color4love
member
ID 72118
05/02/2012
|
Viết thẳng trên những đường kẻ bị bẻ cong
Đôi khi dường như cả cuộc sống của chúng ta là những đường kẻ cong veo, ngoằn ngoèo đến mức chỉ nh́n đă đủ mệt, nhưng...
Đó là một ngày tồi tệ nếu bạn phải ra đường. Tuyết đă rơi suốt cả ngày dài, khiến đường trơn trượt và nguy hiểm. Tôi thà được ở trong căn pḥng nhỏ bé nhưng ấm áp ở nhà ḿnh c̣n hơn phải lái xe giữa lúc lạnh giá và nhiều gió như thế. Nhưng tôi không có lựa chọn.
Tôi có một bản báo cáo phải nộp cho công ty nghiên cứu thị trường mà tôi làm thêm, và nếu muốn nhận đủ lương tháng th́ tôi phải nộp đúng hạn. Cho nên, đó là một chuyến đi không thể tránh được. Đă thế, đứa em trai nhỏ lại nhất định đ̣i theo nên tôi phải cho nó lên xe đi cùng.
Đó là một ngày tồi tệ nếu bạn phải ra đường
Gió dường như cắt vào da tôi khi tôi rời công ty và chui lại vào xe để lái 15 dặm trở về nhà. Tuyết tiếp tục rơi và tôi phải lái chậm hơn cả lúc đi. Tôi liếc sang em ḿnh. Nó mặc cái áo khoác to tướng và choàng cái khăn dày cộp màu da cam mà nó thích nhất.
Thằng bé nh́n ra cửa sổ xe với ánh mắt b́nh yên. Trong mắt của cả thế giới, nó bị coi là đứa trẻ “bị khuyết tật về thần kinh”. Nhưng, sau nhiều năm, tôi bắt đầu nh́n em ḿnh bằng đôi mắt khác. Những ǵ tôi thấy là một trái tim đẹp đẽ, nhân hậu và luôn biết thông cảm, luôn sẵn sàng cười và lan tỏa niềm vui.
Tôi phải cho xe ḅ chậm như rùa khi chúng tôi sắp đến một khúc rẽ ngoặt. Ngay khi rẽ, tôi nh́n thấy một phụ nữ mặc chiếc áo khoác mỏng đang đứng run rẩy bên đường chờ xe nào cho đi nhờ giữa cơn băo tuyết. Tôi dừng xe cho cô ấy lên. Cô ấy bảo đang trên đường đến nhà mẹ để thăm cậu con trai bé nhỏ mà cô ấy đă không được gặp hàng tháng nay rồi.
Trong khi lái xe một cách thận trọng, tôi nghe người phụ nữ đó kể về cuộc đời ḿnh. Cô ấy đă phải đối diện với một chuỗi những tai họa và thất vọng – những thứ có thể đă bẻ gẫy một ư chí yếu đuối hơn. Thế nhưng, người phụ nữ này vẫn đang giữ hy vọng kiếm được một công việc mới, và một cơ hội xây dựng cuộc sống tốt hơn cho ḿnh và con trai. Cô ấy nói rằng sau những ǵ cô đă trải qua, th́ không đời nào cô để một cơn băo tuyết ngăn cản cô đến thăm đứa trẻ mà cô yêu thương nhất.
Cô ấy nói rằng sau những ǵ cô đă trải qua, th́ không đời nào cô để một cơn băo tuyết ngăn cản cô đến thăm đứa trẻ mà cô yêu thương nhất.
Tôi cho cô ấy đi nhờ đoạn đường dài nhất có thể và để cô ấy xuống ở đúng bến xe bus đông đúc, nơi tôi chắc chắn cô ấy có thể lên xe bus hoặc đi nhờ một xe khác nốt quăng đường. Cô ấy cảm ơn tôi, c̣n tôi bảo cô ấy rằng tôi ước giá như ḿnh có thể giúp được nhiều hơn. Thế rồi, ngay khi chuẩn bị đi tiếp, tôi nh́n thấy em ḿnh đang tháo chiếc khăn màu da cam của nó, kéo kính cửa sổ xe xuống, và đưa cho người phụ nữ không quen biết. Cô ấy quàng khăn vào, mỉm cười, và vẫy tay với chúng tôi khi chúng tôi tiếp tục đi. Tôi vẫy tay chào lại.
Trên đường lái xe về nhà, tôi nhận ra rằng, lại một lần nữa, cuộc sống đă để tôi viết được thẳng trên những ḍng kẻ bị bẻ cong. Dường như có một sự sắp xếp kỳ lạ nào đó khi tôi nhất định phải đi ra khỏi nhà giữa băo tuyết (trong khi tôi chỉ muốn ở nhà), rồi tuyết lại rơi ngày càng dày đặc khiến tôi phải đi đủ chậm để nh́n thấy người phụ nữ đó, và rồi được nghe câu chuyện của cô ấy – câu chuyện khiến tôi mạnh mẽ hơn. Và cả đứa em trai đ̣i đi cùng cũng đă cho tôi thấy, một lần nữa, rằng chúng ta nên sống và nên yêu thương như thế nào.
Với một trái tim yêu thương và sẵn sàng giúp đỡ, bạn vẫn sẽ luôn viết được những ḍng chữ thẳng thắn trên những đường kẻ dù đă bị bẻ cong.
Trong thế giới này, hàng ngày, chúng ta phải đối mặt với rất nhiều khó khăn, thử thách, những vấn đề, những tai họa. Đôi khi dường như cả cuộc sống của chúng ta là những đường kẻ cong veo, ngoằn ngoèo đến mức chỉ nh́n đă đủ mệt. Nhưng, với một trái tim yêu thương và sẵn sàng giúp đỡ, bạn vẫn sẽ luôn viết được những ḍng chữ thẳng thắn trên những đường kẻ dù đă bị bẻ cong.
Joseph J. Mazzella
Thục Hân (dịch)
Color4love.com suu tam
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
diepchip
member
REF: 631341
05/02/2012
|
Dẫu biết rằng con đường có lắm chông gai đang trực chờ phía trước, dẫu biết rằng bàn chân có lúc sẽ lẻ bước, và có đôi khi gần như gục ngă... Nhưng hăy luôn tin rằng, nơi cuối đường c̣n đó ánh b́nh minh "Muốn trông thấy cầu vồng th́ phải chịu đựng cơn mưa".
Tks chủ topic!
|
1