hoasenhanoi99
member
ID 75582
06/04/2013
|
Nhớ
Nhớ là một động từ.Nhớ mới nghe qua thấy sao mà ủy mị, sao mà rắc rối.Nhưng .... sống ờ trên đời ai mà chẳng ít nhất có vài lần nhớ thương.Nhớ quê hương, nhớ mẹ cha, nhớ nhà, nhớ...... và trên tất cả là nhớ người ḿnh dấu yêu.Nỗi nhớ người thương có lúc nhẹ nhàng như gió thoảng , cũng có lúc ào ạt dâng trào như sóng biển khơi.Sẵn sàng cuốn phăng tất cả trong những ngày biển động.
Đôi khi nỗi nhớ thật là giản dị.Có khi chỉ là nhớ bát canh Cua hay là một que kem sữa dừa, ly trà chanh hè phố.....Tựu trung là nhớ.......
Có lần nào ta đă thốt lên :
- Chao ôi ! Sao mà nhớ quá đi thôi!
Khi nh́n thấy một điều ǵ đó gợi lên một nỗi nhớ. Nhớ thường đến âm thầm , len lén bước vào cuộc đời của ta lúc nào ta chẳng hay ,chẳng biết cùng với những bộn bề của cuộc sống cơm áo gạo tiền.Nhớ cũng là cảm xúc dành riêng cho loài người. Bởi có những niềm thương nhớ làm con người ta chết đi hay sống lại.Nhớ vùa là đặc quyền, đặc lợi của con người nhưng nó cũng là nỗi đớn đau bất tận.
Nhớ của người xa xứ khác với nhớ của người ở lại.Nhớ của trẻ con cũng khác xa với nhớ của người trưởng thành.Nhớ bạn bè khác với nhớ người thương.Nhớ quên hương không giống với nhớ về ngôi trường cũ.Nhớ về một thời thơ dại khác xa với nhớ về thuở kiêu hùng đánh đông dẹp bắc.Cũng có khi chỉ đơn thuần là nhớ một bài thơ, một câu ḥ hay một lời ru.
Nghe đâu đó lời của một bài ca đă cũ :
- Nhớ những chiều hoàng hôn rớt trên vai...bước chân đi ḷng thương nhớ ai hoài...nhặt mưa rơi ḷng thương nhớ khôn nguôi, biết bao giờ vơi........
Sài g̣n chiều nay có mưa rơi.Em nhớ anh như bao nhiêu ngày em vẫn nhớ , nhưng em nhớ nhiều hơn trong những chiều mưa.
Ở nơi ấy,trời có mưa không nhỉ? Và anh có nhớ ǵ trong một chiều mưa...? Hạ sắp qua rồi và phương Bắc lại đă chuẩn bị vào Thu.Thu Hà nội có Sen Hồng và hương Cốm nhè nhẹ quyện vào nhau ,thêm mùi hoa Sữa nồng nàn làm tăng thêm nỗi nhớ cho những người đang ở rất xa. Nhớ Hồ tây tràn ngập sương mù.Nhớ Hồ gươm đèn hoa giăng kín những mùa lễ hội.Nhớ lắm những con đương ta đă đi qua.......và nhớ tất cả những ǵ giờ đă thành kỷ niệm.Em lại chợt lỡ miệng than lên một tiếng vô t́nh :
-Chao ôi là nhớ !
Chắc rồi anh lại cười khi biết là em đang nhớ đúng không nào ?
Rồi anh lại nói : Ai mà chẳng nhớ,Nhớ là của chung tất cả mọi người chứ đâu phải là tài sản của riêng Sen. Ghét anh ghê vậy đó bởi v́ sao anh biết không ? Bởi v́...... em chẳng nói đâu để anh đoán già đoán non cho bơ ghét ......Nhưng mà nè ! Em đang nhớ Anh !!!
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat