hoasenhanoi99
member
ID 76663
11/15/2013
|
Những Linh hồn Qụa tha ( phần 31 )
HỌP LỚP
Sau khi tốt nghiệp phổ thông, bạn bè mỗi người mỗi ngả.Có đến mấy chục năm bạn bè chưa gặp lại.Bỗng nhiên đầu năm 2009 Mr Bê nhận được một cuộc gọi của một người bạn tên Thêm tự xưng là bạn học cũ ngày xưa hẹn gặp.Đang lúc rảnh rỗi, lại bị trí ṭ ṃ kích thích nên Mr Bê đồng ư hẹn gặp ngay.
Địa điểm gặp nhau là một quán cà phê nhỏ nhưng rất đẹp nằm ở phía sau nhà hát lớn Hà nội.Mr Bê vừa đi xe máy trờ tới, th́ đă có đến mấy người bạn cả trai và gái cùng đứng lên gọi lại:
- Ê, Bê ơi ! Bọn tao ở đây nè !
Lẫn trong tiếng gọi í ới là tiếng cười khúc khích của mấy nàng U50 đang cưa sừng làm nghé.Gặp nhau tay bắt mặt mừng, ríu ra ríu rít.Phải mất một lúc Mr Bê mới nhận ra hết được từng bạn một.Đây là cậu Thêm điện thoại lúc chiều đúng không?Cậu này thấp lùn, mắt hơi hiêng hiếng nh́n gian gian nhưng ngày bé cũng học giỏi ra tṛ.Kia là bạn Hà bí thư lớp 8b ngày xưa.Gớm bạn này , ngày xưa nghiêm túc lắm,đến kỳ mà chưa kịp đóng tiền đoàn phí là bạn ấy nhắc nhở ngay.Bạn nữ mặc đầm màu tim tím , xức đẫm nước hoa là ai nhỉ?Mr Bê vỗ vỗ vào đầu rồi reo lên :
-A !nhớ ra rồi là: Mai, Mai hoa khôi đúng không?
Mai cười ỏn ẻn:
-Là Mai đúng rồi , Bê nhớ hay ghê ! Nàng mặc đầm màu tím dịu dàng.
Nhiều lắm, buổi cà phê hôm đó có đến cả chục mạng . Quang, Thêm , Anh, Ngọc, hai Hà , Mai, Hằng , Huệ, Cường, Trâm..........
Tất cả đều đă đổi khác rất nhiều,bởi khi chia tay bọn họ mới chỉ là những chàng trai cô gái vừa mới rời ghế nhà trường phổ thông trung học.Bây giờ tuổi tác đều đă chớm đầu năm , có người đă lên chức ông bà nội ngoại ,nên việc đổi khác là điều không thể tránh được.
Ôn nghèo , kể khổ chán lại quay sang chọc ghẹo lẫn nhau khiến cho họ thấy như được trở lại tuổi hai mươi trẻ trung và mẫn cảm.Thoáng trong đó đă thấy có những cái liếc mắt đầy ẩn ư.
Tan cuộc, trước khi ai về nhà nấy, các cô tranh nhau hỏi xin số phone của Mr Bê.Chẳng chút đắn đo e ngại, chàng đọc ngay số phone của ḿnh cho các nàng ghi lại.
Chàng đâu biết đó là một sai lầm lớn mà sau này đă gây cho bản thân chàng biết bao rắc rối, bực bội khó chịu vô cùng.
Chẳng cần đợi đến mấy ngày, ngay tối hôm đó ,vào lúc nửa đêm, đang lúc ngủ say bỗng nhiên chuông điện thoại của chàng báo có tin nhắn: tít, tít, tít tít.....
Cô bạn bí thư lúc tối nhắn tin ỡm ờ :
- Ngủ chưa? Có nhớ ḿnh không? Hà đây, Hà bí thư chứ không phải Hà quản ca đâu nhé !
Ôi ! Cái cô này hay thật, đêm hôm rồi c̣n nhắn cái tin vớ va vớ vẩn không sợ chồng con nó hiểu lầm à?Thôi kệ có ǵ để đến ngày mai liên lạc lại .Nghĩ vậy nên chàng chuyển máy về chế độ im lặng rồi nhắm mắt ngủ tiếp.
Ai ngờ ,sáng ra vừa mở máy điện thoại, đă có đến cả chục cái tin nhắn của ba cô bạn học cũ.Hà bí thư nhắn cái tin thứ hai đầy giận dỗi:
- Này cậu ngủ rồi hay khinh bạn nghèo không thèm trả lời đấy?
Bê đành bấm reply:
- Xin lỗi bạn, ḿnh ngủ quên.
Đọc tin tiếp theo :
- Bê ơi ! Mai đây ! Ḿnh đang ở Lady hotel , cách nhà cậu khoảng 300m.Nếu cậu rảnh th́ đến với ḿnh nhé ! ḿnh đợi đấy ! Chuyện của tớ cậu biết rồi.Mai đă li dị , hiện đang độc thân.
Đọc xong cái tin mà nóng hết cả mặt.Hú hồn, may mà tối qua tắt chuông nếu không lúc ấy, nhận tin nhắn như thế này, đọc xong thành ra khó xử.
Kéo xuống dưới, đọc tin nhắn tiếp theo:
-Bê ơi ! sao cậu không trả lời tớ ! Đừng có nghĩ ǵ nhé! tớ đùa đấy !
Bê chậc lưỡi:
-Đúng là phụ nữ, chẳng biết thế nào, thật hư hư thật cứ lẫn lộn vàng thau,biết đâu mà lần. Thôi kệ, coi như chưa đọc những cái tin này.
Kéo tiếp xuống lại một tin nhắn mới:
- Hà đây, Hà quản ca chứ không phải Hà bí thư đâu nhé !
Vừa đọc tin nhắn Mr Bê vừa nhớ lại, chàng h́nh dung ra cô bạn này khá xinh xắn. Hiện cô ta đang là hiệu trưởng một trường trung học cơ sở ỏ quân Hai Bà Trưng Hà nội, oai phết ! Chàng mỉm cười.
Kế tiếp , c̣n lại tất cả đều là tin nhắn của Hà quản ca.Bê đọc lướt qua một lượt và hiểu được đúng một ư chính mà cô này muốn nói :Đại loại như là cô nàng mời chàng một buổi cà phê riêng để tâm sự bởi có nhiều chuyện muốn nói.Bê nhắn lại cho cô nàng một cái tin :
-Ô kê ! bất cứ khi nào bạn rảnh? tại hạ cũng xin sẵn sàng.
Nghe nói bạn Hà quản ca lấy chồng là diễn viên .Anh này rất nổi tiếng và khá yêu chiều vợ, nên nàng có thời gian rảnh rang tu nghiệp mới thành công được như bây giờ.Thôi cũng coi như mừng cho bạn.
Bởi ư nghĩ quá đơn giản như vậy nên tối thứ bảy sau khi nhận được lời hẹn của Hà là Bê xách xe đi liền.Đến nơi ! ngồi chưa ấm chỗ, vừa nói vài ba câu chào hỏi th́ Mr Bê nhận được một cuộc gọi của một người bạn trai cùng trong lớp học cũ .Đại loại anh này nói đang ngồi ở quán cà phê đối diện và đă nh́n thấy hai người hẹn ḥ ở đó.Giọng anh này trong điện thoại nghe run run, có vẻ ǵ đấy bất b́nh thường.Bê nghe điện thoại xong chẳng hiểu đầu cua ,tai nheo ra sao, bực bội lên tiếng:
- M ...cái thằng Anh, chẳng biết tại sao nó lại gọi điện thoại nói đang ngồi quán cà phê đối diện nh́n thấy tôi và bà hẹn nhau ở đây.Thằng này vớ vẩn thật, bố khỉ !
Hà quản ca nghe Bê nói xong, mặt tái đi.Nàng giận dữ :
-Thôi về , qua chỗ khác hay để hôm khác tớ nói chuyện cho cậu nghe.Thằng này nó bị điên rồi. Hà đi đâu nó cũng bám theo ŕnh ṃ, bực ơi là bực.....
Chẳng c̣n ḷng dạ nào mà cà phê , cà pháo và tâm sự nữa.Hai người bạn học cũ dắt nhau ra về, cách một đoạn vừa đủ trong tầm mắt , họ nh́n thấy nguời bạn trai tên Anh của họ, đang bám theo với cự ly khá gần , vẻ mặt y hầm hầm tức giân .Được một đoạn , họ tách ra, mỗi người một ngả ai về nhà nấy. Khi đó đường phố Hà nội đă lên đèn, rực rỡ lung linh, huyền ảo nhưng trong ḷng mỗi nguời đều dấy lên một nỗi niềm khó tả ................
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat