kimnganhoa
member
ID 7975
10/31/2005
|
TUI ...TUI...GIẾT HẾT!
Hai anh chàng rủ nhau đi ăn trộm. Một anh th́ điếc, một anh lại ngọng. Hai anh quyết định ăn trộm cau của bà già sát nhà. Anh ngọng trèo c̣n anh điếc th́ ở dưới canh chừng. Anh ngọng leo lên đến ngọn quay xuống nói:
__ Mày ánh ra cho tao dỉa! nhẹ lên!
Anh điếc bảo:
__ Mày cứ quăng xuống đi!
__ Mày ánh ra cho tao dỉa! nhẹ lên!
Anh điếc lại bảo:
__ Đồ ngọng mày cứ quăng xuống đây cho tao, tao chịu hết!
Thế là anh ngọng không chịu được đành từ trên cao đại tiện ngay trên mặt anh điếc.
Quí bạn đừng cho câu chuyện này khiếm nhă nha! Thực chất đây là một câu chuyện vui!
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Ông Trẻ
guest
REF: 59033
10/31/2005
|
Mặc dầu KimNgânHoa đă nói chỉ là chuyện vui, nhưng cũng hơi ... tội cho hai anh tàn tật vốn đă bị tàn tật, lại c̣n cho đi làm nghề bất lương, để phải làm và chịu như thế!
Nhưng thôi, hăy quên đi với bài ca "Chuyến Xe Lưả Mùng Năm" cuả cố nhạc sĩ kiêm ca sĩ quái kiệt Trần Văn Trạch (em cuả Giáo Sư Trần Văn Khê) ngày nào tại Sàig̣n, khi ông kể chuyện chuyến xe lưả thật ồn ào với hai người quen, người đầu toa người cuối toa, phải la thật lớn khi hỏi thăm nhau:
- Anh đi đâu vậy?
- Tôi đi Nha Trang!
- Uả! Vậy tôi cứ tưởng anh đi Nha Trang!
Thân ái,
|
1