thanh thảng. Mọi thứ qua đi chỉ c̣n để hoài niệm và có chút tự hào đâu đó. Rảnh rổi, chàng lái xe ra vùng ngoại ô thăm một vị thầy của ḿnh và không quên khoe khoang là đă biết đem chân t́nh để thay đổi người đối diện.

_Con có biết chổ ḿnh sai không! Hăy lên Phật đường mà sám hối...

Người thanh niên làm theo lời thầy dạy vậy mà, trong ḷng cứ nghỉ ḿnh hoàn toàn đúng và tốt đẹp. Tuy chàng không fải là người d́u nàng trong cuột sống hôn nhân, ít ra chàng đă để lại những kỷ niệm tràn đầy t́nh yêu thương chân thật. Với những ǵ chàng làm kết qủa đă đưa nàng về với cuột đời hay sao! Đem so sánh th́ ông Việt Kiều Pháp kia bỏ tiền ra mua vui rồi làm hại đến cuột đời của một cô gái, thế th́ chàng cũng bỏ tiền ra nhưng lại xoá đi đau khổ để nàng tự t́m con đường trở về. Chàng sai ở chổ nào!!! Chàng chẳng nhận thấy. Làm theo lời thầy mà tâm không phục.

_Con sám hối rồi mà vẩn không thấy biết, xin thầy chỉ bảo thêm.

_Bây giờ con tự đắc th́ hăy c̣n qúa sớm. Hai, ba, năm sau th́ con sẻ hiểu. Thầy không giảng ǵ thêm chỉ nói chuyện kinh điển rồi cùng thầy như thường lệ chơi dăm ba ván cờ nhâm nhi tách trà, ngồi thiền và đi ngủ.

Ba năm sau. Hoa ly dị chồng đem con về cho Cha Mẹ gia đ́nh nuôi dưỡng và nàng lại tiếp tục rong ruổi với nghề củ nghiệp xưa.

Hoa ơi! có phải chiếc khăng mu sao đă bị nước mặn phèn chua làm rách nát. Quyển nhật kư em đă làm mồi cho lửa. Kỷ niệm ngày nào nh́n trăng lên bên tháp Rùa chẳng lẻ không đẹp bằng ánh hoàng hôn như người đời ca tụng. Cảnh sống nghèo nàn như ngày ở Huế ở Quảng mà hạnh phúc không lẻ đă quên rồi hay sao. V́ đâu em tự đưa chân vào chốn bùn lầy em hả! Hay, vết thẹo mà lần đầu trong đời ai đó nhẩn tâm để lại vỉnh viển không là bôi xoá.

Lời nói của vị thầy đă ứng nghiệm. Chàng thanh niên sực nhớ rồi lại ghé thăm thầy sau khi biết được sự t́nh về Hoa. Tṛ chuyện, thầy phân tích t́nh tiếc... Cuối cùng chàng thanh niên bật người đứng dậy.

_Xin phép thầy con lên đại sảnh để sám hối.

_Con đă hiểu rồi c̣n cần đến nghi thức nửa hay sao!

_Hiểu th́ hiểu, con lại có thắc mắc.

_Nói thầy nghe thử

_Trong đời, con cứ cho ḿnh nghỉ đúng, nói đúng, làm đúng nhưng thời gian sau mới biết đó là sai. Vậy cái ǵ mới thật sự hoàn toàn đúng hả thầy.

Thầy miểm cười hiền từ lấy tay xoa đầu - cái đầu bóng lưởng có nhiều chấm tṛn trắng rồi lại chà đầu người đệ tử tục gia của ḿnh;

_Thầy c̣n chưa hoàn thiện th́ làm sao nói cho con biết được. Tu hành là chuyện cả đời đó con. Hăy ngó lại dĩ văng việt ḿnh làm rồi từ từ đi hoàn thiện cho hành động mai sau....

Có đúng như lời Cậu dạy không? Anh có được hạnh phúc th́ chính em lại bị tuột mất nó đi. Ḍng lệ khổ đau của em anh đă nuốt hết vào ḷng rồi, vậy mà không thay thế gánh chịu được cho em. Hoa à! Giờ này em đang ở đâu? Anh đă thấy tội lổi của bản thân ḿnh rồi. Viển cảnh tươi đẹp muôn màu muôn sắc anh vẻ trong bức tranh t́nh yêu có phải đă làm em thất vọng khi trở về với đời sống thực tại. Để bây chừ, một ḿnh em bên đời c̣n măi lang thang đi t́m hạnh phúc...

_____ Hết _____

BrianNguyen

Thêm một ngày buồn,
November 8, 2010


 

 laoton
 member

 REF: 578167
 11/25/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Lể Tạ Ơn

Lể tạ ơn có qúa nhiều ư nghĩa xuyên qua thời gian. Có người cho rằng nó được h́nh hành từ thời người Anh mới đặt chân lên vùng đất America. Lúc ấy v́ thiếu sự chuẩn bị cho sự sống c̣n nên chết chóc xảy ra. May mắn, dân tộc tiểu số da đỏ có ḷng giúp đở họ và đói khổ đă qua đi. Tri ơn, người Mỹ ngày nay vẩn c̣n thể hiện qua ngày lể vào ngày thứ năm tuần cuối của tháng mười một hằng năm.

Cha tôi, có nhiều kiến thức kỳ quái; ông cho rằng xưa kia vào thời điểm đông về, người Mỹ mới đặt chân lên vùng đất lạ, họ khó kiếm sống với nghề săn bắn do vậy mà thiếu lương thực đưa đến chết đói. V́ Ông Trời có đức háo sanh, đă ban cho giống gà tây trong rừng chạy ra để đáp ứng nhu cầu cần thiết của người - từ đó họ dùng gà tây làm món chính trong ngày Tạ Ơn.

Tôi không muốn đi t́m hiểu lịch sử qúa nhiều, đơn thuần nghe đến chử Tạ Ơn th́ đó là một đức tín biết ghi ḷng tạc dạ khi nhận được điều ǵ của người hay của Trời. Bàn cải về đúng sai trên sự kiện chẳng khác ǵ đốt phí thời gian - sao tôi lại không nh́n vào ư nghĩa của nó - đơn giản thế thôi - tôi sống...

Hôm nay đúng vào ngày lể. Gia đ́nh tụ họp đông đủ. Có đầu bếp về nấu nướng cho mọi người rảnh rổi quây quần. Ưa thích một ḿnh nên mượn cớ ồn ào náo nhiệt, tôi lang thang dạo quanh những khu phố nghèo gần nhà mà từ xưa tới giờ tôi hầu như chưa lui tới. Khác xa với xă hội Đông phương, nghèo nàn ở đây không thanh vắng êm đềm mà xô bồ bát nháo. Trẻ con chơi chạy trên đường bất kể xe cộ. Rát rến hai bên vệ đường ngất ngưỡng. Tiết kiệm tiền bạc, thanh niên đàn ông tụ họp sửa xe thay nhớt, đàn hát nghê ngao. Xe bán thức ăn dạo dăm ba chiếc chia nhau khoảng cách mà đậu. Đàn bà tay bế tay bồng. Con gái ăn mặt ḷe loẹt...

Ở Mỹ gần 20 năm tôi chưa hề tin là đi đến khu người Mể Tây Cơ sẻ như thế này - nghe nhiều mà có chứng kiến bao giờ đâu. Mắt thiệt thấy vui vui - ḷng lại chợt buồn buồn... Tôi t́m một góc gần ngă tư đường đứng trầm ngâm quang sát. Rét.... một chiếc xe van 8 chổ ngồi thắng gần như lết bánh. Xe chưa dừng hẳn một cô gái mở cửa vội vàng lao ra từ băng sau. Cửa tự động chưa đóng kín lại th́ anh tài xé gấp gáp phóng thẳng dường như không muốn ai đó thấy được ḿnh từng đến nơi đây. V́ tác động xe chạy và bước xuống vội vàng, cô gái qụy té giửa đường nhựa. Không ai thèm quang tâm, cô gái cà nhắc vào lề. Thấy thế tôi mạnh dạn đến gần;

_Cô có sao không?

Ú ớ rồi nói vài chử tiếng Spanish và đưa tay vây vẩy ra vẻ không có ǵ đâu - dù mặt nhăng nhăng.

Thôi rồi, th́ ra bạn nhậu của ông anh rể kế nhà hay nói đến gà tây ở khu này là thế - rước gà, thả gà không cần biết nói tiếng Tây - giá bèo như cho - trả sao lấy vậy - đôi lúc ăn quỵt cũng không sợ ǵ. Chỉ cần chiếc xe lạ đến đây dừng lại và mở cửa th́ có người lên. Bây giờ tôi mới thật sự hiểu cách nói của dân nhậu một cách rỏ ràng.

Nhanh nhẩu, đem cái vốn luyến của thời sinh viên khi c̣n học tiếng Spanish đi kèm tôi vu vơ hỏi thăm. Cô gái như tưởng tôi muốn đón khách nên vội vàng; Em mệt rồi t́m người khác đi. Tôi không biết giải thích làm sao, chỉ miểm cười và bí từ để biện bạch.

Đứng nh́n cô gái khập khểnh từng bước đi, ḷng xót xa dâng lên nổi buồn vô tận. Một thanh niên đẹp trai vóc dáng vạm vở từ xa chạy tới đở lấy tay cô gái rồi nh́n về phía tôi. Ủa, sao cứ nh́n tôi goài. Có chút sợ tôi móc điện thoại cầm tay bấm 911 - nếu có ǵ th́ sẻ gọi liền. Chàng thanh niên tiến tới gần tôi hơn. Lấy hết can đảm tỏ vẻ b́nh tỉnh nói lời chào bằng tiếng Spanish;

_Buena tardes!
(Xin chào buổi trưa)

_Thôn! Do you remember me! Francisco ...
(Tôn! có nhớ tôi không! Francisco nè ...)

Tôi lắc đầu. Francisco nói tiếng Anh thông thạo nhắc lại gần 20 năm về trước từng học chung tiếng Anh trong trường dành cho người mới định cư. Nhớ tên tôi biết được chuyện qúa khứ th́ chắc là đúng rồi, nhưng tôi vẩn không có ấn tượng ǵ cả.

Tṛ chuyện giây lâu, biết cô gái kia là vợ bạn học xưa của ḿnh, mắt tôi đỏ hoe ngấn lệ. Tôi khóc cho hoàn cảnh của bạn. Francisco cứ vổ vai an ủi mời tôi ghé nhà mừng lể Tạ Ơn. Hai vợ chồng đơn chiếc chưa con cái. Mướn cái pḥng đậu xe nhà người ta nhỏ nhúm. Cô vợ ra xe bán dạo mua bánh tacco đăi khách - tôi chạy theo trả tiền mua thêm cho đủ 3 người ăn.

Nhắc lại chuyện xưa, Francisco từng hay đăi tôi ly cafê trong giờ giải lao mổi ngày. Hồi đó ly cafê chỉ 15 cents thôi mà tôi c̣n không có tiền nên cứ ngại hoài từ chối, thế mà, Francisco lúc nào cũng mua đem đưa tận tay. Tṛ chuyện một chặp tôi mới sực nhớ, nhà c̣n chờ ḿnh cho buổi tiệc ban trưa.

Đưa Francisco và vợ bạn về nhà xum vầy cùng gia đ́nh - tôi bỏ mặt mọi người trên đường phố nghỉ sao... Tôi muốn cám ơn bạn cho những ly cafe ngày nào, dù rằng tôi hoàn toàn không nhớ hẳn.

Tiển cặp vợ chồng ra tận ngỏ và không quên nhắn nhủ; Chúng ta là bạn, nhớ ghé thăm nhau thường xuyên nhé!

Hai vợ chồng dắt tay nhau đi. Đôi ba lần quay lui nh́n căn nhà to nhất trên đại lộ và thầm nói với nhau điều ǵ vui vẻ lắm...

______ Hết ______

BrianNguyen
Kỷ niệm một thoáng buồn vui,
Nov. 25, 2010


 

 laoton
 member

 REF: 594691
 03/29/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Ghen

Từ lúc quen nhau, nhỏ yêu chàng hết cở. V́ qúa yêu, nhỏ hay im ĺm ghen tuông bởi tánh hào hoa của chàng.

Một hôm gặp lại người bạn học củ tại sở làm, chàng luyên thuyên chuyện tṛ và cũng không quên ôm cô bạn trước khi giă từ. Ai ngờ, để nhỏ vô t́nh nh́n thấy trong khi đến t́m chàng. Đối với chàng, đây là sự bày tỏ thân mến b́nh thường nên chẳng có ǵ phải giải thích và nhỏ cũng chẳng tỏ ra vặn vẹo.

Trả thù. Nhỏ bắt đầu dể dăi đối với đàn ông con trai - đến mức, nhỏ đă không biết điểm dừng - nhỏ xa ngă.

Chàng trọng mặt mủi & danh tiếng nên bỏ nhỏ để lấy vợ. Ngày rước dâu, nhỏ đau khổ âm thầm một ḿnh khóc nức nở.

BrianNguyen


 

 laoton
 member

 REF: 594707
 03/29/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Cái Ǵ Mạnh Nhất

Cha ơi! Tèo bật người ngồi dậy trong khi đang tập thiền với tư thế nằm thẳng băng.

_Nói đi cha nghe nè!

_Cái búa đập cái kéo. Cái kéo cắt cái bao. Cái bao th́ lại trùm cái búa. Vậy đâu có cái nào là mạnh nhất.

_Con ngoan, trên đời không có ǵ là mạnh hay yếu nhất cả.

_Vậy sao cha nói con tập thiền th́ sẻ trở thành người mạnh nhất.

_Th́ ...th́ ...cha đâu có nói sai. Nếu không tập thiền với cha làm sao con nghỉ ra được chuyện chơi xiềm sầm.

Tèo 4 tuổi lại im ĺm nằm ngay ngắn chú tâm hít thở một lúc lâu réo lên;

_Cha à! cái đầu con nó mạnh lên rồi. Cái đầu trọc của cha có mạnh hong!

_Không mạnh sao sanh ra con được chứ. Im lặng tập tiếp đi - không thôi nó yếu bây giờ. Mẹ Tèo nằm bên cạnh nghe được cười khúc khích hihihihi.

BrianNguyen


 

 laoton
 member

 REF: 594797
 03/30/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Món Nào Ngon Hơn

Là trai trưởng, những khi gia đ́nh có việt tất cả anh chị em dâu rể con cháu điều tụ họp về nhà hắn. Mổi người thường trổ tài nấu nướng để lúc ăn lấy làm đề tài thảo luận ngon dở.

Nam nhi, chuyện bếp nồi hắn không dự phần đâu. Thế đó, hôm qua hắn nấu nồi cơm rồi h́ hục loay hoay cả đêm.

Các món được bày biện. Bữa tiệc xắp tàn hắn đem lên dĩa cơm nắm làm mọi người ngẩn ngơ.

_Mọi người ăn thử đi coi có ngon không!

Ai ai cũng c̣n đang lưỡng lự, hắn kể lại chuyện xưa;

Hồi đó mổi lần theo mẹ về Trung thăm ngoại, bà lúc nào cũng nấu cơm vắt bằng mo cau nói là cho cháu lên tàu để ăn pḥng khi sớ lở đường xa. Rồi, ngày gia đ́nh sang Mỹ định cư bà cũng không quên làm cơm vắt để tiển đưa mọi người.

Nghe vậy, ai cũng tḥ tay giành lấy phần của ḿnh. Con cháu lạ miệng khen ngon. Anh chị em và hắn đưa cơm lên miệng mà ḷng im thinh thích - nước mắt cứ tuôn trào - hôm nay ngày giổ giáp năm của ngoại.

BrianNguyen


 

 laoton
 member

 REF: 595270
 04/04/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Áo Dài

Hôm nay ông xă thích em mặc áo ǵ để dạo phố với anh đây! Bà xă ăn mặc như thế nào cũng đẹp hết - hay là em mặc áo dài nha - cho ox ôn lại kỷ niệm thời tuổi trẻ.

Rất mực thương chồng, người vợ lục lại chiếc áo dài hồng nắng mà chàng ưa thích ngày nào. Hai người ung dung nắm tay nhau thong thả từng bước trên cầu Tràng Tiền. Khách bộ hành mười người hết chín cứ dán đôi mắt vào nàng.

Không như ngày xưa văng vẳng lời khen tụng. Lắm cô cậu xầm x́; cái bụng bư rứa mà cũng mặt áo dài. Người vợ thẹn thùng dùng chiếc nón bài thơ che lại cái eo rồi kép nép bên chàng.

Dừng lại trên cầu đón gió nàng hỏi khẻ;

- Bx xấu xí rồi phải không anh!

- Không đâu, trong tâm trí anh, bx đẹp hơn xưa nhiều lắm - cái eo đầy đặng này đă sanh cho anh hai đứa con ngoan ngoăn dể thương rồi - hay là ḿnh sanh thêm nha!

Hai người vui cười hạnh phúc. Áo dài vẩn đẹp trong tim nhau và phơi phới cùng nắng gió.

BrianNguyen


 

 laoton
 member

 REF: 595271
 04/04/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Mẹ

Mùa sầu riêng đang lúc thu hoặch, mẹ vẩn dành thời gian cuốc luốn đất, vại rau muốn hột và điều đặng tưới nước sáng chiều.

Về thăm nhà từ thành phố cô gái lớn lo lắng; Mới bệnh dậy mẹ đừng làm việc nhiều quá. Nhà ḿnh đâu có ai ăn rau đâu mà trồng. Mẹ ưa, ra chợ mua là được rồi.

Nhà trồng không bón phân xịt thuốc rau ngon hơn. Không phải nói chồng con thích ăn hay sao. Tháng sau khi rể của mẹ về tới th́ cũng vừa.

-Sao mẹ thương anh nhiều hơn con!

-Khờ quá đi, không nhiều sao lại lo cho hạnh phúc của con chứ (*).

BrianNguyen

*Làm mẹ thiệt khổ - nuôi con khôn lớn gả ra ngoài mà cũng cứ măi fải lo âu!
_________


 

 laoton
 member

 REF: 596410
 04/15/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Nhường Quyền Phát Hiện

Tèo 4 tuổi mới đi mâm non được vài tháng cô giáo gọi về cho phụ huynh;

_Ông Nguyển, hôm nay trong lớp dạy các em tập viết chử, tôi phát hiện con trai ông bẩm sinh thuận cả hai tay. Chử và số viết ra từ tay trái tay phải điều rỏ ràng như nhau.

_Oh! thật là một phát hiện kỳ diệu. Vậy xin cô vui ḷng cho cháu tập viết cả hai tay cô nhé! Hy vọng motor-skills của cháu được phát triển điều và sớm. Gia đ́nh tôi rất lấy làm biết ơn cô giáo.

Hôm sau Tèo đi học về than thở;

_Cha à! cô giáo con giống cha lắm bắt con viết hai tay luôn.

_Ùm... vậy là cô giáo biết con giỏi nên mới dạy nhiều cho con. Ráng học tốt cho cha vui.

BrianNguyen
____________________


 

 laoton
 member

 REF: 596545
 04/16/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Cha Thấy Hay

Tèo học dương cầm được vài hôm. Tối đến - gần giờ đi ngủ, Tèo lấy cây đàn điện tử nhỏ để tập dợt trên giường. Chị Tèo than thở;

_Cha! em Tèo đàn dở ẹt và ồn quá con ngủ không được.

_Cha nghe hay lắm mà. Con để em đàn cho cha vui chút nghen.

BrianNguyen
_________


 

 laoton
 member

 REF: 597006
 04/19/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Ư Nghĩa Cuột Sống

Ai nói cuột đời dài! Với tôi, nó ngắn ngủi ghê lắm, nên tôi chọn dung hoà ḿnh vào những điều ư nghĩa và đẹp đẽ - trong đó bao gồm sự yêu thương cũng như được gần gủi người có tâm hồn và h́nh dáng xinh xắn....

BrianNguyen


 

 laoton
 member

 REF: 597141
 04/20/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Ơn

Chị em trong nhà thường xuyên thăm viếng lo lắng cho Cha Mẹ - chỉ riêng hắn là lắm khi muốn gặp mà cũng không xong. Điều đặn mổi tháng hắn chỉ chuyển tiền vào tài khoảng ngân hàng cho Cha Mẹ. Ngoài ra cứ bận rộn việt người dưng.

Mẹ về thăm quê nhân dịp giỗ Ngoại được đôi vợ chồng bác sỹ cùng thân quyến tiếp đón nồng hậu dù chưa lần gặp mặt. Miền Trung lạnh rét họ đem áo ấm của thân mẫu ḿnh cho mẹ hắn mặc - xem Mẹ hắn cũng như Mẹ của ḿnh.

T́nh cảm đôi vợ chồng bác sỹ cùng gia quyến trao ra rất chân thực. Mẹ hắn có được cái ǵ gọi là sự vinh hạnh và cao quư nhất của một con người. Không chỉ với bản thân mà c̣n trước mặt ḍng họ thân bằng quyến thuộc nửa.

Sau chuyến đi, về gặp hắn Mẹ rưng rưng ḍng lệ. Th́ ra bên ngoài con của Mẹ đă làm nhiều việt mà Mẹ không hề tận tường biết đến. Cuột đời này, Mẹ được bấy nhiêu là đủ rồi. Chử hiếu con đă làm tṛn. Từ nay hăy sống cho bản thân ḿnh một chút.

Hắn âm thầm tri ơn đến người đă làm cho Mẹ hắn vui.

BrianNguyen
______________


 

 laoton
 member

 REF: 598906
 05/05/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Bài Học Ở Đời

Có những bài học - học hiểu rồi mà xuốt đời không cần dùng đến. V́, khi sử dụng kiến thức ấy là ḿnh đang đánh đổi chính bản thân ḿnh để nhận lấy một cái ǵ đó không vỉnh cửu thường hằng.

BrianNguyen


 

 laoton
 member

 REF: 600511
 05/19/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Ôi T́nh Yêu

Mi là ǵ mà làm cho ta ngập ngừng trước ngă ba đường khó chọn
Con tim khối óc những lúc này cứ biện bạch tranh căi với nhau thôi
Sự dung ḥa phối hợp là cả một điều không thể
Đen lên cân t́nh và lư măi chênh lệch theo đơn vị đo lường
Thường bắt ta phải chọn một trong hai đường
Sự thiên vị nào cũng có được mất
Như hạnh phúc luôn đi kèm với đau khổ
Để cho ta măi hoài niệm về quá khứ
Mơ ước với tương lai
Hiện tại là một điều ǵ mà ta khó ḷng thỏa mảng

T́nh yêu ơi! mi t́m ta chi rứa
Một nửa buồn pha trộn nửa niềm vui
Không có mi ta nào khác điếc đui
Có mi rồi ta ngớt ngơi vật vă
Khi chưa thỏa hay khi ḿnh được đă
Điều ră rời với chất ngất khôn nguôi

T́nh yêu ơi có chăng chỉ cơi đời
Nên nhân thế măi là người chứ không là ǵ hơn nữa!

BrianNguyen


 

 laoton
 member

 REF: 618321
 11/15/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chết Dùm

Anh không muốn chết, tiếng nấc c̣n ngẹn ngào trong cổ anh hối hả nói tiếp; Em có cách nào giúp cho anh đi. Mấy đứa con c̣n nhỏ, vợ th́ trẻ, tiền bạc chẳng dành dụm được bao nhiều - anh mà chết th́ thiệt khổ. Nước mắt người đàn ông vừa qua tuổi bốn mươi rươm rướm dưới ánh đèn nhạt nḥa của pḥng bệnh với bao nổi lo âu trong lúc xắp sửa ĺa đời.

Được. Để em chết dùm cho anh. Nắm chặt tay em đi. Hăy khấn nguyện đấng tối cao trong đức tin của ḿnh.

Hai người lâm râm cầu nguyện. Bàn tay buông lỏng bàn tay.

Anh ch́m vào giấc ngủ
Cơn mộng say mộng say
Quên sự đời vật vả
Em chết anh nào hay!

BrianNguyen


 

 laoton
 member

 REF: 661085
 08/05/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Mùa Báo Hiếu

Trong một tai nạn xe hơi người chồng bị chấn thương trầm trọng. Người vợ thấy vậy lên tăng xông và cuối cùng bị tai biến. Mặc dù sau khi xuất viện hai người vẩn phải lệ thuộc trong việc đi lại, ăn uống, tắm rửa v..v..

Các người con họ hết mực thương yêu nay hoàn toàn lớn khôn và thành đạt - thay phiên chăm sóc cha mẹ già. Mới chưa đầy một tháng ai ai cũng than van cực nhọc cũng như phí phạm thời gian vàng bạc của họ. Mổi lần đút cơm cho cha mẹ là mất cả tiếng đồng hồ mới xong bửa ăn. Họ thường hay nổi nóng và lớn tiếng đay nghiếng sao cha mẹ ăn chậm thế này thế nọ.

Thấy con thế đó, bà mẹ già cứ rưng rưng nước mắt. Người chồng hiểu. Khó khăn lắm ông mới t́m ra được một cuốn băng video củ kỷ.

Hôm ấy là cuối tuần, mọi người tụ họp vui đùa ăn uống. Ông cha ra dấu cho người con mở cuốn video ông quay thuở nào khi đám con c̣n nheo nhóc. Cảnh chiếu lại khi đứa út vừa lên 2 tuổi c̣n ngồi trong xe, bà mẹ đă mất gần hai tiếng đồng hồ mới đút xong chén bột. Mổi lần con ăn được một muỗng là người cha vui vẻ làm tṛ hề. Đứa lên 3, đứa lên 4, lên 6 tuy tự ḿnh ăn uống nhưng lại đổ tháo lung tung. Ông bà thuở ấy vẩn vui vẻ dọn dẹp tắm rửa cho con không hề một tiếng la rầy quở mắng...

Xem xong cuốn phim mọi người rưng rưng nước mắt. Ông cha bà mẹ vẩn cười khoang dung với tất cả yêu thương đàn con của ḿnh như thưở nào.

BrianNguyen.


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network