hddbox
member
ID 66775
03/08/2011
|
Cuộc sống càng ngày càng khó khăn
Có ai đồng ư với tôi điều này không nhỉ, riêng tôi th́ thấy sao kiếm sống khó thế, tôi đang làm ở một công ty nhà nước (nay vẫn gọi vậy tuy đă cổ phần rồi) với chức vụ không cao lắm - phó pḥng, nhưng tôi luôn bị áp lực, không phải v́ công việc mà v́ trong quan hệ với các sếp trên. Sếp tôi là nữ, rất thích được nịnh nọt và quà cáp (trên 1000 usd mới gọi là quà các bác nhé - theo quan điểm của sếp tôi), một năm th́ không biết bao nhiêu ngày phải tặng quà 8/3, 30/4, 2/9, tết tây, tết ta.... trong khi đó anh em dưới quyền tôi th́ lương ba cọc ba đồng, tôi không chịu được cảnh đó nên chẳng bao giờ làm cái việc quà cáp. Tính tôi lại không thích luồn cúi và nịnh bợ nên tôi luôn bị soi mói và mệt mỏi trong công việc. Đôi khi mệt mỏi về nhà tâm sự mà vợ con không hiểu, không giúp đỡ mà c̣n nhiều khi làm ḿnh thêm buồn. Trước đây tôi có một chị đồng nghiêp hơn tuôi khá nhiều, chị ấy rất hiểu tôi, giúp đỡ tôi b́nh ổn trong cuộc sống nhưng cuộc sống đôi khi không như ư ḿnh mong đợi, chị ấy phải theo chồng di dân sang nước ngoài bỏ lai tôi một ḿnh trong cái xă hội bon chen khổ cực này. Nhiều đêm tôi thầm mong ước đột nhiên chị quay về với tôi..........
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
lynhat
member
REF: 592125
03/08/2011
|
Cho xin hỏi thời buổi nào kiếm sống dễ?
Cho xin hỏi thế nào gọi là luồn cúi và nịnh bợ?
Người chủ hoặc người giám đốc mướn ḿnh là làm việc cho họ, gánh trách nhiệm giùm cho họ. Nếu không làm được th́ tự động xin nghỉ, có biết bao nhiêu người sắp hàng xin được làm công việc đó với tiền lương thấp hơn.
Tôi là người tài xế chạy xe đ̣. Khách hàng có đồ nặng, tôi tự nguyện khuân vác giùm lên xe. Tôi bảo khách, anh / chị là chủ của tôi, bổn phận của người chủ là cứ ngồi chơi, nói dóc, những chuyện khác th́ để em làm.
Tôi làm việc chẳng bao giờ thấy mệt mỏi, khách càng nhiều, tôi càng mừng. Bởi v́ tiền chạy vào túi tôi càng nặng thêm. Ngồi ở không đọc báo, tôi mới cảm thấy mệt mỏi.
Bổn phận của người chủ, giám đốc, khách hàng là trả tiền lương cho công việc của ḿnh làm. Trách nhiệm của ḿnh là tự ḿnh làm giàu, không phải là của họ.
Cũng nhờ những người khách như vậy, em mới có tí tiền để dành xây nhà lầu ở và tậu thêm vài căn nhà cho mướn.
|
|
hoami09
member
REF: 592130
03/08/2011
|
h́ h́ ...túm váy chào hai pác ạ . 10 năm nay em đi cày , chưa bao giờ em bít mua quà tặng xếp là ǵ cả . Nếu xếp có sinh nhựt , hay cưới vợ , sinh con , nhiệm vụ của cô thư kư là mua cái thiệp vài đồng , đi xin chữ kư , mỗi người góp vào 2 đồng , mua hoa , mua quà tặng xếp . Sau đó xếp sẽ đăi nhân viên ăn . Đăi dở , đăi ít , sẽ bị nhân viên chê tới bến
C̣n về phần nhân viên chúng em , tới ngày sinh nhật , hay mùa Giáng Sinh , xếp phải mua quà tặng . Ko tặng chúng em làm hư làm dở , xếp sẽ lănh đủ với xếp trên ...h́ h́ .
Đọc đôi ḍng than thở của chủ nhà , thấy thương người nhân viên VN quá đi thôi ...hic hic
|
|
hddbox
member
REF: 592167
03/08/2011
|
thưa 2 bác, em rất cảm ơn 2 bác đă góp ư kiến và chỉ bảo. Em cũng xin trinh bay rơ thêm về công việc và nguyên nhân dẫn tới sự kêu ca của em. Đúng như các bác nói ḿnh phải làm công cho chủ th́ nên hưởng cái phần ḿnh làm được thôi nhưng ở đây chúng em lại khác ạ. Không biết các bác ở trong nước hay ở ngoài nước nhưng em vân xin nói sơ về công việc em đang làm, công ty em làm thương mại nghĩa là mua bán hàng ngoài nước về bán trong nước, nếu là công ty nước ngoài hay tư nhân th́ có thể là khác nhưng công ty em th́ bị khoán doanh số và lợi nhuận, bon em phải tự kiếm khách hàng, nguồn hàng rồi về báo cáo và nếu lô hàng có lăi cao và hợp lư th́ mới được làm. Tuy nhiên cái việc này cũng như bao công ty khac, chỉ có 1 điều bên em khác là khi bán hàng có hoa hồng chúng em phải báo cáo hết lên sếp trên rồi phải nộp hết lên đó khi xong dự án sếp sẽ cho 1 phần nhỏ tùy từng đơn hàng tuy nhiên cái phần được chia đấy không đủ các chi phí đi quan hệ với khách hàng trước đó. Nói tóm lại là sếp ăn chặn hết mọi khoản, chúng em chỉ được hưởng lương mà thôi.
|
|
toithichdoc
member
REF: 592196
03/08/2011
|
Đây là t́nh trạng chung của các công ty nhà nước. Dù đă cổ phần hóa rồi nhưng vẫn điều hành theo lối cũ. Bọn sếp nó nắm tiền của nhà nước chứ không phải tiền của ông nội nó để lại nên chả việc ǵ phải lo. Lời chúng táp gần hết, lỗ nhà nước chịu, mà nhà nước là ai? Điều đó hơi bị cao siêu với dân đen. Các hăng có hàng nhập vô công ty đều có hoa hồng cho bọn sếp. Thế nên nó bắt nhân viên phải tích cực bán ra. Sếp biết ḿnh kiếm chỗ làm khó khăn nên nó hành hạ ḿnh, coi ḿnh như kẻ ăn người ở cho chúng. Nó nắm dạ dày ḿnh th́ làm ǵ chả được. Cũng thùy thôi, người khảng khái chỉ sống bằng đôi chân và khối óc của ḿnh. Ngược lại, người ta sẽ phải quỳ gối để tồn tại và thăng tiến. Đă thế có thằng c̣n kẹt xỉn, ty tiện và xoi mói từng tư để bắt lẽ, nó ăn chẳng để lại mẩu xương nào cho người khác gặm. Bọn công ty nước ngoài cũng chẳng hiền ǵ mà không đấm vào mơm chúng để hàng chạy được, ở bên kia nó khopong được phép nhưng bên này lách luật được, nó sợ ǵ. Nói tóm lại, khong nên bi quan, hăy học cách cung sống với tệ nạn.
Sếp thích quà, th́ ta cứ chung nhưng thái độ ta khinh bỉ. H́ "quan trọng là ở cách cho " mà lị. Nó ăn coi như ăn c. của con ta...
|
|
lynhat
member
REF: 592230
03/09/2011
|
Nói tóm lại là sếp ăn chặn hết mọi khoản, chúng em chỉ được hưởng lương mà thôi.
- Hddbox
Đâu riêng ǵ Việt Nam bị sếp ăn chặn hết mọi khoản.
Ở nước ngoài cũng vậy thôi. Làm bao nhiêu ông nội thuế vụ đều ăn chặn trước, rồi sau đó mới chia tới phần ḿnh. Tiền lương, tiền bồi dưỡng, tiền thưởng, tiền….khỉ khô ǵ, ông nội thuế vụ cũng đều lấy trước cả chẳng chừa một ai. Tiền làm càng nhiều th́ đóng thuế càng nặng.
Đă nói rồi, bổn phận của ông chủ, giám đốc, nhà nước, chánh phủ là trả lương cho người làm công vừa đủ ngáp thôi.
Trách nhiệm làm giàu là tự ḿnh làm. Làm giàu chỉ có 2 cách, một là đầu tư “investing”, hai là kinh doanh “business”. Nếu không đi được một trong hai cách này, có khổ, có than, có nghèo, .... cũng ráng chịu.
|
|
tiendaoduy
member
REF: 592237
03/09/2011
|
Bác lynhat à, ö Viêt nam các ban tre lön lên là chi múôn än lüöng nhà nüóc thui ha...theo kiêû än sôi mà, chå có ai chju dâù tü và kinh doanh dâu, cü kíêm dc dông nào xào ngay dông ây là chäc nhât, hôm sau laj kíêm tíêp hông sö ông chánh phû danh ma phá giá x́ên...hehe
|
|
hddbox
member
REF: 592341
03/09/2011
|
chuẩn 100% là các bác ở nước ngoài rồi, tại chỗ em nếu lương cao mà phải đóng thuế nhiều khi chúng em c̣n vui v́ những khoản ấy sẽ được trích vào quỹ phúc lợi xă hội hoặc ủng hộ này nọ. Nhưng đằng này lại khác bác ạ, bao nhiêu cũng tuồn vào túi cấp trên hết, mà công việc th́ ḿnh gánh hết, hậu quả ḿnh phải chịu. Em ví dụ thế này các bác dễ hiểu nhé, em đi kiếm khách hàng, khách yêu cầu mua cái máy loại này, model thế này, em phải đi t́m đúng theo yêu cầu của khách, rồi làm việc về giá cả và báo cho khách (làm kinh doanh tất nhiên phải mua giá thấp bán giá cao rồi bác ạ). Sau khi ok mọi việc em phải báo cáo với lănh đạo để được chỉ đạo là để lại mấy % cho công ty để làm lợi nhuận, c̣n lại bao nhiêu % c̣n lại để ra ngoài để chia chác (mà như phần trước em có nói, bọn em không được chia nhiều như đă từng tưởng tượng - mà cái giỏi của lănh đạo là làm việc riêng với từng cá nhân trong công ty hay trong nhóm khiến người nọ nh́n người kia nghĩ là đươc chia nhiều lắm). Theo mô h́nh làm như thế, nếu em đi vay tiền ngân hàng và tự kinh doanh th́ em chi phải trả thuế và lăi suất ngân hàng là em có rủng rỉnh tiền nhỉ. Nhưng cá nhân vay ngân hàng th́ quả là chuyện khó khăn cùng cực, ngoài ra c̣n nhiều vấn đề bất cập khác khiến các doanh nghiệp tư nhân nói chung và các cá nhân nói riêng rất khó khăn trong việc kinh doanh (tất nhiên nếu bác có cái ô to th́ lại khác)
|
|
toithichdoc
member
REF: 592350
03/09/2011
|
@lynhat: thực ra là người ta muốn được hưởng đầy đủ thành quả của ḿnh làm ra thôi, bởi ai cũng muốn được sống đủ với nghề của ḿnh. Sau 8 tiếng lao động vất vả mà c̣n phải chạỵ vạy th́ cũng cực.
Chẳng thà đóng thuế cho chính phủ rơ ràng, ai cũng vậy. Đằng này chúng ăn chặn mà c̣n làm ra vẻ ban ơn. Thằng sếp nào cũng ăn hết, tết đến phải chung quà đầy đủ. Nếu không có , ra tết biết liền. Mà chung cũng phải thôi, bởi nó lấy cái đó đi chung thằng sếp trên nó, cứ thế...lên đến trung ương. Có những thằng sếp sướng lắm, đó là sếp trung gian, loại này hữu danh vô thực, thường làm phó hay chuyên môn chẳng liên quan ǵ đến kinh doanh. Loại này th́ ít được biếu xén, nhưng nó thực sự ngồi mát ăn bát vàng. Lương chúng rất cao, đến 1 tư rồi rúc đầu đi tứ xứ. Nhiệm vụ của chúng là câm mồm và ghế của chúng dùng để chặn không cho những người có tài năng hay khảng khái ngồi vào được. Loại này nó không ăn quà của ta, nhưng ăn mất phần quỹ lương mà ta đáng lẽ được hưởng và bảo vệ cho bọn sếp. Loại này là đ̣n xóc hai đầu, đầu nào cũng chọc được. Có nơi phân công trực bảo vệ ngày lễ tết, ai trực được tính theo lương, chúng cũng tranh trực với anh em lương thấp. Đây là một cách kiếm thêm thu nhập mà, cũng trực với trách nhiệm như ḿnh mà nó nhận cao gấp mấy lần ḿnh. Nếu xảy ra sự có mất mát hay hư hỏng th́ chỉ đền bồi bằng nhau, có theo lương đâu. Nói tóm lại là 1001 cách ăn của bọn họ.
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|