Tâm không sáng,chính tà, ngôn hiểm. V́ vậy...Họ sợ đến mức nh́n đâu cũng thấy phản động. Đó là hồi chuông báo sự hấp hối dang diễn ra trong tâm họ. Chúng ta tiếp tục xem họ diễn kịch nhé...
Đúng vậy - Kẻ có tâm dịa xấu là kẻ có ác tâm, chuyên làm những chuyện ác, như giết người, cướp bóc, đàn áp kẻ thế cô, trù dập người khác v́ thâm ư, v́ tư lợi, v́ danh vọng và sống trên niềm đau khổ của người khác, sống trên tang thương của người khác...
Những kẻ ấy sẽ bị báo oán, sẽ bị nhân quả ứng nghiệm và cuộc sống của họ luôn luôn bất an v́ tội ác của ḿnh gây cho người khác. Nên họ sẽ bị chính lương tâm của họ phản bội họ, họ sẽ bị chính người thân , chính bạn bè, chính những tay chân thân cận và ngay cả những đầy tớ của họ sẽ phản bội họ. Bởi những kẻ chứng kiến tội ác của họ biết rỏ số phận của ḿnh rồi cũng bị tai họa hoặc bị hủy diệt để che dấu bằng chứng, để hủy diệt chứng nhân của tội ác do họ gây ra, để bịt miệng và che dấu tội ác nên số phận của họ cũng sẽ bị xử bằng cách này hay bằng cách khác để tẩy chay tang chứng... Nên những người thân cận ấy phải tố cáo, phải phản lại kẻ gây tội ác để tránh đại họa cho bản thân...
Và cuộc báo thù, cuộc báo oán sẽ xảy ra bất cứ lúc nào, số phận của từng người một sẽ ra sao, chỉ là vấn đề thời gian. Kẻ biết trước cái ǵ sẽ xảy ra cho ḿnh th́ nên cao chạy, xa bay, hoặc nên phản lại những kẻ có tà tâm để thoát khỏi cái nạn sắp xảy ra cho ḿnh, cho thân nhân và cho gia đ́nh ḿnh. Hăy đề pḥng hơn sớm hơn là để quá trể th́ ân hận không kịp.
Thân Mến
TraiThơm
thanhthien8
member
REF: 641000
10/16/2012
Chào Chủ nhà và Trái Thơm!
Trái Thơm nói rất hay, đúng với ư của TT8 muốn nói,
người có ác tâm th́ chuyện ǵ họ cũng dám làm, đương nhiên
ai sống ở đời cũng không thoát khỏi cái gọi là Hậu Qủa, Qủa Báo,
nếu biết trước có hậu qủa th́ chúng ta nên tránh sớm th́ tốt hơn,
đừng để đến lúc đó th́ mọi sự đă muộn.
Đúng là một Trái Thơm ngọt.Hehehe
tiendaoduy
member
REF: 641104
10/18/2012
traithom
member
REF: 641139
10/18/2012
*****
Khi thu tướng Nguyễn Tấn Dũng ra lệnh nghiêm trị những Blog chỉ trích đáng cs VN th́ chúng ta thấy rỏ ràng là chúng ta đang bị chính thủ tướng bịt miệng một cách phi lư... Nhưng dù sao đi nữa, chúng ta vẫn được quyền ca ngợi đảng csVN mà không bị nghiêm trị...
Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu ca ngợi đảng cs VN:
- Mấy tuần đầu tháng này, nhà nước cộng sản Việt Nam đă đạt thành tích lịch sử thế giới. Vụ tuyên án Điếu cày Nguyễn văn Hải, Tạ phong Tần và Phan văn Hải đă đi vào lịch sử nhân loại. V́ từ khi có loài người, chưa có vụ xử án nào khôi hài và thiếu văn hóa như vụ án xử ba nhà yêu nước trên...Đó là một thành tích ô nhục mà nhân loại không thể có từ ngàn xưa, và không bao giờ có trong bất cứ quốc gia nào có nền văn hóa tân tiến. Tuy nhiên đảng và nhà nước cộng sản đă dành được thành tích đáng kể trên.Chỉ có những "Đỉnh Cao Trí Tuệ" của cs VN mới đạt được.
_ Công An đảng cộng sản Việt Nam cũng đă đạt được những thành tích gom thâu và cưởng chiếm đất đai của nhân dân Việt Nam, nhất là những nhân dân nghèo nàn, chất phát... Chỉ cần đập chết mấy chục thằng dân là chúng nó hết dám chống lại lệnh truy thâu đất đai, tài sản của đảng khi ban ra...
- Đảng tự do ăn hối lộ, ai bảo Việt Nam thiếu tự do? Dảng tự do bóc lột sức lao động của dân! Ai bảo Việt Nam thiếu tự do? Đảng tự do bịt miệng nhà báo, Bloggers, dân lao động ở các nước ngoài... Một h́nh phạt răn đe những ai dám tố cáo sự bóc lột sức lao động của người dân cùng khổ, 14 cái xác từ xưởng may, dệt từ Nga được đưa về phi trường nội bài là một bằng chứng cụ thể việc bịt miệng nhân dân Việt Nam. Ai bảo Việt Nam thiếu tự do...
- Không thể kể cho hết những cái phi lư của đảng csVN để chúng ta có thể 'Ca Ngợi"?
Bây giờ đến lúc các thành viên của đảng chuẩn bị thanh toán nhau để giử cái ghế của ḿnh... Chúng ta chờ xem những màn ǵ sắp xảy ra cho quê hương Việt Nam dưới sự tŕnh diễn của những "Danh Hề" thế giới...
TraiThơm
traithom
member
REF: 641148
10/18/2012
*****
Sau đây là một vài tư tưởng về diễn tiến mà TraiThơm căm thấy có khả quan trong vấn đề chống sự bành trướng của Tàu Cộng:?
- Nhà nước Việt Nam căm thấy mối đe dọa của việc xâm lấn lănh hải Việt Nam do Tàu cộng, do đó họ có cố gắng tạo mối liên hệ và thân thiệt với Hoa Kỳ. Thế cờ mà Trai Thơm đă từng nhắc tới từ lâu, chỉ có Hoa Kỳ mới là mối đe dọa cho Tàu cộng mà thôi. Nếu không chọn Hoa Kỳ như là một đồng minh trong việc chống sự bành trướng của Tàu cộng trên biển Đông th́ đó là một sự ngu ngơ và ngớ ngẩn của cs Việt Nam.
- Khi chọn Hoa kỳ làm đồng minh trong việc ngăn ngừa kẻ thù phương Bắc (Tàu Cộng), th́ đồng nghĩa với việc nâng cao dân trí, nâng cao tŕnh độ văn hóa và phát huy kinh tế cho nước nhà.
Nhà nước Việt Nam (xin miễn gọi là đảng cs) sẽ được toàn thể nhân dân Việt Nam ủng hộ, nhân dân Việt trong và ngoài nước sẽ nhiệt liệt ủng hộ tinh thần chống xâm lăng, chống bá quyền của Tàu cộng nếu nhà nước thực tâm thể hiện tinh thần bảo toàn lănh thổ và lănh hải Việt Nam. Nếu nhà nước Việt Nam thực sự muốn nâng cao tŕnh độ trí thức của những nhà lănh đạo, th́ phải tỏ ra có thiện chí bằng cách khuyến khích ḷng yêu nước nơi nhân dân, xóa tất cả những bản án cho những người chính khách, những nhà hoạt động chính trị v́ ḷng yêu nước...Để tạo niềm tin nơi dân, khi đó dân có quyền phát biểu tư tưởng của ḿnh, cũng như tôn trọng quyền nhân bản, và công bằng xă hội... Điều đó sẽ tạo được sức mạnh nhân dân và nước nhà sẽ tiến mạnh, tiến vững và nhà nước Việt Nam sẽ được toàn dân Việt Nam ủng hộ, toàn thế giới nh́n nhận, từ đó nhân dân Việt, quê hương Việt sẽ là một quốc gia hùng mạnh phú cường...
TraiThơm này rất mong thay...
Thân Mến
TraiThơm
tiendaoduy
member
REF: 641264
10/20/2012
hamzdui
member
REF: 641273
10/20/2012
Không cần bàn căi ǵ nữa:sập là cái chắc!
30 tháng 10 tới sẽ có nhiều tin vui đây!
traithom
member
REF: 641333
10/20/2012
*****
TraiThơm thật xúc động khi nghe anh em Việt nam tôi, đồng bào Việt Nam tôi, từ trong nước tới hải ngoại cùng một chí khí đồng ca bản nhạc "Hùng ca ĐÁP LỜI SÔNG NÚI" thật tuyệt vời.
Khi chúng ta đồng tâm nhất chí thề hy sinh cho lư tưởng, bảo vệ quê hương th́ chí khí kiêu hùng sẽ tạo một sức mạnh vũ băo, không sức mạnh nào có thể cản ngăn... Gương thành công của cha ông ta từ ngàn xưa sẽ được tái diễn do con cháu đầy nhiệt huyết, đầy can trường của các Ngài, thề "chết vinh hơn sống nhục"
"Đáp lời sông núi, anh em ta đáp lời sông núi..."
TraiThơm
tiendaoduy
member
REF: 641386
10/21/2012
traithom
member
REF: 641393
10/21/2012
*****
Một trong những cái video clips TraiThơm thấy cái clip của chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết xứng đáng đáng được thế giới biết đến như là một "Danh Hài", chẳng những của nhà nước Việt Nam, mà c̣n ưu tiên và gây danh tiếng cho cả "Cu Ba"...
Thế giới chúng ta khỏ sợ chiến tranh chi cả, khi có một anh danh hài của nhà nước Việt Nam ví von:? Hai nước Việt và Cu-Ba canh chừng và ǵn giử ḥa b́nh cho thế giới, một anh thức th́ có anh kia ngủ, ....Hehehehihihi.... C̣n một anh ngủ th́ có anh kia thức...hehehe... Thiệt là khôi hài...
Canh giử ḥa b́nh cái kiểu ǵ mà để khủng bố chúng nó nổi dậy khắp nơi?
Danh hài nổi tiếng của nhà nước cộng ḥa xă hụi chủ nghỉ Việt Nam chắc c̣n đang mê ngủ chăng?
Danh hề này khi nhắc tới Cu Ba th́ thế giới không ai không nhớ tên, chẳng những vậy mà c̣n được nhiều người đặt cho danh hề Nguyễng minh Triết cái tên dể nhớ là anh "Ba Cu" để đi đôi với anh "Cu Ba"... Có người c̣n gọi là anh "B. Cu", không hiểu tại sao là "B...Cu" , có người cho là "B..." là chử có thể điền bất cứ chử ǵ theo sau cho hợp lư...
***
Cũng có một cái Video Clip về việc cô bé 12 tuổi giảng dậy cho các lănh tụ thế giới một bài học về môi sinh, về ḷng nhân ái, về cách cư xử với tha nhân... Một bài học có giá trị đa năng, đánh động và thức tỉnh luơng tâm thế giới về việc sống c̣n của nhân loại và những sinh vật mà đấng Tạo Hóa đă ban cho, không nên hủy hoại...
TraiThơm
tiendaoduy
member
REF: 641463
10/22/2012
Vở tuồng của Việt Nam này mới là hay nha...Ha ha ha haa
tiendaoduy
member
REF: 641620
10/25/2012
tiendaoduy
member
REF: 660680
07/31/2013
tiendaoduy
member
REF: 661551
08/13/2013
Lê Hiếu Đằng: Cần cho lập thêm các đảng đối lập với đảng Cộng sản Việt Nam
Lê Hiếu Đằng
Trong bài viết mang tựa đề đơn sơ là « Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh » đăng trên mạng Bauxite ngày hôm nay 12/08/2013, luật gia Lê Hiếu Đằng đă nói lên những trăn trở của ḿnh về vấn đề đa nguyên đa đảng, về vấn đề độc lập, tự do dân chủ và hạnh phúc …
Bài viết trong những ngày thập tử nhất sinh tại bệnh viện của vị luật gia nguyên là Phó chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tại Thành phố Hồ Chí Minh, lại mang đầy chất lửa, đầy tính chiến đấu. Đặc biệt ông đă mạnh dạn đặt vấn đề thành lập các đảng đối lập, chẳng hạn một đảng dân chủ xă hội, thay v́ đảng Cộng sản độc quyền như hiện nay. Ông thách thức bất kỳ lănh đạo nào trong bộ máy của đảng Cộng sản trả lời ông một cách công khai về vấn đề trên.
RFI Việt ngữ đă trao đổi với luật gia Lê Hiếu Đằng hôm nay.
RFI : Kính chào luật gia Lê Hiếu Đằng, chúc mừng ông đă phục hồi được phần nào sức khỏe. Thưa ông, v́ sao ông đă mạnh mẽ đặt lại vấn đề đa đảng tại Việt Nam?
Luật gia Lê Hiếu Đằng: Trong đề nghị của 72 nhân sĩ trí thức đă nói về vấn đề này một cách tế nhị. Nhưng sau khi bản dự thảo được tŕnh Quốc hội lần thứ tư – do quá tệ nên mới có phản ứng – cũng trong số 72 người th́ có 40 người kư phản đối lại bản dự thảo đó, th́ nói rơ về đa nguyên đa đảng.
C̣n bài của tôi, tôi phân tích theo quan điểm Mác-Lênin thôi. Ḿnh học abc chủ nghĩa Mác-Lênin th́ cũng biết rồi : cơ sở hạ tầng quyết định thượng tầng kiến trúc. Cơ sở hạ tầng gồm năm thành phần kinh tế, nhiều giai cấp, nhưng thượng tầng kiến trúc chỉ có một th́ sao ? Vô lư, cái này nó phản lại, dù cho chủ nghĩa Mác-Lênin bây giờ cũng đă lạc hậu về nhiều vấn đề rồi, người ta cũng từ bỏ rồi.
Nhưng nếu mà dựa vào th́ rơ ràng mấy ổng nói lấy được, nói một cách không có lư luận ǵ. Thành ra tôi mới thách. Thách mấy vị, nhất là ông trưởng ban Tuyên huấn vừa là chủ tịch Hội đồng Lư luận Trung ương tranh luận công khai, một cách minh bạch. Đừng có chơi kiểu « bỏ bóng đá người ».
Thật ra đa nguyên đa đảng tất yếu phải đến thôi. Ngay t́nh h́nh Campuchia hay là Nga cũng vậy. Tất nhiên có một thời gian sẽ hơi lộn xộn, đó là cái giá phải trả. Nhưng mà sau đó sẽ ổn định, thành một nước dân chủ, th́ như vậy sẽ tốt đẹp cho cả dân tộc. Đó là cái lối ra tôi cho là duy nhất của dân tộc, chứ không thể nào khác hết. V́ nếu mà không dân chủ, không thực hiện được chế độ dân chủ cộng ḥa với tam quyền phân lập th́ làm sao chống tham nhũng. Làm sao có được một Hiến pháp mới phù hợp với người dân, do dân quyết định.
Nói chung tất cả những vấn đề này là abc của thế giới rồi. Bởi v́ thế giới người ta phải đấu tranh bằng máu và nước mắt th́ mới làm nên bản Tuyên ngôn Nhân quyền, và nhiều vấn đề khác. Thành ra tôi thấy đây là tất yếu thôi.
Tôi nói công khai minh bạch, và hơn nữa vấn đề đa đảng đó là chủ trương của đảng Cộng sản thôi. Cho đến bây giờ tôi hỏi các luật sư và luật gia – bản thân tôi cũng là luật gia – th́ tôi thấy là chưa có văn bản pháp lư nào cấm việc đa nguyên đa đảng cả. Mà theo nguyên tắc luật pháp, không cấm là người dân có quyền thực hiện.
V́ vậy tôi nghĩ cái việc, ví dụ thành lập một đảng dân chủ xă hội – sở dĩ tôi nêu vấn đề này, v́ dân chủ xă hội bây giờ là khuynh hướng chung của các nước tiến bộ. Nó hạn chế những mặt tiêu cực của chủ nghĩa tư bản. Đây là khuynh hướng tiến bộ, do vậy nó có một hệ thống thế giới để hỗ trợ cho ḿnh. Như vậy ḿnh nên theo cái gịng đó.
Trong cuốn « Mao Trạch Đông ngàn năm công tội » ông đại tá nói thời kỳ Mao già rồi cũng nghiêng về khuynh hướng dân chủ xă hội của Đệ nhị Quốc tế, rồi bản thân ông cũng đề nghị như vậy.
Bây giờ nhiều nhân sĩ trí thức ở trong nước, cũng như ở nước Pháp nơi cô đang định cư, là cái nôi của yếu tố xă hội. Nhiều trí thức trước đây cũng có thời say mê chủ nghĩa cộng sản th́ bây giờ người ta từ bỏ hết. Bây giờ người ta đấu tranh cho nhân quyền, dân quyền và vấn đề môi trường, đó mới thực sự là cuộc đấu tranh v́ con người và cho con người.
Do đó tôi nghĩ nên thành lập một cái đảng như vậy. Mà nó có điểm tích cực là trở thành một đảng đối lập, thành một kháng thể trong một cơ thể lành mạnh. Chứ nếu trong cơ thể mà không có kháng thể th́ nó trở thành một con bệnh SIDA, khó mà giải quyết được, ngồi chờ chết thôi.
RFI : Dạ như vậy đảng Cộng sản sẽ phải chấp nhận cái thách thức là sẽ phải cạnh tranh với các đảng đối lập khác?
Đúng. Tức là đảng Cộng sản phải tự ḿnh thấy rằng, nói thật, chưa có một thế lực chính trị nào lớn hơn đảng Cộng sản cả. Thành ra nếu anh tranh cử một cách b́nh đẳng, th́ vẫn có thể thắng lớn trong các cuộc bầu cử. Bởi v́ ở Campuchia, tuy bây giờ Sam Rainsy có nhích lên, nhưng mà không phải là đa số. Hay là ở (Việt Nam) ḿnh chẳng hạn, tôi cho rằng vài ba chục năm nữa đảng Cộng sản vẫn là một thế lực chính trị lớn, không một lực lượng nào có thể tranh chấp được.
Nhưng mà những đảng nhỏ ra đời sau sẽ trở thành lực lượng đối lập. Đó là một sự kềm hăm, một cái thắng đối với đảng cầm quyền. Như vậy qua cuộc bầu cử b́nh đẳng mà nếu đảng Cộng sản thắng th́ càng có uy tín – dân người ta ủy nhiệm cho anh như vậy. Chứ bây giờ nói là lịch sử thế này thế kia nên bây giờ dân ủy nhiệm, th́ tôi cho là không đúng, mà phải nh́n thông qua một cuộc bầu cử b́nh đẳng, được quốc tế giám sát như đang rất phổ thông hiện nay.
Tôi nghĩ đó là xu thế phát triển tất yếu của loài người, và không thể đảo ngược được. Tôi chịu trách nhiệm khi phát biểu về những điều đó. C̣n ai muốn làm ǵ tôi th́ làm thôi ! Tôi sẵn sàng, không có vấn đề ǵ cả. Bởi v́ ḿnh ở tuổi này rồi, th́ cái chết thật là hy sinh, phải có ư nghĩa ! Tôi nghĩ như vậy.
RFI: Ông có viết là nhiều đảng viên đang muốn ra khỏi đảng, và đặt vấn đề tại sao không tuyên bố tập thể như vậy và thành lập một đảng mới. Điều này có vẻ là ảo tưởng trong xă hội Việt Nam hiện nay?
Không, qua tiếp xúc nhiều th́ đây là ư tưởng của nhiều người. Có nhiều người cũng đến gặp tôi và chán nản đ̣i ra khỏi đảng. Hoặc là (giấy chuyển) sinh hoạt đảng th́ đem về không đưa cho địa phương mà bỏ vào ngăn kéo, coi như không sinh hoạt đảng nữa. Như vậy tại sao khi vào đảng th́ (công khai), bây giờ anh nên công khai, tuyên bố đàng hoàng v́ sao tôi ra khỏi đảng.
V́ đảng này bây giờ họ đă phản bội lại những mục đích ban đầu về việc xây dựng một xă hội tốt đẹp, thực hiện lư tưởng mà một thời trai trẻ ḿnh đă đổ biết bao xương máu mới giành được. Bây giờ như vậy th́ ḿnh tuyên bố công khai ra khỏi đảng, chuyện đó cũng b́nh thường.
Mà không phải ảo tưởng đâu. Nếu cần thiết th́ sẽ có nhiều đảng viên đồng t́nh với việc làm đó, nên tôi mới đề nghị như vậy. Và đă ra khỏi đảng th́ phải thành lập một đảng mới. Tôi nghĩ đó là điều tất yếu.
RFI: Nhưng sau nhiều thập kỷ đă quen chấp hành lệnh trên, Việt Nam dường như đang thiếu vắng những khuôn mặt lănh tụ xứng tầm?
Đúng. Nói chung là bây giờ đảng Cộng sản Việt Nam thiếu hẳn một lănh tụ, hoặc là một vài người lănh tụ có uy tín. Lănh tụ là ǵ ? Thật ra đâu phải ḿnh đ̣i hỏi ǵ cao. Vấn đề ở chỗ là phải đặt lợi ích đất nước, lợi ích Tổ quốc lên trên. Và nếu anh thể hiện được ư chí, nguyện vọng của quần chúng, th́ lúc đó anh trở thành người lănh đạo của dân, lănh tụ của quần chúng.
Chứ bây giờ anh v́ lợi ích gọi là « đảng c̣n th́ ta c̣n », hay « chế độ c̣n th́ ta c̣n », mà chẳng nghĩ ǵ tới t́nh h́nh đất nước…Thực tế bây giờ đảng và chủ nghĩa Mác-Lênin đang trở thành một sự ngăn trở.
Ví dụ ở Việt Nam đă gần bốn mươi năm thống nhất rồi. Lẽ ra với thời gian đó, nước người ta đă cất cánh từ lâu, công nghiệp phát triển rồi thế này thế kia…Nhưng bây giờ t́nh h́nh lại rất là bê bối.
Đường sá tai nạn giao thông liên tục, rồi đạo đức xuống cấp. Tôi thấy trong y tế, cái vụ xét nghiệm ở Hà Nội ghê gớm thật ! Nó xuống cấp đến độ như vậy. Rồi giáo dục cũng vậy, cứ ḷ ṃ măi không thấy lổi ra. Có thể nói là xuống cấp một cách toàn diện, khủng hoảng toàn diện !
C̣n tất nhiên khi chấp nhận kinh tế thị trường th́ nó tự điều chỉnh và có phát triển một hướng nhất định. Nhất là khi phát triển nóng do đất đai, do nạn tham ô…đủ thứ chuyện, rồi chia phần lại cho những người khác, th́ có một bộ phận dân cư khá lên. Nhưng đại bộ phận dân chúng nhất là công nhân và nông dân th́ bây giờ vẫn sống rất là khổ sở.
Tất cả những cái đó tôi cho là trách nhiệm của chính quyền rất lớn. Anh gần như buông thả tất cả. Buông thả từ chỗ để cho Trung Quốc hoành hành ở Biển Đông như vậy, rồi vào Việt Nam, các miền rừng núi, và ngay cả đồng bằng sông Cửu Long cũng là Trung Quốc.
Tôi nghĩ là hiểm họa bị xâm lược, tức là độc lập dân tộc bị đe dọa rất lớn. Những mục tiêu thời trai trẻ chúng tôi đấu tranh hiện nay đang bị phản bội lại. Do đó chúng tôi không thể nào ngồi yên để mà nh́n những ǵ ḿnh đă đổ xương máu, đồng bào chiến sĩ ḿnh đă đổ xương đổ máu… mà phải đứng lên đấu tranh để bảo vệ, bất chấp mọi hy sinh gian khổ.
RFI: Theo ông th́ v́ sao Việt Nam không có được bao nhiêu chính khách vừa có bản lĩnh vừa có tư cách?
V́ sao mà không có những chính khách, chính trị gia kiểu như (bà Aung San Suu Kyi) ở Miến Điện, hay là ông Mandela chẳng hạn? Một lănh tụ của quần chúng, mấy chục năm tù tội, nhưng người ta chỉ làm một nhiệm kỳ, xong rồi giao cho người khác. Tôi nghĩ là do nền độc tài toàn trị nó ngăn cấm tất cả mọi cái, nhất là các quyền tự do. V́ vậy mà ai cũng sợ hăi cả.
Do đó bây giờ nếu có những chính sách th́ tôi biết rằng ở miền Bắc cũng như miền Nam có những con người rất tâm huyết, có kiến thức. Họ thật sự là những chính khách, nhưng họ vẫn c̣n rụt rè thôi. Thành ra trong những bài nói, tôi bảo là không có ǵ mà rụt rè. Hăy dấn thân đi!
Trước đây có những vấn đề sống c̣n của đất nước, do t́nh h́nh thế giới và trong nước cũng vậy, ḿnh nhận thức không đúng và ḿnh ảo tưởng chạy theo chủ nghĩa cộng sản, chủ nghĩa xă hội. Thế th́ bây giờ t́nh h́nh thế giới và trong nước đă thay đổi. Bây giờ ḿnh tự nhận thức lại hành động – hành động một cách cương quyết, chứ không thể cứ chần chừ.
Từ cái hành động đó th́ sẽ xuất hiện những chính khách, những thủ lănh chính trị. Tôi nghĩ là hoàn toàn có khả năng đó. Và những người này trong các cuộc bầu cử tự do họ sẽ được dân tín nhiệm. Đó là con đường phát triển của một xă hội dân chủ và tiến bộ.
RFI: Vừa ra khỏi một cơn bệnh nặng, nhưng những khát vọng của ông đối với đất nước không bị nguội lạnh mà chừng như lại cháy bỏng hơn. Ông có buồn ḷng khi sau mỗi lần trả lời phỏng vấn, thỉnh thoảng lại có những lời b́nh chỉ trích khoảng thời gian hoạt động trước 1975 của ông cũng như bạn bè ông trong phong trào sinh viên thời đó?
Nằm trong bệnh viện, như đă tŕnh bày trong bài, tôi đă suy nghĩ, đọc một số bài báo rồi các nhà văn, nhất là những nhà văn quân đội như Nguyễn Khải, Nguyễn Minh Châu. Rồi qua chuyến đi của ông Chủ tịch nước Tư Sang, ông Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, tôi thấy có nhiều cái ḿnh phải nói, và nói thẳng.
Để cho các vị – nếu dùng chữ mở mắt th́ hơi quá – nhưng mà để cho các vị ư thức được nên chọn lựa con đường nào cho dân tộc, để làm cho đất nước phát triển chứ không thể cứ tŕ trệ măi như thế này. Không thể v́ đảng, v́ chế độ mà để đất nước như thế. Thành ra cuối cùng tôi nói một số trải nghiệm của tôi, là để chứng tỏ rằng chế độ toàn trị người ta chỉ đặt đảng lên trên Tổ quốc và đất nước. Cách đặt vấn đề như vậy hoàn toàn không được.
C̣n bây giờ có nhiều người cứ nói đúng sai trong quá khứ. Bây giờ tranh luận cái đó để làm ǵ? Trong khi phải đoàn kết lại với nhau, v́ mục tiêu chung là xây dựng nước Việt Nam ḥa b́nh, thống nhất, dân chủ và giàu mạnh – trong đó có vấn đề tự do. Các quyền tự do của công dân phải được khôi phục lại, chứ không thể nào bị tước đoạt.
Cần phải đoàn kết nhau lại, để từ chỗ nhận thức lại phải cùng nhau hành động, đấu tranh cho một đất nước Việt Nam như vậy mới là đúng. Chứ c̣n anh nói trước kia bên này đúng, bên kia là sai…có thể nói lúc đó một bộ phận loài người cũng đương có những cái ảo tưởng như vậy. Thành ra việc đó hăy để cho lịch sử phán xét, con cháu ngày sau sẽ phán xét. Cái ǵ đúng, sai th́ những thế hệ sau sẽ nhận định. C̣n bây giờ trước mắt phải cùng nhau đấu tranh để xây dựng một xă hội tốt đẹp hơn.
RFI: Xin chân thành cảm ơn luật gia Lê Hiếu Đằng, Phó chủ nhiệm Hội đồng Tư vấn về Dân chủ và Pháp luật thuộc Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam.
Thụy My (RFI)
aka47
member
REF: 661552
08/13/2013
Đúng là một Trái Thơm ngọt.Hehehe
................
Câu này nói ra cách nay gần 1 năm.
Một năm sau th́ TT chua lè.
Ai hổng tin cứ nếm thử biết liền.
AK đảm bảo luôn í.
hihiii
tiendaoduy
member
REF: 661723
08/17/2013
Tổ quốc bao gồm Dân Tộc, lịch sử, truyền thống văn hóa, lănh thổ, chính quyền và quân đội của một dân tộc. Tổ quốc mang một ư nghĩa thiêng liêng trong tâm hồn của mọi người dân của dân tộc ấy.
Về chính quyền, chính quyền là cấu trúc dùng để điều hành sinh hoạt quốc gia do toàn dân tổ chức để phục vụ cho phúc lợi ngắn hạn, dài hạn của người dân, của toàn dân và phục vụ theo ư muốn của toàn dân, luật của đa số.
Quân đội, là tập họp của một phận đặc biệt trong dân số được dân chúng vũ trang, huấn luyện để băo vệ lănh thổ quốc gia, băo vệ dân tộc ấy trước ngoại xâm. Dân tộc bao gồm mọi công dân. Từ chung để gọi tập họp mọi công dân ấy là quốc dân, đồng bào, hay nhân dân. Từ nhân dân đă bị đảng cộng sản lạm dụng nặng nề để đánh đồng đảng cộng sản là quốc dân, đồng bào Việt Nam (chín mươi triệu người, hiện nay)
Nhiệm vụ băo vệ lănh thổ, băo vệ dân chúng, đồng bào là nhiệm vụ chính và thiêng liêng, cao cả nhất của quân đội. Nhiệm vụ thiêng liêng nhất của mọi người dân là băo vệ tổ quốc khi tổ quốc lâm nguy.
Về chính quyền, mục đích của chính quyền là để phục vụ cho dân tộc, tức phục vụ cho lợi ích của quốc dân, đồng bào, tức mọi người dân Việt Nam. Khi một tổ chức chính quyền đă được lập ra không phục vụ tốt cho quốc dân, đồng bào, người dân phải sửa đổi nó.
Sửa đổi mà công cụ phục vụ cho công chúng, đồng bào ấy vẫn không làm việc tốt được, người ta phải thay thế nó bằng một tổ chức chính quyền khác được tổ chức tốt hơn.
Chính quyền là công cụ phục vụ cho lợi ích của công chúng, đồng bào, tức phục vụ cho xă hội, cho dân tộc. V́ là công cụ, khi công cụ này không tốt, quốc dân, đồng bào, xă hội phải thay nó bằng một công cụ khác tốt hơn. Chiếc xe này hư, chạy không được, sửa chửa gây nhiều tốn kém, giá trị kinh tế, sản lượng không tốt, tất nhiên phải bỏ và thay bằng một chiếc xe khác đáp ứng đúng yêu cầu.
V́ quốc dân đồng bào là chủ, người chủ là người quyết định tối hậu hoặc phải trả giá cho quyết định không tốt, không đúng của ḿnh.
Về đảng phái, đảng phái là tập họp của một nhóm, một khối lượng người tùy theo, có cùng một, hoặc nhiều mục tiêu chung để theo đuổi. Tập họp này làm việc cho mục tiêu, những mục tiêu riêng của ḿnh.
Mục tiêu của đảng A khác với đảng B. Nếu mục tiêu của đảng A giống với đảng B th́ nguyên nhân để phân biệt đảng A với đảng B không c̣n nữa. Việc phân biệt đảng A và đảng B không c̣n ư nghĩa.
Đảng cộng sản có mục tiêu của đảng cộng sản. Đảng Đại Việt, Việt Nam Quốc Dân đảng có mục tiêu riêng của mỗi đảng. Cả ba có thể có một, hay vài điểm chung, nhưng không thể có mọi điểm chung. Lập trường quan điểm của cả ba đảng có thể có sự trùng hợp với lập trường chung của quốc dân Việt Nam ở một số quan điểm nhưng không thể có chung tất cả mọi quan điểm.
Đảng cộng sản tự coi quan điểm của đảng cộng sản là quan điểm của quốc dân Việt Nam là một sự sai lầm trầm trọng. Một sự sai lầm cố ư. Nói cách khác, một sự áp đặt ư muốn của riêng đảng cộng sản cho đại đa số quốc dân, đồng bào Việt Nam.
Đảng cộng sản chỉ là một thiểu số nhỏ, rất nhỏ so với cộng đồng dân số của toàn xă hội, 3.5 triệu người cộng sản/90 triệu người dân VN, chỉ bằng tỷ lệ 3.88%
Đánh đồng đảng cộng sản, nhà nước cộng sản với tổ quốc Việt Nam là quan điểm không có ǵ xằng bậy hơn!
Ai trong đảng cộng sản nói chống đảng cộng sản, chống nhà nước cộng sản là chống tổ quốc là người này nói bậy, một người hoàn toàn không có hiểu biết!
Lời phát biểu của một sinh viên hai mươi hai tuổi, Nguyễn Phương Uyên ngắn gọn mà chính xác. Không như những lănh đạo cộng sản hay bộ máy tuyên truyền của đảng cộng sản, là tập họp của hàng chục, hàng trăm ngàn người lănh lương từ tiền của quốc dân, đồng bào mà nói bậy, nói bậy liên tục từ thập niên này sang đến thập niên khác!
Tập họp này có xứng đáng được toàn dân Việt Nam mướn và trả lương hàng tháng, cấp nhà, cấp mọi phương tiện cho?
tiendaoduy
member
REF: 661752
08/19/2013
Lê Hiếu Đằng - Nhũng điều nói rơ thêm
Lê Hiếu Đằng 19.08.13
clip_image002Sau khi bài viết Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh của tôi và bài viết Phá xiềng của nhà báo Hồ Ngọc Nhuận đăng tải trên các trang mạng, một số bạn bè, đồng đội, nhân sĩ trí thức, nhà báo..., hoặc qua điện thoại hoặc gặp trực tiếp tôi đặt một số vấn đề, khiến tôi thấy cần làm rơ thêm về những suy nghĩ của ḿnh.
Trong t́nh h́nh đặc biệt cần có những biện pháp đặc biệt, những liệu pháp “sốc” để đẩy nhanh quá tŕnh phát triển theo chiều hướng dân chủ, tiến bộ để hội nhập thực sự vào ḍng chảy hiện nay trên thế giới.
Tôi c̣n nhớ cố Thủ tướng Vơ Văn Kiệt đă nói ư này trong một cuộc gặp gỡ với một số nhân sĩ, trí thức và anh em trong phong trào đấu tranh của sinh viên học sinh trước năm 1975, được thường xuyên tổ chức vào ngày 30 tháng 4 hàng năm – ngày mà theo cố Thủ tướng Vơ Văn Kiệt “có triệu người vui, có triệu người buồn”.
Thế th́ t́nh h́nh đặc biệt hiện nay là ǵ? Có thể nói một cách khái quát là Việt Nam đang rơi vào một cuộc tổng khủng hoảng sâu sắc và toàn diện trên tất cả các lănh vực mà nhiều chuyên gia, nhiều nhân sĩ, trí thức, nhà báo trong cũng như ở nước ngoài đă phân tích. Tôi chỉ xin nêu một số t́nh h́nh sau đây.
Nền kinh tế của chúng ta đang trên bờ vực thẳm do nhiều nguyên nhân mà nguyên nhân chủ yếu là do sự lănh đạo và điều hành yếu kém của Đảng và Nhà nước Việt Nam. Đặc biệt, những tập đoàn, những nhóm lợi ích đang càng ngày lũng đoạn, chi phối nhà nước một cách nghiêm trọng; tệ nạn tham nhũng, lăng phí tràn lan không thể nào ngăn chận, làm thất thoát không biết bao nhiêu của cải, tài sản của nhân dân. Về vấn đề này, nhiều bài báo, nhiều phát biểu của các chuyên gia kinh tế trong nước và ở nước ngoài đă phân tích một cách sâu sắc với những cứ liệu cụ thể, tôi không nói ǵ thêm.
Đạo đức xă hội, trong đó những giá trị truyền thống của dân tộc, của gia đ́nh bị xoáy ṃn dữ dội trước lối sống thực dụng, giả dối, chạy theo chức vụ, đồng tiền của đông đảo cán bộ, đảng viên và một bộ phận nhân dân. Đặc biệt hai lănh vực liên quan đến sự h́nh thành nhân cách và thể chất con người là giáo dục và y tế ngày càng bị thương mại hóa một cách tàn nhẫn, nên đă xuống cấp nghiêm trọng và toàn diện, không phương cứu chữa.
Sự phân hóa xă hội giàu nghèo ngày càng dữ dội. Một bộ phận nhỏ giàu lên nhờ tham nhũng, buôn lậu, mua quan bán tước. C̣n đại bộ phận nhân dân, nhất là nông dân, công nhân, những người lao động, cuộc sống vô cùng khó khăn, mất đất mất nhà, phải ly hương khắp nơi, đôi lúc phải cho con em đi lao động nước ngoài như một lối thoát cho gia đ́nh. Thậm chí một số nữ thanh niên rơi vào những địa ngục lao động t́nh dục đầy thương tâm, mất đi phẩm giá, danh dự của những công dân Việt Nam mà nhà nước phải có trách nhiệm bảo hộ.
Đảng Cộng sản Việt Nam đang rơi vào t́nh trạng khủng hoảng về lư luận và đường lối nghiêm trọng, với một nền “chính trị cường quyền” – chữ mà Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ám chỉ đường lối chính trị của Trung Quốc hiện nay nhưng đau xót thay, lại được áp dụng triệt để cho nhân dân Việt Nam. V́ vậy Đảng Cộng sản Việt Nam ngày càng xa dân, mất ḷng dân, không có khả năng tự điều chỉnh, thay đổi. Với kinh nghiệm của một người hoạt động trong hệ thống chính trị hiện nay dưới sự lănh đạo “toàn diện và tuyệt đối” của Đảng Cộng sản Việt Nam trong nhiều năm, tôi xin chứng minh khả năng tự điều chỉnh, thay đổi của Đảng Cộng sản Việt Nam là không có, hoặc nếu có th́ phải có những điều kiện nhất định.
- Lúc tôi c̣n là Phó Chủ tịch thường trực và là Ủy viên Đảng đoàn Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP HCM, có buổi làm việc với ông Lê Quang Đạo, lúc đó là Chủ tịch Đoàn Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và ông Phạm Văn Kiết (Năm Vận), Phó Chủ tịch kiêm Tổng thư kư của Mặt trận Trung ương. Trong cuộc họp, hai ông đặt vấn đề: Trong hệ thống chính trị hiện nay, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, một tổ chức chính trị xă hội rộng lớn bao gồm nhiều giai cấp, nhiều tôn giáo, dân tộc (theo điều lệ của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam) cần phải giữ vai tṛ “đối trọng” để giám sát chính quyền, ngăn chận khuynh hướng độc đoán, bè phái, tham nhũng. Hai vị nói rất say sưa về vấn đề này. Tôi và các vị trong Đảng đoàn và Ban Thường trực Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP HCM rất phấn khích, đồng t́nh. Nhưng một thời gian sau, được biết chủ trương về vai tṛ “đối trọng” của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đă bị phê phán kịch liệt và có lệnh không được phép nhắc lại nữa. Ông Lê Quang Đạo cũng được cho về nghỉ v́ đă dám có chủ trương nói trên.
- Cách đây vài năm, lúc ông Phạm Thế Duyệt, nguyên Thường trực Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam, làm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, cũng có một đề án “Về vai tṛ giám sát và phản biện xă hội Việt Nam” gởi qua Ban Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam, nhưng đề án này cũng bị xếp xó cùng với luật lập hội...
- Gần đây nhất là qua việc sửa đổi Hiến pháp năm 1992, đề nghị 7 điểm và bản dự thảo một hiến pháp mới, Hiến pháp năm 2013 của 72 nhân sĩ trí thức của cả nước đă được hàng vạn người kư tên đồng t́nh ủng hộ và những ư kiến có thể gọi là “tiến bộ” của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và Hội đồng chính phủ đều bị lờ đi và dự thảo lần thứ tư tŕnh trước Quốc hội vừa rồi có những điều c̣n lạc hậu thụt lùi hơn cả Hiến pháp năm 1992, nhất là quyền sở hữu đất đai, vấn đề lực lượng vũ trang. Về bản dự thảo lần thứ tư này, 40 vị nhân sĩ trí thức đă ra tuyên bố phê phán thẳng thừng, không c̣n nói một cách tế nhị như trong đề nghị 7 điểm, mà nói thẳng phải bỏ điều 4 Hiến pháp, phải thực hiện chủ trương đa nguyên đa đảng, phải thay đổi thể chế, v.v. Phải nói đây là những ư kiến quyết liệt nhất từ trước đến giờ của các nhân sĩ trí thức trong cả nước. Lănh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn không nghe, như trước đây họ đă không nghe những ư kiến tiến bộ và rất xây dựng của những người đă từng đảm đương những trọng trách trong Đảng và nhà nước như Trung tướng Trần Độ, Trung tướng Đặng Quốc Bảo, nguyên Ủy viên Bộ Chính trị và nguyên Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An, và nhiều người nữa. Họ dùng phương châm làm ngơ, không nghe, không thấy để tiếp tục củng cố Đảng, ngỏ hầu “một ḿnh một chợ” muốn làm ǵ th́ làm, đưa đất nước đến bờ vực thẳm.
- Ngoài những sự kiện trên, chủ trương của Đảng Cộng sản Việt Nam là tạo ra một tầng lớp cán bộ, một loại “giai cấp mới” với nhiều đặc quyền đặc lợi để v́ lợi ích cá nhân và gia đ́nh mà sống chết bảo vệ chế độ. Chủ trương phát triển Đảng trong trường học là minh chứng cho việc này. Cho phát triển Đảng trong các trường trung học, đại học sẽ phá vỡ môi trường sư phạm, làm xấu đi quan hệ giữa thầy và tṛ. Trong một trường học, một lớp học thầy ngoài Đảng c̣n tṛ là đảng viên th́ c̣n thể thống ǵ trong quan hệ giữa thầy và tṛ. Đoàn Thanh niên Cộng sản là lực lượng “kềm kẹp” học sinh sinh viên mà việc một số sinh viên trường Đại học Luật lập blog “Bảo vệ công lư cho Đoàn Văn Vươn” bị Đoàn Thanh niên Cộng sản của trường này dùng nhiều biện pháp ngăn cản, đe dọa là một ví dụ. Hoặc hiện nay con đường tiến thân của thanh niên để leo nên những nấc thang quyền lực, nấc thang xă hội là về phường xă công tác, vo tṛn, luồn cúi, vân vân, dạ dạ để được kết nạp vào Đảng – bước đầu tiên để họ tiến thân vào nấc thang danh vọng. Họ biết rằng trong chế độ hiện nay không đảng viên là không được cất nhắc đảm nhận những chức vụ quan trọng cho họ có quyền hành để nhận quà cáp, hối lộ. Nhiều quan chức giữ vai tṛ chủ chốt trong chính quyền của TP HCM hiện nay là từ con đường này mà đi lên. V́ vậy tŕnh độ của họ rất kém, thiếu hẳn văn hóa cơ bản, chẳng biết ǵ về xă hội nhân sự, xă hội công dân, tuyên ngôn Nhân Quyền và các nền văn hóa, triết học của thế giới, nền tảng của tri thức nhân loại hiện nay.
- Điều nghiêm trọng hiện nay là nền Độc lập Dân tộc, toàn vẹn lănh thổ mà đồng bào, chiến sĩ chúng ta qua nhiều thế hệ đă hy sinh biết bao xương máu mới giành lấy được, nay bị đe dọa nghiêm trọng bởi nhà cầm quyền Bắc Kinh mà bản chất bành trướng, xâm lược không hề thay đổi. Đảng Cộng sản Việt Nam đă nhượng bộ nhiều trong hội nghị Thành Đô năm 1990. Đây là cơ sở cho chánh quyền Bắc Kinh mưu toan độc chiếm Biển Đông, thực tế là đă chiếm hẳn Hoàng Sa và một số đảo thuộc quần đảo Trường Sa của chúng ta và nay vẫn tiếp tục ngang ngược bắt bớ, truy đuổi cướp bóc ngư dân của chúng ta đang đánh bắt trong những ngư trường truyền thống. Thật là khó hiểu khi Đảng và nhà nước Việt Nam cho Trung Quốc triển khai lực lượng, tuy gọi là dân sự dưới chiêu bài các dự án kinh tế, ở các vùng chiến lược trọng điểm như Tây Nguyên, các vùng rừng núi phía Bắc, miền Trung và đến cả Cà Mau của đồng bằng sông Cửu Long. Họ biến những khu vực đó thành vùng riêng của họ, không cho người Việt Nam bén mảng vào. Một khi có biến, “đạo quân thứ 5” này sẽ là một lực lượng làm chúng ta không kịp trở tay mà kinh nghiệm trong những ngày đầu cuộc xâm lược của bành trướng Bắc Kinh năm 1979 ở các tỉnh biên giới phía Bắc là những kinh nghiệm đầy máu và nước mắt của cán chiến sĩ, đồng bào ta. Càng khó hiểu hơn khi Đảng và nhà nước Việt Nam lại cấm hoặc lờ đi trong một thời gian rất dài việc tổ chức các ngày tưởng niệm những người đă hy sinh trong cuộc chiến bảo vệ tổ quốc này.
Những điều nêu trên chứng minh rằng Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay đă không c̣n là đảng cách mạng như trước đây nữa, mà đang trở thành yếu tố ngăn cản sự phát triển của đất nước, đưa đất nước chúng ta vào một cuộc tổng khủng hoảng toàn diện chưa có lối ra. Gần 40 năm là thời gian quá đủ cho một nước “cất cánh” như các nước trong khu vực. Chủ trương đấu tranh giai cấp, chuyên chính vô sản và chủ nghĩa lư lịch cùng với việc không thực tâm thực hiện chính sách ḥa hợp, ḥa giải dân tộc, làm hạn chế sức mạnh đoàn kết dân tộc, một yếu tố cực kỳ quan trọng để phát triển đất nước cũng như để chống lại sự bành trướng của bọn xâm lược Bắc Kinh. Tôi và nhiều bạn bè đồng đội khác cho rằng nguyên nhân chính là vai tṛ độc đảng của Đảng Cộng sản, không có những lực lượng xă hội khác thực sự làm đối lập, đối trọng để giám sát, ngăn chận sự lạm quyền, lộng quyền và các chủ trương chính sách của Đảng Cộng sản đi ngược lại lợi ích của quần chúng, của đất nước. V́ vậy đă đến lúc phải đẩy mạnh sự phát triển của xă hội dân sự, xă hội công dân, trong đó có các tổ chức chính trị độc lập và cùng tồn tại với Đảng Cộng sản và đấu tranh qua các cuộc bầu cử công khai hợp pháp có sự quan sát của quốc tế. Sự ra đời của Đảng Dân chủ Xă hội hay một đảng hợp pháp nào đó là lẽ đương nhiên, phù hợp với sự phát triển hiện nay của một nước dân chủ thực sự. Đây là biện pháp đặc biệt để giải quyết một t́nh h́nh đặc biệt dù cho có gây “sốc” đối với đảng cầm quyền hiện nay. Việc rời bỏ hàng ngũ Đảng Cộng sản Việt Nam của nhiều đảng viên vừa qua cũng như hiện nay là để không c̣n ràng buộc ǵ nữa với 19 điều cấm đảng viên, tước đoạt một số quyền công dân cơ bản, mà Đảng Cộng sản đă tùy tiện đặt ra, để trở thành những công dân tự do.
Sau năm 1975 trong giới công giáo có một bài hát rất hay “Trước khi là người công giáo tôi đă là người Việt Nam”. Trước khi trở thành đảng viên Cộng sản, chúng tôi là người Việt Nam. Dù quá khứ như thế nào, khuynh hướng ra sao, chúng ta đều là người Việt Nam, đều có chung một mục đích là đấu tranh để xây dựng một nước VIỆT NAM ĐỘC LẬP - TỰ DO - HẠNH PHÚC.
Vậy t́nh h́nh đă chín muồi để đặt vấn đề này chưa? Một số người đặt vấn đề với tôi như vậy. Tôi và nhiều người nữa thấy t́nh h́nh đă chín muồi, khẩn cấp lắm rồi, nếu không tích cực giải quyết th́ Việt Nam sẽ rơi vào cuộc tổng khủng hoảng triền miên, không loại trừ nguy cơ sụp đổ, nhất là trước áp lực ngày càng nặng nề của Trung Quốc, một nước láng giềng rất tráo trở, muốn biến nước ta thành một bộ phận, hoàn toàn phụ thuộc họ. Đây là nguy cơ thực sự.
C̣n giải thiết rằng t́nh h́nh chưa chín muồi th́ lại càng phải đấu tranh để nhanh chóng thay đổi thể chế, từ chế độ độc tài toàn trị sang chế độ Dân chủ Cộng ḥa, phát triển xă hội dân chủ, xă hội công dân với những lực lượng chính trị độc lập để qui tụ quần chúng ngơ hầu đấu tranh kềm chế, giám sát đảng cầm quyền một cách có hiệu quả. Nếu chưa chín muồi th́ chúng ta chủ động làm cho nó chín muồi, chứ chẳng lẽ khoanh tay thụ động ngồi chờ cho nó chín muồi sao? Không thể có thái độ ngồi chờ sung rụng như vậy được. Chúng ta đă ngủ một giấc ngủ dài, làm ngơ trước những cái ác, cái xấu, cái bất công. Trước nỗi khổ của những người dân mất tự do, mất nhà, mất đất, chúng ta phải thức tỉnh, không thể chần chừ được nữa. Để đất nước rơi vào t́nh h́nh hiện nay có phần trách nhiệm của giới “sĩ phu”. Vậy đă đến lúc giới sĩ phu trong cả nước phải lănh trách nhiệm đứng lên, dơng dạc và hiên ngang đi đầu trong cuộc đấu tranh này. Chẳng lẽ chúng ta không thấy xấu hổ trước tấm gương sinh viên Phương Uyên, người con gái 21 tuổi trong phiên xử của ṭa án phúc thẩm tại Long An vừa qua hay sao? Trước áp lực của xă hội, của quần chúng, ṭa án phúc thẩm buộc phải xem xét lại bản án và Phương Uyên được trả tự do ngay tại ṭa. Đây là một kết quả ngoạn mục, ít ai nghĩ đến. Nếu chúng ta cứ thụ động ngồi chờ cho t́nh h́nh chín muồi th́ chắn hẳn bản án sẽ khác đi. Bất cứ cuộc đấu tranh nào, qui luật chung là đều có những “đột phát khẩu” để phá rào cho quần chúng tiến lên. Sẽ có hy sinh mất mát nhưng chúng ta phải chấp nhận.
Một vấn đề nữa là quá tŕnh ra đời và phát triển một tổ chức chính trị, kể cả một đảng chính trị, không thể một ngày một bữa mà có ngay.
Đọc bài viết Phá xiềng của nhà báo Hồ Ngọc Nhuận, nhiều người hỏi là Đảng Dân chủ Xă hội đă có trên thực tế chưa. Thực ra bài viết của nhà báo Hồ Ngọc Nhuận chỉ nêu ra một ư tưởng để mọi người cùng suy nghĩ. Chứ thực ra việc thành lập một tổ chức chính trị nào, kể cả Đảng Dân chủ Xă hội, đều phải theo một qui tŕnh nhất định. Chúng ta chủ trương đây là một việc làm công khai, hợp pháp nên trước tiên phải thành lập một ban vận động để sơ thảo cương lĩnh, điều lệ để có cơ sở cho các tầng lớp nhân dân hiểu rơ tổ chức này như thế nào, đường hướng ra sao để ủng hộ hoặc không ủng hộ và cũng là cơ sở khi đăng kư với chánh quyền để họ xem đây có phải là một tổ chức khủng bố, phản động, như ngôn ngữ hiện nay họ thường dùng, hay không hay đây là một tổ chức có đường hướng tuy khác với Đảng Cộng sản Việt Nam nhưng không có ǵ đi ngược lại lợi ích của đất nước, của dân tộc, có thể cùng song song tồn tại với Đảng Cộng sản và các tổ chức chính trị khác. Chủ trương của chúng ta là ḥa bất bạo động, chống lại các hành động quá khích, khủng bố, vũ trang lật đổ. Chúng tôi tin rằng việc làm đúng đắn của chúng ta sẽ được sự ủng hộ của đông đảo các tầng lớp quần chúng, tuy bây giờ là đa số “thầm lặng”, những đến một lúc nào đó có điều kiện sẽ trở thành một lực lượng đấu tranh hùng hậu để xây dựng một nước VIỆT NAM H̉A B̀NH, ĐỘC LẬP, THỐNG NHẤT, TIẾN BỘ XĂ HỘI VÀ VĂN MINH, một khát vọng sâu xa mà nhiều thế hệ cha ông chúng ta đă mơ ước.
Cho nên đây là một quá tŕnh vận động. Hiện nay chúng ta đang trong quá tŕnh vận động.
Những điều tôi viết trong bài này cũng như bài Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh là lời tâm huyết mà tôi đem cả tim óc để bộc bạch cho bạn bè, đồng đội và những người đă cùng nhau chiến đấu trước hoặc hiện nay, cũng như những người chưa quen biết trong và ngoài nước. Bệnh tôi chưa biết sẽ diễn biến ra sao, nhưng tôi hạnh phúc được nhiều người – kể cả có vị lănh đạo cao của Đảng, Nhà nước – thăm hỏi, chăm sóc, có người c̣n cho những loại thuốc quư. Trong t́nh h́nh bất an hiện nay, nếu biết đâu tôi bị một tai nạn nào đó th́ xin mọi người xem đây như những ǵ tôi để lại cho những người thân trong gia đ́nh, những người mà tôi thương yêu, cho bạn bè, đồng đội và cho đời. Đó là tâm nguyện của tôi, rất mong mọi người hiểu cho.
Sài G̣n, ngày 18 tháng 8 năm 2013
L. H. Đ.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.
tiendaoduy
member
REF: 668920
12/23/2013
Họ sợ những ǵ?
hungdungsangtrong
Nhóm lănh đạo cộng sản hiện nay sợ những ǵ? Chúng ta cần trao đổi làm cho rơ, để hướng đấu tranh được chính xác, có hiệu quả, khi nỗi sợ chuyển dần từ phía ta sang phía người ta.
Thật là lư thú khi ta thấy nỗi sợ gần đây đă “đổi ngôi”. Trước kia có thể nói người công dân nào cũng sợ cường quyền. Thời phong kiến, thời thuộc Pháp, thời đảng CS cai trị, người dân ai cũng sợ nền cai trị của họ, với phu lít, cảnh sát, quân đội, ṭa án, nhà tù…hạch sách, áp bức, đầy ải dân lành không sao kể xiết.
Ngày nay t́nh h́nh đă đổi khác. Thời thế đă đổi khác. So sánh lực lượng đang đổi khác. Dân trí thời mở cửa và hội nhập đă cao hơn hẳn trước. Thông tin hiện đại nhanh hơn chớp, rút ngắn thời gian, không gian, làm cho mọi người có thể nắm bắt sự thật tức thời, kẻ cai trị khó long tùy tiện xuyên tạc bóp méo.
Nhân dân ta từng bị 3 hệ thống cai trị phi nhân bản, ngồi trên đầu trên cổ nhân dân, của vua quan phong kiến, của quan chức thực dân rồi của quan liêu cộng sản, nay dân ta đang bàn giao dần nỗi sợ cho cả hệ thống cầm quyền . Nhân dân ta càng bớt sợ họ bao nhiêu th́ nỗi sợ của họ bị mất quyền, bị hỏi tội và rồi có ngày có thể phải đền tội, càng lớn dần lên. Một sự “bàn giao“ tự nhiên, không có văn bản, nhưng rơ ràng, nhăn tiền, diễn ra thường xuyên, liên tục cho đến khi nền dân chủ chân chính lên ngôi.
Mà họ sợ là phải. Họ giật ḿnh khi bức tường Berlin đổ sập trong một đêm, rồi khi các đảng CS Đông Âu tan biến, một loạt các nước đồng chí xă hội chủ nghĩa vào nằm trong nghĩa địa lịch sử. Họ càng sợ khi đảng CS Liên Xô bậc thầy của họ tan nát, Liên bang Xô viết “vĩ đại” tan hoang. Họ thêm sợ khi các nhà độc tài từ Iraq đến Tunisia, Ai Cập rồi Libya lăn kềnh khi quần chúng xuống đường nổi dậy hỏi tội độc đoán và tham nhũng.
Thấy người lại nghĩ đến ta. Bao nhiêu tấm gương tày liếp sờ sờ ra đó. Họ không thể ăn ngon, ngủ yên được.
Họ sợ trí thức thừa kế túi khôn đặc sắc của dân tộc, họ sợ công nhân đ̣i công bằng xă hội, họ sợ dân oan bị cướp ruộng đất là nguồn sống duy nhất ở nông thôn, họ sợ người theo các tôn giáo đ̣i tự do tín ngưỡng, họ sợ cả bốn lớp người này cùng phối hợp thành cuộc xuống đường chung như nước lũ. Cơ đồ riêng chung của họ có nguy cơ bị băo lũ quần chúng cuốn băng trong chốc lát.
Nhưng họ sợ ǵ hơn cả? Thật khó trả lời. V́ càng ngày họ càng sợ nhiều thứ, kể ra không sao hết. Họ sợ quần chúng đông đảo xuống đường đ̣i tự do, ruộng đất, nhân phẩm. Họ sợ sự thật. Nhà toán học Hoàng Xuân Phú, hiện là Chủ tịch hội Toán học Việt Nam, chỉ ra hai tử huyệt của họ hiện nay là “Điều 4” trong Hiến pháp về độc quyền lănh đạo của đảng CS và “chế độ sở hữu toàn dân về đất đai”, một thủ đoạn xảo quyệt để cướp đất của nông dân. Họ rất sợ ư kiến người dân nhằm vào “hai gót chân Asin” này của họ.
Họ rất sợ sự thật. V́ họ sống nhờ bộ máy tuyên truyền chuyên nghề dối trá, đổi trắng thay đen, che dấu sự thật. Do đó họ sợ nền thông tin trung thực, thâm thù báo chí, mạng lưới thông tin, các blogger tự do lề trái, bỏ tù các nhà báo tự do toàn là những “sứ giả của sự thật”, bỏ tù các nhà luật học, luật sư bênh vực luật pháp và sự thật, bênh vực dân oan.
Trong vô vàn sự thật họ đặc biệt sợ tệ nạn sùng bái ông Hồ Chí Minh ngày càng bị lật tẩy, v́ đây là nơi trú ẩn cuối cùng của họ về mặt chính trị và t́nh cảm để mê hoặc nhân dân. Họ không c̣n dám khoe rằng ông Hồ từng được UNESCO của LHQ suy tôn là Danh nhân Chính trị và Văn hóa của Thế giới, v́ sự thật được chứng minh là không có chuyện ấy. Họ sợ v́ nhiều nhà nghiên cứu cũng chứng minh rằng trong cuộc cách mạng dân tộc – dân chủ, ông Hồ đă nặng về vế cách mạng dân tộc – chống đế quốc mà hoàn toàn coi nhẹ vế cách mạng dân chủ – xây dựng xă hội dân sự, tôn trọng quyền tự do của người công dân dưới một chế độ dân chủ pháp trị đúng nghĩa. Trong 24 năm là chủ tịch nước, ông đă kiên tŕ đóng chặt cửa trường Luật, coi đảng của ông là pháp luật; ông dửng dưng trước số phận hơn 27 ngàn địa chủ phần lớn là trung nông yêu nước , có văn hóa, giỏi nghề nông bị bắn và chôn sống; ông cũng quay mặt đi khi các ông Nguyễn Mạnh Tường, Nguyễn Hữu Đang, Trần Đức Thảo, Vũ Đ́nh Huỳnh… lâm nạn. Vô cảm, bất nhân như thế th́ sao có thể là gương sáng đạo đức cho đảng, cho dân? Cho nên việc giải ảo tiếp có lư lẽ, có sức thuyết phục cao về thần tượng Hồ Chí Minh là việc rất cần làm tuy không vui vẻ ǵ nhưng có lợi cho đất nước, dân tộc. Việc giải ảo này đă đi được chừng một phần ba chặng đường đánh giá trung thực về ông Hồ. Cần đi tiếp.
Hiện nay có một việc làm rất cần thiết nhưng anh chị em dấn thân cho tự do dân chủ làm chưa tốt, một việc nhóm lănh đạo đảng CS rất sợ, đó là thành lập một hay vài cơ quan thăm ḍ dư luận tự do, đáng tin cậy, như ở một số nước dân chủ phát triển.
Đây là một công cụ xây dựng dân chủ rất lợi hại, sắc bén.
Hiện nay ở Viện Xă hội học thuộc Viện Hàn lâm khoa học xă hội Việt Nam có “Trung tâm điều tra dư luận xă hội” ra đời được 30 năm, chưa có một tiếng vang nào về hoạt động của trung tâm đó, tuy chức năng và nhiệm vụ được xác định rơ ràng là: nắm bắt, phân tích, tổng hợp dư luận xă hội về những vấn đề, sự kiện quan trọng.
Lẽ ra đây phải là cơ quan “mở”, “rất mở”, được xă hội biết đến, nhưng nó nằm im, bất động ăn tiền mấy chục năm ṛng. V́ xă hội đảo điên, niềm tin ở đảng CS lung lay, lănh đạo bị xă hội khinh ghét, dân hết tin, điều tra dư luận một cách công khai chỉ tăng nguy cơ cho đảng nên đảng buộc nó nằm im như không hề tồn tại.
Chính v́ lẽ ấy nên blogger Trương Duy Nhất bị truy tố và bị giam. Anh đă viết gần một ngh́n bài báo nói lên sự thật. Rồi anh tự làm những cuộc thăm ḍ dư luận, qua đó đo mức tín nhiệm của từng người lănh đạo ở chóp bu, kể cả tứ trụ triều đ́nh CS, không một ai vượt quá 50 %. Kết quả này được anh công bố ngay trước cuộc bỏ phiếu trong Quốc hội đang họp. Họ bị chạm nọc. Anh bị bắt khẩn cấp. Họ sợ và bịt mồm anh. Blog “Một góc nh́n khác” của anh phù hợp với quyền của công dân có cách nh́n riêng độc lập theo Tuyên ngôn Nhân quyền Quốc tế.
Anh Trương Duy Nhất sắp ra ṭa. Để xem anh sẽ bị kết tội những ǵ và ra sao. Chỉ biết chắc chắn là họ rất sợ thước đo của dư luận. Họ căm và lo khi anh tự làm việc điều tra dư luận và tự công bố kết quả. Họ quá sợ dư luận xă hội nên vẫn một mực tŕ hoăn việc bàn về Luật trưng cầu dân ư được ghi trong hiến pháp.
Cho nên một việc rất nên làm lúc này là xây dựng một hay vài cơ quan điều tra dư luận tự do của xă hội dân sự với phương pháp khoa học và tinh thần trách nhiệm cao, coi như điền thế cho cái Trung tâm điều tra dư luận xă hội “tồn tại mà coi như không tồn tại “, “có cũng như không”, một đặc sản của Việt Nam thời độc đảng.
Mạng lưới Blogger Việt Nam thừa sức đảm nhận công việc này. Một nhóm bạn trẻ hiểu biết về tâm lư xă hội, về quan hệ công chúng, về thống kê có thể dựng lên một trung tâm như thế. Computer, điện thoại cầm tay khắp nơi, chỉ cần chọn một trăm hay khi cần năm trăm địa chỉ phân bố theo địa lư, nghề nghiệp, độ tuổi của công dân, rồi lựa chọn chủ đề theo từng thời gian, công bố công khai kết quả. Có rất nhiều chủ đề người công dân trong xă hội ta cần biết, đồng bào ta đang nghĩ ǵ, đa số muốn điều ǵ, không muốn điều ǵ.
Lúc ấy lănh đạo đảng không thể tùy tiện và trơ tráo nói thay cho dân. Bao nhiêu đảng viên muốn từ bỏ cái tên “đảng Cộng sản” đă ô nhiễm để thay bằng một tên khác trong sạch? Bao nhiêu công dân muốn thay cái danh hiệu “xă hội chủ nghĩa” viển vông gán cho nước ta? Bao nhiêu công dân muốn từ bỏ nền “sở hữu toàn dân” về đất đai kỳ quái với những việc thu hồi, đền bù, cưỡng chế tàn bạo, để trở về với chế độ đa sở hữu vốn có từ xa xưa ? Đó là những “hàn thử biểu xă hội” bén nhậy chính xác rất cần cho xă hội văn minh.
Ở Hoa Kỳ có Viện Gallup thành lập từ năm 1935, có 40 văn pḥng rải khắp các lục địa với 2 ngàn nhân viên chính thức, mỗi ngày trung b́nh làm 1.000 cuộc phỏng vấn để từ đó tổng hợp đưa ra kết quả. Ở Pháp nổi tiếng nhất là Viện IFOP (Institut Francais d’ Opinion Publique – Viện điều tra dư luận Pháp), thành lập năm 1938, có 4 trung tâm ở Paris, Toronto (Canada), Buenos Aires (Argentina), và Thượng Hải (Trung Quốc). Tất cả những tổ chức này đều là công ty tư nhân, không chịu áp lực nào của chính quyền hay các đảng phái, không chỉ điều tra dư luận về chính trị, c̣n về kinh doanh, dịch vụ, thị trường mua bán, y tế, thể thao, nghệ thuật.
Họ sợ sự thật, sợ sự minh bạch, sợ thức tỉnh của nhân dân, sợ dư luận, vậy th́ Trung tâm dân sự điều tra dư luận có thể sẽ là một vũ khí ḥa b́nh, phi bạo lực rất sắc bén, có hiệu quả cao vậy.
Blog Bùi Tín (VOA)
THEO D̉NG SỰ KIỆN
tiendaoduy
member
REF: 668997
12/25/2013
“Đừng tin những ǵ cộng sản nói, hăy nh́n kỹ những ǵ cộng sản làm”