Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> NH̀N LẠI CHÍNH M̀NH!

 Bấm vào đây để góp ư kiến

Trang nhat

 nguyenbay
 member

 ID 68005
 05/30/2011



NH̀N LẠI CHÍNH M̀NH!
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Năm mười lăm tuổi, tôi gói ghém tất cả đồ đạc cá nhân vào hai chiếc ba lô rồi bỏ nhà ra đi t́m một cuộc sống khác. Mục đích duy nhất của tôi lúc đó là từ bỏ mọi trói buộc của gia đ́nh và tự t́m lấy thú vui cho đời ḿnh.
Đó là vào đầu mùa hè, hai mẹ con tôi lại căi nhau v́ những chuyện vặt vănh của tuổi mới lớn. Tôi không thể nào chịu nổi những quy tắc của mẹ, và cảm thấy chán nản v́ mọi việc chẳng theo ư muốn của ḿnh. Tôi bỏ nhà ra đi với một cảm giác tự do tự tại. Tôi đă thắng trong cuộc chiến giữa hai mẹ con, và bây giờ tôi là người làm chủ cuộc đời ḿnh.
Tôi không biết đích xác ḿnh đang đi đâu, nhưng tôi nghĩ bất cứ nơi nào cũng tốt hơn ở nhà. Thế là, tôi lang thang hết nhà đứa bạn này đến nhà đứa bạn khác suốt nhiều tháng sau đó. Mỗi nơi tôi chỉ ở được một thời gian ngắn v́ người ta không thể cứ chứa tôi măi. Khoảng gần một năm sau th́ chẳng ai c̣n muốn thấy mặt tôi nữa. Mà tôi c̣n có một bí mật, hay ít ra tôi tưởng đó là bí mật: tôi nghiện ma túy khá nặng và thường trộm đồ đạc ở nhà bạn bè để bán lấy tiền mua thuốc.
Vậy là mười sáu tuổi, tôi trở thành một thằng lang thang, không bạn bè, không nhà cửa, và cũng chẳng có ḷng tự trọng. Tôi ngủ trong các buồng điện thoại công cộng hay chui trong các thùng các-tông để được khô ráo và ấm áp trong mùa đông. Tôi đă từng nghĩ đến chuyện tự tử, trong đầu chỉ c̣n lại duy nhất một nỗi thất vọng tràn trề. Tôi gầy rộc người đi v́ mất ngủ và v́ thuốc. Nhưng hễ càng thức th́ tôi càng cảm thấy tuyệt vọng, mà càng tuyệt vọng th́ tôi càng dùng thuốc. Và cứ thế, nó trở thành một cái ṿng lẩn quẩn tồi tệ.
Tôi c̣n nhớ như in cái đêm tôi dừng lại trước cửa nhà bà chị. Lúc đó là vào khoảng giữa mùa đông, tôi đang sống ở thành phố khác trong một căn nhà bỏ hoang bẩn thỉu, đầy rác rến và chuột bọ, và đă mười ba ngày rồi tôi không ngủ. Tôi cũng không biết ḿnh đă đến đó bằng cách nào, chỉ biết rằng chị tôi đă cho phép tôi ở lại khi thấy tôi đứng ngay trước cửa nhà chị. Tôi cảm thấy bối rối và cả ngờ vực v́ đă lâu lắm rồi chẳng ai muốn nh́n thấy tôi xuất hiện gần họ. Nhưng đối với tôi, đó chẳng phải là một quyết định khó khăn ǵ v́, hoặc là tôi phải trở lại đường phố, hoặc là tôi có một nơi ấm áp để ngủ dù chỉ một đêm. Tôi quyết định ở lại. Chị nhường cho tôi cái giường của chị, và tôi nhanh chóng ch́m vào giấc ngủ.
Tôi tỉnh dậy, nh́n xung quanh và thấy chị, tôi hỏi: "Mấy giờ rồi?"
"Chín rưỡi", chị trả lời.
"Vậy là em chỉ mới ngủ khoảng hai tiếng hả?"
"À, thật ra th́ hôm nay là thứ Năm, em đến đây hôm Chủ nhật. Em đă ngủ suốt bốn ngày rồi đó!"
Có thể chị tôi đă phát hiện ra điều ǵ bất thường ở nơi tôi nên đề nghị tôi ở lại bao lâu tùy thích. Thế là, tôi ở đó với chị và bạn trai của chị và… vẫn tiếp tục sử dụng ma túy. Nhưng rồi t́nh trạng của tôi ngày càng tồi tệ thêm, ngày nào tôi cũng cần có thuốc, tôi căm ghét ngay chính cả bản thân ḿnh. Tôi viết trong nhật kư t́nh trạng nghiện ngập của ḿnh và rằng tôi không thể dừng lại. Đau đớn là cảm giác duy nhất mà tôi c̣n cảm nhận được. Tôi đă đè nén cảm xúc của ḿnh bằng ma túy quá lâu đến nỗi giờ đây tôi chẳng c̣n biết cảm xúc là ǵ, kể cả nỗi sợ hăi. Tôi ước ḿnh chết quách đi cho xong. Tôi chán nản, thất vọng, sống mà không có động lực, mục đích, ḷng tự trọng,… trong tôi chẳng c̣n bất cứ thứ ǵ tồn tại.
Một tối nọ, tiếng chuông điện thoại réo lên làm tôi giật cả ḿnh. Tôi nhấc máy và nhận ra tiếng mẹ ở đầu dây bên kia. Tôi sợ phải nói chuyện với mẹ. Bà nói bà biết những khó khăn mà tôi đang gặp phải và bà đă đọc cho tôi nghe bài thơ "Dấu chân trên cát".
Thay v́ dùng từ "Chúa trời" như trong bài thơ, bà dùng từ "mẹ" thay thế. Bà nói bà sẽ luôn ở bên khi tôi cần và sẵn sàng cùng tôi vượt qua mọi khó khăn, trắc trở trong cuộc đời. Cuối cùng, tôi đă hiểu ḿnh thật là dại dột khi đă đẩy mẹ ra khỏi cuộc đời ḿnh bằng một quyết định ngốc nghếch vào cái ngày mà tôi bỏ nhà đi hoang. T́nh yêu thương của mẹ đă phá vỡ mọi bức tường ngăn cách. Tôi chỉ biết đứng đó và khóc. Cuối cùng, tôi mới nhận ra trên đời này c̣n có một người quan tâm đến ḿnh.
Tôi gác máy, cảm thấy có lỗi với chính bản thân ḿnh và với cả những nỗi đau mà tôi đă gây ra cho người khác. Tôi cảm thấy bối rối, không biết phải làm ǵ. Trong một phút, tôi c̣n cảm thấy sung sướng v́ biết mẹ vẫn luôn dành t́nh yêu thương cho ḿnh; nhưng một phút sau đó, tôi lại cảm thấy sợ hăi. Tôi nh́n thấy con dao trong ngăn kéo, tôi cầm nó lên và rồi cái cảm giác êm ái chợt đến, tôi thấy ḿnh được giải thoát.
Tôi tỉnh dậy trong bệnh viện thấy ḿnh được băng bó, và mọi người: mẹ tôi, chị tôi, cô bạn Emily, và cả các cô y tá đang vây quanh ḿnh. Tôi ở trong bệnh viện suốt một tháng sau đó. Chỉ đến lúc này tôi mới thực sự nghĩ đến việc cai nghiện ma túy. Tôi học cách để trở lại với cộng đồng, được gặp gỡ những người trước đây giống tôi giờ đă trở lại đời thường và biết rằng ḿnh phải trải qua một chặng đường vất vả trước mắt để làm lại cuộc đời. Theo giới thiệu của họ, tôi quyết định đến trung tâm cai nghiện. Tôi ở đó 10 tháng và bây giờ tôi đă có thể sống tự lập một ḿnh. Tôi đă tốt nghiệp trung học và cảm thấy yêu mến cuộc đời này.
Trong tôi giờ đây đă có nhiều thay đổi, thay đổi lớn lao là tôi cảm thấy yêu mến bản thân và hài ḷng với những việc ḿnh đang làm, và một điều quan trọng hơn là tôi không c̣n nghiện nữa. Tôi đă lấy lại ḷng tự trọng và quen biết nhiều bạn bè hơn. Mối quan hệ giữa tôi và mẹ rất tốt. Hầu như ngày nào hai mẹ con cũng đều nói chuyện với nhau. Tôi có công việc và có những người bạn mà tôi yêu quư. Giờ đây, tôi đă có đủ tự tin để nh́n ḿnh trong gương và biết ơn v́ ḿnh đă t́m lại được chính ḿnh.

(Sưu tầm)



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network