One day I met a sweet gentleman and fell in love. When it became apparent that we would marry, I made the supreme sacrifice and gave up beans.
Some months later, on my birthday, my car broke down on the way home from work. Since I lived in the countryside I called my husband and told him that I would be late because I had to walk home. On my way, I passed by a small diner and the odor of baked beans was more than I could stand. With miles to walk, I figured that I would walk off any ill-effects by the time I reached home, so I stopped at the diner and before I knew it, I had consumed three large orders of baked beans. All the way home, I made sure that I released all the gas.
Upon my arrival, my husband seemed excited to see! me and exclaimed delightedly: "Darling I have a surprise for dinner tonight."
He then blindfolded me and led me to my chair at the dinner table. I took a seat and just as he was about to remove my blindfold, the telephone rang. He made me promise not to touch the blindfold until he returned and went to answer the call.
The baked beans I had consumed were still affecting me and the pressure as becoming most unbearable, so while my husband was out of the room I seized the opportunity, shifted my weight to one leg and let one go. It was not only loud, but it smelled like a fertilizer truck running over a skunk in front of a pulpwood mill. I took my napkin from my lap and fanned the air around me vigorously.
Then, shifting to the other cheek, I ripped off three more. The stink was worse than cooked cabbage.
Keeping my ears carefully tuned to the conversation in the other room, I went on like this for another few minutes. The pleasure was indescribable. When eventually the telephone farewells signaled the end of my freedom, I quickly fanned the air a few more times with my napkin, placed it on my lap and folded my hands back on it feeling very relieved and pleased with myself.
My face must have been the picture of innocence when my husband returned, apologizing for taking so long. He asked me if I had peeked through the blindfold, and I assured him I had not.
At this point, he removed the blindfold, and twelve dinner guests seated around the table chorused: "Happy Birthday!"
Chị Diêu bông ơi 1 cho Hoa xoan làm quen với chị nha
tên chị nghe thương quá chắc chị viết cái ǵ cũng dễ thương thôi
Em có thể gọi được vịt và gà nhưng cái khoản ngoại ngũ này em không có được học nên chẳng hiểu ǵ ráo trọi, nên cứ như Vịt nghe sấm vậy
Em đọc thơ chị thấy buồn thương quá
Chị ơi vui lên nha
ladieubongg
member
REF: 248280
11/04/2007
Hoaxoan ơi,
LDB rất hân hạnh được làm quen với HX!
Riêng câu chuyện vui trên đây dài quá và nếu có dịch ra th́ cũng ko biết có c̣n vui như nguyên bản nữa hay ko.
Thôi, cho LDB xin lỗi vậy HX nhé! Chút nữa rảnh LDB sẽ kiếm chuyện vui tiếng Việt post lên để đền cho HX.
hoaxoan
member
REF: 248281
11/04/2007
thế chứ lại ,,Chị tốt và đáng yêu quá khối anh chết lăn dưới chân cho xem ..hi..hi...cảm ơn chị trước nha
anhcongtam
member
REF: 248282
11/04/2007
hiểu chít liền,hihihi.
LDB dịch giùm đi.
Danke
ototot
member
REF: 248284
11/04/2007
Thực t́nh mà nói, người đăng bài này không mang nặng trách nhiệm (!) với diễn đàn, v́ người đọc mà hiểu được trọn vẹn ư nghiă cuả bài văn, th́ coi như hiểu được văn hoá phương Tây, và thấy nó là chuyện vui b́nh thường.
Tuy nhiên, nếu đem dịch sang tiếng Việt, và dịch không khéo, th́ coi chừng ... bị chê cười, miả mai, thậm chí bị ... chửi đấy!
Xin đừng ai nghĩ tôi đang ... kích thích trí ṭ ṃ cuả những ai không đọc được nguyên bản tiếng Anh!
Thân ái,
ototot
member
REF: 248289
11/04/2007
Bây giờ, cho tôi thử một đoạn nè:
Món đậu bỏ ḷ.
Một hôm tôi gặp được một anh chàng hào hoa phong nhă và đem ḷng thương yêu. Khi sự thể đă rơ ràng là hai đưá chúng tôi sẽ cùng nhau kết tóc xe tơ,tôi mới quyết định hy sinh một chuyện lớn trong đời là từ nay không ăn món đậu bỏ ḷ nưă...
Thôi, khêu gợi như vậy đă đủ chưa vậy, bà con?
Thân ái,
aka47
member
REF: 248290
11/04/2007
Hoan hô anh ACT. Em nhất trí.
YÊU CẦU CHỊ BÔNG PHẢI DỊCH RA TIẾNG VIỆT...
Em chịu thua theo tinh thần OT nói.
Vậy chỉ có chị đăng lên th́ phải hiểu bài này rơ hơn hết.
hihii
lynhat
member
REF: 248295
11/04/2007
Cho tui xin tạm dịch đoạn văn cuối cùng ở trên đây :
Cuối cùng, chàng mở khăn che mắt tôi, và 12 vị khách quư dự tiệc buổi tối ngồi chiểm chệ ṿng quanh bàn tṛn và cùng hát : “Chúc mừng sinh nhật!”:
Tôi xỉu!!!!!!!!
Yêu cầu chị LDB dịch bài ở trên đây. Câu chuyện khúc giữa này là rút mắc của mọi vấn đề của một cặp t́nh nhân đang yêu. Cặp t́nh nhân "đương xuân" đang yêu, buổi tối trời thường th́ làm ǵ nhỉ bà con?
thanhlongtr
member
REF: 248325
11/04/2007
Cái ń mà giao cho mấy em đỉnh cao văn hoá th́ nó sẽ dịch như dź nè….hihihi
One day I met a sweet gentleman and fell in love. When it became apparent that we would marry, I made the supreme sacrifice and gave up beans.
Có 1 bửa, tui đă gặp 1 khứa bị tiểu đường và bị rớt vô t́nh yêu(cái này c̣n chit nữa…t́nh yêu c̣n ngọt hơn đựng nữa…hihi). Cho đến khi nó trở thành hiện thực là dám kết hôn ( với người bệnh…hihihi), tui đă làm 1 cái hy sanh thiệt là bự là bỏ ăn đậu - tại ăn đậu khg tốt cho tiểu đường…hihihihi
Some months later, on my birthday, my car broke down on the way home from work. Since I lived in the countryside I called my husband and told him that I would be late because I had to walk home. On my way, I passed by a small diner and the odor of baked beans was more than I could stand.
Vài tháng sau, vào ngày sanh nhật của tui, xe của tui bị bể(chắc bể bô…) trên con đường về nhà từ chổ làm. Kể từ khi tui sống ở bên “cạnh quốc gia” tui kêu ông chồng của tui và nói dzí ổng như thế ń, tui chắc bị trể…(hỏng biết sao…tháng ni trể) tại dź tui phải đi bộ (để tà tà …ngắm cảnh) dźa nhà.
Trên đường của tui đi, tui có đi ngang qua cái bửa ăn chiều nhỏ và đó là mùi của đậu hấp (đậu hủ thúi ha…????) đă giúp cho tui có thể đứng vững hơn…….hihihihi.
Thui….hơng dám dịch nữa đâu…chắc bị wánh wá….hihihi
Khả năng anh ngữ thấp kém(tiếng anh ba gọi-bacon…)….xin quư vị cao thủ đại xá….cho em nhờ…hihihi
Ladieubong à, cái món qủy này mấy thằng Úc tḥi ḷi…… ăn mỗi sáng đó mà, tụi nó khoái lắm đó …..hihihi, ăn xong …xă hơi mệt xỉu….hihihi
Dzui dzẽ 1 chút……!!!!
Thân chúc các bạn thật vui…nha, hihihi
ladieubongg
member
REF: 248368
11/04/2007
Hihi….LDB post câu chuyện ở trên kia lên ai hiểu được th́ hiểu...... hay bác Lỳ Nhất dịch dùm đi!
C̣n ai không hiểu th́ đă có câu chuyện dưới đây:
Người đàn ông nằm hấp hối. Trong cơ vật vă phút lâm chung, ông tự nhiên thấy hương thơm của món bánh nướng yêu thích nhất đời ḿnh len lỏi bay lên từ dưới bếp.
Gom chút sức tàn c̣n lại, ông ra khỏi giường. Từ từ dựa vào tường ông đi ra khỏi pḥng ngủ và với một nỗ lực lớn hơn thế nữa, ông vịn cả hai tay vào cầu thang lê lết xuống tầng dưới.
Ông dựa vào cánh cửa vừa thở hổn hển vừa nh́n chằm chằm vào nhà bếp. Nếu không có cơn đau v́ cái chết đang tới gần, có lẽ ông sẽ nghĩ ḿnh đang ở Thiên Đàng, v́ nh́n thấy ở trong bếp, trên bàn là hàng trăm những cái bánh nướng ngon mê ly được bày ra. Chẳng lẽ đây không phải là Thiên Đàng ư? Hay đây chính là một hành động cao cả của người vợ tận tâm của ông với một mong muốn ông sẽ rời khỏi thế giới này như là một người đàn ông hạnh phúc nhất trần gian?!
Gắng những hơi sức cuối cùng, ông đẩy ḿnh đến chiếc bàn và từ từ run rẩy qùy xuống. Đôi môi của ông khó nhọc mở ra... Hương vị ngọt ngào của chiếc bánh nướng gần như đă ở trong miệng ông. Nó dường như có thể kéo lôi ông trở về với cuộc sống…
Đột nhiên một tiếng “rầm!” chát chúa kéo ông trở lại với hiện thực. Bà vợ vừa đập bàn tay nhăn nhúm, run rẩy xuống bàn làm nó rung lên và cái bánh rơi trở lại.
“Đừng có động vào mấy thứ này!” Bà vợ gầm lên! “Mấy cái đó để dành cho đám tang đấy!”
(sưu tầm)
goldsnow142
member
REF: 248401
11/04/2007
Cám ơn LDB đă post nguyên tác câu chuyện trên .Chủ nhà thừa sức để dịch hay ra tiếng Việt nhưng tôi cũng có suy nghĩ giống bác ototot nên để thế ai hiểu đâu th́ hiểu .Dịch truyện cười là khó nhất khó chuyển tải cái hay của câu chuyện v́ có khi họ chơi chữ .Mà phải giải nghĩa th́ mất hay .Ngay như món baked beans mấy người Việt đă từng ăn và chưa chắc đă thích .
bimbim118
member
REF: 248407
11/04/2007
Chị ơi, em cũng...không hiểu.
hihihiii
aka47
member
REF: 248416
11/04/2007
Em hiểu , nhưng em không dám nói.
Văn là người , dịch là phản...em sợ lắm chị ui.
hihii
ladieubongg
member
REF: 248428
11/04/2007
Bimbim ui!
Đọc chuyện ở dưới đi!
Chuyện trên để chờ bác LN dịch xong đă.
bimbim118
member
REF: 248436
11/04/2007
Chị LDB ui! Em nhớ nhất là cái câu "I fainted!!!" mà chị đă thốt lên 3 lần liền khi em và chị nói chuyện đó đó, chị nhớ không?
hihihiii
lynhat
member
REF: 248446
11/04/2007
Chi LDB,
Cần chi dịch. Đọc được là được rồi, cũng giống như tui nghe nhạc tiếng Hoa có hiểu ǵ đâu, nhưng mà thích nghe. H́,h́,h́...
ladieubongg
member
REF: 248460
11/04/2007
Bimbim hiểu được chữ 'fainted' thôi hả? hic....
Bác LN này so sánh ǵ kỳ vậy?
Giống như lấy con ḅ so sánh với trái táo vậy!
immortalbro
member
REF: 248472
11/04/2007
Câu chuyện baked beans làm tôi cười khi nghĩ đến những điều cô ấy đă làm khi ngồi chờ chồng. Tại sao chúng ta không chia sẻ với các bạn khác, nếu họ không rành tiếng Anh. Để tôi phỏng dịch giúp các bạn vậy.
Một ngày, tôi gặp và yêu một người đàn ông dễ thương rồi đi đến hôn nhân với anh ấy. Tôi đă phải thực hiện một hy sinh lớn lao là từ bỏ không ăn đậu nữa.
Vài tháng sau, vào ngày sinh nhật của tôi, trên đường đi làm về, xe tôi chết máy. V́ tôi sống ở ngoại thành, tôi phone cho chồng thông báo tôi phải đi bộ và sẽ về trễ. Trên đường về, ngang qua một tiệm ăn nhỏ, mùi thơm của đậu rán làm tôi chịu không nỗi. C̣n vài cây số nữa mới đến nhà, tôi tính khi đến nơi chắc tác dụng sinh hơi của đậu đă hết. V́ vậy, tôi ghé quán và xơi luôn 3 suất lớn đậu rán trước khi kịp dừng lại không xơi nữa. Trên đường về, tôi cẩn thận thải tất cả hơi trước khi đến nhà.
Chồng tôi có vẻ rất hào hứng khi tôi về đến nhà, anh tuyên bố một cách thích thú " Em yêu,Anh dành cho em một ngạc nhiên trong bữa ăn tối nay"
Sau đó, anh bịt mắt tôi rồi dẫn đến bàn ăn. Tôi ngồi xuống, chờ anh chuẩn bị mở khăn bịt mắt th́ điện thoại reo vang. Anh bắt tôi hứa không đụng đến khăn bịt mắt cho tới khi anh trả lời xong điện thoại và quay trở lại.
Món đậu rán hồi chiều vẫn c̣n tác dụng, hơi trong bụng làm tôi không chịu được, chớp cơ hội chồng đi khỏi, tôi nhón ngồi nghiêng một bên để đánh hơi một phát. Cú đánh hơi không những lớn, mà mùi thúi như xe chở phân chạy cán ngang qua con chồn hôi trước nhà máy xay bột giấy. Tôi lấy cái khăn ăn quạt mạnh vào không khí chung quanh.
Sau đó, tôi nhón qua bên mông khác, đánh thêm 3 cú nữa. Mùi hôi c̣n hơn bắp cải thúi.
Lắng tai nghe những đối thoại pḥng kế bên, tôi tiếp tục đánh hơi như vậy thêm vài phút. Sự thoải mái ôi khó diễn tả. Cuối cùng, sự tự do của tôi cũng chấm dứt khi chồng tôi nói lời tạm biệt trên điện thoại. Tôi nhanh chóng quạt vào không khí thêm vài lần nữa với cái khăn ăn, rồi đặt nó lên đùi, ṿng tay đặt lên đó với cảm giác thật nhẹ mhỏm và hài ḷng.
Gương mặt tôi trông chắc rất vô tội khi chồng tôi quay lại, anh xin lỗi đă để tôi đợi lâu. Anh hỏi tôi có nh́n lén qua khăn che mắt không, tôi cam đoan với anh là không.
Ngay khi ấy, anh tháo khăn che mắt cho tôi, và 12 vị khách mời đang ngồi quanh bàn ăn cùng đồng thanh:" Chúc mừng sinh nhật!"
Tôi xỉu!!!!!!!!!!!!!
7tinh
member
REF: 248486
11/04/2007
Tiếng Anh ḿnh kém quá, muốn tham gia cũng không được huhu
ladieubongg
member
REF: 248537
11/04/2007
ototot
member
REF: 248822
11/05/2007
Món "baked beans" cuả xứ người ta, trông như thế này, chứ không phải ... "đậu rán" như bên nhà tưởng tượng.
ladieubongg
member
REF: 250292
11/07/2007
Cám ơn bác Ot.
LDB xin mến tặng bác Ototot bản nhạc T́nh Ca do Thái Thanh hát