ndangsonfr
member
ID 69160
08/24/2011
|
M@anh.
1. MỞ HÀNG .
______________
_ Nè ông ơi ! Tui đă đăng kư vào diễn đàn để viết chung với ông...
- Em sẽ viết ǵ ?
_ Hihihi..Em sẽ chọc ghẹo và " tán tỉnh " anh khi viết
- Tội nghiệp tôi mà em.Tôi đă có gia đ́nh rồi.Hăy để tôi tu
_ Th́ em sẽ hỏi thăm luôn vợ con anh khi viết
Cô bạn nhà thơ,nhà văn có cái tên mới toanh cười ḍn rồi cúp máy.
Măi đến mấy ngày sau,chẳng thấy cô viết bài nào ở mục nào,tôi lục lại cuốn tạp chí thấy có bài thơ ngồ ngộ của cô,tôi chộp lấy như một cách thức mở hàng cho những ǵ cô sẽ viết ở dây.
HẠ HỒNG
" Mùa hạ hồng nơi em, lồng lộng nắng gió
Sáng sương mù làm một người nghĩ đến người xa
Từng nơi chốn em đi qua
Từ ḿền có tên gọi là kư ức
Em đă thu xếp hành lư, gói trọn t́nh anh mang theo chuyến đi
Chuyến đi xa, ngày qua ngày....
Anh đang nơi xa, càng xa dù em rất gần kề
Em đang đến nơi anh đă dừng bước,
Em đang đi trên vỉa hè nơi anh đă nghỉ chân....
Trời mưa Paris, em đang dầm mưa đi trong gió lạnh
Ḷng vừa vui, vừa buồn khi nghĩ đến anh
Có anh trong ư tưởng, không có anh hiện hữu bên ḿnh
Thôi cũng đành, nhưng em đă cảm được nỗi nhớ nhung từ anh
Và nhớ nhau,
nhớ những lọn tóc ướt nước mưa rũ xuống từ trán
thèm được lè lưỡi nếm những giọt nước mưa ngọt ngào đó
nhớ những ngón tay nói chuyện thầm th́ với nhau
nhớ những ṿng quay xe đạp trong bóng tối nơi anh....
Người đi xa không mang h́nh bóng t́nh yêu đi mất
Chỉ mang theo và làm đậm thêm nỗi yêu thương nhung nhớ
Để khi về ta lại tràn ngập có nhau
Ngày qua ngày, đêm rồi đêm....
Câu trả lời cho nhau.... không phải khó hay dễ
Chỉ biết muôn đời, em là cơn mưa làm ướt sũng hồn anh. "
Thơ của : m@anh
2. VIẾT ĐỂ.
____________
- Anh nè.Tui vừa đọc xong bài Viết Để của anh viết về tụi Hacker.Viết vậy c̣n nhẹ lắm !
- Cô muốn anh phải viết ra sao ?
- Với tụi phá phách cà chớn như vậy,anh nên đập mạnh hơn tí nữa.
- Không dám đâu. Tính anh nhát cáy và hiền lành.Viết mạnh quá,chúng nổi điên dập anh th́ khốn
- Ông chỉ được cái tài đóng kịch.Ở ngoài đời thấy ông hung hăng con bọ xít lắm mà ?
- Ở ngoài đời th́ khác.Lúc viết th́ phải hiền hiền,người ta mới thương
- H́nh như anh có nhiều người thương anh lắm ha ? Nhất là mấy cô ở trên mạng..V́ anh hay nịnh bợ họ...Khai thật đi.
- Nè.Xin cô cho tôi hai chữ b́nh an.Thiện tai.Thiện tai.
Viết để trải ḷng..Nhưng có khi viết cũng có thể mang lại nhiều hệ luỵ.Tôi biết thế.
đăng sơn.fr
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
titinho
member
REF: 610172
08/26/2011
|
M@ANH
Anh ạ! Giữa M và anh là @
Người ta vẫn đọc @ là: "A c̣ng" hay ở môt nơi nào đó họ c̣n gọi là "A con khỉ".
Anh ơi! Hăy yêu M thật nhiều...Yêu dịu dàng,yêu ngu ngơ, yêu hấp tấp, yêu điên cuồng ..Đừng để M phải bỏ đi ...v́ khi ra đi,M sẽ mang theo A măi măi...
Lúc đó th́:
Chỉ c̣n mỗi ..."c̣ng anh" hay "con khỉ anh" (...@anh).
Góp vui với ngài chút
Thân!
|
|
ndangsonfr
member
REF: 610214
08/26/2011
|
.....
Cám ơn Bạn hiền Titinho đă ghé mở hàng.
Vui lắm để chúc Ngài cũng vui....
nđs.
__________________
|
|
ndangsonfr
member
REF: 610215
08/26/2011
|
3. QUÁN MƯA .
________________________________
Cái thói quen đă bắt anh thức dậy sớm như mọi ngày,cho dù hai hôm nay là ngày " nghỉ hè " .
7 giờ sáng.Ngoài cửa sổ vẫn c̣n nhá nhem bóng tối.Mùa hè đang trôi dần vào thu. Sáng lành lạnh,chiều tối sẽ xuống nhanh,lành lạnh.
Chẳng biết hộp cà phê nhà thằng bébé con trai cất ở chỗ nào.Cả nhà c̣n ngủ kỹ lắm.Mẹ Bébé c̣n ngủ,cậu Bébé,người yêu nhỏ xíu của bébé vẫn c̣n ngủ.Những cánh cửa pḥng đóng kín mít....
Buổi sáng nào cũng thế,anh phải mở hàng cho ḿnh bằng một ly cà phê có pha 10 giọt sữa. Bây giờ là buổi sáng đầu tiên mà anh thức dậy trong cái tổ ấm của gia đ́nh con trai.Những cái thói quen bị thay đổi. Ly cà phê sữa cũng bị thay đổi.
Anh tập xong màn thể dục hít thở.Mặc quần áo rời nhà.Cơn mưa rào đổ xuống bất ngờ.Cả cái góc phố thấy đẹp vô cùng.Anh với cây dù,rời nhà đi về phía đầu phố.Ở cái thành phố mang tên thung lũng này ,đi đến góc đường nào cũng có quán cà phê và đa số các quán đều mở sớm.
Thế là ly cà phê thơm ngào ngạt gặp anh sau cái bàn sát cửa kính nh́n ra một bờ sông ngập gió mưa.Những chiếc xe chạy vụt ngang,những chuyến bus chầm chậm đón dám người đi làm...
Tờ báo trải dài trước mặt cho anh đọc những bản tin không lấy ǵ vui.Chuyện lăo Khadafi chạy vắt gị lên cổ và trốn nhủi như con chột cống,chuyện ông già 75 tuổi chán đời vác súng đi cướp một ṣng bạc bị bắn chết v́ đó là cách muốn tự xác của ông,chuyện hai người bạn thân từ hơn 32 năm kiện nhau ra toà v́ một tờ vé số trúng 1 triệu euro..Chuyện.....
Chiếc loa từ góc quán đang nói :
" Bây giờ th́ đài M-FM sẽ tặng bạn hai bản nhạc của Toni Braxton.Chúc các bạn một buổi sáng nồng nàn..."
Và cô nàng ca sĩ hát.Un- Break My Heart ..Giọng nức nở.
Anh run tay,run chân,rời tờ báo khỉ gió chộp cuốn sổ tay và cây bút.
Anh viết :
TÔI VẪN ĐỢI EM
__________
Don't leave me in all this pain
Don't leave me out in the rain
Come back and bring back my smile..... *
Chiều nay mưa - mưa
Tôi thấy tôi một ḿnh trong quán nhạc xưa
Xưa chỉ chừng đó - một ḿnh tôi,mưa
Mưa như rơi tiếng hát ngoài khung cửa
Người ca sĩ hát :
" Don't leave me in all this pain
Don't leave me out in the rain
Come back and bring back my smile..... "
Ngụm cà phê đắng - tôi thấy nhói trong ḷng
Tôi chợt ghét cơn mưa tím ngắt
Giọt nắng hồng trong em đă đi mất
Cả cái thành phố này đen ng̣m màu kỷ niệm
Cả khu phố,ngơ ngách này xám ngắt trong góc hồn tôi
Ngồi nghe bài hát và thử nhắm mắt
Thử tưởng tượng ra em
Thử nắm bàn tay em,mềm
Thử nghe tiếng em hát :
" Un- break my heart
Say you'll love me again
...
Un -cry these tears
I cried so many nights....
Bài hát cũ của em và tôi
Từ một cơn mưa khi tôi đến đón em
Một chiều nào bên nhau
Em cười tươi th́ thầm dưới cây dù màu tím nhạt
Em đă cho tôi nụ hôn ngọt nhất thế kỷ
Em nói điều ǵ đó vào tai tôi
Em đă cho tôi,tặng tôi cả một thế giới
Thế giới ấy chỉ đầy đủ khi em ngồi cạnh tôi trong ḷng chiếc xe đậu ở góc phố
Em nghiêng đầu hát bài hát mà tôi hằng ưa thích
Tôi cũng khe khẽ hát theo em
Hát cùng những nụ hôn không bao giờ biết vội vàng
Những người yêu nhau dùng th́ giờ để yêu nhau
Họ mặc kệ thời gian
( Thời gian chỉ là điều hoang tưởng và vô nghĩa khi ta bên nhau - em ơi ! )
Bây giờ.
Người ca sĩ và tiếng hát trong mưa chiều...
Don't leave me here whit these tears
Come and kiss this pain away
I can't forget the day you left.....
Tôi đắng ḿnh tôi - Chiều rơi mưa
Đừng rời xa tôi - em
Tôi đợi em - đợi em
Dù có mưa thêm cả ngàn buổi chiều nữa như thế này
Ở ngoài quán nước
Ở trong quán nước
Và ở bất cứ chỗ nào trên quả đất
Tôi vẫn đợi em..
Đợi em.
-------------
* Un - Break My Heart
- Diane Warren - 1996 -
Buổi sáng trôi nhẹ lắm.Cơn mưa sớm vừa ngừng rơi từ một thoáng chốc.Đường phố đă có nhiều xe hơn để trở lại ḍng nhộn nhịp.Nguồn sống của một ngày là như thế.Anh sửa soạn rời quán cà phê.Hương vị của ly cà phê ngon nhất thế kỷ của một thành phố mưa sáng vẫn c̣n đọng lại trên lưỡi anh khi anh bước ra đường.
Những chặng đèn xanh,đèn đỏ nhấp nháy.Từng hạt nước long lanh trên từng phiến lá và hoa màu vẫn nhắc chừng anh những thứ nhỏ nhặt cần làm cho ngày hôm nay.Có nhiều chỗ cần đi.Đi như một khám phá và anh sẽ có thêm những h́nh ảnh cho các thắng cảnh chen chúc nhau trong cái mémory card của máy ảnh.
Anh nghĩ ḿnh có thêm vài điều để viết.
Và em sẽ đọc.
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 610362
08/28/2011
|
4. CHUYỆN KỂ THÊM.
______________________________
Có những người thích nghe chuyện.Có những người thích kể chuyện.Giữa hai người là những câu chuyện.
Em thích nghe chuyện ǵ ? Chuyện Ma kinh dị,chuyện ăn uống ẩm thực,chuyện đời,chuyện t́nh hay là chuyện ...linh tinh.... ?
Anh không biết kể chuyện ma loại liêu trai kinh dị,huyền bí.Cũng không biết nói về cái nghệ thuật ăn uống.Kể về những chuyện t́nh th́ anh lại thấy ngại và sợ.Ngại v́ những câu chuyện t́nh th́ đâu có ǵ là vui : Người ta quen nhau,thân với nhau rồi yêu nhau,yêu đă đời rồi bỏ nhau < Thấy tội lắm ! <
Hay là để anh kể chuyện đời,chuyện lẩm cẩm linh tinh cho em nghe về hai ngày nghỉ hè của anh ?
Cái linh tinh của anh đă bắt đầu từ một buổi sáng có mưa.
Chờ mưa tạnh.Cả nhà anh bắt đầu dạo phố. Phố thung lũng hiền hoà và thơ mộng này có cái tên là Villeneuve sur Lot.Phố nằm ở phía trung nam của đất tây.Phố có núi thấp,có ḍng sông lững lờ uốn khúc. Gần sát bờ sông là những con đường thương mại san sát nhau.Đứng ở một phía có cái tường thành của cái chuông và cái đồng hồ khổng lồ,em sẽ thấy ḿnh ngơ ngẩn và nhỏ bé lắm.Nhỏ bé trước cảnh đẹp của những cấu trúc từ thế kỷ thứ 13, 14.
Muà hạ có nhiều mưa như thế này đă làm vơi khách du lịch.Những cư khách người Mỹ,người Anh đă đáp xe trở về phía bắc.
Khi nắng lên cao đến đỉnh chuông nhà thờ th́ cái máy ảnh của anh cũng vừa hết điện.Nó cà giật theo cái nhăn nhó của anh.Càng nhăn nhiều th́ anh càng khát nước và rủ cả nhà rời bờ sông ,ghé vào cái quán nước có đầy khách ngồi nhàn nhă nh́n sang phía hí viện chính của thành phố.
Khi anh tỏ ư trầm trồ về cái yên lành và quang cảnh cổ kính của nơi con ḿnh vừa xây tổ ấm th́ thằng bé nói :
- Ba mẹ biết không ? Thành phố này có hai bộ mặt.Ban ngày và ban đêm.Ban ngày th́ đa số thấy người lớn tuổi,yên lành.Ban đêm th́ toàn là dám trẻ kéo nhau tụ tập ầm ĩ ăn chơi náo loạn.Có khi kéo nhau về thanh toán nhau.
Lời nói của cậu con trai làm anh nghĩ đến một đồng tiền có hai mặt.Con người làm chủ hoặc làm nô lệ cho đồng tiền cũng có hai mặt.Mặt trái,mặt phải.Anh đă rất chịu khó nh́n và ngắm nghía cái mặt phải của con người dù cho cái nghề của anh đă bắt buột anh nh́n và nhận diện cái mặt thật rất trái và oái oăm của ḷng người.
Mà thôi.Anh đang đi chơi vui,anh tránh nói về những điều không tốt.Lúc đi chơi,anh thích ḿnh được biến thành một đứa trẻ để trầm trồ thích thú với những điều đang thấy.
Đang uống nước,tâm t́nh với gia đ́nh th́ nghe một tiếng động cơ rú lên kèm theo tiếng la hét chửi rủa.Th́ ra ông bộ hành vừa nhảy kịp lên lề đường để tránh một chiếc xe hơi chạy như điên phóng vụt đến.Trên xe là một thằng nhóc đội cái nón lưỡi trai nghêng ngang coi trời bằng vung.
Thằng con của anh lắc đầu,chép miệng ngó vào tờ báo và nó đưa cho anh đọc.Bản tin chết chóc án mạng làm anh sửng sốt : Báo đăng tên bà thẩm phán vừa bị đánh chết trong xe hơi vào lúc 7.30 sáng ngày hôm trước.Bà này là một người quen biết của anh trong những vụ kiện cáo lo về vấn đề trẻ con....
Vài h́nh ảnh vui buồn lại chạy về trong đầu anh.H́nh ảnh của một người đàn bà trẻ,dáng gầy cao,có hai đứa con gái nhỏ , bà vừa rời bỏ người bạn t́nh mới hơn một năm nay,và ông ấy hiện đang bị câu lưu v́ bị nghi là giết bà.
Anh lẳng lặng ,chẳng nói ǵ với cả nhà về sự quen biết này.V́ anh nghĩ nên để cuộc đi chơi trọn vẹn.Và anh biết anh sẽ phải làm ǵ với người thân của bà ấy. Lại thêm một câu chuyện T́nh và Đời....
& & &
Agen là một thành phố lớn cách cái phố núi của con anh.Anh có cái hẹn với vợ chồng cậu bạn.
30 cây số để xe chạy ṿng vèo theo những con đựng quanh triền đồi núi.Mưa lại rơi.Cây quạt kính chạy vùn vụt cho anh thấy những chú ḅ vàng,những chú cừu vẫn thong thả nhơi cỏ trên cánh đồng nghiêng nghiêng.
Khi xe đến Agen với những tấm bích chương đủ màu sắc quảng cáo lễ hội Pruneaux Show th́ mưa đă ngơi. Đường phố lại có đầy người đi qua những hàng quán đă sửa soạn bàn ghế,rượu chè ăn uống cho 3 ngày lễ.Cả một cái quảng trường rộng lớn đă thấy dựng sân khấu khán đài v́ sẽ có các buổi hoà nhạc.
Cậu bạn anh và vợ hắn mở một cái nhà hàng nhỏ ở trung tâm phố từ hơn 10 năm nay.Với sự cạnh tranh của các nhà hàng tàu kiểu ăn bao bụng - Buffet à volonté - th́ cái nhà hàng của cậu càng ngày càng ế. Ế sưng,ế sỉa.May mà cậu ta là người có tài đục đẻo để làm nhà cửa rất khéo tay và chịu khó. Cậu ta dựng lên mấy căn hộ cho mướn nên hai vợ chồng chẳng có ǵ lo ngại chuyện xập tiệm.
Phố ở ngoài vui đông,nên hai bà nội tướng rủ nhau ra phố.Phố vui thêm khi có các nàng để shoping. Cậu bạn anh th́ mải mê chúi mũi vào cái màn ảnh ở trong cái pḥng bê bối bừa bộn nằm dưới tầng hầm của nhà hàng ăn.
- Nè anh.Lại xem mấy cái này hay lắm.
Anh biết là cậu ta chỉ mê ba cái diễn đàn Forum đánh đấm của chính trị nên nói :
- Cậu cứ viết b́nh luận cho xong đi rồi lên đây chơi.Anh có thể chờ cậu .
- Không mà. Em đập nhau ,chửi bới với tụi nó xong rồi.Bây giờ là chuyện chit chat .Có con nhỏ này ở ngoài Bắc .Dân Hà Nội.Lém lắm ! Con nhỏ đang rủa xả em thê văn thảm.Coi nè.
Cậu bạn hứng chí kéo anh ngồi xuống trước màn ảnh.Sau mấy cái mục tranh luận về chính trị là mục tán phét .Cậu bạn chỉ tay vào hàng chữ và đọc :
- Sao anh không gửi cho em cái h́nh nào để xem mặt mũi anh ra sao ? Bí mật quá ha ? Anh đă thấy ảnh của em rồi ..
Bạn anh trả lời :
- Anh sẽ gửi em mấy tấm ảnh lúc 3,4 tuổi.Cởi chuồng như nhộng.
- Hihihi Hơ hơ hơ....Không sao.Sẽ không thấy ǵ .Đừng mắc cỡ.Gửi cả h́nh bây giờ nữa nha.Để em tưởng tượng
- Để xem sao.Không hứa.
- Anh thật là bí mật và đáng ghét.
- Hơhơhơ hơ.....hahaha ...
Cậu bạn ngừng gơ chữ.Thẩy cho cô bên ấy một bản nhạc của John Lonnon..Imagine....Rồi quay sang anh,nói :
- Em không bao giờ cho con bé biết em làm ǵ,ở đâu... Con bé đoán em đang ở ngoài Việt Nam...Vậy mới vui.
Và em biết rằng cô ấy rất khoái em...
Anh nhăn.Lại nhăn :
- Nếu là bạn tốt.Có ǵ hại cho em ? Sao lại cứ trêu ghẹo người ta ?
- Cô này lém và chanh chua lắm.Có mấy thằng gửi vào những bài thơ kiểu ư tục lời thanh bị cô ta chửi cho một mách..Thế là dọt luôn.
- C̣n em th́ sao ?
Cậu bạn cười cười. Cậu loay hoay click vào các bản nhạc.Anh đâm chán nói chuyện với bạn :
- Eh Nhỏ . Cho anh mượn cái màn h́nh.
Thằng nhỏ xê ra nhường chỗ.Anh ckick vào Diễn Đàn.Chủ đề m@anh.
Thấy có ḍng chữ em viết :
" Nè anh người dưng !
Mấy hôm nay ,em bận rộn quá. Cứ viết tiếp đi.Em sẽ vào viết bài mới.
Hẹn gặp lại ở đây.
m@anh. "
......
Cũng được. Vậy cũng được.
Vậy mà mấy phút sau.Lạng vài ṿng đọc bài.Trở lại th́ ḍng chữ của em biến mất.
Ngày hôm sau,em phone lại nói v́ bị trục trặc nên đọc lại thấy chữ chạy lung tung,phải xin Ban biên tập xoá !
....
Không sao . Không sao.Miễn là những câu chuyện nhỏ mà anh đă kể không có chỗ nào chạy mất.
...
Mỏi tay rồi.Anh ngừng gơ máy.Mai ngày nghỉ,anh sẽ kể tiếp .Anh biết anh có cái tính " cù nhây ".
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 610530
08/30/2011
|
. CHUYỆN Ở QUÁN NƯỚC.
_________________________________
- Allo . Anh nè ! Rảnh tí nào không ?
- Để làm ǵ ?
- Hỏi kỳ ! Em đang ngồi ở cái quán ở đầu cầu gần chỗ anh làm việc.Em sợ buồn.Rủ anh ra uống nước,tán chuyện.
Cái quán nước rất đẹp.Sát bờ sông nh́n qua phía bên kia thành phố.Thấy em có vẻ tử tế rủ th́ anh đến.Em đă chọn một chỗ ngồi khá tốt để có thể vừa đấu hót vừa ngắm cảnh công viên có những hàng cây dầy bóng mát dẫn ra bờ sông.
- Sao ? Cô có chuyện ǵ để kể ?
Anh gọi ly cà phê và một ly bia có pha một tí grenadine trong khi em nhăn mặt :
- Em chúa ghét chữ Cô,Cô của anh ! Hách dịch .X́ xằng.
- Nè Nhỏ . Đừng kiếm chuyện với anh.Tuổi em nhỏ th́ anh gọi bằng cô.Coi chừng có ngày anh gọi em bằng Bé.
- Xời ạ ! Anh có cả chục cô bé để gọi họ bằng Bé.
Anh nh́n những sợi tóc dài của em trên vai áo màu hồng nhạt.Anh thấy em đang dở chứng.Phải thú thật ,anh rất mệt khi nói chuyện với em.Lúc nào em cũng t́m cách chọc tức anh.Chả lẽ em không hiền hoà hơn được tí nào chăng ?
- Anh nè ! Sao anh im lặng lâu vậy ? Có ǵ buồn hả ? Kể đi .Em nghe...
Anh nhâm nhi ly cà phê có mùi arôme của Ư.Cà phê ở đây ngon ! Anh có ǵ để kể cho em nghe ngoài những chuyện khùng,chuyện điên ? Người ta nổi cơn khùng với cuộc dời nhiều quá.Em nghe nhiều th́ cũng có ngày nổi cơn.Mất công anh phải chữa cho em.
- Em có ǵ hay hay th́ kể cho anh nghe.
Em cười.Anh thích cách cười bằng mắt của em.Ngồ ngộ :
- Em có nhỏ bạn tên là Gấu.Nó đang yêu một anh chàng ngộ lắm.Nó nói anh chàng ấy viết thư t́nh mùi lắm ...
- Mùi cỡ anh không ?
Em tṛn con mắt :
- Anh lạ ! Làm sao em biết được ? Có khi nào anh viết thư t́nh cho em đâu mà biết.Bữa nào thử coi sao ?
- Cô lạ thật ! Tội chết.Anh có người quản lư đời anh rồi.
- Em thấy khó mà tin những kẻ hay viết lách như anh - Lăng mạn một đống ! Nói xạo một cây !
Anh thấy nóng ở mặt.H́nh như từ bao năm nay,em quen với anh để gây chuyện với anh. Anh nghĩ thế và hậm hực với cái ư nghĩ sẽ có ngày anh đập em một trận.
- Nè.Nhỏ.Kể chuyện t́nh của Gấu cho anh nghe.
- Hihihi..Để anh dựa vào đó mà viết chuyện há ?
Anh ngắm dăy nắng đang loà xoà trước khung cửa kính quán nước và nghĩ đến những câu chuyện t́nh.Xấu và đẹp.Buồn và Vui.....
Và anh lắng nghe em kể chuyện........
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 611222
09/08/2011
|
...........
" Chào anh người dưng,
Cám ơn anh đă mở hàng sẵn sàng cho m.... Anh nhắc quá hèn chi mấy ngày nay hắt hơi nhảy mũi liên tục mà cứ đổ thừa là dị ứng với hoa lá mùa này hihihi....
Mấy hôm trước th́ bận việc, rồi mấy hôm sau th́ máy trục trặc, m không xuất đầu lộ diện được cho đến hôm nay, xin lỗi anh rất nhiều đă để anh phải chờ lâu....
Bây giờ vô đọc lại những bài viết của anh thấy ai đó nói không sai, bài vở của anh hấp dẫn phái nữ thật sự.... Nhưng không sao, như vậy chứng tỏ anh "normal", b́nh thường, không có ǵ đáng lo ngại.
Chỉ sợ bài vở anh có sức thu hút phái nam th́ chí nguy, chí nguy, chít......, m chạy trước ....
Vài hàng cảm ơn tấm thịnh t́nh của anh. Hôm nào đi quán nước, m sẽ bao anh ly cà phê trả nợ vậy nhé. "
by m@anh
_____________________
6. m@ngườidưng.
Cô nhỏ !
Thử đọc lại cái tựa trên th́ thấy : Chữ @ như thế có thể thay thế cho chữ " và " của người ḿnh,nếu lấy từ cái tên tựa : m@anh ( có nghĩa là một cách viết tắt của Em và Anh ! ).
Anh vào đọc trang này th́ thấy có sự lạ kỳ !
Chữ xưng M th́ chẳng có ǵ lạ v́ đă từ lâu,ta có thể viết tắt chữ Em thành chữ M. M như ở Saigon đă có quán M và Tôi.
Và từ các forum ở đây đó,người ta thấy xuất hiện chữ " M " - Nhỏ nhắn - Dễ thương !
Em đă bắt đầu viết ở trang này và xưng là " m " để gọi anh là Anh Người Dưng ! Anh nghĩ kỳ cục và chướng tai v́ có ai lại gọi bạn của ḿnh là Người Dưng ?!
Có phải cái chữ Người Dưng ấy đến từ một câu thơ xưa : " ..người dưng khác họ đem ḷng... " ? - Trong quá khứ,nếu em để ư kỹ cách dùng chữ của anh th́ có khi anh gọi một vài cô học tṛ của anh là Học Tṛ Người Dưng hoặc là anh đă có một chủ đề thơ mang tên chữ M.
Những cái Người Dưng ấy,những chữ M ấy chẳng có dây dưa rể má nào đến Em < Cái cô bạn nhỏ kỳ lạ này của anh <
Anh nói em kỳ lạ v́ có khi em giống như một người hành tinh vừa bị rơi xuống đất và em quen với anh.Em có sự tinh nghịch lắm lúc đă làm anh chóng mặt và nhức đầu. Nói đúng ra là sự lém lỉnh của em làm anh ngán !
Cô nhỏ !
Em vừa viết :
... " Bây giờ vô đọc lại những bài viết của anh thấy ai đó nói không sai, bài vở của anh hấp dẫn phái nữ thật sự.... Nhưng không sao, như vậy chứng tỏ anh "normal", b́nh thường, không có ǵ đáng lo ngại.
Chỉ sợ bài vở anh có sức thu hút phái nam th́ chí nguy, chí nguy, chít......, m chạy trước .... "
Đọc lại,anh lại thấy lạ lùng và ngại ngùng không phải ít :
- Anh đă viết một cách rất b́nh thường mà thôi.Viết để sẻ chia,để trải ḷng trong khi kể một vài mẫu chuyện.Vậy thôi .Có ǵ mà hấp dẫn phái nữ ? C̣n về phái nam ? ..Ôi ! Như vậy là có những bài viết chỉ dành cho phái nữ đọc và có bài khác th́ chỉ để dành riêng cho phái nam ? Vậy mà anh cứ tưởng văn xuôi của ḿnh thuộc loại lưỡng tính (4 x 4 ) !
C̣n về điều " Chí Nguy " mà em đă đề cập đến sau sự thu hút phái nam kiểu đồng tính để em phải chạy thoát thân th́ nghĩ như vậy sẽ tội nghiệp cho anh.Nếu em bỏ chạy th́ cái quán thơ tên " Quán Mơ " của em sẽ bỏ lại cho ai ? Và ai sẽ mời anh đi uống cà phê để kể lể chuyện đời ?
Đàn bà con gái th́ hay có nhiều chuyện ly kỳ hấp dẫn để kể.Anh đang đoán em sẽ kể về điều ǵ ?
Vậy đi.Trong khi chờ đợi,anh chúc em ngoan và hiền lành như ngày nào anh gặp em.
7. LẶNG !
- Có khi nào ta chẳng nói ,chẳng rằng
trong hai ba ngày không ?
- Có khi nào nghe gơ cửa mà ta không mở không ?
- Có khi nào ḷng ta cứ như đá cuội để chẳng vui,chẳng buồn không ?
..Khi tự đặt những câu hỏi như thế,hẳn là tôi đă có sẵn những câu trả lời :
- Không..và ..không ? V́ bởi lẽ những câu hỏi đă chấm dứt bằng chữ : KHÔNG.
Không nói chuyện với ai th́ buồn chết.Mắc cái chứng ǵ mà làm mặt sưng lên và lẳng lặng im ĺm ? Mắc cái chi mà không mở cửa đón khách khi khách đến thăm ? C̣n cái chuyện chẳng vui,chẳng buồn th́ là lẽ thường. Ḷng con người có lúc cũng giống như chuyện thời tiết.Đang nắng rồi bỗng mưa.Đang sụt sùi rồi lại cười toe toét....
Sáng nay,tôi thấy ḿnh chẳng vui,chẳng buồn.Cái đài radio tin tức sớm nói trời nắng đẹp ở cuối hạ.Mai rồi trời sẽ mưa.
Tôi mặc kệ thời tiết.Tôi thích mưa,thích nắng,thích những điều b́nh thường.
Sáng nay,tôi hẹn ḥ với ly cà phê sữa như mọi ngày.Tôi yêu nó,nó cũng yêu tôi.Không có nó,tôi thấy ḿnh nhơ nhớ và khó chịu.Đă làm xong những việc lặt vặt cho nhà cửa.Đài nhả nhạc nhè nhẹ làm tôi thấy ḿnh yên ả khi làm việc...Những xấp giấy tờ,hồ sơ đă yên bụng chờ tôi ngoan ngoăn trong chiếc cặp .Những ṿng quay đều đặn của cái đồng hồ cũng chờ tôi với nhiều việc phải sắp xếp cho công việc.
Ly cà phê sữa theo tôi lên căn gác cao,chỗ văn pḥng làm việc và cũng là cái " toà soạn " kiểu bỏ túi.Chỗ mà tôi xem như là một thế giới riêng biệt để hàng ngày ḿnh có thể yên tịnh nghe nhạc,đọc và viết....
Màn ảnh bật lên.Màn ảnh cho tôi những trang chữ đầy.
Tôi click vào đây.Cái chủ đề tôi thấy lạ lùng v́ mang một cái tên nhẹ nhàng.Gặp và thong thả đọc những ḍng chữ của ḿnh ,của một cô bạn mới đến từ thành phố biển và của cái người mang tên " m " từ tên của chủ đề.
Đọc lại như một cách đi dạo vơí ư nghĩ của ḿnh.Để có cho ḿnh một niềm vui thường ngày.. Và tôi bắt gặp một sự trống trải kỳ lạ !
Tôi nghĩ tôi có thể là một người trầm tính,điềm đạm nhưng lắm lúc tôi biết ghét sự im lặng,trống trải.Ở văn pḥng,ở những ngày bận rộn vơí công việc của tôi,người ta đến không phải để lặng thinh.Người ta hay kể lể và có nhiều thở than như tâm sự.Tôi lắng nghe.Im lặng ,chăm chú để nghe và nói điều cần phải nói.
C̣n ở trang viết này.... Tôi vẫn có sự im lặng đấy chứ.Tôi nghe tiếng thời gian trôi và bỗng dưng,tôi tập được cho ḿnh sự kiên nhẫn.Kiên nhẫn một cách b́nh thường để viết ( dẫu là viết một ḿnh cho những câu chuyện kể ) Và,tôi sẽ tập cho ḿnh thêm sự bằng ḷng để không chờ đợi.
Vài hàng thế thôi - Em nhỏ cứ thoải mái mà yên lặng.Yên lặng như thứ không khí của bầu trời xanh hoặc trời xám đục nơi chúng ta ở.Ngày qua ngày,những mùa của trời đất vẫn tiếp tục qua đi - Nhưng tôi biết,những ḍng chữ mà tôi đă viết sẽ ở lại.
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 611231
09/09/2011
|
8 -
Tôi@tôi.
_________________
Buổi chiều xuống.Về nhà.
Tưởng ḿnh thong thả để cùng vui với những vạt nắng cuối hạ.Tưởng ḿnh sẽ vui như bao lần có được điều để vui.
Nhận được tin không vui : Cô bạn thân đă vĩnh viễn ra đi.Đi về một miền rất xa.Tôi không thích nghe tin buồn,tôi không muốn ai rời xa ḿnh.....
Ngồi yên lặng.Ngồi lặng thinh với vài h́nh ảnh chạy lại trong kư ức.Thấy ḿnh muốn viết vài điều.
Nhưng thôi . < Có khi nỗi lặng thinh là một câu chuyện kể đẹp nhất.
Nỗi lặng thinh muốn nói một điều cuối cùng là :
" Em nhỏ !
Khi đă ra đi như thế th́ em c̣n điều ǵ để mà vui buồn.Cái thế giới ấy từ nay dă có em.Trên đời sống này,tôi vẫn c̣n ở lại v́ c̣n sống.
Ở em,tôi sẽ c̣n giữ lại một vài điều để nhớ như đă c̣n nhớ một vài kỷ niệm.Người ta hay nói " Kỷ niệm nào cũng đẹp và nên giữ ǵn "
Tôi chẳng biết có đúng không ?
Thôi nhé ! Bay đi em -Bay đi - Và hăy tan loăng vào không gian. "
9. @TIN VỊT .
_______________________
... Thật là chán cái mớ đời.Năm phút sau khi báo tin em ra đi vĩnh viễn,cô bạn thân tên Gấu của em phone lại nói :
- Anh à ! Em giỡn đó thôi . Con nhỏ c̣n sống sờ sờ..Em với nó thử một màn kịch xem phản ứng của anh ra sao ?
- .... ? ? ? - !!! .
- Anh nè ! Để xem anh khóc lóc ra sao đó mà ... Đừng giận tụi em nha anh.Tụi em quen giỡn hớt như vậy rồi.
- ...
- Sai im re vậy há ?
- Tôi đang bực tức mấy cô.Hết chuyện đùa rồi hay sao ?
- Hihihi... Thấy cái bài viết của anh thê thảm quá... Nào là Bay đi..bay đi..về nơi xa ấy.....Hihihi...
- Đừng cười nữa.Báo hại tôi đă phone đến nhà con nhỏ.Chẳng ai bắt điện thoại.Tôi để lại lời nhắn rồi thấy im ru...?
- Đỡ tiền phúng điếu rồi.Đỡ hao.C̣n la làng ǵ nữa ?
Đợi anh lải nhải chửi rủa mấy câu,con nhỏ tên Gấu cười rồi biến mất.
.....
Thật tệ ! Thật là bực ḿnh với mấy cái tin kiểu con vịt !
Anh chúa ghét mấy tên làm báo kiểu lá cải chuyên đang tin đồn thất thiệt.Ngày xưa ,nhớ có lần anh tài tử Alain Delon cải chính về cái chết đang trên báo của anh ta rằng :
' ' Cha mẹ ơi ! Tôi c̣n sống sờ sờ đây nè.Vậy mà đài radio,báo chí lại đang tin tôi đă tử nạn v́ tai nạn xe hơi ! "
Rồi cũng có một hôm ,ca sĩ già Charles Aznavour của Pháp cũng leo lên đài truyền h́nh la lối um xùm :
'' Tui nè ! Tui c̣n sống nè.Ai đă khai tử tui kỳ cục vậy há ? "
Thật là chán mớ đời.
------
Vậy là chuyện đùa đấy sao ? Em c̣n sống thật ư ? Hăy chứng tỏ em c̣n hiện diện.
Nếu em ́ ra đấy để xuất hiện lại trong ṿng 1 tháng nữa th́ tôi sẽ kinh hăi lắm - Tôi sẽ nghĩ em là một con ma nhỏ.V́ cái tên của em cũng bắt đầu bằng một chữ M = Ma !
Tôi rất sợ ma !
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 611232
09/09/2011
|
.... " Chào anh người dưng,
Thấy anh có những théc méc mà không giải thích cho anh th́ m chịu không được nên phải vào viết vài hàng nè.
1. Anh hỏi tại sao lại gọi là anh người dưng???
Thế này nhé, nếu là:
A - anh em ruột thịt, cùng cha cùng mẹ th́ gọi là: Anh Ruột Rà
B - anh em bà con, cùng ông nội, cùng ông ngoại th́ gọi là: Anh Họ
C - anh người yêu hay Đức lang quân th́ gọi là: Anh Ấy, hay là Chàng, hay là Anh Bồ....
D - None of the above, Không là cái nào hết th́ gọi là: Anh Người Dưng.
Và anh đă thuộc hàng D, không ruột thịt, không bà con, không bồ bịch th́ chỉ c̣n là người dưng thôi. Không chịu cũng ráng chịu.
2. Cái dấu @ trong nick name của m.
Nghe anh giải thích kiểu của anh tức không chịu được. Anh có thấy trong bàn phím đánh chữ, dấu @ nằm trên số 2, hoàn toàn khác với dấu & nằm trên số 7 không?
Tại sao anh diễn dịch chữ m@anh là mVÀanh ???
Nếu anh muốn mvàanh th́ như vầy mới đúng nè: m&anh
m xin hỏi anh, khi người ta yêu cầu anh đọc địa chỉ email th́ anh đọc sao?
Ví dụ như email là: bh@hotmail.com, khi đọc anh sẽ đọc như thế nào?
- bh và hotmail dot com hay sao???
Nói nhỏ với anh nữa nè, chữ anh trong cái nick name đó không phải là anh đâu, nghèo mà ham....
3. Chuyện bài viết của anh.
Khi anh viết bài, ư của anh là một đàng nhưng người đọc có thể hiểu ra một đàng khác, anh có đồng ư vậy không?
m tự hỏi, có được bao nhiêu người đọc đă đoán được ư của tác giả trong bài viết? Nếu anh muốn người đọc hiểu bài viết theo ư anh th́ anh nên có vài lời trên đầu bài, chẳng hạn như thế này:
" Lời người viết: Tôi viết bài này với ngụ ư như sau: .....
Xin người đọc hiểu đúng ư tôi và đừng hiểu lầm méo mó nghề nghiệp mà tội nghiệp cho thiển ư của người viết. Xin cám ơn."
Đại khái là như vậy, anh thấy sao????
Tha cho anh chuyện làm văn tế tiễn m lên trời lần này. Anh đă nói m ba trợn hay làm anh nhức đầu th́ muốn giết m anh cũng phải trầy vi tróc vảy lắm chứ không đơn giản như thế đâu anh à....
Đúng ra m tính làm ma vào đây nhát anh, để coi thử anh khiếp đảm đến đâu, mà nghĩ lại thấy không nên làm ác, để đức lại cho con cháu nên thôi, không chọc phá anh nữa.
*** Nhờ anh nhắn với chị Biển Hồng là m nhớ những bài thơ và bài nhạc hay, lăng mạn, ngọt ngào của chị ấy lắm. Mời chị ấy đến chơi nhé anh.
Ngày vui nha anh, hẹn lần tới.
< by m@anh
-----------------
10. m&tôi .
____________________
Em nhỏ .
Đọc những ḍng chữ em vừa viết làm tôi nhớ lại một bài viết xưa của tôi ở một cái diễn đàn mà tôi đă không mấy thích.
Với người bạn nhỏ khá thân ấy,tôi đă viết như sau ở chủ đề Marie La Mer :
" … Biển nhỏ !
Như vậy là Em đă không trở lại quán như một lời hẹn.Biển chưa hoặc sẽ không bao giờ trở về chỗ này th́ tôi,tôi trở lại,ngồi yên nghe những bản nhạc của ngày ấy và viết những hàng chữ này.
Để xem,tôi sẽ viết ǵ ?
Với cái việc làm thường nhật của ḿnh,tôi luôn thích cái ǵ cũng có đầu đuôi ngọn ngành.
Vậy th́ :
1.
Tôi c̣n nhớ rơ lần đầu tôi và gia đ́nh sang Cali thăm gia đ́nh em.Căn nhà và ngôi vườn nhỏ có nhiều hoa hồng.Em đón chúng tôi ngay cửa với cặp mắt ngạc nhiên.Và em nói :
- Chào Anh ,chào Chú…ơ ơ…
Bà nhà của tôi ngơ ngác v́ không biết tại sao lúc em gọi tôi bằng anh ,lúc th́ bằng chú.Tôi chưa đủ già để em phải thưa gửi ,tôi cũng không c̣n quá trẻ để em gọi tôi là anh.Thôi th́ sao cũng được.Với tôi, ở những chủ đề của tôi,em xưng hô là anh,anh Hai và em là em,cái cô thích nhạc Pháp và hay đuổi theo tôi để họa thơ t́nh.
Nhắc nhỏ mà nghe : Đă có lần vài người bạn viết đă ṭ ṃ và hiểu lầm giữa Em và Tôi có 1 chuyện t́nh ( dù là virtuel – T́nh Ảo trên văn thơ ).Tôi lấy làm buồn cười.
Em mời chúng tôi vào pḥng khách ( nhà tôi,,tôi và con gái lớn của tôi ).Con bé gái nhỏ xíu xiu của em đă nh́n tôi với cặp mắt lạ lùng.
Bé hỏi : Mom ! Who is he ?
Em trả lời : He’s my brother .
Đúng là em nhận quàng.Tôi chỉ là một người dưng tiện dịp sang thăm con gái và thăm em cũng như chàng của em.Tôi nhăn nhăn với em : - Sonia ! Sao không nói tiếng việt với con ?
Bà nhà tôi nhéo tôi bằng ánh mắt v́ biết cái tính khó chịu rất ông cụ non của chồng.
Cô nhà thơ và Cô khoái nhạc tây mời sau khi đă lấy lại sự tự nhiên :
- Cô Chú…ư quên…Anh chị hăy ở lại dùng cơm với tụi em. Ảnh đi làm sắp về
- Chúng tôi ăn nhiều lắm.Cô có đủ đồ ăn không ?
Nói thế thôi,tôi biết tài làm bếp của em qua những chủ đề về bếp núc mà em đă tải lên diễn đàn ngày ấy.
Chàng của em có vẻ nhút nhát trước người lạ.Cũng chẳng sao. Đàn ông ít nói th́ tốt.Ba hoa chích cḥe như tôi chỉ tổ gây phiền toái.
Con gái tôi rủ mẹ đi shopping .Mẹ nó ừ ngay lập tức.Thế là tôi có đủ thời gian ngồi lại để ‘’tán tỉnh’’ em gái thơ.
- Sonia,Cho anh nghe vài bản nhạc Tây giống cái quán Marie la mer của em.
Em chiều ư để cd vào máy và chúng ḿnh yên lặng nghe Presque rien,Je l’aime à mourir của Françis Cabrel.Chàng của em cáo lỗi để đi làm buổi chiều.Tôi ngồi lại với con bé tí của em,nó nhẩy thót vào ḷng tôi,gọn lơn như chú mèo ngái ngủ,tay cầm con thỏ màu vàng thấy mà thương.
Em hỏi tôi :
- Anh biết chơi guitar hử ? Nghe nói anh sáng tác nhạc ?
Tôi cảm thấy xấu hổ lờ đi . Đă từ lâu tôi không c̣n biết cây đàn là cái ǵ nữa.Thời ấy đă qua rồi.Tôi chuyên trị mấy đứa học tṛ ở khóa kịch nghệ là đă bở hơi tai.
Dăm ba câu chuyện về văn nghệ là tôi phải về nhà con gái.Em hẹn đưa chúng tôi đi nghe nhạc ở Blue Club vào buổi tối hôm sau.Kể ra th́ cũng tiện v́ tôi cần gặp một số thân hữu trong giới văn gừng,văn nghệ.
2. Blue Club
8 giờ tối,khách chưa đến đông đủ.Trần Quốc Bảo lăng xăng chạy tới chạy lui lo phần đặt bàn,tiếp khách.Anh chàng nhà báo văn nghệ bắt chặt tay chúng ḿnh. Cặp mắt kính đầy dấu hỏi ṭ ṃ khi thấy tôi đi giữa hai người đàn bà.Chuyện thường t́nh và dễ hiểu mà thôi.Tay phải tôi là nhà tôi,bên trái là Sonia của một Marie La Mer.
Bảo nói : - Anh chị đến đúng lúc. Đêm nay là văn nghệ sinh nhật của Phạm Khải Tuấn ( người viết bản nhạc Trái Tim Bên Lề ).Tất cả sẽ đông đủ khi lên tŕnh diễn,Hoàng Nam ,Tuấn Vũ,Thế Sơn,Henry Truc,Gia Huy,Trang thanh Lan và dĩ nhiên là nhóm nhạc sĩ của Trúc Hồ Asia…..
Ngồi vào bàn,tôi quay lại thấy em đang ngó quanh quẩn,tôi hỏi em :
- Sonia cá biển,em ngó cái ǵ ? Lạ lắm hay sao ?
- Có Đức Huy hoặc Sĩ Đan,Trịnh Nam Sơn hát không anh ?
- Anh không biết.
Ban nhạc đang thử trống thử đàn,họ chơi bài Feelings và And I love her…..Bảo ngồi xuống ghế hỏi ḿnh uống cái ǵ ?
Thời gian c̣n đủ dài để tán gẫu với nhau,dạo này trông Bảo mập mạp ra,anh cười thành tiếng khi nghe tôi trách nhè nhẹ về cái tội ra báo Thế Giới Nghệ Sĩ không thường xuyên.
Anh lăng chuyện, hỏi bà nhà tôi :
- Tí nữa Hải Yến hát bài ǵ để Bảo nói với ban nhạc,có cần dợt trước không ?
Hải Yến ngần ngừ nói tên vài bài hát đă thuộc như cháo ở cái thời Queenbee và Hầm Gió ở Saigon.
Tôi để yên cho họ nói chuyện dợt tông và hoà giọng với nhau,tôi hỏi em :
- C̣n em,Sonia,muốn biểu diễn bài ǵ ? Đừng xa TUI đêm nay hử ? Anh có thể đệm guitar cho nhỏ.Dễ thôi,em ngă,anh vớt…..
- Anh này ! Kỳ cục.Em muốn nghe mọi người hát.Em chán tiếng hát của em lắm rồi.
Măi đến 10 giờ,Phạm Khải Tuấn mới đến trong bộ veston màu cà phê sữa,cậu nhỏ cười tươi với khuôn mặt rất bébé,Tuấn Vũ đi ngang bàn tôi bị Bảo lôi đến giới thiệu ,ngó Tuấn vũ thấy buồn cười,anh chàng e thẹn,nhút nhát như con gái.
10 năm t́nh cũ được bắt đầu với Thế Sơn và Henri Trúc hát Without you sau đó.. Tuấn chơi clavier rất ngọt làm người hát,người nghe thoải mái.Lúc quay sang bàn bên cạnh,tôi thấy Mr Đàm Vĩnh Hưng ngồi lẻ loi khoanh tay chăm chú lắng nghe và chẳng một ai mời y lên sân khấu . Tuấn Vũ ôm vai cậu ta hôn chùn chụt.PK Tuấn chơi lại bài Trái Tim Bên Lề số 1 và số 2,Henri Trúc hát bè theo quá hay,nghe thấy muốn khóc.
Giọng Trần Q.Bảo rất ăn micro khi anh mời bà nhà tôi lên đài thượng vơ.Chỉ tội cái điều :Bảo hăng tiết vịt quá,chơi kiểu văn nói và văn viết quyện vào nhau với lời giới thiệu hơi đao to,búa lớn : …Nào là tiếng hát của một trời mây khói Paris,nào là âm hưởng của Dalida,Sylvie Vartan.Hải Yến đỏ cả mặt,Bài Niệm Khúc Cuối và Aline đều có giọng bè phụ trợ của TQ Bảo.Anh hát solo thêm bản Buồn ơi,ta xin chào mi rồi nhường chỗ cho tôi với Để Quên con tim,version acoustique theo điệu Bossanova.
Sân chơi đầy ngập người nhảy.,nhất là khi Tuấn Vũ đổi style chơi bản Say.Tôi ngạc nhiên vô cùng khi nghe Vũ hát Rock !
C̣n em , Sonia của biển ?
Đêm ấy em ra sao ? Em đă kể ǵ cho tôi nghe ? Ngoài những mộng ước thoát ra ngoài cánh cửa bệnh viện và những bệnh nhân của em ? Đă chán Cali để mơ màng về cái xứ khỉ ho gà gáy bên Pháp.Cái xứ Tây của tôi nghèo lắm,họ chỉ thích chơi và ít thích làm…Em muốn qua Pháp để làm ǵ ?
Măi đến khi trở lại Pháp,tôi vẫn chưa t́m được câu trả lời thích đáng nơi em !
________
Vậy đó - Rồi ngày qua ngày....
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 611540
09/12/2011
|
KỶ NIỆM Ở QUÁN MƠ MANG TÊN BIỂN
(Marie La Mer )
Marie La Mer
( Salvatore Adamo )
Marie la Mer,
Au creux d'une vague
Je t'ai trouvée étrange et belle
Comme un oiseau de mer
Marie la Mer,
Le ciel était rouge et les algues étaient d'or
Comme de longs cheveux ondoyant sur la mer
Tu m'as souri, Marie la Mer
Il faisait beau dans tes yeux verts
Et on s'est regardé, longtemps, longtemps
Marie la Mer,
Au creux d'une vague
Je t'ai perdue effarouchée,
Comme un oiseau de mer.
Le temps s'était perdu en mer
Il faisait beau dans tes yeux verts.
J'ai tendu la main doucement, doucement
Marie la Mer,
Me pardonneras-tu, je t'attendrai longtemps
Marie la Mer,
Il pleut sur la plage
Il pleut pour toujours
Dans le ciel passent quelques oiseaux de mer.
.......
M biết không ? Anh có nhiều kỷ niệm với bài hát Marie La Mer ở thời ấy của một thành phố cũ.
Tiếng hát của Adamo vẳng ra từ một buổi tối mưa tầm tă.Anh dựng xe,chạy vội vào quán và lắng nghe anh chàng hát.Nồng nàn :
... Marie la Mer,
Au creux d'une vague
Je t'ai trouvée étrange et belle
Comme un oiseau de mer
Marie – la mer
Giữa con sóng,anh nh́n thấy em rực rỡ
Như cánh chim biển.
Bầu trời rực đỏ và những nhánh cây như tóc chạy dài trên biển
Em đă cười với anh ở bầu trời đẹp trong mắt với tia nh́n dài đến tận cùng,tận cùng….
Marie –La mer
Rồi giữa con sóng,anh đă làm mất em,theo cánh chim biển
Mưa chợt rơi xuống biển
Và thời gian lặng chết trên biển
Marie - La mer
Trời biển ảm đạm
Cho anh chờ em
Anh vẫn chờ em
Giữa bầu trời mưa
Vĩnh viễn chỉ c̣n mưa……
Bài hát ấy đă theo anh sang bên này.
Rồi một hôm ở một cái quán nhạc ở thành phố biển - Trời mưa,mưa ....anh lại được nghe bài hát cũ ấy và anh có thể viết :
" BIỂN MƯA "
Con sóng cuốn vào bờ
Ướt ghềnh đá chơ vơ
Biển vắng như ngày đó
Biển nhớ t́nh trong mơ
Ta xa nhau giữa cơn mưa
Biển xa dần trong
tầm mắt
Như kỷ niệm đă nhạt nḥa
Trên từng bước chân heo hắt
T́m nghe t́nh khúc cũ
Ta đă hát ngày nào
Hỏi em có c̣n nhớ ?
Giữa ngày tháng qua mau
……Marie – la mer
La mer est trop grise
Et je t’attends,
je t’attendais longtemps
Il pleut sur la plage
Il pleut pour toujours…… "
-----
Nhỏ @M !
Sáng nay ,anh bận quá.Anh có một ngàn tấn việc đang chờ anh...Anh sẽ trở lại vơí tiếng mưa trên băi biển.
Vài hàng viết cám ơn lời bài hát kỷ niệm ấy.
Và anh cũng không quên cám ơn em.V́ tên của M cũng là cái tên có đôi khi mang màu sóng và màu của cát.....
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 612136
09/17/2011
|
------------
CHUYỆN NGÀY XƯA
Nghe nhạc t́nh của Pháp và chuyện cũ của anh, M cũng nhớ đến những quán cà phê ngày nào. Cũng đă có những quán cà phê, những bản nhạc t́nh, những cơn mưa trắng xoá đường về, những chuyện t́nh bất tử và những giọt nước mắt.....
Buổi chiều tối là lúc những cặp nhân t́nh đi đến quán nghe nhạc uống cà phê. Nơi xứ lạnh trên cao, sương mù và mưa là điều hiển nhiên phải có của mỗi ngày. Tóc ướt, áo ướt, tay lạnh.... vào được chỗ ngồi rồi th́ tha hồ mà xuưt xoa và chia nhau từng hơi thuốc, từng bàn tay để sưởi ấm cho nhau. Lúc ấy ngồi trong quán, dù đèn mờ cũng không ai dám công khai hôn nhau, nhiều lắm là hôn tay thôi. Ngồi sát kề nhau để nghe hơi thở nồng nàn và những lời yêu thương trao cho nhau.
M muốn kể cho anh nghe chuyện t́nh yêu của môt cô bé nhỏ từ ngày xưa. Những tuần lễ của mùa hè cuối cùng hai người yêu nhau thường đi vào quán, gọi một ly cà phê đen và một ly cà phê sữa...., ngồi nh́n nhau, anh ấy chỉ hút thuốc mà không nói ǵ nhiều, cô ấy th́ nước mắt đă dâng ngập bờ mi chỉ chực chờ rơi xuống.... hai ly cà phê gần như nguội lạnh mà không ai ngó ngàng đến. Những ngón tay nhỏ nằm trong ḷng bàn tay ấm, gọn gàng như trao hết tin yêu và cuộc đời. Chuyện trước mắt như không thể nào tránh khỏi, hai chữ xa nhau như đă đóng khung rơ ràng, chỉ c̣n chờ đến lúc chuyện ấy xảy ra nữa thôi. Một thời gian ngắn là sẽ phải chia ĺa, không ai muốn nói đến chữ định mệnh nhưng sao nó vẫn xảy ra thật quái ác.... Không hiểu lúc ấy, nước mắt ở đâu ra mà cứ tuôn trào, nhiều, ướt sũng, làm hai mắt đỏ hoe mỗi khi về nhà phải nói dối và tránh mặt ba mẹ, anh chị em trong nhà.....
T́nh yêu đă làm con người lớn lên một chút, ít nhất cũng đúng với cô gái nhỏ ngày nào. Cô bé ấy không c̣n ngây thơ vui đùa ở trường lớp nữa mà lúc nào cũng đăm chiêu buồn bă..... Từ hồi nào không rơ, cô bé đă có anh bên cạnh, đi học anh cũng đưa đi, tan trường anh cũng đón về, từng sáng từng chiều, quen thuộc như một điều nhất định phải có. Bây giờ anh sắp phải xa, cô bé thấy sợ, không biết ḿnh sẽ ra sao khi không c̣n anh bên cạnh..... Anh đă thu xếp mọi chuyện và chờ cho đến mùa hè, khi cô bé tan trường mới bắt đầu chuyện của anh......... Hai người đếm từng ngày, mong cho thời gian trôi chậm lại, cầu sao cho thời gian đứng hẵn lại khi bên nhau..... Rồi ngày không mong đợi cũng đă đến. Đêm hôm trước trời mưa tầm tă trên đường về, hai người ướt sũng, lạnh run, nhưng vẫn không muốn rời nhau.... Con dốc về nhà sao hôm ấy dường như dài hơn, cao hơn.... Anh ngừng giữa con dốc, ôm cô bé trong ṿng tay, tóc anh ướt đẫm rủ xuống tràn, cô bé nếm được những giọt nước mưa trên trán anh.... Chỉ một câu nói thôi, mà cô bé ấy nhớ hoài trong tâm khảm .... "em hăy nhớ kỹ phút giây này, ḿnh đang có nhau...."
Người ta thường nói bóng tối đồng lơa với tội ác, nhưng bóng tối đêm hôm ấy đă không như vậy, Chỉ thấy t́nh yêu đang dâng tràn, choáng ngợp cả hai con tim, hai con người.... trong cái bóng đêm dịu dàng vị tha kia, ít ra trong đêm ta cũng không thấy được sự tàn nhẫn của cuộc đời...... Trời mưa như trút nước xối xả, hai người yêu nhau sắp phải nói lời chia tay để không biết ngày nào gặp lại, nước mưa ḥa lẫn nước mắt.... Đường về không hun hút mà sao lại quá gần để phải đi thêm vài con đường nữa trước khi rời nhau. Không ai có can đảm nói lời từ biệt trước. Anh đă quá yếu mềm và rơi nước mắt với cô bé.... Cuối cùng, cô bé nhỏ đă phải làm người hùng và nói lên lời chia tay...... Sau một nụ hôn tưởng như không bao giờ dứt nhau ra được, cô bé phải quay lưng chạy nhanh, trong màn mưa giữa bóng đêm, cô bé không dám quay lại nh́n anh một lần cuối, sợ rằng ḿnh sẽ quay trở lại và không bao giờ rời anh được nữa......
Vậy đó, lần cuối cùng chia tay, chuyện t́nh nào cũng buồn, người t́nh nào cũng xót xa....Trong cuộc đời, mỗi người ai cũng có vài lần yêu, nhưng thật đúng, không lần nào giống lần nào. Không ai có thể so sánh được, t́nh nào đậm hơn t́nh nào, và người yêu nào sánh với người yêu nào. Chỉ biết là con tim yếu mềm, yêu là yêu, không giải thích được và không thể dùng lư lẽ được. Đă có câu con tim có những lư lẽ của nó mà lư trí không bao giờ biết được. Giờ đây, khi nh́n những cơn mưa, bầu trời dày đặc sương mù, nhắc đến cà phê, nghe những bản nhạc t́nh của Pháp, cô bé không khỏi chạnh ḷng nhớ đến kỷ niệm xưa, thời gian thật đẹp mà cô bé không bao giờ muốn bôi xoá hay để ch́m vào quên lăng.
m@anh
_____________________________________________
NHỮNG CHUYỆN PHIM.....
____________________________
Có nhiều cách để xem một cuốn phim buồn.Và sau đó,ngẩm nghĩ lại để thấm và... buồn.
Thật ra,những chuyện t́nh đều hơi giống nhau.Người ta gặp nhau,quen nhau để nhung nhớ,để yêu nhau,giận hờn,đấm đá nhau và..xa nhau.
Nhớ nhiều hay nhớ ít,thương nhiều hay thương ít th́ cũng là yêu. Yêu cho đến khi ră rời chân tay th́ rời nhau.Khi ĺa nhau th́ chẳng ai vui.
Trong những đoạn phim t́nh yêu ướt át như thế th́ hay có những bản nhạc t́nh để đă ướt th́ càng thêm ướt.Càng ướt càng ăn khách.
------
Buổi sáng và ở một góc ngắn ngủi như thế này,tôi đang xem một đoạn phim bộ loại kiếm hiệp t́nh cảm của cô bạn m@anh.Cái đoạn chia tay dưới mưa như thế làm tôi nhớ chuyện của tôi ngày xưa. ( H́nh như phim của tôi cũng có cùng một người đạo diễn.Ông ta bắt hai tài tử sụt sùi tím ngắt và lạnh v́ mưa... )
Ôi - Tôi nhớ lại và đang thù ghét cái ông đạo diễn của cuốn phim buồn.
đăng sơn.fr
( ..ngày mưa ... )
|
|
ndangsonfr
member
REF: 612724
09/24/2011
|
@ - CÁI G̀ CŨNG VỪA VỪA ,PHẢI PHẢI.
___________________________________________________
... Tôi có người bạn thân
người ấy tên là Buồn
Hai đứa quen nhau từ ngày mới lớn
Ngày đó buồn c̣n xa lạ,không hay đến thăm tôi
Ngày đó, c̣n nhiều mơ mộng nên tôi cũng không thân
Cho đến ngày tôi biết,ngày biết yêu lần đầu
Ôi ! Những đam mê của thời mơí lớn
T́nh yêu là tṛ chơi lạ,ai biết dến thương đau về sau
Từ đó,Buồn thường hay lại,hay đến thăm tôi luôn
Buồn ở lại lâu nhất lúc mất người yêu
Buồn rủ thêm cô đơn đến đây chơi mỗi chiều
Buồn luôn có măt mỗi lần ta nghĩ đến em
Sợ rằng lần này,Buồn sẽ ở lại đây măi...
( Người Bạn Thân Tên Buồn ) - Đức Huy - 1983,1990.
......
Em nhỏ !
Đó là bài hát mà anh đă nghe đi ,nghe lại lúc sáng nay lúc rảnh rổi nh́n mưa và chờ cái hẹn vơí khách.Phần hoà âm theo điệu cha cha khá nhanh vơí tiếng hát của một nam ca si mà chẳng bao giờ anh thích dù hắn ta có chất giọng rất mạnh và hay ( nhưng hễ nh́n cung cách tŕnh diễn màu mè và cái bản mặt nghêu ngao cùng tiếng gào ầm ĩ của hắn là anh thấy oải rồi ! ) - Vậy mà may ! Bản nhạc này của Đức Huy do hắn hát rất tuyệt.
Đức Huy là một trong những nhạc sĩ sáng tác mà anh hằng ưa thích.Nhớ lại những thập niên 80,anh vác được cuốn băng cassette của anh chàng về,cứ nghe đi nghe lại những bản như Mùa Đông Sắp Đến, Khóc Một Ḍng Sông,Làm Sao Tôi Quên Được hay là bài Đỗ Quỳnh Hương...
Em cứ hăy tưỏng tượng mà xem : Giữa những buổi sáng,buổi chiều mùa đông lạnh,lái xe chạy ngang những góc phố một ḿnh,trong xe nghe rỉ rả những bản nhạc như thế th́ chỉ có nước buồn muốn...chết ! Cách hoà âm rất giản dị của Đức Huy cho những bản nhạc như thế cũng rất tuyệt.
Có vài người bạn khi nghe chung nhạc ĐH vơí anh th́ chê chất giọng của anh chàng ấy.Anh cười ,im lặng khi nghĩ đến câu 9 người 10 ư.Vả lại vơí anh,anh xem ĐHuy đúng ra là một nhạc sĩ sáng tác có tài hơn là nói về chỗ đứng ca sĩ của anh ta.
Em nhỏ !
Sáng nay,mưa nhỏ,rất nhẹ,rất êm.Tiếng hát vẫn làm anh say say khi đĩa nhạc quay dến câu :
"Cho đến ngày tôi biết,ngày biết yêu lần đầu
Ôi ! Những đam mê của thời mơí lớn
T́nh yêu là tṛ chơi lạ,ai biết dến thương đau về sau
Từ đó,Buồn thường hay lại,hay đến thăm tôi luôn "
Thấm và thấy thấm.Thấm ở chỗ cậu bạn tên Buồn ấy đă rủ thêm một người bạn khác tên là cô đơn dến thăm.Thể nào cái gă thất t́nh,t́nh phụ ấy cũng phải ngả nghiêng buồn thấu xương.Kể cũng đáng đời cho gă.
Ở đời,thấy cũng khó nói quá ! Không yêu cũng chết, mà yêu cho lắm rồi th́ cái buồn nó vật cũng chết ngắc.
Bài hát vừa ngừng th́ lại đến giờ làm việc.
Anh phải ngừng những ḍng lẩm cẩm,lẩn thẩn vừa kể trên.
Việc ǵ ra việc đó.Cái ǵ vừa vừa phải phải cũng tốt hơn.Anh đang nhủ ḷng ḿnh chiều nay đi làm về sẽ nghe nhạc pop hoặc rock cho thay đổi không khí.Trời đang x́u mà nhai mấy bản nhạc buồn bă hoài th́ chỉ có nước..... (... )
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 613536
10/03/2011
|
@ - GA CŨ - GA MỚI.
_______________________________
Nói thật ra,anh chẳng thích cái gare xe lửa chút nào.Gare xe lửa hay để lại cho anh những ngậm ngùi v́ h́nh ảnh ly biệt.
Khi có việc ra gare đưa đón ai,anh đă thấy những người bùi ngùi chia tay nhau.Nhất là những cặp t́nh nhân vơí nụ hôn trong ṿng tay ôm.Thảm quá ! Buồn !
Vây mà sáng sớm hôm nay - Đúng 6.10 sáng ,anh lại có mặt ngoài gare xe lửa.Anh đưa người đồng nghiệp ra chuyến tàu sớm nhất để đi Lyon.Người này đă ở trọ nhà anh một đêm sau khi họp hành cho buổi làm việc.
Đây là một mẫu người khá đặc biệt,nếu không muốn nói là kỳ lạ.
Hắn và anh quen nhau ở lần họp Festival tu nghiệp ở Lyon.Trời xui đất khiến cho hắn và anh ngồi cạnh nhau.Anh để ư đến mùi nước hoa rất " đàn bà " của hắn.Ai đời thắt cà vạt,chemise trắng muốt mà lại sức nước hoa của Charnel !
Hắn đă im ĺm ghi chép khi nghe buổi thuyết tŕnh rất khô khan.Bàn tay ẻo lă của hắn gơ rất nhanh trên phím netbook.Những ngón tay cho anh cái cảm tưởng một người pianist đang đánh đàn.
Hắn quay sang anh.Giọng nhỏ nhẹ như con gái :
- Ông ở xa đến ?
Anh ngó cái Pc màu hồng rất ngộ của hắn và chỉ gật đầu để có thể ghi chép vài mớ tin tức liên quan đến công việc đang làm.Mùi nước hoa phảng phất của hắn làm anh khó chịu.Khi khó chịu,cái mặt anh lạnh lùng,hắc ám.
Đến giờ ngừng họp để giải lao,thấy anh cầm ly cà phê đứng ngắm nghía cái bản đồ của thành phố treo trên tường,hắn lại gần,giọng nói như reo lên.Cái giọng hắn trong trẻo :
- Ông có đến đây bao giờ chưa ? Thành phố này có nhiều cảnh đẹp.
Anh ầm ừ.
Hắn tỏ thái độ vồn vă :
- Tôi tên là Jean. Pḥng mạch cách đây chỉ 2 cây số.Cạnh là những cái restaurant rất nổi tiếng.Ta có thể đi ăn chung vơí nhau và bàn chuyện về t́nh h́nh nghề nghiệp.
Chưa kịp trả lời th́ điện thoại của hắn rinh rinh.Hắn tṛ chuyện vài câu rồi đưa máy cho anh.Giọng tự nhiên :
- Nè ông bạn ! Ở đầu dây là Alain.Bạn thân của ông .Ông ấy muốn nói vài câu vơí ông.
Giọng Alain reo vui ở đầu dây.Hắn hỏi về t́nh h́nh buổi dự thảo.Trước khi cúp máy,Alain nói :
- Bạn nè.Jean quen với tôi đă 10 năm nay.Tử tế lắm.Chỉ tội cái hơi bong bóng mà thôi.
Sau buổi họp,anh lừng khừng định từ chối lời mời ăn nhà hàng của Jean.Có điều ǵ đó ở hắn làm anh ngại ngần.Hắn là người lịch sự vơí khuôn mặt bảnh trai,đôi mắt to,sâu, người cao ráo..Chỉ có điều cái mùi nước hoa và cái giọng nhè nhẹ đong đưa ấy làm anh khó cảm,khó gần.Tính anh thích người đàn ông cho ra dáng đàn ông.
Cái tật háu đói,tham ăn của anh đă bắt anh chui vào chiếc xe loại thể thao thấp tủn của hắn. Xe lao vào các dăy phố đầy ấp người và xe...
Nhà hàng ăn trông rất lịch sự.Khi uống rượu khai vị,cụng ly,anh nh́n rơ vào mắt hắn :
- Này Jean ! Tại sao ông dùng nước hoa của đàn bà ?
- Tôi sức đâu có nhiều.Ông ngửi thấy ?
- Bộ ông là đàn bà hay sao ?
Jean cười tươi,thản nhiên - Khi cười,hắn rất đẹp ! :
- Bộ bạn Alain không nói cho ông biết tôi là đàn bà đă giải phẩu làm đàn ông hay sao ?
- Hơ ..hơ.... !
- Lúc được sinh ra,tôi có cái đầu của một thằng con trai,từ bé đến lớn,trong nhà có 3 anh trai,tôi chuyên mặc quần áo như con trai.Tôi chơi món con trai và sau khi ra trường,tôi đă qua một vài cuộc giải phẩu để trở thành đàn ông.
Anh thử t́m cái yết hầu của Jean khi nh́n vào cổ áo hắn.Jean hiểu ngay để nói :
- Ông bạn đừng t́m kiếm vô ích. Ông khác,tôi khác.
Cái nghề của hắn,của anh là phải chứng kiến và xem nhẹ đi bao điều kỳ lạ từ đời sống và các biến chuyển tâm lư của con người.Vậy mà trong suốt bữa ăn,anh đă không thấy ḿnh được tự nhiên cho lắm ( Anh nghĩ trong đầu : thà ta ngồi ăn uống vơí một người phụ nữ,ta thấy tự nhiên hơn ! )
...
Vài tháng trôi đi.Ở văn pḥng,anh nhận được giọng nói của Jean ở phone :
- Nè ông bạn ! Tôi có dịp ghé thành phố của ông để làm việc trong ṿng 4 ngày.Ông có thể đến đón tôi ( ngày mai , lúc tám giờ tối ) ở phi trường không ?
Anh đồng ư v́ lần trước anh đă nợ hắn bữa ăn ngon và một ṿng xe ngao du thành phố ấy. Công việc của hắn và anh dính nhau trong suốt 4 ngày.Phải công nhận là hán tháo vát và giỏi hơn anh trong cách định bệnh và tâm trạng. ( Người ta nói hắn là một trong những Psy giỏi nhất hiện tại ! )
...
Hắn ngủ lại một tối ở nhà anh.Hắn có tài cắm hoa và trồng hoa .Hắn có tài chơi piano và guitar làm anh đỏ cả mặt.Hắn uống rượu rất cừ.
Giữa khuya,hơi ngà ngà,hắn đùa :
- Nè ông.Nếu mà tôi không được giải phẩu để thành đàn ông,chắc tôi đă ngủ vơí ông.
Anh giật nẩy ḿnh.H́nh như bao nhiêu cọng tóc trên đầu anh dựng lên.Anh nổi cạu một cách bất thường :
- Jean ! Đừng mượn hơi rượu nói bậy ha ! Tao ghét cái lối nửa nạc,nửa mỡ.
Jean cười xin lỗi rồi đi ngủ.
...........
5 giờ sáng.Hắn đă ḅ dậy,tự động pha cà phê.Gặp anh ở cửa bếp.Hắn cười,cười :
- Ê ông - Đừng giận câu nói của tớ đêm qua nhé. 6.15 xe lửa chạy.Cậu đưa tôi đi kịp không ?
Anh gật đầu,thảy hai chiếc xách tay đựng quần áo của hắn vào cốp xe.Trên đoạn đường đầy bóng tối đến nhà gare,anh để loại nhạc funky,R&B để không nói ǵ nhiều vơí hắn.Mùi nước hoa thoang thoảng nơi Jean làm anh hơi nhăn mặt.
Xuống xe,đi nhanh vào chỗ tiếp tân đă đầy người chờ những chuyến tàu sớm.Jean bắt tay anh.Bàn tay con gái mềm,ấm.
Chẳng lẽ lại im lặng,anh trêu hắn :
- Nè ! Chừng nào lấy vợ,nhớ gửi thiệp cho tụi tớ.
Jean cười buồn :
- Có lẽ là không.
Bóng hắn khuất sau đoàn người trên bến.Anh lững thững ghé quầy mua tờ báo,gọi ly cà phê.H́nh như mùi nước hoa của Jean c̣n thoang thoảng đâu đây.
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 613841
10/05/2011
|
..
@ - CHỌN VÀ LỰA ĐIỀU G̀ ?
______________________________________
Có những điều ta dự định để có thể chọn lựa .Và hẳn nhiên,có những lúc ta bị đứng trước một t́nh huống không thể nào chọn hay lựa !
Tôi nghĩ như thế khi nhận được khá nhiều tin tức không vui.Tôi muốn tránh né chữ " Buồn ",chữ " Thảm " !
Khi đứng trước điều không thể né tránh, tôi thử lách,lạng và t́m ngơ ngách khác để thoát hiểm.Và đă bao lần ,tôi đă thoát thân theo kiểu " Vác của chạy lấy người " - Thường th́ khi sợ quá,người ta hay dùng câu : " Bỏ của chạy lấy người " !
Lần này khác,tôi chạy và mang theo của.Của cải của tôi không có nhiều : Một cái bloc note agenda đầy ngập chữ và PW,một cái phone di động,một cái Pc kiểu bỏ túi chứa hồ sơ và cái ch́a khoá xe hơi.Vậy thôi.
Trong lúc lái xe,tôi hí hoáy mở bộ nhớ nằm trong trí óc để điều hành công việc của ḿnh.Tôi biết tôi phải làm ǵ và trả lời ra sao cho công việc của ḿnh.
Thằng bạn Psy của tôi có vẻ lo nghĩ.Nó nói nó mất ăn ,mất ngủ v́ trách nhiệm.Tôi dấu nó cái chuyện khó ngủ của ḿnh để hoàn thành công việc.Vậy thôi..Và chúng tôi sẽ phải đối diện trước bao nhiêu cái sự thật khá trần truồng ở chỗ làm việc.
..
Lúc kẹt xe,tôi nghĩ đến cú phone của cô bạn thân cùng viết trên một Forum.Cô nói :
- Mở mail đi - Em gửi cho anh một bài viết.Lạ lắm.Họ đă nhắc tên của anh và cậu học tṛ tên Trường An của anh.
Mở mail.Mail cho tôi thấy một chủ đề nguệch ngoạc với những câu viết kiểu Chat không giống ai.Kiểu viết chóp nhoáng tối mù,tối om om đă nhắc đến tên tôi bằng chữ viết tắt và nhắc đến sự tàn tật của cậu học tṛ của tôi.Và họ kháo nhau theo kiểu ṭ ṃ ,gỡ gạc.....
Tôi không lạ ǵ vơí những ư kiến bàng quang chẳng ra đầu ra đuôi của thiên hạ.
Viết và có tư cách để viết là một sự chọn lựa.
Ta chọn điều ǵ để đọc,để suy nghĩ và để có thể Viết ?
Với tôi.Viết là một cách chọn lựa.
Thời gian c̣n quá ít cho góc sáng hôm nay.Tôi chọn cách tạm ngừng gơ chữ để đối diện vơí một ngày mơí đầy ấp việc.
đăng sơn.fr
______________________
|
|
ndangsonfr
member
REF: 613927
10/07/2011
|
..
@ - TRỔI DẬY .
________________________________________
Người nhà hay cười nhạo tôi là kẻ " Không biết phân định rơ màu sắc " . Nghĩ thật buồn cười,từ bé đến lớn,tôi chỉ biết có những màu căn bản như Trắng ,Đen,Đỏ ,Hồng,Cam... C̣n những màu khác nếu lỡ na ná có nuance pha màu th́ tôi chịu thua.V́ thế khi theo học khoá hội hoạ,tôi đă chọn môn vẽ chân dung bằng viết ch́ đen trắng.Sau đó v́ ít tài,thiếu tài tôi theo môn chụp ảnh.Với cái máy ảnh,tôi được tha hồ sáng tác và phóng tác...
Ra đời,tôi thử nh́n cuộc đời theo một cách không trắng hẳn,không đen hẳn,cũng không hẳn là màu hồng của sự mơ mộng.Và sau đó,cái nghề của tôi cũng không cho phép tôi khẳng định hẳn những bóng tối và màu sắc trong ḷng người.
Điều này thật khó hiểu và cũng rất dễ hiểu theo thuật tương đối.Ư nghĩ của con người không phải lúc nào cũng tối đen và cũng không phải lúc nào cũng trắng ngần thánh thiện.Mặc cái áo đen đậm mà tâm tư sáng sủa thiện lành th́ nụ cười và hành động cũng sẽ sáng và ngược lại th́....
Hai gă cảnh sát chia bạn tôi và tôi ra hai pḥng để bắt đầu cuộc nói chuyện.Nói cho đúng hơn là một cuộc khẩu cung ,điều tra sau cái chết của gă tội đồ có liên quan đến cách điều trị của chúng tôi.
Căn pḥng đầy giấy tờ và những cái tủ sắt màu xám.Tường màu trắng nhưng đă ngả màu ngà ngà v́ cũ kỹ.Khuôn mặt xương và ánh mắt xanh màu biển nh́n trừng trừng của gă cảnh sát làm tôi có cái cảm tưởng ḿnh đang lạnh.
Hắn.Kẻ có quyền lực ,có cái nh́n lạnh kiểu chết chóc đang ăn thịt tôi bằng tia mắt.Hung - Dữ ! - Cặp môi dầy và kẽ răng hắn nghiến lại.Bàn tay nhám,thô và to lớn hơn cái báng súng đeo lủng lẳng ngang bụng.
Thấy tôi hà tiện lời nói,hắn càng đâm ghét.Hắn nói thẳng vơí tôi :
- Tôi ghét những tên làm nghề Psy.Thằng nào có tội th́ bắt nhốt.Khỏi cần điều tra ,nghiên cứu về tâm trạng,tâm lư cái đếch ǵ cho mất th́ giờ.
Tôi đón lời nói và nh́n rất sâu vào đôi mắt có thần của hắn :
- Xin ông hăy cẩn thận lời nói để hợp tác làm việc.Tôi không phải là tội phạm trong sự điều tra của ông.
Hắn nói một tràng dài chẳng ăn nhập ǵ đến câu chuyện tại sao gă tù được đẩy vào bệnh viện và t́m cái chết trước khi phải ra toà lần thứ hai.Theo hắn,hễ bị bắt,hễ có t́ tích là lần sau hẳn nhiên có tội.Có tội th́ phải trừng trị đích đáng.
Tôi thấy ḿnh không cần tranh luận đôi co.Việc ai nấy làm.Phận ai nấy nghĩ.
Buổi khẩu cung nặng nề trôi qua.Tôi đứng dậy,ch́a cho hắn cái danh thiếp và bảo :
- Tôi thấy ông có nhiều vấn đề tinh thần cần được giải quyết. Hăy đến gặp tôi sau này.
Hắn kên tôi bằng nụ cười không thiện cảm.Tiện tay,hắn vất cái danh thiếp của tôi vào cái xọt rác màu tím.
Tôi mở máy xe ,rời băi đậu.Trong ḷng có cái cảm giác muốn Trỗi Dậy.
Tôi tự biết ḿnh phải làm ǵ.Và tôi có cách thức chọn lựa cho riêng ḿnh.
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 628477
03/10/2012
|
-
THƯTỪNƠIXA -
________________________________
Cô bạn nhỏ của tôi đă viết :
CÁI NH̀N KHÁC NHAU
Tại một văn pḥng xây dựng nhà cửa có một ông boss người Đại hàn c̣n trẻ khoảng 30, một cô thư kư người Mỹ khoảng 26, 27. Ông boss tên Jae Kim và cô thư kư tên Lisa Smith. Văn pḥng ấy là nơi ông boss trẻ tuổi mua đất và nhờ kiến trúc sư vẽ kiểu để xây nhà, bán và cho thuê. Cô thư kư ấy bao thầu tất cả những việc giấy tờ trong văn pḥng cũng như lo chu toàn cho những căn nhà cho thuê của ông boss.
Trong những văn pḥng ở đây, buổi sáng người ta thường pha cà phê cho boss, công việc của Lisa cũng bao gồm việc ấy. Sáng nào cô gái tóc vàng mắt xanh ấy cũng mang vào văn pḥng Joe một ly cà phê thơm lừng bốc khói. Xế chiều th́ cà phê đá. Cô ấy c̣n trẻ và rất lanh lẹ trong công việc, thầy tớ ǵ cũng vui vẻ và hài ḷng. Sau khi làm việc với nhau khoảng nửa năm, họ thân mật với nhau hơn. Đă có những buổi đi ăn trưa chung. Jae đưa Lisa đến nhà hàng giới thiệu món ăn Đại Hàn. Lisa thỉnh thoảng mời Jae đi ăn nhà hàng Mỹ.... Từ từ họ đi happy hour sau giờ làm việc....
Đang làm việc ngon lành, bỗng nhiên Lisa tuyên bố sẽ nghỉ làm để trở lại đi học kiếm bằng về địa ốc. Jae đề nghị lên lương, Lisa không chịu. Jae phải t́m người thế chân nên năn nỉ Lisa ở lại cho đến khi văn pḥng t́m được thư kư mới. Nhưng Lisa nhất quyết không đi làm nữa.
Ngày cuối cùng, Jae đưa Lisa đi ăn trưa. Trong bữa ăn, Jae hỏi Lisa,
-Tôi hỏi thật cô nhé, tại sao cô hay mặc áo hở cổ khi đến văn pḥng thế?
Lisa ngạc nhiên khi nghe câu hỏi này,
-Tôi mặc thế cho ông đấy...
Jae hỏi lại,
-Cô nghĩ ǵ khi nói vậy?
-Tôi nghĩ ông thích nh́n khi tôi mặc áo cổ rộng.
-Tôi nghĩ cô đă lầm, đàn ông thích những ǵ kín đáo một tí, để c̣n có cái mà ṭ ṃ, mà tưởng tượng chứ. Chưng bày ra hết rồi, c̣n ǵ để khám phá nữa?
Lisa chống chế,
-Có lẽ đàn ông Á đông các ông như thế, đàn ông Mỹ th́ khác.
.......................
Anh,
Truyện ngắn của @NguyênHạ làm M nhớ đến một câu chuyện thật 100% đă xảy ra. M xin kể lại góp vui với anh.
M không biết đàn ông Mỹ khác với đàn ông Á đông thế nào? nhưng có thể ông boss Jae Kim ấy đă nói giùm cho phái nam Á đông rồi phải không anh? hay ít ra cũng là tiếng nói của những người đàn ông thích sự kín đáo và ưa chuộng sự thám hiểm?
Trí tưởng tượng của đàn ông chắc là phong phú lắm?
m@anh
----------
ĐIỀU KHÁC LẠ GIỮA đàn bà và đàn ông
_________________________________________
Đọc phần chuyện của m@anh viết ở trên,anh cảm thấy có điều lạ và cùng lúc chẳng lạ lùng lắm.
Văn hoá Á đông và tây phương luôn có điều đối chọi nhau.Cách suy nghĩ và cái nh́n của người á đông có sự dè dặt,kín đáo.Người tây phương thích nói thẳng những điều họ cảm nhận theo cái nh́n có lắm khi rất nhanh của họ.
Đă sống lâu ở nước ngoài,lắm lúc ta có cảm tưởng là ḿnh đứng giữa hai luồng nước.Sông nào cũng chạy ra biển lớn,thế nhưng ḿnh th́ như một con cá bơi lội giữa hai luồng nước ngọt và nước mặn.
Anh có câu chuyện nhỏ của con cá á đông để kể cho em nghe :
" Con cá bé tí rất thoải mái tung tăng ở ḍng nước của nó.Mẹ nó nói :
- Con hăy cẩn thận,đừng lạng xa mẹ ,con nhé
Cá con ṭ ṃ,háo hức rời đít mẹ để tha hồ thám hiểm các luồng nước khác và nó cảm thấy là ở nhà vơí mẹ th́ biết ngày nào khôn.
Ngày kia,nó thấy có miếng mồi ngon lành móc ở một sợi dây,nó bơi lại và định đớp mồi.Mẹ nó hăi hùng kêu to :
- Bébé này.Chớ,chớ.Đừng con .Bơi xa đi con !
Thế là cá con thoát.Đă nói là trí nhớ của cá con rất kém cơi khi thích phiêu lưu cho đến ngày nó nghe lời cô bạn bơi ra biển và nó chết v́ nước mặn. "
Câu chuyện ấy xem ra chả có ǵ hấp dẫn và b́nh thường theo câu : Cá không ăn muối cá ươn.Con căi cha mẹ trăm đường con hư.
Cái ư ngầm của câu chuyện con cá bébé chết v́ biển mặn nằm ở đâu ?
Em nhỏ chỉ việc lấy h́nh ảnh của người boss đàn ông để thế vào danh từ cá nhỏ.Và lấy bờ ngực áo hở cổ của cô thư kư để thay thế vào h́nh ảnh và chất muối mặn đă làm con cá đực chết banh xác.
Trái táo đă là tượng h́nh của một trái cấm.Ở bờ áo của cô thư kư có hai trái táo.Táo càng ngon ,càng hấp dẫn th́ tội càng nhiều.
Ôi ! Lắm khi những trái cấm làm lũ đàn ông vẫn là những Adam ngu ngốc.
Đề tài của Eve và Adam cũng có thể là cái tựa mới cho bài truyện ngắn của anh và @nguyênhạ nay mai.
Anh ngừng viết để đi làm.
Chúc em nhỏ nhiều điều vui.Cẩn thận khi bơi lội giữa những ḍng chữ của ḿnh ,em nhé.Hăy nhớ lời mẹ dặn : Biển nào cũng đầy sóng.
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 628815
03/17/2012
|
____
CHỮ NGHĨA VÀ SÓNG BIỂN
Từ câu viết "bơi lội trong chữ nghĩa" M nghĩ ra được vài điều. Thế giới chữ nghĩa rộng lớn lắm phải không anh? Sự ví von chữ nghĩa như một đại dương quả là không sai. Dù đọc hay viết nhiều đến mấy, tŕnh độ và kiến thức thu lượm được từ chữ nghĩa không bao giờ đủ cho những người khát chữ và muốn học hỏi.
Từ nhỏ đến lớn M rất quư chữ nghĩa của ḿnh. M đă đọc rất nhiều từ năm tám, chín tuổi, đọc tất cả những sách báo v́ khi đó nhà M là một tiệm sách. Ở nhà thấy M mê chữ quá cũng không ngăn cấm ǵ và cho M đọc hết tất cả sách báo, tạp chí của người lớn... M như một con mọt sách, ngấu nghiến hết trang này đến tờ nọ, không bao giờ thấy đủ.
Khi lớn lên một chút, tự nhiên những thứ đă đọc nằm sẵn trong đầu và cho M một số vốn chữ nghĩa tạm tạm để đi học và làm luận tả con chó con mèo hay tả cây chanh cây chuối ... Dù chỉ viết vài hàng hay vài trang, lúc nào M cũng nâng niu ǵn giữ chữ nghĩa ḿnh viết ra, không bao giờ dám coi thường. M rất cẩn thận khi viết cũng như khi đọc. M không muốn làm hư chữ của ḿnh. Không bao giờ muốn tự đào huyệt chôn ḿnh bằng chính chữ nghĩa của ḿnh, lại càng không muốn biến những trang chữ của ḿnh thành những tấm bia hay bàn thờ cho chính ḿnh mà chỉ cần thêm vài cây nhang là đủ bộ.
Cầm cây bút lên để viết, hay gơ chữ trên bàn máy, cũng có thể so sánh với chuyện đi bơi ở biển. Người biết bơi sơ sơ, đủ để nổi trên mặt nước không thể nào so sánh với người đă bơi lâu năm, dày dặn từng trải kinh nghiệm.
Anh nói đúng biển nào cũng đầy sóng. Từ đó mới có thể cho ḿnh thấy và phân biệt được ai là người có kinh nghiệm và có thể đương đầu với các loại sóng. Sóng có nhiều loại, sóng hiền và sóng dữ, sóng mạnh và sóng nhẹ....
Khi đi bơi ở biển, gặp sóng, chỉ người có kinh nghiệm là có thể tránh được không bị sóng đánh phủ đầu. Đó là người biết nhảy sóng. Mỗi con sóng đánh vào, nếu đang ở chỗ cạn cứ việc tự nhiên bơi ở tại chỗ và chờ sóng đến nơi th́ nhảy lên. Người không biết th́ không nhảy lên đúng lúc, sẽ bị sóng đánh nhận ch́m và cát phủ lên đấu tóc mặt mũi, cát và nước mặn sẽ vào miệng mũi làm ho sặc... Khi sóng rút ra, vừa kịp định thần lại chưa đủ giờ đứng thẳng lên th́ lại có con sóng khác tiếp vào.
Nếu không có ai kéo ra khỏi vùng sóng th́ có thể bị sóng đánh tơi tả năm lần bảy lượt. Đó là kinh nghiệm của chuyện đi biển và nhảy sóng.
Thật là may mắn, M rất thích viết và đọc, cũng như rất mê đi bơi ở biển. Cho nên khi viết M cũng tưởng tượng ra như ḿnh đang bơi lội trong ḍng nước ấm của biển. Biển đối với M rất bao dung và hiền hoà, M không hề sợ biển. Hôm nào anh em ḿnh đi biển bơi đua, bảo đảm anh sẽ thua....
Cám ơn anh đă hù dọa M.
Chúc anh luôn vui khỏe để tiếp tục viết....
* m@anh
____________________
- BĂI CÁT
và tiếng sóng biển.
__________________________________
Em nhỏ !
Có những nơi chốn đă làm anh say mê.Đi qua một lần là phải trở lại.Ư anh muốn nói về những thành phố biển.
Thành phố núi cao của anh ở gần biển.Đứng trên một ngọn đồi,anh có thể nh́n thấy ḍng sông đang uốn ḿnh trôi ra biển.Mỗi thành phố đều có nét đẹp riêng của nó.
Phố biển có những cái quán khoe bàn ghế lộ thiên.Tuỳ lúc mà anh chọn cho ḿnh một chỗ ngồi.Ngày nắng ấm th́ anh có chỗ ngồi để ngắm màu xanh của bầu trời ngập đầy trên băi cát vàng óng ả.Với tiếng động bao quanh,ít khi anh nghe được tiếng sóng biển.
Chỉ vào lúc mà mọi người đă rút quân th́ băi cát và sự êm đềm mơí trở lại như một của cải riêng của anh.Thả bước chân trên băi cát mềm mại,thu những tấm ảnh êm ả vào ống kính ,có lúc,anh không c̣n là ḿnh nữa.Anh đă hoà nhập vào tiếng ŕ rào của sóng và lơ lửng hồn trên những mơm đá phơi ḿnh vơí bọt biển.
Nếu trời không đẹp lắm th́ anh có một chỗ ngồi sau ṿm kính nh́n ra biển.Chỉ cần một trang sách,một tờ tạp chí và cuốn bloc note là anh có một thế giơí rất riêng của ḿnh.Đọc xong,anh nghĩ ḿnh có điều để viết.
Nói về sự bơi lội th́ anh thú thật là anh bơi rất tệ.Và đă có lần xém bị chết đuối.Từ đó,anh sợ sóng,sợ chết ch́m.
Chẳng thà chết ch́m trong sóng biển ở mắt người.
Chẳng thà bị chết ngộp ở tiếng cười êm của người .
Người ta luôn có điều để chọn lựa và anh đă chọn.Và không bao giờ hối tiếc khi đă chọn cho ḿnh điều cần thiết.Bây giờ th́ đồng hồ của máy đă báo đến giờ phải ngừng bơi khi viết.
Hẹn dịp khác để trở lại nơi này.Và anh biết anh sẽ từ chối lời mời bơi đua của em.Anh chịu thua.
* đăng sơn.fr
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|