Toi???
guest
ID 21651
03/26/2007
|
CÓ BAO GIỜ BẠN TỰ HỎI ?
Bất chợt giữa ḍng đời ngược xuôi, tôi giật ḿnh chợt hỏi: Tôi là ai?
Dù biết tôi cũng như các bạn, một người rất đỗi b́nh thường nhưng có lúc tự hỏi chính cái tôi của ḿnh: Bạn có b́nh thường trong cái gọi là đời thường?
Một lúc nào dó, giữa một con người hiện sinh trong cuộc đời này và một đám tang của người thân thương ra đi, tôi lại hỏi: Sống làm ǵ? Sẽ có ai đó nói với bạn rằng: Sống để trả nợ đời... và rồi con người lại trở về với cát bụi như lời hát của nhạc sĩ TRỊNH CÔNG SƠN. Một lư giải thuần tuư như một sự áp đặt(?) làm cho tôi vẫn cảm thấy không ổn trong biên độ mà người ta vẫn thường bảo là tạm chấp nhận được.
Đọc đến đây có lẽ sẽ có ai đó nói rằng: Tôi bất thường! Nhưng không, tôi rất b́nh thường (vẫn làm việc, sống tốt, kiếm tiền tốt, học tấp tốt, cuộc sống cũng như bao người... và vẫn tỉnh táo trong thế giới động này). Lạc trong nhịp sống hối hả này, bạn ơi có lúc tôi cảm thấy buồn lắm!tận trong sâu thẳm ḷng ḿnh, một cảm giác bất an nhưng không hề lư giải nỗi.
Nguyên tắc hay phá vỡ nguyên tắc sống của bản thân ḿnh? Sống sao cho đúng đây bạn để một ngày mai nh́n lại Cuộc đời vẫn mỉm cười cùng bạn và tôi???
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
6
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
guest
REF: 158131
04/19/2007
|
Chào Đăng Sơn, người bạn thân thiết!
Trời, sao ĐS gặp PC mà như người xa lạ vậy, chẳng chào một câu? Chán bạn quá! :-)....Nói đùa cho vui, hôm nay đặc biệt rảnh rỗi hơn trong công việc mới biên nhiều được, chứ không biết mấy bữa tới có điều kiện không, tuy vậy PC cũng bớt lo lắng hơn khi tham gia NCD rồi (so với lần trước). ĐS cũng biết là PC ghét mặt nạ lắm, nói chuyện với người mà ḿnh không biết là "quen" hay "lạ mà quen" thật là khó khăn!!!
Xin lỗi Tôi??? nhe, không có ư nói bạn đâu mà nói chung về diễn đàn này đó, PC nêu ra chính v́ muốn giải thích món quà của ĐS:
"Mọi việc xảy ra chung quanh không quan trọng.Chỉ có ư nghĩ của bạn nh́n sự việc đó theo chiều hướng nào mới là quan trọng...''"
ĐS nói thế PC cũng không đồng ư lắm đâu, bởi v́ nếu PC ngồi trong văn pḥng nói chuyện với các bạn đồng nghiệp th́ có thể là đúng như thế: "nh́n sự việc đó theo chiều hướng" THẬT, nhưng ở một vũ hội hóa trang, một thế giới ảo mà không ai biết ai th́ như một mớ bồng bông vậy.
Nếu trên thế giới ảo, mỗi người chỉ lấy một tên thôi, tên nào cũng được th́ không có ǵ để bàn, c̣n một người lấy nhiều tên th́...rắc rối lắm, sẽ gây ra một không khí ảo nhiều nhân vật và PC sẽ "nh́n sự việc đó theo chiều hướng" ẢO (đông người) mà không THẬT (chỉ có vài người). Cho nên PC sẽ dùng món quà của ĐS khi ở thế giới thật thôi nhe.
Năy giờ lan man, PC trở lại vấn đề chính:
"Đề tài mà TPC nêu lên buồn bă quá chừng.Như bạn Toi ??? vừa nhắc đến : Chữ Sinh,Tử làm sao ta tránh được.Một khi đă sinh ra làm thân phận con người,ta hiển nhiên phải chấp nhận.Chấp nhận cả những điều không thể chấp nhận."
Tất nhiên PC biết và chấp nhận chứ, chỉ buồn thôi v́ t́nh cảm ḿnh dành cho người thân nhiều nên cũng thương nhớ, nhất là khi ta giận dỗi người thân v́ những chuyện không đâu, chưa kịp xin lỗi th́ đă không kịp nữa rồi (trường hợp này là của PC đó để tránh không bị hiểu sai). PChy vọng người đọc đừng nghĩ xa quá trong những điều ḿnh viết, chẳng hạn khi PC kể chuyện ĐKHB, hy vọng không có người nào đó nghĩ rằng người yêu của PC giống trường hợp vị bác sĩ nhân vật chính trong truyện vậy, nếu thật thế th́ thật là tai hại cho PC vô cùng! :-)....
Điều PC muốn nêu ra là: nếu ta biết giá trị mỗi điều nào trong cuộc sống là quư giá để trước hay sau cái chết đều không ân hận, hối tiếc, sẽ hài ḷng với cuộc đời của chính ḿnh và sẽ biết nâng niu quư mến những giá trị đó nhiều hơn.
Ngừng bút đây và chờ Tôi??? trả lời đó nhe
Chào ĐS và các bạn
PC
|
|
guest
REF: 158132
04/19/2007
|
Bài trên là của TranPhuongCac, xin lỗi v́ quên ghi tên (cứ tưởng giống như m&tôi, đoảng ghê!)
PC
|
|
Toi???
guest
REF: 158387
04/19/2007
|
Chuyện vui...cùng đọc, cùng cười nhé!
*** Tranh luận
Một anh chàng đang lái xe. Vợ th́ ngồi bên cạnh c̣n mẹ vợ ngồi ghế sau. Và đương nhiên những người phụ nữ không để cho anh chàng tội nghiệp được yên.
Mẹ vợ: Con chạy nhanh quá đấy!
Vợ: Vượt về bên trái chứ!
Sau vài lần bị ra lệnh kiểu như thế, anh chàng hết sức chịu đựng quay sang mắng vợ:
- Thế hôm nay ai đang lái xe đây - cô hay mẹ cô?
*** Lư luận
Một tạp chí của Mỹ mở một cuộc thi trả lời câu hỏi.
Câu hỏi họ đưa ra là: Có bốn người, một kĩ sư, một bác sĩ, một vận động viên và một hoa hậu cùng trên một khinh khí cầu, nếu như khinh khí cầu đó bị hỏng cần bỏ đi một người để có thể bay tiếp th́ cần bỏ ai?
Giải nhất đă được trao cho một em bé 6 tuổi với câu trả lời: Cần bỏ người nặng nhất trong số đó.
Trích NS.net
|
|
Toi???
guest
REF: 158419
04/19/2007
|
Cuối tuần vui vẻ...
* Trước tiên,TL muốn gửi lời thăm đến anh Voodanh.
Anh chuẩn bị cho chuyến du lịch xa, sắp xếp công việc nên bận rộn nhiều phải không anh? Em không thấy anh vào VS, anh rủ rê cả CGX19 của em đi đâu luôn rồi...Hihi...
Em đang cảm giác nao nao (vui lắm)để chuẩn bị đón người bạn thân từ nơi xa đến chơi mà quên cả thị trường đang "down" mặt khóc, mặt cười đây này! :):):)...Hihi...
** Gửi một chút tâm t́nh, hai câu chuyện vui đến bạn bè, đến anh Đăng Sơn và PC.
1/ Tại sao Toi??? lấy nick là như vậy?
Ḿnh thường tự đặt nhiều câu hỏi, thường hay cắt cớ mọi người, thường hay hỏi khó cho bạn đọc...Hỏi nhiều quá nên đặt dấu "???" để đơn giản cái nick.
Cũng có khi chỉ v́ "nick lạ" mà bạn đến với trang này để rồi bạn càng đọc, càng thích, càng hứng thú, càng nhiều ư kiến. Rồi bạn nhớ và ấn tượng để khi buồn dạo VS, bạn muốn thăm bài viết của tôi, dù cho đọc xem có tin ǵ mới.Rồi bạn tự phán sau màn h́nh máy tính..."nhàm, chán, lăng xẹt" hay ...bạn cười thật tươi v́ t́m được niềm vui nho nhỏ cho riêng ḿnh.
Thế là Toi??? đă thành công. Chỉ thế thôi!
C̣n cụ thể bạn muốn rơ Toi??? là ai, đọc hết bài viết trang này rồi t́m kiếm ở các trang khác...xâu chuỗi tất cả th́ bạn sẽ biết ḿnh. Trả lời ngay th́ đơn giản quá...Ḿnh thích tṛ chơi trốn t́m hơn.
2/ Viết nhiều, suy nghĩ nhiều nhưng khi quyết định hay t́m câu trả lời cho riêng ḿnh (rút kinh nghiệm từ bài học cách đây 03 năm)..."Nh́n mọi việc đơn giản thôi".
Câu chuyện vui vừa kể cũng có ư như vậy.
(Lại phải ngẫm nghĩ rồi đấy! nếu không chỉ nghĩ ngay là một câu chuyện cười...Khổ cho cái đầu hay "liên tưởng" của tôi)
V́ thế,qua trang viết này, ḿnh mong bạn đọc xem xong rồi quên...suy nghĩ "theo" chỉ tổ cho đầu thêm mệt v́ những chuyện của người đời.Để rồi bạn chống già như tôi!...Hihi...
Đọc cho vui, dạo VS t́m bạn bè để thấy đời thêm yêu...như câu chuyện phố forum của anh GT và monalisasmiles nhé.
3/Trả lời tiếp câu hỏi thắc mắc của PC:
"Không ai có thể xúc phạm hay làm tổn hại đến danh dự của bạn trừ khi bạn để cho họ làm như vậy.
.........................................................
Trường đời không có những thất bại, mà chỉ có những bài học đắc giá mà thôi".
Đơn giản mà bạn PC "Hai mặt của một vấn đề và cách nh́n sự việc đó ra sao". Tôi trích v́ tôi thích và nghiệm ra trong chính cuộc sống của ḿnh nên gửi đến mọi người.
Nếu bạn đă không hiểu, ḿnh nghĩ bạn cũng không nên suy nghĩ hay biết thêm làm ǵ cho mệt cái đầu.
4/Cho phép Toi??? được "miễn b́nh, ư kiến" tṛ chuyện giữa bạn và anh Đăng Sơn về chuyện ghét mặt nạ hay cách nh́n sự việc ǵ ǵ đấy...V́ ở các bài viết của bạn bè chúng ta đă nói nhiều, c̣n việc bạn đọc, hiểu, ngộ ra hay không và mức độ như thế nào là tuỳ bạn.
Rất vui được đón tiếp các bạn tham gia.
20-04-2007
|
|
Toi???
guest
REF: 158420
04/19/2007
|
Cuối tuần vui vẻ...
* Trước tiên,TL muốn gửi lời thăm đến anh Voodanh.
Anh chuẩn bị cho chuyến du lịch xa, sắp xếp công việc nên bận rộn nhiều phải không anh? Em không thấy anh vào VS, anh rủ rê cả CGX19 của em đi đâu luôn rồi...Hihi...
Em đang cảm giác nao nao (vui lắm)để chuẩn bị đón người bạn thân từ nơi xa đến chơi mà quên cả thị trường đang "down" mặt khóc, mặt cười đây này! :):):)...Hihi...
** Gửi một chút tâm t́nh, hai câu chuyện vui đến bạn bè, đến anh Đăng Sơn và PC.
1/ Tại sao Toi??? lấy nick là như vậy?
Ḿnh thường tự đặt nhiều câu hỏi, thường hay cắt cớ mọi người, thường hay hỏi khó cho bạn đọc...Hỏi nhiều quá nên đặt dấu "???" để đơn giản cái nick.
Cũng có khi chỉ v́ "nick lạ" mà bạn đến với trang này để rồi bạn càng đọc, càng thích, càng hứng thú, càng nhiều ư kiến. Rồi bạn nhớ và ấn tượng để khi buồn dạo VS, bạn muốn thăm bài viết của tôi, dù cho đọc xem có tin ǵ mới.Rồi bạn tự phán sau màn h́nh máy tính..."nhàm, chán, lăng xẹt" hay ...bạn cười thật tươi v́ t́m được niềm vui nho nhỏ cho riêng ḿnh.
Thế là Toi??? đă thành công. Chỉ thế thôi!
C̣n cụ thể bạn muốn rơ Toi??? là ai, đọc hết bài viết trang này rồi t́m kiếm ở các trang khác...xâu chuỗi tất cả th́ bạn sẽ biết ḿnh. Trả lời ngay th́ đơn giản quá...Ḿnh thích tṛ chơi trốn t́m hơn.
2/ Viết nhiều, suy nghĩ nhiều nhưng khi quyết định hay t́m câu trả lời cho riêng ḿnh (rút kinh nghiệm từ bài học cách đây 03 năm)..."Nh́n mọi việc đơn giản thôi".
Câu chuyện vui vừa kể cũng có ư như vậy.
(Lại phải ngẫm nghĩ rồi đấy! nếu không chỉ nghĩ ngay là một câu chuyện cười...Khổ cho cái đầu hay "liên tưởng" của tôi)
V́ thế,qua trang viết này, ḿnh mong bạn đọc xem xong rồi quên...suy nghĩ "theo" chỉ tổ cho đầu thêm mệt v́ những chuyện của người đời.Để rồi bạn chống già như tôi!...Hihi...
Đọc cho vui, dạo VS t́m bạn bè để thấy đời thêm yêu...như câu chuyện phố forum của anh GT và monalisasmiles nhé.
3/Trả lời tiếp câu hỏi thắc mắc của PC:
"Không ai có thể xúc phạm hay làm tổn hại đến danh dự của bạn trừ khi bạn để cho họ làm như vậy.
.........................................................
Trường đời không có những thất bại, mà chỉ có những bài học đắc giá mà thôi".
Đơn giản mà bạn PC "Hai mặt của một vấn đề và cách nh́n sự việc đó ra sao". Tôi trích v́ tôi thích và nghiệm ra trong chính cuộc sống của ḿnh nên gửi đến mọi người.
Nếu bạn đă không hiểu, ḿnh nghĩ bạn cũng không nên suy nghĩ hay biết thêm làm ǵ cho mệt cái đầu.
4/Cho phép Toi??? được "miễn b́nh, ư kiến" tṛ chuyện giữa bạn và anh Đăng Sơn về chuyện ghét mặt nạ hay cách nh́n sự việc ǵ ǵ đấy...V́ ở các bài viết của bạn bè chúng ta đă nói nhiều, c̣n việc bạn đọc, hiểu, ngộ ra hay không và mức độ như thế nào là tuỳ bạn.
Rất vui được đón tiếp các bạn tham gia.
20-04-2007
|
|
monalisasmiles
member
REF: 159376
04/22/2007
|
Trính:
Về đoạn này PC không hiểu ǵ hết:
"Không ai có thể xúc phạm hay làm tổn hại đến danh dự của bạn trừ khi bạn để cho họ làm như vậy. Một trong những nguyên tắc vàng dẫn đến hạnh phúc và thành công vượt bậc là cách thức mà bạn diễn dịch các sự kiện bày ra trước mắt bạn. Những người thành công là những "phiên dịch viên" bậc thầy. Họ diễn dịch các sự kiện tiêu cực thành các thách thức có tác động tích cực giúp họ trưởng thành hơn và thậm chí đạt đến vị trí cao hơn của nấc thang thành công. Không có những trải nghiệm tiêu cực, chỉ có những trải nghiệm giúp bạn trưởng thành và tôi luyện ư chí để có thể vươn lên tầm cao mới. Trường đời không có những thất bại, mà chỉ có những bài học đắt giá mà thôi."
Có lẽ có những trải nghiệm mà mỗi người trải qua mới thấy hết ư nghĩa của nó, và có thể là một trải nghiệm mà Chị TL muốn chia sẻ với các bạn bè ở xa hoặc nhắn nhủ tới ai đó, khỏi cần nghĩ mệt óc bạn ạ.
Tham gia DD cũng theo nguyên tắc vui là chính thôi mà bạn hiểu hết e hơi bị khó.
@chị TL, cố lên chị,mấy ngày nay em bận không viết được!
|
|
Toi???
guest
REF: 159450
04/22/2007
|
Cười dzui.........hihi...haha...hihi...
(Đang cố cười đấy...nhưng hôm nay là một ngày chẳng dễ chịu chút nào đối với tôi...tiếng thở dài nảo ḷng mà con thằn lằn trên tường nghe cũng buồn, chắt lưỡi theo...)
***************************
Sao Eva ngu thế?
Một hôm, ăn trái cấm xong, Adam ngồi đần mặt ngẫm nghĩ về đàn ông và đàn bà, rồi buột miệng hỏi Chúa trời:
- Chúa ơi, tại sao trái cấm lại tuyệt mỹ và mềm mại thế nhỉ?
- Ta làm như thế để con thích ăn hàng ngày.
- Chúa ơi, ăn ngon thế sao Người không tạo cho con vài trái khác nhau?
- Ta làm như thế để con chỉ ăn măi một trái.
- Thế tại sao Người không ban cho trái cấm một ít tư duy? Người biết là con không ưa sự ngốc nghếch cơ mà?
- Ta biết, nhưng ta phải làm như thế là để "nó" chấp nhận con đấy.
CT.com
|
|
Toi???
guest
REF: 159455
04/22/2007
|
LẤY VỢ HAY ĐI TÙ CŨNG THẾ CẢ THÔI!
Gửi ông!
Tôi vừa nhận được thiệp mời cưới của ông cách đây 2 phút. Thế là tôi sắp toi vài lít, c̣n ông sắp toi cả cuộc đời...
Giờ này tôi có khuyên nhủ chắc cũng không nhằm nḥ ǵ, bởi khi ông trao nhẫn cưới cho vợ ông cũng có nghĩa là vợ ông đă xỏ nhẫn cưới vào... mũi ông
(Đấy, chúng ta luôn thua từ khi trọng tài thổi c̣i bắt đầu hiệp đấu).
Chỗ bạn bè, tôi muốn ông chuẩn bị tinh thần để hiểu hai từ khác âm nhưng đồng nghĩa: “lấy vợ” và “đi tù”.
Mụ vợ tôi (thư này dành riêng cho ông nên tôi gọi như vậy, nếu mụ ấy biết th́ tôi từ án treo chuyển vào trại, từ 6 tháng chuyển sang chung thân, từ chung thân đến tử h́nh... mong ông giữ mồm, giữ miệng cho), mụ vợ ông và các mụ vợ trên đời tuy không cùng cha, cùng mẹ nhưng đều giống nhau bởi ḍng máu chiếm hữu lúc nào cũng chảy rần rật.
Mụ ấy đổ đồng t́nh yêu và sự chiếm hữu. Cái thân xác này, mụ chiếm hữu đă đành, nhưng cái khoảng thời gian bé tí tẹo vênh ra vào giữa giờ ăn trưa cũng bị mụ kiểm soát chặt chẽ. Giờ trưa nghỉ ngơi tí chút, Yahoo Messenger phải vàng khè, thi thoảng mụ x́-pam một cái. Không thấy th́ mụ gọi điện thoại, gọi bàn, di động, không được th́ mụ gọi cho đồng nghiệp. Ông có tin không, 8 năm nay, chưa bao giờ tôi thoát khỏi tầm mắt mụ. Mụ gọi thế là yêu, là quan tâm, lo lắng...
Mỗi lần thông báo đi công tác là tôi phải lấy tinh thần, mở miệng như người có lỗi và y rằng mặt mụ dài như cái bơm. Mụ buồn v́ không có chồng trong 2,3 ngày, c̣n tôi như mở cờ trong bụng v́ không “bị” yêu thương, lo lắng ít nhất trong 48 giờ.
Mụ thuê ô-sin để trông con, c̣n mụ rảnh rang để... trông tôi.
Năm th́ mười hoạ mụ mới cấp cho cái “quota” được đi bù khú với đám bạn... 10 năm không gặp. Mà đám bạn đó, ai, ở đâu, làm ǵ, điện thoại bi nhiêu... mụ đều lưu trong bộ nhớ phi thường mà đôi khi tôi nghĩ người trần không mấy ai có. Và suốt cái buổi nhậu hiếm hoi ấy mụ cứ réo rắt gọi. Nghe ồn ào th́ mụ hỏi: “Tại sao ồn thế, có phải nhậu xong rồi rậm rật đi karaoke bàn tay vàng?”, im lặng th́ mụ dán tai vào, rít lên: “Tại sao yên tĩnh, có phải rửng mỡ ṃ vào nhà nghỉ?”. Nếu đêm đó tôi mà về muộn th́ quả là thảm kịch. Biết ḿnh có lỗi, tôi rón rén bước vào nhà, vén màn thất kinh khi thấy mụ tóc tai dựng đứng, mắt thâm quầng, ngồi nh́n trừng trừng lên trần nhà (sau này tôi mới biết mụ quả là cao tay, mụ vẫn ngủ, ngáy ngon lành, nhưng khi nghe tiếng kẹt cửa, mụ ngồi phắt dậy, xơa cho tóc tai dựng ngược, quệt tí phấn mắt màu ch́ vào quanh mắt, rồi ngồi chờ chồng như thể từ kiếp trước). Cho dù, có mệt ră rời v́ bia rượu, tôi vẫn cố gắng trả đủ bài v́ đó là phép thử của mụ. Vậy mà sáng sau, chưa kịp hồi sức, đă nghe thấy tiếng mụ cha chả, xoong nồi xủng xoảng, mụ quát chó, chửi mèo, đánh con chí chóe...
Và tôi, cố lết tấm thân xác bèo nhèo - 8 năm trước c̣n lịch lăm, hào hoa nhất lớp (ông biết mà) - dắt xe ra khỏi cửa, đứa lớn ngồi sau, đứa bé ngồi trước (mà vẫn tḥ tay cấu nhau), khăn bịt mặt, nón trùm đầu, sữa, cặp sách... lôi thôi như dân tị nạn.
Than ôi, làm người đă khổ, làm chồng c̣n khổ hơn gấp bội!!!
Đôi khi (nhất là khi tôi nộp cho mụ một cục tiền), mụ cũng nới chút đỉnh cho tôi “thở”, nhưng cũng chỉ là “thở hắt”, nhất quyết không cho “thở dài”.
Về nhà, nếu tắt điện thoại th́ mụ tra: “Sợ em nào gọi hay sao mà tắt”, nhưng cứ có điện thoại gọi đến là tôi giật ḿnh thon thót. Không nghe cũng chết mà nghe th́ con người mất hết văn minh, lịch sự. Tôi phải nói thật to, càng ông ổng càng tốt, càng thô bạo (mày, tao, ông, tôi) càng tốt, đi lại thật hoành tráng, vung chân, vung tay dù có khi đầu dây bên kia chỉ hỏi mỗi câu: tài liệu để đâu? Nếu tôi nói nhỏ th́ mụ sẽ cho là có vấn đề, mụ sẽ khảo, sẽ tra cả đêm cho ra vấn đề... v́ sao nói nhỏ.
Thực ra mụ (và các mụ) lo hơi thừa, thân thủ phi phàm như các mụ th́ tôi (và chúng ta) là vỏ quưt chứ có là vỏ dừa mụ đâm cũng thủng.
Ông có biết, khi về nhà bộ mặt của lũ chúng ta phải thế nào các mụ mới hài ḷng không? Câu hỏi không bao giờ có đáp án, bởi:
Nếu ông cáu gắt: Mụ cho là ông có bồ ruồng rẫy vợ con.
Ông vui vẻ: Mụ cho là ông có bồ nên phởn phơ, hứng chí.
Ông chu đáo: Mụ cho là ông có bồ nên thấy cắn rứt, hối hận.
Nói chung, trong mắt các mụ vợ tự cho ḿnh là Sơ-lốc Hôm, kiểu ǵ ông cũng “phải” có bồ.
Mụ xấu cũng bảo tại chồng, già cũng bảo tại chồng (thời gian mụ dành để quản thúc đâu có chịu vào sa-lông làm đẹp bao giờ). Tuần rồi, xem chung kết hoa hậu, tôi toàn nh́n... ngón chân cái, thi thoảng mới dám liếc trộm mấy em. Triết lư cơm-phở luôn đóng đinh trong đầu mụ, mà mụ đâu có biết cơm có thể ăn cơm nguội hoặc chiên, chứ phở có ai ăn nguội hay chiên bao giờ. Cơm dù không ngon nhưng ngày nào người ta cũng có thể ăn, c̣n phở th́ ai có thể xơi triền miên.
Nói chung, lấy vợ là đi tù, đó là chân lư (dù rằng ông vẫn một ḷng yêu quản giáo). Ông cứ chuẩn bị tinh thần đi, cái gia đ́nh lư tưởng mà ông mơ ước rồi sẽ thành cái cối xay 1 chức năng, xay hết mọi ước mơ trai trẻ thành món sinh tố bèo nhèo.
Hôm nay, tôi có hẳn 1h tự do, dĩ nhiên tôi phải nói dối mụ, phải huy động bạn đồng nghiệp, phải lạy lục em lễ tân để lỡ mụ có kiểm tra. Nhưng tôi mất 25 phút viết thư cho ông, c̣n 35 phút nữa tôi phải đi lai rai cốc bia với bạn bè trước khi... chui về lồng.
Giờ này năm sau, nếu ông quá bức xúc, cứ đến tôi, tôi chỉ cho ông cách khởi nghĩa mà không bị d́m vào bể máu.
Tôi đi đây. Không, tôi bắt đầu khởi nghĩa đây. Cũng phải chọn quán bia gần gần, v́ c̣n cái đồng hồ công tơ mét nữa chứ...
Chào ông,
Mr. Lịch Lăm
Trích TCĐ.com
|
|
Toi???
guest
REF: 159467
04/22/2007
|
MỖI BÀ VỢ BẰNG BA CẢNH SÁT ???
Đàn ông là người nhóm lửa, đàn bà là người giữ lửa. Tôi không nhớ câu ấy có xuất xứ từ đâu nhưng càng ngẫm càng thấy phải.
Có điều, rất nhiều người trong chúng ta không (hoặc chưa) ngộ ra được điều ấy nên "tổ ấm" đă trở thành "tổ kiến lửa". Khi xảy ra sự cố, phần đông phụ nữ cảm thấy ḿnh bị đối xử tệ bạc, bất công, thiệt tḥi. Có lẽ cũng không phải là sai, nhưng cũng không hoàn toàn đúng. "Tiên trách kỷ..."
* Chị A, anh H là một cặp đẹp như mộng. Chị xinh đẹp, anh tài giỏi. Họ đă có một thời yêu nhau lăng mạn, rồi đám cưới tưng bừng, sau đó hai đứa con trai ra đời. Kinh tế gia đ́nh họ xưa cũng gian khó như mọi nhà, rồi dần dần đi lên, nay đă bề thế lắm. Người ngoài nh́n vào cứ bảo hạnh phúc thật là đủ đầy như trăng mười sáu (c̣n hơn cả trăng rằm nhé).
Ấy thế mà... Khổ thế, các cụ nói cấm có câu nào sai "Nằm trong chăn mới biết chăn ... không êm chẳng ấm". Anh H âm thầm ôm sầu khổ đă bao năm. Chỉ v́ chị A thuộc ṇi "sư tử, thứ thiệt. Chị đẹp, tự biết ḿnh đẹp, lại đảm nhà sạch cơm ngon chờ chồng mỗi ngày. Nhưng ngần ấy ưu thế mà vẫn ghen chồng dữ dội. Anh đi hội họp ở đâu chị cũng ngấm nguưt "Đi đàn đúm chứ họp hành cái ǵ! Họp nửa ngày th́ các ông chơi bời hai ba ngày". Anh đi làm về muộn mà không kịp báo là chị gọi đến cơ quan "truy nă", hỏi hết người này đến người kia, làm cho anh phát ngượng về cái tư cách dường như "kẻ đào tẩu” của ḿnh. Lâu dần, cả cơ quan anh biết máu "Chúa sơn lâm Hà Đông" của chị, có đi đâu họ lại t́m cách trưng "chứng cớ ngoại phạm" giúp anh: nói vài câu qua điện thoại lúc chị gọi đến kiểm tra hay kéo nhau về nhà anh nếu việc đột xuất. Anh nhận sự "chi viện" của đồng nghiệp mà ngấm ngầm sượng sùng.
Chưa hết, chị c̣n làm anh hoang mang, chẳng biết đường nào mà cư xử cho ổn. Bữa cơm nào anh mệt mỏi kém ăn th́ chị cật vấn "Hôm nay đi ăn "phở" đâu rồi mà bỏ cơm thế”? Gặp lúc anh ngon miệng chị lại sinh ngờ vực "Hôm nay vất vả với cô nào mà đói ghê thế? Ngày 8/3 hay những dịp kỷ niệm, anh về muộn, hay chậm mồm, chậm miệng chúc mừng, th́ chị dỗi "Có thèm để tâm đâu mà nhớ!!!", anh mà chu đáo, ân cần th́ chị lại nghi "Làm việc ǵ có lỗi với vợ hay sao mà tử tế thế để chuộc tội? Điện thoại di động của anh, chị thỉnh thoảng lại "mượn" để kiểm soát. Chị xét nét nhất là bản kê cước hàng tháng, cuộc gọi nào dài, tiền nhiều là chị tra xem số ấy của ai, ở đâu "Nói ǵ mà lâu thế? Tán tỉnh nhau hả"?
Lâu dần, vẫn biết được vợ yêu, vợ chăm mà anh H sinh chán nản. Anh bỏ di động để vợ thôi kiểm tra. Anh thường kiếu những cuộc vui nơi công sở để về nhà đúng giờ, không muốn ăn cũng cố đủ khẩu phần, mà có muốn ăn thêm cũng bớt miệng để vợ khỏi quy kết... Cho đến một ngày, anh gặp một đối tác làm ăn phái nữ. Chị không đẹp, không đảm bằng vợ anh, nhưng sắc sảo, hiểu biết, có duyên và quan trọng nhất là rất thông cảm với anh, tôn trọng anh. Thế là chuyện ǵ phải đến đă đến. Từ chỗ không bồ bịch ǵ mà cứ bị vợ nghi tối ngày, nay anh có bồ thật mặc dù vẫn đóng vai ông chồng “chỉn chu lương nộp đủ, tối ngủ ở nhà".
** Cũng "họ nhà Hoạn" như chị A, bà U lại dùng chiêu khác. Trời sinh ra bà nhan sắc "thường thường bậc trung mà lại lấy được ông chồng tài hoa, đẹp trai nên bà phải lo mà giữ rịt lấy. Bà khá khôn ngoan nên đă nghĩ ra cách thật "độc" là quyết không chịu học đi xe máy đế bắt ông đưa đón hàng ngày. Thế là lịch của ông phải phụ thuộc vào lịch của bà. Sáng ông phải đưa vợ đến cơ quan rồi mới đi làm việc của ḿnh. Chiều đón vợ về, ra cổng chợ đứng đợi bà mua thức ăn rồi đưa bà về nhà. Đôi khi buổi trưa bà cũng gọi ông đón về nhà hoặc đi ăn hoặc đèo đến nhà bạn bè. Tóm lại, ông thấy ḿnh giống... xế "xe ôm" đến măn đời của bà. Bạn bè có định bù khú hoặc thăm hỏi nhau một tư ông nài bà t́m phương tiện khác bà nhất quyết không chịu, đ̣i đi theo. Lâu ngày ông thấy như bị giam lỏng, dù là trong ṿng tay của vợ th́ vẫn bí bách lắm. Hậu quả là những dịp "xổ lồng" đi công tác ngoại tỉnh, ông ăn nhậu và chơi "tới bến".
*** Cô L cũng là một bậc "nữ lưu tài trí” trong việc quản chồng. Cô tư duy hơi khác hai đàn chị kể trên nên chủ trương "thả rông" mà chỉ quản ví. Lập luận của L là: gái chỉ mê tiền của các ông thôi. Ví mà nhẵn nhụi th́ có "thả” đến đâu cũng chả đứa nào theo. Nói là làm, L theo dơi và thu vén mọi khoản thu nhập của chồng. Hai vợ chồng cùng ở một cơ quan (tuy khác đơn vị) nên cô có điều kiện "soi" chồng về kinh tế. Hôm nào anh chồng về muộn, khoản lương vừa lĩnh hơi hao một tẹo v́ vài cốc bia đăi bạn là cô cằn nhằn, "cấm vận”. Ngoài những khoản thu nhập cố định L c̣n sát sao cả những cuộc chồng đi hội họp mà cô cho là có phong bao. Cô không bao giờ để ví của anh có quá 50.000 đồng. Thu vào hết như thế nhưng L đánh vần chữ "chi" một cách rất khó khăn, nhất là những khoản cho gia đ́nh bên nội. Chồng L phải giấu vợ, cặm cụi nhận một công tŕnh làm thêm để lấy tiền mua quà mừng thọ mẹ. Ngày nhận tiền thù lao, anh mua một chiếc ṿng vàng, định tâm tặng mẹ. Cái hộp nữ trang giấu trong cặp chưa kịp nóng đă bị L lục thấy. Cô tịch thu luôn và tra hỏi hết một tuần về nguồn gốc và mục đích của chiếc ṿng.
Những bà, những chị quản lư chồng kiểu ấy thường giải thích nhân danh t́nh yêu - một lư do thật là cao cả. Họ cũng yêu chồng thực. Nhưng họ đă biến cuộc sống của người ḿnh yêu thành những tháng ngày khổ sở.
Có ông chồng làm ngành Công an đă định nghĩa mang đậm màu sắc nghề nghiệp thế này: Mỗi bà vợ là cảnh sát kinh tế, cảnh sát trại giam và cảnh sát điều tra tổng hợp lại. Tất nhiên đấy là nói quá thôi.
===> Mỗi bà thường chỉ "hun đúc" được một phẩm chất: Cô L đúng là giống cảnh sát kinh tế. Bà U hệt cảnh sát trại giam. C̣n chị A th́ đích là cảnh sát điều tra. Nhưng chỉ một phẩm chất thôi th́ người chung sống với họ đă thấy quá sức chịu đựng. Và già néo đứt dây, các bà các chị tưởng buộc chồng thế là chặt ngờ đâu họ chỉ "giữ bóng", phần hồn (đôi khi cả phần xác) của các ông đă chạy theo bóng h́nh khác mất rồi!
Đàn ông là người nhóm lửa - rất quan trọng, nhưng đàn bà mới lănh trọng trách dài lâu - điều chỉnh hành vi, ǵn giữ cho ngọn lửa t́nh nghĩa đượm măi. Cuộc sống gia đ́nh thật khó, hỡi chị em.
HHNN.com
|
|
TranPhuongCa
guest
REF: 159477
04/23/2007
|
Chào các bạn,
Cảm ơn Tôi??? và monalisasmiles đă giải thích:
"Có lẽ có những trải nghiệm mà mỗi người trải qua mới thấy hết ư nghĩa của nó, và có thể là một trải nghiệm mà Chị TL muốn chia sẻ với các bạn bè ở xa hoặc nhắn nhủ tới ai đó, khỏi cần nghĩ mệt óc bạn ạ."
Quả thật thế, tuổi đời ḿnh không ít nhưng cũng chưa nhiều nên có những điều ai đó đă trải đă nghiệm ra đối với ḿnh là vượt quá sự hiểu biết. Vậy mới thấy tính ḿnh hay thắc mắc muốn hiểu nhiều điều :-)....
Tôi?? viết nhiều truyện cười chắc cũng có nhiều ư nghĩa đây,
khi rảnh PC sẽ đọc thử, cảm ơn nhé.
Tạm biệt các bạn, hẹn có dịp gặp lại
PC
|
|
dangsonfr
guest
REF: 159583
04/23/2007
|
Chào Bạn Toi ??? + TranphươngCac và các bạn trong chủ đề.
Thú thật tiếng cười của Toi ???? kinh hoàng quá !Cười có phải là một món quà của thượng đế ban cho loài người ?.C̣n thêm cái Buồn Cười nữa...Khi buồn quá,ngó mặt ḿnh trong gương, ta cũng cố gắng nở một nụ cười méo xệch...Hi hi...
Vừa đọc bài cuối của Toi??? xong.Không hài ḷng tí nào.
Đúng là Bạn kiếm chuyện .Các bậc phụ nữ sẽ kiếm hỏi tội bạn đấy.V́ nhiều lẽ...
Trước hết cho tôi gởi vài ḍng gây hấn với Mr Lịch Lăm đă.
Thưa Ông.
Đọc xong thư của ông gởi cho người bạn sắp đi lấy vợ.Đọc và lấy làm ân hận v́ đă đọc thư này.
Ông quả là người bạn không tử tế tí nào với những lời đe dọa nạn nhân và lời lẽ ông có nhiều chua cay,thống khổ.
Ông đă can đảm từ bỏ cuộc sống dộc thân để chui đầu vào rọ và ông rên rỉ,tả oán hết cỡ .....
Xin hỏi ông vài điều như sau :
- Ai bắt ông lên xe hoa về nhà vợ và xem ḿnh như đang ở trong tù ?
- Ai bắt ông yêu thương ra rít và chui vào rọ để thỏa măn cái t́nh yêu tội nghiệp của ông ?
Thế hóa ra,từ lúc lấy vợ,ông là người khổ nhất thế giới ?
- Có khi nào ông bị đau yếu,nằm chùm chăn rên hừ hừ và Mụ ấy đă cạo gió,giác hơi cho ông ?
- Ở cái tổ nhà tù ấy,mụ ấy có nấu cơm cho ông ăn không hay ông đảm đang ḅ vào bếp và tự biên ,tự diễn nấu ḿ gói ?
Nghe ông kể,tôi chẳng thấy tội nghiệp ông tí nào v́ ông cả gan dám gọi Nàng là Mụ.Thế trước khi lấy nàng,ông gọi nàng là ǵ ?
Tuy chưa thấy mặt ông,nhưng tôi cảm thấy ghét ông vô cùng.
Tôi mạn phép cố vấn ông điều này : Nếu không hạnh phúc và đủ sức yêu thương vợ nữa th́ ông hăy ly dị và bỏ của chạy lấy người.
Sau đó,xin ông hạ họa,b́nh tĩnh thời gian làm ông bớt đau,đỡ nhăn nhó để tấp yêu lại từ đầu,nhưng lần này hăy thử YÊU một gă đàn ông để thay đổi không khí.Lúc đó chắc ông sẽ có nhiều tự do bay nhảy,ăn nhậu thỏa thích...
Nhớ Báo cho chúngtôi biết kết quả nhé.
Chúc ông nhiều hạnh phúc và biết chấp nhận việc ḿnh làm.
Kư tên : Người ghét ông cay đắng.
(Đả đảo Ông )
PS : Nếu thật sự muốn thoát cảnh tù tội và thay đổi cuộc sống,tôi sẵn sàng cho ông mượn tôi ( làm chồng ) trong một tuần lễ .Lúc đó tôi sẽ cho ông nếm mùi đàn ông tính của tôi.
***
Đă viết xong thư rồi đấy, nhờ Bạn Toi ??? chuyển dùm và chúc ông bạn nọ b́nh tĩnh đi lấy vợ để cố gắng hoàn thành nghĩa vụ. Và tiện thể tay chân,mồm miệng đả đảo luôn bạn Toi??? cho tiện việc sổ sách.Là phái nữ,đúng ra Bạn phải bênh vực cho các bà chứ ? Đừng để bọn đàn ông hư đốn lộng như thế chứ. Coi chừng tôi giận cá chém thớt và ghét lây bạn nữa đấy.
Trong vài ngày nữa,Đăng Sơn sẽ soạn thảo hồ sơ để viết thêm vài điều ở '' Viết Để Làm Ǵ '' ,biết đâu sẽ lôi bạn vào cuộc và sẽ bút chiến với bạn đấy.
Nói th́ đễ nhưng làm chắc sẽ khó khăn lắm v́ tính ĐS rất ủy mị,nhiều ḷng từ bi bất thường với phái nữ ( những bông hoa biết nói ).
Chúc bạn vui và giàu ḷng hào hiệp.
|
|
Toi???
guest
REF: 159716
04/23/2007
|
Tặng bạn đọc trước bài thơ, Toi??? sẽ xuất hiện sau tṛ chuyện.
(Ḿnh có chút việc bận, chưa rảnh tay viết nhiều thật là nhiều... cho thắc mắc của bạn bè thân quen)...hihi
Hẹn sớm gặp lại :)
*********************
TRIẾT LƯ KHI YÊU
Chừng mực với mọi điều
Với t́nh yêu xin đừng chừng mực
Đă yêu th́ yêu như lửa đốt
Cây cành nào cũng phải cháy thành tro
Đă yêu th́ yêu như rượu bốc
Trên có trời, dưới đất, giữa hai ta
Đă yêu th́ yêu như ông bà
Tam tứ núi cũng trèo, ngũ lục sông cũng lội
Lên đ̣ sang ngang, vai mang khăn gói
Thương mẹ th́ thương, con cứ theo chồng
Đă yêu th́ yêu như Tiên Dung
Đẳng cấp sang hèn không bàn đến
Đă yêu th́ yêu như Mỵ Châu
Đầu dù rơi vẫn không sai lời hẹn
Đă yêu th́ yêu như Trương Chi
Thân dù tan, hồn lặn vào đáy chén ...
Nồng ấm thế ơi em thương mến
Rượu bốc trên môi, lửa rực trong tim
Nghe anh nói, ṿng tay em siết chặt
Đă yêu th́ quư nhất khoảng lặng im !
Tập thơ "Ngoảnh lại"-TN
*********************
Mỗi người một cách yêu (cũng như một cách sống).
Yêu như tác giả bài thơ "không có nghĩa" là cách yêu của TL, bạn đọc xem nhưng chớ có nghĩ nhiều, hiểu lầm.
Tội TL lắm nghen!
|
|
Toi???
guest
REF: 160096
04/24/2007
|
Cám ơn cuộc đời...Thật ra vẫn c̣n nhiều người đàn ông như anh Đăng Sơn - bảo vệ người phụ nữ, những bông hoa biết nói :) và là niềm mong ước của nhiều phụ nữ như chúng tôi.
Cuộc sống có người này người khác.
Khi đọc câu chuyện vui này, đầu tiên Toi??? cũng bật cười đấy...bởi câu từ châm biếm, một chút hóm hỉnh từ Mr Lịch Lăm đến 03 cảnh sát bất đắc dĩ "không làm việc nhưng vẫn được phong chức".
Lẽ ra, tôi là phụ nữ phải đứng về phe ḿnh như anh nói.
Thế nhưng, mong anh "đừng vội nóng, vội trách, vội ghét..." mà nghĩ vấn đề ở chiều hướng tích cực...sẽ thấy những thi vị của hạnh phúc gia đ́nh, chuyện ứng xử đời thường giữa vợ chồng thời nay (Tôi đang bàn ở Việt Nam).
Nó cũng đúng như thắc mắc PC chưa hiểu câu trích của Toi???.
Khi có người viết ra được câu chuyện, cũng có nghĩa ngoài đời cuộc sống thật cũng có những gia đ́nh như vậy. Đọc để nghĩ, để ứng xử người phụ nữ trong gia đ́nh làm sao khắc phục nhược của người khác để măi "Em là người đẹp suốt đời trong mắt anh" cho dù qua mọi hoàn cảnh, bao thời gian vẫn thế.
Hăy nghĩ "hướng mở" như thế những người phụ nữ của gia đ́nh sẽ thêm hạnh phúc và được yêu thương nhiều hơn nhé.
Thân mến,
25-04-2007
|
|
cafekho
member
REF: 160422
04/25/2007
|
Chào TL và mọi người...
À,đă có góp ư một chút nhưng cần sửa chữa lại bài viết...
(hẹn gặp lại các bạn sau ..)
Thân..
------
|
|
Toi???
guest
REF: 160700
04/26/2007
|
*** Hôm nay,tôi xin phép chen giữa câu chuyện hàng ngày của chúng ta.Muốn bộc bạch chút tâm sự của ḿnh mà không biết nói cùng ai, thôi th́ chia sẻ với tất cả bạn bè nơi đây như một niềm tự an ủi riêng ḿnh.
Toi??? bắt đầu cảm thấy bất ổn!
Hàng loạt câu hỏi đang đặt ra cho chính ḿnh rồi mâu thuẫn lại tiếp tục kéo theo.
Có lúc, tôi cảm thấy SỢ...Sợ một điều ǵ đó vô h́nh. Mà khi đă Sợ cũng có nghĩa là ḿnh đang mất đi sự tự tin của bản thân về điều ǵ đó, khía cạnh nào đó của bản thân trong cuộc sống (từ t́nh bạn, t́nh yêu, công việc, gia đ́nh ...và cả ngày mai).
Có lúc, tôi cảm thấy VÔ DỤNG...Ở cái độ tuổi bắt đầu có sự nghiệp trong tay nhưng rồi...tôi chẳng có ǵ ngoài cái gọi là "tồn tại hàng ngày" vẫn đảm bảo. Tôi muốn làm được nhiều điều hơn "cho kịp với thời gian" nhưng rồi khả năng hạn chế (khả năng ở đây khác vời năng lực, ư chí...xin phân biệt)và chấp nhận trong "tích tắc" nắm giữ hay buông.
Có lúc, bạn thắc mắc v́ sao tôi rảnh rỗi để nghĩ nhiều, dư thời gian để viết nhiều hay nhàn quá chỉ để muốn ...muốn những ước muốn mà "chẳng bao giờ chịu làm, chịu phấn đấu".
Buồn cười lắm phải không! Hôm nay, bạn đọc những suy nghĩ của một người như tôi (khác xa với câu chuyện hàng ngày vẫn gửi đến mọi người). Bởi v́, tôi cảm thấy ḿnh "đang" xa dần ,xa dần những ǵ ḿnh vốn có. H́nh như đó là một bước chuyển tiếp cuộc đời tôi (???).Lúc này, khi nói về số mệnh là quá sớm đối với một người trẻ như tôi nhưng ...linh cảm (hay cái gọi là giác quan thứ 6) làm cho tôi như đứng chơi vơi giữa ngă ba đường. Tuổi già đến là tất yếu nhưng có lẽ khi ấy muốn làm nhiều điều cho người xung quanh ḿnh cũng chẳng c̣n để mà làm. Nghĩ xa quá đấy!
*** Ḿnh vẫn thường hay nói với bạn: Hăy đơn giản cuộc sống hiện tại mỗi ngày (Mâu thuẫn chính trong cái tôi của tôi lại không chấp nhận an phận như vậy).
Rồi ai cũng phải đến cái đích chung của số mệnh nhưng bước đi chẳng ai giống ai. Ngẫu nhiên tôi mong ... mong lắm một điểm tựa tinh thần. Bằng cách nào đó hay ai đó hay một việc làm ǵ đó nhưng ngày hôm nay tôi đă có các bạn bên cạnh để tôi được trải ḷng ḿnh, được ai đó đọc và cảm nhận bày tỏ suy nghĩ chung đă là niềm vui ngày hôm nay đến với tôi.
Xin thưa với các bạn, tôi đến với diễn đàn này bằng suy nghĩ,bằng chính tính cách của riêng ḿnh, không ảo chỉ có điều vẫn là guest, một cái nick Toi??? hay TL.
Cám ơn các bạn...rất nhiều, v́ tất cả những ǵ đă dành cho tôi.
27-04-2007
|
|
TranPhuongCac
guest
REF: 160803
04/27/2007
|
Tôi??? hôm nay hơi bi quan đó nhe, hăy vui lên v́ cuộc sống vẫn c̣n nhiều niềm vui, bạn ạ
Hẹn gặp
PC
|
|
TranPhuongCac
guest
REF: 160809
04/27/2007
|
Chào Tôi???
Hôm nay PC cũng không khỏe lắm, đêm mất ngủ và ḷng th́ rối bời, cảm giác như sắp đánh mất một người bạn vậy. Tôi??? ơi, có thể giúp PC được không?
PC
|
|
TranPhuongCac
guest
REF: 160857
04/27/2007
|
Lại chào Tôi??? lần nữa,
Có lẽ PC đă đoán ra lời nhắn nhủ của Tôi??? rồi, sẽ đề pḥng, cảm ơn luôn lời khen ngợi :-)
(PC kính nể bạn lắm đó nhe).
Giờ thấy khỏe hơn một chút rồi, chúc cuối tuần vui vẻ tới các bạn.
PC
|
|
monalisasmiles
member
REF: 161145
04/27/2007
|
Hi chị TL, Hi all....
Hic! Bận mải nên lâu quá em không vào đây được!
Mọi người toàn thấy nói chuyện khô khan nhức cái đầu quá v́ thế ai thấy không vui hay nhí nhố như em th́ relax bằng cách đọc thơ t́nh nhé!:-). Mà này chị TL ơi, em thích mang thơ lên, có kèm theo một chút tâm sự th́ thấy thích hơn, đọc thấy "cảm" hơn nhiều, vậy nghen!
Thú thật em không thích thơ, và rất ít đọc ( hay hầu như không đọc) nhưng nữ thi sĩ Ônga Bécgôn là một ngoại lệ đó, giản dị mà không kém phần nồng nàn nữ tính
Em bắt đầu nha:
Bài thứ nhất:
Có ai mà chẳng ít nhất một lần ...
LOANH QUANH CHO NHỮNG NHỚ THƯƠNG
Em loanh quanh trong những nhớ thương
Kiếm t́m em
T́m anh...
Hay điều ǵ chẳng rơ
Phía ngoài kia giọt mưa đang oà vỡ
Trên những ô cửa kính không màu
Em loanh quanh không biết sẽ về đâu
Những bước chân có điều ǵ ngăn lại
Không đến được phía cuối con đường
Nơi anh đứng đợi
Chỉ có những lặng im
Em loanh quanh lạc lối kiếm t́m
Hạnh phúc mong manh
Hay những điều hư ảo?
Sao ḷng em dông băo
Khi ngoài kia nắng đẹp biết bao nhiêu?
Em loanh quanh giữa ghét và yêu
Cố quên anh, em biết ḿnh đang nhớ
Có tiếng bước chân ngập ngừng ô cửa
Ngỡ anh về...
Sao có bóng người vội vă bước ra đi?
Bài thứ hai:
Có một bài thơ Việt Nam " Tôi đi t́m cái nửa của tôi..." khá hay.C̣n đây là tâm hồn của một người con gái được giăi bày...
EM ĐI T̀M ANH
Em đi t́m anh trên bán đảo Ban căng
Người chẳng thấy chỉ thấy trời im lặng
Một ḿnh em giữa màn đêm thanh vắng
Em đi t́m anh trên bán đảo Ban căng
Em trèo lên đỉnh núi cao Các pat
Nh́n theo anh xa vút biết về đâu
Chân anh đi xa lắc tận trời Âu
Ḍng nước mắt bỗng trào ra chua xót
Em lại đến Biển Đen xưa dào dạt
Theo ven bờ sóng vỗ triền miên
Buồn chao ơi! Gió làm em phiêu bạt
Thân cô đơn kinh khiếp cả trăng hiền
Ôi ḍng xanh th́ thầm sông Đanuyp
Có ǵ nằm sâu giữa ḍng sông
Mà ngàn năm sông cùng thôi một nhịp
Chỉ riêng em nhức nhối vết thương ḷng
Ôi trái đất rộng làm chi bát ngát
Cho loài người chia biên giới thế gian
Cho sa mạc thôi từng cơn băo cát
Cho t́nh em chưa bén đă lụi tàn
Ôi dân gian mấy ngh́n năm kiếp sống
Biết ǵ không quằn qoại một t́nh yêu
Anh có nghe trong gió cồn xao động
Em lang thang lạc lơng giữa trời chiều
Anh không biết hay anh không muốn biết
Sao tim anh tê lạnh cóng thờ ơ
Và giờ đây ái t́nh anh đă chết
Em vẫn mong, vẫn hy vọng, vẫn chờ
Em vẫn đến Biển Đen xưa dào dạt
Vẫn theo ḍng Đanuyp những đêm trăng
Vẫn trèo lên đỉnh núi cao Các Pat
Em đi t́m anh trên bán đảo Ban căng.
Ônga Bécgôn
Bài thứ ba:
Mùa thu ở Mátxcơva người ta thường treo những tấm biển trên các đại lộ, với ḍng chữ: "Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng". Tại sao?...
MÙA LÁ RỤNG
Những đàn sếu bay qua.
Sương mù và khói toả
Trên Mạc -tư - khoa lại đă thu rồi...
Bao khu vườn như lửa cháy sáng ngời
Ṿm lá sẫm ánh vàng lên rực rỡ
Những tấm biển treo dọc trên đại lộ
Nhắc những ai đi ngang
Dù đầy đủ lứa đôi,
Nhắc cả những ai đă cô độc trên đời
- Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng!
Ôi trái tim tôi, trái tim một ḿnh tôi
Đập hồi hộp giữa phố hè xa lạ
Buổi chiều kéo lang thang trong mưa giá
Khẽ rung lên khung cửa sổ sáng đèn
Ở đây tôi cần ai khi xuôi ngược một ḿnh
Tôi có thể yêu ai, ai làm tôi hạnh phúc?
- Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng!
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi!
Nếu không c̣n ǵ mơ ước nữa trong tôi
Th́ có nghĩa chẳng c̣n ǵ để mất.
Anh từng ở nơi đây, từng là người thân yêu nhất
Sao phút này làm người bạn cũng không.
Tôi chẳng hiểu v́ sao cứ ngùi ngẫm trong ḷng
Rằng tôi sẽ phải xa anh vĩnh viễn...
Anh - con người không vui, con người bất hạnh
Con người đi cô độc quá trên đời!
Thiếu cẩn trọng chăng, hay chỉ đáng nực cười?
Thôi hăy biết kiên tâm. Mọi điều đều phải đợi...
Dịu dàng quá, dịu dàng không chịu nổi
Cơn mưa th́ thầm lúc chia ly
Mưa tối sầm nhưng ấm áp nhường kia
Mưa run rẩy trong ánh chiều lấp loá...
Anh hăy vui lên dẫu con đường hai ngả
T́m hạnh phúc b́nh yên trong ấm áp cơn mưa...
Tôi ra ga, ḷng lặng lẽ như xưa
Một ḿnh với ḿnh thôi, không cần ai tiễn biệt
Tôi không biết nói cùng anh đến hết
Nhưng bây giờ c̣n phải nói ǵ thêm?
Cái ngơ nhỏ đă tràn ngập mưa đêm
Những tấm biển dọc đường càng thấy trống
- Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng.
Bài thứ tư:
Và có ai ngoái đầu lại quá khứ, nh́n ngày hôm qua với các đầy ắp kỷ niệm, để mà nhớ...Ngày xưa ơi, đừng buồn...
KHÔNG ĐỀ
Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ
Khúc hát ngây thơ một thời thiếu nữ
"Ngôi sao cháy bùng trên sông Neva
Và tiếng chim kêu những buổi chiều tà"
Năm tháng đắng cay hơn
Năm tháng ngọt ngào hơn
Em mới hiểu bây giờ anh có lư
Dù chuyện xa rồi. Anh đă xa cách thế
Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa
Lũ trẻ lớn lên lại hát theo ta
Lại nhắp vị ngọt ngào thủa trước
Vẫn sông Neva, chiều tà, ánh nước
Nhưng nghĩ cho cùng họ có lỗi đâu anh?
ÔNGA BÉCGÔN
Vũng Tàu một ngày mưa lang thang.
28/04/2007
------------------
Có ḍng sông t́m ra biển lớn ...qua ngàn bến không gặp được con đ̣ .
Có em đứng chờ bao đ̣an tàu trở lại ... Gặp ngàn người nhưng không phải là anh .
|
|
Giang_Thanh
guest
REF: 161579
04/29/2007
|
Chào TL!
Sinh hoạt thơ ca nhé v́ đang kẹt cứng ở một nơi xa lạ, không đi đâu được đành vào DĐ. Lại vừa làm một người bạn giận, khó thanh minh quá, chờ thôi....
Chịu khó đọc vài bài thơ, ít nhiều diễn tả được tâm trạng anh lúc này...
Thơ Nga:
CÔ BÉ VÀ CƠN MƯA
(Raxun Gamzator)
Cô bé đợi chờ cơn mưa
Một ngày thứ năm và một người sẽ đến
Người đó đến không? Tôi chẳng biết
Chỉ biết rằng cô bé cười tươi để rồi khóc trong đêm
Cô bé ngồi phía lan can
Một quán cà phê nhỏ
Tôi vẫn thường ngồi đó
Nh́n cô bé cười để dấu đi những giọt nước mắt tuôn rơi
Cô bé ơi, cô đừng khóc nhé
Cứ cười đi để góc nhỏ vẫn đầy hoa
Hăy dấu đi đừng cho ai biết nhé
Cho dù người đó vẫn măi xa ...
( Chép tặng riêng TL bài này nghe, anh lại phải thất hứa với em, ai ngờ...)
Thơ Pháp:
DƯỚI CẦU MIRABEAU
(GUILLAUME APOLLINAIRE)
Dưới cầu Mirabeau
Sông Seine thầm lặng chảy.
T́nh chúng ta đi măi
Vui với buồn theo nhau
Tôi có cần nhớ lại
Đêm mau tới,giờ mau qua
Ngày tháng đi,tôi ở lại.
Tay nắm tay nh́n nhau,
Đôi tay làm nhịp cầu,
Dưới nhịp cầu,nước chảy,
Nước chảy măi về đâu?
Đêm mau tới,giờ mau qua
Ngày tháng đi,tôi ở lại.
T́nh trôi đi như nước,
Như nước t́nh trôi đi.
Cuộc sống vẫn thầm th́.
Niềm tin sao mănh liệt!
Đêm mau tới,giờ mau qua
Ngày tháng đi,tôi ở lại.
Những ngày,những tuần qua
Những t́nh cũ,những ngày xa
Không bao giờ trở lại.
Dưới cầu Mirabeau,
Sông Seine thầm lặng chảy.
Đêm mau tới,giờ mau qua,
Ngày tháng đi,tôi ở lại!
Thơ Anh nhé:
MẶT TRỜI CỦA NHỮNG NGƯỜI KHÔNG NGỦ
(BAIRƠN)
Ôi mặt trời của những người không ngủ,
Ngôi sao buồn với ngh́n tia sáng nhỏ
Lung linh nhiều nhưng bất lực trước màn đêm
Đưa anh về với kỷ niệm ấm êm.
Và quá khứ như em đứng đó,
Hồi hộp cháy mà không lửa đỏ.
Bạn t́nh ơi,trông em gần mà xa
Em sáng nhiều,sao giá lạnh ḷng ta?
(Thái Bá Tân dịch)
Thơ Nga nữa :
GỬI NGƯỜI PHỤ NỮ
(R. Gamzatov.)
Hỡi người phụ nữ,
nếu có ngh́n đàn ông yêu em,
em có biết trong ngh́n người ấy,
có Rasul Gamzatov nữa mà.
C̣n nếu như chỉ có,
trăm đàn ông yêu em,
em hăy nhớ trong số trăm người đó,
nhất định Rasul Gamzatov có tên.
C̣n nếu nhu yêu em,
đàn ông chỉ c̣n một chục,
th́ Rasul Gamzatov,
đứng thứ bảy hay tám trong hàng.
Nếu đàn ông chỉ c̣n lại một người yêu em,
tôi xin thề - người đó không ai khác,
ngoài Rasul Gamzatov, em ơi.
C̣n nếu em đi cô đơn buồn tủi trên đời,
không ai yêu em nữa,
th́ có nghĩa ở một nơi nào đó,
trên núi cao, Gamzatov chết rồi ...
(Đoàn Minh Tuấn dịch)
CON ĐƯỜNG MÙA ĐÔNG
(A.Puskin)
Xuyên những làn sương gợn song
Mảnh trăng mờ ảo chiếu qua,
Buồn dải ánh vàng lai láng
Lên cánh đồng buồn dăng xa.
Trên đường mùa đông vắng vẻ
Cỗ xe tam mă băng đi
Nhạc ngựa đều đều nghe buồn tẻ
Đều đều khắc khoải ḷng quê.
Bài ca của người xà ích
Có ǵ phảng phất thân yêu:
Như niềm vui mừng khôn xiết
Như nỗi buồn nặng đ́u hiu.
Không một mái lều, ánh lửa…
Tuyết trắng và rừng bao la…
Chỉ những cột dài cây số
Bên đường sừng sững chào ta
Ôi, buồn đau, ôi cô lẻ…
Trở về với em ngày mai
Nhina, bên ḷ lửa đỏ
Ngắm em, ngắm măi không thôi.
Kim đồng hồ kêu tích tắc
Xoay đủ những ṿng nhịp nhàng,
Xua lũ người tẻ ngắt
Để ta bên nhau trong đêm.
Sầu lắm, Nhina, đường xa vắng,
Ngủ quên bác xà ích lặng im
Nhạc ngựa đều đều buông xa thẳm,
Sương mờ che lấp ánh trăng nghiêng.
(Dịch giả: Thuư Toàn)
|
|
Toi???
guest
REF: 162224
05/01/2007
|
Chào mọi người,
* Trước tiên,Toi??? thắc mắc v́ sao câu chuyện thú vị của anh cafekho đă post sao lại thu hồi? Anh lại "chơi phân biệt" với các bạn ở đây rồi đấy.
Vui mừng đón anh trở lại với TL nhé!
** PC này,
Mấy hôm nay, TL nghỉ Lễ không kịp tiếp bạn và trả lời tin.
Mọi chuyện của bạn đến ngày hôm nay chắc đă ổn.
Nếu bạn không chê,bạn cho tôi địa chỉ liên lạc sẽ tṛ chuyện được nhiều hơn.
*** Gửi một người bạn phương xa,
Cho TL được gửi chút nắng, chút gió, chút mưa Sài G̣n vẫn c̣n phản phất nơi đây đến bạn.
Có lẽ chữ DUYÊN đă đưa đẩy mọi chuyện!!!
Một ngày bên nhau là kỷ niệm đẹp để nhớ, để trân trọng khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng chân t́nh.
Có lẽ, TL sẽ không bao giờ quên khuôn mặt, cử chỉ, nụ cười, lời nói của người bạn này.
Hăy cứ đón nhận ngày mai bằng niềm tin và lạc quan để được ǵ hỡi bạn (?) ... Được chứ! Nhiều và nhiều hơn những ǵ bạn đă nghĩ và mong thế.
Thân mến,
02-05-2007
|
|
TranPhuongCac
guest
REF: 162318
05/02/2007
|
"Rồi ai cũng phải đến cái đích chung của số mệnh nhưng bước đi chẳng ai giống ai. Ngẫu nhiên tôi mong ... mong lắm một điểm tựa tinh thần. Bằng cách nào đó hay ai đó hay một việc làm ǵ đó nhưng ngày hôm nay tôi đă có các bạn bên cạnh để tôi được trải ḷng ḿnh, được ai đó đọc và cảm nhận bày tỏ suy nghĩ chung đă là niềm vui ngày hôm nay đến với tôi."
Tôi??? đă viết đúng những suy nghĩ mà PC cũng đă từng suy nghĩ, PC đôi khi cảm thấy rất cần một "điểm tựa tinh thần" hoặc "điểm tựa t́nh bạn đúng nghĩa" mà nơi đây PC chưa t́m thấy. Nếu quả thật Tôi??? nghĩ giống PC th́ ta có thể chia sẻ cùng nhau những suy nghĩ về cuộc sống, tại sao không, bạn nhỉ?
Email của PC là tranphuongcac@yahoo.it
Tạm biệt bạn
PC
|
|
Toi???
guest
REF: 162492
05/02/2007
|
Một ngày đi dạo hiệu sách chờ đón người bạn, Toi??? t́nh cờ đọc và muốn giới thiệu các bạn một cuốn sách.
"Siêu h́nh t́nh yêu, Siêu h́nh sự chết"
Là một cuốn sách nhỏ (rút ra từ tập Thế giới như là ư chí và biểu tượng) và được xem là kiệt tác triết học của Arthur Schopenhauer-Người Đức.
Bằng những lời lẽ dung dị, gần gũi hiếm thấy ở các triết gia, ông đi vào phân tích bản chất của t́nh yêu và cái chết, hai "đối tượng" vốn măi măi ám ảnh nhân loại nhưng cũng măi măi không ai có thể hiểu thấu và lư giải hết được sự "tồn tại" của chúng.
Điều thú vị là Arthur Schopenhauer c̣n muốn chỉ ra quy luật sinh tồn của con người qua lăng kính cuộc đời.
Có một chút ǵ đó hơi bi quan khi tác giả thể hiện sự ám ảnh của cái chết. Tuy nhiên, ngẫm kĩ Arthur Schopenhauer c̣n muốn khẳng định với chúng ta về khát khao mănh liệt của t́nh yêu và quyền muốn sống (Đó cũng là một cách nh́n vấn đề theo hướng tích cực)
"... Nếu giờ đây, ta nh́n sâu vào cái náo nhiệt của đời sống, ta thấy mọi con người bị giày ṿ bởi những đau khổ lo âu của kiếp sống này, ra sức thỏa măn các nhu cầu vô tận... để không mong mỏi ǵ hơn là bảo tồn cái kiếp sống cá nhân quằn quại trong một thời gian ngắn ngủi. Thế mà giữa cảnh hỗn loạn ấy, ta bắt gặp bốn mắt giao nhau đầy thèm muốn của đôi t́nh nhân. Nhưng tại sao lại phải nh́n trộm, sợ sệt, lén lút? - Bởi v́ đôi t́nh nhân kia là những kẻ phản bội thầm lén t́m cách lưu tồn tất cả cái khốn khổ mà nếu không có họ th́ tất cả phải chấm dứt; họ muốn ngăn cản không cho chúng dứt; cũng như các kẻ giống họ từng làm trước họ..." (trích từ tập sách).
Sách mang ngôn từ triết học nhiều, bạn nào đọc thấy khó hiểu, xin đừng thắc mắc với Toi??? nhé. Hihi...
|
|
TL
guest
REF: 162500
05/02/2007
|
TL muốn tâm t́nh đến một người bạn, người anh của ḿnh qua Thơ của Monalisasmiles và Giang-Thanh.
Em nói ít, mong anh hiểu nhiều hơn những ǵ đă viết.
* Sự đa cảm, bướng bỉnh và "bà cụ non" trong em đă bị anh bắt tẩy chăng? Ngạc nhiên nhưng em vẫn nở nụ cười vui v́ đă có ai đó hiểu và bắt nhịp được suy nghĩ của ḿnh.
Có ai mà chẳng ít nhất một lần ...
LOANH QUANH CHO NHỮNG NHỚ THƯƠNG
Em loanh quanh trong những nhớ thương
Kiếm t́m em
T́m anh...
Hay điều ǵ chẳng rơ
Em loanh quanh không biết sẽ về đâu
Em loanh quanh lạc lối kiếm t́m
Em loanh quanh giữa ghét và yêu
Cố quên anh, em biết ḿnh đang nhớ
Nhớ...Nhớ điều ǵ hỡi anh (!)
Lẫn lộn mọi thứ, mọi cảm xúc trong em ngày nào đó, ai giúp em hoá giải điều này...Anh?
** Để một lúc nào đó, thời gian xoa dịu tất cả.
Mọi sự đă đổi thay nhưng t́nh cảm có thay đổi?
KHÔNG ĐỀ
Em nhớ lại chuyện ngày quá khứ
Năm tháng đắng cay hơn
Năm tháng ngọt ngào hơn
Em mới hiểu bây giờ anh có lư
Dù chuyện xa rồi. Anh đă xa cách thế
Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa
Vẫn sông Neva, chiều tà, ánh nước
Nhưng nghĩ cho cùng họ có lỗi đâu anh?
EM ĐI T̀M ANH
Anh không biết hay anh không muốn biết
Sao "tim anh tê lạnh cóng thờ ơ"
Và giờ đây ái t́nh anh "đă chết"
Em vẫn mong, vẫn hy vọng, vẫn chờ.
Lời nhắn cho em, mọi chuyện hăy để yên như những ǵ nó cần phải vận động và phải đến, em không níu giữ những ǵ không thuộc về ḿnh.
Lời nhắn cho anh, những ǵ đă cố gắng,nâng niu và trân trọng, nó không thuộc về ḿnh... anh đừng níu giữ để cho ḷng được thảnh thơi.
*** Nhưng anh nên nghĩ lại "không ổn chút nào" khi mọi ḍng sông đều chảy, anh đứng lại để rồi bỏ rơi ḿnh nơi đâu?
DƯỚI CẦU MIRABEAU
Dưới cầu Mirabeau
Sông Seine thầm lặng chảy.
T́nh chúng ta đi măi
Vui với buồn theo nhau
Tôi có cần nhớ lại
Đêm mau tới,giờ mau qua
Ngày tháng đi,tôi ở lại (!!!)
**** Và sự sắp đặt không hẹn trước của DUYÊN.
CÔ BÉ VÀ CƠN MƯA
Cô bé đợi chờ cơn mưa
Một ngày "thứ năm" và một người sẽ đến
Người đó đến không? "Tôi" chẳng biết
Chỉ biết rằng cô bé cười tươi để rồi khóc trong đêm
Cô bé ngồi phía lan can
Một quán cà phê nhỏ
"Tôi" vẫn thường ngồi đó
Nh́n cô bé "cười để dấu đi những giọt nước mắt tuôn rơi"
Cô bé ơi, cô đừng khóc nhé
Cứ cười đi để góc nhỏ vẫn đầy hoa
"Hăy dấu đi đừng cho ai biết nhé
Cho dù người đó vẫn măi xa ..."
Đấy đấy...Anh nói đúng tâm trạng cho một người đến hay một người đă ra đi hả anh?
Cũng một ngày đấy, em tiễn một người và đón một người (!)
Mà cuộc sống th́ thường vẫn vậy.
***** Nhưng em vẫn tin, hy vọng cuộc đời này c̣n một nửa cho riêng ḿnh.
GỬI NGƯỜI PHỤ NỮ
C̣n nếu em đi cô đơn buồn tủi trên đời,
không ai yêu em nữa,
th́ có nghĩa ở một nơi nào đó,
trên núi cao, Gamzatov chết rồi ...
Đoạn kết này sẽ là không có. Những ǵ qua tầm tay, biết đâu là DUYÊN và nếu đó là PHẬN em càng nắm giữ...giữ cho riêng ḿnh.
Em ghê lắm! Chỉ muốn giữ trọn mà thôi.
******************************
Trở lại với tâm trang anh trai những ngày giữa ḷng phố Biển hay giữa cái ồn ào nào nhiệt Sài G̣n?
MÙA LÁ RỤNG
Ôi trái tim tôi, trái tim một ḿnh tôi
Đập hồi hộp giữa phố hè xa lạ
Buổi chiều kéo lang thang trong mưa giá
Khẽ rung lên khung cửa sổ sáng đèn
Ở đây tôi cần ai khi xuôi ngược một ḿnh
Tôi có thể yêu ai, ai làm tôi hạnh phúc?
- Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng!
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi!
Bồi hồi, bâng khuâng v́ anh nhớ chị?
Em không hờn lâu đâu chỉ là chút giận dỗi vô cớ v́ hẹn mà không gặp lại làm cho anh ḿnh khó xử đến thế sao?
Bài thơ MẶT TRỜI CỦA NHỮNG NGƯỜI KHÔNG NGỦ
CON ĐƯỜNG MÙA ĐÔNG
Trở về với em ngày mai
Nhina, bên ḷ lửa đỏ
Ngắm em, ngắm măi không thôi.
Kim đồng hồ kêu tích tắc
Xoay đủ những ṿng nhịp nhàng,
Xua lũ người tẻ ngắt
Để ta bên nhau trong đêm.
Sầu lắm, Nhina, đường xa vắng,
Ngủ quên bác xà ích lặng im
Nhạc ngựa đều đều buông xa thẳm,
Sương mờ che lấp ánh trăng nghiêng.
=> Lặp lại những ǵ em muốn (thói quen sinh tồn giữa muốn và ư chí của con người, nữa rồi đấy! Do nhiễm tư tưởng khi đọc tác phẩm Arthu Scho... Mong anh thông cảm).
Cám ơn anh, một người bạn-người anh chia cho tôi "một nửa nụ cười" khi vui và mang đến bất ngờ những khi tôi buồn.
Trái đất tṛn có ngày anh em ta lại gặp nhau. Một ngày vui và trọn vẹn v́ chứa đầy kỷ niệm đáng để lưu giữ dành cho ngày mai.
Cầu chúc anh mọi chuyện đều như ư nguyện của ḿnh.
Em gái của anh,
03-05-2007
|
|
monalisasmiles
member
REF: 162515
05/02/2007
|
Hi chị TL, hi all!
Hi hi hi...
Bữa trước dạo chơi ở Vũng Tàu, em thấy anh trai của chị TL đăm chiêu nh́n ra biển, em cũng đang có sẵn tâm trạng vô t́nh viết mấy bài thơ, không ngờ anh Giang Thanh hoạ lại và chị TL mang ra phân tích( Chắc tại mọi người hiểu nhau quá và nhạy cảm quá). Thế là chi mang gan ruột của ông anh em bị phơi bày ra cho cả thiên hạ xem mất rùi!
Thật ra cái t́nh của anh các anh chị dành cho nhau, vượt qua mọi khoảng cách không gian đến thăm nhau,(lâu lâu em thấy anh ấy không ghé vào đây nhưng anh chị vẫn liên hệ với nhau thường xuyên bên ngoài diễn đàn đó thôi) vậy là quư lắm rồi
Trở lại chuyện "Siêu h́nh học t́nh yêu" của A.Schopenhauer mà chi nhắc tới theo em biết th́ như thế này...
Lư giải về t́nh yêu: Đầu tiên, trong "Ba tiểu luận về t́nh yêu" S. Freud coi đời sống tâm sinh lư thậm chí cả đời sống tinh thần là bản năng tính dục quyết định. Không đồng ư với S.Freud , E.Form viết " Phân tâm học t́nh yêu" xây dựng một lư thuyết t́nh yêu dựa trên cơ sở sự hiện hữu của con người.( Theo ông t́nh yêu là sự cố gắng hợp nhất mà không xoá bỏ bản thân ḿnh của những cá nhân cảm nhận sự ly cách của phận người hi hi... có ai đă từng nói " Cô đơn là bản chất của con người...")
Sau nữa, coi trọng bản năng giới tính và coi đó là cơ sở của t́nh yêu, A.Schopenhauer viết "Siêu h́nh học t́nh yêu" lư giải t́nh yêu từ luận điểm triết học:
T́nh yêu được thể hiện bởi ư chí bảo toàn tôc loại.T́nh yêu tộc lại này lại thể hiện t́nh yêu cá thể, do đời sống cá thể là hữu hạn, nên để bảo vệ sự liên tục của tộc loại và sự bất tử của đời sống nên các cá thể phải phục tùng theo ư chí của tộc loại như một định luật tự nhiên.
Bởi vậy, mục đích của t́nh yêu không phải thoả măn t́nh cảm của hai kẻ yêu nhau mà c̣n là phương án ưu sinh để duy tŕ ṇi giống.T́nh yêu là hoá ra một tṛ chơi của con tạo một ảo hoá( maya) của thế giới hiện tượng!
Sau cùng, không đồng ư với S. Freud và nhất là A.Schopenhauer , V.Soloviev viết " Siêu lư t́nh yêu" xuất phát từ ư nghĩa triết học của t́nh yêu cho rằng t́nh yêu là sự hữu tính là phương thức để hoàn thiện con người và nhân loại trong quá tŕnh tiến hoá, như vậy t́nh yêu nâng con người lên ngang hàng với thần thánh. Như vậy, t́nh yêu qua mổ xẻ của các nhà tâm lư, phân tâm học bước từ lĩnh vực cá thể, sang quan hệ xă hội, quan hệ con người với thiên nhiên và vũ trụ.
Sơ qua vài ḍng, ngắm t́nh yêu ở nhiều góc độ có những khám phá bất ngờ và thú vị...
Cá nhân em thấy lư luận của S. Freud là thú vị nhất và thuyết của V.Soloviev có vẻ dễ chấp nhận nhất, hi hi..
Bữa trước, ở trong thành phố, thấy chị "khoe" cuốn " Lịch sự triết học" dày sụ, em và anh Voodanh đă định tặng chị cuốn " Phân tâm học t́nh yêu" nhưng mà rồi vội quá không đi ra nhà sách kịp. Để em gửi cho chị cả bộ (bốn cuốn) đọc mờ mắt luôn (vả lại quà bánh khi em và anh Voodanh vào do vội cũng chưa được hoành tránh lắm...hi hi )
Hôm nay em khoe bóng tí chút nhé, xin đừng hiểu nhầm!
Hà nội 03/05/2007
|
Page
1
2
3
4
5
6
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|