LOLEMSAIGON
member
ID 79778
03/05/2015
|
Trăn trở và bức xúc...
Nhân thấy cảnh có người gặp nạn mà mọi người đi ngang qua ai cũng lạnh lùng nh́n rồi bỏ đi, LL có đôi ḍng tâm sự...
Chủ đề này chỉ là một giả thuyết LL đặt ra, để bà con ḿnh cùng mổ xẻ xem giả thuyết này là đúng hay sai. Và LL cũng chỉ mô tả cái hiện tượng mà thôi, không vơ đũa cả nắm, v́ điều này cũng không đúng với nhiều người.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
violet13
member
REF: 692723
03/06/2015
|
Sao ngộ vậy Lolem, thư violet gởi th́ tất nhiên LOlem sẽ nhận được, hơng lẽ tên LOlem mà lại bay vào nhà BQL
Vậy bạn phải hỏi BQL rồi
May mà trong thư chỉ hỏi thăm sức khỏe, chứ hỏng có tỏ t́nh ǵ hết
Hhihiihi
|
|
LOLEMSAIGON
member
REF: 692724
03/06/2015
|
Vậy mà LL tưởng chị tỏ t́nh, hết hồn luôn, hihi...
Nếu hỏng có ǵ bí mật th́ chị nói công khai ở đây luôn đi được hôn? LL đang hồi hộp quá nè...
Các góp ư của các anh chị thật là giá trị, bây giờ qua trang mất tiêu rồi, mọi người chịu khó mở trang trước đọc lại nhé.
|
|
violet13
member
REF: 692731
03/06/2015
|
Có ǵ đâu mà hồi hộp nè, chỉ có những người đang yêu nhau, chờ đợi từ người kia điều ǵ đó, th́ mới cần hồi hộp
======
Thiệt ra cũng hỏng có ǵ, chẳng qua là bấy lâu nay violet vẫn ṭ ṃ về trang NCD này thành lập năm nào
Vô t́nh hôm qua vào trang cá nhân của LOlem, phát hiện ra nick ngày xưa, từ ngày 7/8/2005
Violet không nhớ rơ ḿnh tham gia chính xác ngày nào, chỉ nhớ là hồi đó nick ảo không à, rồi xoa rồi lại nick mới, và có khi cả chục nick y trang nhau, nhiều lúc ḿnh cũng không biết người kia với ḿnh có họ hàng ǵ không mà sao nick y trang nhau
Rồi những nick cũ vẫn giự lại, như Lolem nè, Nakata, anh Tiendaoduy, anh Vidolaem
là ngày như của LOlem đó
Bạn là thành viên lâu năm giữ lại nick chắc bạn cũng biết chút xíu về dd, bạn có thể bật mí chút được không?
======
Bạn của violet nó ghẹo vi hoài, bảo quan tâm làm ǵ, dd ra đời năm nào có quan trọng đâu, điuề quan trong là vi đă ở đây gần 10 năm mà chưa có anh nào để ư
Có lẽ v́ vi bướng bỉnh quá mà chẳng chuyện ǵ đi tới đâu
Hihihiihii
|
|
violet13
member
REF: 692734
03/06/2015
|
Theo cái tựa của bạn, vi t́m ra bài viết này
Vi mang lên đây cùng đọc nha Lolem
|
|
violet13
member
REF: 692735
03/06/2015
|
Là người thực hiện quyền công tố và chứng kiến nhiều phiên ṭa h́nh sự, ông Nguyễn Thái Hưng (cán bộ VKSNDTC) luôn trăn trở về một tử tù tên Nguyễn Văn Quư (quê Hải Pḥng).
Theo ông Nguyễn Thái Hưng, nguồn cơn đẩy Quư tới con đường phạm tội là do Quư thiếu sự giáo dục của gia đ́nh. Cha mất sớm, mẹ bỏ đi nước ngoài, cùng với những mâu thuẫn trong việc tranh chấp đất đai trong nội bộ gia đ́nh, như “giọt nước tràn ly” biến Quư thành kẻ giết người máu lạnh. “Giọt nước” ấy đă khiến 3 người thiệt mạng gây rúng động vùng quê.
Trăn trở về một tử tù: "Tội cháu đáng chết nhiều lần!" - Ảnh 1Ông Nguyễn Thái Hưng, cán bộ VKSNDTC.
Tuổi thơ nghiệt ngă
Từ nhỏ, Nguyễn Văn Quư đă mồ côi cha, sau đó vài năm, mẹ Quư đi nước ngoài bỏ mặc lại Quư cho ông nội nuôi dưỡng khi Quư chưa đầy 5 tuổi. Ông nội yêu thương và chăm sóc Quư từ nhỏ nên t́nh cảm giữa hai ông cháu rất gắn bó. Gia cảnh tuy nghèo, bữa đói bữa no, nhưng người ông luôn dành t́nh cảm, thương yêu cháu và Quư cũng rất ngoan ngoăn, nghe lời ông. Cuộc sống của hai ông cháu cứ lặng lẽ trôi đi nếu không có việc đất của gia đ́nh ông bỗng dưng có giá… ngất ngưởng. Có ai ngờ được chỉ v́ chuyện đất cát mà gia đ́nh Quư tan đàn xẻ nghé.
Trở lại sự việc cách đây 10 năm, năm 2005, khi đó Nguyễn Văn Quư tṛn 18 tuổi. Ông nội Quư nghĩ nhiều đến việc t́m vợ cho Quư, nhưng gia cảnh khốn khó, căn nhà ọp ẹp đă lâu năm mà chưa có tiền để sửa, tiền đâu mà cưới vợ?
Khi biết Nhà nước có chủ trương mở đường lớn đi qua khu nhà Quư, điều đó đồng nghĩa với việc nhà Quư sẽ được nhận tiền đền bù và nhận đất tái định cư, ông cháu Quư vui lắm. Nhưng niềm vui chưa kéo dài được bao lâu th́ ông Tâm (anh ruột của bố Quư) đưa vợ cùng hai người con lên ở cùng. Nhà đă chật lại chật thêm v́ phải ngăn ra làm hai, thêm nữa, hai người con của ông Tâm lại rất nghịch. Từ khi về ở cùng với hai ông cháu, bác dâu ghét Quư ra mặt, không khí gia đ́nh lúc nào cũng căng như dây đàn.
Khi Nhà nước chính thức có quyết định về việc mở đường và đền bù đất tái định cư cho một số gia đ́nh th́ bác của Quư tỏ rơ thái độ muốn đẩy Quư ra khỏi nhà. Thấy t́nh h́nh căng thẳng, ông nội của Quư phải tổ chức cuộc họp gia đ́nh bàn về việc chia đất tái định cư và tiền đền bù việc thu hồi đất. Phần đất của bố Quư được chia ngót nghét 80m và 300.000.000 đồng. Quư thầm nghĩ, với số tiền đó, Quư sẽ xây nhà, cưới vợ, rồi mở cửa hàng điện tử…
Thế nhưng họp là một chuyện, thực tế lại là chuyện khác. Tuy ông nội rất thương Quư, nhưng lại rất nghe vợ chồng con trai. Lấy lư do Quư chưa yên bề gia thất nên họ quyết định “giữ hộ” Quư cả đất lẫn tiền. Thậm chí bác dâu c̣n mắng Quư rằng: “Tư tuổi đầu, không ai dạy, chơi bời lêu lổng, cầm tiền cầm đất rồi nghiện ngập…”.
Nhiều lần hai bác cháu xảy ra xung đột, Quư bực quá căi lại: “Lúc đói nghèo, cơ cực th́ chẳng thấy bác đâu. Khi có tiền, có đất th́ đông con, cháu thế”. Cho đến một ngày, Quư xin phép ông nội cho ḿnh được ra ở riêng. Tuy nhiên, ông nội Quư không đồng ư.
Có lẽ không ai ngờ từ câu chuyện đất cát này mà cậu bé côi cút hiền lành thuở nào bỗng chốc trở thành một kẻ giết người máu lạnh.
Ông Hưng nhớ lại, trong bản kết luận điều tra ghi rất rơ lời khai của Quư: V́ bị bác dâu sỉ nhục và có những lời nói thoá mạ, khinh miệt nên Quư đă không kiềm chế được cơn thịnh nộ.
Trong khi bác dâu đang ngồi giăm cua, th́ Quư cự lại ông nội về chuyện đất đai. Nh́n Quư bằng ánh mắt miệt thị, bác dâu chêm lời: “Thứ con cái không cha mẹ, như đồ bỏ hoang, cho tư nào hay tư ấy, không biết thân biết phận lại c̣n… Mày không có phần ở đây…”.
Trong đầu Quư như bốc hỏa với ư nghĩ vợ chồng người bác không chỉ cướp hết tiền mà c̣n có ư định đuổi Quư ra khỏi nhà; ông nội yêu thương Quư là thế mà nay lại nghe lời bác, không bênh vực Quư khi Quư bị xúc phạm…
Quư thoáng nghĩ, ḿnh là người thừa trong gia đ́nh. Trong lúc tức giận, lời nói đầy hiềm khích của bác dâu ong ong trong đầu, Quư lao đến đấm liên tiếp vào lưng bác dâu. Bà này ngă ra miệng kêu gào: “Ối giời ơi… anh Tâm ơi! Thằng mất dạy, thằng không cha không mẹ đánh tôi…”.
Ông Tâm từ ngoài vườn chạy về, không cần biết nguồn cơn sự việc, xông vào lôi cháu ra và tát Quư 3, 4 cái nổ đom đóm mắt. Chưa hết, ông bác c̣n cầm chiếc chày dùng để giă cua cạnh đó đập thẳng xuống đầu Quư. Như con thú bị thương, Quư đạp mạnh vào bụng bác, thuận tay cướp được chày, hắn đập vào người bác dâu khiến bà này gục tại chỗ. Vớ được chiếc dao tông, ông Tâm chém sượt bả vai Quư và bị mất đà nên ngă ngửa ra nền nhà. Cướp được dao, Quư đă làm bác trai ḿnh bị thương nặng.
Đúng lúc đó, ông nội Quư từ trong nhà chạy ra can: “Chúng mày giết nhau à… con ơi, cháu ơi”. Lưỡi dao oan nghiệt của đứa cháu đang trong cơn điên loạn bổ xuống, ông cụ gục ngă…
Tuy bị thương, ông Tâm vừa nén đau vừa kêu cứu bỏ chạy ra cổng, anh Minh (con trai ông Tâm) đang đào đất sau vườn chạy về cầm xẻng phi vào người Quư. Quư tránh được, vung dao chém anh Minh rồi vứt dao bỏ chạy thục mạng.
Ngay trong đêm đó, Quư bị cơ quan công an bắt giữ. Khi được điều tra viên hỏi, Quư không nói ǵ nhiều chỉ đáp: “Tội cháu đáng chết!”.
Sau phiên ṭa sơ thẩm khoảng một năm, v́ Chủ tịch nước đă bác đơn xin giảm án của Quư nên Quư đă bị thi hành án tử h́nh.
Dằn vặt lương tâm
Giá đất tăng lên t́nh người giảm xuống, câu nói này rất đúng với đại gia đ́nh Quư. Đây cũng là nguồn cơn của nhiều vụ án mạng khiến nhiều gia đ́nh rơi vào cảnh “nồi da nấu thịt”. Tuy nhiên, chỉ đến khi ra đến công đường với tư cách là bị hại, ông Tâm mới nhận ra cái giá của sự tham lam, ích kỷ và thiếu độ lượng của ḿnh đối với người cháu ruột. Nhưng tất cả đă quá muộn.
Cũng theo vị cán bộ VKSNDTC Nguyễn Thái Hưng, đáng ra ông Tâm phải thay người em trai đă quá cố của ḿnh để chăm lo, giáo dục Quư nên người. Hơn ai hết, ông Tâm thấu hiểu cháu ḿnh thiếu thốn t́nh cảm như thế nào. Tục ngữ có câu “mất cha c̣n chú”, là người cha, ông Tâm phải hiểu rơ nỗi khổ của đứa cháu mồ côi, bị mẹ bỏ rơi ngay khi c̣n thơ bé. “Chỉ v́ ḷng tham mà tan nát một gia đ́nh”, ông Hưng xót xa nói.
Tại phiên ṭa, đầu chít khăn tang trắng, ông Tâm nghẹn ngào trả lời HĐXX TAND TP.Hải Pḥng. Trong khi nói, ánh mắt ông hướng về phía bị cáo Quư, nước mắt ầng ậc. Bố chết, vợ chết, người con trai duy nhất cũng mất mạng, bản thân ông cũng bị thương tích nặng nhưng ông vẫn một mực xin cho Quư được miễn tội chết. Ông Tâm nói: “Tôi mong HĐXX giảm nhẹ h́nh phạt cho Quư, v́ tôi nhận thấy có một phần lỗi thuộc về tôi, giờ gia đ́nh tôi chỉ c̣n có ḿnh Quư là người nối dơi tông đường…”.
Nghe bác trai nói, Quư đứng lặng người sau vành móng ngựa, không nói nửa lời. Khi HĐXX hỏi, v́ sao Quư lại hành động như thế đối với chính những người thân của ḿnh, đặc biệt là ông nội, người rất yêu thương Quư, Quư chỉ lắc đầu đáp: “Tội cháu đáng chết nhiều lần!”…
Kết thúc phiên toà, người bác cố lê đôi bàn chân trên những bước đi nặng trĩu. Cháu trai của ông đă phải nhận án tử v́ tội ác ḿnh đă gây ra. Nghĩ đến ngày Quư phải ra pháp trường, sự ân hận trong ông trào dâng.
|
|
violet13
member
REF: 692736
03/06/2015
|
Khi người lớn cô đơn…
Mưa mong manh, mưa gịn tan, mưa đong đầy cảm xúc. Mưa c̣n làm cho chất chứa xúc cảm và hoài niệm. Có thể nói những cơn mưa dễ làm cho ta trầm mặc nghĩ về cuộc sống hiện tại, cuộc sống của những người lớn, những con người trưởng thành về mặt thể xác và tinh thần. Sẽ ra sao khi người lớn cảm thấy cô đơn ?
Sài G̣n vào mưa phả chút se se lạnh của những hạt nhẹ nhàng rơi trên hiên nhà. Sài G̣n vào mưa tưới mát cho một thành phố tấp nập, “hừng hực như chảo lửa”. Sài G̣n vào mưa cứ tí tách tí tách, chậm răi không buồn nhanh nhưng đong đầy trong ḷng người một kí ức. Kí ức đó có thể là những lần hẹn ḥ, kí ức về cái hôn đầu tiên dưới mưa, kí ức về cái nắm tay khẽ nhưng sao thật chặt hay kí ức thấm đẫm về một mối t́nh đă qua. Sài G̣n vào mưa cũng mang theo trong ḿnh ưu tư, phiền muộn. Cái buồn man mác, phảng phất ẩn hiện đâu đó trong từng giọt mưa rơi. Mưa mang đến hạnh phúc và mưa cũng mang theo những chia xa. Những quán cà phê, góc phố nơi ta từng hẹn dù ngày nào cũng đi ngang qua bỗng trở nên đượm buồn qua màn mưa. Kỉ niệm buồn làm con người ta trở nên cô đơn. Mưa ơi, đừng rơi để tôi xóa tan phiền muộn. Mưa ơi, hăy thôi rơi để tôi quên đi hoài niệm. Mưa ơi, hăy ngưng rơi để nḥa đi đơn côi. Mưa ơi, tạnh đi để tôi nén lại nỗi vương vấn măi bủa vây và nước mắt rơi mỗi khi nghe tiếng mưa. Muốn thoát ra khỏi nỗi cô đơn nhưng sao kí ức lại càng khắc sâu mỗi khi theo những vết mưa để lại. Vết mưa lưu dấu h́nh bóng xưa cũ, một chút ǵ đó rất đỗi quen thuộc, đó phải chăng là khoảnh khắc cho Anh và Em?
03f2ecae-3ebc-4e1f-8ea3-6d9305ffe8ee
Lang thang dưới cơn mưa Sài G̣n, tôi tự hỏi tôi là ai trong nhịp sống hối hả này. Một ngày bận rộn, bù đầu với công việc, trường lớp đến tối về th́ chỉ biết đối diện với màn h́nh vi tính. Đôi khi tôi thấy cô đơn trong chính cuộc sống của ḿnh, cô đơn giữa Sài G̣n này. Có thú vị chi khi người lớn cô đơn ? Trong đơn côi, họ lặng thầm bước đi trong chiếc bóng của ḿnh, bầu bạn với chính ḿnh và sống khép kín để rồi trĩu nặng trong ḷng khi nh́n mưa rơi. Tôi cũng đă trải qua những cung bậc xúc cảm của t́nh yêu. Giờ đây đó chỉ c̣n là kỉ niệm, một kỉ niệm in dấu trong tâm trí khiến tôi không thể nào quên được. Mối t́nh đă qua ấy đọng lại trong tôi quá nhiều khoảnh khắc khiến tôi nặng ḷng. Tôi sợ rằng khi tôi bắt đầu một t́nh cảm mới, tôi có thể nào có lại được những rung động xưa cũ không. Tôi sợ rằng quá khứ sẽ là những sợi dây vô h́nh níu kéo trái tim tôi. Tôi sợ… tôi khắc khoải và lo âu. Không phải tôi quá khắt khe với chính ḿnh nhưng tôi muốn sống và ôm vào những kí ức đẹp đẽ xưa cũ. Tôi băn khoăn rằng làm thế nào tôi có thể t́m được yêu thương. Phải chăng Sài G̣n quá rộng lớn để không thể t́m được niềm vui ? Phải chăng thành phố này vắng đi những thương yêu? “Là v́ tôi, hôm nay cô đơn giữa đường phố thân thuộc. Là v́ tôi, hôm nay cô đơn giữa đời trôi.” Dạo bước trên con phố quen, nh́n những cặp đôi sánh bước bên nhau bỗng thấy mắt cay xè. Dụi mắt, chỉ là bụi đường mà thôi…
khi-nguoi-lon-co-don
Một lần nọ, tôi vô t́nh bắt gặp một câu nói tôi đọc được trên mạng, nhưng câu nói đó lại khiến tôi băn khoăn trăn trở: “Cô đơn của một đứa trẻ đơn giản là lúc bên cạnh chúng không có ai. Nhưng cô đơn của người lớn lại là lúc đứng giữa vạn người vẫn thấy tim ḿnh lạnh”. Tôi giật ḿnh. Đứng giữa biển người cười nói, nhộn nhịp, tôi lại thấy cô đơn. Tại sao lại như vậy nhỉ? Phải chăng v́ trái tim đă bị tổn thương quá nhiều, nên nó chai sạn, nó hờ hững, nó vô cảm xúc, nó trống trải. Trong cuộc đời mỗi chúng ta, ai cũng ít nhất trải qua một cuộc t́nh. Có người may mắn t́m được nửa kia của ḿnh chỉ một lần duy nhất, rồi hạnh phúc nhận lấy sự yêu thương, sự quan tâm. Nhưng cũng có nhiều người phải trải qua biết bao nhiêu cuộc t́nh, cảm giác hồi hộp lúc rong ruổi chạy theo, rồi thất vọng khi nhận ra hai trái tim không cùng nhịp đập. Đó là lúc trái tim đau đớn đối diện với sự chia tay. T́nh yêu mà “sometimes it lasts in love, but sometimes it hurts instead”. Những lúc như vậy, tôi chỉ ước thời gian quay ngược lại trẻ nít, để tôi khỏi phải bận tâm lo lắng về cuộc sống, chỉ muốn ḿnh đơn sơ ngây ngô. Có lẽ như vậy cuộc sống mới đơn giản hơn, phải không? Càng lớn, con người càng phải đối diện với mất mát, buồn khổ, sự chia li, những khó khăn trong cuộc sống, những vấp ngă, và cả những cám dỗ,… Có lẽ chính v́ vậy, mà chúng ta lại dễ cảm thấy cô đơn, không ai hiểu được ḷng ta, không ai có thể chia sẻ cùng ta, và cũng không có ǵ làm ta vơi bớt nỗi cô đơn. Con người, có nhiều cách để trải qua sự cô đơn, sự trống trải sau một mối t́nh tan vỡ. Dù có cô đơn, nhưng chúng ta phải tiếp tục sống, và sống tốt. Bạn hăy tự nhủ với bản thân rằng: “Đừng lo, không sao, sẽ ổn cả, v́ biết đâu, ta sẽ được gặp nhiều người tốt hơn”.
I-am-someone-else-when-im-with
Một trong những lí do khi “người lớn cô đơn” chính là xa nhà. Người trẻ luôn có hoài băo, ước mơ. Và để thực hiện được những ước mơ đó, họ phải rời xa quê hương, rời xa căn nhà kỉ niệm của ḿnh để đến những vùng đất mới, những chân trời mới. Ở nơi đó họ bước đi trên con đường riêng của ḿnh, ở nơi đó là biết bao nhiêu cơ hội mở ra giúp họ dễ dàng theo đuổi một lí tưởng trẻ. Công việc, sự nghiệp không chỉ là nhu cầu quan trọng đối với chúng ta mà c̣n là bổn phận, trách nhiệm của mỗi người khi đă trưởng thành. Lúc nhỏ, tôi chỉ ước ḿnh lơn lên thật mau, để làm những điều ḿnh thích, không bị mẹ quát mắng hay nhắc nhở. Nhưng, trớ trêu thay, khi lớn rồi, tôi lại có những suy nghĩ trái ngược lại. Một ḿnh đến học ở nơi đất khách, tôi phải tự ḿnh quyết định những việc nào cần làm, nên làm, và không nên làm. Rồi những suy nghĩ ngày một nhiều hơn, ánh mắt dần trở nên xa xăm hơn. Sự cô đơn dần xâm chiếm trong tâm hồn. Cuộc sống của một “người lớn” thật có quá nhiều áp lực, quá nhiều lựa chọn mà ta phải biết quyết định đúng đắn, nó khiến ta mệt mỏi, chỉ muốn buông xuôi tất cả. Tháng 5 đă về, những cô cậu học tṛ cấp ba luyến tiếc chia tay nhau, những cây phượng đă bắt đầu điểm vài đốm đỏ trông thật đẹp. Hoa phượng phảng phất bay trong gió, rơi xuống ḷng đường, vài hạt mưa lớt phớt. Giữa ḍng xe cộ đông đúc, tự hỏi ḿnh đă làm được ǵ để bản thân thấy hài ḷng, thỏa măn? Tôi ước ḿnh có thể ăn món xôi cốm do chính tay mẹ nấu, được ngửi mùi thơm dịu nhẹ từ tóc mẹ, được nghe ba nhắc nhở những khi tôi phạm lỗi. Tôi nhớ nhà. Nhưng về nhà tôi sẽ nói sao với ba mẹ? Việc học c̣n dang dở, tôi chưa làm ǵ để ba mẹ an tâm về tôi. Ít nhất, khi về nhà, tôi phải làm cho ba mẹ hănh diện về tôi. Con người lúc nào cũng mâu thuẫn như vậy đấy. Trong ḷng tôi mang mác nỗi cô đơn của một đứa con xa quê…
Coming-Home-Title
Cuộc sống của một người lớn hầu như là một lịch tŕnh đă được định sẵn. Ngày nào cũng vậy, có người đi học, cũng có người mải miết làm việc từ sáng đến tối, rồi về nhà, đối diện với sự cô đơn. Cuộc sống nhàm chán đến nỗi, họ hầu như mất đi cảm xúc của chính ḿnh, chỉ biết lao đầu vào công việc. Dần dần họ quên đi bản thân ḿnh là ai, quên đi học cần ai và những ai cần học. Đă bao giờ bạn “chạy xe kiếm t́m”, đă bao giờ bạn “chạy theo nỗi niềm”, đă bao giờ bạn “chạy theo chuyến tàu đă ra khơi”? Có lẽ bạn sẽ hỏi lại “tàu đi về đâu?”, “thế giới này có đủ rộng” để bạn tiếp tục bước đi không? Để trở thành người lớn, bạn phải trả một cái giá rất đắt. Đó chính là quy luật tất yếu của cuộc sống. Dẫu căn nhà của bạn không được mặt trời sưởi ấm, nhưng ít ra bạn c̣n có một căn nhà để che chở cho bạn. Nếu nh́n một cách lạc quan, khi bạn trải qua nỗi cô đơn, bạn sẽ thấy ḿnh mạnh mẽ hơn, ḿnh trưởng thành hơn. Bởi vậy, khi cô đơn, bạn hăy dùng cảm đối diện chứ đừng trốn tránh nó nhé. C̣n tôi, tôi ước ḿnh là trẻ thơ, hay là một chú chim tự do tự tại trên bầu trời rộng lớn, ước thời gian trôi chậm thật chậm để tôi không lớn. Nhưng rồi có ai tránh được ḿnh có thể lớn lên không?
brownydes_de0c957f673b6b954f4dffe70c9cc3c5_7385
Cô đơn là chút vấn vương c̣n đọng lại trên làn mi khép hờ. Cô đơn như đứng giữa ḍng người tấp nập không ai đón đưa. Cô đơn cũng giống như tiếng thổn thức của một trái tim đă tổn thương. Và cô đơn cũng là nỗi ḷng mong chờ của đứa con xa nhà. Người lớn cô đơn là thế đấy. Tuy thế nhưng chúng ta không cô đơn như ḿnh nghĩ mà chính chúng ta cô quạnh chính ḿnh. V́ ta là người lớn, hăy khỏa lấp nỗi buồn chán ấy bằng cách đối diện với nó, đừng dừng chân lại rồi măi suy nghĩ về nỗi đơn côi. Hăy nghĩ về một tương lai ngập tràn niềm vui và tin vào một cuộc sống hạnh phúc để buồn phiền không trói chặt được ḿnh nữa.
|
|
violet13
member
REF: 692737
03/06/2015
|
Vi đang nghe câu chuyện này, post sang đây bạn nghe cùng nha
Điều ước ngàn cánh hạc http://doctruyendemkhuya.com/radio-tinh-yeu/dieu-uoc-ngan-canh-hac.html
|
|
violet13
member
REF: 692738
03/06/2015
|
Những trăn trở, bức xúc trong t́nh yêu
http://doctruyendemkhuya.com/radio-tinh-yeu/da-yeu-xin-dung-buong-tay.html
|
|
violet13
member
REF: 692739
03/06/2015
|
http://doctruyendemkhuya.com/radio-tinh-yeu/yeu-don-phuong.html
|
|
violet13
member
REF: 692741
03/06/2015
|
Nhửng trăn trở tuổi 30
http://doctruyendemkhuya.com/truyen-ngan-radio/tuoi-30-de-suy-tu-tram-lang-hon.html
|
|
violet13
member
REF: 692742
03/06/2015
|
http://doctruyendemkhuya.com/truyen-ngan-radio/nhat-ky-gai-gia-tuoi-30.html
Đau ḷng quá tuổi 30
|
|
thanhvan4177
member
REF: 692748
03/07/2015
|
Chúc em 8/3 luôn vui vẻ, trẻ đẹp hạnh phúc và thật vui.
|
|
anhhoanhat
member
REF: 692773
03/08/2015
|
Chào em Lọ Lem và cả nhà vui vẻ
Chúng ta không chỉ sống với những ǵ ḿnh mong muốn và những ǵ ḿnh không mong muốn, mà chúng ta c̣n sống với cả những điểm mù, lơ lửng, mập mờ...! V́ hiện tại anh đang bận sửa nhà, có thời gian rảnh anh sẽ viết về những điểm mù, cũng là điểm trăn trở và bức xúc...
Chúc cả nhà an vui hạnh phúc tốt lành.
|
|
LOLEMSAIGON
member
REF: 692780
03/08/2015
|
Thiệt ra cũng hỏng có ǵ, chẳng qua là bấy lâu nay violet vẫn ṭ ṃ về trang NCD này thành lập năm nào
Vô t́nh hôm qua vào trang cá nhân của LOlem, phát hiện ra nick ngày xưa, từ ngày 7/8/2005
Violet không nhớ rơ ḿnh tham gia chính xác ngày nào, chỉ nhớ là hồi đó nick ảo không à, rồi xoa rồi lại nick mới, và có khi cả chục nick y trang nhau, nhiều lúc ḿnh cũng không biết người kia với ḿnh có họ hàng ǵ không mà sao nick y trang nhau
Rồi những nick cũ vẫn giự lại, như Lolem nè, Nakata, anh Tiendaoduy, anh Vidolaem
là ngày như của LOlem đó
Bạn là thành viên lâu năm giữ lại nick chắc bạn cũng biết chút xíu về dd, bạn có thể bật mí chút được không?
---
@ Chị Violet
Chính xác website NCD thành lập ngày nào th́ phải hỏi Admin mới biết, riêng LL th́ năm 2003 đă thấy website này rồi, đến năm 2004 th́ LL chính thức đăng kư. Đến năm 2005 LL có chỉnh sửa hồ sơ một chút th́ được BQL tạo cho ngày sinh của profle giống đồng loạt nhiều profile khác như chị Violet thấy đó. Có thể nói website này ra đời ít nhất cũng hơn 11 năm rồi chị ạ.
11 năm mà LL cũng chưa...chưa...giống chị Violet đóa. hí hí...Toàn là lên diễn đàn tán dóc thui ah.
|
|
violet13
member
REF: 692782
03/08/2015
|
Cám ơn bạn LOlem trả lời thắc mắc của violet
Mấy nay vắng bóng tưởng bạn trốn violet, v́ vi quá nhiều chuyện, nói dai nói dài
Hihihihiih
Bạn nghe chuyện đêm khuya violet post chưa, tối qua thao thức măi mà vi không ngủ được, sáng giờ uống 2 ly cafe mới tỉnh được chút xíu
Th́ ra là Admin đă cho mọi người ngày sinh, bởi lúc đầu vi nhớ là nick ảo không à, rồi một thời gian vắng bóng, dô lại, tự nhiên thấy nick Admin và mấy người bạn của minh cùng ngày sinh
Anh Admin anh đi tu lâu rồi, anh hỏng có trả lời đâu, bây giờ chỉ có Anh QLNCD thôi, mà vi hỏi ngoài đây cũng sẽ hỏng nhận được ǵ,. chỉ có nhỏ to tâm sự trong PM may ra ok
Hôm bữa vi le te làm sinh nhật cho NCD, vi tưởng ngày đó thanh lập, ai dè vi bỏ lở mất 3 năm để tương tư thất t́nh trên này
Mà nói thiệt nha,. hỏng biết Lolem sao chứ, vi cũng trên này 10 năm rồi, mà sao ḿnh vẫn cô đơn ḿnh ên ta
hihihihii
|
|
cafekho
member
REF: 692784
03/08/2015
|
Ô Mồ
Ế quá, th́ vào topic "tâm sự gái ế" của anh đi nha, để cho nó(topic).... đỡ Ế!
hihi
----
|
|
violet13
member
REF: 692785
03/08/2015
|
Ế nằm chỗ nào, anh đưa đường link qua cho em đi
Anh cũng ế sao mà làm topic ế
|
|
LOLEMSAIGON
member
REF: 692801
03/09/2015
|
Í,
LL cho anh chị nguyên căn pḥng to trong nhà LL để tâm sự luôn nè, nói nhỏa nhỏa kẻo bà con cô bác nghe được đó nha! Chuyện Ê sắc mà nói to vậy, xấu hổ chít! :)
|
|
LOLEMSAIGON
member
REF: 692803
03/09/2015
|
Không phải con người trở nên lạnh lùng, thờ ơ, vô cảm với nhau; mà cái cơ chế của xă hội đă sinh ra, đă buộc con người ta phải như vậy. Chính xác là nghiệp vụ yếu kém cùng lối hành xử của cơ quan công quyền không chịu sự giám sát của bất kỳ lực lượng nào.
Nếu bạn tiến đến đỡ nạn nhân dậy và gọi taxi th́ bạn sẽ là mục tiêu trong tầm ngắm của công an, lực lượng bảo vệ chế độ.
Cái cơ chế công an bảo vệ chế độ và cái cơ chế bảo vệ cho công an rất mạnh. Đó là lư do người dân e ngại, họ cũng muốn bày tỏ t́nh cảm, bằng hành động nhưng họ phải nhịn lại, quay lưng đi. Gọi là "mũ ni che tai" coi như không nghe, không thấy, không biết. Để an toàn trong một xă hội có cơ chế như vậy th́ tốt nhất là trở nên những con cừu hay sống kiểu mackeno.
Nếu ở các nước dân chủ th́ người ta c̣n có lập pháp, tư pháp giám sát các cơ quan hành pháp ngoài ra c̣n có báo chí, được gọi là quyền lực thứ 4, do đó không sợ sự lạm quyền của lực lượng bảo vệ chế độ là cảnh sát, công an, mật vụ.
Nhưng ở VN th́ khác, người ta e ngại bày tỏ cảm xúc là phải.
---@Anh RongChoi---
Trong hầu hết các phân tích của anh RC, thường anh cho rằng chế độ, cơ chế là nguyên nhân của mọi tệ nạn. Vậy LL có thắc mắc một chút nghe, anh RC vui ḷng giải đáp nhé: Ví như ở Mỹ, cảnh sát đánh người dă man th́ sao không thấy ai nói ǵ? Ở VN cũng là công an đánh người th́ bị vu thế này thế nọ?
Bây giờ LL phân tích một góc nh́n khác nhé.
Chính việc cổ xúy những hành động xem thường pháp luật của người dân khi lưu thông trên đường; cổ xúy cho hành động chống đối công an - căi chày căi cối khi bản thân ḿnh phạm luật rành rành ---> đă làm cho người dân ngày càng xem thường công an, xem thường pháp luật. Mặc định trong đầu dân chúng rằng, công an luôn luôn sai, bản thân ḿnh luôn luôn đúng.
Anh RongChoi thấy có đúng không?
Vậy, lỗi này thuộc về ai đây?
|
|
aka47
member
REF: 692811
03/09/2015
|
Vậy, lỗi này thuộc về ai đây?
..............
Lỗi này thuộc về guồng máy tham nhũng hối lộ. Khi mấy ông bà quan quyền c̣n ăn hối lộ , khi mà quan chức hành chính chỉ có bằng cấp giả mà lại ăn tiền cứu trợ của người nghèo đói , khi mà cả guồng máy nó như vậy th́ người dân không sợ.
Giấy phạt càng cao th́ hối lộ càng nhiều , và quan quyền được hưởng chứ nhà nước có được ǵ đâu.
Tâm lư người đưa hối lộ khi đưa tiền ra mà có người nhận th́ sự sợ hăi pháp luật đă giảm , và người nhận hối lộ sẽ dễ dăi hơn , v́ vậy dân không phục , đưa đến xem thường pháp luật.
Vậy lỗi là do guồng máy . Ai chống lại guồng máy đó th́ sẽ ra đi giă từ hơi thở như Ông Nguyễn Bá Thanh ở Đà Nẵng quê tôi.
................................
|
Page
1
2
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|