Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tâm sự của bạn >> CÓ BAO GIỜ BẠN TỰ HỎI ?

 Bấm vào đây để góp ư kiến

 Toi???
 guest

 ID 21651
 03/26/2007



CÓ BAO GIỜ BẠN TỰ HỎI ?
  Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Bất chợt giữa ḍng đời ngược xuôi, tôi giật ḿnh chợt hỏi: Tôi là ai?
Dù biết tôi cũng như các bạn, một người rất đỗi b́nh thường nhưng có lúc tự hỏi chính cái tôi của ḿnh: Bạn có b́nh thường trong cái gọi là đời thường?
Một lúc nào dó, giữa một con người hiện sinh trong cuộc đời này và một đám tang của người thân thương ra đi, tôi lại hỏi: Sống làm ǵ? Sẽ có ai đó nói với bạn rằng: Sống để trả nợ đời... và rồi con người lại trở về với cát bụi như lời hát của nhạc sĩ TRỊNH CÔNG SƠN. Một lư giải thuần tuư như một sự áp đặt(?) làm cho tôi vẫn cảm thấy không ổn trong biên độ mà người ta vẫn thường bảo là tạm chấp nhận được.
Đọc đến đây có lẽ sẽ có ai đó nói rằng: Tôi bất thường! Nhưng không, tôi rất b́nh thường (vẫn làm việc, sống tốt, kiếm tiền tốt, học tấp tốt, cuộc sống cũng như bao người... và vẫn tỉnh táo trong thế giới động này). Lạc trong nhịp sống hối hả này, bạn ơi có lúc tôi cảm thấy buồn lắm!tận trong sâu thẳm ḷng ḿnh, một cảm giác bất an nhưng không hề lư giải nỗi.

Nguyên tắc hay phá vỡ nguyên tắc sống của bản thân ḿnh? Sống sao cho đúng đây bạn để một ngày mai nh́n lại Cuộc đời vẫn mỉm cười cùng bạn và tôi???



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 Page  Previous Page  1  2  3  4  5 6 Xem tat ca - Xem Tung trang  

 monalisasmiles
 member

 REF: 172104
 05/28/2007

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
HI!
Trên diễn đàn mọi người vô ảnh, vô thanh mà gây cho ai đó chút suy nghĩ hay khó chịu cũng thấy ḿnh thật không phải...

Tâm sự với DS, CFK, TPC, LA và mấy bạn đă từng vào đây một chút nghen...

Thật ra chị TL mở ra trang này cũng muốn t́m một chỗ để cho bạn bè thân quen nói chuyện, tâm t́nh coi như một thú vui tinh thần chia sẻ chút suy nghĩ, thoáng bâng khuông, mang tặng nhau vài nụ cười vui vẻ...Nhưng độ này công việc của các anh chị đều quá bận, việc đời lôi cuốn quá nhiều nên chẳng thể chăm chút cho trang này thường xuyên, vậy nên bàn nhau đóng lại. Thật ra các anh chị ấy khác với Monalisa nhiều lắm, đă có thời gian gắn bó với NCD dài dài, có nhiều kỷ niệm đẹp ở đây và cũng có chút buồn...nên muốn ra ngoài dạo chơi cho thay đổi không khí. Sợ kỷ niệm một ngày thành gánh nặng cho tâm hồn thôi mà...

NCD (trước đây) không phân biệt Members hay Guest và dĩ nhiên ai ai cũng được chào đón, các bạn mới như LA tham gia trang này cũng vậy thôi! Dĩ nhiên khi giao lưu chúng ta mong t́m lấy chút vui, học hỏi tư kiến thức, chia sẻ chút thông cảm để t́m thấy ấm áp t́nh người lấy t́nh cảm làm trọng mà bỏ qua tuổi tác, giới tính, khoảng cách không gian..vv miễn sao ai ai cũng có chút vui vẻ và thoải mái. Mấy anh chị ấy không viết bài hay khuân vác về như Monalisa th́ LA và TPC vẫn có thể tṛ chuyện cùng nhau chứ?

Lư do cá nhân của các anh chị Monalisa nghĩ rằng chúng ta cũng thông cảm được đúng không?

Mến!

Monalisa 28/05/2007







 

 TranPhuongCac
 guest

 REF: 172125
 05/28/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào các bạn,

Nghe tin các anh chị định đóng topic này PC cũng buồn, nếu thật sự mục đích chúng ta đến đây để chia sẻ suy nghĩ cuộc sống với nhau, th́ v́ sao lại đóng? Nếu ai bận rộn ít thời gian th́ cũng c̣n các anh chị khác, anh Hai Đăng Sơn và PC mà, giờ lại có thêm LA nữa? Nếu t́nh bạn mà chúng ta đă gắn kết trong topic này vẫn c̣n th́ tại sao không nên tiếp tục nhỉ, PC chờ ư kiến của các anh chị đó nhe?

Thật ra PC đă t́m thấy được nhiều điều chia sẻ và an ủi từ các anh chị và TL, và bây giờ đọc bài của LA, PC rất xúc động, không ngờ vẫn có một người luôn hướng về ḿnh mà ḿnh không hay biết. Cảm ơn thật nhiều v́ LA đă có những lời nói đẹp dành cho PC. Trong cuộc sống, dù xa cách hay chỉ biết nhau qua NCD, PC vẫn tin rằng ta vẫn có thể chia sẻ cùng nhau mọi điều một cách b́nh đẳng, chân thành và thông hiểu nhau. Những lời LA dành cho PC quá đẹp, đọc mà cảm thấy hơi ngượng v́ không biết ḿnh có xứng đáng đến thế không? :-).... Dù sao cũng là một điều đẹp đẽ trong cuộc sống mà LA mang đến cho PC rồi đó.

Vậy PC chờ ư kiến mọi người nhé, nhất là của TL và anh Đăng Sơn đó, chúc các bạn vui vẻ và t́m thấy nhiều chia sẻ.

PC


 

 Toi???
 guest

 REF: 172439
 05/28/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
GIẤY CHỨNG NHẬN....NGƯỜI

Trên đoàn tàu, cô soát vé hết sức xinh đẹp cứ nh́n chằm chằm vào người đàn ông lớn tuổi áng chừng đi làm thuê, hạch sách: -Vé tàu!

Người đàn ông lớn tuổi lục khắp người từ trên xuống dưới một thôi một hồi, cuối cùng t́m thấy vé, nhưng cứ cầm trong tay không muốn ch́a ra.

Cô soát vé liếc nh́n vào tay anh, cười trách móc:

- Đây là vé trẻ em.

Người đàn ông đứng tuổi đỏ bằng mặt, nhỏ nhẹ đáp:

-Vé trẻ em chẳng phải ngang giá vé người tàn tật hay sao?

Giá vé trẻ em và người tàn tật đều bằng một nửa vé, đương nhiên cô soát vé biết. Cô nh́n kỹ người đàn ông một lúc rồi hỏi:

-Anh là người tàn tật?

-Vâng, tôi là người tàn tật.

-Vậy anh cho tôi xem giấy chứng nhận tàn tật.

Người đàn ông tỏ ra căng thẳng. Anh đáp:

-Tôi... không có giấy tờ. Khi mua vé cô bán vé bảo tôi đưa giấy chứng nhận tàn tật, không biết làm thế nào, tôi đă mua vé trẻ em

Cô soát vé cười gằn:

-Không có giấy chứng nhận tàn tật, làm sao chứng minh được anh là người tàn tật?

Người đàn ông đứng tuổi im lặng, khe khẽ tháo giầy, rồi vén ống quần lên - Anh chỉ c̣n một nửa bàn chân.

Cô soát vé liếc nh́n, bảo:

- Tôi cần xem chừng từ, tức là quyển sổ có in mấy chữ "Giấy chứng nhận tàn tật", có đóng con dấu bằng thép của Hội người tàn tật!

Người đàn ông đứng tuổi có khuôn mặt quả dưa đắng, giải thích:

- Tôi không có hộ khẩu của địa phương, người ta không cấp sổ tàn tật cho tôi. Hơn nữa, tôi làm việc trên công trường của tư nhân. Sau khi xảy ra sự cố ông chủ bỏ chạy, tôi cũng không có tiền đến bệnh viện giám định...

Trưởng tàu nghe tin, đến hỏi t́nh h́nh.

Người đàn ông đứng tuổi một lần nữa tŕnh bày với trưởng tàu, ḿnh là người tàn tật, đă mua một chiếc vé có giá trị bằng vé của người tàn tật ...

Trưởng tàu cũng hỏi:

- Giấy chứng nhận tàn tật của anh đâu?

Người đàn ông đứng tuổi trả lời anh không có giấy chứng nhận tàn tật, sau đó anh cho Trưởng tàu xem nửa bàn chân của ḿnh.

Trưởng tàu ngay đến nh́n cũng không thèm nh́n, cứ nhất quyết nói:

- Chúng tôi chỉ xem giấy chứng nhận, không xem người. Có giấy chứng nhận tàn tật chính là người tàn tật, có giấy chứng nhận tàn tật mới được hưởng chế độ ưu đăi vé người tàn tật. Anh mau mau mua vé bổ sung.

Người đứng tuổi bỗng thẫn thờ. Anh lục khắp lượt các túi trên người và hành lư, chỉ có bốn đồng, hoàn toàn không đủ mua vé bổ sung. Anh nhăn nhó và nói với trưởng tàu như khóc:

- Sau khi bàn chân tôi bị máy cán đứt một nửa, không bao giờ c̣n đi làm được nữa. Không có tiền, ngay đến về quê cũng không về nổi. Nửa vé này cũng do bà con đồng hương góp mỗi người một ít để mua giùm, xin ông mở lượng hải hà, giơ cao đánh khẽ, nương bàn tay cao quư, tha cho tôi.

Trưởng tàu nói kiên quyết:

- Không được.

Thừa dịp, cô soát vé nói với Trưởng tàu:

- Bắt anh ta lên đầu tàu xúc than, coi như làm lao động nghĩa vụ.

Nghĩ một lát, trưởng tàu đồng ư:

- Cũng được.

Một đồng chí lăo thành ngồi đối diện với người đàn ông đứng tuổi tỏ ra chướng tai gai mắt, đứng phắt lên nh́n chằm chằm vào mắt vị trưởng tàu, hỏi:

- Anh có phải đàn ông không?

Vị trưởng tàu không hiểu, hỏi lại:

- Chuyện này có liên quan ǵ đến tôi có là đàn ông hay không?

- Anh hăy trả lời tôi, anh có phải đàn ông hay không?

- Đương nhiên tôi là đàn ông!

- Anh dùng cái ǵ để chứng minh anh là đàn ông? Anh đưa giấy chứng nhận đàn ông của ḿnh cho mọi người xem xem?

Mọi người chung quanh cười rộ lên.

Thừ người ra một lát, vị truởng tàu nói:

- Một người đàn ông to lớn như tôi đang đứng đây, lẽ nào lại là đàn ông giả?

Đồng chí lăo thành lắc lắc đầu, nói:

- Tôi cũng giống anh chị, chỉ xem chứng từ, không xem người, có giấy chứng nhận đàn ông sẽ là đàn ông, không có giấy chứng nhận đàn ông không phải đàn ông.

Vị trưởng tàu tịt ngóp, ngay một lúc không biết ứng phó ra sao.

Cô soát vé đứng ra giải vây cho Trưởng tàu. Cô nói với đồng chí lăo thành:

- Tôi không phải đàn ông, có chuyện ǵ ông cứ nói với tôi.

Đồng chí lăo thành chỉ vào mặt chị ta, nói thẳng thừng:

- Cô hoàn toàn không phải người!

- Cô soát vé bỗng nổi cơn tam bành, nói the thé:

- Ông ăn nói sạch sẽ một chút. Tôi không là người th́ là ǵ?

Đồng chí lăo thành vẫn b́nh tĩnh, cười ranh mănh, ông nói:

Cô là người ư? Cô đưa giấy chứng nhận "người" của cô ra xem nào...

Mọi hành khách chung quanh lại cười ầm lên một lần nữa.

Chỉ có một người không cười(!)


Trích câu chuyện có thật - Trung Quốc


 

 Toi???
 guest

 REF: 172461
 05/28/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào các bạn thân mến,

Mấy hôm nay, TL có việc bận nên không vào tṛ chuyện cùng mọi người. Tuy nhiên "vắng" vài ngày, có những chuyện vui và không hay đă xảy ra chính trang viết của TL.
Tiếc thật!

Ngày trước khi gặp chuyện không vừa ư ḿnh, TL thường nóng nảy và có lúc ăn nói "không cẩn trọng" làm tổn thương người khác (nhất là người ḿnh quư mến). Thẳng thắn là tốt nhưng quá thẳng và không khéo nói th́ thà rằng "im lặng" vẫn tốt hơn.
Lúc ấy, tôi vẫn thường đổ cho lư do "tuổi trẻ và nông nổi"...Sai rồi! Do tính người.

*** Dù vắng mặt nhưng TL vẫn theo dơi các bài viết của các bạn,chỉ đọc - im lặng - quan sát.


Trang TL ra đời là ngẫu hứng, là tâm trạng, là nhịp cầu trao đổi của anh em nhà TL và hi vọng tiếp đón thêm nhiều bạn bè gần xa cùng chung suy nghĩ...
Trang TL không dám tự đề cao ḿnh, cũng chỉ trên tinh thần bạn bè trao đổi và chia sẻ cảm nghĩ cùng nhau. Không đề cao phải trờ thành "topic kỷ lục", "nhiều số lượng người đọc"...
Thật ra tự trong mỗi topic đă có cái hồn riêng của nó thu hút bạn đọc đến tham gia, đọc và học hỏi chung.


Bản thân TL đă theo VS suốt một thời gian dài.
Mặc dù, hiện nay VS có những chuyện không hay .Tuy nhiên, TL có dạo quanh và theo dơi các bài viết khác, tự nhiên cảm thấy vui v́ nhiều bạn đă có suy nghĩ và cách nh́n vấn đề lạc quan hơn (không than ngắn thở dài, không than buồn chán) và cả lối viết đă mạch lạc từ trong câu chữ và ư nghĩ (đôi lúc hao hao giống ḿnh).
Ở trang này, không biết là thật hay giả khi bạn bè gặp lại nhau sao bao ngày như PC và LA. Các bạn đă cùng ḿnh khắng khích hơn t́nh bạn. Đó là điểm đáng mừng của trang TL.


Thế nhưng, tôi cảm thấy không vui khi các bạn thích một topic nhưng vẫn không đọc và kết nối toàn câu chuyên (chỉ thích đọc cắt khúc rồi b́nh "ư này xen ư khác" chẳng ăn nhập "đâu vào đâu". Đọc cũng phải học đấy!
(Tính lo gic và mắt xích của một câu chuyện hay topic).

Ngoài ra, TL có thắc mắc về bạn PC và LA. Nếu hai bạn đă thật sự t́m được nhau, bạn có thể mở một topic khác để các bạn trao đôi, đâu nhất thiết phải viết trong bài TL để ư nghĩ của các bạn "bị cắt đoạn và chặn ngang lăng" của anh em nhà TL.

Em Monalisa của TL đă nói đúng. TL định rời diễn đàn một thời gian để giải quyết việc riêng và t́m ư tưởng bài viết. Đâu có ǵ phải thắc mắc để bạn phải trách "là người bị đuổi, khách không mời" có những nhận định "trí tuệ của con người th́ lớn lao nhưng tấm ḷng th́ khư khư nhỏ hẹp. chỉ sợ người khác ăn cắp tri thức của minh hay sao???".

Xin thưa với bạn:
"Lời nói không mất tiền mua
Lựa lời mà nói cho vừa ḷng nhau"

Và bản thân bạn thất vọng: "Buồn chán biết bao khi người ta không sống thoải mái với trái tim và tâm hồn ḿnh? mà phụ thuộc vào miệng lưỡi của người đời" hay "có lẽ mặc cho số phận tự định đoạt vậy thôi" là chuyện riêng của bạn.
Mong bạn nh́n lại ḿnh trước khi phát ngôn hay viết, dễ làm tổn thương người khác và tự hạ thấp chính ḿnh.
Ḿnh rất mến PC nên trở lại đây viết vài ḍng gửi đến LA.



Mong bạn đọc, hiểu và có cách nh́n lạc quan mọi vấn đề xung quanh và cả trong trang viết này nhé.

"Nâng lên được th́ đặt xuống được".

TL - 29.05.2007




 

 LAN ANH
 guest

 REF: 172498
 05/29/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chào các Anh chị !( lần đầu tiên em chào các anh đó -KÍnh nể)
Trước hết là xin lỗi tất cả mọi người v́ em đă làm cho các anh chị chút phật ḷng
lần đầu tiên em giận bản thân ḿnh đây nè:
-chẳng có một người đàn ông nào họ thích ḿnh cả !rơ chán cái nhà em .đi "thẩm mĩ" liên tục tăng bên trong giảm bên ngoài như thế mà vẫn bị người ta "hông để ư ">>có mỗi anh Dăng sơn "liếc tí" rồi anh cũng "phóng nhanh" cho đỡ nặng "đq" .mỗi chị Pc th́ cũng thương hại nạn nhân tí .con gái vói nhau rễ thông cảm phải hông chị .hơn nữa chi bao giừ cũng bảo vệ ngầm em !Em biết đó!
-Tại sao hông chữa được cái tính ṭ ṃ :cứ muốn biết ở đây các anh chị là giói trí thức thật không ?để học hỏi /hay là chỉ???....họ là trí thức thật đấy ,,Rất tế nhị xem họ tranh luận th́ biết .và cách từ chối,cách Thể hiện sự "GÉT"..( Gét mà vẫn tế nhị rơ là khéo_cảm ơn Các anh chị nhé! -thật ḷng!)).
-tại sao khi bước vào topic thấy nó rônglớn mông lung v́ không biết Ai vào ai .lại sinh ra quyết tâm "sờ và mó " xem TÔI là ai trai hay Gái . Mấy Cái tên gọi Ngọt ngào và cụt lủn kia Chỉ là một chị (hay một anh}Hay là >>hay là..Hí..hi.xin lỗi nhiều! baaay giờ em hơi biết ra rồi. Và tiện thể em cũng xin lỗi luôn đă dùng mấy câu nói Có tính chất "khiêu khích "V́ tính em hay thích kéo mọi người Lại gần để nh́n cho rơ .À mà tại sao khi em "khiêu khích" đàn ông ai cũng không hài ḷng .chỉ có phụ nữ thích là sao nhỉ ? cần xem lại số đo
Thôi rút cục là em xin lỗi mọi người .V́ em thích nhảy múa và học hỏi cùng bạn bè không có ư xấu đâu ..bây giờ ít nhiều đẫ mgẫm ra các anh chị là ai ? để mà đến gần hay tránh xa cho chúng ta có một không khí vui tươi lành mạnh Mà thôi
Chi TPC ơi ! Nếu chị Nếu chị Mở th́ em Vào ,, vào cửa sau thôi em bây giờ hơi hư ..chị đừng giận nghen .mà giận em cũng cứ QUư !thế mới bướng
Tạm biệt chúc nmọi người vui vẻ .mọi chuyện liên quan tới em xin kết thúc nhé !!!


 

 Toi???
 guest

 REF: 173371
 05/30/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Hôm nay, Monalisasmiles cho Toi??? được phép trích bài viết (một nhận định riêng) của bạn về "Hạnh phúc".
Không ngờ nhà TL lại viết hay như vậy! hihi...

*** Tâm sự Chuyện buồn-Guest:

" Tại sao? Tại sao? Tại sao? Tại sao số phận của tôi lại đau khổ đến như thế này? Tại sao tôi lại chịu nhiều cay đắng và tủi nhục như thế này? Ai? Ai có thể trả lời tôi được đây? Ai có thể hiểu cho tôi được đây? Ông trời ơi! Tại sao ông Trời lại hành hạ tôi như thế này? Chắc kiếp trước tôi đă mắc tội ǵ rất lớn nên kiếp này tôi phải trả nợ như thế này đây?
Tôi không dám trách ông Trời, không dám trách một ai cả. Tôi chỉ trách tôi thôi. Tôi đă lựa chọn th́ tôi phải chấp nhận. Nhưng sao nó đau đớn quá! Từng đêm nước mắt tôi vẫn chảy. Tôi không muốn khóc nhưng nước mắt cứ tuôn trào, tôi không dám khóc to, không dám khóc thành tiếng. Tại sao ḷng tự trọng và tự ái trong tôi lại quá lớn như vậy? Tôi làm thế này cũng không được mà làm thế kia cũng không xong. Tại sao? Tại sao?
Tại sao???..........."

*** Góp ư Monalisasmiles:

Thôi mà bạn việc đời ḷng ṿng những điều được mất măi rồi cũng qua đi thôi. Ngày hôm nay nh́n lại những việc đă qua có thể bạn buồn nhưng rồi một lúc bạn sẽ b́nh tâm lại, cuộc sống vẫn tiếp diễn và chúng ta trưởng thành hơn lên nhờ đau khổ và vấp váp? Hạnh phúc là ǵ nhỉ, tặng bạn bài viết này như một sự chia sẻ:

"Hạnh phúc" - hai tiếng thiêng liêng mà ai cũng ít nhất một lần nhắc về nó. Nhưng định nghĩa "hạnh phúc" thế nào, công thức nào để có "hạnh phúc" th́ tôi tin rằng, chưa ai đưa ra được định nghĩa, công thức một cách thỏa đáng.

Đứng trên góc độ cá nhân, nh́n nhận trong bối cảnh gia đ́nh, xă hội sẽ đưa đến những đáp án khác nhau. "Hạnh phúc" của người này đôi khi lại là đau khổ của người khác. Tôi chỉ đưa ra một ví dụ: Trong trận chung kết giữa hai đội bóng, kết quả là chức vô địch giành cho đội chiến thắng, điều này là hạnh phúc và là kỷ niệm nhớ măi đối với những thành viên cũng như cổ động viên và những ai quan tâm đến đội vô địch. Nhưng nó sẽ là "bi thảm, thất bại" với những người ở bên kia trận đấu.

Trong t́nh yêu, khi chúng ta có được những ǵ chúng ta muốn là "hạnh phúc". Nhưng khi nh́n sang những đôi t́nh nhân khác chúng ta thấy ḿnh thiếu một điều ǵ đó, có thể là đôi phút giận hờn, ghen tuông... để cho t́nh yêu thêm vị, thế là chúng ta lại cố t́nh tạo điều đó. Sẽ không có vấn đề ǵ nếu chúng ta kiểm soát hành động của bản thân. Nhưng khi sự việc không theo những ǵ ta tưởng và trượt dài trên vết loang lổ đó th́ kết quả đem lại là bất hạnh.

Nhận thức được về bạn bè, gia đ́nh, xă hội và thế giới xung quanh để quư trọng, ǵn giữ, chăm sóc những ǵ mà chúng ta đang cần và có; biết phấn đấu đạt được điều chúng ta mong ước th́ đó sẽ là hạnh phúc - hạnh phúc không của riêng ta.

Điều tôi gọi là hạnh phúc thay đổi trong nhận thức của tôi qua từng giai đoạn. Lúc bé, hạnh phúc là nhận được một bộ quần áo mới, được điểm tốt, được khen thưởng. Khi lớn hơn, tôi nhận thấy rằng hạnh phúc là yêu, được yêu và được ở bên người tôi yêu. Hạnh phúc là khi ta có nhiều tiền, là hồi phục sau cơn bệnh.

Lúc lớn hơn nữa tôi nhận thấy rằng tôi thường bị nhẫm lẫn giữa hạnh phúc với niềm sung sướng mà những cơ may mang lại. Và rồi tôi cảm thấy những ǵ tôi nghĩ là “hạnh phúc” vẫn chưa phải là hạnh phúc đích thực, v́ niềm vui sướng sẽ có cả sướng tích cực và tiêu cực. Nếu chúng ta không phân biệt rơ ràng th́ làm sao chúng ta có thể t́m thấy được hạnh phúc.

Tôi bắt đầu cảm thấy hoang mang và bỏ thời gian t́m kiếm cái gọi là “hạnh phúc tuyệt đối”, nhưng tôi vẫn không t́m thấy. Và tôi đă nghĩ rằng hạnh phúc chỉ là danh gọi ảo tưởng mà con người phát minh ra để diễn tả những cảm giác chẳng thể nào quy chụp được. Cứ thế tôi đă sống trong sự lăng quên cuộc sống hiện tại để truy t́m hạnh phúc ở một nơi, một khoảng vô định nào đó. Tôi đă cô lập ḿnh với thế giới bên ngoài trong thời gian khá dài.

Một lần, tôi vô t́nh được tham dự buổi biểu diễn ca nhạc của một nhóm bạn sinh viên. Các bạn biểu diễn và cổ vũ đầy năng nổ, cởi mở và nhiệt huyết và đă tiếp lửa cho tôi. Tôi bỗng nhận thấy rằng tôi muốn được ḥa nhập và được đón nhận. Kể từ lúc đó tôi thấy hạnh phúc trong những điều tôi làm và tôi nhận thấy: Ăn cơm là hạnh phúc; làm việc là hạnh phúc; hy sinh là hạnh phúc; phục vụ là hạnh phúc; chia sẻ là hạn phúc; khoan dung là hạnh phúc...

Tôi nhận ra hạnh phúc không ở đâu xa vời mà ở trong ta. Hạnh phúc là được sống và được lựa chọn một thái độ để sống. Hạnh phúc không gắn liền với những giá trị vật chất mà gắn liền với một thái độ tích cực.

V́ thế với câu hỏi đời sống với tốc độ công nghiệp có phải đang làm người ta kém hạnh phúc hơn, th́ câu trả lời là ngoại cảnh không phải là nhân tố quyết định mà chính ta là người quyết định. Hạnh phúc là bằng ḷng với những ǵ ta có. Hạnh phúc chính là yêu lấy cuộc sống của chính ḿnh. Hạnh phúc không phải chỉ là những cảm giác ngắn ngủi mà chúng ta thường nói. Hạnh phúc chính là một sự liên tục, một thái độ lạc quan, sự hy vọng và là niềm tin yêu vào cuộc sống.


*** Đáng để đọc, để nghĩ và nghiệm "điều giản dị trong cuộc sống mỗi chúng ta".

Cám ơn người anh em,
TL - 01.06.2007


 

 Toi???
 guest

 REF: 173413
 05/30/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
CHÂU BÁ THÔNG: TRĂM NĂM C̉N VỊ THÀNH NIÊN


Bảy mươi mới bước vào đời
Tám mươi ta mới sang chơi láng liềng
Tuổi ḿnh c̣n vị thành niên
Hà cớ ǵ phải buồn phiền như ri?

(Thơ Trần Văn Chánh)


Mỗi khi đọc câu thơ tự trào dí dỏm của người bạn gởi tặng tôi từ vùng Bắc Ninh xa lắc, lúc cả hai tấp tễnh bước vào ngưỡng ngũ tuần, tôi lại nhớ đến Lăo ngoan đồng Châu Bá Thông. Ở vào lứa tuổi mà Khổng Tử bảo là “tri thiên mệnh”, đă đủ dày dặn kinh nghiệm để hiểu được mệnh trời, ấy vậy mà vẫn thấy ḿnh là kẻ “vị thành niên”! Cuộc sống vẫn luôn mênh mông đối với những người hồn nhiên lạc quan, luôn mang trong ḿnh cái “xích tử chi tâm” của Lăo ngoan đồng.


Khổng Tử bảo: “Tam thập nhi lập, tứ thập nhi bất hoặc, ngũ thập nhi tri thiên mệnh, lục thập nhi nhĩ thuận, thất thập nhi ṭng tâm sở dục, bất du củ” (Ba mươi tuổi th́ ư chí đă kiên định, bốn mươi tuổi th́ không c̣n ngờ, năm mươi tuổi th́ hiểu mệnh trời, sáu mươi tuổi th́ tai thuận, bảy mươi tuổi th́ có thể làm theo ḷng ham thích của tâm mà không c̣n sợ vượt quá khuôn phép nữa - Luận ngữ - Vi chính II, 4). Cho nên “bảy mươi mới bước vào đời”! Lúc này đă có quyền “ṭng tâm sở dục, bất du củ” rồi.


Ở cái tuổi “sang chơi láng giềng” th́ người hàng xóm lọm khọm là láng giềng đă đành, thậm chí cái chết cũng là kẻ láng giềng. Lúc đó th́ làm kẻ “sang chơi láng giềng” theo thể điệu “Être-pour-la-mort” (hữu thể hướng tử) của Heidegger! Đối với nhà thơ Nguyễn Công Trứ với cái chơi: “Tân nương dục vấn tân lang kỷ, ngũ thập niên tiền nhị thập tam” (tạm dịch: Người đẹp muốn hỏi tuổi ta. Năm mươi năm trước mới hăm ba chứ ǵ!), ở cái tuổi bảy mươi ba, nghĩa là mới “vào đời” được ba năm, th́ dĩ nhiên những đào nương xuân xanh hơ hớ trong tiếng ca và sênh phách luôn là kẻ láng giềng của vị Doanh điền sứ tài ba và “chịu chơi” nhất trong nền văn học Việt Nam này.


Cụ Nguyễn Công Trứ tựa như nhân vật Alexis Zorba của nhà văn Hy Lạp Nikos Kazanzaki, luôn thấy ḿnh ở lứa tuổi đôi mươi, yêu mê đắm, sống say sưa, làm việc hết ḿnh để tận hưởng hết cái thanh sắc của trần gian cho đến lúc nhắm mắt. Cái tố chất “chịu chơi” của Alexis Zorba hoặc của Uy Viễn tướng công dù hiếm, nhưng vẫn c̣n có thể t́m thấy ở một đôi người, chứ cái tố chất hồn nhiên như đứa trẻ con chơi đùa giữa đời của Châu Bá Thông th́ chỉ có thể t́m thấy trong chính Lăo ngoan đồng!


Nếu chọn trong tất cả tác phẩm Kim Dung một nhân vật được mọi tầng lớp độc giả yêu thích, kể cả trẻ con th́ có lẽ đó chính là Châu Bá Thông. Một nhân vật suốt đời chỉ biết chơi đùa, luôn t́m cách trốn tránh mọi trách nhiệm trong đời mà lại được độc giả yêu mến, điều đó mới là lạ lùng. Người ta nói “lên ba th́ cười, lên mười th́ mắng”, có nghĩa cùng một câu nói, nếu ở miệng đứa bé lên ba nói ra th́ thấy ngộ nghĩnh đáng yêu, c̣n ở miệng đứa bé lên mười th́ lại thấy hỗn xược vô lễ. Cái “thực” không đổi khác mà lại sinh ra hai tâm trạng yêu ghét, bởi v́ câu nói của đứa bé lên ba hoàn toàn xuất phát từ trạng thái hồn nhiên vô tâm. Mà trên đời, những ǵ xuất phát từ cái tâm hồn nhiên đều dễ dàng tiếp cận và cảm động được ḷng người một cách đằm thắm sâu xa. Châu Bá Thông được độc giả yêu mến bởi ông luôn là “đứa bé lên ba” đó.


Sau khi vô t́nh gây nên mối t́nh oan nghiệt tại cung điện Đoàn Nam đế, Châu Bá Thông lại suốt đời chạy trốn Anh Cô, không phải v́ ông là kẻ bội bạc vô t́nh mà chỉ v́ không muốn mang trách nhiệm với cơi đời, nghĩa là không có khái niệm “làm người lớn”. Thân ở trong cơi đời, nhưng tâm lại hoàn toàn không muốn vướng bận những luỵ phiền của cơi nhân gian.


Con người khi sinh ra là một đứa bé hồn nhiên, rồi lớn lên vượt qua giai đoạn ấu thơ để vào đời, và từng bước khám phá ra những điều huyền ẩn. Nhưng chính trong cái quá tŕnh khám phá để “trưởng thành” ấy, con người dần đánh mất đi cái tâm hồn nhiên mà Thượng đế đă phú bẩm cho từ thuở ban đầu. Cái “xích tử chi tâm” dần bị chai sạn bởi những nghiệt ngă của cuộc sống. Con người, để tồn tại và để cạnh tranh vượt lên cao hơn người khác bằng mọi thủ đoạn mưu ma chước quỷ, cứ ngày càng xa dần vườn địa đàng của tuổi thơ. Cái tâm hồn nhiên kia bị tập nhiễm quá nhiều điều thô bỉ, đê tiện cùng những thói quen dối trá lọc lừa, mà chỉ khi có cơ duyên thoát khỏi những hệ luỵ ấy, con người mới có thể sực tỉnh để chợt hiểu ra những tṛ nhảm nhí mà ḿnh cứ mê mải múa may trên sân khấu đời. Bộ sách của Mạnh Tử gồm mấy vạn lời, suy cho cùng cũng chỉ là nỗ lực giúp con người khôi phục lại cái tâm hồn nhiên đó mà thôi. “Đại nhân giả bất thất kỳ xích tử chi tâm” (Bậc đại nhân không đánh mất đi tấm ḷng con trẻ - Mạnh Tử, Ly Lâu hạ). Châu Bá Thông chính là bậc đại nhân “bất thất kỳ xích tử chi tâm” đó.


Hầu hết những cao thủ vơ lâm đều xem vơ học là phương tiện để thỏa măn tham vọng bành trướng uy quyền, và khoáng trương cái tôi. Chỉ có Châu Bá Thông xem vơ học là mục đích tự thân. Thích học vơ, vui học vơ, say mê học vơ. Hễ gặp ai có những tuyệt kỹ lạ lùng, như Dương Quá hoặc Kim luân Pháp vương là Châu Bá Thông sẵn sàng bái làm sư phụ để xin học. Như một đứa bé ham mê những đồ chơi lạ. Và chỉ có cái tâm hồn nhiên của trẻ thơ mới có thể sáng tạo ra những điều kỳ diệu từ những cái tưởng chừng như rất đỗi tầm thường.


Cậu hoàng tử bé trong tác phẩm Le petit Prince của Saint-Exupéry luôn ngạc nhiên trước những cái tṛ bận rộn lăng xăng kỳ lạ của người lớn. Mà chỉ có những đứa bé hồn nhiên mới thấy hết được cái vẻ trịnh trọng điên đảo của người lớn. Ông Bùi Giáng có lẽ cũng đă dùng cái tâm trẻ thơ để chuyển ngữ tác phẩm thành “Hoàng tử bé” bằng một ngôn ngữ vô cùng hồn nhiên thơ mộng, khác hẳn với những cuốn sách dịch cà rỡn khác của ông. Châu Bá Thông cũng chính là cậu “Hoàng tử bé” đáng yêu kia.


Tô Đông Pha hỏi “Tạo vật hà như đồng tử hư!” (tạo vật sao lại giống như đứa bé chơi đùa đến vậy!). Tạo hoá với đại lực lượng, đại ư chí mà lại biết chơi đùa cũng chỉ v́ có cái tâm hồn nhiên của trẻ thơ. Châu Bá Thông suốt đời chỉ biết chơi đùa chỉ v́ cái tâm đó. Chỉ v́ một lời thách thức vớ vẩn mà Châu Bá Thông phải vượt mấy ngàn dặm từ Trung nguyên cho đến vùng hoang mạc xa xôi để t́m một lá cờ, giống như những đứa trẻ chơi tṛ cút bắt. Châu Bá Thông chính là “đồng tử hư” vậy.


Nhờ cái tâm hài nhi ưa đùa bỡn mà Châu Bá Thông không hề thù hận ai, kể cả Hoàng Dược Sư là người đă đánh găy chân ông và bắt giam ông trên đảo hằng chục năm. Ngồi trong thạch động, không có bạn chơi th́ tự ḿnh chơi với ḿnh bằng cách dùng hai tay đánh với nhau. Kết quả là ông sáng tạo ra môn tuyệt kỹ độc đáo nhất vơ lâm: “Song thủ hỗ bác”. Hai tay vừa hỗ tương vừa công kích lẫn nhau, tạo thành uy lực vô lượng, như hai đối cực âm và dương cùng vận hành trong ṿng tṛn thái cực. Để học được môn vơ công kỳ diệu này th́ bài học vỡ ḷng là phải dùng hai tay để vẽ cùng lúc một ṿng tṛn và một h́nh vuông. Mới nghe th́ tưởng chừng như đơn giản, nhưng không ai học được. Cái công phu “phân tâm nhị dụng” (chia ḷng ra làm hai để ứng dụng vào hai việc khác nhau) đó chỉ có hai người là Quách Tĩnh và Tiểu Long Nữ tiếp thu nổi. Quách Tĩnh học được là nhờ cái tâm đôn hậu chân chất, Tiểu Long Nữ học được là nhờ cái tâm hư tĩnh như mặt nước hồ thu, không hề vướng bụi trần.


Châu Bá Thông vai vế ngang với Hồng Thất Công, Hoàng Dược Sư lại nài nỉ được kết giao huynh đệ với Quách Tĩnh, là kẻ lẽ ra phải kêu ḿnh bằng sư thúc tổ. Về sau ông lại kết giao với Dương Quá thuộc hạng con cháu của Quách Tĩnh nữa. Tôi chỉ tiếc một điều, có lẽ tại Lăo ngoan đồng “kỵ” phái nữ sau “sự cố Anh Cô”, nếu không th́ có lẽ ông đă kết nghĩa huynh muội với cô bé Quách Tương rồi. Hai tâm khoáng đạt như vậy mà không có cơ duyên để kết nghĩa th́ quả là điều uổng phí của trần gian. Phật giáo chủ trương tất cả chúng sinh đều b́nh đẳng trước Tam bảo, th́ mọi khách giang hồ đều b́nh đẳng trước cái tâm của Châu Bá Thông.


Cuối cùng th́ cuộc trốn chạy Anh Cô cũng phải chấm dứt, cùng với cái chết trong cơn sám hối của Cừu Thiên Nhận. Châu Bá Thông và Anh Cô về sống chung, làm người láng giềng với Đoàn Nam đế. “Tám mươi ta mới sang chơi láng giềng”. Nhưng dẫu cho đến lúc đó, tôi vẫn cho rằng Châu Bá Thông vẫn là kẻ “vị thành niên”.


Mọi người chúng ta ai cũng đă có lần có được cái tâm Châu Bá Thông, rồi lại đánh mẩt đi. Nhưng điều đáng ngạc nhiên là dường như không ai muốn t́m lại cái tâm đó, có lẽ sợ bị mang tiếng là “trẻ con”! Chúng ta say sưa xác lập những giá trị, rồi luôn t́m mọi cách để chiếm đoạt những giá trị do chính chúng ta dựng nên, trong cái “thế giới người lớn” đầy những lễ nghi phiền toái cùng những dối trá lọc lừa. Chính trong tiến tŕnh xây dựng và chiếm đoạt các giá trị đă làm nảy sinh biết bao xung đột, hận thù. Rồi chúng ta lại vắt óc t́m mọi cách hoà giải, cũng bằng kiểu cách khệnh khạng của “người lớn”, mà có khi nào chịu hiểu rằng chính cái kiểu cách khệnh khạng đó lại là mầm móng đẻ ra thêm các xung đột khác!


Thiên Sơn mộc trong Nam hoa kinh của Trang Tử chép: “Thuyền lớn vượt sông, có con đ̣ nhỏ không người trôi đến chạm vào, th́ dù là người có bụng hẹp ḥi cũng không giận. Nhưng nếu trên đ̣ có người, tất thuyền lớn sẽ hô hoán lên. Nếu gọi một hai lần mà không nghe ắt sẽ gọi lần thứ ba, rồi buông lời thoá mạ theo ngay. Lúc trước không giận mà bây giờ giận, v́ lúc trước là chiếc đ̣ không (hư) mà bây giờ là đ̣ có người (thực). Người ta nếu biết làm ḿnh trở thành chiếc đ̣ không để trôi giữa đời, th́ ai mà hại được? (Nhân năng hư kỷ dĩ du thế, kỳ thục năng hại chi? )” Châu Bá Thông chính là “con đ̣ không” đó để rong chơi trong cơi giang hồ, đă biết “hư kỷ dĩ du giang hồ!”. Cái tâm “hư kỷ” của Châu Bá Thông là cái tâm tự nhiên, vượt trên cả chữ “năng”. Ông không cần tập “năng hư kỷ” mà tự nhiên đă là “hư kỷ” rồi.


Có người hỏi thiền sư Triệu Châu: “Con chó có Phật tính không?”. Ông đáp “Vô!”. Tâm Châu Bá Thông cũng chính là chữ “Vô” đó.

Cái tâm hài nhi của Châu Bá Thông là điều mà mọi tôn giáo và triết học chân chính đều nỗ lực muốn t́m lại. H́nh ảnh ngây thơ của Chúa Hài Đồng hay nụ cười hồn nhiên của đức Phật Di Lặc luôn nhắc nhở ta về cái tâm Châu Bá Thông mà ta vô t́nh đánh mất. Và sẽ vô cùng hạnh phúc cho ai, ở những năm tháng cuối đời, t́m được cái tâm Châu Bá Thông ngay giây phút cận kề với cơi không hư.


Trích KTNN.com
Rằm tháng tư Đinh Hợi


 

 Nhi_Nho
 guest

 REF: 173699
 05/31/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Ủa tưởng cái trang này đóng cửa rồi àm sao lại mở ra nữa à? Monalisa này....hi hi..chắc ấy hiểu!

Không hiểu ở đây có đạo sĩ nào của Toàn Chân Giáo ở ẩn mà có Châu Bá Thông, quá lời chăng?

Thôi bạn TL ơi, ra ngoài chơi đi! Vào DD dạo này buồn lắm!


 

 TranPhuongCac
 guest

 REF: 175975
 06/07/2007

  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
TL mến,

Đă lâu PC không ghé thăm, TL chắc đă đóng hẳn DĐ này rồi phải không? Dù sao PC cũng ghé vào biên ít ḍng, TL không đọc cũng chẳng sao đâu, miễn PC có dịp tṛ chuyện về những ǵ đang nghĩ trong đầu là được rồi, có quan trọng ǵ đâu TL nhỉ? :-)

Thật ra đến giờ PC vẫn chưa biết TL là ai đó nhen? trước PC hơi lẫn lộn với một người, đọc kỹ lại thấy kiến thức của TL thật đáng ngại, khiến PC phải thối lui lại mấy bước, tự hỏi sao bài viết mang nhiều ư nghĩa thâm thúy, gợi trí ṭ ṃ mà có khi khó hiểu, khiến phải đọc đi đọc lại để cố gắng hiểu điều ǵ TL muốn nói qua bài viết.

Đọc bài về Châu Bá Thông, PC thấy có nhiều điều học hỏi hay lắm, nhất là câu này:

"Và sẽ vô cùng hạnh phúc cho ai, ở những năm tháng cuối đời, t́m được cái tâm Châu Bá Thông ngay giây phút cận kề với cơi không hư."

PC cũng nghĩ rằng: nếu trong cuộc sống, bản thân ta t́m thấy được những vui vẻ hồn nhiên, đùa giỡn hay học hỏi trong niềm vui thích, quên đi những giận dỗi hận thù, những đắng cay cuộc đời, những khó khăn đau khổ.... là điều tuyệt diệu biết bao cho ai đạt được.

Bài của TL rất có ư nghĩa giáo dục cao, PC đang ṭ ṃ tự hỏi: TL chắc tuổi đời không ít đâu? Chắc là lớn hơn PC nhiều? Để viết được những bài trên ắt hẳn phải có một vốn kiến thức sống nhất định và từng trải, học hỏi nhiều.... TL làm PC nhớ đến Cha của PC lắm, ông cụ khi c̣n sống cũng nói và giảng dạy cho anh em PC nhiều điều tương tự, chỉ tiếc lúc đó PC c̣n bé quá nên không tiếp thu được nhiều.

Tâm sự ít ḍng, chúc TL và mọi người luôn vui và đạt nhiều thành công trong cuộc sống. Cảm ơn bài viết về IP, Pc cũng đă có một account, lúc nào đó sẽ dùng, xin cảm ơn nhiều nhé.

Phuong Cac


* Nhắn LA: PC đâu có giận LA, đừng nghĩ sai nhé, tính em chắc bướng và quậy lắm? :-)...mà sao viết khó hiểu quá?

"Chi TPC ơi ! Nếu chị Nếu chị Mở th́ em Vào ,, vào cửa sau thôi em bây giờ hơi hư ..chị đừng giận nghen .mà giận em cũng cứ QUư !thế mới bướng "



 

 Page  Previous Page  1  2  3  4  5 6 Xem tat ca - Xem Tung trang  

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network