giathanh
member
ID 45163
08/31/2008
|
MA, QUỶ - BÙA CHÚ - CHIÊM TINH
Hẵn ai trong đời cũng đă ít nhất một lần từng nghe nói hoặc sợ hăi bởi chuyện: MA - QUỶ - BÙA - CHÚ. Nhưng hôm nay, giathanh viết bài này với hai chủ ư:
Thứ nhất: Muốn nghe quư vị kể lại các t́nh huống, kỷ niệm hay sự hiểu biết của ḿnh chuyện ma quỷ, cảm nhận của chính ḿnh đối với các vấn đề này.
Thứ hai: Hăy cùng nhau xem xét và cố gắng đánh giá về thế giới vô h́nh mà con người đă cố gắng khám phá nhưng chưa đạt được nhiều thành tựu đáng kể.
Đầu tiên, giathanh xin kể về chuyện của giathanh trước:
Chuyện là thế này: Ngay khi c̣n ở quê, mẹ ḿnh cũng có thời gian thích đi chùa chiền lễ lạt, sau bị lôi kéo vào các tṛ như thế (gọi là đồng, bóng).. Một hôm ḿnh đi học về, biết mẹ đem mấy món đồ cổ (trên bàn thờ nhà) đi mất. Ḿnh vội hỏi thăm và đạp xe chạy gần 20km tới nơi mẹ ḿnh và rất nhiều người đang tổ chức lên đồng (tương tự cầu cơ như bạn nói). Khi tới nơi, thấy khói hương nghi ngút và cũng thấy có người trùm mền run rẩy kể chuyện thần thánh, ma quỷ.. Nh́n cảnh trước mắt th́ thấy cũng thần bí lắm! Nhưng khi ḿnh nh́n thấy mấy món đồ của gia đ́nh - rất quư. Ḿnh nổi nóng nạt hỏi.. Nhưng Bà đồng làm bộ có Thánh nhập nên phớt lờ, mẹ ḿnh th́ ngăn cản ḿnh nhưng không được. Ḿnh tức quá bèn nói: -- Tôi hỏi lại lần cuối! Bà có trả lời không hay chờ Thánh trả lời tôi?.
Miệng nói, tay quơ mấy cái lư hương định quăng xuống đất! Bà đồng vội vàng tung mền chụp lại, quư xuống lạy xin! Thánh đi đâu mất không thấy nữa! Mọi người tṛn mắt nh́n ḿnh như nh́n .. người ngoài hành tinh!
Sau này, ḿnh lớn lên, cũng có nhiều lần có duyên, xem kinh, đọc sách và gặp gỡ các nhà tu hành của nhiều tôn giáo khác
nhau.. Chuyện thế giới siêu nhiên, ma quỷ cũng hé lộ thêm nhiều thú vị..
Gần đây, hiện tượng dùng thuật ngoại cảm để truyền đạt các thông tin từ thế giới vô h́nh đang nổ ra rất nhiều tranh căi..
Tóm lại, chuyện này th́ ḿnh học theo câu Phật dạy: Vô tâm tất vô tướng. Vô cầu tất vô ảnh! Nghĩa là: Ḷng không nghĩ, tất không có h́nh hài. Ư không muốn, tất không thấy!
Rồi c̣n nhiều chuyện, nhiều t́nh huống khác nữa mà thực tế không thể lư giả được. Xin hẹn kể thêm sau khi có người cùng tham gia cho vui!
Thân ái!
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
shiranai
member
REF: 386943
08/31/2008
|
Chào anh Giathanh,
Bữa nay lang thang một chút , vô t́nh đọc được bài này của anh. Nhớ chuyện xưa ...ngẫu hứng chia sẻ với anh một câu chuyện , một trong những câu chuyện của SH :
Ngày ấy , khi Mẹ SH mất , SH mới được 10 tuổi . Bà ngoại đang ốm nặng nên mọi người đều không dám để Bà biết tin. Hôm ấy là 49 ngày của Mẹ , nửa đêm Bà chợt tỉnh giấc bởi những giọt nước mắt âm ấm bỗng chảy ra dù không hề muốn khóc . Có tiếng gọi " Mẹ ơi !! " từ phía ngoài cửa . Bà nh́n ra và thấy sau những song sắt được uốn hoa văn kiểu cách trên cánh cửa gỗ là Mẹ SH , sống cách nhà Bà khoảng 30 km. Bà ngạc nhiên nói " Ơ hay cái con này , đến sao không vào nhà mà đứng đó khóc !? " Mẹ nghẹn ngào " Con không vào được , Mẹ gọi Hoàng Lan về trông các cháu cho con " ( Em gái của Mẹ đang sống ở xa ) . Bà nói " Không vào được là sao !? Muốn gọi nó về th́ gọi , nhưng vào đây nói xem có chuyện ǵ " . Bà đâu biết rằng Mẹ đă mất. Bà đâu biết rằng bây giờ Mẹ muốn vào nhà là phải xin phép Thổ Địa trước ... Mẹ vẫn khóc và nói rằng " Con phải đi thôi , Mẹ giữ ǵn sức khoẻ ! " . Thế rồi Mẹ đi , để Bà lại với những đoán suy . Bà gọi Ông ngoại dậy và gặng hỏi mọi chuyện . Đến lúc này th́ Ông không thể giấu Bà được nữa . Ngày hôm sau Bà bắt mọi người chở Bà đi thăm con , thăm cháu và gọi D́ SH về ...
Với SH , chuyện của người th́ không dám bàn nhưng chuyện của ḿnh th́ SH tin , bởi có những điều đúng là không thể lư giải nổi ..
Chúc anh luôn vui cùng diễn đàn .
(Sh thích sự dí dỏm trong văn của anh )
SH
|
|
phaphanh
member
REF: 386944
08/31/2008
|
chào anh giathanh,chị shiranai,hihih...
chúc anh giathanh và chị shiranai vui vẻ nha
|
|
giathanh
member
REF: 386974
08/31/2008
|
Chào shiranai! Chào phaphanh!
Cảm ơn phaphanh ghé thăm! Nhưng sao để lại có chú vịt nhảy lambada không vậy? Thấy vui và thật ngộ nghĩnh.. nhưng không đoán được ư nghĩa! Có quay lại th́ cho một lời chỉ giáo nhé?
Bây giờ giathanh kể thêm một chuyện của giathanh tương tự của shiranai nhé! Chuyện thật 100%.
giathanh sinh ra vốn thiệt tḥi khi Ba mất lúc giathanh mới có 8 tháng tuổi. Nên không thể nhớ hay biết ǵ về Ba ḿnh ngoài những ǵ người lớn kể lại. Nhưng giathanh nhớ không rơ là từ khi nào. Trước khi xảy ra chuyện giathanh kể sau đây th́ giathanh vẫn thường mơ thấy có một ông già khoảng trên dưới 60 tuổi, khi th́ dẫn ḿnh đi chơi, khi th́ đem đến cho ḿnh cái ǵ đó.
Vào khoảng năm ḿnh 15 tuổi. Lúc này ḿnh học năm đầu PTTH, có xem một trích đoạn văn học nước ngoài của lớp 9 (tức 11 bây giờ) , của tác phẩm "CHIẾN TRANH VÀ H̉A B̀NH" (Lep Tonxtoi). Thấy rất hay và xem giới thiệu th́ người dẫn ca ngợi ghê lắm! Vốn sẵn máu mọt sách, giathanh về và ghé vào hiệu sách Huyện - cả huyện lúc đó có mỗi cái hiệu sách công cộng này thôi. Hỏi t́m cuốn tiểu thuyết này. Nhưng không có, cô thủ thư có hứa là đi nhận sách dưới Tỉnh sẽ kiếm giùm. V́ giathanh là đọc giả thường xuyên nên khá quen thân với người thủ thư, quản lư thư viện.
Gần cả tháng cứ vào ra hỏi liên tục. Vào một đêm giathanh nhớ là tối chủ nhật. Giathanh lại đột nhiên nằm mơ thấy ông cụ đă gặp mấy lần trong mơ kia. Đây là lần mà mính thấy rơ nhất h́nh ảnh của ông trong mơ. Từ nét mặt, vầng trán, đôi mắt tới quần áo rất rơ ràng. Ông nói với ḿnh "Cuốn sách con t́m đă có rồi, con đến hiệu sách mà mua!". Rồi ông dẫn ḿnh đến cái hiệu sách huyện quen thuộc. Đi thẳng lại quầy dành cho sách văn học nước ngoài. Đúng là có cuốn tiểu thuyết nằm đấy! Ḿnh thấy rất rơ cuốn tiểu thuyết dày cộm, nằm giữa hai cuốn sách truyện nước ngoài mà ḿnh cũng chưa hề đọc hay thấy bao giờ là cuốn "ĐỒI GIÓ HÚ" bên kia là cuốn "ANH HÙNG XPASTACUT".. Ḿnh định kêu lấy cuốn sách ngay. Nhưng ông cụ ngăn lại và nói với ḿnh: "Mai con hăy lấy! Bây giờ bố mua cho con cuốn này!" Nói đoạn ông dẫn ḿnh lại quầy sách thiếu niên. Lấy một cuốn có cái tựa là "NAM TƯỚC TUY-LƠ". Ḿnh nhớ rất rơ cuốn sách có h́nh vẽ một người đàn ông đội nón nỉ màu đen, cưỡi trân lưng con La (hồi đó th́ ḿnh nghĩ là con ngựa!). Lấy sách đưa ḿnh xong, ông kéo ḿnh ra ngay. Ḿnh định quay lại dặn cô thủ thư về cuốn tiểu thiết th́ bỗng ông kéo mạnh cánh tay ḿnh một cái. Ḿnh giật ḿnh bừng tỉnh th́ mới biết là mơ! Nhưng ḷng khát khao cuốn sách khiến ḿnh trằn chọc hoài không ngủ lại được. Sáng dậy đi học, do là ngày thứ 2 nên phải đi sớm (chào cờ). Ngang qua hiệu sách th́ chưa mở cửa. Buổi trưa về, ḿnh chạy ngay về hiệu sách. Cô thủ thư vừa thấy ḿnh đă nói ngay: Cuốn sách em hỏi lâu nay có rồi! Nhưng chỉ có một tập thôi. Em có lấy không?. Ḿnh nói ngay: Lấy chứ! Và bước tới chỗ quầy sách VH nước ngoài. Cuốn tiểu thuyết nằm đó. Vị trí và màu sắc, khổ sách không hề khác chút nào trong mơ! Ḿnh đứng ngây ra v́ ngạc nhiên gần như không c̣n tin vào chính ḿnh! Đến nỗi cô thủ thư đưa sách mà ḿnh không chú ư để cầm! Ḿnh kêu lấy luôn hai cuốn "ĐỒI GIÓ HÚ" và "ANH HÙNG XPACTACUT".. Quay lại chỗ tính tiền. Riêng cuốn "CHIẾN TRANH VÀ H̉A B̀NH" giá 90đ. Tổng cộng 106đ! Lần mua sách nhiều tiền nhất cho tới lúc đó ḿnh từng mua! Và mua cuốn sách đắt tiền nhất trong mọi cuốn sách lúc bấy giờ! Nên nhớ hồi ấy 100đ có thể mua khoảng 60kg gạo! Chưa hết! Cái ṭ ṃ khiến ḿnh hướng về quầy sách thiếu niên... "NAM TƯỚC TUY-LƠ" nằm đó!
Bất ngờ nối tiếp bất ngờ! Cô thủ thư lấy cuốn truyện tranh "NGÀI TUY-LƠ" đưa cho ḿnh và nói: Em thích phải không? Chị tặng em cuốn này v́ đă mua mấy cuốn kia. Xem như tặng cho đọc giả ưu tiên của thư viện!
Đến đây hẳn các bạn đă hiểu cái bất ngờ của giathanh rồi?
C̣n vài chuyện tương tự nữa. Hẹn khi quay lại kể tiếp nhé!
Thân ái!
|
|
aka47
member
REF: 386987
08/31/2008
|
Ma Quỉ chỉ là chuyện ảo.
Biết Chú Già ở đây , nhưng chú Già là ảo.
Vậy Chú Già là ma quỉ.
Xong 1 câu chuyện rùi đó nha.
hihii
|
|
giathanh
member
REF: 387032
08/31/2008
|
Hôm nay aka47 bắt chước nhimvotinh va jihochuot phải không? Bắn phá đă đời, chạy về đẩy nốt mấy viên đạn kẹt rồi đi thôi hả? giathanh nói già chứ chắc ǵ Ǵa? Nhưng MA và ẢO th́ chắc chắn không rồi aka47 ạ!
|
|
aka47
member
REF: 387048
08/31/2008
|
Anh này thật kinh nghiệm đầy ḿnh , cái ǵ cungcx biết hết chơn.
Vâng , em học từ các chị đấy , nhất là của chị NVT , BGCĐ , Chị Bông , chị MTB...nhiều lắm kể hổng hết , mỗi người mỗi chút rùi gộp lại thành AK47.
hihii
|
|
taolao
member
REF: 387314
09/01/2008
|
Cho tui hỏi Giathanh tại sao những vùng miền quê th́ họ tin về bùa, ngăi hơn ở thành phố?
|
|
giathanh
member
REF: 387389
09/02/2008
|
Xin chào taolao! Giathanh đăng bài để cùng trao đổi. Taolao hỏi vậy th́ giathanh hồi đáp theo chủ ư cá nhân. Có ǵ mong mọi người cùng góp thêm ư kiến nhé!
Trong cách nghĩ của giathanh. Chuyện mê tín dị đoan, thực ra người thành phố nghĩ tới nhiều hơn. Nhưng mức độ tin hay không tin th́ người ở vùng thôn quê luôn có mức tin nhiều hơn! Nhiều người tin tới mức mù quáng! Điều này xuất phát từ vấn đề nhận thức và tŕnh độ văn hóa. Khi người ta có tŕnh độ cao hơn, người ta xem xét vấn đề khách quan hơn. Những ǵ thiếu sự minh bạch rơ ràng kiểu MA QUỶ, BÙA, CHÚ, ĐỒNG BÓNG làm người ta ít tin hơn do thói quen lấy suy nghĩ và kiến thức ra đánh giá trước khi đồng ư hay không trước mọi vấn đề. Tuy nhiên, giathanh cũng nhận thấy rằng: Chính mặt bằng văn hóa cao của người thành phố cũng khiến cho quan niệm của họ về các vấn đề này trở nên rối rắm hơn! Cứ đến những nơi cúng bái, chùa chiền bây giờ, bất kể dịp lễ hay ngày thường. Hầu hết là người từ thành phố hay thị tứ! Người ở quê thường theo từng nḥm nhỏ, chiếm tỷ lệ rất khiêm tốn!
Chuyện người ở đâu mê tín hơn th́ xin mọi người cho thêm ư kiến vậy!
Thân ái!
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|