jennymai
member
ID 51010
04/07/2009
|
Phải Rồi Ḿnh Đă Chia Tay .....
Em mỉm cười, một nụ cười nhẹ bẫng đủ để không ai nhận ra dấu vết của nó, nhưng anh thấy, và anh hiểu ư nghĩa của nụ cười ấy.Nụ cười ......
Bao nhiêu lâu rồi nhỉ, hai tháng, à không, chính xác là 1 tháng và 16 ngày. Nhanh anh nhỉ, dường như thời gian cho một t́nh yêu là quá lâu và cho một lời chia tay thật nhanh . Nhanh choáng váng đến nỗi một buổi nh́n sang bên cạnh, nh́n vào mắt anh, em hiểu, ḿnh đă ko c̣n là của nhau.
Ai đó từng nói, t́nh yêu chỉ cần một lư do là yêu. Nhưng chia tay th́ bao nhiều lư do cho đủ.
Ngày ḿnh yêu nhau cũng thế. Anh luôn lúng túng mỗi khi em hỏi: "V́ sao anh lại yêu em ?".
Lúng túng thật sự. Không phải v́ không yêu, mà v́ anh không biết yêu em v́ cái ǵ, chỉ đơn giản là từ buổi chiều hôm đầu tiên gặp nhau, anh biết ḿnh phải yêu em. Như định mệnh vậy. Nó rơi xuống đột ngột đến nỗi anh không nhận ra.Điều này anh từng nói em nghe.Đúng không anh ?
Anh mang đến một cái ǵ đó rất khác với em trước đây. Trước đây của em chỉ là cái ṿng lẩn quẩn học, , rồi chán th́ online đi tám dóc với lũ bạn, trêu chọc,phá phách cùng họ. Hết! Nhiều khi em thấy chán nản, muốn làm một cái ǵ đó khác b́nh thường. Nhưng làm ǵ bây giờ?
Từ lúc có anh, em suy nghĩ nhiều hơn, làm sao để anh vui, làm sao để anh yêu em nhiều hơn nữa và làm ǵ cho cả t́nh yêu của cả hai đứa.
Anh hài hước, về khoản này là giống em nhất. C̣n lại, anh khác em hoàn toàn. Thật thế!
Em trẻ con làm anh nhiều khi phát bực, em nhạy cảm nên toàn lo vẩn vơ. Em yếu đuối như một cô bé con vậy. Bên em, anh muốn ḿnh thật mạnh mẽ, thật nhiều t́nh yêu thương để khoả lấp đi những lo lắng, những nghi ngại trong em. Nhưng... bao nhiêu cho đủ ?Em ngốc nghếch lắm đúng không anh?
Nhớ có lần em muốn ḿnh phải làm cái ǵ đó thật lăng mạn. Muốn được cùng anh đi dạo dưới mưa ....Được anh nắn chặt bàn tay nhỏ bé của ḿnh trong tay ...Được cùng anh dạo phố dưới trận mưa rào .....
Cho đến lúc này em vẫn không nhận ra là em cũng rất yêu anh.
Và anh cũng không nhận ra...
Nên em đă để anh ra đi...
Hôm ấy, em bảo anh không đánh mất em, anh chỉ để em ra đi thôi.
Đêm đó, em đă suy nghĩ. Và lần đầu tiên em nhận ra rằng em yêu anh, yêu rất nhiều. Em đă tự mắng ḿnh như một đứa ngốc !
V́ anh đă không tin tưởng vào t́nh yêu của em. Anh bắt em phải chờ đợi để xác định lại t́nh cảm của ḿnh. Nhưng đă yêu th́ xác định ǵ nữa.
Em mệt mỏi!
Cũng đúng thôi, v́ anh không có ḷng tin vào t́nh yêu này, em đă trở nên yếu đuối từ lúc nào cũng không rơ nữa...
Ngày ḿnh chia tay
Trời mưa phải ko anh nhỉ ?
Mưa cho trời và nước mắt cho ḷng người...
Em nhớ anh ...muốn được bên anh ....được anh kề bên ôm em vào ḷng.Nhưng anh đă đi xa rồi..Anh đang bên ai...
Phải rồi. Ḿnh chia tay nhau rồi mà!
Nh́n anh nói chuỵên cười đùa vui vẻ bên ai. Bất giác, em muốn chạy đến và níu tay anh lại, rồi bất giác em thấy ḿnh bất lực, ngu ngốc như đứa ngốc mà ngày trước đă để em ra đi...
Anh đi rồi, ngồi một ḿnh cô đơn, lại bất giác, em tự hỏi:"Có phải anh đă quên em .Rồi bất giác em nhấc điện thoại nhấn số của anh.Nhưng...không nói thành câu"
Em chợt nhận ra....Phải rồi, ḿnh đă chia tay!
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|