Có ǵ đâu mà khóc
Hạnh phúc chỉ là điều bịa đặt
Nên t́nh yêu là chuyện viển vông thôi
Sương mùa đông lặng lẽ đă giăng đầy
Bao kỷ niệm quên đi đừng nhớ nữa
Lá sẽ rơi trên cỏ ṃn lối cũ
Thân cây xưa sẽ gục đổ bên thềm
Lời anh nói vang lên
Như những lời vĩnh biệt
“Cuộc sống chia rẽ chúng ta
Chỉ cái chết là nối gần nhau lại”
Sau này chết đi ở bên nhau măi măi
Chấm dứt mọi đắng cay buồn tủi
Mọi nhọc nhằn ngang trái
E chúng ḿnh không nhận được ra nhau.
CÓ AI HÂM MỘ BÀI THƠ NÀY KHÔNG! ĐỌC XONG MÀ TÊ TÁI, MÀ LẶNG HỒN! HIC! CÓ LẼ NÀO LÀ THẬT.
Looking T́m
MÙA ĐÔNG NÀY CHẮC SẼ LẠNH LẮM ĐÂY! HIC! ĐỐT LỬA LÊN DÙM CÁI.