tiendaoduy
member
ID 69221
08/27/2011
|
Chuyển hóa xă hội tại Việt Nam...
Chuyển hóa xă hội tại Việt Nam
Kế hoạch Chuyển hoá: Một thay
đổi từ đáy ḷng
Chuyển hoá là một khái niệm
khác với thay đổi, hay đúng hơn,
là một sự thay đổi đặc biệt, được
dùng để chỉ những chuyển biến
tại các nước độc tài, nhất là độc
tài cộng sản. Thay đổi chỉ nói lên
sự biến chuyển khách quan, thông
thường mà xă hội nào cũng có,
không nhất thiết bao hàm một ư
nghĩa chuyển đổi bản chất hay
chế độ chính trị. Chuyển hóa
mang một ư nghĩa giá trị, chuyển
biến từ thấp lên cao, từ xấu sang
tốt, từ độc tài sang dân chủ. V́
thế chuyển hóa thường đi liền với
dân chủ, chuyển hóa dân chủ
(democratic transformation). Đó
là tiến tŕnh thay đổi đưa một
quốc gia từ chế độ độc tài sang
chế độ dân chủ, từ độc quyền
sang phân quyền chính trị, từ một
xă hội nhất nguyên, khép kín, độc
đoán, sang một xă hội đa nguyên,
cởi mở, tự do – chuyển hóa cả
trên mặt tầng chính quyền và
trong đáy tầng xă hội, cả trong
giới cầm quyền và ngoài quần
chúng. Nó cũng hoàn toàn khác về
bản chất với chủ trương “đổi
mới” mà đảng CS đang vận dụng
như một bước “quá độ lên chủ
nghĩa xă hội”, một chủ trương
vừa lạc hậu vừa siêu thực. Bài
trước chúng ta đă bàn về chuyển
hóa trong ban lănh đạo CSVN (“tự
chuyển hóa”). Bài này sẽ bàn về
chuyển hóa ngoài xă hội, trong
quần chúng.
Chuyển hóa xă hội tại Việt Nam
đă xẩy ra song song với chuyển
hóa trong giới cầm quyền, hay nói
cho sát thực tế hơn, đă xẩy ra
trước chuyển hóa trong giới cầm
quyền. V́ xă hội là do con người,
do người dân thành lập, kể cả các
cơ cấu chính quyền, các chế độ,
cho nên một trong những qui luật
tiến hóa khách quan của xă hội
loài người là người dân thường
chủ động đi trước giới cầm quyền
trong những biến chuyển xă hội.
Nói như Lư Đông A th́ công việc
của Thánh với Vương là đều do
“bố cu mẹ đĩ” làm nên tất cả (*).
Hay nói như người dân Việt bây
giờ “dân đi trước, nhà nước theo
sau”. Cuộc Nam tiến tại Việt Nam,
hay Tây tiến tại Hoa Kỳ, đều do
người thường dân, nghèo khổ, kể
cả tội đồ, thực hiện trước, rồi
chính quyền mới theo sau. Nhà
nước độc tài, nhất là độc tài cộng
sản, luôn sợ mất quyền, nên luôn
tŕ trệ, bảo thủ. Chỉ khi v́ áp lực
của t́nh thế hay v́ người dân tự
động thay đổi mà không đàn áp
được, th́ chính quyền độc tài mới
buộc phải thay đổi.
Nh́n lại những ǵ đă và đang xẩy
ra tại Việt Nam chúng ta thấy
điều này thể hiện khá rơ, gần như
là một qui luật, trong mọi lănh
vực họat động xă hội. Cái mà
đảng và nhà nước cộng sản gọi là
chính sách “đổi mới” kể từ 1985
đến nay, trong thực chất chỉ là
(1) hợp pháp hóa những ǵ do
người dân chủ động thực hiện, mà
ngay trước đó, c̣n bị cấm và
người dân phải “làm chui”; và (2)
phục hồi trở lại những ǵ đă có tại
miền Bắc trước 1954, và tại miền
Nam trước 1975, nhưng bị chế độ
mới tiêu diệt, và nay thêm vào cái
đuôi “định hướng xă hội chủ
nghĩa” cho có vẻ “đổi mới”.
Ngay khi c̣n chế độ tem phiếu
với chính sách kinh tế độc quyền
quốc doanh, người dân – bao gồm
cả đảng viên, cán bộ thuộc lọai
“thấp cổ bé miệng” như người
dân – đều đem tem phiếu trao đổi
“chui” với nhau, người cần ǵ th́
đổi với người khác những ǵ ḿnh
không cần (mà vẫn được phát
“đồng đều” như nhau). Hệ thống
phân phối xă hội “chui” (nhưng
hợp t́nh, hợp lư) đó sau “đổi
mới” kinh tế trở thành hệ thống
thương mại tự do, công khai, hợp
pháp. Hệ thống hợp tác xă nông
nghiệp cũng được hủy bỏ khi cả
nước thiếu gạo ăn, gần chết đói,
và nông dân nhiều nơi tại miền
Nam không chịu gia nhập, c̣n tại
miền Bắc, tự động tách ra làm ăn
riêng. Và chỉ vài năm sau đó cả
nước không những đủ gạo ăn mà
c̣n dư để xuất khẩu, dù đời sống
nông dân vẫn c̣n nhiều cơ cực v́
không có chính sách hỗ trợ hữu
hiệu.
Sang lănh vực xă hội và văn hóa,
chúng ta cũng đă và đang thấy
những hiện tượng tương tự. Nông
dân biểu t́nh khiếu kiện đất đai,
công nhân đ́nh công chống lại sự
ngược đăi của giới chủ tư bản
mới, người dân tại nhiều địa
phương tấn công, vây hăm nhân
viên chính quyền hà lạm, bất
chính… Đó đều là những hiện
tượng không thể có được trước
khi “đổi mới”, mặc dù cũng không
thực sự được giới cầm quyền
chính thức cho phép, chưa kể là
c̣n bị trấn áp khốc liệt. Trong
lănh vực thông tin báo chí và xuất
bản, ngày càng xuất hiện nhiều
hiện tượng “ngoài luồng”. Viết
“lách” trong giới cầm bút “lề
phải” đă trở thành một nghệ
thuật, dù đôi khi cũng bị phát hiện
và trừng phạt. Một hệ thống thông
tin, báo chí, và cả xuất bản, “lề
trái”, đă xuất hiện và ngày càng
phát huy ảnh hưởng. Cộng đồng
mạng đang trở thành một thứ “xă
hội dân sự” tự phát và xuất hiện
“trên trời”, khi chưa được phép
h́nh thành dưới đất. Cư dân mạng
sử dụng khung trời tương đối tự
do để trao đổi thông tin, kiến
thức, bày tỏ ư kiến, t́nh cảm,
nhận thức của ḿnh về nhiều vấn
đề con người, xă hội, đất nước.
Từ những “bức xúc” xă hội,
những “chuyện hàng ngày ở
huyện”, nhiều bloggers ngày càng
tỏ ra mạnh bạo hơn, đụng chạm
đến những lănh vực văn hóa-
chính trị nhậy cảm đối với giới
cầm quyền.
Gần đây nhất là những vấn đề
liên quan đến Trung Quốc, quốc
gia thân thiết nhất với Việt Nam
hiện nay v́ cùng chế độ chính trị,
“vừa là đồng chí vừa là anh em”.
Hành động bành trướng ngang
nhiên của Bắc kinh đă tạo dịp xuất
hiện công khai những tiếng nói
yêu nước, dù tự phát, nhưng chân
thật, trong sáng, của giới thanh
niên, sinh viên, trí thức và nhân sĩ
thành thị. Tiếng nói yêu nước, độc
lập với giới cầm quyền, trước hết
xuất hiện trên mạng, trong các
blog cá nhân. Và trong ṿng hơn
hai tháng qua, nương vào sự “nới
tay” có chủ ư của giới cầm quyền,
tầng lớp thanh niên trí thức thành
thị đă “xuống đường”, không cần
chờ “cho phép” chính thức. Sự
xuất hiện của các cuộc biểu t́nh
tự phát này đang đưa tiến tŕnh
chuyển hóa dân chủ tại Việt Nam
bước sang một khúc quanh mới,
đụng chạm trực tiếp đến mảnh
đất độc quyền cuối cùng của chế
độ: độc quyền yêu nước và độc
quyền cai trị. Khi giới cầm quyền
“bị kẹt” trong gọng ḱm do chính
họ tạo ra, và không c̣n có thể
yêu nước như họ vẫn từng “tự
hào”, khi quyền lực và lợi ích bè
nhóm đang tước đi của họ cái
“chính nghĩa” cứu nước, th́ cũng
là lúc quyền lực thực sự phải trở
về với nhân dân cùng với ḷng
yêu nước trong sáng và chân thực
của họ. Các cuộc xuống đường
vừa qua là “đỉnh cao” của chuyển
hóa tư tưởng trong tiến tŕnh
chuyển hóa toàn diện của đất
nước. Chuyển hóa xă hội đă vượt
qua ngưỡng cửa của chuyển hóa
kinh tế và văn hóa để bước sang
phạm trù chính trị.
Những năm tới đây là giai đọan
chuyển hóa cuối cùng của tiến
tŕnh chuyển hóa dân chủ tại Việt
Nam. Cuộc chuyển hóa chính trị
đă bắt đầu, vừa gặt hái thành quả
của chuyển hóa kinh tế, xă hội và
văn hóa thông tin trước nó, vừa
trực diện đặt ra với giới cầm
quyền các vấn đề then chốt của
chế độ. Những câu hỏi đă được rải
rác nêu ra đâu đó trong những
thập niên qua, từ nay sẽ dần dần
trở thành những tiêu điểm tập
trung trong cuộc vận động chuyển
hóa đất nước của giới trí thức,
nhân sĩ, thanh niên thành thị,
thành phần nồng cốt cho mọi cuộc
biến đổi chính trị tại mọi quốc gia
trong thời đại hiện nay. Những
câu hỏi đáng lẽ phải được công
khai đặt ra từ lâu, từ ngay sau
ngày đất nước đă hết chiến tranh,
nhân dân lẽ ra đă phải được thực
sự làm chủ đất nước và cuộc sống
của ḿnh, đă phải được tự do tập
trung sinh lực vào việc kiến tạo
một đời sống ấm no, hạnh phúc,
và có nhân phẩm. Những câu hỏi
về nguồn gốc và tính pháp lư của
quyền lực chính trị, những câu hỏi
về tính chính thống, về cơ sở
pháp lư của việc đảng CS và thiểu
số cầm quyền tự phong cho họ
độc quyền lănh đạo đất nước. Nói
theo ngôn ngữ “đời thường” th́
những câu hỏi đó giản dị là: ai cho
họ cái quyền được độc quyền lănh
đạo đất nước, được quyết định
mọi việc hệ trọng của đất nước
mà không cần thông qua toàn dân,
không cần được toàn dân chấp
thuận? Những câu hỏi nền tảng
đó, của bất cứ chế độ chính trị
dân chủ nào, đă được đặt ra ngay
từ giai đọan đầu của “đổi mới”
nhưng đă bị trấn áp khốc liệt.
Những câu hỏi đó đă tiếp tục
được đặt ra bởi chính một số
những cán bộ CS tiến bộ và cũng
đă bị trấn áp. Những câu hỏi này
sẽ tiếp tục được đặt ra và đ̣i
được giải quyết trong những năm
tới, lần này bởi giới trí thức trẻ,
trung lưu thành thị, thành phần
cốt lơi của xă hội. Thành phần này
đă nhận ra được vai tṛ và khả
năng của ḿnh trong công cuộc
chuyển hóa đất nước.
Có hai cơ sở lư luận mà ban lănh
đạo CS thường dựa trên đó để
củng cố độc quyền chính trị, ngăn
chặn và thậm chí c̣n tiêu diệt
mọi mầm mống thách thức quyền
lực của họ. Một là “thành tích”
kháng chiến chống ngọai xâm
dành độc lập cho đất nước, và hai
là lời hứa hẹn tiêu diệt giai cấp tư
sản bóc lột, đem lại công bằng xă
hội cho giai cấp lao động vô sản.
Cả hai cơ sở đó đă hoàn toàn sụp
đổ, sụp đổ trước khi “đổi mới” dù
c̣n che đậy được, và sụp đổ
không c̣n biện minh được kể từ
khi “đổi mới”. Giai cấp tư sản
“bóc lột” được khuyến khích làm
ăn, nhất là tư bản ngọai quốc, và
người chủ tư sản lớn nhất, được
hưởng mọi ưu tiên của chính
quyền, chính là các ông chủ quốc
doanh trong chế độ tư bản nhà
nước “hoang dă”. Giai cấp lao
động cùng khổ đă bị đảng hy sinh
cho sự ‘phát triển kinh tế” của các
ông chủ ngọai quốc và của ông tư
bản nhà nước mới. Những tương
nhượng cho người “anh em”
Trung Quốc, đất đai, vùng biển,
và quyền khai thác tài nguyên quí
hiếm tại những địa điểm chiến
lược trọng yếu của đất nước – tất
cả đă làm sụp đổ huyền thoại
“cứu nước và giữ nước” của đảng
CS. Các cuộc biểu t́nh vừa qua
vừa chớm đụng đến những cơ sở
nền tảng đó của chế độ, và cũng
v́ thế đă nhận lănh số phận như
các cuộc phản kháng chính trị ôn
ḥa bất bạo động khác.
Nhưng lần này cuộc phản kháng
đang đến từ một tập thể mới, trẻ
trung hơn, trí thức hơn, sung sức
hơn, với các khí cụ và động lực
đấu tranh mới. Trong khi đó các
cơ sở nền tảng của chế độ, mà tập
thể này đụng tới, trong thực chất
đă mục rữa từ trong ruột rồi, chỉ
c̣n duy tŕ được bằng sức mạnh
của bạo lực công an và nhà tù, cái
sức mạnh cuối cùng của mọi chế
độ chính trị trước khi sụp đổ.
Vấn đề c̣n lại chỉ là: nó sẽ sụp đổ
như thế nào, êm thắm hay bạo
loạn. Cục diện sẽ ngày càng rơ ra
trong thời gian tới, và yếu tố
quyết định nằm trong tương quan
giữa “tự chuyển biến” và chuyển
biến xă hội, trong đó tốc độ và
tính chất của nhân tố “tự chuyển
biến” sẽ cho thấy đột biến chính
trị xẩy ra một cách êm thắm hay
bạo lọan, và nhanh hay chậm. Tự
chuyển biến chậm th́ “cơn đau
đẻ” dân chủ sẽ xẩy ra chậm, với
nhiều bạo loạn, một điều chắc
chắn không mấy tốt đẹp cho đất
nước. Tự chuyển biến nhanh th́
một nước Việt mới sẽ “chào đời”
nhanh hơn, êm thắm hơn, đem lại
thành quả tốt đẹp cho mọi người
Việt và cho tương lai dân tộc.
(25.8.2011)
© Đoàn Viết Hoạt
Nguồn:
changevietnam.wordpress.com
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
tiendaoduy
member
REF: 610689
09/02/2011
|
CHUYỂN HOÁ TỰ NHIÊN trong
xă hội của ông Đinh Viết Hoạt.
Rất ít người c̣n đủ lư tưởng
và can đảm đấu tranh cho xă
hội như những người tham gia
biểu t́nh trong những phong
trào mới phát động vừa qua.
Xương máu của thanh niên VN
bị CS lợi dụng, nên đă khiến họ
chai lỳ không c̣n phấn khởi
đấu tranh cho tự do, dân tộc,
và công bằng xă hội nữa. Cái
gọi là “CÁCH MẠNG” đă bị một
thiểu số lợi dụng để rồi bây
giờ bọn đó ngày nay công khai
trở thành giai cấp bóc lột,
những kẻ độc tài và phi nhân
bản nhất trong lịch sử dân tộc.
|
|
tiendaoduy
member
REF: 611214
09/08/2011
|
‘Diễn biến ḥa b́nh’ chính hiệu
Trên các cơ quan truyền thông
trong nước, nhóm lănh đạo cao
nhất không ngừng kéo c̣i báo
động khẩn cấp về nguy cơ “diễn
biến ḥa b́nh” và kêu gọi toàn xă
hội nâng cao cảnh giác.
Họ giải thích diễn biến ḥa b́nh
có nghĩa là làm thay đổi chế độ
lănh đạo độc tôn, duy nhất của
đảng CS, là từ bỏ học thuyết Mác-
Lênin là học thuyết duy nhất đúng
đắn, là từ bỏ chủ nghĩa xă hội mà
họ cho là chủ nghĩa tiến bộ duy
nhất trên đời này. Họ cho rằng
những kẻ chủ trương diễn biến
ḥa b́nh là ‘bọn đế quốc và bọn
phản động tay sai của chúng’, là
kẻ thù của nhân dân.
Họ lấy thực tế ở các nước xă hội
chủ nghĩa Đông Âu và Liên Xô
cách đây hơn 20 năm để hù dọa
nhân dân và đảng viên CS, giải
thích rằng bức tường Berlin sụp
đổ, phe xă hội chủ nghĩa to lớn,
hùng mạnh một thời tan vỡ chính
là v́ bọn đế quốc đă móc nối với
những nhóm cơ hội chủ nghĩa
trong nội bộ phong trào CS để phá
vỡ các đảng CS từ bên trong mà
không cần bạo lực, làm cho chủ
nghĩa tư bản “tạm thời” thay thế
chủ nghĩa xă hội. Các nhà lư luận
Mác-xít trên tạp chí lư luận CS
trấn an rằng thất bại ở Đông Âu
và Liên Xô của chủ nghĩa Mác-
Lênin chỉ như một bóng mây tạm
thời, rồi trời lại sáng, chủ nghĩa
CS rồi sẽ toàn thắng trên toàn thế
giới.
Rơ ràng là họ chỉ nói lấy được.
Bản thân họ chắc cũng không tin,
nhưng họ cứ nói, cho cấp trên vui
ḷng, cứ lừa dối nhau để ăn tiền,
để trấn an nhau, đă thành nếp,
thành cố tật.
Thật ra mọi người có ít nhiều hiểu
biết đều công nhận trong thâm
tâm ḿnh rằng ở Liên Xô và Đông
Âu, chế độ hiện tại theo mô h́nh
dân chủ đa nguyên tuy c̣n nhiều
khó khăn nhưng vẫn ưu việt hơn
về mọi mặt so với nền “chuyên
chính vô sản” – thực tế là chuyên
chính của một nhóm lănh đạo độc
đoán, được chính hai đại văn hào
Lỗ Tấn (Trung Quốc) và Alexandr
Solzhenitsyn (Nga) gọi là chế độ
“người ăn thịt người”, từng giết
gần trăm triệu con người, thủ tiêu
triệt để quyền tự do của công
dân. Nếu so với chế độ «tư bản
đỏ” – c̣n gọi là «tư bản rừng rú»
hay «tư bản hoang dại» đội lốt chủ
nghĩa xă hội hiện nay ở Việt Nam
– th́ chủ nghĩa tư bản pháp quyền
và đa nguyên ở Đông Âu và các
nước Liên Xô cũ hiện nay ưu việt
hơn hẳn về mọi mặt.
Có một vấn đề khác nghiêm trọng
và cấp bách hơn nhiều, đó là việc
nhóm lănh đạo hiện nay huy động
tối đa mạng lưới thông tin chính
thống làm rùm beng về nguy cơ
«diễn biến ḥa b́nh” – mà họ nói
là đến từ phương Tây và từ cộng
đồng người Việt ở nước ngoài –
nhằm mục đích che dấu, khỏa lấp
một hành động “diễn biến ḥa
b́nh” có thật, cực kỳ nguy hiểm,
đă và đang diễn ra rành rành
trước mắt mọi người, đến từ các
“đồng chí láng giềng tốt” phương
Bắc của họ.
Đây là một kiểu bành trướng và
xâm lược toàn diện, thâm độc,
theo chính sách mềm, không tiếng
súng, từ từ mà chắc chắn, được
che dấu bằng «16 chữ mạ vàng»,
bằng «4 chữ tốt» đỏ chót, bằng
«chiếc lưỡi ḅ» mềm mại không
có răng nanh, vẽ trên bản đồ,
không mùi thuốc súng.
Diễn biến ḥa b́nh, các “đồng chí
láng giềng tốt” cắm bảng chữ
Hán, họ cắm cờ 5 sao, họ đưa
hàng vạn công nhân không có
giấy nhập cảnh vào địa bàn chiến
lược Tây nguyên để khai thác
bauxite.
Diễn biến ḥa b́nh, các “đồng chí
láng giềng tốt” trúng thầu khai
thác 30 vạn héc-ta rừng biên giới
theo giá rẻ mạt (15 đôla/1 héc-
ta) suốt từ Cao Bằng, Lạng Sơn,
Sơn La, Lai Châu, vào tận Thanh
Hóa, Nghệ An.
Diễn biến hoà b́nh, các “đồng chí
láng giềng tốt” trúng thầu một
loạt nhà máy điện ở Thái Nguyên,
Thanh Hóa, Sơn Tây, Kon Tum,
Quảng Ngăi, vào đến tận Trà Vinh,
Cà Mau…với giá rẻ, thiết bị cũ, lạc
hậu, thời gian xây dựng kéo dài.
Diễn biến hoà b́nh, các “đồng chí
láng giềng tốt” khẩn trương xây
dựng đường cao tốc từ Nam Ninh
(thủ phủ Quảng Tây) xuống Cao
Bằng, Lạng Sơn, Thái Nguyên, Hà
Nội, rồi tỏa ra khắp nước. Đây là
đường xâm nhập kinh tế, nhưng
đồng thời cũng sẽ là đường hành
quân khi có chiến sự.
Diễn biến ḥa b́nh, các “đồng chí
láng giềng tốt” đưa hàng tàu, hàng
giả, hành nhái, hàng độc hại, hàng
lậu, hàng cấm vào tràn ngập thị
trường Việt Nam.
Khi nhân dân ta nhận ra sự thâm
độc, mưu sâu gặm nhắm, thôn
tính mềm từ phương Bắc th́ có
thể đă chậm, quá chậm rồi. Nhóm
lănh đạo vừa bạc nhược vừa tham
nhũng, tay đă nhúng chàm, túi đă
căng đầy ngoại tệ, không c̣n có
đường lui nữa, họ đành ù lỳ trơ
tráo, mua thời gian, c̣n cưỡng
bách bộ máy đàn áp lao vào đạp
mặt, đánh đấm, chửi bới, đày đọa
người yêu nước. Khi bộ máy ngần
ngại, do dự th́ họ dùng phép tăng
lương, phân phát huân chương,
ban phát lon, sao, lên cấp, lên
chức, mua chuộc lương tâm của
thuộc cấp.
Họ không hiểu rằng mọi chuyện
đều có hạn độ. Sự mù quáng của
đảng viên ở cơ sở quen vâng lời
họ, nhân viên an ninh, cảnh sát,
công an không có tư duy độc lập
quen để họ gọi dạ bảo vâng, các
nhà báo quen bị chăn dắt, g̣ ép
đánh rơi lương tâm nghề nghiệp…
tất cả đều đang thay đổi, chuyển
động khi Tổ quốc thật sự lâm
nguy, khi được ḷng yêu nước vốn
tiềm ẩn trong mỗi người mách
bảo. Chưa bao giờ trí thức, phụ nữ
và tuổi trẻ trong nước nhờ hệ
thống truyền tin hiện đại am hiểu
thời thế sâu sắc và nhanh nhạy
như hiện nay, thoát khỏi cảnh bị
bịt mắt chăn dắt như các thế hệ đi
trước.
Chính do vậy mà đông đảo người
yêu nước coi việc một thứ trưởng
quốc pḥng Việt Nam vừa được
phái sang Bắc Kinh để trấn an
quan thầy trước ngày Ủy viên
Quốc vụ Trung Quốc Đới Bỉnh
Quốc sang thăm Hà Nội chỉ là
thêm một biểu hiện của “diễn
biến ḥa b́nh” chính hiệu đến từ
phương Bắc, và chỉ đến từ
phương Bắc mà thôi.
Trong thế trên đe dưới búa – đe
của thiên triều, búa của người yêu
nước – nhóm lănh đạo lại đi thêm
một nước cở liều và dại, khi biểu
diễn thêm một màn «diễn biến
ḥa b́nh» quá ư lộ liễu, thách
thức người yêu nước.
Đến nay, một em học sinh tiểu
học cũng hiểu rằng không có nội
ứng, không có sự tiếp tay của
nhóm cầm quyền cao nhất ở
trong nước, thế lực bành trướng
Đại Hán không thể nào thực hiện
được mảy may mưu đồ “diễn biến
ḥa b́nh” ngông cuồng của họ.
Blog Bùi tín (VOA)
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|