hoasenhanoi99
member
ID 75959
08/01/2013
|
Những Linh hồn Qụa tha ( phần 12)
Lời trần t́nh của Nhi ( tức Dương Cầm )
Tôi sinh ra trong một gia đ́nh có cha mẹ là người gốc Hà nội.Cha mẹ tôi khi đó đang làm công việc kinh doanh ở Moscow.Cha tôi là môt người đàn ông tài giỏi và rất có khiếu kinh doanh.Ông là một doanh nhân khá thành đạt và được nhiều người kính trọng.
Cha rất yêu chiều tôi.Dù thời gian của ông là vàng ngọc nhưng mỗi khi có chút rảnh rỗi là ông chạy ngay về nhà đưa tôi đi dạo qua những con đường ngập hoa ở Moscow.Những lúc đó cha thật gần gũi và tôi luôn được sống tràn trề trong t́nh yêu thương của cha.
Cha thường rất hay chơi đùa với tôi .Hai cha con cùng nhau xếp h́nh đồ chơi bằng nhựa, xếp thành những ṭa lâu đài lộng lẫy .Nghề nghiệp chính của cha là kỹ sư xây dưng nên ông ấy rất giỏi sắp xếp các h́nh khối thành những ngôi nhà cao tầng đẹp mắt khiến tôi rất ngưỡng mộ.Tôi yêu cha vô cùng.Tuy chỉ là một đứa trẻ ranh nhưng tôi biết ḿnh gần gũi và yêu quí cha c̣n nhiều hơn cả mẹ.Đó phải chăng cũng là một điềm báo trước những bất hạnh sau này?????????????
Ngày vui ngắn chẳng tày gang,hạnh phúc quanh tôi bỗng nhiên sụp đổ tan tành trong giây lát.Tôi khi đó chỉ là một đứa trẻ , tôi không hiểu v́ sao nên nỗi.Chỉ biết rằng, từ sau cái ngày định mệnh đó, tôi buộc phải rời xa người cha mà tôi rất hằng yêu quí để trở về quê hương Việt nam vốn rất xa lạ với tôi.
Từ đó tôi sống cùng mẹ, ông bà ngoại và các anh chị em của mẹ.Nhiều đêm , tôi khóc thầm nhớ cha, tôi hỏi mẹ :
-Cha đâu?
Không trả lời tôi , mẹ chỉ lắc đầu , rồi mẹ khóc, bà ngoại tôi thấy con gái ḿnh khóc bà cũng khóc ,thấy bà và mẹ khóc tuy chẳng hiểu có chuyện ǵ đă xảy ra nhưng tôi cũng khóc theo.Khóc chán chê rồi tôi lăn ra ngủ, trong khi tay vẫn c̣n gh́ chặt con gấu bông ngày xưa cha đă tặng cho tôi.Lẫn lộn trong mơ là những h́nh ảnh cha về, âu yếm hôn lên má tôi và những cái ôm thật chặt.
Mỗi năm cha tôi chỉ về Việt nam có một lần.Ông thường mua rất nhiều quà cho tôi.Tôi thích lắm và rất hănh diện khoe với bạn bè về những món quà cha mua từ bên kia mang về cho tôi.Những lần về Việt nam, cha không sống cùng hai mẹ con mà ở bên nhà bà nội.Cha đón tôi qua đó rồi đưa tôi đi chơi, đi mua sắm tất cả những ǵ tôi thích.Thỉnh thoảng tôi c̣n nh́n thấy cha đưa cho mẹ rất nhiều tiền.Ngày đó , tôi chẳng hiểu ǵ, tôi cứ ngỡ đâu cuộc sống như thế là hạnh phúc.Ôi ! Tôi đă yêu cha nhiều biết bao nhiêu.....
Thế rồi cuộc đời chẳng bao giờ đẹp măi như tôi tưởng .Một biến cố lớn đă xảy ra trong cái năm tôi mười ba tuổi.Trong một lần ghé nhà bà nội để nhận quà của cha gửi về từ Moscow.Tôi choáng váng khi chứng kiến một sự thật mà có nằm mơ tôi cũng chẳng tưởng tượng ra nổi.Một phụ nữ chân dài,c̣n rất trẻ, ăn mặc khá ḷe loẹt và đeo đầy trang sức đắt tiền ở nhà bà nội . Cô ấy tự nhận là vợ mới của cha tôi.Trong lúc tôi c̣n đang ngỡ ngàng chưa biết thực hư thế nào th́ cô ấy vứt ra bàn pḥng khách nhà bà nội một xấp ảnh màu chụp cảnh đám cưới lộng lẫy, huy hoàng của cha và cô ta như để chứng minh.Chưa dừng lại ở đó, cô ta c̣n đưa cho tôi xem những bức h́nh cha đang âu yếm ,cưng nựng hai đứa trẻ một trai một gái mà cô ấy nói đó là hai dứa em cùng cha khác mẹ với tôi ( tức là con của cha và cô ấy sinh ra ).
Tôi khi đó mất hết tinh thần chẳng c̣n tỉnh táo , đầu óc quay cuồng bấn loạn.Tôi chỉ kịp nh́n thấy sự độc ác , hả hê ánh lên trong đôi măt người vợ mới của cha.Cho đến bây giờ cái ánh mắt độc ác đó, cái vẻ mặt dương dương tự đắc đó vẫn c̣n ám ảnh tôi.Tôi mong sao không bao giờ phải gặp lại con người đó.Điều này cũng là một trong những lí do mà sau này tôi luôn né tránh gặp mặt cha ḿnh.
Tôi quá ngỡ ngàng, tôi hoàn toàn không biết chuyện ǵ đă xảy ra.Chuyện mẹ cha li hôn và cô vợ mới, rồi cả những đứa em từ trên trời rơi xuống nữa đă vượt quá sức chịu đựng của một đứa trẻ như tôi.Tôi muốn về nhà, tôi chỉ muốn về nhà.
Tôi vội vă xin phép ra về mà trong ḷng như đứt từng khúc ruột.H́nh ảnh về một người cha tốt đẹp và hào hiệp hoàn toàn sụp đổ trong tôi.
Tôi khóc như mưa , như gió.Run rẩy ḷng tự hỏi ḷng: Tại sao cha mẹ lại giấu tôi một việc tày đ́nh như thế???Đă có mấy lần tôi suưt nữa đâm đầu vào ô tô chết quách đi cho rồi.Nhưng cuối cùng tôi vẫn sống , tôi chạy vào pḥng ḿnh chốt chặt cửa lại.Tôi khóc ngất đi, ch́m trong lẫn lộn giữa mơ và thật, cứ hư hư ảo ảo suốt mấy ngày mặc cho ông bà, các bác và mẹ tôi ra sức khuyên can.Tôi hận cha ḿnh, tôi đă rất hận ông ấy.
Từ đó , tôi trở thành một con người khác.Nụ cười đă chẳng c̣n thường trực trên môi, thay vào đó là vẻ mặt khó đăm đăm khó ưa, khó gần nhưng tôi mặc xác cho ai muốn nghĩ về tôi như thế nào cũng đươc. Tôi chẳng thèm quan tâm. Đồ của cha tặng, tôi lấy kéo thợ may của mẹ ra đâm nát rồi quăng vào một xó.Tôi chẳng c̣n hănh diện về cha nữa.T́nh cha con đă vơi đi quá nửa nếu không muốn nói là gần như đă về không.
Ḷng tôi trống rỗng, nhửng ảo ảnh ngày xưa giờ chỉ c̣n lại là kư ức đau thương.Cứ đêm đêm hiện về ám ảnh giấc mơ tôi.Tôi chết đi một nửa con người.Tôi cũng trở nên vô tâm hơn và ích kỷ hơn.Tôi chui vào cái vỏ của ḿnh không muốn chia sẻ với ai nũa kể cả mẹ và cha.Tôi ngày ngày chim trong mớ truyện tranh để quên đi những điều không cần nhớ.
Tôi cũng trở nên hời hợt hơn để đầu óc không phải suy nghĩ nhiều cho khỏi mệt.Tôi mất định hướng và chẳng biết ḿnh đang muốn ǵ.
Năm nay tôi đă tṛn hai mươi tuổi, cũng đă ít nhiều có sự cảm thông cho cả cha và mẹ.Mẹ tôi sau đó một thời gian cũng tái giá.Nhưng từ trong con người tôi không c̣n lưu giữ những ngọt ngào của t́nh phụ tử nữa.Những việc ông ấy đă làm và đang làm cho tôi, tôi coi như đó là nghĩa vụ của người làm cha mà ông ấy buộc phải làm.Với tôi , tạm thời như thế là đủ
T́nh cảm cha con bây giờ với tôi chỉ c̣n lại là một sợi dây khá lỏng lẻo trong năm chữ : Quyền lợi và nghĩa vụ. Không hơn, không kém, không oán trách, không yêu thương cũng chẳng giận hờn.Tôi biết tôi đă khác xưa rồi , tôi đă quá khác xưa nhưng cuộc đời đă dạy cho tôi nhiều điều.Tôi giờ phải sống cho ḿnh, tôi sẽ chỉ sống cho tôi thôi dù cho ngày mai trái đất này có nổ tung và loài người có bị diệt chủng th́ tôi vẫn cứ là tôi chỉ sống cho ḿnh.
Tôi tin vào luật nhân quả.Năm xưa cha mẹ đă giấu tôi một việc tày trời như thế th́ họ cũng chẳng có quyền can dự vào cuộc sống của cá nhân tôi.Đơn giản thế thôi , đâu có ǵ mà phải thanh minh, thanh nga hay giải thích làm ǵ cho mệt óc............
( C̣n nữa )
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat