Toi???
guest
ID 21651
03/26/2007
|
CÓ BAO GIỜ BẠN TỰ HỎI ?
Bất chợt giữa ḍng đời ngược xuôi, tôi giật ḿnh chợt hỏi: Tôi là ai?
Dù biết tôi cũng như các bạn, một người rất đỗi b́nh thường nhưng có lúc tự hỏi chính cái tôi của ḿnh: Bạn có b́nh thường trong cái gọi là đời thường?
Một lúc nào dó, giữa một con người hiện sinh trong cuộc đời này và một đám tang của người thân thương ra đi, tôi lại hỏi: Sống làm ǵ? Sẽ có ai đó nói với bạn rằng: Sống để trả nợ đời... và rồi con người lại trở về với cát bụi như lời hát của nhạc sĩ TRỊNH CÔNG SƠN. Một lư giải thuần tuư như một sự áp đặt(?) làm cho tôi vẫn cảm thấy không ổn trong biên độ mà người ta vẫn thường bảo là tạm chấp nhận được.
Đọc đến đây có lẽ sẽ có ai đó nói rằng: Tôi bất thường! Nhưng không, tôi rất b́nh thường (vẫn làm việc, sống tốt, kiếm tiền tốt, học tấp tốt, cuộc sống cũng như bao người... và vẫn tỉnh táo trong thế giới động này). Lạc trong nhịp sống hối hả này, bạn ơi có lúc tôi cảm thấy buồn lắm!tận trong sâu thẳm ḷng ḿnh, một cảm giác bất an nhưng không hề lư giải nỗi.
Nguyên tắc hay phá vỡ nguyên tắc sống của bản thân ḿnh? Sống sao cho đúng đây bạn để một ngày mai nh́n lại Cuộc đời vẫn mỉm cười cùng bạn và tôi???
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
6
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
G-N-E-G
guest
REF: 151841
04/03/2007
|
( Giúp em- CGX19 đưa giùm lên, để em được thực hiện đúng lời hứa của ḿnh !
---------------------------------------
A-VIẾT Ở ĐÂU, VIẾT CÁI G̀ ?
Bạn đă bao giờ đọc Sigmund Freud chưa nhỉ? Câu hỏi này không chắc được bao nhiêu người trả lời có, bao nhiêu người trả lời không. Không sao, nếu bạn nào đọc rồi ắt hiểu, có thể bỏ qua đoạn này, nếu chưa th́ thử chịu khó đọc chút xem.
S.Freud là một nhà phân tâm học người Áo hay Đức ǵ đó (v́ ông ta sinh ở Đức nhưng lại thành danh ở Áo). Ông ta bảo con người sinh ra đă có một cái gọi là “tự ngă”, lớn lên do ảnh hưởng môi trường sẽ h́nh thành “bản ngă”, và có một cái cuối cùng là “siêu ngă”, hay c̣n gọi lương tâm. Cái “tự ngă” là bản năng thuộc về tính dục.( Từ này không xấu đâu nhé) - vốn do bẩm sinh, là tính cách rừng rú nguyên thuỷ, là phần "con" chưa được khai phá văn minh, chưa có sự tiến hoá, nhưng cái "tự ngă "luôn bị cái “bản ngă” và cái “siêu ngă”- được h́nh thành do giáo dục, là phần "người" chi phối kiểm soát, điều chỉnh. Sơ sơ về Freud là như thế.
Cái "hứng chí trên diễn đàn" như là một phần của cái “tự ngă”, cái "hứng chí" này được tiềm ẩn sẵn trong máu .Có người có cái “bản ngă” và “siêu ngă” lớn, họ biết kiềm chế, như một bản năng, và họ biết nên và không nên làm những ǵ, thể hiện cái “tự ngă” của ḿnh
Thế nhưng cũng có những người do cái “bản ngă” và cái “siêu ngă” hơi yếm thế nên cái “tự ngă” trong trường hợp này tràn ra lung tung, mạch bài nào cũng có họ cuối cùng thành ra nhảm nhí.( ...........)
Nên để ư hơn đến bài viết của chính ḿnh v́ dù là chốn ảo nhưng bài viết cũng thể hiện phần nào tính cách và tŕnh độ con người, chăm chút cho bài viết của ḿnh để người khác không coi thường bạn vậy là bạn đă tôn trọng bản thân ḿnh.
Có nhiều chủ đề riêng cho mỗi phần nhưng hài nhất là ở mục " Tâm sự của bạn"/" Nhật kư"/" Gỡ rối tơ ḷng". Ban đầu A tâm sự, B vào góp ư hoặc giỡn chơi, C vào chào hỏi B và tán chuyện, D cũng vào theo...và cuối cùng quên luôn cái mạch của vấn đề đang cần gỡ, đọc thấy vui lạ! Để tán chuyện vui vẻ sao không lập hẳn ra :" Góc nhỏ của ..." để tâm sự tṛ chuyện, cũng đáng tự hào lắm chứ khi trang của ḿnh có nhiều ư kiến đóng góp và nhiều lượt views?
B- PHẢN BIỆN VÀ TRANH LUẬN TRÊN DIỄN ĐÀN
Có ư kiến phản đối và cũng có ư kiến tán thành. có phản đối, có đồng ư, thế mới đúng nghĩa một diễn đàn. Nếu chỉ quanh đi quẩn lại có mỗi việc A viết thế này, A làm thế kia, B bảo hay quá, C gật gù cho rằng B nói đúng, D lại nói sao C có ư kiến tuyệt vời thế v.v... th́ diễn đàn thành fans-club mất rồi. :-)
Có phê b́nh, có chỉ trích mới có được sự tiến bộ. Không thích bài viết của anh, không thấy quan điểm của anh đúng, tôi có quyền nói tôi không thích, vấn đề của anh viết đưa riêng cho tôi đọc tôi sẽ nói riêng với anh, nếu anh đưa ra chỗ công cộng tôi có quyền phát biểu ư kiến tôi chỗ công cộng. Anh cảm thấy không đồng ư với ư kiến của tôi anh có thể đưa ra những lập luận của anh để bác lại ư tôi.
Mỗi người có thể chọn cách diễn đạt của ḿnh, miễn cách diễn đạt ấy không đi ra ngoài những quy định của diễn đàn và những chuẩn mực đạo đức cơ bản nhất. Chỉ có những người không có đủ cơ sở lư luận, kiến thức th́ dùng một cách hạ cấp hèn hạ : Ẩn danh để mạ sát, công kích.( tên của các vị này được gọi là guest và có số hiệu- giống như số tù :-) ). Đặc điểm chung của các vị này là không đủ kiến thức và lư luận để phản biện nên chỉ buông vài câu ất ơ chọc giận rồi rút lui, đấy là thể hiện phần tự ngă - phần vô giáo dục của họ.
C- MỸ THUẬT CỦA DIỄN ĐÀN
Bạn có bao giờ bạn đọc một quyển sách chưa? Tất nhiên câu trả lời sẽ là có, 100% có. Tính đến khi bạn biết truy cập internet, vào một diễn đàn, viết bài và gửi lên, số sách bạn từng đụng đến bét ra cũng phải lên đến con số có 2 chữ số.
Cứ tưởng tượng một ngày bạn gặp một quyển sách chẳng hạn, , bạn giở trang ra, tất cả đều là chữ IN, hoặc không gơ có dấu, hoặc dùng các kư tự khó hiểu, từ lóng. Ô là là, quả là nhức mắt. Tạm gọi đấy là văn hóa chữ to. Chữ IN hẳn phải to hơn chữ thường rồi. Đâu đó thấy bảo ở nước ngoài, khi viết cái ǵ đó cho ai mà bạn viết toàn chữ in th́ bạn sẽ bị tẩy chay, người ta cho rằng bạn coi thường người ta ( ư bảo là người ta không biết chữ nên phải viết chữ in.)
Chưa từng viết những đoạn văn ngắn hay những truyện dài, nhưng đă biết cách gửi những những bài viết, đóng góp ư kiến của ḿnh lên internet chia sẻ với người khác, ắt hẳn bạn không phải là người tôn thờ “Văn hóa chữ to” rồi.
Chẳng ai hoàn hảo cả nên lâu lâu cũng phải mắc vài lỗi chính tả cỏn con. Nhưng khổ nỗi cái thứ tiếng Việt phong ba băo táp lại rất nhiễu sự, nhiều khi sai một ly đi một dặm. Bạn thử xem ví dụ này nhé: “Tôi say em” và “Tôi xay em”.Khổ thế đấy. Viết như vậy hiểu thế nào đây? :-)
Cách phát âm từ những vùng miền khác nhau của đất nước, người miền Trung, miền Nam hay mắc lỗi hỏi ngă, người miền Bắc hay mắc lỗi “tr”, “ch” Ô là là... Mệt thật, mệt thật. …. Nhưng phải gắng diễn đạt cho chuẩn thôi, có ai có thích nghe một anh ngọng nói chuyện không?
Có thể có những người mới đặt chân lần đầu đến diễn đàn đă vội bỏ đi v́ cái đập vào mắt họ đầu tiên là bài hay th́ ít, bài chát chít th́ nhiều, sai chính tả be bét, chữ không dấu. Không có các hạt nhân tốt tham gia, làm sao diễn đàn lớn mạnh được?
Tất nhiên các bài viết không nhất thiết phải là hàng chất lượng cao nhưng không nên là một cái vỉa hè với đủ loại hàng hóa tạp nham. Nói điều này ra có những người đồng t́nh, có những người phản đối, quan trọng là điều thật sự xuất phát từ cái tâm muốn làm cho chất lượng diễn đàn tốt hơn!
( Cô gái xinh 19)
---------------------------------------------
Giải thích tư chút của VD :
Diễn đàn có rất nhiều thành phần tham gia, bài viết này do một cô gái viết, em định viết bên phần bàn luận của bác OT nhưng thấy không tiện nên nhờ dán vào đây cho bạn bè quen đọc và có hứng th́ víêt tiếp, bàn luận. VD nghĩ một bài viết nhỏ tất nhiên không hi vọng thúc đẩy diễn đàn hoạt động tốt hơn nhưng tốt cho ai đó vào đây th́ đọc chơi. Và tất nhiên người viết và người dán lên không có ư công kích. Nếu có ư b́nh luận đóng góp mong đọc kỹ, để không gây ra hiểu nhầm, và tránh thể hiện cái tôi - "Tự ngă" làm thành ví dụ minh hoạ sinh động cho thuyết phân tâm học của ông S.Freud :-). Đoạn nào máu lửa quá, VD thay bằng dấu....thông cảm nhé,con gái mà cá tính qúa
|
|
Toi???
guest
REF: 152236
04/04/2007
|
Chào mọi người,
Khi đọc qua bài b́nh của CGX19, tôi giật ḿnh nh́n lại:
* Đầu tiên, Trả lời câu hỏi do chính ḿnh đặt ra ngay từ đầu để không đề tài của tôi lạc đề và không có chủ đích:
Tôi là ai? Đơn giản Tôi là Tôi???, TL - trong câu chuyện "Đoạn kết một cuộc t́nh" (Đừng nghĩ phức tạp vấn đề lên thế! )
Tôi có b́nh thường không trong cái gọi là đời thường? Xin thưa là "quá ư b́nh thường" không đột biến hay nổi loạn hay ấn tưởng như anh G-T và Đăng Sơn b́nh về Tôi???
Sống để làm ǵ? Sống làm sao cho đáng sống? Ồ, có lẽ khi đọc câu hỏi này, thông qua nhiều bạn bè tham gia, nếu bạn chú ư bạn sẽ hiểu ( mỗi người một nhận định riêng...miễn bàn!).
Buồn! Tôi lại gọi nó theo một phản xạ rất tự nhiên khi trong ḷng chất chứa bao tâm trạng (đă giải bày trên trang VIẾT của Đăng Sơn).
Đáp án của riêng tôi để tự nhắc ḿnh khi đặt ra câu hỏi cũng phải có lời giải đáp.
Mong Bạn đừng cười khi đọc xong! V́ bạn cũng có lúc như tôi mà thôi.
* Khi anh trai giới thiệu Chủ đề "VĂN HOÁ @- VĂN HOÁ FORUM" của Bác OTOTOT đang thu hút nhiều người tham gia. Tôi ṭ ṃ dạo qua (một thói quen ngóng chuyện thiên hạ của người Việt rănh rỗi như tôi đây).
Càng đọc càng ngẫm sao mà giống câu chuyện vui:
NGƯỜI CHỒNG VÔ TƯ
Câu chuyện thứ 1:
Vợ từ pḥng khám hộ sản bước ra, mặt mày hớn hở khoe với chồng:
- Anh ơi, có tin mừng...
- Ông chồng hỏi ngay (mà chưa kịp nghĩ): Sao? Bác sĩ giảm bớt tiền khám hả em?
.....
Câu chuyện thứ 2:
Vợ cằn nhằn chồng:
- Anh không thấy xấu hổ khi đêm kỷ niệm sinh nhật em lại bỏ đi nhậu với bạn, không thèm trở về nhà. Làm em suốt đêm không nhắm mặt!
Anh chồng bực dọc bảo sau cơn say, nửa mê nửa tỉnh:
- Thế em nghĩ là anh nhắm mắt được à!
Chuyện vui! Nhưng đáng để nghĩ: Phản xạ tư nhiên đấy "có sao nói vậy người ơi!" - như CGX19 gọi là "Tự ngă".
Câu chuyện rất logic, đúng nghĩa đen của nó nhưng không khớp ư nghĩ của hai người đối thoại. Đó là sự không đồng cảm! t́m và nghĩ đến điểm chung của một vấn đề. Thế th́ miễn bàn gọi nôm na "Ông nói gà, Bà nói vịt".
Quay lại trang b́nh của bác OTOTOT, Tôi đọc đi đọc lại, Bác cũng chỉ muốn nhắc đến "Văn hoá trên diễn đàn net" cụ thể VS của chúng ta. Tiếc thay! Càng b́nh càng lạc đề, đi lạc với cả cách ứng xử cơ bản trong cuộc sống hàng ngày, đừng nói chi đến một diễn đàn ngôn luận chung.Phản tác dụng rồi!
* Bài b́nh của CGX19 tự nhiên tôi phải tự t́m hiểu về Ông Sigmund Freud (mặc dù nhớ đă đọc rồi! Nhưng cái nhớ man mán rất tai hại cho chúng ta, đúng không đúng, sai cũng chẳng sai chỉ tổ để người hiểu biết cười "Không biết mà c̣n khoe"...Khổ thế đấy!).
Tôi không "bới lông t́m vết" về bài b́nh của bạn v́ đó là nhận định riêng của mỗi người, chưa chắc tôi đă đúng và bạn đă đúng (!) Hỏi đâu là chuẩn mực của vấn đề ?
Xin thưa gần giống như ư của bạn: Văn Hóa.
Văn hoá thể hiện tŕnh độ giáo dục, hành vi cư xử phù hợp với chuẩn mực đạo đức của xă hội (thuộc tính căn bản phân biệt người và loài vật).
Diễn đàn VS rộng nhưng không rộng, nhưng chẳng khác một xă hội thu nhỏ với nhiều loại người mong t́m niềm vui, có thể học hỏi điều ǵ đó hay đơn giản chỉ là một giải trí thông thường hay thói quen chỉ đọc v́ ṭ ṃ...Mọi người tham gia điều có quyền cá nhân (đang nhập hay không đăng nhập-guest chẳng hạn), có tư tưởng cá nhận riêng, có cách ứng xử văn hoá riêng trên thế giới ảo nhưng vẫn thực này và dưới các điều lệ chung của admin quy định (có lúc admin đă kiểm soát và ngăn các chủ đề không phù hợp!).
Như vậy, tại sao mọi người không có quyền được bày tỏ ư kiến của ḿnh dù lạc đề, phản bác quá khích...Tự do ngôn luận. Quan trọng ư thức ứng xử, thể hiện cái tôi với tính cách và tŕnh độ để tôn trọng chính người viết và người xem hay không mà thôi. Nếu không thích người xem cũng có thể không trả lời người viết.
Chuyện giữa Chat và Forum, bác OTOTOT có ư tốt giải thích để mọi người cùng tham khảo (như một định nghĩa chẳng hạn) và cũng là một đề xuất hay của CGX19 đến admin mở ra mục mới. Không ổn quá th́ admin có quyền tự cắt những ư không phù hợp(y như giới hạn khung pháp lư trong một xă hội).
Vậy đi nhé! Tôi viết dài quá phiền người đọc cũng mệt, cả tôi cũng "nói dài dai dở".
Thân ái,
05-04-2007
|
|
Giang_Thanh
guest
REF: 152763
04/05/2007
|
He he he...( Cái này thuộc về tự ngă mất rồi)
Ngồi đọc kỹ bài của hai bạn thấy thế này:
- CGX th́ cá tính quá, vẫn phong cách ngày xưa, chướng tai gai mắt là nói thẳng.Không cần nghĩ hậu quả! Con gái vậy là...May ngày xưa CGX chiếu cố tới gă hay đùa dai này. Tớ cũng biết tư chút về ông S.Freud này, hôm nào hết chuyện mang ra mổ xẻ ông này.
- TL th́ chín chắn, lập luộn chặt chẽ, khó phản bác.Thấu t́nh đạt lư. Voodanh th́ có vẻ muốn gài câu chữ mọi người, thể hiện tính láu cá!:-)
Ngồi buồn, viết cái này chơi, đọc cho vui thôi, cũng nằm trong chủ đề này. He he he..
|
|
Giang_Thanh
guest
REF: 152771
04/05/2007
|
Tản mạn về Phố thực và Phố ảo-4rum
Phố nào chả thế. Ra đường là phải mắt trước, mắt sau nh́n công an.Chẳng may bánh trước vượt quá vạch trắng mươi phân tại ngă ba, ngă tư, lớ ngớ rẽ phải lúc đèn đương đỏ ở chỗ không có biển cho phép, vượt đèn đỏ khi đang vội, cẩn thận kẻo bị tuưt c̣i. Phố ảo cũng vậy- có những quy định luật lê, đừng dại mà vượt rào, sẽ có amind và mod tuưt c̣i, nhẹ th́ xoá bài, nặng th́ banned nick, khai trừ.
Phố nào chả thế.Trên đường đi, chạy xe giữa ḍng người đông đúc, rẽ ngược rẽ xuôi, xảy va quệt là chuyện nhỏ. Xảy ra va quệt th́ phải dừng lại nh́n ngó tư chút, xem xe ḿnh, xe người ra sao. Người từng trải biết sau lưng c̣n có bao người đang tắc lại chờ đợi nên nhẹ nhàng, rộng lượng: "Thôi, xe cộ không sao mà...". Người nông nổi th́ phùng mang trợt mắt, gầm ghè nh́n "thằng đi láo" va vào ḿnh, tức khí th́ hỏi mẹ, hỏi cha gă kia, thấy nó (nhỏ con, mặt mũi hiền lành) gân cổ biện bạch th́ ông đây ( to, cao, đen..hôi) sôi máu bỏ xe giữa đường kệ thiên hạ trố mắt đứng nh́n, nhảy bổ tới cho chân tay gặp nhau tỏ t́nh thương mến.
Phố ảo cũng vậy, việc va quệt câu chữ, là chuyện b́nh thường mà lắm khi chỉ do vô t́nh.Vô t́nh vấp nhau câu chữ, người từng trải, khéo léo, mềm dẻo né tránh sa vào các cuộc tranh luận vô bổ, v́ biết c̣n bao cặp mắt nh́n vào, thấy sợ những cái cười nửa miệng sau màn h́nh computer của tất cả mọi người. Kẻ nông nổi th́ muồn đua tranh, phân cao thấp, t́m chút long lanh.
Phố nào cũng vậy. Dẫu có thân h́nh vạm vỡ đẹp.. cỡ C.Ronadol, ra đường mà ở trần là bị các cô liếc nh́n khó chịu . Nhưng có lịch sự mặc cái sơmi đẹp nhất th́ vẫn có ối cô dè bỉu chê bai: Sao màu sắc, chất liệu lại như thế ? V́ trên phố mỗi người có một gu thẩm mĩ, một quan điểm riêng về cái đẹp. Có người thích thế này, có người thích thế khác, thôi kệ họ!
Phố ảo cũng vậy. Yêu nàng Thơ đến cuồng vĩ, sau bao ngày thai nghén vật vă, run rẩy quằn qoại, tâm hồn lâng lâng thăng hoa cảm xúc với trăng sao, gió mây, trời đất, vũ trụ, thiên hà..vv.. rứt ruột đẻ ra được một đứa con tinh thần. Bị chê là thơ ca phọt-phẹt? Khen chê là chuyện b́nh thường. Vậy phải cố mà sống chung với lũ.( Dự án đưa người lên sao Hoả mới ở trên giấy.). Thái độ, hoặc là làm ngơ, hoặc là cười tủm cám ơn, có dại mới mà nổi khùng.
Phố nào cũng vậy, đôi khi thấy bực v́ đang đi đường phải phanh cái ..k..é...t - một cú tạt đầu bất tử của người đi trước vô t́nh rẽ ngang mà chẳng thèm xi- nhan. Điềm đạm nhưng cũng phải bốc hoả trong một ngày đẹp trời, đương vơ vẩn với mây xanh, nắng vàng, gió mơn man mà bỗng đâu thấy mưa bay mát mặt, dính đủ tinh hoa của người đi trước gửi lại.
Phố ảo cũng vậy, tạt đầu nhau là chuyện thường, có khi cố t́nh mà lắm khi vô t́nh. Lần đầu thấy chướng mắt nhưng lâu cũng quen dần, phố thật có thể nổi nóng quát : Rẽ thế à? Nhổ thế à ? Chí Phèo kia qoay lại: Xe tôi đă chạm vào anh chưa? Tôi nhổ ra đường, sao anh đi sau tôi ? Phố thật sai ḷi c̣n thế, huống chi phố ảo, đành phải hoc cách đội mũ phớt....Ănglê
Phố nào cũng vậy, dẫu chen chúc và xô bồ đến mấy vẫn có lắm điều hay. Đang tà tà chạy xe bỗng có người vượt lên nhắc, chân chống ḱa, đèn ḱa, kẻ ngă là khắc có người nâng. Ra phố lắm khi cũng hay, có khi được thả hồn chầm chậm theo đuôi một suối tóc dài qua vài con phố, ngơ ngẩn trước một bờ vai tṛn trịa, thoảng qua rất nhẹ một mùi hương nồng nàn để tối về thấy vơ vẩn, nôn nao khó ngủ.*b*
Phố ảo cũng vậy, đôi khi gặp một bài viết lạ, tự nhủ ḿnh phải học mót cái hay ho của gă này. Thấy người này, người khác làm được mấy thứ hay hay, tự ḿnh cũng phải mày ṃ bắt chước thế là học hỏi thêm được tư kiến thức. Thấy nể cách ứng xử của cô gái nọ, thế là t́m mọi cách để kết thành bạn bè. Vào phố, nếu ngă ra th́ cũng có người nâng, trải ḷng tâm sự là khắc có bạn bè tới an ủi, xoa dịu động viên.
Phố ảo và phố thực giống và khác nhau. Vào ngày buồn bước chân ra phố để chơi, khuôi khoả, b́nh thường lại vào phố ảo gặp gỡ bạn bè thân, tán dóc thấy vui vui!
|
|
Toi???
guest
REF: 152836
04/05/2007
|
Cuối tuần, công việc ít dần đi. Rănh rỗi lại dạo ṿng đọc thông tin khắp nơi. Thông tin tràn lan, nhiều chủ đề,chẳng để chắt lọc mà để biết t́nh h́nh chung xung quanh ḿnh.
Dạo qua một trang nước ngoài (chẳng biết là tờ báo lá cải hay không), đọc rồi thấy bâng khuâng cuộc sống hiện nay, cũng chỉ là vấn đề văn hóa hay t́nh yêu (?)
Tôi xin không đề cập nh́n nhận riêng của ḿnh,hiểu mà không b́nh câu chuyện nhưng đọc mà sao...
"Lên mạng khoe hàng kiếm tiền" rồi th́ "Hội khoe hàng" hay "Khi con mồi thành kẻ đi săn"
* Trích dẫn đoạn 1:"Những cô gái trẻ đi trên con đường tưởng như rải đầy đôla nhưng lắm chong gai, để kết cục trở thành tṛ chơi rẻ tiền của những Việt Kiều nhiều của, lắm chiêu và chóng chán".
* Trích dẫn đoạn2: Những lần đại gia sập bẫy, ông lắc đầu ngao ngán tâm sự: "Ngày xưa tôi cứ nghĩ ḿnh là con sói chăn dắt bầy cừu. Bây giờ mới ngộ ra ḿnh chỉ là con cừu non giữa bầy sói dữ".
Nghĩ mà rùng ḿnh, mặt trái xă hội ghê gớm thế sao!
Rồi bao cảnh gia đ́nh hạnh phúc chỉ là giả tạo. Đời thật vậy đấy nhưng luôn ẢO không biết khi nào.
Sự mở cửa, tiếp cận nền văn minh mới, khoa học tiến bộ cũng không tránh khỏi những suy đồi về văn hóa sống (tận dụng cả thế giới net).
Có thể, tôi chẳng "hay ho" ǵ v́ cũng là con người như mấy ai! Nhưng càng đọc, càng nghĩ, càng chạnh ḷng xót xa...
06-04-2007
|
|
Toi???
guest
REF: 152844
04/06/2007
|
Thân gửi đến Admin và các anh (chị) trong diễn đàn t́nh thương,
Mặc dù, tôi chưa đóng góp ǵ cụ thể cho Trường Khuyết tật Tây Ninh. Dù vậy, tôi được quen biết anh Nguyễn Văn Kha trên diễn đàn và bên ngoài(như một người anh) của Chương tŕnh xe lăn Berlin qua địa chỉ: global-site.de/xelan/
Rất mong thông tin này sớm giúp ích cho Trường và các bạn khuyết tật nhận thêm nguồn hổ trợ của chương tŕnh trong thời gian tới.
06-04-2007
|
|
monalisasmiles
member
REF: 153041
04/06/2007
|
Chào chị TL, chị nhận ra em không? Bài viết của em đă tới đây trước em đó...hi hi. Em vào chào chị cho phải phép, nhân dịp chị dọn về đây.Choa, chào hai anh....*!*
.
Á, mà em giải thích chút nha, cái bài viết của em về chủ đề "Văn hoá @..." thực hiện trong lúc hơi bực ḿnh, bác OTT như thế, khắp diễn đàn, khách cũng như members ai chẳng biết, cái tâm của bác như thế nào, sự đóng góp của bác cho DĐ... vậy mà có mấy người vô ư thức quá, tranh luận không dùng lư lẽ mà lại chuyển sang công kích cá nhân, em bực wa, ui chị ơi, em là con gái vậy có cá tính quá không, hu hu có phải vậy sau khó lấy chồng không...Mà thôi em cóc sợ, có hai anh VD và GT đều "chưa ǵ", giả nai lừa một trong hai anh thôi, hi hi...:P
Chị ui, chị lại buồn nữa à...hay là em gái nhạy cảm quá? Cuốn tạp văn của Nguyễn Ngọc Tư bữa trước em gửi tặng chị, chị đọc hết chưa, chắc hết rồi...Ôi, việc đời thoáng qua trước mắt thế mà nhanh.:-)
Em có bức thư pháp này tặng chị, chị ngắm mỗi khi buồn v́ nó cũng là một nguyên tắc sống c̣n chủ đề này cuối tuần, em viết thêm, em vẫn đang... bức xúc, tư ngă văng ra tiếp *.*
VÔ ẢNH THƯỜNG GIAO TÂM TỰA THUỶ
(Tạm dịch:Giữ ḷng ḿnh trong như nước, lặng như hồ (Tâm tựa thủy) để mọi việc dù có vui buồn, nặng nhẹ thế nào rồi cũng sẽ qua đi, tan biến đi (Vô ảnh thường giao)).
Ngày xưa, em c̣n là SV có học môn Hán Nôm, thú thực môn đó cộng với môn Triết học nói nôm na em không vượt quá điểm 6 .Sợ học th́ đúng hơn ,mà những môn đó lắm học tŕnh vậy . Thầy dậy em ngày đó trẻ lắm học hơn bọn em hai khóa được giữ lại giảng viên luôn (học quá giỏi!) .Vẫn biết đi học phải kính thầy, thương bạn đồng môn ,nhưng cứ nh́n thấy thầy em lại thích bầy tṛ.Điếc không sợ c̣i ô tô mà.Toàn bị thầy chỉ vào mặt nói (ngôn như thị ) ngẫm vẫn buồn cười .Mà ngày đó thầy ghét em nữa, chỉ v́ tội mặc quần ḅ rách gối ,vai đeo bị đi học mà thầy soi măi .Số em đen quá, chép lịch đi thi thế nào mà nhầm ngày, thế mới "hâm" cả lớp đi thi th́ em đủng đỉnh đi chơi ...Chiều đó, khi em biết tin, về nhà em sốt luôn .Đi thi lại, một ḿnh th́ xong ,đồng nghĩa em ở lại với lớp dưới học cho vui ,em khóc ,em sợ cuối cùng may thầy linh động cũng qua .Gớm mất ăn, mất ngủ hàng tháng học đấy, tập viết chữ Hán đau cả tay. Nhân có bức thư pháp, nghĩ lại, ngồi buồn em lại kể chuyện xưa chơi.Tự ngă văng ra mất rồi.Mong chị vui!
@cacanh: Đừng cười!Hôm nay biết chị TL không vui em nhí nhố tư*.*
Chào chị!
Thân mến, Em-....ngày xưa.*.*
|
|
Toi???
guest
REF: 153288
04/07/2007
|
Thân chào,
Có phải là CGX19 không nhỉ?
Anh Voodanh chuyển quà vào tận Sài G̣n, chị không ngờ đó là món quà của em - Tạp văn của Nguyễn Ngọc Tư. Nếu vậy cho chị gửi lời cám ơn muộn màng đến em nhé.
Thật ra cuối tuần cũng chẳng có việc ǵ buồn em ạ, có chăng là nhạy cảm khi đọc một số thông tin...Hihi
Chị cũng thích thư pháp nhưng h́nh như mấy con số toán học mê chị hơn. Thời sinh viên, chị cũng có lần như em vậy nhưng dù sao "trong cái rủi có cái may" thoát nạn mà hết hồn v́ tội đăng trí (Hỗng biết lo học nhiều hay yêu nhiều nhĩ!!! ...Hihi).
Em à! Ḿnh hăy sống trước tiên cho ḿnh, tự tin và yêu đời rồi sẽ đem lại niềm vui cho mọi người xung quanh ( mặt mày mà ũ rũ th́ làm được ǵ, làm ăn người ta gọi là ám đấy! ). V́ thế, phụ nữ có cá tính cũng là đặc trưng của riêng cá nhân ḿnh. Ế th́ có đấy! ( V́ nam giới cũng ngại phụ nữ bản lĩnh quá ) nhưng tùy...Khi đă thật ḷng yêu và có trách nhiệm ( như câu chuyện Đàn ông tuổi ba mươi của anh G-T)th́ t́nh yêu và hạnh phúc sẽ đến thôi mà.
Chúc em cuối tuần vui vẻ, dịp khác gặp lại và tṛ chuyện nhiều hơn.
07-04-2007
|
|
Giang_Thanh
guest
REF: 153785
04/08/2007
|
Chúc TL một tuần mới vui vẻ!
Ô ḱa, nghe TL và CGX nói chuyện vui nhỉ: "Đi học với quần ḅ rách gối và bị", "Người ta đi thi c̣n ḿnh đi chơi...",hay trêu thầy nhưng mà cũng hay khóc, nhát gan đến mức nhầm lịch thi là lăn quay ra ốm...Hơ, nhưng anh sợ nhất là con gái mà biết Hán Nôm, thích thư pháp!
HE, he...CGX này buồn cười thật.Chị em nói chuyện vui quá.
Mà thôi, anh viết tiếp mạch bài nhé,tán rộng ra dựa vào hai chữ @ và Forum.
|
|
Toi???
guest
REF: 155158
04/11/2007
|
Chào cả nhà,
Mấy hôm nay, TL - Tôi??? đây có nhiều việc không kịp chăm sóc trang này, chưa thăm hỏi bạn bè gần xa. Mong thứ lỗi ...thứ lỗi...Hihi
Anh G-T ơi,
Anh đâu rồi(!) Dạo này, h́nh như Admin giam đường link anh vào trang TL hay sao mà em không thấy anh đâu?
CGX19 này,
Em có rơi vào trường hợp như anh G-T? (Không gửi bài viết vào trang này.
Gửi đến Admin,
Admin xem giúp TL! V́ có một số bạn bè liên hệ trực tiếp: "Họ bảo không post được bài viết ". Nhờ anh xem giúp.
Cám ơn Admin trước nhé.
12-04-2007
|
|
Toi???
guest
REF: 155227
04/11/2007
|
ĐỪNG BỎ CUỘC
Khi mọi chuyện trở nên tồi tệ, như thỉnh thoảng vẫn thế...
Khi con đường bạn đang bước đi dường như trở thành dốc đứng.
Khi những tính toán đời thường (...?) cứ tưởng tăng mà lại giảm.
Khi bạn muốn mỉm cười nhưng lại phải thở dài.
Khi sự lo âu đang đè nặng lên bạn...
* Hăy nghĩ ngơi nếu cần thiết nhưng đừng bỏ cuộc.
Cuộc đời thật kỳ lạ với những khúc quang ngơ quẹo như mỗi chúng ta vẫn nh́n thấy. Nh́n đường dài mà nản!
* Kiên tŕ bạn nhé.
Sự u ám của đám mây hoài nghi che khuất tầm nh́n, bạn không biết ḿnh đang tiến gần đến đích, có khi tưởng chừng rất xa nhưng có thể bạn đang ở gần kề.Chỉ một bước!
* Khi mọi thứ có vẻ tệ hại chính là lúc bạn càng không được bỏ cuộc.
Có lần, tôi đọc một câu nói làm nhớ măi:
"Make the best of what you have"
Đôi khi, đọc th́ hiểu đấy, nghĩ th́ hiểu đấy, nh́n nhận cũng được đấy... nhưng làm sao mà khó thế.
Có những lúc rơi vào t́nh huống khó, đầu tôi như căng ra mà suy nghĩ. Khổ cái nỗi "Tính già hoá non"! Tự thân ḿnh làm phức tạp vấn đề, làm chuyện trở nên rắc rối.
Những lúc như vậy dù chưa giải quyết mọi việc "nụ cười, lời động viên của bạn bè..." như một cú hít lấy lại sinh khí.
Tôi đang tâm t́nh cùng bạn nhưng cũng đang tự nhắc chính ḿnh.
CƯỜI LÊN ĐI, BẠN NHÉ!
(Bài viết thân gửi đến anh trai và cô em gái nơi xa)
Thân,
12-04-2007
|
|
G-T
guest
REF: 155530
04/12/2007
|
(Viết tiếp, tán tào lao xoay quanh về cái chủ đề: Forum và @ )
NEWBIE, NHẬP MÔN, VĂN HOÁ @
Vô t́nh lạc vào diễn đàn gặp toàn người xa lạ. Thấy họ tán chuyện rào rào như người trong gia đ́nh, thấy thú vị quá, cũng muốn nhảy vào tham gia v́ cái họ đương đề cập h́nh như ḿnh cũng có biết. Vội vàng đăng kư làm thành viên ( thủ tục này đâu đâu cũng miễn phí ), phần muốn lưu lại chút tiếng thơm, phần th́ ghét làm "guest" bèo bọt.(Không được sửa bài, không được ghi nhận các số lần góp ư, số lần viết bài cho diễn đàn).
Khi mới vào, chưa rơ phong cách của diễn đàn, hoặc trang nào đó, tốt nhất đừng tham gia viết bài, bởi lẽ trên diễn đàn nhiều cái nh́n vậy mà không phải vậy. Họ giỡn nhau, đùa nhau v́ quen thân nhau từ trước, newbie chen ngang, họ có thể thấy ngứa mắt, coi bạn là vô duyên, tưởng bạn nói xóc và họ bu vào cho bạn biết thế nào là t́nh đoàn kết với đ̣n hội đồng, hội chợ. Bạn rơ câu ma mới bắt nạt ma cũ chưa ?
Với bầu nhiệt t́nh, ôm theo trái tim nóng hôi hổi như vừa lấy ở ḷ mổ heo ra, vài phút trước c̣n tí tởn muốn t́m chút vui, nay mặt bạn đă chuyển màu, tái mét hoặc nóng bừng ( tuỳ theo kích thước lá gan của bạn ) bạn thu ḿnh lại sau màn h́nh, rụt đầu, rụt cổ như con rùa, nhủ thầm, may quá ḿnh đang ngồi ở nhà, may quá không ai rơ mặt ḿnh nếu không th́ ngày mai ra đường, xí hổ chết. Bạn nhủ ḿnh thật ngố, tưởng tượng ra cả thiên hạ đương nh́n cái nick của bạn cười ngất, đánh giá bạn là con gà mờ.Rồi bạn ngại, thề cạch tới già không dám đặt chân vào cái chốn thú vị ấy nữa để dạo chơi, để viết bài tán dóc cùng mọi người, về sau thấy nhớ quá, thi thoảng bạn len lén quay lại xem người ta tán chuyện, viết bài và than thở ḿnh cũng có nhiều cái hay ho... muốn nói, ngứa ngáy nhiều chỗ muốn....găi à.. muốn góp ư mà không dám vào ( an phận làm guest th́ nói làm ǵ- mất vui).
Vậy nên, ban đầu vào diễn đàn bạn nên dành thời gian, xem qua các chủ đề và các bài viết gần đây. Tất cả người viết dù khéo léo và giỏi che dấu đến mấy đều để lại những dấu ấn vô t́nh về tính cách thật của họ ngoài đời, tuỳ thuộc khả năng quan sát và sự từng trải, bạn sẽ nhận ra chúng. Dấu ấn có thể rơ ràng, cũng có thể mờ ảo ( như quần áo của các cô siêu mẫu thời hiện đại). Quan trọng ǵ đâu, miễn là bạn đă nắm bắt được chút dấu vết nào đó ( công an bắt được kẻ trộm cũng chính từ điều này ). Đại loại biết được điều này bạn sẽ thấy mạch nào phù hợp với cách nói chuyện của con người thật của bạn ( theo lời các cụ là biết chọn bạn mà chơi).
Sau nữa, bước đầu bạn cũng nên tránh đưa ra ư kiến một cách gay gắt và cũng không nên viết bài ngay. Góp ư gay gắt quá, dễ gây ra hiểu nhầm, bạn rơi vào hoàn cảnh bi đát như đă nói ở trên. Viết bài ngay, không có ai đoái hoài góp ư kiến, lâu dần bạn sẽ có cảm giác ḿnh vào diễn đàn là người thừa, tủi thân, hoang mang, buồn, mất tự tin rồi sinh ra chán nản, dẫn đến... trầm cảm. ( Đời ảo ảnh hưởng tới đời thật th́ toi!) Các thành viên cũ thấy bạn là người mới, không có ǵ độc đáo, thế là họ lơ không nói chuyện với bạn. Vào chốn này, để t́m bạn, mà không có, th́ buồn chết, vào làm chi?
*** Gợi ư cho bạn vài mẹo nhỏ thâm nhập diễn đàn ngon lành:
Mẹo thứ nhất, bạn chọn một mạch bài nào đó phù hợp với bạn, của một thành viên ṇng cốt. (Vào diẽn đàn từ lâu, viêt nhiều và có nhiều người tham gia góp ư, nhiều người đọc bài). Bạn vào, góp ư kiến một cách một cách nhẹ nhàng, chung chung ba phải : "Tôi hoàn toàn đồng ư..." ," "Nhất trí với bạn...", "Cám ơn bạn...".... Dù làm như vậy người ta không đánh giá cao bạn ( không cá tính, chung chung ) , nhưng lâu dần người ta cũng quen và chấp nhận sự có mặt của bạn. Cố gắng trong tuần đầu tiên, ít nhất bạn phảỉ liên tục thực hiện cách này vào các mạch bài khác nhau, mỗi ngày độ chừng 5-6 lần, số lần đủ để người ta phải nhớ đến bạn! Cách này là hạ sách, dở ở chỗ bạn phải là tỉ phú thời gian.
Mẹo thứ hai, bạn chọn lấy một bài viết của một thành viên mới nào đó cũng đang lớ ngớ ( nhưng không láu cá bằng bạn, hoặc chưa xem qua bài này :-) ) , bạn vào đọc qua, để lại vài lời khen nếu thấy bài viết không quá dở ( nếu cảm thấy không hay th́ cứ thật thà không cần khen, hỏi vu vơ : "Đằng ấy là thành viên mới à ?"). Đảm bảo gă cô đơn kia, cũng đang thèm người nói chuyện đến phát cuồng, vội vồ lấy ngay lấy cơ hội vàng đó. Cách này là trung sách, cũng có cái dở là câu chuyện bạn khơi mào sau đó phải đủ thú vị để kéo người thứ ba, thứ tư vào, c̣n gă ếch kia ngồi không, bỗng nhiên được hưởng may mắn từ bạn.
Mẹo thứ ba, thượng sách, bạn vào diễn đàn lập một topic riêng vờ vịt, ngây thơ hỏi về một tính năng tin học nào đó của diễn đàn, nhờ các thành viên cũ chỉ giùm và không quên hé lộ là newbie, vào diễn đàn để học hỏi .(dù bạn có là cao thủ IT đang được Bill Gates trả lương tháng th́ vẫn nên theo cách này). Câu trả lời rơ ràng không cần IQ cao, nên thành viên cũ sẽ rất hăng hái thi nhau lao vào trả lời, bạn nhớ cám ơn họ và chuẩn bị tiếp theo vài câu hỏi khác, dễ không kém nhé. Cứ diễn tṛ vài lần, bạn sẽ được chấp nhận....Về sau, nếu buồn thích nói chuyện bạn có thể ḷ ḍ t́m đến cái topic của người trả lời bạn với lư do : "Iem đến để cám ơn anh (chị)....".( Xem ḱa, bạn ngoan dễ thương chưa?)
Sơ sơ vậy đă..
Đại để, cuộc sống ảo có rất nhiều nét tương đồng với cuộc sống thật ( mọi người xử sự với nhau dựa trên các mưu mô và kỹ xảo ) nên để có thể cư xử có văn hoá trong cộng đồng @ thực không dễ, bạn cần nắm vững vài chiêu thức nhập môn trên ( gọi là begining level for newbie) để có thể bắt đầu sống một cuộc sống thứ hai sau bàn phím thú vị, với mục đích tốt đẹp vào diễn đàn : Kết bạn, học hỏi , rèn luyện bản thân. Ban đầu bạn hơi bỡ ngỡ, nhưng rồi bạn sẽ quen thôi.
Tiếp theo, c̣n có các kỹ thuật cao hơn : kỹ năng giật tít khi viết bài, kỹ năng phản biện, kỹ năng trích dẫn khi viết bài, kỹ năng bốc phét, tung hoả mù...( thuộc phần Pre-intermediate level) rảnh thời gian bạn tự ngâm cứu, phát triển.
Ngoài ra, có các kỹ thuật chuyên sâu hơn : giả lập Clone(nick ảo), giả lập IP... ( thuộc phần intermediate), rồi kỹ xảo : " Bỏ thuốc độc vào giếng đối thủ" ( Nêu vấn đề để người ta tranh luận, lén rút lui ), "Cổ vũ bên đường" ( Ngồi ngoài, bơm cho hai nicks căi nhau )... ( thuộc phần Upper-Intermerdiate level ) và phần nghệ thuật cao cấp :"Xa luân chiến", "Vườn không, nhà trống","Đánh hội đồng"( thuộc phần Advance level) đều do các thành phần tà giáo sau này sáng tạo thêm ra với mục đích xấu, không được coi là văn hoá @. Nghe giang hồ đồn đại các members lỡ sa chân vào chốn hắc đạo đó sau đều không có kết cục tốt đẹp, bị các Admind và Mod xử lư nghiêm, hoặc bị các giới bạch đạo phát hiện vây đánh phải trở về thế giới thật. Nhưng đó là chuyện măi về sau, xin không bàn đến ở đây.
( @ TL, DXR, ngày chủ nhật , anh ngồi bốc phét, nhí nhố tư xíu! Mạng phọt phẹt cứ báo lỗi, chán quá, giờ anh mới post được)
Giang Thanh
13-04-2007
|
|
Toi???
guest
REF: 155811
04/12/2007
|
Các bạn mến,
Hôm nay, TL xin được quay về chủ đề ban đầu mà trang này ra đời: "Tôi là ai?"
Trích dẫn qua nhận định riêng 01 bạn trẻ - chuyên đề "Sống cho đáng sống" của CT.com để mọi người cùng đọc.
*** Tôi là ai? Câu hỏi lớn ai cùng cần có câu trả lời.
Chắc các bạn cũng nghĩ như tôi, chúng ta rất hay hỏi nhau: "Bạn nghĩ ǵ về ḿnh?" hay "Mày thấy cái A nó như thế nào?" Đó là một nhu cầu thiết yếu của con người, hiểu ḿnh, hiểu người và muốn người khác hiểu ḿnh. Nhưng để hiểu được người khác trước tiên ḿnh phải hiểu ḿnh.
Tôi muốn kể cho các bạn nghe một câu chuyện của tôi. Có lẽ các bạn sẽ thấy quen quen và như thấy ở đó có một phần của chính bạn. Tôi nhớ hồi tôi c̣n bé, tôi rất thích đánh son phấn đi guốc của mẹ và mặc váy thật nhiều tấng như cô dâu. Tôi rất thích khi được người khác khen ḿnh và nhờ, có lần một anh đă kêu tôi xấu làm tôi khóc ầm ĩ. Khi lớn lên tôi lại thích giúp đỡ tất cả mọi người. Tôi nhớ có lần tôi đi ăn xin hộ một người ăn xin. Tại sao vậy? Có người cho rằng tôi tốt bụng. Bạn của tôi bảo "Tại sao mày lại có thể tốt với tất cả mọi người như thế nhỉ?" Tại sao ư?. Tại tôi thích được mọi người khen tôi là tốt. Chỉ có vậy thôi, chứ thật ra tôi cúng chẳng tốt ǵ...
Nhưng bây giờ, khi tôi đă là một sinh viên, khi tôi đă biết suy nghĩ chính chắn hơn tôi lại được khen quá mức. Tại sao ư? Tại tôi muốn tôi thực sự biết ḿnh là ai và mọi người biết tôi theo đúng những ǵ tôi có. Tôi không muốn mọi người đánh giá thấp khả năng của tôi. Và tôi cũng thực sự sợ người khác đánh giá quá cao với những ǵ tôi có. Chính tôi cũng muốn nh́n sâu vào ḿnh hơn, thực sự biết rơ ḿnh hơn. Để từ đó, tôi có thể tự lựa chọn cho ḿnh một vị trí phủ hợp với chính ḿnh trong xă hội.
Nhưng để trả lời được câu hỏi "Tôi là ai?" thực sự là rất khó. Nhiều lúc tôi tự thấy ḿnh cũng xinh, cũng thông minh cũng tốt bụng và thực sự yêu mọi người, yêu công việc yêu cuộc sống. Tôi có cảm giác ḿnh có đủ khả năng để làm bất cứ những ǵ ḿnh muốn. Nhưng cũng có lúc tôi nản chí tôi tự thấy ḿnh thật ngu dốt, thật vô vị sống hờn hợt, vô trách nhiệm. Vậy, tôi là người như thế nào? và vị trí của tôi trong xă hội tương lai sẽ ra sao? Tôi muốn ḿnh là một nữ giám đốc trẻ năng động. Nhưng, tôi lại sợ phải suy nghĩ nhiều, bận rộn sẽ làm tôi già và xấu đi và không có nhiều thời gian cho gia đ́nh. Có lúc, tôi chỉ muốn ḿnh có một gia đ́nh hạnh phúc,thế là đủ. Nhưng, cũng có những lúc, tôi chỉ muốn ḿnh có một vị trí cao trong xă hội, c̣n gia đ́nh chỉ là phụ thôi. Tôi luôn tụ mâu thuẫn với chính ḿnh.
Việc thực sự t́m thấy ḿnh và con đường ḿnh phải đi thật là khó. Các bạn có như tôi không? Tôi thục sự muốn t́m câu trả lời. V́ vậy, tôi đă viết bài này để nếu có thể chúng ta cùng thảo luận cùng t́m ra câu trả lời tôt nhất. Việc t́m ra câu trả lời sẽ giúp chúng ta không đi lầm đuờng, để chúng ta thực sự có một cuộc sống tôt đẹp, phù hợp với chính mỗi chúng ta.
13.06.2007
|
|
Toi???
guest
REF: 155822
04/12/2007
|
Các bạn mến,
Hôm nay, TL xin được quay về chủ đề ban đầu mà trang này ra đời: "Tôi là ai?"
Trích dẫn qua nhận định riêng 01 bạn trẻ - chuyên đề "Sống cho đáng sống" của CT.com để mọi người cùng đọc.
*** Tôi là ai? Câu hỏi lớn ai cùng cần có câu trả lời.
...........................................................
Việc thực sự t́m thấy ḿnh và con đường ḿnh phải đi thật là khó. Các bạn có như tôi không? Tôi thục sự muốn t́m câu trả lời. V́ vậy, tôi đă viết bài này để nếu có thể chúng ta cùng thảo luận cùng t́m ra câu trả lời tôt nhất. Việc t́m ra câu trả lời sẽ giúp chúng ta không đi lầm đuờng, để chúng ta thực sự có một cuộc sống tôt đẹp, phù hợp với chính mỗi chúng ta.
13.04.2007
(Thành thật xin lỗi bạn đọc v́ ḿnh nhập nhằm ngày trích bài viết, mong các bạn bỏ qua).
|
|
welovetolove
member
REF: 155975
04/13/2007
|
Tôi là ai????
Tôi là một sinh viên hệ Trung học chuyên nghiệp, v́ ko đủ sức và sự thông minh để vào được Đại Học. Đă bỏ qua một năm để đi làm, và biết rằng cuộc sống sao mà khó khăn đến vậy, sao mà bon chen đến thế...Và biết rằng muốn "lấy"được tiền của người khác thật sự vất vả đến nhường nào.
Tương lai?? Nó thật sự ko xa vời đối với tôi, bởi chỉ 1 năm nữa là tôi đă học xong hệ Trung Cấp. Tôi có thể đi làm, rồi học lên. Điều này là đương nhiên, Tôi muốn học lên đại học, tôi muốn có Tấm bằng Đại Học...
Có thể các bạn tự hỏi tại sao tôi lại muốn có như thế, Câu trả lời đơn giản: V́ trong gia đ́nh tôi, các anh chị ai cũng là kĩ sư, cử nhân cả, nếu ko tự vươn lên th́ tôi ko thể nào nh́n mặt anh chị tôi được...
----------------
Nhiều khi tự hỏi: Ko biết một người nói nhiều và một người ít nói người nào sẽ thành công hơn, bởi tôi thuộc dạng nói nhiều, nhưng tôi cũng muốn điều chỉnh nó lại v́ tôi thấy mấy người Trầm tính sao dể mến đến thế, tôi thích mấy người đó. Trông họ hay hay sao ấy...^^
-----------------
Hôm nay là thứ sáu, lại nhớ chiều thứ bảy xa xưa......
|
|
dangsonfr
guest
REF: 156207
04/13/2007
|
THÊM MỘT LẦN ĐỂ HỎI …..khi gặp nhau.
Chào toi ??? và các bạn trong chủ đề.
Đă khá lâu không có dịp vào tâm t́nh với toi ???? ( TL…) và các bạn,dù vẫn đọc,vẫn ghé thường xuyên.
Chưa kịp viết thêm vài hàng th́ Toi ??? đă ghé thăm để có … ‘’Thêm một lần nữa….gặp nhau ! ’’
Chủ đề và câu hỏi của Toi ???? coi vậy mà khó ! Tôi là ai vậy ?
Rất ngắn gọn và cũng rất…ḷng tḥng……
Tôi ,một sinh vật được sinh ra,sống,học.Học đủ thứ, ăn ,ngủ,yêu thương,sung sướng,giận hờn…….Và điều khác quan trọng hơn hết là cái tôi đáng ghét phải cần học suy nghĩ để biết …..suy nghĩ.
Bạn Toi ??? thấy tôi cũng rất ba phải để trả lời kiểu huề vốn không ?
Ở Topic’’ Thêm Một Lần Nữa’’ Đs,bạn lại làm khó tôi rồi ! Những trang viết ấy chỉ là những trăn trở nho nhỏ trong đời sống.Nếu bạn xem đó như một trải nghiệm ,cảm súc đă học và đọc được trong cuộc sống của cá nhân th́ cũng không sai lắm.
Cái tôi nhỏ bé giữa rừng người có khi đóng một vai tṛ trong đời sống riêng của hắn.Và nhiều lúc hắn là khán giả của vở kịch đời trong tuồng hát Hỉ ,nộ, ái ố.Một khi xem xong tuồng hát ,dùng th́ giờ,lẩm cẩm ,ngẫm nghĩ và phân tích,rút tỉa ra một bài học nào đó cho cá nhân ḿnh th́ cũng có ích lợi và hay hay ( với điều kiện là ta cố gắng loại bỏ những suy nghĩ có vẻ chủ quan của ḿnh….)
Đơn giản như thế có đủ để trả lời ,và có dịp viết thêm những trang Thêm một lần…..không hử bạn ? Gặp nhau,viết và cùng đọc là niềm vui cho kẻ được bạn bè mệnh danh là’’ T.T Thích đủ Thứ ‘’ như tôi rồi đấy.
Chúc bạn vui và đặt thêm vài câu hỏi cho người đọc và bạn hữu nhức đầu chơi.Nhé.
Thân mến.
Đăng sơn.Fr
|
|
monalisasmiles
member
REF: 156794
04/15/2007
|
@Chị TL, em viết tiếp nhé.
Tuần rồi em bận wa, coi như bài này bổ xung bài của Giang Thanh, em không có ư định cạnh tranh đâu..Hi hi vui một tư thui mà...vấn đề "Tôi là ai" em không dám bàn..đâu.
NEWBIE, KHOE HÀNG
-----------------------------------
(Lưu ư bài viết có ư hài hước gây cười để vui không mang nội dung nghiêm túc.)
Bước một, sau khi đăng kư làm thành viên, phàm th́ ở đâu cũng vậy, nhập gia tuỳ tục, bạn nên lập một chủ đề mới chào hỏi các thành viên cũ. Phải giật tít sao cho ấn tượng dễ chú ư. Việc đặt tên chủ đề như “Thành viên mới xin chào”, “Em chào các anh chị”, “Có ai không ở đấy không ?”, “Lời chào từ thành viên mới”...nói thật , nghe vừa củ chuối, chân đất lại vừa ngô nghê, trẻ con không ấn tượng. Hăy tự tin đặt tên cho chủ đề chào hỏi của ḿnh thật hoành tráng, đại loại như “Cảm tác Diễn đàn”, “Bước ngoặt trong đời”," Hôm nay- ngày lịch sử", " Sinh ra lần thứ hai" ( Không ai biết bạn đang đỏ mặt đâu. nếu rành HTML th́ làm cái tít đỏ dễ gây chú ư, chọn font chữ b́nh thường, đừng dại chơi nổi chọn font to nhức mắt, to hơn các thành viên cũ, dễ bị ăn chửi).Trên đời ai cũng có chút ṭ ṃ, thấy cái tít giật gân là người ta "click vào". Bước một, xong, sập bẫy !
Tuy nhiên, nếu chỉ có cái tên chủ đề ăn khách mà nội dung lởm khởm th́ người ta cũng sẽ lượn qua chỗ khác chơi ngay, phải làm sao cho họ thấy bạn thật thú vị. Viết ngắn thôi, nhớ chẳng ai có thời gian dài đâu mà đọc e-books, màn chào hỏi chỉ nên viết cỡ độ 5 ḍng. Hăy cứ mạnh dạn mà bốc phét, ba hoa chốn này không ai thu thuế. Nguyên tắc kinh điển của bốc phét luôn luôn là : Bốc phét = Một mẩu tí tẹo sự thật + bịa đặt trắng trợn nhưng logic + chút hài hước, gây cười + thêm chút giả ngô, giả ngọng.
Thông tin sự thật cần nói là tên tuổi, nghề nghiệp, giới tính, quê quán đă có ở phần profile cá nhân đừng dại mà dùng mẹo: Cáo già đeo yếm dăi, cừu non đội lốt cáo, kẻo sau rơi vào hoàn cảnh dở khóc, dở cười. Các thông tin bịa đặt có thể là: “ Em đă vào đây từ lâu nhưng chỉ âm thầm đọc bài, âm thầm suy nghĩ, giác ngộ”, ( thât ra là lính mới ṭ tí te thôi, có cái ǵ vĩ đại mà giác ngộ?). “Có người giới thiệu em vào đây” (thực ra đang ngồi buồn #$^&*#$%^&* có ai nói chuyện, thấy thủ tục đăng kư free, loáng quáng vào đây chơi bời ), “Em rất ấn tượng với nick nào đó", (nhớ ghé trước vào mục "Các góp ư mới nhất" thấy mấy ngày gần đây ai hay viết bài, góp ư lượm lấy dăm bảy cái nicks). Phần hài hước, phụ thuộc nhiều vào tính người, nhưng nếu kém khoản này , có thể dùng theo.... mẫu có sẵn sau "Diễn đàn này là nhất trong các loại nhất...", ( Đừng quên các members cũng là người, mà đă là người th́ ai cũng ưa nịnh !). Phần giả ngô giả ngọng khá dễ. Vờ vịt hỏi rẳng có ai thích thơ không? Đố vui không?( Cái món này rất b́nh dân, mà diễn đàn có chuyên mục riêng cơ mà, rất nhiều thành phần tham gia, mà cứ tự nhiên đi không phải xấu hổ v́ ở đây không ai biết, ngày xưa đi học bạn dốt toán, kém văn đâu nhé.).
Thế thôi là đủ để vớ được ít nhất một vài chú chàng ngứa răng sập bẫy, vài cô nàng ngây thơ, cả tin. Mấy ngày đầu, dành khơ khớ thời gian trước màn h́nh vi tính canh cái mục "Các góp ư mới nhất" thấy ai vào trả lời topic của bạn, là bạn xông vào thank you luôn, thường lúc ấy người ta c̣n trên mạng, thấy bạn là newbie nên người ta sẽ lên mặt dạy bảo bạn vài điều, tṛ chuyện với người không quen biết lần một, có một nguyên tắc là đừng hỏi người ta các chi tiết về đời tư ( nếu người ta không tự nói ra), chỉ cần nắm một kỹ thuật quan trọng ( đă được áp dụng thành công trong mọi thời đại ) là : Một người dù dở đến mấy nhưng họ luôn nghĩ họ là nhất, thế thôi. Nếu thời gian ấy bạn đương rảnh th́ vờ vịt, ngây thơ hỏi thêm : "Sao anh ( chị ) không mời vài bạn nữa vào đây chơi?". Đảm bảo, sau đó bạn tha hồ ngồi trước bàn phím mà gơ mổ c̣ ( gơ chậm bạn có thể dùng lệnh Ctrl +C, Ctrl + V để trả lời, nhưng đừng quá lạm dụng!)
Dành thêm thời gian ba hoa, tán phét, linh tinh vài tối trên YM là thành bạn thân, là huynh, đệ, tỉ, muội như biết nhau từ bé.Buớc hai, thế là xong!
Bước ba, bạn được quyền chạy tung tăng ngang dọc trong diễn đàn rồi, thích ghé đâu th́ ghé, viết bài và góp ư trong khuôn khổ điều lệ của diễn đàn. Vui chưa, dễ nhỉ?
Bước bốn, là ma cũ rồi bạn lại có thể bắt nạt các thành viên mới và guest vôdanh, tất nhiên không phải lúc nào bạn cũng đúng, nhưng không sao, trên forum nào cũng vậy, chân lư thuộc về số nhiều!
|
|
Toi???
guest
REF: 156938
04/15/2007
|
*** Toi??? mến gửi vài lời đến welovetolove,
Vui v́ bạn đă quay lại và tham gia ư kiến trang này.
Thật ra, bạn không phải ngại khi giới thiệu về việc học chưa suông sẻ của ḿnh. Ḿnh thích sự khẳng khái ở bạn v́ dám nói "điểm khuyết" của ḿnh, dám nh́n thẳng vào chính ḿnh và tự đề ra mục tiêu phấn đấu cho dù là chậm 01 năm, 02 năm vẫn hơn là..."không làm" phải không bạn?
Ít nói để tập lắng nghe, quan sát, nh́n nhận và phân tích suy nghĩ là một cách t́m "Tĩnh trong Động". Điều đó không có nghĩa là trầm tính, ù ĺ hay bị bệnh trầm cảm không chữa chỉ tổ có ngày vào bệnh viện (!!!). Bạn nhớ phân biệt để làm cho bản thân thêm hoàn thiện.
Mong bạn sẽ có những bước đi tốt hơn trong thời gian tới, cố lên bạn nhé!
*** Thân chào anh Đăng Sơn,
H́nh như, Toi??? đâu có làm khó ai đâu nhỉ? (Có chăng là do ư nghĩ chủ quan của anh).
Anh nói ṿng vo rồi Toi??? vẫn chưa t́m được câu trả lời nghen. Đúng là anh "ba phải"! Hihi
Ừ th́...Đôi khi, ḿnh cũng phải chịu khó làm "diễn viên" th́ mới có câu chuyện cho khán giả xem và b́nh (như anh và cả ḿnh nữa). "Bắt tẩy" nhiều quá th́ câu chuyện sẽ hết lôi cuốn.
*** Monalisasmiles này,
Ghê quá! Ḿnh biết bạn rồi đấy (Y như bài viết của bạn)...Hihi
Hẹn sớm gặp mặt bạn dịp 30/4 này nhé.
16-04-2007
|
|
monalisasmiles
member
REF: 156946
04/15/2007
|
Trích : Welovetolove said:
Tôi thấy mấy người Trầm tính sao dể mến đến thế, tôi thích mấy người đó. Trông họ hay hay sao ấy...^^
Hi hi..nếu câu này đúng th́ anh Giang Thanh và Voodanh nh́n hay lắm đây, b́nh thường nh́n hai anh này lúc nào cũng trầm ngâm.hi hi...
Trích : TL said:
*** Monalisasmiles này,
Ghê quá! Ḿnh biết bạn rồi đấy (Y như bài viết của bạn)...Hihi
Hẹn sớm gặp mặt bạn dịp 30/4 này nhé.
Chị TL này, thật giả khó thanh minh lắm, bài viết này mang tính hài hước thôi, kinh nghiệm ( Rất đau thương )của em ngày đầu vào DĐ và giờ nói quá lên tư chút để cười.( Khả năng tự diễu cợt bản thân ḿnh cũng là tốt chứ?).Quan niệm của em là:
Người về mua lấy miệng cười
Riêng tôi mua lấy mảnh đời ngây thơ
Thân,...
16/04/2007
|
|
Toi???
guest
REF: 157002
04/16/2007
|
"Tôi có giúp ǵ được không?"
Chiều qua, tôi có việc đi ngang cầu Tân Thuận (Quận 7, TP. HCM) và tận mắt chứng kiến 2 cảnh té xe liên tiếp thoát chết trong gang tấc. Lần đầu, là một người đàn ông trung niên đang điều khiển xe gắn máy vận hành tốc độ chậm, đúng luồng, đột nhiên mất phương hướng lệch qua luồng bên kia rồi ngă xuống - không có chiếc xe tải nào cả - hú hồn! Rồi khoảng mươi bước lại một người phụ nữ đang chạy xe cũng tự nhiên té ngă ra phía ngoài vừa lúc chiếc xe tải cùng chiều lướt qua hết phần đuôi. Tôi chột dạ, có cái ǵ đó bất thường? Liền được nghe bác tài của tôi nói: “Lại dầu rồi!”. “Dầu ở đâu ra?” - tôi hỏi. Bác tài xế giải thích: “Những chiếc xe bồn chở dầu mazut đi giao cho các nhà máy, khi về ngang khu vực Quận 7 (TP.HCM) thường xuyên bị một số thanh niên kè theo mở van lấy dầu cặn c̣n đọng lại sau khi giao hàng, v́ lụp chụp nên không kịp khoá van lại để dầu rỉ ra trên đường”. Giá 1 lít dầu “chôm” bán được khoảng 2.000 đồng, thế nhưng v́ nó mà người này thản nhiên gây đau khổ cho người kia. Ḷng tôi quặn thắt!
Thời gian gần đây có những chuyện xảy ra làm ḷng nhiều người quặn thắt: Chuyện các em học sinh thường bị bị lật đ̣ dẫn đến không an toàn tánh mạng. Chuyện chất lượng đào tạo kém và bệnh thành tích của ngành giáo dục làm méo mó cả thế hệ. Chuyện vô trách nhiệm của một số y, bác sĩ trong ngành y tế dẫn đến những cái chết đáng tiếc của bệnh nhân. Chuyện đầu tư “nóng” của một số doanh nghiệp làm ảnh hưởng đến cảnh quan, môi trường …v.v. Có một cái ǵ đó bất ổn trong đời sống, có một cái ǵ đó trục trặc trong guồng máy vận hành của xă hội? Ta không nên đổ thừa tại người dân chấp hành phép nước chưa nghiêm, hoặc tại cơ chế thị trường, càng không nên đổ thừa cho Nhà nước…V́ đổ thừa như thế nó trừu tượng, nó chung chung rồi ai cũng ung dung tự tại. Mối quan hệ giữa người với người cứ thế mà xuống cấp.
Do vậy, hăy một lần quy trách nhiệm về cá nhân, từng người hăy xét nét lại bản thân ḿnh để rồi chép miệng nói thầm: “Th́ ra, chính ḿnh đă góp phần làm cho cái xă hội này nó trục trặc, chính ḿnh nhiều khi chỉ để hái được một trái (không tưới nước lại đă đành) có khi c̣n nhổ luôn cả cây”. Ḿnh tệ thật!
Có lẽ đă lâu lắm rồi trong cuộc sống ḿnh đă bỏ quên thói quen tha thẩn, nên ngạc nhiên khi thấy cô gái nước ngoài đi trên hè phố nước ḿnh vừa đi vừa đọc sách, nét mặt thư thái hồn nhiên. Và cũng đă lâu lắm rồi, ḿnh không c̣n bước chân vào chùa để hít thở hương trầm, nghe tiếng ê a kinh kệ. Ve vẫn kêu mà ḿnh không hay, hoa vẫn nở mà ḿnh không biết. Ḿnh hối hả với cuộc sống, khắc nghiệt với bản thân, trần trụi với người bên cạnh và vô cảm với xă hội. Nguồn gốc của sự bất ổn bắt nguồn từ đó, trục trặc của xă hội cũng từ đó. Ḿnh tội nghiệp ḿnh, lẽ nào ḿnh lướt qua cuộc sống chỉ để tồn tại, như không có quá khứ, không có hiện tại cũng chẳng có tương lai (mà chính đời ḿnh không có được ba thứ đó th́ làm sao con cháu ḿnh có?)
Thôi, trong mỗi chúng ta đừng thờ ơ với cuộc sống nữa, hăy bắt đầu nghĩ về những người chung quanh và làm những điều tốt đẹp cho đời dù chỉ là một việc nhỏ. Nếu đă lỡ “xin đểu” dầu mazut th́ hăy nhớ khóa kỹ van sau khi “chôm” để không gây rủi ro cho người khác. Tưới một cái cây vừa trong tầm tay của ḿnh và ươm một hạt giống xuống đất, nếu có thể. Lớn hơn, là đừng buộc người khác phải về địa phương chứng một cái đơn vớ vẩn ǵ đó để rồi chính ḿnh cũng không biết để làm ǵ. Đừng tḥ tay kư duyệt khởi công những công tŕnh ǵ đó mà chính ḿnh cũng không hiểu nó sinh ra để làm ǵ, nhưng cũng đừng chần chừ khi bắt những cây cầu để các em nhỏ sớm được qua sông an toàn, lành lặn….
Thôi, đừng ra quân rầm rộ với khẩu hiệu “một ngày sống v́ mọi người” v́ như thế th́ cá nhân ḿnh lại muốn diễn tuồng cho người khác xem, hoặc ḿnh lại bị người khác giật dây như con rối. Từ trong sâu thẳm của mỗi con người, ta chọn một ngày làm điều ǵ đó cho những người bên cạnh vui ḷng, rồi lặp lại đều đặn cho thành thói quen. Có khó khăn ǵ đâu khi ta tiếp cận mọi người bằng một nụ cười cởi mở và câu hỏi chân thành: “Tôi có giúp được ǵ không?”. Và như thế, quy luật của muôn đời tức th́ phát huy tác dụng: “người này mang lại niềm vui cho người kia, người kia mang lại niềm vui cho người kia nữa”… Xă hội cứ như thế mà tươi đẹp lên, cuộc sống cứ như thế mà vĩnh cửu.
TẠ THỊ NGỌC THẢO
(Bài đă đăng trên Tạp chí Văn hoá Phật giáo số tháng 3–2007)
|
|
TranPhuongCac
guest
REF: 157728
04/18/2007
|
Mến chào các bạn,
Dù muộn màng nhưng rất mong được tham gia cùng các bạn trong chủ đề này, cũng là chủ đề mà chính tôi thường nghĩ đến và thường thắc mắc t́m cho ḿnh câu trả lời nào là đúng.
Sự ra đi đột ngột của những người thân thương thường để lại cho tôi những nỗi buồn thương tiếc. Lần đầu, đó là một nhỏ bạn thân của tôi, chỉ mới hôm qua tôi gặp nó, nói chuyện cười vui tâm sự, vậy mà hôm nay nghe tin nó qua đời trong một tai nạn xe thảm khốc. Tôi bàng hoàng lắm. nhận ra rằng giữa sống và chết chỉ là sợi chỉ mỏng manh mà thôi. Rồi đến Cha tôi cũng ra đi v́ tai nạn để lại cho tôi nỗi đau buồn kéo dài hơn v́ tiếc thương Ông.
V́ thế tôi thường tự hỏi, một khi con người chết đi, những ǵ thuộc tính vật chất khi mà họ có lúc c̣n sống thật ra chẳng c̣n ư nghĩa ǵ cả, tất cả sẽ đều vô nghĩa sau cái chết, và có phải t́nh cảm giữa con người với nhau mới thật sự là quan trọng? Và rồi những ǵ nữa là quan trọng trong cuộc đời ta ngoài t́nh cảm, có phải là đạo đức, cung cách sống và đối xử ở đời?
Mức độ quan trọng thế nào của những điều nêu trên khó có ai trong chúng ta có thể nhận thức một cách đầy đủ để ǵn giữ, để thể hiện với những người thân yêu của mỗi chúng ta. Các bạn có nghĩ thế không?
Tiếc là không có nhiều thời gian để viết dài hơn, xin cảm ơn ĐS và các bạn lần nữa đă chia sẻ cùng tôi.
Chúc vui và hẹn gặp
PC
|
|
Toi???
guest
REF: 158054
04/18/2007
|
Chào bạn TranPhuongCac,
Rất vui được đón tiếp bạn đến với trang này.
Khi đọc ḍng tâm sự, h́nh như bạn đang và đă buồn v́ sự mất mát của người thân? Cho tôi được gửi một chút ḷng chia sẻ cùng bạn.
Sinh-Lăo-Bệnh-Tử là điều mà mỗi con người phải trải qua, chỉ là sớm hay muộn, khi nào mà thôi. Có lẽ, nhiều điều ta vẫn khó lư giải được giữa sinh và tử, đôi khi phải chấp nhận "Ư Trời" hay "Trời kêu ai nấy dạ" biết làm sao (!).
Chuyện đáng nói vẫn là: Chết như thế nào?
Khi người đă ra đi, tiếng đời của người để lại cho cuộc đời? Tiếc nuối, khen chê hay nguyền rủa...
Lật lại vấn đề thế th́ khi sống phải ra sao để được "tiếng thơm" ở đời?
Xin thưa với bạn, sống khó lắm! Không ai bảo sống là dễ cả.
Bởi không phải ta sống cho chính ta mà cho cả miệng đời, phán xét của mọi người xung quanh.
Khi bạn hỏi: "trong cuộc đời ta ngoài t́nh cảm, có phải là đạo đức, cung cách sống và đối xử ở đời"?
Cuộc đời có nhiều định nghĩa, nhiều h́nh thức khác nhau quan trọng bạn xem nó ở góc độ nào, cảm xúc và bối cảnh nào.
Nhiều sách vở dạy ta cách sống và làm người, cuốn hay có dở có...nhưng tụ chung, đọc được, hiểu được, nghiệm được và có áp dụng được trong từng t́nh huống cuộc sống hay không?
Mà cuộc đời đi theo một toạ độ "thời gian" chỉ hướng tới mà không có lùi...Thế th́ làm sao đây?
Lại chuyển qua một chủ đề kế tiếp: ngày hôm nay và ngày mai...
*** Tôi??? là một kẻ thường hay thích học "suy nghĩ" như anh bạn Đăng Sơn.
V́ thế,quan sát một sự việc-sự kiện, tôi thường hay nghĩ, hay đặt câu hỏi nhưng cũng tự t́m cho chính ḿnh câu trả lời...Có thể từ bạn bè người thân xung quanh, từ những trải nghiệm bản thân, từ sách ...từ tất cả những ǵ có thể để giải đáp vấn đề ở góc độ mà ḿnh cảm thấy chấp nhận dược ngay tại thời điểm ḿnh đang nghĩ.
Vâng và v́ thế câu hỏi của chủ đề ban đầu cũng b́nh thường thôi (chẳng vui mà cũng chẳng buồn để có chuyện mà nói, tṛ chuyện cùng bạn bè thân quen). Quan trọng đúng với tâm trạng bạn bè ở lúc này th́ mời bạn vào cùng ư kiến.
Dù sao đi nữa, nói ra để nhẹ ḷng, t́m một hướng giải quyết, tất cả cũng chỉ v́ một sự cân bằng tâm lư con người. Qua được rồi th́ mọi việc sẽ ổn vào quỹ đạo chung nó vốn có mà thôi.
Mong bạn t́m được niềm vui từ trang này và VS.
Thân mến,
19-04-2007
|
|
Toi???
guest
REF: 158077
04/19/2007
|
Không ai có thể xúc phạm hay làm tổn hại đến danh dự của bạn trừ khi bạn để cho họ làm như vậy. Một trong những nguyên tắc vàng dẫn đến hạnh phúc và thành công vượt bậc là cách thức mà bạn diễn dịch các sự kiện bày ra trước mắt bạn. Những người thành công là những "phiên dịch viên" bậc thầy. Họ diễn dịch các sự kiện tiêu cực thành các thách thức có tác động tích cực giúp họ trưởng thành hơn và thậm chí đạt đến vị trí cao hơn của nấc thang thành công. Không có những trải nghiệm tiêu cực, chỉ có những trải nghiệm giúp bạn trưởng thành và tôi luyện ư chí để có thể vươn lên tầm cao mới.
Trường đời không có những thất bại, mà chỉ có những bài học đắc giá mà thôi.
HB.com
|
|
TranPhuongCac
guest
REF: 158117
04/19/2007
|
Chào Tôi???
Cảm ơn bạn đă chia sẻ với PC. PC đọc đi đọc lại những ǵ bạn viết:
"Cuộc đời có nhiều định nghĩa, nhiều h́nh thức khác nhau quan trọng bạn xem nó ở góc độ nào, cảm xúc và bối cảnh nào."
Đúng thế, PC luôn từ góc độ từ trái tim ḿnh để nh́n nhận, nhận thức mọi vấn đề, hiếm hoi lắm mới có những vấn đề nh́n nhận ở khía cạnh dư luận con người, nhưng chắc chắn không là vấn đề liên quan đến trái tim.
Về đoạn này PC không hiểu ǵ hết:
"Không ai có thể xúc phạm hay làm tổn hại đến danh dự của bạn trừ khi bạn để cho họ làm như vậy. Một trong những nguyên tắc vàng dẫn đến hạnh phúc và thành công vượt bậc là cách thức mà bạn diễn dịch các sự kiện bày ra trước mắt bạn. Những người thành công là những "phiên dịch viên" bậc thầy. Họ diễn dịch các sự kiện tiêu cực thành các thách thức có tác động tích cực giúp họ trưởng thành hơn và thậm chí đạt đến vị trí cao hơn của nấc thang thành công. Không có những trải nghiệm tiêu cực, chỉ có những trải nghiệm giúp bạn trưởng thành và tôi luyện ư chí để có thể vươn lên tầm cao mới. Trường đời không có những thất bại, mà chỉ có những bài học đắc giá mà thôi."
Mong Tôi??? có thể giải thích thêm, và cả v́ sao bạn lấy tên lạ lùng vậy, mỗi người chúng ta đều có tên, có tuổi, có t́nh cảm suy nghĩ, có quá khứ tương lai, c̣n tên bạn như một dấu hỏi lớn cho chính bản thân bạn vậy, thật lạ?
Mến
PC
|
|
dangsonfr
guest
REF: 158120
04/19/2007
|
'' ...Dù sao đi nữa, nói ra để nhẹ ḷng, t́m một hướng giải quyết, tất cả cũng chỉ v́ một sự cân bằng tâm lư con người. Qua được rồi th́ mọi việc sẽ ổn vào quỹ đạo chung nó vốn có mà thôi.'' ...Theo TOI ???
Vào mục tâm t́nh của Toi ??? ,tôi luôn t́m thấy điều thú vị cho riêng ḿnh.Hẳn phải coi đó là một trong những điều cần thiết để suy ngẫm về đời sống và cách sống của thân phận con người....
Vậy là chúng ta có thêm người bạn TranphuongCac vào nhập cuộc.
Đề tài mà TPC nêu lên buồn bă quá chừng.Như bạn Toi ??? vừa nhắc đến : Chữ Sinh,Tử làm sao ta tránh được.Một khi đă sinh ra làm thân phận con người,ta hiển nhiên phải chấp nhận.Chấp nhận cả những điều không thể chấp nhận.
Nhớ có lần ,tôi đọc được câu nói ở một đoạn văn ở đâu đó : " Sống để mà Chết " .Chă mẹ,ông bà tôi ơi! Twoi đă nhăn mặt và lắc đầu ngoày ngoạy,chỉ muốn kiếm cho được kẻ phát ngôn ủy mị đó đem ra pháp trường cát bắn bỏ.Nói như vậy,cuộc đời con người không có ǵ gọi là đẹp và có ư nghĩa sao ?
Trước khi chết.Ta đă làm được ǵ nhỉ ?
Bao nhiêu công tŕnh tạo dựng cho sự văn minh,tiến bộ của người đi trước đều là ảo để trôi sông đổ biển hay sao. ?
Để tạm chấm dứt vài ư nghĩ quẩn quanh,xin tặng các bạn một câu nói như một món quà nhỏ :
- " Mọi việc xảy ra chung quanh không quan trọng.Chỉ có ư nghĩ của bạn nh́n sự việc đó theo chiều hướng nào mới là quan trọng...''
Vậy,những sự việc đó xảy ra như thế nào ? Theo bạn ?
*Chúc Toi??? và cả nhà vui mạnh và hăng say viết.
Hẹn gặp lại.
Đăng sơn.Fr
|
Page
1
2
3
4
5
6
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|