ndangsonfr
member
ID 74410
12/23/2012
|
- STYLES
.
STYLES
________________________________
Lời dẫn :
Cái nhóm Văn nhỏ xíu hay tụ họp nhau ở một góc nhỏ.Mỗi người mỗi ư,mỗi đề tài để nói và để viết.
Khi mọi sự ồn ào qua đi,ngồi vây nhau quanh cái bàn đủ chỗ để nh́n nhau.Mỗi người đều muốn mang lại một nét đặc thù từ thế giới chữ của ḿnh.
Hôm nay,đề tài viết theo thể tự do.Mỗi người có riêng 1 giờ đồng hồ để viết.
Để xem họ viết ǵ ?
đăng sơn.fr
____________________________
1. NGẮN
_________________________
@nguyênhạ
Anh xuí em viết. Viết ǵ cho đầy một trang giấy ? Một giờ đồng hồ qua nhanh lắm ! Em ghét tiếng tích tắc của cái đồng hồ.Nghe khó chịu lắm đi thôi ! Em sợ già rồi bệnh tật ,rồi chết.
Chết có nghĩ là đứt bóng,hết phim.Thế th́ c̣n chuyện ǵ để nói ? Người ta có một câu rất vô lư : Sống để mà chết. Vivre pour mourir ! Nghe sợ thật. Ai mà chả sợ chết và ham sống ? Sống đời phải có y nghĩa.Sống để thấy cho bằng được sự sống.
Trong buổi họp mặt hôm nay.Bạn hữu đầy đủ đến từ khắp nơi.Em là một kẻ chập chửng vào nhóm Viết.Em có điều ǵ để viết ở 60 phút ngắn ngủi và nộp bài cho anh ? Anh là một ông cụ khó tính vơí cái nhăn thường trực.Anh ra đề tài thay v́ để nhóm quay quần tán chuyện.Ai cũng bảo là anh ác tâm !
Để phản đối và đả đảo anh.Em ngừng viết ở cái dấu chấm và một dấu ngoặc như sau : ( ) .
Anh làu nhàu th́ kệ anh.
---
2. NỤ CƯỜI
----------------------------
- N.Duy Toàn
Tôi có món quà muốn tặng em.Đó là một nụ cười thay v́ tặng một đoá hoa hồng.Hồng ở đâu cũng có và hồng có nhiều gai nhọn ...
Nụ cười của tôi có hai mặt rơ rệt.Mặt phải và mặt trái : Pile et face .
Khi nhận nụ cười này,tôi để em chọn.Mặt có ánh sáng của trời xuân tươi tắn là mặt phải của một lừng lững ánh sáng.Mặt kia có nhiều áng mây của trời chiều đánh rơi tối và đêm ngập tràn sương khuya ( Yin và Yang )
Tôi biết em nghĩ ǵ khi cười lại với tôi.Như thế,hai chúng ḿnh b́nh đẳng vơí nhau.B́nh đẳng một cách ṣng phẳng.Có qua,có lại th́ sẽ toại ḷng nhau.
Ở mặt phải của nụ cười tôi,tôi đưa tay cho em nắm dể chúng ta đi dạo trên một cánh đồng ngập gió và nắng.Ở đó,tôi gh́ vai em,bấu những ngón tay vào vùng cổ hồng hồng của em và hôn em .Âu yếm mà hôn.Và em thấy thoải mái nơi em và tôi.
Ở mặt trái của tiếng cười là những chuỗi ngày đầy cay đắng của t́nh đời,t́nh người - nơi tôi đă chà lết như kẻ du mục giữa rừng người.
Mà này ,em ! Hăy thản nhiên mà chọn.Trái hay phải cũng chỉ là tôi.TÔI và EM .
3. TRẢ THÙ
______________________
. m @ anh
Anh nè .
Người ta nói đàn bà con gái hay nhớ dai,thù dai.họ nhạy ư,chi chít vơí từng sự việc theo một mức độ nhạy cảm riêng.Có lẽ v́ họ - phái nữ ) bị trời hành khi có đường kinh nguyệt hàng tháng để mang cho đời thứ nhựa sống.Và lại nữa,họ có khả năng chịu đựng cao hơn đàn ông.
Thoạt tưởng,họ là phái yếu để sẽ rất yếu đuối khi đụng chuyện nhưng mà không .Họ có sức mạnh vô địch của một chất từ ái dịu dàng để sanh nở và bảo bọc con cái.Cái nôi của cả thảy những đàn ông .Họ có đầy đủ những khổ đau và cả sụ bao dung trong cách chịu đựng theo từng hoàn cảnh đời.
Em có nhiều chuyện để kể khi cần viết.
Nhưng thôi. Em ngừng viết ở ḍng chữ này là vừa.Ngừng như một cách trả đũa anh v́ anh đă nỡ ḷng xoá các bài viết của anh sau khi có việc nhỏ xíu không đồng ư vơí em ở một vài quan điểm ... ( Ai bảo là đàn ông không biết thù dai há anh ? )
Riêng em,em cũng đang đay nghiến để biết cách trả thù anh ở một bài viết trong ṿng 60 phút và 60 giây.
Vậy đó ....
4. ẾCH NGỒI ĐÁY GIẾNG
_______________________________
. NguyễnthịChữ Nghĩa
Em tên là Ếch.
Cả đời em,người trần gán cho em một câu ngắn gọn mà thấm lắm ai ơi. Họ nói : " Ếch ngồi đáy giếng " - Cái câu này đă đeo theo em cho đến khi em lấy chồng,để con.
Ếch ở đáy giếng chỉ cái nh́n hạn hẹp.Chỉ chừng đó một khoảng trời xíu xiu của ta với ta,chả biết cái ǵ khác ngoài cái giếng ọp ẹp của một góc trời hạn hữu.Ông trời đă sinh ra em với chữ An Phận .
Hồi đó,em gặp chàng nhà quê quá cỡ thợ nề,thợ mộc.Chàng ngó em ,ngó bộ ngực dẹp lép,ngó cái mặt không biết son phấn của em rồi về nhà viết thư t́nh.Rồi ông bà,ông vải xui khiến chàng kêu rêu giọng nhăo nhẹt.
Chàng đạp xe tới nhà ,chàng hủ hỉ :
- Nhỏ ơi ! H́nh như ông trời khiến tui gặp nhỏ.Tui....Tui ...
Trời mẹ tui ơi ! Tui hổng biết chàng là ai,chàng từ chỗ nào chui lên ? Tui chơm chớp chống hai con mắt hi hí thấy chàng bảnh con,cao ráo,ăn nói hiền hiền như cánh đồng ngập lúa ,tui chớp mắt như bị điện cao thế giựt,giựt tê tê.Khi khổng,khi không có thằng cha này lại tán tỉnh ḿnh.Tui gật đầu cái rột trước cái ngạc nhiên của chả.Chả bạo gan nắm bàn tay tui,nói thầm thầm làm như sợ láng giềng nghe thấy - Em nhỏ nà nà ! Để tui hun em nha nhỏ ? T́nh nhỏ làm sao quên.Nhỏ ui !
Mẹ cha ơi ! Hồi nhỏ tơí lớn,tui chưa nghe cha nào tán tỉnh,chớp đèn tui. Tui im ru ,bà rù hổng biết đường nào trả lời.Chả sáp lại,nắm tay tui,dẫn tui vô bụi cuối sau hè,ngó ngang,ngó dọc rồi hun ở hai g̣ má đỏ au au của gái quê.Tui mắc cỡ muốn độn thổ ghê nơi.
Hun xong,chả nhiều chuyện :
- Nhỏ nè.Cho anh hun cái nữa nha ,nha
Chời ui ! Tui run gần chết.Run muốn quên cả cái tên cúng cơm của ḿnh.Sau đó,về nhà,tui mất ngủ cả mấy đêm.Lạ quá vậy cà.Mắc cái chi mà....
Vậy là chả cua tui ngon lành,cái rụp.Chả xin cưới,dắt tui d́a nhà để tui đẻ cho chả ba đứa con thấy giống chả y đúc.Chả mừng rơn.Đứa nào chả cũng dành đặt tên bầu,tên bí,tên khoai.
Thiệt t́nh.
Vậy mà tui an phận.Chiều chiều thổi cơm đợi chả đi làm về.Chả hun tui,chả nói chả ghiền tui.Chả hay nói cái giọng dê xồm :
- Ḿnh ui ! Te es belle.Tu es ma vie *
Ai mà hiểu chả nói cái giống ǵ.Hiểu được th́ chết liền ha .
Kệ chả.Tui biết tui tên là con Ếch .Vơí chả,tui an phận.
_________________
* ( Ḿnh Ui ! Ḿnh đẹp lắm.Ḿnh là đời tui )
dangsonfr.blogspot.com
ChúngḾnh
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
8
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
ndangsonfr
member
REF: 671237
02/05/2014
|
.
ĐỂ QUÊN .
Họ sẽ quên nhau . Như ư họ .
Chẳng c̣n ai nói với nhau . Cơn băo thổi về . Nước dâng đầy . Băo tuyết trắng . Mưa rơi sau tuyết .
Họ quay mặt để mà quên .
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 671723
02/15/2014
|
.
t́nhThân.
Tôi ít khi mua hoa tặng ai v́ bản tính kỳ cục của ḿnh .
Hăy để tôi giải thích v́ sao :
Tôi dốt đặc về ngôn ngữ của hoa . Tôi rất thích hoa v́ là kẻ yêu chụp ảnh , yêu nụ môi như hoa hồng, yêu ánh mắt như hoa thủy tiên, yêu sự tinh khiết của hoa sen trên mặt hồ mỗi lần đi dạo .
Ở người yêu thứ nhất, thay v́ tặng hoa, tôi vẽ cho nàng một nụ hoa hồng bằng màu đen trắng ( tôi học vẽ chân dung bằng bút ch́ )
Nàng không bằng ḷng , nàng kêu rêu : Anh kẹo kéo .
Tôi giận nàng 3 tuần lễ .
Ở cô bạn ngày ấy học Luật, thay v́ tặng hoa ngày sinh nhật,tôi tặng nàng tấm ảnh chụp hoa hồng màu vàng thẫm . Cô ngó tôi, cô phán :
- Anh là kẻ bội bạc .
Tôi quay đi, giận cô hai tuần, cô ngoe nguẩy biến mắt sau khi khều thằng bạn tôi .
Tôi chán chường, tặng nàng thứ 3 cả một chậu hoa cúc vàng óng ánh . Nàng hậm hực :
- Anh trù ẻo tui, phải dị hăm ?
Nàng nói Ô Rờ Voa .
Những năm tháng sau, đi ngang tiệm bán hoa, thấy tôi xớ rớ, cô bán hoa khều :
- Hôm nay là ngày lễ t́nh nhân . Hăy mua hoa tặng nàng .
- Ơ ! Ơ ! Tôi không c̣n ai yêu tôi .
- Th́ hăy tặng đại ai đó , để họ yêu ông .
Tôi mua đại đóa hoa hồng, trả tiền, tặng cô bán hoa .
Cô cười, đẹp :
- Cám ơn nha . Tôi đă có người yêu rồi .
Đ̣i lại đoá hoa hồng, tôi quay đi .
Từ đó đến nay, tôi sợ tặng hoa .
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 671725
02/15/2014
|
.
KHÔNG PHẢI CHỢT NHIÊN
mà thành T́nhNhân
Khi nghe nhạc, ít khi tôi chọn một cái tên của bản nhạc quá dài . Đọc mỏi mắt lắm ! Cái ǵ ngắn ngắn th́ càng dễ nhớ .
Lần đầu, gặp người ấy, hỏi tên th́ tá hoả : Cái ǵ mà Công Tằng Tôn Nữ .......
Chóng mặt . Tôi gọi nàng là Ngắn cho tiện bộ nhớ . Không bằng ḷng th́ cũng phải bằng ḷng . Ngắn của Huế xưa thích đọc truyện, thích ăn hàng, thích dạo phố, thích cả những điều tôi không thích .
Sợ Ngắn buồn, tôi chiều đủ cách . Ngắn được thể làm tới , Ngắn bắt thằng sinh viên nghèo tặng hoa và đề thơ cảm đề . Tôi ú ớ, không biết làm thơ . Ngắn giận dỗi vớ thằng kia biết làm thơ . Từ đó, tôi ghét mấy gă làm thơ ...
Tôi ức và phải học bài Quên .
Vài năm trôi qua, lành vết thẹo, tôi gặp người tên rất Ngắn . Sợ xúi quẩy như lần trước, tôi trả giá :
- Em muốn tôi gọi tên em là ǵ, em ?
- Th́ gọi là Em chứ là ǵ ?
Mừng húm, tôi gọi cô bằng Em .
Em dễ thương như những buổi hẹn ḥ ngoài cửa trường . Và em dễ thương cho đến ngày em theo gia đinh đi mất .
Tôi ở lại, thấy ḿnh loay hoay .
Chợt nhiên mà như thế , mỗi lần ......
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 671817
02/17/2014
|
.
Tôi không tin
là trái tim em bằng đất sét
_________________________________________________________ by đăng sơn.fr
Chiều - Tôi hỏi em :
- Hăy nói về người yêu của Em
Em trả lời :
- Em chẳng yêu ai .
- Tôi không tin
- Chỉ có t́nh bạn thôi . Tim mềm nhưng không nhũn đâu .
....
Nghề của tôi không phải là bói - Tôi ghét thầy bói bịa chuyện .
Tôi là kẻ làm cái nghề phân tích . Và tôi sẽ nói cho em biết tại sao tôi không tin em với câu tôi nói : "
Tôi không tin là trái tim em bằng đất sét .
Dễ hiểu mà thôi . Người ta có thể v́ những lư do nào đó mà đóng kín cánh cửa tâm hồn của ḿnh lại . Đóng cửa là hành động biệt lập để khỏi đau . Và có nhiều thứ để đau ḷng .
Ngày xưa . Khi người ta bỏ tôi , và nhiều người liên tục bỏ tôi . Tôi cảm thấy đau ḷng và tự dặn ḷng ḿnh là Hăy đóng cửa trái tim để khỏi bao giờ đau như thế nữa . Tôi cắm đầu vào sách vở và những kỳ thi cử .
Saigon có những chiều mưa lạ lắm . Phóng xe dưới mưa phùn, dưới hàng me trên một ngă đường , t́m một cái quán có để nhạc Pháp t́nh tứ, ngồi nh́n những giọt cà phê đang rơi , thấy ḿnh trống rỗng vô cùng . Và tôi gặp Nàng .
Nàng không đẹp . Nàng có dáng dấp tây phương ở những lần mặc áo đầm . Nàng có đôi mắt như một đứa trẻ nít và ánh nh́n của một con nai nhỏ như trong chuyện cổ tích bịa đặt . Ở những buổi sáng ngang thương xá Tam Đa , nàng hay cười tươi bằng mắt . đi như chim sẻ khiêu vũ và nàng hay nhỏ nhẹ với tôi .
Nàng khều vai :
- Chở chị đi chỗ này, bé con .
Tôi cự chị :
- Nè . Tôi không thích chữ Bé Con .
- Chứ gọi em bằng ǵ hả ?
- Gọi tôi bằng Em là ổn rồi .
Ổn làm sao cho được; nàng trèo lên xe khi tôi lái ṿng ṿng phố . Nàng úp khuôn mặt vào lưng áo tôi giữa phố, ṿng tay nàng ôm choàng lấy eo . Thiên hạ lé con mắt ở phố khi tưởng nàng là t́nh nhân của tôi . Không lé cũng uổng v́ thằng con trai khá đẹp , xinh trai, cao ráo, nàng chỉ đứng cao hơn vai hắn tí đỉnh khi xuống xe, khoác tay hắn vào quán nhạc Pháp .
Nàng nghe nhạc Pháp, nói chuyện với hắn bằng tiếng pháp v́ nàng học trường đầm từ bé :
- Tu sais , je pense que je suis une femme romantique - Tôi nghĩ tôi là đàn bà rất lăng mạn
- Hơ . Je pense que tu es une Femme - enfant
Phải rồi . Nàng chỉ già hơn tôi chừng 3 tuổi . Nàng cười rất t́nh khi nh́n tôi lặng thinh . KHi nghe nhạc t́nh, tôi không nói ǵ nhiều, tôi bơi lội trongâm thanh và khung cảnh t́nh tứ của quán nhạc . Ở chỗ này, chủ quán để toàn nhạc Pháp .
Phải rồi . Không nói ra, khi đi với tôi, nàng là một người yêu nào đó nho nhỏ - Dịu dàng .
Thời gian sau đó , nghe có người nói là chồng nàng đi học tập sắp được phóng thích . Nàng nh́n tôi yên lặng . Tôi rời nàng . Nàng rời tôi - Trong sự lặng thinh .
.
Bây giờ, nghĩ lại, tôi không tin là trái tim của chúng ta là đất sét .
Cả em nữa . Trái tim em không là đất sét .
mientaongo.net
|
|
ndangsonfr
member
REF: 671818
02/17/2014
|
.
17 + 18
________________________
Bạn đừng cộng hai con số ấy lại v́ bạn sẽ mất công làm toán . Tôi ghét toán v́ tôi hay có số điểm là 8 hoặc 9 /20 ở ngày xưa . Tôi ghét toán, thích văn .
Tại sao lại có con số 17 + 18 ở tựa đề ?
V́ khi viết xong để tải bài trực tuyến, tôi thấy có 17 người đang vào đọc . Họ là ai ?
Nàng đang đọc những ǵ tôi đang viết . Nàng phone . Tôi trêu nàng : Họ là ai ?
Nàng cười kiểu chọc giận :
- Biết để làm ǵ ?
Hơ !
Tôi lặng thinh . Nàng nói :
- Khi viết văn, anh khác hẳn lúc nói chuyện với em . Em thấy anh rất dễ ghét !
Tôi chẳng biết dễ ghét, dễ nực là ra sao . Chẳng lẽ nói : " Nếu bây giờ, em đi dạo với anh, t́m một quán nước . Ngồi nghe nhạc t́nh của pháp có bài Je te suivrai th́ em sẽ không nói là anh đáng ghét nữa ".
Chờ cho em nghe hết bài nhạc, anh sẽ nói với em :
- Nếu em làm việc với anh th́ anh là kẻ đáng ghét kinh đời, anh nguyên tắc và lạnh lùng . Ok . Giờ giấc là giờ giấc và biết đâu em khóc dài dài khi anh đóng chặt cửa văn pḥng khi có điều cần nói với em về việc làm .
Nhưng khi rời khỏi bàn giấy ,anh là một người khác . Anh biết lắng nghe và dịu dàng .
Dễ hiểu mà thôi . Tất cả không phải là chợt nhiên .
đăng sơn .fr
Code : 17 là số người đang đọc .
18 là số tuổi của tâm hồn khi viết -
|
|
ndangsonfr
member
REF: 672232
02/25/2014
|
.
* NHƯ EM VÀ ANH
* tuyển tập của Nhóm Viết *
Khóa hai chiếc xe đạp châu bánh xe vào nhau, Họ đi cạnh nhau ra băi cát biển khá xa nơi ồn ào nhộn nhịp xe cộ . Đă lâu lắm rồi họ không ra biển v́ mùa đông, v́ những ngày mưa gió .
Họ yêu biển như họ yêu nhau. Yêu nhau th́ đă có hàng tỷ người yêu nhau ,chuyện chẳng có là lạ . Người đời t́m nhau, yêu nhau, nói ba cái vớ vẩn, nguệch ngọạc vài lá thư t́nh hoặc gửi SMS rồi chán nhau, đập nhau, bỏ nhau .
T́nh yêu của hai kẻ này khác người khác . Họ có ngôn ngữ riêng tư của họ - V́ là " khác nên họ phải nhờ nhiều người viết chuyện của họ :
H -
( by m&n )
Nàng không biết hát nên mỗi lần ra biển, nàng hay lần ṃ t́m những vỏ hến, vỏ ốc để úp vào tai và nh́n ra những đợt sóng,tóc bay bay, tóc thơm thơm .
Chàng kiên nhẫn đứng lại, nheo nheo con mắt :
- Nghe biển hát bài ǵ đó, em ?
- Hát lời biển ru .
- Anh không nghe thấy .
Nàng hứ cho một cái sau khi ném cái vỏ ốc ra phía kia . Bàn tay này đi t́m bàn tay kia của cái người kia . Im lặng đi bên nhau, nàng ngắm vẻ mặt người kia với ư nghĩ thầm thầm ( chỉ ḿnh ḿnh rơ ) : Cái mặt này ghê lắm ! Đàn ông rất khó tin . Có thể một lúc nào đó cũng vỗ cánh bay đi ....
Không nói ư nghĩ ấy thành câu cho chàng nghe v́ chàng sẽ chối bay , chối biến . Ở chàng luôn có những gă luật sư nhiều mồm mép hay căi chầy . Ngày xưa đi học, nàng đă quen với một người học luật . Người học xong , ra trường, người biến mất . Mỗi lần đi ngang trường luật, thấy ḿnh buồn . Kỷ niệm có màu xám đục như trận mưa rào ngang khu phố cổ .
Ngồi cạnh nhau, cùng nh́n ra khung cửa kính trong veo, chàng nghe nỗi im lặng của nàng .
Dịu dàng :
- Nghe biển hát xong th́ im rơ buồn bă . Phải thế không ?
- Đoán thử xem em đang nghĩ ǵ ?
- Em đang hát trong đầu .
- Sao anh biết ? Bài ǵ ?
- Bài tên là " H "
Nàng hứ lên một tiếng nhỏ, khi yêu ai, nàng thích chọn người thông minh . Thông minh để đoán được những điều thầm kín nhất trong đầu người yêu .
&
. TÊN của NGƯỜI YÊU.
( by @ Eve )
Chuyện t́nh này có hai nhân vật không có tên Lan và Điệp nổi tiếng ở trong bản văn và những tuồng hát ở ngày xưa .
Vở cải lương ấy không có đoạn Lan mặc bikini ,Lan rời chuà sau khi cắt dây chuông để Điệp chạy theo nài nỉ . Bây giờ là thời của Internet, của webcam và có nhiều điều hiện tại .
Họ đang ở phố biển,đi dạo, đi sốp ping, đi lung tung . Đi mỏi chân,nàng đói, rủ chàng đi ăn . Chàng nói là đang thèm một tô bún ḅ . Nàng tức cười nói " Chừng nào d́a nhà, tui nấu cho ăn . Bây giờ dắt tui đi ăn cơm tây đi ,đói rồi á " .
Đi ngang cái tiệm Hăm Bơ Gơ, chàng ngó nàng . Nàng lắc . Đi ngang cái tiệm Ư Đại Lợi có mấy cô hầu bàn tṛn núng nính, chàng quay sang nàng, nàng lắc .
Đi thêm mấy ngă phố, chưa thấy cái nhà hàng nào . Nàng ngồi bệt xuống lề đường, chân đau với đôi giầy khá cao gót .Nàng trở chứng :
- Cơng em đi anh, em mổi quá !
Chàng nhăn nhó " Kỳ quái ! Đây là giữa phố, ai lại làm thế ? Họ tưởng ḿnh khùng .
Nàng nhéo lên đùi quần jean của kẻ đáng ghét kia :
- Kệ họ . Ai đă viết thư t́nh nói là " Tôi điên v́ em " hả ?
- Tại lúc đó tôi bị say sẩm, tôi khùng .
- Bây giờ th́ sao ? Tỉnh chưa ?
- Hơi hơi .
Chàng cúi xuống, xoa bờ vai , bẹo cái má bên tay mặt dấu sau những cọng tóc. Chàng biết là nàng đang nổi cơn giữa phố .Chàng chiều ḷng , gật đầu,xách cho nàng đôi giày quái quỷ và cơng nàng đi một khúc đường . Dạo này v́ háu ăn nên nàng có vẻ nặng nề .
Hú hồn khi t́m được cái quán ăn . Thấy nàng gọi các món ăn, chàng hết hồn . Khi hú vía như thế, chàng bị mất trí nhớ, quên cả tên nàng là chi ? Vả lại khi mỗi chàng trai yêu một ai đó ,chàng không gọi nàng bằng cái tên cúng cơm nữa .
Chàng gọi nàng bằng EM.
Ờ . Ờ ! Em ăn nhiều đi,cho tối xầm mắt anh .
&
VIẾT BẰNG Ư NGHĨ
. by @nguyênsơn
Có những người viết chuyện t́nh hay lắm v́ dễ thương . Nàng giống con mọt gặp giấy . Nàng chong đèn mỗi đêm để viết rồi gửi đăng báo,chẳng có tờ báo nào trả lời và có lẽ họ đă vứt vào sọt rác toà soạn .
Nàng an uỉ ḿnh bằng cách t́m độc giả . Nàng t́m được độc giả ấy là hắn . Hắn đă thành thật khai báo là hắn yêu thơ ,văn .
Ngày đó, nàng mừng rỡ, gật đầu :
- Giống tôi quá .
Hắn có cái tính háu ăn . Nàng mừng, nàng gật gù thú tội tham ăn .
Hắn nói hắn thích du lịch, xem ciné . Nàng khoái chí, gật đầu để yêu hắn và nàng chọn hắn làm độc giả .Mỗi lần làm xong một bài thơ, xong một bài truyện ngắn, nàng réo inh : Đọc đi, rồi cho em biết ư kiến .
Hắn thiệt thà như đếm . Có bài hắn khen lia lịa. Có bài không ngửi nổi đành làm thinh .
- Sao im ? Nói em nghe đi . Em muốn tiến bộ trên đường văn chương .
Hôm nay . Rảnh rang . Đi chơi biển . Nàng ta túm húm mang theo một đống bản thảo ,định là khi ngồi ở quán, đưa cho hắn đọc . Hắn sặc sụa khi nhấp ngụm bia . Hắn đóng tất cả xấp giấy in của nàng lại .
Mặt nghiêm trọng kiểu h́nh sự .
- Nè em . Dẹp cái tṛ viết lách lại đi .
- Hơ ! Ơ ! Tại sao thế ?
Chả có ǵ tại sao cả . Đừng lôi thôi . Ở một người yêu, tôi không cần chữ nghĩa của cô đâu . Tôi chỉ cần ngồi ngó sâu vào hai con mắt của cô để t́m áng mây trắng bay bay . Tôi thèm hôn lên bờ môi như ngày nào tôi đón cô trước cổng trường và tôi nói tôi yêu cô .
Cô đừng làm tôi sùng lên với mớ chữ nghĩa của cô nữa . Khi yêu ,ta không cần chữ . Chỉ cần biết run rẫy trong ṿng tay nhau .
XIN ĐỪNG RỜI XA
by đăngsơn.fr
H́nh như anh không tin lắm ở chuyện T.Y
Có lẽ em hiểu là tại sao anh viết tắt chữ t́nh yêu thành T.Y ? - V́, bởi, th́ là .... anh né nó . Anh tụt ng̣i v́ những lư do rất riêng tư .
Và anh b́ết những lư do ấy không thể nào đứng vững khi anh chạm vào ánh mắt của em . Ở ánh mắt nhẹ nhàng ấy, anh bắt gặp những tấm ảnh thơ mộng khi anh lang thang trên bải biển chiều . Khi đứng trước mặt biển, ta thấy ta chơ vơ và nhỏ bé lắm . Những hạt cát nhỏ tí ti, lấm tấm từ cơn gió bốc lên có thể làm cay ḷng mắt .những đọt sóng quặn lên bờ cát làm ướt bàn chân dẫm lên vỏ ṣ,vỏ ốc sơ sát ....
Những bức ảnh mà anh chụp ngày ấy chưa có bước chân trần của em tinh nghịch chạy đùa với sóng . Chưa có nụ mắt và dáng cười trên khuôn mặt tóc dài và vầng trán thông minh . Tất cả những điều anh chụp đă như những tiếng động nhỏ dấu trong sự thầm lặng .
Và em đến . Ḿnh chạm nhau .
Contraste là đều cần thiết ở tấm ảnh của người biết chụp ảnh . Và anh đi t́m sự cách biệt của hai luồng ánh sáng ấy. Mê say như lúc chạm vào cửa mắt em . Như uống rượu, anh đă bị say, bềnh bồng trong một thứ cảm giác không thể nào diễn đạt ( và ta lại gần nhau, thu nhỏ, kéo ngắn lại những khoảng cách )
...
Chiều nay . Không mưa, không nắng . Anh đi dạo trên băi biển c̣n thưa thớt người v́ chưa vào mùa hạ . Không t́m thấy một thứ hứng thú nào để chụp cảnh biển nữa .
V́ sao thế ? V́ đă nh́n thấy những cặp t́nh nhân kia . Họ đi dạo, họ tay trong tay, cười và nói . C̣n em ? Lẽ ǵ ta đă rời nhau ?
____________________________________________________
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 672322
02/27/2014
|
.
Có ǵ là Chợt Nhiên ?
( thư từ Nơi Rất Xa )
__________________________________
Tôi lấy làm lạ v́ có người tự nhiên gọi tôi là Thư Đăng Huynh .
Tên này giống trong bộ chưởng kiếm hiệp năm một ngàn chín trăm ... hồi đó . Ngộ ! Bỡ ngỡ không phải là ít . H́nh như cô người viết khoái đọc truyện chưởng ?
Tôi biết rơ cái lư do khi cô đặt cho tôi cái tên ngồ ngộ như thế . V́ từ một ngày xưa , bên phố cũ, tôi có đôi lần ghé thăm cô . Sang phố mới, tôi cũng đôi lần ghé thăm cô và hỏi thăm v́ nhiều lần đọc những trang viết của cô . Cô viết rất giản dị, đơn sơ và ....có lúc như thầy tu ,có lúc dí dỏm khôi hài .
Cô gọi tôi là ǵ th́ cứ gọi . Nhưng báo cáo với cô là tôi đă thôi việc đèn sách đă lâu với nhiều chứng chỉ dữ dội lắm . Tôi thích nhất là cái chứng chỉ mang tên " Kẻ viết lăng mạn nhất thế giới " .
Nhưng điều nguy hiểm ở cái tôi là tôi rất tham lam , tôi đang học thêm ( chưa xuống núi ) để hy vọng lấy thêm cái master mang danh hiệu " Kẻ viết lăng mạn nhất thế kỷ " ( B́nh giảng : Nhất thế kỷ th́ ngầu hơn nhất thế giới ! )
Cô người tu hành thân mến .
Đọc những ǵ cô viết, tôi thấy ngộ với chủ từ mang tên " Nó " của cô . Nó là ai ?
Trong một thể cách của văn chương, tôi ít khi dùng chữ Nó để viết . Ở một người đàn ông là nhân vật,tôi dùng chữ Chàng, Gă , Hắn, Anh ấy ( tùy trường hợp ...) - Ở nhân vật nữ th́ cũng tùy, khi ghét gẩm , tôi có thể dùng chữ " Mụ ấy " ,thường th́ tôi yêu thích chữ Nàng, Cô ấy - hoặc chữ " Em " nhẹ nhàng .....
Bây giờ, thấy cô thầy tu USA dùng chữ " Nó " nhỏ xíu xiu th́ tôi thử phân tích về vai " Nó " xem sao .
Khi Nó viết :
.... "
Ai ngờ Thư Đăng bắt lấy làm con tin và cảm hứng viết một câu chuyện khác. Nó thấy bất ngờ và có chút thú vị. Vậy cũng tốt thôi...Chuyện đă qua và đă hết thời gian tính v́ nó đă thua và đă bỏ chạy. Nó đặt tên nhân vật là Mộng Chân và người kia là Thần Quân để viết một câu chuyện tiếp về sự chiến đấu của nó khi ông ta ngỏ lời Y-Ê-U ở một buổi nọ...
Nó đă dùng lư lẽ để đáp lại mặc dù nó công nhận là cũng có yêu ông ấy. Nhưng nó nói là nó yêu cái đẹp trong cung cách của ông thôi. C̣n cái t́nh cảm giữa ông và nó có một giới hạn không thể vượt qua được.
Giới hạn đó là Cái Đẹp.
Cho nên nó thấy rơ Đẹp và Xấu chỉ là một đường tơ kẻ tóc. ... "
Có 3 điều có thể t́m thấy ở triết học là : Cuộc Đời ( sống ) Thân Phận -Tâm Trạng ( buồn vui,thương ghét )
Với chủ từ tên " Nó " ở bài viết , khi Nó cố chiến đấu với chữ Y Ê U , Nó bỏ chạy để cảm thấy cái ĐẸP mong manh trừu tượng . Khi chạy mất dep như thế, Nó tự biện hộ bằng câu :" Nhưng nó nói là nó yêu cái đẹp trong cung cách của ông thôi. C̣n cái t́nh cảm giữa ông và nó có một giới hạn không thể vượt qua được ".
Nói nhu thế là con nhỏ tên Nó ấy bị ảnh hưởng nặng nề của môn phái Romantisme từ thế kỷ thứ 18 rồi . để mà yêu kiểu để đó, để dành theo t́nh chỉ Đẹp khi c̣n dang dở .
( Lư luận từ cách suy nghĩ này khó mà đúng vững ở thời bây giờ )...
Thôi th́ cũng đành .Nó không dám nhận t́nh yêu của cái ông kia - Kệ Nó. Một ngày kia thấy ḿnh trống rỗng th́ vác gạo lên núi tu hành và quên cơi trần gian .....
Ở trên cảnh vật yên tĩnh . Không khí trong lành để hít thở vận công....B́ết đâu có ngày trở thành một nhà văn nổi tiếng để viết về T́nh Yêu ...
Tôi chúc em sớm đắc đạo .
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 672547
03/03/2014
|
.
Ở NƠI XA LẮM
( Blog + Blog )
Ai cũng biết dạo này có nhiều người làm blogs . Họ dùng blog như một căn nhà hoặc là cái nhà kho cất đồ đạc . Có kẻ làm blog chính trị để tuyên truyền và vào đó chửi rủa nhau và đập nhau .... Đập nhau chán, họ len lơi đăng kư vào những diễn đàn của những trung tâm video ca nhạc, thế là sau những bản tin tức về văn nghệ, họ săn tay áo, gơ chữ chửi nhau loạn cào cào bằng những lời lẽ của loại rác rưởi ....
Nàng không dùng th́ giờ qúy báu của ḿnh vào những forums như thế để đọc v́ sợ bẩn mắt . Blog của nàng tên vỏn vẹn là Nắng . Ở cái xứ lạnh lẽo này, nàng thèm những ngày nắng ấm. Với cái máy chụp ảnh loại nhỏ xíu tự động, nàng loay hoay chụp những góc thành phố có nắng ấm, đủ loại nắng để ghép vào chỗ minh họa cho mỗi bài thơ, bài văn sáng tác .
Nàng thích đọc, thích viết vào thời c̣n con gái . Nàng có vài bài tùy bút đăng ở báo trung học hàng năm và nàng mơ mộng thành một nhà văn mà độc giả trung thành nhất là chính ḿnh . Mỗi ngày, vào blog tải bài vở . Có khi hứng lên, kể lại một câu chuyện trong hăng làm hoặc viết về những ư nghĩ thầm thầm riêng tư khi nh́n thấy một sự việc .
Ngoài cái blog của ḿnh,nàng tham dự vào một diễn đàn để đọc chút thơ văn và nghe những bản nhạc khá hay được tải lên ,với bản tính nhút nhát và âm thầm,nàng không giao lưu với ai ngoài những bài viết ngăn ngắn khi có hứng tải lên .
Cuộc đời của trần gian có lắm điều rắc rối, càng văn minh th́ càng oái oăm kiểu hiện thực, hiện đại theo cách thức bon chen, chạy bở hơi tai theo việc kiếm tiền và nặng về vật chất, biết là như thế nên nàng lấy cho ḿnh cái tên là " Đơn Giản " .
Đơn Giản hiền ḥa như khi nh́n thấy những nụ cười ngây ngô của trẻ thơ . Đôi mắt chúng đẹp lắm, xinh xắn như tia nắng nghiêng qua một hàng hoa, êm dịu như tiếng nhạc ḥa tấu nào đó nghe văng vẳng từ quán nước .
Ở diễn đàn đă chọn và dừng chân ấy, ngày nọ, nàng vào một trang của người kư tên là " Thật T́nh " ,người này chẳng viết văn, làm thơ, chỉ tải vào trang h́nh ảnh mà thôi .Nàng xem những h́nh ảnh cảnh trí và biết là người này thích du ngoạn, du lịch để bắt vào máy những màu sắc từ những chuyến đi xa . Dưới một bộ ảnh phóng sự, nàng viết vài chữ ngắn ngủi để cám ơn . Một vài tuần sau , khi trở lại chủ đề h́nh ảnh ấy, nàng thấy câu trả lời vỏn vẹn chỉ hai chữ " Cám ơn " .
Nàng thấy khó chịu với cái kẻ quá hà tiện chữ ấy , mắt nàng thấy ở những hàng h́nh ảnh hay có cái tên của blog tên là " Thật T́nh " . Ṭ ṃ ấn vào xem th́ nàng ngẩn ngơ như lúc dạo chân trên một vùng màu sắc . Qua những trang chủ đề của blog, nàng có cái cảm giác đang đi dạo chơi từ những đồi dốc, những cồn cát . Cách chụp ảnh khi chỉnh máy của người "Thật T́nh " với tốc độ chậm làm cho những h́nh ảnh của hàng lá cây mơn mởn như chao động .
V́ blog mở cửa cho sự góp ư, nên nàng chọn những tấm ảnh có thể gợi cảm hứng và có thể minh họa cho những bài viết của ḿnh, Đơn Giản gơ chữ , ngỏ ư xin tải về blog của ḿnh vài tấm ảnh . Hắn chờ vài hôm rồi ghi câu trả lời " Đồng ư và cám ơn " - Lại cám ca ,cám củng qua lại như thế rồi hai kẻ bloger quen nhau .Hai người hai đầu trái đất xa lắc và cách nhau 9 tiếng đồng hồ . Ở Thật T́nh và những chủ đề h́nh ảnh, Đơn Giản thấy có nhiều cảm hứng và t́m thấy nhiều điều ấm áp .
Sau vài lần trao đổi về h́nh ảnh, bài viết , nàng viết thư cho hắn , hắn viết cho nàng . Khoảng cách xa lạ dần được xóa đi khi Đơn Giản nói :
- Tui đề nghị ông bỏ dùm chữ Tôi và Cô ấy đi .
- Thôi th́ để tôi xưng là " Em " và gọi cô bằng " Bà " vậy . Chẳng nhẽ tôi xưng là Anh và gọi cô là Em ? Dị chết !
Nàng lèo nhèo ở đầu chữ bên đường dây kia : - Tôi nhỏ hơn anh mà, tôi cho phép anh xưng anh và gọi tôi bằng Em . Chả sao đâu .
Thế là mỗi ngày, hai cái tên Em và Anh ấy mỗi gặp nhau . Em gặp anh trên từng góc cạnh của h́nh ảnh . Anh gặp em trên một viết nào đó ở phần tùy bút đoản văn .
Có lần thấy thích thú khi Thật T́nh đọc được một bài dưới tấm ảnh chụp quán nước buổi chiều của hắn . Cô viết :
M À U C Ủ A N Ắ N G -
Thơ sẽ mềm mại nếu ḿnh pha vào một chút mưa rơi , nhất là mưa buổi chiều .
Bây giờ là buổi sáng nơi em . Nắng vừa nhú lên ở đầu ngọn cây kia , nắng sẽ ấm để em quên đi những ngày lạnh giá . Trong tia nắng non non ấy, em h́nh dung ra anh ( ở đầu một bóng ghế ngồi nơi công viên từ rừng cây kia ) Anh rời chỗ ngồi để chậm răi đến băi nắng vừa kịp hạ xuống băi cỏ trong khu vườn em ngồi .
Nắng theo anh tràn vào cổng vườn , nắng nhảy nhót như bước chân của những chú chim nhỏ từ xa bay về t́m tổ cũ . Anh nh́n em, ta nh́n nhau , em nghe anh gọi tên em . Nhẹ nhàng lời mời rủ đi uống nước ở cái quán nh́n ra biển .
Em gật đầu v́ biết là ở chỗ ngồi, nh́n ra ngoài cửa kính , ḿnh nh́n thấy chiều dài của băi cát, sau ṿm kính, ta không thể nào nghe tiếng sóng biển . Qua ṿm kính, ta nh́n thấy những dấu chân trên cát của những người yêu nhau , bên nhau dạo biển .
Ly nước quay lại nh́n ly nước . Chúng đang ở cạnh nhau . Như em và anh . Em thấy tia ánh sáng trong mắt anh - Và anh sẽ làm ǵ khi đưa máy vào mắt bên trái để bắt giữ lấy một tia nắng có thể mang tên Em ? "
. . .
Vài ngày sau, Thật T́nh vào bài viết ấy và tải vào tấm ảnh hai bàn tay nắm lấy nhau ở băi cát vàng của biển . Trời trong vắt xanh xanh, bàn tay đàn bà có nhẫn cưới ở ngón áp út , giữa kẽ ngón tay có những ánh màu xám trong ảnh ....
Nàng đọc lại bài ḿnh đă viết, nh́n tấm ảnh . Buồn tênh, nàng xoè ngón tay đeo nhẫn của ḿnh , nh́n lên màu tường xanh nhạt ở pḥng khách thấy tấm ảnh đám cưới có cô dâu chú rể từ một ngày ấy . Hai nụ cười tươi, tươi .
Cúi xuống nh́n bàn phím chữ , ngẩng mặt lên nh́n màn ảnh, t́m lại bài viết về nắng trên biển, bàn tay trong bàn tay đeo nhẫn cuới từ tấm ảnh kia . Nàng nén tiếng thở dài, bấm nút hủy bài .
Chữ của văn chương biến mất ; Tấm ảnh minh họa cho chữ biến mất .
Blog tên là Nắng . Nắng muốn đơn giản . Blog kia tên là Thật T́nh . Nhưng từ một nỗi cô đơn nào đó có thật trong tâm hồn , người ta không măi cóthể nào mà Đơn Giản Thật T́nh đâu .
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675351
04/25/2014
|
.
CHẠY TRỐN.
___________________________________________________________
Thật là một ngày đoảng vị ! Làm đâu hỏng đấy : Ra đường trợt ngă, vào lớp th́ mất tập vở, về nhà th́ điện cúp , tḥ đầu ra vườn th́ nghe vợ chồng hàng xóm cái nhau ỏm tỏi " Tao giết mày, tao đập mày - Xéo ngay đi ..."
Nhỏ chán nản , lắc đầu, ḷ ṃ vào bếp ,bắt nước pha ly cà phê . Đèn đóm tắt hết, điệu này thế nào cũng phải gặm bánh ḿ và học bài dưới ánh nến ( lại có tật sợ ma )
Chợt dưng, dưng mà thấy chán đời, chán học, chán bạn bè, chán cả chuyện lấy chồng .
Nhỏ ngồi uống cà phê, vén tóc . Cắn bút . Nhỏ đang muốn quậy phá cho tiêu tan bớt bực dọc . Có lúc Nhỏ chỉ muốn làm con trai để thỉnh thoảng buồn buồn cái ǵ đó, gây sự, săn tay áo đấm đá ( Chắc là thượng tay hạ chân xong th́ đă đời lắm dù sứt trán u đầu - Ngày xưa, bố hay kể chuyện bố thích đánh nhau, cho đến ngày lên dại học, gặp mẹ nên bố dịu đi - Bố chép miệng, xoa đầu con gái : T́nh yêu làm người ta thay đổi như thế đấỵ , con ! )
Nhỏ chẳng hiểu ǵ về t́nh yêu . Nhỏ chỉ thấy trong ánh mắt của thằng bạn học có cái ǵ khác lạ và nó hay lẽo đẽo theo Nhỏ mỗi lần tan lớp . Nhỏ kệ, Nhỏ lờ lờ cho dù có lúc thấy ḿnh thiếu cái ǵ đó khó nói .
Lắm lúc, Nhỏ cũng thử thèm đọc một lá thư t́nh. Thử xem sao ....
Mà sực nhớ lại th́ cái thằng bạn học có ánh nh́n rụt rè ấy chỉ giỏi toán và dốt văn nên có lẽ nó không bao giờ biết viết thư t́nh . Chả lẽ khi nhớ Nhỏ, nó gửi cho Nhỏ một trang giấy ghi toàn là phương tŕnh toán học ? Trong t́nh yêu th́ phải có thơ, có nhạc , có ḍng chữ mềm chứ ?
Có lần mẹ rù ŕ với con gái như khuyên bảo :
- Ráng học hành đi, con ! Đừng mơ ảo với ba cái t́nh cảm lăng nhăng .
Nhỏ cong cớn môi, làu nhàu :
- Con biết ḿnh phải làm ǵ mà, mẹ . Thế mẹ biết yêu lúc bao nhiêu tuổi ?
Hỏi để mà hỏi vậy thôi , v́ làm như đó là chuyện bí mật của người lớn v́ mẹ không thích bị khẩu cung . Lắm khi Nhỏ bực dọc v́ không thấy mẹ thử hạ ḿnh như một người bạn để choàng vai con , cùng ngồi xuống thềm cửa . Nhỏ rất thèm được mẹ hỏi han : Con có điều ǵ phân vân ? Tâm trạng con ra sao ?
Ngồi ngẩn ngơ, cứ gậm gậm đuôi cây bút, Nhỏ bỗng thèm yêu, yêu là sống theo một cách khác, sống hoàn toàn với cảm giác được săn đón, được săn sóc, được cưng chiều .
Nhỏ loại h́nh ảnh thằng nhóc học tṛ ấy trong đầu để thay thế bằng h́nh ảnh của một người lớn ( đàn ông ) vững chăi hơn .
Trong đầu Nhỏ phân loại 2 hoặc 3 type đàn ông ấy như sau :
- Người lớn - đă có vợ . Công việc làm ăn vững .
- Người lớn- Ly dị rồi, hoặc goá vợ . Đầy kinh nghiệm sống .
- Người vừa vừa lớn- Chưa bao giờ dám lấy ai .
Ḍ lại những ư nghĩ kỳ khôi ấy trong tâm tưởng, Nhỏ chóng mặt, nhức đầu muốn khóc lên thật to .
Cái bóng của Nhỏ hắt lên tường thầm thầm từ ánh nến đă như một sự chạy trốn . Nhỏ nh́n trừng trừng và nói với cái bóng ấy : Ta sẽ làm ǵ để đừng chạy trốn với chính ḿnh ?
( Có thể chừng vài ba năm nữa, Nhỏ thể nào cũng có câu trả lời )
đăng sơn.fr
http://dtphorum.com/pr4/showthread.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675353
04/25/2014
|
.
NHỚ
.
Mỗi sáng thức dậy, mở cửa sổ cho gió lùa vào . Nhẹ nhàng ngồi chờ cà phê mới và ăn sáng, nghe tiếng dương cầm và lúc sau, khều cục nhớ . Nói với nó :
" Đừng nhớ anh - Hăy đừng thèm nhớ "
Nó mà căi lại th́ bịt miệng nó cho nó im
Nó cựa quậy th́ trói nghiến nó lại để trang điểm, thay quần áo đi làm .
Lái xe trên một con đường đẹp có hiu hiu nắng, nhỡ mà cục Nhớ thức dậy đ̣i nhớ th́ nạt nộ nó :
- Im ngay cái mồm !
Cấm ỉ ôi, lè nhè . Nhức đầu .
Thế là cục Nhớ tiu nghỉu lặng thinh nguyên ngày .
Được yên thân làm việc với bao sự chú tâm .
Cục Nhớ nằm dài trong cái xó xỉnh .
Chiều đi làm về, mở ví, lục bóp xem cục Nhớ đang làm tṛ trống ǵ . Nó thấy ánh mắt cô chủ, nó tơn tè như bị bắt gặp đang ăn vụng .
Cô chủ hét lên :
- Ḿ đang làm cái tṛ ǵ thế ?
- Tui .... Tui đang thử nhớ chàng .
Đồ khỉ gió ! Mắc chi mà nhắc hắn chứ ?
Thôi đi - Bộ rảnh rang lắm chắc ?
Nói cho ngon cái miệng đó thôi .
Trăng buổi tối đang ngất ngưỡng đầu cành khi nh́n qua khung cửa có mùi hoa dạ lư
Thấy thiếu, rồi thèm một tiếng nói .
Nhớ ơi, ta phải làm ǵ ? Làm sao ?
Nhớ liếc cô chủ đang thẩn thờ buồn bă nên hắc nho nhỏ :
- Gọi cho hắn đi .
- Chả biết nói ǵ mà ...
- Th́ cứ gọi . Nói với hắn là em lỡ nhớ anh
Xời ! Xời ! Tự ái nổi lên dồn dập . Run run bàn tay mỏ phone gọi hắn . Nghe hắn cười,ấm - Nhẹ :
- Nhớ há nhớ ?
Chối bai bải :
- C̣n lâu mới nhớ
Bên kia cười ḍn tan, tưởng như đang nhai bánh tráng :
- Nhớ th́ nhận là nhớ . Chối làm ǵ ?
- Hứ !
- Nhỏ nè . Tui đi guốc trong bụng em mà .
- Ai mở cho mà đi ?
Lại cười, tiếng cười thấy dễ ghét :
- Tui cũng đang nhớ em mà
- Sao không gọi phone hỏi thăm tui ha ?
- Tui sợ em chảnh,em kiêu kỳ , tui nhớ âm thầm cho nó gọn
Nghe mà muốn bật khóc . Đang sụt sịt như con chuột th́ hắn đoán được bên đầu dây kia ; Hắn quưnh :
- Ở yên đó đi . Tui ghé em . Để tui chạy xe chậm răi . Lỡ có ǵ ....
Cô chủ rời máy phone , quay lại thấy cục Nhớ thập tḥ lè lưỡi . Cô nạt nó :
- Chui vào giường ngủ đi . Đồ lắm chuyện .
Cục Nhớ ngoe nguẩy , lúc lắc bỏ đi sau khi nói móc kiểu trống không :
- Biết mà . Không có ai th́ cần đến tui ; Có hắn rồi th́ đuổi người ta đi .
Cô chủ cười nhỏ nhỏ . Híp mắt thấy xinh xinh .
Phải rồi ; Khi có anh, em chẳng cần ai ( Ai là cục Nhớ ) .
đăng sơn.fr
.
|
|
aka47
member
REF: 675355
04/25/2014
|
Đọc bài Thày ĐS thấy "thấm" cái chi lạ.
Cảm ơn Thày nhiều.
Học hỏi ở Thày nhiều lĩnh vực lắm Thày ơi. Nhất là giao tế xă hội.
hihii
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675357
04/25/2014
|
..
Cô giáo ThanhThanh !
Sao ngộ ! Lúc này, em gọi anh bằng thầy giống cô học tṛ người dưng Thy Nguyên ?
Chúc em vui khi đọc .
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675363
04/25/2014
|
.
** ở nƠI rất XA & Đắng chút thôi cà phê ơi .
1.
Phải rồi, khi ở một nơi rất xa th́ dễ ǵ mà gần ( nói theo kiểu huề vốn , mà không huề th́ cũng phải thế thôi ) Tất cả t́nh cảm chỉ nằm gọn ở ḍng chữ .
Có lắm lúc, chữ ṃn vẹt ẩn biến ở quyển sách đời đón bụi và màn nhện .
Thỉnh thoảng, quay lại t́m ḿnh ở một chỗ nào của kư ức . Thảng hoặc nh́n thấy một cái tên . H́nh như đó là ngày xưa .
2.
Buổi chiều, thấy thèm ly cà phê . Không phải v́ buồn ngủ mà tự nhiên thèm chất đăng đắng . Thèm thấy màu đen như ánh mắt con nhỏ có màu xam xám đen mỗi khi uống cà phê một ḿnh và buồn bă .
Con nhỏ ấy ghiền cà phê, c̣n tôi th́ không, có đôi lúc tôi ghiền cái nửa như ngang ngạnh , nửa như chán chán đời của nó khi nó đi lạc .
Tôi biết nó mong có một lần được gặp tôi, để tôi trêu nó và xoa đầu nó như trẻ nít . Nó đă nói :
" Làm như em c̣n nhỏ lắm á ?! " " Gặp anh để biết anh ra sao ? Giống cái ǵ ? "
Phải rồi, em c̣n nhỏ nhít lắm v́ tôi đă viết lúc em chưa ra đời với hai con mắt tṛn xoe .
Và khi tôi rời thành phố có những ṿng xe dạo đêm th́ em c̣n nằm trong cái nôi với tiếng ru của mẹ .
Ṿng đời quay tṛn tṛn . Và ṿng đời đă làm em và tôi chẳng bao giờ gặp nhau .
V́ thế - Có khi em gặp tôi chỉ qua những ḍng chữ ở chủ đề " ChợtNhiên "...
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
aka47
member
REF: 675364
04/25/2014
|
Dạ...em bắt chước chị Thy Nguyen đó.
Thấy chị kêu bằng Thày em rất cảm kích.
Danh từ Thày đối với em là một tiếng gọi trân trong và kính mến.
Nó có một sợi dây liên hệ gần thật gần mà xa cũng thật xa.
Tiếng Thày nói chung là sự kiến thức của người đó truyền đạt lại cho người khác dưới bất cứ h́nh thức nào.
Nhưng chắc chắn ở đây không giống như tiểu thuyết V̉NG TAY HỌC TR̉ của NGUYỄN THỊ HOÀNG..Phải không Thày?
Hy vọng chị Thy Nguyen cũng nghĩ như em v́ có 2 từ "người dưng" mà thày ưu ái dành riêng cho Thy Nguyen th́ nó hơi khác một chút.
hihii
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675365
04/25/2014
|
...
CHUYỆN NHỎ -
___________________________________________
Chuyện nhỏ và đơn giản mà thôi .
Có cô nhỏ kia, cô hay cười hihi và thích pha tṛ .
Hỏi cô :
- Tại sao cứ hihihi như thế ?!
- Hihihi . Tại muốn làm đời vui mà .
- Bộ đời buồn lắm sao , em ?
Cô ngước mắt ngó lên một khoảng trời cao đang có nhiều mây xám . Trời đang muốn mưa . Mưa nhiều quá sẽ làm ḿnh ướt át và có khi làm ḿnh lạnh và buồn .
Kéo cô vào quán nước, gọi cái ǵ âm ấm cho cô uống . Nhắc cô cười " hihihi " lần nữa . Lần này ,cô không hihihi bằng vành môi thắm hồng mà cô cười bằng mắt .
H́nh như buổi chiều sắp mưa nhưng thấy chiều đẹp hơn v́ có nụ cười .
V́ thế, người ta cười với nhau .
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675367
04/25/2014
|
..
HỌCTR̉ngườidưng -
Lâu lắm rồi, không thấy bóng dáng cô . Có một vài lần thấy chữ của cô vào thăm tôi ở Blog Chúng Ḿnh và để lại dấu tay + một bài thơ .
Tôi đă nói rồi : Thơ của em buồn lắm v́ vụn và vỡ như những mảnh ghép của thời gian . Tôi sợ thấy tôi buồn khi đọc thơ của em cho dù đă dành riêng một chủ đề ở Blog để giới thiệu tác phẩm của em ( như một tiếng nỉ non trong đêm và những giới hạn giữa sự cô đơn và niềm vui pha chất xám )
Và ta ít khi nào đụng nhau ở mặt chữ . Thỉnh thoảng thôi - khi tôi có dịp quay về .
Bởi vậy, tôi gọi em là Học Tṛ Người Dưng - v́ ở một nơi rất xa
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675370
04/25/2014
|
.
NGỘ !
Nhỏ kia hỏi 5 câu kỳ cục ở một chủ đề, đọc thấy phát giận _
Đây là 5 câu kinh dị về T́nh Yêu của hắn - Hắn hỏi th́ ḿnh trả lời :
Theo thứ tự 5 câu hỏi ngồ ngộ của ThanhThien th́ tôi cố vấn đại cho em đỡ ỨC - Như sau :
1- Nếu mới gặp lần đầu, người ấy ấy nắm tay ḿnh là sao ?
- Là hắn muốn dê ḿnh - Cẩn thận - Nguy hiểm đến tính mạng !
2- T́nh yêu đích thực phải "cho đi" chứ không phải nhận về ?
- Sai bét ! Là lấy cả vốn lẫn lời - Dại ǵ mà biếu không - Lỗ chỏng vó á !
3- Em có thể yêu một người qua điện thoại được không ?
- Xời ! Được chứ - Yêu th́ cứ Y Ê U nhưng đừng gặp nó, mất công bổ ngửa !
4- Có cách nào để không đau khổ khi chia tay một người?
- Có chứ . Hăy xóa bộ nhớ trong đầu ḿnh sau khi thút thít chừng vài chục năm
5- Làm thế nào để những mối t́nh về sau vẫn đẹp như mối t́nh đầu ?
- Hăy tập cách nói dối là : " Em chưa từng yêu ai như đang yêu anh .
Xời ! Thấy mà ớn !
Sau khi trả lời xong 5 câu hỏi của cô, tôi muốn đi tu .
Amen -
đăng sơn.fr
|
|
thanhthien8
member
REF: 675383
04/25/2014
|
Mến Chào anh ĐăngSơn!
Chủ nhà chắc khoẻ phải hông ạ?
Anh ĐăngSơn nói đúng rùi, cái con nhỏ nào đó
hỏi 5 câu thấy phát giận, anh có giỏi nhảy vào oánh nó xem sao
Mà sao nghĩ lùi nghĩ lủi thấy cái con nhỏ đó quen quen
Huh.. Sao nghĩ không ra nó là ai mà sao to gan thế nhỉ?
Dám khoe gan làm anh phát giận ... hahaha.
Chúc anh Đăng Sơn sớm t́m ra cái con nhỏ đó để rủ nó đi tu.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675409
04/26/2014
|
.
hơ hơ ...
Cám ơn ThanhThien
nds
_
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675410
04/26/2014
|
.
1 + i = ......
Đó không phải là một con toán . Con bé biết là như thế sau khi tan buổi học v́ mặt bé buồn như bầu trời nặng mây .
Con bé nghe tiếng thầy gọi :
- Này, nhỏ !
Định lờ đi, khỏi nghe v́ khi ḿnh buồn bă quá độ, ḿnh không muốn gặp ai . Gặp để làm ǵ ?
Con bé dợm bước ra cửa . Thầy lại gọi giật ngược :
- Nè , bé con ! Sao không trả lời ? !
Con bé chớp mắt :
- V́ Ly đang buồn quá .
Biết là như thế . Nh́n là biết rồi .
- Em có thể nói cho tôi nghe không ?
- Rồi thầy nghe xong, sẽ buồn hơn .
- Đừng lo cho tôi, tôi quen rồi . Tôi là người lớn mà .
Vậy th́ bé kể chuyện nhân vật thứ 3 trong cuộc . Người ấy cướp mất mẹ của bé, bé thui thủi ở với ba . Ba không thể nào là mẹ cho dù ba biết khóc ở những đêm rất sâu . Bé cũng khóc theo ba .
Thầy nghe xong , dịu giọng :
- Tôi có thể làm ǵ cho em ?
Ngoài cửa sổ nh́n ra lớp học . Trời đang mưa to, thầy thấy con bé khóc ; Giọt lệ lăn tṛn trên má đẹp hơn những giọt mưa .
Rồi thể nào cũng phải nguôi ngoai thôi, em nhỏ . Những cái ṿng tṛn của thời gian sẽ làm em vững hơn . Khi đó, em sẽ hiểu được tại sao là 1 + 1 = ...3
[/COLOR][/I]
đăng sơn.fr
( Viết chung với Khải Ly )- viptruyen. vn
|
|
thynguyen81
member
REF: 675413
04/26/2014
|
Thầy kính mến!
Cho phép HTND được gửi lời chào chị ThanhThien và bạn Aka ở đây nữa Thầy nhé!
HTND vẫn đọc những nơi Thầy đến. Mảnh đất nào Thầy gieo trồng cũng đều có HTND ghé đọc và ngắt hoa. Chỉ có điều em chỉ đến, lặng nh́n rồi đi mà ko để lại lưu bút nào.
Giữa tháng 5 Phố đông người xuất hiện. Thầy c̣n ở địa chỉ cũ ko? HTND gửi sách đến Thầy.
@ Aka ơi! HTND là một cái tên mà TN rất thích. Hiii. Nó rộng hơn cả nghĩa ǵ đó mà ko thể nói thành lời. Sự ảnh hưởng của những điều có khi tưởng như đơn giản nhưng phù hợp trong văn cảnh và cuộc sống th́ lại ư nghĩa với nhiều người. Cảm ơn Aka động viên Thầy tṛ TN nhé!
@ Chị ThanhThien quư mến!
Em mong đến chị mọi điều may mắn và b́nh an ạ!
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675458
04/27/2014
|
....
HTND -
Ok - Tôi vẫn ở chỗ cũ .
Vui khi em trả lời . Bây giờ, em đọc thử một bài buồn bă nhất mà tôi viết .
Đọc xong, tôi hy vọng là em sẽ viết văn .
đăng sơn.fr
.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675459
04/27/2014
|
.
LyLy Đừng Khóc .
1.
Chuyện Ngày Xưa -
Ngày xưa, làm chân thứ kư ở một văn pḥng,chú ghét thấy con gái khóc lóc lắm .
Chú kể cho bé biết tại sao chú ghét : Ngày ấy , chú vừa 22 tuổi, vừa đi học, vừa đi làm . Ở chỗ ấy có một con bé chừng 19 tuổi rưỡi. Nó hay khóc nhè . Ít khi thấy nó cười vui . Mỗi lần nó khóc, chú muốn đấm cho nó vài cài, v́ khi khóc, nó xấu lắm .
Nó ngồi bàn bên cạnh chú . Một buổi sáng kia, thấy nó đang đọc cái ǵ đó, nó bỏ bàn phím để hu hu và hu hu . Chú ngừng làm việc bảo nó . Giọng chú sẳng lè :
- Có im đi không th́ bảo ? Sao sáng nào cũng nhè như thế chứ ? Đúng là con gái hay nhè .
Nó lại thút thít, ch́a cho chú lá thư nḥe nhoẹt . Nó bảo là nhận được thư t́nh có dấu máu đỏ tươi .
Chú đỡ lấy lá thư và ṭ ṃ đọc . Trời ơi ! Đúng là một lá thư t́nh kiểu hồ quảng, cải lương . Thằng con nít ấy dọa treo cổ tự tử nếu nàng không đáp lại t́nh của hắn .
Chú gấp lá thư, bảo con bé mít ướt : Đừng lo, nó chỉ dọa ma mà thôi ,em
- Thật hở ?
- Thật chứ ? Nếu em bảo nó là " Tao không yêu mày . Mày ngon th́ cứ treo cổ đi " .
Con bé trố mắt cười hihihihihi .
Và nó nài nỉ : - Viết trả lời ra sao anh ? Chẳng lẽ ..... ?
Chẳng lẽ cái con khỉ khô . Và chú bỏ việc đang làm, viết hộ nó một bức thư t́nh . Từ đó , chú mơ thấy ḿnh là nhà văn .[/COLOR]
2.
Chuyện Bây Giờ .
Bây giờ, chú đă là đàn ông với một chút băn lĩnh - không nhiều th́ ít và chú thích thấy con gái khóc . Khóc càng nhiều càng tốt , v́ khóc là sẽ làm nhẹ ḷng .
Chú đă thấy cháu khóc khi cháu nhớ mẹ của cháu . Cháu thăm thẳm đợi mẹ và cháu thèm nói với mẹ những điều dấu kín trong ḷng cháu .
Chú không phải là cháu - nhưng chú có thể hiểu cháu . Ngày yêu và lấy vợ . Chú bảo nàng :
- Anh ghét và thù lắm một người mẹ bỏ con cái .
Nàng gật đầu và ch́a ngón tay cho chú đeo nhẫn cưới . Ở nhà thờ, nàng khóc và chú khóc . Những ḍng lệ đă ḥa vào nhau để sau đó có thêm những đứa con kháu khỉnh .
Nàng là ca sĩ sân khấu thời ấy và nàng đă bỏ tất cả những ánh đèn để làm mẹ . Chú yên ḷng . Những ngày nàng có điều buồn bă, nàng biết ngồi im để khóc . Chú lại gần nàng, vỗ về :
- Cứ khóc đi cho nhẹ ḷng . Miễn là em đừng bỏ đi đâu . Nếu một ngày nào, em rời anh . Anh sẽ không khóc đâu , em .
Và nàng ở lại . Và chú không khóc .
Chú viết cho cháu những điều vui buồn . Hăy giữ lại một nụ cười ( cho dù là đôi khi cháu ướt ở đôi mắt cháu )
LyLy đừng khóc nữa - Một ngày nào đó, mẹ cháu sẽ khóc với cháu . Khi ấy, hăy ôm thật chặt mẹ vào ṿng tay và nói với mẹ : " Mẹ ơi, con muốn viết về mẹ - Mẹ ơi ! "
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675461
04/27/2014
|
.
AN PHẬN .
...
Đó là một cái tựa mà tôi ghét . Ghét chữ duyên số - Ghét chữ số phận v́ miễn cưỡng và có vẻ tiêu cực .
An phận là ǵ ? Là để cho đời cuốn trôi như trôi theo ḍng nước ? Là gió chiều nào ,ta buông theo chiều ấy ? Và đành ḷng ư ?
Steve Jobs của Apple có an phận không sau khi biến Iphone, Ipad thành món hàng tiêu thụ ?
Bill Gate là ai và sẽ an phận ra sao khi đẩy Window thống lĩnh thị trường ? Và Richard Anderson đă làm ǵ với Virgin Megastore ?
Tôi không dùng chữ " An Phận " khi viết . Tôi dùng chữ để sai khiến tôi . Và tôi viết truyện ngắn để gửi đến những tấm hồn biết cưỡng lại chữ An Phận .
Đừng mơ làm một nhà văn với chữ An Phần và buông tay .
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675462
04/27/2014
|
.
.........
Có rất nhiều người trẻ tuổi muốn làm nhà văn .
Nhà văn là cái ǵ chứ ?
Có phải là kẻ c̣ng lưng và đi nhặt chữ ở đâu đó để nhét vào những khoảng trống cho đầy trang giấy ? Có phải là những kẻ chuyên đị nhặt nhạnh những điều kẻ khác đă viết, rồi về nhà ghét lại để thành câu viết của ḿnh ?
Tôi ghét những kẻ mạo nhận là nhà văn như thế -
Muốn làm nhà văn ư ?
Hăy quên đi chuyện làm nhà văn với danh từ rất ảo vọng . Nhà văn chẳng là cái thá ǵ nếu cứ ngồi cắn bút mộng mơ . Tiểu thuyết ư ? Kiếm hiệp kiểu Trung Quốc ư ?
Quên cái chuyện là nhà văn đi . Hăy thật là ḿnh .
Khi buồn bă - Hăy kể thật về cái buồn . Khi nổi giận , hăy nói tại sao ḿnh giận với trái tim bốc lửa . Khi viết, ta có thể nào quên đi những kẻ giả dạng ḿnh đă là nhà văn ?
Để có thể viết . Viết rất thật, viết rất gần và hăy biết khóc khi ḿnh viết .
đăng sơn.fr
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
8
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|