hoasenhanoi99
member
ID 81222
01/11/2016
|
Người đưa thư
Táp chiếc xe honda cà tàng trước nhà số 68,người đàn ông nhảy xuống vỉa hè giữa đống thư từ , công văn treo lủng lẳng khắp mọi chỗ có thể trên chiếc xe cũ kỹ .Rút ra một tờ báo rồi chạy vô hiên nhà nhét vội vào ḥm thư xong là hối hả nhảy phốc lên xe đề máy nổ , đạp số, rồ ga phóng vút đi ngay.Thời gian của người đưa thư dường như không c̣n chút dư thừa nào.H́nh như sự sắp xếp quăng đường đi không có ǵ phải bàn căi v́ nó quá hợp lư th́ đống công văn thư báo ngồn ngộn mới được phân phát trọn vẹn trong tám giờ vàng ngọc của người đưa thư.
Tôi chưa bao giờ thấy một người đưa thư nào có h́nh dáng phát ph́ hay dáng vẻ thư thái trung dung.
Tôi nhớ ngày xưa có một bác đưa thư hay tới khu tập thể nhà tôi ở để đưa thư báo.Bác rất vui tính và cẩn trọng.Thư báo của nhà nào bác cũng muốn phát tận tay người nhận.Nếu v́ lí do nào đó ví như gia chủ vắng nhà,đành phải gởi qua người hàng xóm th́ bác dặn ḍ rất kỹ lưỡng.Có vài lần bác nhờ tôi đưa giùm thư báo cho nhà bên cạnh, bác gần như ép tôi phải hứa rằng sẽ đưa tận tay cô hàng xóm và hôm sau thông báo lại cho bác.Lần lần , tôi cũng lây cái bệnh dặn ḍ của bác nên mọi người cứ chọc tôi là bà cụ non.
Bác đưa thư ngày ngày đạp chiếc xe phượng hoàng màu rêu rỉ sét,đeo lủng lẳng hai bên hai bao thư từ, điện báo trĩu nặng .Vậy mà gặp ai bác cũng tươi cười, niềm nở khiến cho những người già và trẻ nhỏ như tôi ngày ấy sẽ thấy thiếu vắng điều ǵ đó rất quan trọng nếu có một ngày không có sự hiện diện của bác đưa thư .
Thế rồi , tôi lớn lên đi học xa.Đi làm , có nhiều mối quan tâm khác , tôi không c̣n nhớ ǵ đến bác đưa thư năm xưa nữa.Cho đến hôm nay,một ngày cuối năm tôi trở về thăm lại cố hương.Từ quán cà phê vỉa hè, bất chợt h́nh ảnh người đưa thư táp xe vào số nhà 68 khiến cho tôi bồi hồi nhớ lại tuổi ấu thơ .Ngoài tiếng mẹ ru hời, tiếng gió mùa đông bắc gào thét những đêm đông.Tiếng rao đêm bánh gị , bánh khúc... tiếng chổi tre chị lao công quét đêm đêm c̣n có h́nh ảnh bác đưa thư với giọng trầm ấm vui tươi: Nhà 68 có thư..Chạnh ḷng nghĩ tới bác đưa thư,chợt nhớ một câu thơ cũ của nhà thơ quá cố Vũ Đ́nh Liên.....Những người muôn năm cũ, hồn ở đâu bây giờ...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat