Đất nước tôi, một đất nước lạ kỳ
Mất kiểm soát, mất hết cả niềm tin
Chỉ c̣n lại cái hư danh huyễn hoặc
Rằng dân ḿnh thật hạnh phúc biết bao!
Đất nước tôi, với những sợi dây dài
Dây "kinh nghiệm" sao rút hoài chẳng hết
Dây "quan hệ" vẫn c̣n trong kư kết
Có giải thưởng nào khác "giải rút" không?
Đất nước tôi, nhiều luật lệ rất hài
Cấm ngực lép, cấm FA ra phố
Cấm biểu t́nh, cấm tụ tập đám đông
Chỉ được phép khi "Bác Hồ"...dẫn lối
Đất nước tôi, đất nước những bài ca
Sẽ rất "hot" nếu ngôn từ sáo rỗng
Lời hát ru chỉ c̣n trong kư ức
Những trưa hè cụ bà hát cháu nghe
Đất nước tôi, tiến sĩ giấy rất nhiều
Một đất nước luôn thừa thầy thiếu thợ
Một đất nước nền kinh tế tŕ trệ
Chẳng ai làm, mà ai cũng muốn chơi
Đất nước tôi, đất nước của lo âu
Lo ḿnh sai nên chẳng dại đụng vào
Lo ḿnh dốt nên chẳng nói ra đâu
Chỉ gật gù, ậm ừ...thôi đồng ư.
Đất nước tôi làm cái ǵ cũng chậm
Đi cứu người mà phải xác minh lâu
Người gặp nạn lo giành giật từng phút
6 tiếng đồng hồ... mới được vớt lên
Đất nước tôi, mông vú bự lên ngôi
Bởi năo phẳng th́ ai ai cũng có
Mông vú to sẽ chẳng lo chết đói
Chỉ tụt quần là sẽ có cái ăn
Đất nước tôi, c̣n nhiều chuyện ly kỳ
Tôi có kể chắc cả ngày chẳng hết
Đất nước của những người dân hạnh phúc
Chỉ biết cười và chấp nhận nỗi đau...
Đất nước tôi vốn dĩ yêu kiều Làm sao trở thành vốn cô liêu Đại họa bao phen mang ập đến Tương tàn dong túng được mấy chiêu...
tthanhthanh
member
REF: 661286
08/08/2013
Bài hát ĐẤT NƯỚC TÔI rất hay...
Xin mời thưởng thức.
hihii
tiendaoduy
member
REF: 661311
08/09/2013
Cục cưng ưi...hổng có nghe được bài hát á, hổng có hiện cái logo bài hát ǵ cả
aka47
member
REF: 661320
08/09/2013
Ai cũng nghe , chỉ có anh không nghe.
Diễm ui là Diễm.
hihii
tiendaoduy
member
REF: 668897
12/23/2013
,
tiendaoduy
member
REF: 669150
12/28/2013
Nỗi đau “thập kỷ” và tiếng gọi đáy sông…
theo Vietnamnet | 29/12/2013 06:20Chia sẻ:
Cái chết của Lê Thị Thanh Huyền, sự tự do tạm thời của Nguyễn Thanh Chấn không thể coi là kết thúc.
Nó phải được coi là sự “kích hoạt” của những cải cách dài hơi và kiên tŕ- cải cách tư pháp, cải cách hành chính, của luật chính quyền địa phương, nhằm xây dựng một nền quản lư xă hội, nền tư pháp khoa học, khách quan, bất vị thân, bất vị tiền và bất vị quyền.
Năm 2013 cũng là năm đời sống nước Việt đương đại liên tiếp xảy ra những vụ việc- những nỗi đau của con người làm chấn động cả nhân tâm.
Những cố gắng của một quốc gia trên hành tŕnh hội nhập là đáng ghi nhận, nhưng trên hành tŕnh đó, số phận con người với những tai họa, rủi ro khôn lường cũng lại phản chiếu một loạt vấn đề nóng bỏng khác- “lỗi hệ thống” của quản lư xă hội nói chung, của pháp luật nói riêng- cho thấy sớm muộn nước Việt phải có sự quyết liệt thay đổi, để phù hợp với văn minh, văn hóa hiện đại, đem lại sự b́nh an, an lành cho chính tâm hồn người Việt.
Điển h́nh của những nỗi đau đó, là câu chuyện thương tâm về số phận một người đàn ông và một người đàn bà. Người đàn ông giờ đă tạm trở về với cuộc sống đời thường, nhưng kư ức 10 năm bị tù tội oan uổng hẳn c̣n ám ảnh ông suốt cuộc đời. 10 năm đó, là “phép thử” lạ lùng cho ông thấy rơ sự tồi tệ, vô cảm của con người, và ở phía bên kia của đời sống, là vẻ đẹp tuyệt vời của t́nh yêu thương. Vẻ đẹp đó, vực ông dậy sau những ngă quỵ oan trái, an ủi và nâng đỡ ông, cho ông tái sinh, không phải sự sống, mà chính là sự tự tin làm người.
C̣n người đàn bà, tội nghiệp thay, chỉ v́ mong muốn làm đẹp, chị đă phải chết oan uổng. Sự oan uổng nhất là cho đến giờ phút này, chị vẫn ở đâu đó dưới ḍng sông lạnh giá. Tiếng gọi đau thương, tuyệt vọng của chị dưới đáy sông liệu có thấu đến những người ruột thịt đang đau đớn, nỗ lực để t́m thấy chị.
Cầu mong một phép lạ cho họ “gặp” được nhau, khi năm cũ thương đau sắp kết thúc, để hy vọng mở ra một năm mới 2014 an lành hơn, nhiều may mắn hơn và bớt đi nỗi đau của người Việt, bớt đi sự tổn thương của cả xă hội những năm tháng này, v́ những sự lởm khởm, bất cập của quản lư xă hội và của ngành tư pháp.
I - Cái “chết oan” tức tưởi của người đàn bà mang tên Lê Thị Thanh Huyền, hẳn sẽ c̣n ám ảnh rất lâu những người ruột thịt của chị, c̣n với xă hội nó khiến ai nấy bàng hoàng, kinh sợ, đau đớn thay cho chị. Bởi sự sống và cái chết với người đàn bà trẻ ham muốn làm đẹp này, sao mong manh thế, bất ngờ thế. Chỉ cách nhau vài phút.
Giá như sự rủi ro chỉ dừng ở cuộc phẫu thuật thẩm mỹ bất thành, th́ dẫu ruột thịt của chị rất đau khổ, theo thời gian sẽ nguôi ngoai, v́ cái chết đó quá bất khả kháng, nằm ngoài sự kiểm soát và khả năng cứu giúp của họ. Nhưng số phận khắc nghiệt, ở đây, chính bởi hành vi mù quáng, tồi tệ và cũng lạnh lẽo, vô cảm đến mức khó có thể hiểu nổi của Nguyễn Mạnh Tường, Giám đốc Trung tâm thẩm mỹ Cát Tường. Để rồi, từ một “tai nạn nghề nghiệp” trở thành một vụ án h́nh sự kinh hoàng- cách nhau chỉ có mấy tiếng đồng hồ. Khi vị bác sĩ này cùng một nhân viên dưới quyền vứt xác chị Lê Thị Thanh Huyền xuống sông Hồng, nhằm phi tang.
Tồi tệ, vô cùng bất nhẫn và cũng mù quáng ngu xuẩn, bởi một hành vi phi nhân tính đến vậy làm sao có thể che giấu măi?
Chỉ có mấy tiếng đồng hồ- một “tai nạn nghề nghiệp” đă biến thành một tội ác. Chưa hết. Giờ đây, nó c̣n kéo theo nỗi đau đớn bi thảm của cả hai ḍng họ tốn công, tốn của, tốn sức, tốn thời gian vô kể, hàng mấy tháng trời, t́m kiếm xác của chị Huyền, không biết khi nào mới kết thúc. Mọi phương cách đều đă được huy động. Lúc nhờ vào các nhà ngoại cảm, lúc trông vào các nhà khoa học kỹ thuật. Hơn hai tháng qua, sức kiệt, lực kiệt, chỉ nỗi đau của họ là vô hạn, bởi sự t́m kiếm vẫn rơi vào vô vọng.
Sự không may đó chứa đựng những rủi ro của kiếp người, quá cay đắng và đau thương, nhưng có nguồn gốc từ nhiều căn nguyên trong quản lư xă hội.
Rủi ro, bởi chị Lê Thị Thanh Huyền đă gửi gắm sự làm đẹp, mà hóa ra thành gửi gắm… sinh tử của ḿnh cho một kẻ chưa đủ tư cách phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng vẫn ngang nhiên hành nghề, hệt cái biển quảng cáo TT phẫu thuật thẩm mỹ Cát Tường trưng ra giữa thanh thiên bạch nhật giữa phường sở tại, bất cần giấy phép và chứng chỉ chuyên môn.
Sự rủi ro của chị, c̣n bắt nguồn từ một loạt những điều mà trong xă hội này, tiếc thay, sự vi phạm pháp luật của con người đă thành nếp sống b́nh thường, nhan nhản.
V́ sao vậy? Nói cho cùng, nó là hệ lụy của sự điên cuồng kiếm tiền, hệ lụy của nhu cầu phát triển với sự quản lư của ngành dọc, của quản lư xă hội vừa không theo kịp, vừa tắc trách, thả nổi.
Nếu biết rằng ngành y tế có tới 30 ngàn cơ sở khám chữa bệnh, 39 ngàn cơ sở bán thuốc mà cả nước chỉ có 250 thanh tra y tế. Với một mạng lưới thanh tra mỏng hơn… mạng nhện đó, việc kiểm soát làm sao xuể? Nhất là với một “thói quen” quản lư, chỉ cần cơ quan chức năng cấp phép là “xong om”. Anh đi đường anh, tôi đường tôi. T́nh nghĩa đôi ta có thế thôi!
C̣n nếu đưa cấp phường vào quản lư các cơ sở y tế, các TT thẩm mỹ th́ sao? Phường không đủ sức, đủ tŕnh độ để các pḥng mạch, các TT khám chữa bệnh, thẩm mỹ tâm phục khẩu phục…, mặc dù theo như quy định lâu nay, các văn bản quy phạm pháp luật của ngành đều nói rơ vai tṛ của chính quyền địa phương. Thế nên, khi một vụ việc bất trắc xảy ra, chính quyền sở tại luôn im lặng … vô can. C̣n các cơ sở khám chữa bệnh trước đó cứ nhởn nhơ hành nghề
Sự phạm luật của Nguyễn Mạnh Tường, cùng với nỗi hoảng hốt, thói sĩ diện, âm mưu xóa dấu vết “tai nạn nghề nghiệp” đă dẫn ông ta đi quá xa, trở thành tội phạm. Từ sự kém cỏi, coi thường luật pháp trở thành tội ác- sai một ly đi một dặm, câu thành ngữ linh nghiệm một cách cay đắng vào số phận ông bác sĩ vô lương tâm này.
Chưa biết cuộc t́m kiếm của họ hàng, gia đ́nh chị Lê Thị Thanh Huyền đến bao giờ th́ kết thúc? Nhưng với cung cách quản lư ngành dọc, quản lư xă hội như hiện nay, liệu Lê Thị Thanh Huyền đă phải là người rủi ro cuối cùng “chết oan” chưa? Tiếng gọi dưới đáy sông của Lê Thị Thanh Huyền, liệu có thức tỉnh ư thức tôn trọng pháp luật của con người, thức tỉnh bổn phận trách nhiệm quản lư xă hội của chính quyền các cấp không? Hay đó chỉ là số phận không may của một người đàn bà đi làm đẹp, rồi tử vong? Và… hết chuyện.
Chả lẽ, sự sinh tử của người Việt trong thời kim tiền này nó rẻ rúng đến vậy sao?
* * *
II - Sau cái sự “chết oan” là cái sự “sống oan” trong tù chẵn một thập kỷ của người đàn ông, có tên Nguyễn Thanh Chấn, từ đây, rất có thể cái tên riêng Nguyễn Thanh Chấn sẽ đi vào lịch sử ngành ṭa án, gắn với khái niệm những vụ án oan sai, bởi tính chất điển h́nh, cay đắng của nó. Dù bản chất “vụ giết người”, mà vô t́nh Nguyễn Thanh Chấn là nạn nhân rơi vào tầm ngắm của cơ quan điều tra, không phải quá rắc rối, phức tạp.
Nó điển h́nh cho tính chất xâm phạm hoạt động tư pháp của các điều tra viên khi tiến hành điều tra vụ án. Một cung cách điều tra thiếu rất nhiều chứng cứ, nghiệp vụ khoa học, lại thừa sự sai phạm. Một cung cách “điều tra ngược”- dùng nhục h́nh, ép Nguyễn Thanh Chấn thực nghiệm hiện trường, nói như… con vẹt theo nội dung các điều tra viên tưởng tượng ra. Một sự ép cung thô bạo, tàn nhẫn mà khi vụ việc vỡ lở, kẻ giết người Lư Nguyễn Chung buộc phải ra thú tội, nó là nỗi hổ thẹn không chỉ thuộc về nghiệp vụ kém cỏi, mà c̣n là nỗi hổ thẹn của sự… vô lương tâm.
Nó điển h́nh cho sự sai phạm trong hoạt động xét xử của ṭa án các cấp. Vi phạm nguyên tắc bất di bất dịch của ṭa án “trọng chứng hơn trọng cung”. Cái nguyên tắc đó đă bị chính ṭa án các cấp giẫm đạp không thương tiếc, khi “chứng cứ” th́ do các điều tra viên bày đặt, c̣n “cung” do người bị bắt bị ép khai theo cách của các điều tra viên. Vậy mà cuối cùng, án vẫn xử, ṭa vẫn tuyên. Nỗi hổ thẹn khi vỡ lở vụ án không chỉ thuộc riêng các điều tra viên, mà thuộc cả về ṭa án các cấp.
Nó hổ thẹn như câu hỏi thâm thúy của ĐBQH Nguyễn Bá Thuyền (Lâm Đồng) trong phiên chất vấn Chánh án TANDTC Trương Ḥa B́nh: Liệu c̣n bao nhiêu con thỏ tuyên là …con gấu?Ngược lại, điều này càng trở nên mỉa mai hơn khi người ta nh́n vào các vụ án tham nhũng, có bao nhiêu con gấu được tuyên là …con thỏ?
cái chết, bác sĩ, Nguyễn thanh Chấn, Lê Thị Thanh Huyền
Nó điển h́nh cho việc thể hiện chân lư thuộc kẻ mạnh, không ở thực tiễn, kể cả khi xử các vụ án. Khi luật sư của ông Nguyễn Thanh Chấn đă nêu ra 04 điểm chứng minh trước ṭa cho thấy những chứng cứ quá lỏng lẻo của vụ án, cho thấy Nguyễn Thanh Chấn là ngoại phạm, th́ ṭa án vẫn bác bỏ, và Nguyễn Thanh Chấn trở thành tội phạm theo phán quyết cuối cùng của ṭa.
Nó điển h́nh cho việc dối trá của các điều tra viên, khi họ phủ nhận sạch trơn những nội dung ông Nguyễn Thanh Chấn tố cáo. Nhưng “lời nói dối”… chưa phải cuối cùng của họ, lại vô t́nh tố cáo chính họ- hoặc ông Nguyễn Thanh Chấn phạm tội vu khống- hoặc ông này mắc bệnh tâm thần, muốn được tù tội,nên dựng chuỵện. Vậy, xă hội sẽ tin ai hơn?
Dân gian có câu khôn ngoan chẳng lọ thật thà. C̣n ở đây, các điều tra viên chẳng ngoan đă đành, mà cũng chả ra… khôn.
Nó điển h́nh cho sự vô trách nhiệm của các vị chủ tọa, thẩm phán phiên xét xử sơ thẩm vụ án, khi các vị này đều nhanh chóng “quên hẳn” một phiên ṭa oan sai do chính các vị xử, “đá trách nhiệm” lẫn cho nhau, và cho cả… Quốc hội. 10 năm trời chịu đựng tù tội, bởi sai lầm tệ hại của các vị quan ṭa, điều tra viên, đâu chỉ có Nguyễn Thanh Chấn bị oan uổng, mà c̣n kéo theo cả một gia đ́nh nông dân lương thiện bỗng sạt nghiệp, sa sút một cách oan uổng, tai tiếng oan uổng sau lũy tre làng.
C̣n ở mặt bên kia của đời sống, đối lập với sự vô cảm của không ít vị “công bộc”, là câu chuyện cảm động và cũng rất điển h́nh về con tim, về t́nh yêu thương tuyệt vời của một người đàn bà- vợ ông Nguyễn Thanh Chấn. T́nh yêu thương sâu sắc cho bà niềm tin tuyệt đối về sự vô tội của chồng. Niềm tin đó cho bà sự can đảm, sự kiên nhẫn vô hạn và dũng khí trên hành tŕnh đường trường suốt 10 năm cầm đơn kêu oan cho chồng. Niềm tin đó đă biến bà- một người đàn bà quê mùa chỉ biết ruộng đồng, chồng con, thành một “thám tử tư” bất đắc dĩ trực tiếp “điều tra vụ án”. Sự bi hài và đáng buồn cho hoạt động điều tra một vụ án nổi tiếng, và… tai tiếng.
10 năm một hành tŕnh giải oan của Nguyễn Thanh Chấn.
Có điều, số phận Nguyễn Thanh Chấn, sau giây phút vỡ ̣a khóc cười v́ tủi thân xen lẫn hạnh phúc đoàn tụ, tưởng được tự do, th́ thật ra cho đến giờ phút này vẫn treo lơ lửng. Dù theo ông Vũ Đức Khiển, nguyên chủ nhiệm UBPL của QH khẳng định, kháng nghị và xét xử tái thẩm là sai, nếu đưa ra tái thẩm, (mà không xử giám đốc thẩm- KD) là các cơ quan tố tụng đang cố t́nh lấp liếm đi cái sai của ḿnh trước đó, dễ bề phủi trách nhiệm đă gây oan cho ông Chấn (Lao động, ngày 06/11).
Bởi mới đây, Viện KSND Tối cao ra quyết định chuyển vụ án Nguyễn Thanh Chấn đến Cơ quan CSĐT Bộ Công an để điều tra lại. Tại sao? Hay bởi tư pháp nước Việt ḿnh… nó thế?
Số phận những Lê Thị Thanh Huyền, Nguyễn Thanh Chấn… không c̣n thuộc về cá nhân họ nữa. Những rủi ro, tai họa của họ vô t́nh phản chiếu cung cách quản lư xă hội, phản chiếu sự bất cập với những cái lỗi khó tha thứ của hệ thống tư pháp. Và v́ thế, cái chết của Lê Thị Thanh Huyền, sự tự do tạm thời của Nguyễn Thanh Chấn không thể coi là kết thúc.
Nó phải được coi là sự “kích hoạt” của những cải cách dài hơi và kiên tŕ- cải cách tư pháp, cải cách hành chính, của luật chính quyền địa phương, nhằm xây dựng một nền quản lư xă hội, nền tư pháp khoa học, khách quan, bất vị thân, bất vị tiền và bất vị quyền, những điều kiện cần cho sự hội nhập.
Khi mà bắt đầu ngày 01/01/2014, ngày đầu năm mới, cũng là ngày đầu tiên nước Việt thực hiện Hiến pháp mới.
tiendaoduy
member
REF: 669151
12/28/2013
ngày đầu năm mới, cũng là ngày đầu tiên nước Việt thực hiện Hiến pháp mới. Liệu năm mới 2014 dân có than rầm trời hông.. ====================================== Ông Chấn thôn Me, anh T́nh hàng rong và những phát ngôn khó hiểu
Y. Dương (Tổng hợp) - theo Trí Thức Trẻ | 09/12/2013 07:15Chia sẻ:
(Soha.vn) - Những sự việc khác nhau song tựu chung lại th́ đều có điểm chung là câu trả lời từ phía người có thẩm quyền khiến dư luận thấy “khó hiểu”.
Không giết người vẫn nhận tội để… chết
Tháng 3/2004, TAND tỉnh Bắc Giang tuyên ông Nguyễn Thanh Chấn (thôn Me, xă Nghĩa Trung, Việt Yên, Bắc Giang) phạm tội giết người và kết án chung thân. 10 năm sau, hung thủ của vụ án bị phát hiện và ra đầu thú.
Ông Chấn được tạm tha ngày 04/11/2013.
Ông chấn cho rằng trong, thời gian bị giam đă bị các cán bộ dùng nhục h́nh ép cung, mớm cung.
Thế nhưng, lănh đạo CA Bắc Giang cho biết 6 điều tra viên trực tiếp điều tra ông Nguyễn Thanh Chấn 10 năm trước đă hoàn tất giải tŕnh mà theo đó “không thấy có vấn đề ǵ”, tất cả đều đều khẳng định không ép cung, đánh đập, “hướng dẫn khai” như tố cáo. Thông tin trên tờ Người lao động.
Theo lời vị lănh đạo CA Bắc Giang th́ ông Chấn tự nhận tội.
Và như vậy, dù là người hoàn toàn khoẻ mạnh, b́nh thường nhưng ông Chấn lại “bỗng dưng” nhận tội để… chết? Bởi, với tội danh của ḿnh, ông Chấn sẽ phải chịu mức án cao nhất là tử h́nh. Tuy nhiên, do có cha là liệt sỹ nên ông thụ án chung thân. Và, ông Chấn tự nhận tội rồi để cả gia đ́nh kêu oan ṛng ră 10 năm. Con gái phải tha hương kiếm tiền kêu oan cho cha, vợ nhập viện tâm thần, mẹ già ṃn mỏi…
Vụ việc người bán hàng rong Trịnh Xuân T́nh (34 tuổi, quê Thanh Hoá) bị lực lượng giữ ǵn trật tự đô thị dùng roi điện đánh rồi bóp cổ đến ngất xảy ra hôm 6/12/2013.
Xác minh lại vụ việc, như đă đưa tin, ngày 8/12, PV đă t́m gặp anh T́nh. Người này cho biết: “Hôm đó, khoảng gần 10 người mặc đồ trật tự đô thị, dân pḥng UBND phường 25, quận B́nh Thạnh đi xe công vụ đến dọn dẹp ḷng lề đường. V́ chạy không kịp và sợ bị phạt nặng nên tôi nài nỉ nhưng họ vẫn cương quyết lập biên bản, thu giữ. Xót của nên tôi giằng co th́ mấy thanh niên lao vào giật tay ra dùng c̣ng số 8 c̣ng hai tay lại. Sau đó tôi vẫn tiếp tụcn bị đánh và bị dùi cui điện dí vào người”.
Ngay sau đó, ông Nguyễn Văn Quư, Chủ tịch UBND phường 25, quận B́nh Thạnh, TP.HCM khẳng định: “Lực lượng trật tự đô thị phường không đánh người mà chỉ dùng biện pháp mạnh để trấn áp khi anh T́nh chống đối. Anh T́nh trong t́nh trạng say rượu nên sau thời gian giằng co đă nằm xuống đường ngủ”.
Một người dân đen, đang trong tâm trạng lo sợ tột đỉnh v́ sắp bị thu giữ hàng, thu giữ chiếc xe là “cần câu cơm” của cả gia đ́nh, cộng thêm việc bị đánh, bị dí roi điện, bị bóp cổ, c̣ng tay mà bỗng nhiên “lăn ra ngủ”?
Ông Chấn thôn Me, anh T́nh hàng rong và những phát ngôn khó hiểu
Anh T́nh nằm bất tỉnh ở góc đường nhưng không được ai đưa đi cấp cứu (Ảnh: Infonet)
Tự ư ngủ lại UBND xă với công an viên rồi phải nhập viện
Theo thông tin trên tờ Lao Động, ngày 17/11/2013, ông Đinh Cleng (trú tại làng KSom, xă Pờ Tó, huyện Ia Pa, Gia Lai) đă làm đơn tố cáo việc hai công an xă Pờ Tó và một công an huyện Ia Pa đă bắt nhốt, đánh đập đánh con trai ông là Đinh Huenh (SN 1990) phải nhập viện cấp cứu.
Theo đó, sáng 14/11, Công an xă Pờ Tó đến nhà đưa Huenh lên trụ sở v́ cho rằng Huenh liên quan đến một vụ đánh nhau tại xă.
Ba công an mặc thường phục là Nay Lum (công an viên xă Pờ Tó), Phạm Anh Tuấn (Phó trưởng Công an xă Pờ Tó) và ông Thắng (công an huyện Ia Pa) thay nhau đánh Huenh cho đến tới 20h tối cùng ngày.
V́ không liên quan đến vụ đánh nhau, nên khi được 3 công an hỏi, Đinh Huenh đều trả lời không biết và bị đánh tới tấp. Khi thấy Huenh gục xuống bàn, 3 công an mới chịu dừng lại.
Vợ Huenh gọi điện đến nhưng ông Tuấn bắt máy và cho rằng v́ Huenh liên quan đến vụ trộm ḅ nên công an xă phải giữ lại để điều tra.
Khoảng 22h tối 14/11, Huenh được công an viên tên Nay Lum chở về, bỏ cách nhà 50m. Qua kiểm tra, bác sỹ kết luận, bệnh nhân có có viết xây xước bầm tím ở ngực phải, chấn thương ngực, lưng, mặt, đầu và vùng mang tai trái.
Những công an viên xă Pờ Tó (huyện Ia Pa, tỉnh Gia Lai) đều một mực phủ nhận việc ép cung, đánh đập nạn nhân. Ông Nay Lum nói: “Tôi bảo về nhà mà ngủ nhưng nó không chịu mà tự ư ngủ lại trụ sở UBND xă cùng với 3 công an viên”.
Bị can chết trong trại giam, công an tự đem chôn
Do liên quan đến một vụ mâu thuẫn gây thương tích, chị Trần Thị Hải Yến (SN 1982, ngụ xă An Cư, huyện Tuy An, tỉnh Phú Yên) bị Công an huyện Tuy An bắt tạm giam từ ngày 15/1/2013. Sau đó, TAND huyện Tuy An phạt Yến 30 tháng tù về tội “cố ư gây thương tích”. Thông tin trên tờ Người lao động.
Cho rằng ḿnh bị oan, chị Yến kháng án. Tại phiên ṭa phúc thẩm ngày 1/7, TAND tỉnh Phú Yên tuyên hủy án sơ thẩm, giao VKSND huyện Tuy An điều tra lại. Trong quá tŕnh tiếp tục bị tạm giam tại Trại tạm giam Công an huyện Tuy An, ngày 7/10, chị Yến tử vong.
Cũng theo thông tin từ Người lao động, ông Phan Trường Sơn (anh rể của chị Yến), người đại diện cho gia đ́nh chứng kiến khám nghiệm tử thi cho biết, theo thông báo của Công an huyện Tuy An, Yến chết do treo cổ tự tử trong buồng giam. Nhưng theo ông Sơn, trên người Yến như trước trán, 2 bên má, môi và đỉnh đầu phải, ngón chân có nhiều nơi bị xước, sưng bầm
Chiều 8/10, vợ chồng bà Nguyễn Thị Thanh Liễu (SN 1954, mẹ chị Yến) làm đơn xin nhận thi thể con gửi cho ông Trần Việt Cường, Phó Trưởng Công an huyện Tuy An.
Thế nhưng, trong khi gia đ́nh đang lên nhận thi thể chị Yến th́ phía công an lại tự đưa lên nghĩa trang Thọ Vức, TP. Tuy Ḥa và mai táng. Gia đ́nh lên đến nơi th́ thấy chị Yến đă được chôn.
Theo tờ Pháp luật TP.HCM, bà Nguyễn Thị Yên B́nh, Trưởng ban Pháp chế HĐND tỉnh Phú Yên nói về vụ việc: “Tôi có hỏi vấn đề này, công an trả lời là họ tổ chức mai táng bị can Yến theo Điều 25 Nghị định 89/1998 của Chính phủ”.
“Đến VKSND tỉnh Phú Yên đăng kư làm việc, chúng tôi gặp ông Hồ Minh Tâm, Viện phó Viện KSND tỉnh - lănh đạo duy nhất đang có mặt tại cơ quan - nhưng ông này cũng từ chối trả lời với lư do không phụ trách mảng này. Ông Tâm chỉ nói: “Công an tỉnh đă báo cáo vụ này ra tỉnh ủy, anh qua đó t́m hiểu.
C̣n lănh đạo Công an huyện Tuy An trả lời là công an tỉnh đang điều tra nguyên nhân cái chết của chị Yến nên huyện không phát ngôn. Liên lạc với Đại tá Nguyễn Trung Nghĩa, Chánh Văn pḥng, người phát ngôn Công an tỉnh về việc không giao tử thi cho gia đ́nh, ông Nghĩa nói: “Tôi chưa nắm thông tin về việc này!””, theo Pháp luật TP.HCM.
tiendaoduy
member
REF: 669450
01/04/2014
tiendaoduy
member
REF: 669467
01/05/2014
Những phát ngôn “khó quên nhất” năm 2013
Năm 2013 đi qua đă để lại nhiều phát ngôn ấn tượng mà có thể nhiều người c̣n “thuộc làu” và khắc ghi nhiều năm nữa, đồng thời cũng lưu giữ không ít những phát ngôn làm phẫn nộ, thậm chí gây băo dư luận mà “dư chấn” của nó vẫn chưa nguôi.
Năm 2013 đă khép lại, nhưng có thể nói, rất nhiều phát ngôn góc cạnh, ấn tượng của những người có trách nhiệm, những “công bộc” của dân vẫn là những vấn đề nóng bỏng, cần đeo đuổi, cần lời giải trong năm 2014 và những năm tới. Với những phát ngôn làm “tổn thương” người nghe rồi có thể sẽ được xí xóa, nhưng đó vẫn được xem như một trải nghiệm với mỗi người nói chung. Chúng tôi xin được điểm lại những phát ngôn khó quên của năm 2013 đă từng được đăng tải trên báo Dân trí:
“Người ta ăn của dân không từ một cái ǵ”
Trong phiên thảo luận về công tác pḥng chống tham nhũng tại UB Thường vụ Quốc hội ngày 18/9/2013, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng nhận định thẳng thắn: “Nếu không tham nhũng th́ quan chức lấy tiền đâu đi nhậu, đi chơi này đi chơi kia, chức vụ này chức vụ kia không tham nhũng lấy đâu tiền mà chạy”.
Cũng theo Chủ tịch Quốc hội, báo cáo do Thanh tra Chính phủ chắp bút tŕnh bày trước Thường vụ Quốc hội c̣n chưa đề cập đến việc liệu trong lực lượng đấu tranh pḥng, chống tham nhũng có tham nhũng không. Nghi vấn tiêu cực, theo Chủ tịch Nguyễn Sinh Hùng rất có cơ sở khi nhiều vụ án bị đ́nh chỉ điều tra, mức án đưa ra dưới khung hay việc ít chuyển sang điều tra nhiều sai phạm hàng trăm, hàng ngh́n tỷ sau thanh tra, kiểm toán.
Cùng chủ đề về chống tham nhũng, tại phiên thảo luận về Báo cáo kết quả giám sát việc thực hiện chính sách, pháp luật về bảo hiểm y tế giai đoạn 2009-2012 của UB Thường vụ Quốc hội ngày 11/9 khi đề cập tới vụ nhân bản xét nghiệm ở Bệnh viện đa khoa huyện Hoài Đức (Hà Nội), Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thi Doan đă dẫn thêm hiện tượng giám đốc bệnh viện khám bệnh cho bệnh nhân rồi đưa đơn thuốc đến nhà ḿnh mua, cho đưa phương tiện bên ngoài vào bệnh viện rồi cùng chia doanh thu… Liên hệ với thông tin mới nhất trên báo chí về việc MTTQ ở Hà Tĩnh “nuốt” tiền TƯ hỗ trợ hộ nghèo, gia đ́nh chính sách, cũng như việc một trường miền núi biển thủ gần 3 tỷ đồng của học sinh dân tộc thiểu số, Phó Chủ tịch nước đau xót: “Người ta “ăn” của dân không từ cái ǵ nữa”.
“Sao giờ không ai sợ pháp luật, sợ bị trừng trị nữa? Mỗi ngày người ta “ăn” từng tí của dân, từ liều vacxin con con đến tiền chữa bệnh bảo hiểm, trách nhiệm thuộc về ai?” – Phó Chủ tịch nước nêu câu hỏi.
Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan thẳng thắn: Mỗi ngày người ta “ăn” từng tí của dân
Những phát biểu đầy thẳng thắn, trăn trở và rất sắc cạnh của Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan đă làm “nóng” dư luận trong nhiều ngày sau đó trên nhiều trang báo, nhiều diễn đàn và cả đời sống xă hội. Những vấn đề đặt ra trên cũng chưa có điểm dừng ở năm 2013 mà vẫn sẽ là chủ đề gai góc của những năm tới…
Vinashin, Vinacho, Vinachia
Trao đổi về công tác pḥng, chống tham nhũng tại Quốc hội kỳ họp cuối năm 2013, đại biểu Dương Trung Quốc phát biểu: “Vinashin đă là thảm họa. Nhưng nguồn gốc thảm họa là Vinacho, và bên cạnh là Vinachia. Đấy là sự thỏa hiệp ngầm, thỏa hiệp đen để ḅn rút tài sản của nhà nước”.
Ông Quốc phân tích, cơ chế “xin – cho” là cội rễ của nhiều tiêu cực, len lỏi vào mọi ngơ ngách của đời sống. Tham gia ư kiến khi bàn về t́nh h́nh kinh tế xă hội, đại biểu ví von: “Vinashin không ngại bằng Vina… cho!”.
Những phân tích, khái quát này của đại biểu “gạo cội” Dương Trung Quốc nhận nhiều ủng hộ, hưởng ứng của dư luận v́ xác đáng, thẳng thắn và tinh thần xây dựng.
“Bao nhiêu con thỏ bị tuyên thành gấu?”
Trong phiên chất vấn và trả lời chất vấn tại kỳ họp thứ 6, Quốc hội khóa 13, đại biểu Nguyễn Bá Thuyền (Lâm Đồng) đặt câu hỏi đối với Chánh án TAND tối cao Trương Ḥa B́nh về vụ án oan sai điển của ông Nguyễn Thanh Chấn, người bị kết án tù chung thân về tội giết người, sau ngồi tù 10 năm ngồi tù mới được phát hiện bị hàm oan – vụ án gây chấn động dư luận.
Đại biểu Quốc hội Nguyễn Bá Thuyền
Đại biểu Quốc hội Nguyễn Bá Thuyền
“Người ta vẫn nói “nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại”, vậy trách nhiệm ngành ṭa án đến đâu? Chánh án có giải pháp ǵ để minh oan, xin lỗi, bồi thường cho người dân? Và liệu c̣n có bao nhiêu con thỏ bị tuyên thành gấu?” – ông Nguyễn Bá Thuyền đặt vấn đề một cách h́nh tượng. Ông Nguyễn Bá Thuyền cũng cảnh báo, hàng năm vẫn có hàng chục ngh́n đơn xin giám đốc thẩm, tái thẩm đă chứng tỏ rằng niềm tin của người dân vào công tác của ngành tư pháp chưa cao.
Phép ẩn dụ đầy hàm nghĩa này không chỉ “đốt nóng” phiên chất vấn tại Quốc hội mà c̣n trở thành cụm từ mặc định để chỉ án oan mà các mạng xă hội, các diễn đàn, dư luận sau đó đă sử dụng để nói về hiện tượng ép cung, mớm cung trong quá tŕnh điều tra, nói về chất lượng làm án của các cơ quan tiến hành tố tụng.
Một số phóng viên bị thiểu năng (!)
V́ không đồng t́nh với cách báo chí đưa tin về mũ bảo hiểm giả, ông Đinh Mạnh Toàn – Phó Cục trưởng Cảnh sát Quản lư hành chính về trật tự xă hội (Bộ Công an) – khi phát biểu tại Hội nghị bàn thảo về Nghị định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực giao thông đường bộ – đường sắt ngày 11/3/2013, tại Bộ Giao thông Vận tải, đă có một tuyên bố “xanh rờn” rằng: “Có lẽ một số phóng viên bị thiểu năng!”.
“Có lẽ phóng viên của một số báo thiểu năng ǵ đó, kém ǵ đó. Các phóng viên đó không hiểu được thế nào là mũ giả, mũ rởm mà cứ phải diễn đạt bằng lời lẽ, bằng giải thích từ ngữ rồi đăng tải? Ở đây có 5-6 Bộ đánh giá về mũ bảo hiểm th́ cứ thế mà đưa vào” – ông Toàn nói.
Lời nói của Cục phó Cục Cảnh sát Quản lư hành chính về trật tự xă hội đă khiến giới phóng viên, nhà báo – những người đang thực hiện nhiệm vụ thông tin tuyên truyền cảm thấy bị xúc phạm. Cùng đó, rất rất nhiều ư kiến của người dân cũng phản ứng dữ dội với cách nói trên của ông Phó Cục trưởng.
Dù sau đó ông Toàn đă lên tiếng xin lỗi những người làm báo, đă thể hiện sự cầu thị, nhưng rơ ràng, những ǵ ông đă nói trước đó vẫn là điều đáng tiếc, bởi như người xưa đă nói “nhất ngôn kư xuất, tứ mă nan truy”.
“Lộn cổ từ tầng 4 hay tầng 14 là việc của chúng”
Cuối tháng 9/2013, bờ tường yếu tại khu nhà A, toà nhà thuộc “Hợp tác xă Zone 9” thuộc Xí nghiệp Dược phẩm Trung ương 2, số 9 Trần Thánh Tông (một địa điểm vui chơi, giải trí mới nổi thu hút rất đông người lui tới) bất ngờ bị đổ sập do một số bạn trẻ dựa vào để tạo dáng chụp ảnh. Vụ tai nạn khiến 2 người rơi từ lan can xuống chiếu nghỉ tầng 3, một cô gái bất tỉnh tại chỗ.
Nạn nhân bị ngă tại khu vui chơi Zone 9
Nạn nhân bị ngă tại khu vui chơi Zone 9
Sau vụ tai nạn đáng tiếc nói trên, nhiều người đặt câu hỏi tại sao điểm vui chơi này có nhiều ẩn họa nhưng chính quyền phường sở tại lại không không có cảnh báo nguy hiểm. Ông Vũ Bảo Thạch – Chủ tịch UBND phường Bạch Đằng (quận Hai Bà Trưng, Hà Nội) khi trao đổi với PV Dân trí cho rằng: “Mấy đứa vào số 9 Trần Thánh Tông ngă, không đến phường tŕnh báo th́ như tai nạn xe máy đầu đường xó chợ. Mà mấy đứa trẻ con hiếu kỳ chỗ nào cũng vào chụp ảnh th́ lộn cổ từ tầng 4 hay tầng 14 cũng là việc của chúng!”.
Công bằng mà nói, xảy ra vụ việc trước hết là do nạn nhân không nêu cao ư thức bảo vệ bản thân, nhưng chính quyền sở tại không thể “phủi” bỏ trách nhiệm liên đới khi điểm vui chơi này nằm trong địa bàn ḿnh trực tiếp quản lư. Dù thế nào, những người giữ trọng trách cao nhất ở cấp cơ sở không thể buông lời “sống chết mặc bay”, vô cảm trước ranh giới giữa cái sống và cái chết, về tính mạng của con người, điều rất dễ khiến dư luận “nổi sóng”.
Đang bị đánh th́ lăn ra… ngủ
Phát ngôn này xuất phát từ ông Nguyễn Văn Quư – Chủ tịch UBND phường 25, quận B́nh Thạnh, TPHCM – khi trả lời báo chí trong vụ việc lực lượng dân pḥng địa phương đánh một người bán hàng rong tên là Trịnh Xuân T́nh (34 tuổi, quê Thanh Hoá, tạm trú tỉnh B́nh Dương).
Chuyện xảy ra vào chiều 6/12, khi chạy xe đến khu chợ tự phát tại Cư xá 30/4, phường 25, quận B́nh Thạnh để bán hàng th́ anh T́nh bị một nhóm gần 10 người là trật tự đô thị, dân pḥng của UBND phường 25, quận B́nh Thạnh đi xe công vụ đến “tóm” v́ vi phạm quy định buôn bán trên vỉa hè ḷng đường.
Người bán hàng rong bị dân phóng đánh đến ngất xỉu sau đó lại bị cho là say xỉn nên... lăn ra ngủ!?
Người bán hàng rong bị dân phóng đánh đến ngất xỉu sau đó lại bị cho là say xỉn nên… lăn ra ngủ!?
Khi đó, lực lượng dân pḥng thu xe và giỏ trái cây của anh T́nh đưa lên xe đưa về UBND phường xử lư. Sợ cơ nghiệp của ḿnh bị thu giữ nên anh T́nh dùng tay kéo lại th́ bị nhóm người kia lao vào giật tay ra, sau đó đánh đấm vào người. Thấy anh T́nh tiếp tục phản kháng, lực lượng dân pḥng đă dùng c̣ng số 8 để khống chế anh T́nh rồi dùng roi điện dí vào người nạn nhân và tiếp tục đánh đến khi anh T́nh ngất xỉu. Sau đó lực lượng chức năng bỏ mặc nạn nhân nằm lê lết trên đường với 2 tay bị c̣ng ra phía sau dù rất nhiều người dân chứng kiến tỏ thái độ bất b́nh.
Giải thích cho sự việc trên, người đứng đầu phường B́nh Thạnh cho biết: “Do anh T́nh say xỉn nên ngay sau đó đă vùng vẫy, quay ra ngủ tại chỗ (?!)”.
Ông Quư sau đó đă thừa nhận vụ việc ban đầu do cấp dưới báo cáo không đầy đủ, bản thân ông cũng thiếu kiểm tra thực tế nên có những trả lời trên báo chí, gây bức xúc trong dư luận và xin rút kinh nghiệm. Ông Chủ tịch phường đă nhận ra sai sót của ḿnh, nhưng cũng không đơn giản để rút lại được phát ngôn đă “bắn đi” và cũng không dễ để rút lại hết những phản ứng của người dân, những comment bạn đọc trên nhiều trang báo, trên các diễn đàn…
N.Quỳnh – P.Thảo – K.Tân