tiendaoduy
member
ID 78509
08/02/2014
|
Bước ngoặt chính trị tại Việt Nam...
Bước ngoặt chính trị tại Việt Nam
Nhà nước VN luôn nêu cao khẩu hiệu: Ổn định chính trị để phát triển kinh tế. V́ thế, để ổn định chính trị, VN phải dùng công an. Và công an cũng đă tự xác nhận là “c̣n đảng c̣n ḿnh” cho nên bảo vệ đảng bằng bất cứ giá nào, bất chấp luật pháp. Nhà báo Bùi Tín trưng dẫn bằng con số rất cụ thể. Lúc c̣n chiến tranh cấp Tướng công an chỉ có 2 người. Thứ trưởng Bộ công an lúc đó mới ở cấp Đại tá. Nhưng bây giờ, thời b́nh, con số lại tăng lên đến 1000!
Chính con số nầy tự nó chẳng những đă cho biết là xă hội hoàn toàn không “ổn định chính trị” mà ngược lại. V́ “ổn định” th́ đâu cần tăng vượt bực số lượng cấp chỉ huy công an nhiều đến như vậy? Cấp chỉ huy đă thế th́ nhân sự công an, cộng thêm lực lượng dân pḥng với bọn xă hội đen hỗ trợ là bao nhiêu triệu? Thử nh́n ‘lực lượng công an’ của xă hội Mỹ, mà báo chí VN mô tả là “đầy bạo lực”, một xă hội mà người dân b́nh thường được mua súng thoải mái để tự vệ! Du khách đến Hoa Kỳ, đặc biệt từ VN, đều rất ngạc nhiên là giữa một “xă hội đầy bạo lực” như thế nhưng không thấy bóng dáng công an ở đâu cả! Phải ‘may mắn’ lắm mới thấy một vài người và lúc đó không phải là h́nh ảnh ‘bặm trợn’ nhưng rất thân thiện, đang giúp đỡ một ai đó, chuyện ǵ đó. C̣n những h́nh ảnh rượt đuổi, đấu súng máu me ghê rợn trên đường phố thường th́ là từ phim ảnh Hollywood! Hóa ra dân Mỹ được tự do ‘nói xấu chính quyền Mỹ’, điều mà ở VN ai đó dám trưng ra ‘nhân chứng vật chứng’ công an phạm luật th́ dễ dàng bị bắt đưa về đồn mà đôi khi chỉ với một thời gian rất ngắn sau đó được cho biết “tự tử v́ ân hận”!
Với một lực lượng công an VN hùng hậu như thế nhưng biến cố bạo loạn bất ngờ xảy ra từ B́nh Dương lan nhanh đến Vũng Áng, Hà Tỉnh lại không thấy bóng dáng công an ở đâu cả? Đến nỗi rất nhiều người tự động theo dơi, chụp ảnh rồi đưa tin và những h́nh ảnh đó tràn ngập trên mạng nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa biết ai là người chủ mưu đứng đàng sau. C̣n thủ phạm chính đă dùng vũ khí và cả bộ đàm để chỉ huy, chạy xe máy ngờ ngờ vẫn chưa bị bắt hay giải ṭa, ngoại trừ vài người b́nh thường v́ hôi của tại B́nh Dương hay Vũng Áng đă bị đem ra xử ‘làm lấy lệ’ sau đó ít lâu.
Tại sao công an bất ngờ biến mất để bạo động tràn lan là câu hỏi khó có thể trả lời theo luật pháp nhưng lại khá dễ trong suy nghĩ của người dân, điều mà đảng và nhà nước rất lo sợ. Chính điều nầy đă cho biết là thế lực trong bóng tối của biến cố B́nh Dương, Vũng Áng phải là một thế lực bao trùm lên tất cả. Bao trùm công an, bao trùm cả chế độ CSVN!
Tiếp theo sau biến cố bạo động trên đất liền là trên biển. Giàn khoan HD 981 cắm ngay vào vùng lănh hải VN, chỉ cách đảo Tri Tôn 15 dặm! Coi như cắm ngay vào giữa mặt chế độ. Lực lượng cảnh sát biển được báo chí nhà nước VN mô tả là đă chiến đấu rất anh dũng bằng “súng nước”(!) đôi khi chỉ một tàu của ta phải đối đầu với hàng chục tàu Trung cộng vây quanh! Trong thời điểm đó về mặt ngoại giao th́ Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đă 2 lần xin qua Bắc Kinh gặp Tập Cận B́nh nhưng bị từ chối để sau đó họ cử Ủy viên Quốc vụ viện Dương Khiết Tŕ, một chức vị cao hơn bộ trưởng ngoại giao, trực tiếp qua “làm việc” với đảng và nhà nước CSVN. Thủ tướng th́ khá hơn chút đỉnh khi nói “không hữu nghị viển vông”, c̣n Bộ trưởng Quốc pḥng lại coi biến cố chỉ là “mâu thuẫn giữa anh em trong gia đ́nh”! Trong cùng lúc, Bộ trưởng Ngoại giao VN kêu cứu khắp nơi từ khối Asean đến Hoa Kỳ, nhờ lên tiếng. Được Bộ trưởng Ngoại giao John Kerry đón nhận và mời sang Hoa Kỳ để thảo luận. Cứ tưởng được mời th́ Bộ trưởng ngoại giao Phạm B́nh Minh sẽ khăn gói lên đường ngay nhưng chuyện lạ khác đă xảy ra. Đảng CSVN lại bắt chước theo cách của Tàu cộng, cử Ủy viên Bộ Chính trị Phạm Quang Nghị, cấp lớn hơn Bộ trưởng ngoại giao, người thuần túy chỉ lo việc trong đảng, đi giao tiếp với chính giới Hoa Kỳ, bất kể nguyên tắc về ngoại giao!
Tất cả những diễn biến trên thật rối rắm, trống đánh xuôi kèn thổi ngược đến vô nguyên tắc! Sự rối rắm vô nguyên tắc nầy có thể suy đoán là giới lănh đạo Hà Nội đang lúng túng, lo sợ ra mặt. Không phải họ lo sợ v́ họa mất nước mà lo sợ v́ chính cá nhân họ và gia đ́nh có thể gặp nguy hiểm mà chưa biết phải lo thu xếp như thế nào!
V́ cả một nước được cho là có “ổn định chính trị” bỗng chốc bị lực lượng nào đó gây bạo loạn dễ như trở bàn tay th́ liệu cá nhân và gia đ́nh họ sẽ ra sao nếu lực lượng trong bóng tối đó muốn trừ khử chỉ v́ họ chưa dám thi hành đúng như lệnh chỉ đạo v́ bị áp lực của người VN yêu nước?
Cho nên việc tràn lan Đặc t́nh Tàu cộng và bọn chúng tha hồ thao túng trong tất cả các tổ chức từ cấp cao nhất Bộ Chính trị, Trung ương đảng, guồng máy nhà nước, đến các địa phương không c̣n là dự đoán nữa!
Hai biến cố lớn vừa qua đă tạo nên bước ngoặt chính trị tại VN là điều rất rơ ràng. Phản ứng cụ thể của người VN từ trong nước đến hải ngoại là cực lực lên án Tàu cộng xâm lược và hành vi khiếp nhược của đảng và nhà nước CSVN. Phản ứng của các đảng viên hưu trí cộm cán đang xảy ra với Thư Ngỏ.
Mới nhất, là thư của Thiếu tướng Lê Duy Mật, cựu tư lệnh mặt trận Hà Giang đ̣i phải công khai thỏa thuận Thành Đô ngày 4/9/1990 và tổng kết về cuộc chiến tại Hà Giang 1979-1984.
Dư luận đang chờ đợi phản ứng sau cùng trong nội bộ đương quyền của đảng và nhà nước CSVN, giữa thành phần ngả theo phương Tây để mong cứu được nước và thành phần sống chết cũng bám theo Tàu cộng, dù chỉ để mua được sự b́nh an nhất thời cho bản thân và gia đ́nh họ!
2014
© Đàn Chim Việt
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
hoami09
member
REF: 681195
08/02/2014
|
|
|
tiendaoduy
member
REF: 681242
08/03/2014
|
Công an và quân đội, đúng ra chỉ là công cụ phục vụ đất nước nói chung. Nó được lănh đạo bởi chính trị đất nước mà không phải là những thực thể độc lập và là công cụ riêng của tầng lớp hay đảng phái chính trị nào cả. Nếu không công nhận như vậy, nếu cho đó là quan điểm phản động, quan điểm không chính thống, để cho quân đội và công an, cảnh sát chỉ phục vụ theo các quan điểm chủ quan nào đó, tất nhiên sự ổn định của đất nước khổng thể nào là vững vàng, lâu dài, và sự phát triển của xă hội cũng không bao giờ thực chất mà chỉ là hiện tượng bề ngoài v́ không gắn với sự ổn định theo đúng nguyên tắc.
Nói chung lại, xă hội đă qua thời chiến tranh lâu rồi. Tức không thể c̣n tiếp tục kiểu tùy tiện, kiểu du kích về mọi mặt nữa. Trái lại phải xây dự một đất nước chính quy hiện đại, tiến bộ và phát triển về mọi mặt, giống như mọi nước khác trên thế giới. Đó mới là sự phát triển bao quát nhất, bền vững nhất, tức là sự bền vững lâu dài, thật sự và sự phát triển đúng nghĩa khách quan nhất. C̣n nếu không theo hướng đó, kinh nghiệm đă qua gần hơn nửa thế kỷ rồi, thực sự một xă hội tạm bợ vẫn chỉ là xă hội tạm bợ, một quy mô du kích vẫn là quy mô du kích, tức là không có và không theo những nguyên lư khoa học về chỉ đạo đúng đắn cũng như chính quy, mà vẫn là tùy tiên, chủ quan và du kích như trong quá khứ. Nên nói cho cùng lại, sự phát triển, sự ổn định, tính cách chính quy không bao giờ tách rời nhau hay biệt lập nhau kiểu chủ quan, đó chỉ là sự tự ru ngủ, sự ảo tưởng. Má nếu như thế không hi vọng ǵ có thể tự củng cố và đương đầu về mọi mặt với ư hướng xâm lăng của Trung quốc càng ngày càng lấn tới.
|
|
tiendaoduy
member
REF: 681994
08/14/2014
|
Trách nhiệm của “những đảng viên cộng sản v́ dân v́ nước” đến đâu?
(qua Thư ngỏ ngày 28/7/2014 gởi Ban Chấp hành Trung ương và toàn thể đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam.)
Nhiều người có thể nh́n thấy Thư ngỏ ngày 28/7/2014 gởi Ban Chấp hành Trung ương và toàn thể đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam (sau đây gọi tắt là Thư ngỏ) của 61 đảng viên là một bước ngoặt lớn trong nội bộ những người cộng sản. Tiếp theo việc một số người tuyên bố từ bỏ đảng cộng sản có tính lẻ tẻ, cá nhân và lời kêu gọi bỏ đảng cộng sản, thành lập đảng mới của Lê Hiếu Đằng chưa được đáp ứng th́ việc xuất hiện Thư ngỏ này quả là một bước đột phá.
Những đảng viên kư Thư ngỏ là những đảng viên kỳ cựu, từ hơn 20 cho tới 70 tuổi đảng, đă từng giữ những chức vụ quan trọng trên nhiều lănh vực hoặc là những trí thức ưu tú có uy tín trong xă hội, đă kinh qua chiến đấu và góp phần xây dựng đảng. Đây là cuộc tập hợp chưa từng có trước đây.
Những vấn đề Thư ngỏ nêu lên thực ra không mới, người ta, nhất là phía “lề dân” và ngay cả một số đảng viên cộng sản đă nói nhiều, nhưng đây là lần đầu một tập thể khá đông đảng viên minh nhiên nói ra. Hai vấn đề cốt tử được nêu lên là chuyển đổi thể chế từ toàn trị sang dân chủ và “thoát Trung”, bằng những lời xác quyết ngắn gọn, rành mạch. Thư ngỏ đă nhận định t́nh h́nh, phê phán và cảnh báo nghiêm khắc đối với đảng, đồng thời đưa ra những biện pháp cụ thể chứ không phải chỉ nói chung chung.
Những người kư Thư ngỏ đă không ngần ngại xác định, chỉ ra những sai lầm nghiêm trọng của đảng cộng sản và không né tránh trách nhiệm của chính ḿnh. Đó là một thái độ trung thực, thẳng thắn và can đảm.
Cho đến nay, trên phạm vi toàn thế giới, nhiều quốc gia và người dân, ngay cả tại những nước từng theo chế độ cộng sản, đánh giá chủ nghĩa cộng sản, nhất các chế độ cộng sản, như một tội ác lớn chống lại loài người, đă giết vài chục triệu người và đày đọa hàng trăm triệu người khác trong cảnh khốn cùng, mất tự do. Tuy nhiên cũng đă có một thời kỳ, lư tưởng cộng sản được xem như khát vọng và lương tri của một nửa phần nhân loại. Không chỉ những công nhân dưới chế độ tư bản man dă, những người bị bóc lột, áp bức, nhân dân các nước bị nô lệ, mà cả những trí thức có lương tri cũng đă tán thành và đấu tranh cho lư tưởng cộng sản. Nhưng rồi thực tế lịch sử cho thấy khi những người cộng sản đă nắm được quyền lực, mọi sự đều đă quay ngược chiều cho đến khi sai lầm trở nên nghiêm trọng, tan ră toàn hệ thống và trở thành tội đồ của lịch sử. Đây là một bi kịch của chủ nghĩa cộng sản và cũng là bi kịch của nhân loại trong thế kỷ 20.
Ngay từ những ngày đầu thành lập và suốt lịch sử của ḿnh, đảng cộng sản Việt Nam có không ít những người thực sự có lư tưởng cộng sản, chống áp bức bóc lột, v́ độc lập dân tộc và đă hi sinh không ít máu xương cho cuộc chiến đấu của ḿnh. Hiện nay trước t́nh h́nh suy thoái toàn diện của đảng, những người kư Thư ngỏ tự nhận là “những đảng viên ĐCSVN trung thành với tâm nguyện v́ nước v́ dân khi vào Đảng” đă lên tiếng.
Đọc Thư ngỏ, người dân có thể hỏi và cũng là vấn đề đương nhiên được đặt ra cho chính người trong cuộc, là nếu đảng không đáp ứng những yêu cầu của quư vị (mà xem ra t́nh h́nh sẽ như thế) th́ quư vị sẽ làm ǵ? Có thể nghĩ đến hai cách:
- Tiếp tục cuộc vận động mạnh mẽ trong toàn đảng để lôi kéo những đảng viên c̣n “v́ nước v́ dân” làm một cuộc chuyển hóa mạnh mẽ trong đảng. Đây là việc không hề dễ dàng với sức ỳ và sự cố kết của các thành phần bảo thủ đang nắm quyền lực và quyền lợi trong đảng.
- Ra khỏi đảng hay thành lập một đảng mới và đứng về phía nhân dân tiến hành một cuộc đấu tranh cho tổ quốc và dân quyền. Đây cũng là việc mà một số trong thành phần những người kư Thư ngỏ đă và đang làm.
Với sự xuất hiện của Thư ngỏ, một số người dân và đảng viên có thể có chút hi vọng v́ sự chuyển hóa trong đảng liên quan đến vận mệnh đất nước. Tuy nhiên đại đa số người dân có thể tán thành và hoan nghênh nhưng không thể trông chờ hoàn toàn về điều này mà vẫn phải luôn tiến hành cuộc đấu tranh của ḿnh, trước hết thông qua những hoạt động và tổ chức xă hội dân sự đang dần khởi sắc để đạt đến mục tiêu dân chủ hóa, phát triển đất nước và thoát ṿng nô lệ của Trung quốc.
C̣n về phía những đảng viên kư Thư ngỏ, những người tự nhận là v́ dân v́ nước và không chối bỏ trách nhiệm của ḿnh về những sai lầm của đảng, nếu không tiếp tục làm ǵ tích cực tiếp theo, th́ cũng chỉ khác với những đảng viên đang cầm quyền là họ đă về hưu.
Đà lạt 31/7/2014
© TDBC
|
|
tiendaoduy
member
REF: 682274
08/21/2014
|
Thời gian không đợi
Bộ Chính trị đảng CS Việt Nam đang bị chiếu tướng từ nhiều phía. Từ tổ chức Liên Hiệp Quốc, từ Hội đồng Nhân quyền LHQ mà Việt Nam là một thành viên, từ chính quyền Hoa Kỳ, từ Quốc hội Hoa Kỳ đang xem xét việc có chấp nhận để Việt Nam vào khối kinh tế Xuyên Thái B́nh Dương TPP và có hủy quyết định không bán vũ khí sát thương choViệt Nam hay không? Từ trong nội bộ đảng CS, khi một loạt 61 đảng viên trí thức có uy tín lên tiếng đ̣i đảng từ bỏ nền cai trị độc đoán chuyên quyền, từ bỏ học thuyết Mác – Lênin lỗi thời, thẳng tay diệt trừ tham nhũng, từ bỏ độc quyền kinh tế quốc doanh tệ hại, công khai hóa cuộc họp Thành Đô. Từ nhân dân, đ̣i hỏi chống bành trướng mạnh mẽ, chấm dứt bỏ tù công dân yêu nước chống bành trướng, trả tự do cho các chiến sỹ dân chủ một cách ṣng phẳng, chấm dứt chơi tṛ «thả rồi lại bất, bắt rồi lại thả» làm vốn mặc cả theo kiểu đèn cù. Những lời hứa với cử tri về «Luật biểu t́nh», «Luật lập hội, trong đó có lập công đoàn tự do», về chống tham nhũng quyết liệt không thể tŕ hoăn.
Bộ Chính trị 16 người ở Hà Nội đang nằm trong t́nh thế dầu sôi lửa bỏng, thật sự là khốn khổ bối rối. Nước đến chân rồi. Trước hết v́ họ tham quá. Họ vừa muốn giữ ghế quyền lực lại muốn mỵ dân, vừa muốn tiếp tục hưởng đặc lợi, lại vừa muốn tỏ ra biết điều, khôn ngoan, vừa muốn tỏ ra thân thiết giữ cam kết keo sơn với ông đồng chí khổng lồ lại muốn tỏ ra xiêu ḷng với những lời hứa ngon lành ngay thật từ phương Tây. Giang 2 tay rộng ra 2 phía để bắt cá, có khi không được con nào. Cái tṛ đi trên dây luôn mạo hiểm. Chỉ mất thăng bằng tư chút là lăn kềnh, đổ vỡ, có khi nguy khốn.
Bộ Chính trị đang bị dồn vào thế phải lật hết tẩy ra. Nghĩa là phải dứt khoát lựa chọn. Muốn gắn bó thật sự với phía này th́ phải buông bỏ phía bên kia. Không thể nói và làm trái ngược, đánh đố nhau, đánh lừa nhau măi được. Ôm đồm, quá tham, sẽ rơi hết sạch.
Vừa qua 2 thượng nghị sỹ Mỹ vào loại có thế lực nhất đă sang tận Hà Nội để nói rơ rằng phía Hoa Kỳ nhận thấy t́nh h́nh đă chín để có thể nhận Việt Nam gia nhập khối TPP và bán vũ khí sát thương cho Việt Nam, từ đó nâng mối quan hệ Mỹ-Việt lên một tầm cao mới. Cánh bảo thủ trong lănh đạo đừng tưởng bở, cho là họ cần ta hơn ta cần họ. Quà mang sang không cho không. Hăy hiểu cho rơ điều này. Tuyên bố của TNS John McCain (ngày 8/8) nói rơ: «Làm được bao nhiêu trong lĩnh vực này (tức nhận VN vào TPP và bán vũ khí sát thương ) cũng như các mục tiêu thương mại và an ninh, c̣n tùy thuộc nhiều vào hành động của VN về cải thiện nhân quyền». Ông c̣n nhắc lại lời hứa của thủ tướng VN hồi đầu năm: «Dân chủ là xu hướng tất yếu trong quá tŕnh phát triển của nhân loại» và «đảng phải giương cao ngọn cờ dân chủ»; Ông nói thêm: «Chúng tôi hy vọng Việt Nam sẽ chuyển những lời đáng trân trọng như thế thành những hành động mạnh mẽ, như thả các tù nhân lương tâm, tạo không gian cho xă hội dân sự, và cuối cùng là làm cho rơ ràng trong luật pháp và chính sách là quyền lực Nhà nước phải được giới hạn và các quyền làm người phổ cập như tự do phát biểu, lập hội, tín ngưỡng, xuất bản, truy cập thông tin phải được bảo vệ cho tất cả mọi công dân”.
Rơ ràng ông McCain đă nói thẳng ra những điều kiện trên đây, để có đi mới có lại. Ngay sau đó (10/8) khi gặp Ngoại trưởng Phạm B́nh Minh ở Miến Điện, Ngoại trưởng John Kerry lại nhấn mạnh: «Thành tích nhân quyền của Việt Nam là vấn đề tranh căi c̣n tồn đọng giữa 2 nước để tạo điều kiện cho mối quan hệ được nở rộ». Quả bóng đang ở phía Việt Nam. Việt Nam phải chứng minh bằng hành động.
Có một nhận định hơi vội là phía Hoa Kỳ có vẻ nghiêng về phía cánh bảo thủ giáo điều trong Bộ Chính trị, trong cơ quan lănh đạo của đảng CS. Hoa Kỳ đang chờ, chưa nhóm nào trả lời thật rơ.
Thông điệp của phía Hoa Kỳ là gửi cho phía Việt Nam, cho toàn bộ 16 người trong Bộ Chính trị, cho cả 200 người trong Ban Chấp hành Trung ương đảng, cho cả 500 đại biểu Quốc hội, cũng là gửi cho toàn thể nhân dân Việt Nam. Bộ Chính trị, cơ quan lănh đạo cao nhất giữa 2 kỳ đại hội Đảng, luôn quyết định theo đa số. Hiện có vẻ chưa nhóm nào đạt đa số, chưa dứt t́nh với đồng chí bành trướng v́ «nặng nợ». Nhưng chỉ c̣n dăm tuần lễ nữa thôi, không thể ấm ớ măi, v́ việc quyết định về gia nhập TPP sẽ sớm ngả ngũ, Quốc hội Mỹ sẽ bàn chuyện Việt Nam vào kỳ cuối năm, sau đó sẽ dồn nổ lực cho việc bầu cử. Thời gian thật cấp bách, không chờ ai.
Để xem ngày lễ Quốc khánh 2/9/2014 tới, Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang sẽ kư lệnh trả tự do dưới dạng ân xá giảm án cho bao nhiêu tù chính trị, tù lương tâm? Danh sách phía các tổ chức xă hội dân sự Việt Nam đưa ra là 25 người cấp bách nhất, danh sách phía Hoa Kỳ, Liên Âu, Bắc Âu, Úc…đưa ra cũng ngang như vậy. Không thể chỉ vài ba, hay dăm sáu người, kiểu nhỏ giọt. Bộ Chính trị có dám mạnh tay thả luôn 200 người, như Miến Điện từng làm khá là ṣng phẳng năm 2013 không?
Xin nhớ chưa bao giờ ở Thượng viện cũng như ở Hạ viện Mỹ các ông bà nghị lại đ̣i phía Việt Nam phải tỏ ra thực tâm tôn trọng quyền làm người của người dân nước ḿnh đến vậy. Thêm nữa, dư luận trong và ngoài nước sẽ xem xét kỹ trong kỳ họp Quốc hội cuối năm nay, luật về biểu t́nh, về lập hội, đặc biệt là lập công đoàn tự do ở các xí nghiệp có c̣n bị đẩy lùi nữa hay không? Những điều luật mơ hồ, hết sức phi lư về an ninh, rất bất công gây oan ức, lạm dụng có được hủy bỏ, sửa chữa hay không ?
Và một chỉ dấu nữa không kém phần hệ trọng là công luận trong và ngoài nước sẽ quan sát kỹ xem việc chống tham nhũng có «quyết liệt» như đă hứa hay vẫn giơ cao đánh khẽ, đánh kẻ thù nội xâm như phủi bụi, trong khi ở bên Tàu họ đánh từ «siêu hổ đến ruồi nhặng», bắt giam 2 cựu ủy viên thường vụ Bộ Chính trị – Chu Vĩnh Khang và Tăng Khánh Hồng – cùng 400 cán bộ và nhân viên phe cánh, điều tra tài sản của hàng vạn quan chức cấp cao, trừng trị hàng loạt cán bộ ngành công an, một ngành bị tố cáo là lạm quyền, tham nhũng, tàn bạo với dân có hệ thống, từ cao nhất đến cơ sở.
Vậy th́ trong thời gian sắp đến bất cứ ai hay nhóm nào trong Bộ Chính trị, trong Ban Chấp hành Trung ương đảng, dù là tổng bí thư, chủ tịch nước, thủ tướng hay chủ tịch quốc hội, nếu có những việc làm theo hướng thực thi dân chủ, nhân quyền, thực hiện nền pháp trị nghiêm minh, ngay thật làm đúng theo lời hứa, lời cam kết với Liên Hiệp Quốc, với Hội đồng Nhân quyền, với cử tri nước ḿnh, với nhân dân th́ sẽ được ca ngợi, đề cao và tin cậy.
Sau khi phía Trung Quốc đă tỏ ra tham lam ngạo mạn ngang nhiên đưa giàn khoan lớn vào vùng biển nước ta, tàn sát ngư dân ta, hành động phi pháp, bất nhân, lănh đạo nước ta phải biểu thị ḷng yêu nước thương dân chống bành trướng, từ đó cảnh giác với thái độ lấn lướt gặm nhắm của họ, không thể để họ cắm chốt sâu trên các địa bàn trọng yếu, hạn chế việc họ đấu thầu, đầu tư, kinh doanh, buôn bán, lập nghiệp, mua chuộc các quan chức tham nhũng địa phương trên đất nước ta, tất cả phải thành chính sách đồng bộ từ trên xuống dưới của chính phủ bao gồm các mặt chính trị, kinh tế, tài chính, đầu tư, thương mại, lao động. Cùng với chính sách nội trị chống bành trướng như thế, chính sách ngoại giao cũng phải mang xu thế chống bành trướng rơ rệt, quan trọng nhất là kết nhiều bạn mới cùng chung ư chí chống bành trướng như Philippines, Nhật Bản, Malaysia, Ấn Độ, Miến Điện, và đặc biệt là để ngỏ khả năng liên minh chiến lược với Hoa Kỳ, cường quốc mũi nhọn đương đầu với sự trỗi dậy hung hăn nguy hiểm của Trung Quốc.
Tất cả sự mong đợi ở thời điểm thử thách này là xem đa số Bộ Chính trị có dám nắm chắc tay lái, bẻ ngoặt chuyển sang hướng mới, phóng mạnh vào đại lộ dân chủ nhân quyền, cải cách toàn diện và đồng bộ cả hệ thống cai trị đối nội và đối ngoại, chấm dứt thời kỳ đổi mới nửa vời, đổi mới kinh tế chập chờn, đóng băng về chính trị, tự trói về ngoại giao, chống tham nhũng hời hợt, tiêu phí biết bao của cải và thời gian của xă hội. Xem nhóm nào thật sự vượt lên trong nước rút này.
Chỉ c̣n vài tháng ngắn ngủi cuối năm, bao nhiêu việc cần làm để được công luận thế giới cùng dư luận trong nước đánh giá là «được», là «tốt», là «đạt yêu cầu», chưa nói là «rất tốt”, là «vượt yêu cầu”, «là nêu gương về tôn trọng nhân quyền cho người láng giềng phương Bắc» như TNS McCain đă khuyến cáo. Hay lại bị dư luận quốc tế cũng như dư luận trong nước chê là «nhỏ giọt», «miễn cưỡng», «chưa thật dứt t́nh với ông đồng chí xấu bụng nham hiểm», «chỉ là thủ đoạn chiến thuật để mua thêm thời gian», «về cơ bản vẫn thế»…Để phải xóa bài làm lại, chờ thêm một thời gian nữa.
Xét cho cùng là lănh đạo đảng CS lần này chọn ai, chọn quê hương ḿnh, Tổ quốc ḿnh, nhân dân ḿnh, đồng bào ḿnh, hay là đặc quyền đặc lợi cá nhân, chủ nghĩa cá nhân, quyền lợi phe nhóm gắn chặt với « ông láng giềng tốt, ông bạn vàng tốt, ông đồng chí tốt, ông đối tác tốt» để cam chịu làm tay sai ô nhục.
Sức mạnh quyết định không phải ở «nhóm bảo thủ» hay «nhóm cấp tiến» trong Bộ Chính trị, v́ họ rất giống nhau ở ḷng tham quyền lực và tham đặc lợi phe nhóm, rất giống nhau dính quá chặt với thế lực bành trướng, cả 2 nhóm chỉ đua nhau nói dân chủ, nói pháp trị, nói nhân quyền nhưng không làm.
Sức mạnh vô tận lâu bền của xu thể dân chủ và nhân quyền đích thật nằm trong đại khối nhân dân, trong đại khối đảng viên CS và đoàn viên CS ở cơ sở – không thuộc phe nhóm ăn chia nào – do hơn 20 tổ chức xă hội dân sự như Văn đoàn Độc lập VN, Hội nhà báo độc lập VN, Hiệp hội dân oan VN, Hội Phụ nữ nhân quyền, Phong trào Lao dộng Việt … cùng hàng loạt blogger, Facebook lề trái làm vai tṛ tiên phong mở đường.
Đó mới thật là thế lực của hiện tại VN và tương lai VN, bạn bè chí cốt với xu thế dân chủ và nhân quyền quốc tế đang nắm chắc tương lai của thế giới này.
Blog Bùi Tín (VOA)
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|