xomnho
member
ID 70121
10/31/2011
|
CHUYỆN KỂ TỪ LÀNG RA PHỐ...
TUỔI GÀ
Hắn nằm đó, trong một cái lán ở ŕa làng. Buổi sáng nào hắn cũng nghĩ về cô gái ấy, Tay vắt lên trán ưu tư.
Một kẻ lang bạt chân trời, góc biển; Một kẻ dám vất đi tất cả những quyến rũ của tự do và vật chất, để trở về sống và làm việc trong một cái lán trên cánh đồng quê . Điều ǵ có thể làm hắn do dự không dám đến với một cô gái chăn vịt ?...
Hắn giật ḿnh nhỏm dậy. Tiếng con gà trống già kiêu hănh vang lên rung động cả màn sương mỏng. Ban mai cuối mùa thu thật đẹp, làn gió hơi lành lạnh nhưng tất cả ửng hồng, những tia mặt trời dụt dè rồi mở to như mi mắt của bầu trời xanh,
Một người đàn bà trên xe máy ngang qua liếc mắt nh́n hắn, rồi nựng cậu bé ngồi sau: "Ừ... ừ.. Mẹ yêu con! Đừng sợ! Chú ấy lẩm cẩm thôi!". Đó là cô chăn vịt
Hắn im lặng quay đi và mỉm cười, nh́n con gà trống lủi thủi bới rác và đang cúc,,cúc,,,Chẳng có con gà mái nào chạy lại
Hắn bỗng cười vang,,,Ô Gà!...Ḿnh là con gà trống! Ḿnh cầm tinh gà. Rồi hắn hát nghêu ngao:
Đầu rồng, đuôi phượng, cánh tiên
Ngày dăm bảy vợ, đêm không... ư có vợ nào...
B́nh lục 11/2001
ĐÁM MA Ở LÀNG
Không hẳn tất cả buổi sớm của làng quê đều yên ả với tiếng gà gáy gọi b́nh minh ở đằng đông.
Với tiếng chó sủa êm êm tiễn chạ̀ bóng tối ở đằng tây.
Với tiếng những bà mẹ nài con dậy đánh răng chuẩn bị tới trường
Với tiếng chim sẻ ríu rít gọi bầy trên mái ngói, tiếng con chích cḥe lảnh lót gạ bạn yêu
Và tất cả những âm hưởng thanh b́nh như những ngày qua
Có ngày mà tiếng loa phóng thanh giật thót, làm im lặng mọi ngóc nghách ngôi làng nhỏ trên cánh đồng này:
" Chúng tôi, ḍng họ, vợ và con cháu,chắt. Vô cùng thương tiếc báo tin: Cụ H. Văn H. Sinh ngày...tháng...năm... tại xóm...
Cụ H. văn H. Sau một thời gian lâm bệnh trọng, đă được gia đ́nh và các y, bác sỹ , tận t́nh cứu chữa. Nhưng tuổi cao, sức yếu. Cụ đă vĩnh viễn ra đi, vào hồi...gị, ngày,,tháng...năm...tức là ngày..tháng,,, năm...âm lịch. tại..";
Khi c̣n sống cụ là người,
C̣n tiếp)
T̉A CHÙA MỚI và NI CÔ
LẠC TRONG ẢO
VĂN MINH VỀ LÀNG
Có vàng, vàng để trơ trơ
có con, con nói, níu nơ, níu nường (?)
LÀM CHA, BỐ
Mùa đông lạnh lẽo, những người độc thân cảm tháy cô đơn hơn. Tôi bỗng trở thành người trầm lặng cả ngày không nói một câu.
Khi gửi tin nhắn từ biệt chú cháu cô Xoan tôi ân hận lắm! Nhưng sự đă rồi, tin đă gửi đi th́ làm sao hủy được? Cũng tại là tôi cố chấp , chỉ biết yêu tự do của ḿnh. Tôi thấy xấu hổ v́ có lúc để ḥng chiếm đoạt Xoan cả thể xác lẫn tâm hồn. tôi đă ngân nga rằng:" V́ em anh sẵn sàng bỏ đi tất cả. Chỉ có em và chỉ có em thôi!"
Ôi những bài thơ t́nh tệ hại đầy lăng xẹt,Nhại lại cũ xưa, xa rời t́nh yêu thực sự, tách ra khỏi cuộc sống thực của cuộc đời; Nó trên mây , trên gió, trên cả gian khó và nỗi buồn vui, vật vă của kiếp người.
Em là yêu dấu những ngày xanh
Em là mơ ước của ngọt lành
Em là hoa nở ngàn trăm mộng
Em là chúa tể của đời anh
Ôi Chúa tể và chú của chúa tể ơi! Xin lỗi cả hai người
Có lẽ nào! Em. Cô chăn vịt. Bà chủ của hăng trứng vịt lộn. Thật thà, dịu hiền, lăng mạn và gợi dục kia . Anh đă nâng em thành h́nh tượng, thành đấng sáng tạo của ḿnh. Mặc dù em đâu muốn làm như vậy. Tại anh không rành rẽ rằng em chỉ là một nửa của anh. Anh đă biến em thành thơ để tự dày ṿ tâm hồn ḿnh, quỵ lụy nó, hy sinh ảo v́ nó. Có đoái hoài đâu em đang hàng ngày, hàng giờ đang lo toan cuộc sống,nhớ thương, đau khổ v́ anh...
Nhưng anh một gă trai trẻ tự do và c̣n hoang dă, bướng bỉnh. Không thích ai ra điều kiện cho t́nh yêu của ḿnh, không thích phải lừa dối, luồn cúi những thế lực lạc hậu để có em
Xo sap de. anh ve ngay
=đưa Vịt vè hướng Hp , lùa qua sông Hồng
nhớ câu thơ vui" con đ̣ dịch đít sang ngang. đằng kia có một cái làng tḥ ra"
=Một cô gái tự vẫn v́ t́nh . tham gia vớt xác..
Khi bị muỗi đốt vào đít ,khi giật nảy ḿnh tự phát vào mông ḿnh . cái bản chất quê kệch vô ư bỗng bật ra đằng mồm : " Đèo mẹ b...ố nhà nó!"
(Bản nháp
CẢM NGHĨ KHI XEM TRIỂN LĂM CÂY CẢNH
Tôi nghĩ: Các dáng thế cổ truyền của các Cụ đó là những ư tưởng đă cũ kỹ .nặng tư tưởng nho giáo .
Ở các hội chợ đa phần vẫn là Rồng thăng, rồng hạ, rồng chầu,và lợi dụng quá nhiều h́nh dáng của rồng, phượng, tiên, những tích cổ của Tàu,,,,;Có thế chính h́nh dáng của các loại cây đă mang sẵn sự khúc khuỷu, hầm hố nên ta cứ gán bừa là Rồng. Trang trí th́: Đ́nh, chùa, cầu...Vài cụ ngâm thơ đọc sách, uống rượu, câu cá....Phảng phất sự du nhàn không tưởng của văn nhân mặc khách thời chưa có chữ quốc ngữ và xe máy..
Chậu cho cây th́ cũng lắm ḷe loẹt, . Tôi rất tâm đắc với câu: " Cây lên chậu như hoàng hậu lên ngai" . Vậy mỗi "hoàng hậu" phải có một cái ngai của riêng ḿnh. Thật là chẳng thích. Ngai của các bà cứ na ná như nhau với mấy chữ Nho mà chỉ các cụ mới đọc đọc được. Sao không đắp lên danh tính của các bà vào đấy mà bắt hoàng hậu đeo biển như mấy cô làm việc ở nhà hàng?
.H́nh như cũng phụ thuộc quá nhiều vào thuật phong thủy, thuyết âm dương, ngũ hành, những khái niệm sơ đẳng về tự nhiên...Có thể chúng ta nhầm lẫn chữ Cổ trong ; Cổ, Kỳ, Mỹ ,chăng? Cổ ở đây tôi nghĩ là: Đă nhiều năm, đă lâu đời. Chứ không là :cứ làm theo thế cổ và đặt tên cổ mà thành Cổ
.
Tôi rất thích , xúc động và thán phục những ư tưởng của những tác phẩm lăng mạn như: Đôi bờ, Khát vọng; Phồn thực mà quê kiểng như: Mâm xôi con gà...; Khát vọng sống như: Mảnh đời c̣n lại,,,; T́nh yêu như: Dáng làng..;Văn nhân như: Mẹ con, Trông chồng ,Khuê văn các, ...Rất khâm phục những phá cách của lớp trẻ được gọi là" Cây Nghệ thuật" mặc dù chưa hẳn là trường phái ǵ? Rất thích những trang trí như : Chí Phèo thị nở, Cô gái ṃ cua, trâu,c̣ ,vạc, chum nước...Rất việt nam và mới mẻ
Nhưng tựu chung lại. Nghệ thuật ǵ đi nữa, nếu cứ lặp lại sẽ nhàm chán và đơn điệu.
Về các loài cây .Tất nhiên trong cây cảnh. Cây Sanh là Hoàng hậu nhưng. Nhưng các "thị nữ" của Bà có khi lại xinh đẹp hấp dẫn hơn . có biết bao những em bé, phụ nữ xúm xít ngợi ca những cây ổi, cây sung, cây lúc lác, cây khế, cây dâu....
Vâng! Giá trị của một cây cảnh chữ Cổ đứng đầu tiên. Kỳ và Mỹ người ta có thể nhanh chóng đạt tới .Nhưng Cổ th́ không thể, bởi nó là thời gian là quá khứ mà chúng ta th́ sống trong hiện tại với một đời người hạn hẹp. Những cây "Khủng" thường là những cây hàng vài chục, hàng trăm năm. Những tác giả đầu tiên của nó mấy ai c̣n sống, để hưởng giá trị tinh thần và vật chất từ tác phẩm của ḿnh tạo ra? Chúng ta nên nhớ rằng: Những cây đẹp và đắt tiền mà chúng ta đang ca tụng hầu như là cây của thế hệ trước. vậy sẽ nghĩ sao cây của thời bây giờ sẽ mang dấu ấn ǵ cho thế hệ sau? Cái thời mà chúng ta có dây uốn bằng nhôm, thuốc kích thích,...sử dụng điện thoại di động...
Tôi suy nghĩ thô thiển như vậy. Bởi v́ với t́nh yêu cây cảnh
Tôi mong những người bạn của tôi hăy mạnh dạn " Đột phá" t́m kiếm những hướng đi, sáng tạo ra Thế mới, tạo ra thương hiệu của riêng ḿnh mà lại nằm trong cái tự hào quê hương yêu dấu.
Tôi tin lắm. Với t́nh yêu của ḿnh, bàn tay khéo léo . óc sáng tạo, đức tính cần cù họ sẽ làm được
SỐT CÂY CẢNH (tiếp...)
Chú lại nh́n tôi từ đầu đến chân. Nghe nói cậu quay về quê rồi phải không? "Con cáo chết c̣n biết quay đầu về núi". cả nghĩa địa kia người chết đều quay đầu về làng. Cậu về rồi hả cậu bạn nhỏ của ta ơi!
Rồi chú lại nh́n lên ngọn cụm tre đầu làng c̣n sót lại, nói: Tuổi trẻ các cậu đứa nào lớn lên cũng muốn bỏ quê mà đi; Rút cục lại các cậu đi đâu? làm ǵ? Rút cục lại chỉ là một ṿng xoay lẩn thẩn, kẻ này mơ đến quê kẻ khác mà lại bỏ quê ḿnh; Rút cục lại các cậu đi t́m ước mơ từ những cánh diều, vậy ước mơ ở đâu? Rút cục lại các cậu qua trường này, trường khác, lên ông nọ, bà kia, các cậu hăy tự hỏi các cậu đă làm ǵ cho mảnh đất ḿnh sinh ra? các cậu đi Âu, đi Mỹ, đi các thành phố xa xôi gọi là văn minh, hiện đại; Rút cục lại,các cậu hết ḿnh cho nó rồi chính nó lại đến đây ,ḅn rút mảnh đất này, làm mai một người dân quê hiền lành chất phác; Cậu hăy nh́n mấy thằng bé cuối nghĩa địa kia chúng đang tiêm chích đâu như các cậu ngày xưa; Cậu nh́n ngôi nhà ba tầng kín cổng cao tường có bầy chó dữ kia của thằng Tham. Bố mẹ nó ngày trước là bạn ta, họ cũng nghèo nàn chất phác , mẹ nó thiếu sữa bế nó đi bú ŕnh bao bà mẹ khác. Ngôi biệt thự kia nữa của thằng Chức làm sếp ở đâu đó cửa lúc nào cũng đóng kín, ngày xưa đói quá nó đi ăn trộm dưa, bà Hai bắt được không nỡ đánh c̣n gọi nó vào luộc khoai cho nó ăn. Đó chỉ là đôi tỷ dụ điển h́nh. Họ bị đồng tiền, tài giam hăm trên mảnh đất cha ông. Cậu hăy nh́n những con đường chen kín những ngôi nhà ống chật hẹp na ná như những cái đó cá hom bằng sắt kia, bày bán những ǵ? Bao vụ tai nạn thương tâm đă xảy ra? Nh́n con sông nhỏ này bến đá cổ đâu? Ḍng nước các cậu vẫn tập bơi đâu? Hay chỉ là mùi xú uế. hàng nhăn, cây bàng, cây muỗm già đâu? hay đă chặt hết đi rồi, nhường chỗ cho cột điện, cây sanh rậm rạp. Rút cục lại, người ḿnh cứ thấy lợi trước là chạy theo như cờ lông công.
Tôi im lặng nghe một hồi "rút cục" của ông. ḷng thấy chạnh buồn, xấu hổ và chua xót. Ừ Ḿnh cùng bao người khác thực ra có tâm nhưng chẳng có tài và cũng có người có tài nhưng họ lại chẳng có tâm. Mảnh đất này đă bao người đổ mồ hôi, xương máu góp phần cùng dân tộc để giữ ǵn. Nhưng lớp trẻ giờ đây
lớn lên cúng sự tiêu tốn tiền của, sức lực của các bậc sinh thành để rồi thế nào ư? Để rồi học hết trung học, cố thi vào một trường nào đấy . Để t́m kiếm một chỗ đứng, một công việc có nhiều lợi lộc, hay chạy chọt đi làm thuê bên nước ngoài, hay lao đến những đô thị để kiếm một công việc có thu nhập khá hơn, nhất nhất bỏ quê hương ra đi, bất chấp điều ǵ chờ đợi ở phía trước . Mấy ai dám ở lại hay quay lại, đem tài năng,học thức, đức độ để khai phá sự giàu có tiềm ẩn vô biên, trong mảnh đất quê đă ngàn năm chờ đợi ở tương lai? \\Có chăng c̣n lại những người già, phụ nữ nuôi con, lọt lại những người đàn ông khả năng hạn chế chỉ có tài chèo chống với những cơ chế; Lúng túng, vụng về trước những công cuộc đổi thay. Làm bộ mặt làng tôi chắp vá , đầy những hệ lụy. Cũng may những người dân hiền lành, họ đă quen chịu đựng khó khăn,quen vun vén tư lợi, quen ngại ngùng trong những suy nghĩ chất phác của ḿnh, chung thủy với quá khứ và thành kính với mồ mả, nơi thờ cúng của tổ tiên. Nên làng quê vẫn phủ vẻ thanh b́nh muôn thủa...
Chú Hạc lại vỗ độp vào vai tôi: Này cậu ! Ở đâu lại có cây đa này? Ḱa! Hôm nay là mười rằm rồi. Con Ngâu bao giờ cũng là người đầu tiên mang hương hoa ra lễ miếu Cô đấy. Gần trưa rồi, hăy về nhà ta uống rượu đă. Ta sẽ cho cậu xem bộ cây 12 con giáp của ta.
Rồi ông lại nói như ra lệnh: Ngâu! Lễ xong th́ cầm cây này về cho nó nhá!
Ngâu đon đả: Cháu chào chú ạ! Chú từ từ đă nào! Để anh ấy vào thắp kính "Cô" một nén hương đă. Từ ngày về, anh ấy chưa
yết cáo với "Cô" đâu.
Chú Hạc cười khà khà: Đúng rồi! " Phép vua thua lệ làng" ," đất có Thổ Công, sông có Hà Bá"; "Cô" là Thổ Công của làng, về đây th́ cậu phải bá cáo "Cô" chứ.
Tôi lúng túng vào thắp hương rồi vái cô ba vái. trân trân nh́n vào bát nhang như t́m kiếm một sự liên hệ mơ hồ nào đó. Tất cả lặng như tờ; Khói hương làm nước mắt tôi chảy túa ra tràn trề.
Ngâu đưa tôi cái khăn giấy bảo: Ơ! anh không cầu xin Cô điều ǵ à?
Chú Hạc bảo: Ḷng thành là chính. "Cô" biết cậu ấy cầu xin điều ǵ mà.
Tôi về nhà chú Hạc. vẫn là ngôi nhà mái rạ, sân đất khi xưa với giàn hoa thiên lư đă bắt đầu tàn. cây cau cao chót vót vừa rụng xuống cái bẹ trắng phau trên chum nước. vườn của chú lại được bài trí rất công phu với nhũng lối đi ngoằn ngoèo, những cây cầu nhỏ, những mương nước bí ẩn... Trước chú vẫn bảo chúng tôi là: "Bát quái trận đồ".
Chú mang một chai rượu hai cái chén với hai con mực khô chú vừa nướng xong, lôi tôi tới giữa vườn
SỐT CÂY CẢNH (tiếp...)
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
tuatethy
member
REF: 641726
10/27/2012
|
O cai anh nay viet truyen hay qua
Cam on anh nhieu
|
|
xomnho
member
REF: 642195
11/01/2012
|
tuatethy -REF: 641726 -Date:10/27/2012
O cai anh nay viet truyen hay qua
Cam on anh nhieu
==========================
Cảm ơn tuatethy đă đọc truyện và khen tặng
Chúc em luôn vui và có nhiều bạn bè mới ở đây
|
|
titinho
member
REF: 642198
11/01/2012
|
SỐT CÂY CẢNH
(tiếp...
Vợ ông Trời th́ tôi vái .
Nhưng ai chứ cô Ngâu th́ tôi chẳng sợ tẹo nào đâu. Bởi khi chơi cây cảnh tự khắc ta đă có rất nhiều bạn bè. Họ tự t́m đến tôi và tôi tự t́m đến họ như một nhu cầu tự nhiên. Bởi đó là thế giới của cây xanh. Thế giới của môi trường mà lại gắn liền với nghệ thuật và kinh tế.
Tôi dám khẳng định rằng: Người yêu cây cảnh chân chính bao giờ cũng là người tốt và thân thiện. Được làm quen với họ quả là cái duyên và diễm phúc lắm chứ!.
Tôi biết rằng những điều tôi học được ở DĐCCVN chỉ là phần lư thuyết. Đi vào thực tế c̣n là một khoảng cách xa vời.
Một sáng cuối thu nọ, khi trời chớm lạnh, thấy người ta bảo :Là thời gian cây bắt đầu ngủ đông. Đó là thời gian thích hợp cho những người làm vườn đánh cây, chuyển chậu, làm thế... Tôi cũng bắt đầu mang dây nhôm, dây ni lon đen, dao kéo..bắt đầu cho một thực nghiệm đầu tiên...Tôi quyết tâm thực hiện tác phẩm "Thôn Nữ Bên Cầu Bê tông".
Cũng một phần v́ t́nh yêu với cô Ngâu, một phần th́ tôi nghĩ rằng: Khi mà có một khoảng thời gian của lịch sử. Người ta không làm cầu tre vắt vẻo nữa mà người ta làm thay bằng cầu Bê=tông và đường quê th́ bê tông hóa.
Nhưng người dân quê, đại diện là cô Thôn Nữ th́ măi c̣n đó, gắn bó với đất mẹ, đồng lúa, ḍng sông và con chó nhỏ . Nghèo hay giàu , buồn hay vui, thăng hay trầm , máu hay nước mắt, hợp hay ly....
Ngày mai, trên mảnh đất này có làm cầu bằng kim cương, có xây nhiều thành phố hay siêu thành phố. Th́ mảnh đất quê vẫn c̣n đó, từ thủa cha ông khai thiên lập địa, với những ca dao, lời ru, cổ tích, nhà thờ các ḍng họ...
Tôi có tham lam và hoang tưởng cho tác phẩm của ḿnh không? Tôi không cần biết, tôi mặc kệ...Đó là của cá nhân tôi. Ai có thể cấm tôi?
May quá! Cây sanh của tôi ra hai rễ cái, ( y hệt cặp đùi của của cô Ngâu . Các bạn giữ kín điều này hộ tôi, kẻo gay go đấy). Khi tôi vắt chéo hai cái rễ lên nhau, bẻ hơi gập lại như đôi chân cô gái ngồi bên ḍng nước, rồi lấy dây buộc chặt, lấy cái cọc tre cắm vào khe hở ở giữa cố định cho chắc.
Đang mường tượng sau mười năm nữa sẽ to như cặp đùi thật, tuy hơi đen.Bỗng tôi hốt hoảng thấy sao dă man quá! Việc ḿnh vặn vẹo cành và rễ cây để bắt nó phục vụ cho ư tưởng của ḿnh có lương thiện không nhỉ? Tôi vứt đấy chạy như bay sang nhà cậu Bướng để t́m lời khuyên...
Bướng trước làm hội trưởng của hội: Sinh, vật, cảnh của xóm. Tại thay v́ sinh, vật cảnh, cậu ta chỉ tụ tập mấy tay nhậu thịt chó nên bị mất chức; Buồn ḷng bị bố vợ trách cứ, liền bỏ đi đào vàng; Vàng đâu chẳng thấy, thấy cậu ta vàng vọt trở về với một xe tải toàn gốc sanh rừng, với phong lan...
Cậu ta chắng sợ trời, sợ đất. Nhưng lại ngán mấy tay ăn trộm cây cảnh. Chả là có gị phong lan quư. Người ta trả ba chục triệu vẫn không bán.
Bảo: Để chơi cho sướng hai lỗ con mắt và cho lăo ấy (tức bố vợ) phải phát ghen. Thế nhưng một đêm mưa băo nọ có kẻ đột nhập qua tường "mượn đi" cùng con chó dữ buộc dưới gốc.
Bướng có vợ tên là Ngọc lan nh́n rất nền nă, nên vẫn thường đùa: Mất Ngọc Lan không tiếc , chỉ tiếc phong lan. làm vợ và bố vợ tức điên mà không làm ǵ được...Tuy ít tuổi hơn nhưng lại là anh họ tôi, hơn nữa tôi rất thích cái tính "Thẳng như ruột ngựa" và không bao giờ để bụng của gă.
Vừa nghe tôi giăi bày xong. Bướng nh́n trân trân bảo:
Có cái đell ǵ mà anh lăn tăn?! Vậy em hỏi anh nhá: Cây lúa, cây rau kia người ta mang liềm cắt ngéo cổ về ăn, hỏi có tội không? Trời sinh ra làm kiếp thực vật để chúng ta có cái mà: "Mà nhét vào họng, tọng vào mồm"; Đấy là ổng thương cái kiếp con người mà anh. Chỉ có động vật. Ừ th́ có khi có kẻ c̣n đầu thai làm kiếp chó, v́ ăn trộm chó và phong lan...Đell mẹ bố nhà chúng nó! Giá nó lấy Phong lan để chó lại em c̣n đỡ tức!
Thấy vợ cười Bướng quát: Vào pha chè mời anh ấy uống! Hay lắm đấy mà c̣n nhe răng cười!?..
Bướng trầm ngâm: Thế mới biết người ta mê cây thế nào anh ạ! Ḿnh mê c̣n có kẻ mê hơn! Em đă đi điều tra. Rơ biết cây cuả ḿnh đấy mà không làm ǵ được. Nó chia nhỏ ra ,treo lủng lẳng như đầu bố nhà chúng mà đành ngậm đắng, nuốt cay bỏ tiền ra năn nỉ mua lại một gị về treo cho đỡ nhớ! Ôi giá cây quư mà người ta có phương cách nào? Hay có giấy tờ hoặc bảo hiểm ǵ đó th́ hay biết bao anh nhỉ?.. Đă là Nghệ thuật mà không có quyền tác giả, khác nào vất cho chó nó gặm! Y như cái cô chân dài nào đó phát biểu " Cạp đất mà ăn". Anh nghĩ thế nào?
Tôi chống chế: Kể cũng khó! Thực ra đây là một dạng nghệ thuật mang tính quần chúng...Tất cả tương tác lẫn nhau .
C̉N NỮA....
|
|
titinho
member
REF: 642293
11/03/2012
|
Tiếp..
Tôi chống chế: Kể cũng khó! Thực ra đây là một dạng nghệ thuật mang tính cộng đồng..Tất cả tương tác lại nhau . Người sáng tạo ra một ư tưởng cũng là nằm trong cái Duyên chợt đến trong ḍng thuận ḥa chung của con người và thiên nhiên. Khó có thể chứng minh rằng đây là ư tưởng của tôi. Nếu một người đầu tiên, sáng tạo ra ư tưởng và làm ra cây: Dáng làng. Ngay lập tức có hàng trăm người làm theo hàng ngàn cây Dáng làng khác, mỗi cây mang một vẻ riêng. thậm trí người ta làm từ cây phá thế già cổ, đẹp hơn của anh; Vậy th́ căi làm sao ư tưởng là của anh được? C̣n về thực thể? Vốn là thực thể sống và biến động. Thằng cu bảo hiểm nào, dám bảo hiểm cho anh? Khi cây của anh cũng không thể chứng rơ nguồn gốc v́ xuất sứ ở lung tung, Anh lấy cây ở trên rừng cũng là một dạng ăn trộm của chung. Một cây đẹp của người này, kẻ khác dễ dàng biến thành của ḿnh chỉ bằng mẹo nhỏ. Giá trị tiền càng không thể đo đếm. Cây dáng "Rồng đau đẻ" này của Bướng chẳng hạn , khi sốt họ trả hai trăm triệu anh c̣n làm cao chờ thêm giá, bây giờ hai chục triệu cũng chẳng ai mua. Rồi có cây họ thổi lên hàng chục, hàng trăm tỷ, đến toàn bộ làm bằng vàng ṛng cũng chẳng đắt bằng...Hơn nữa, nghệ thuật là vô giá . Vô giá có thể hiểu theo hai nghĩa mà Bướng.
Bướng trợn mắt: Vậy anh bảo làm sao? Chẳng lẽ cứ phải xây tường, bảo vệ , xích sắt và luật rừng hả anh? Em mà "bắt tận tay, day tận mũi" thằng trộm của em. Em cũng chém cho một nhát đứt đôi...Nhưng mà hiền như ông Toan ở ngoài Trại my, bọn nó ăn trộm cây xoành soạch kể cũng tức thay..
Tôi cười: Ăn trộm nhỏ đôi khi cũng cần phải tha thứ. Thú thật tớ cũng định ăn trộm một cành sanh của cô Ngâu Rồng đấy. C̣n lớn hơn th́ đă có luật pháp và tự lương tâm của kẻ trộm sẽ cắn rứt. Hơn nữa cũng có luật nhân quả và mắt của người đời nh́n vào mà Bướng?!
Bướng lại kêu vợ đi mua bia loại :" Hây nơ ken" cho nó máu,
Lan đi khuất , lại trợn mắt: Em không tin thằng đell nào hết! To ăn trộm to, nhỏ ăn trộm nhỏ; Trộm tiền, trộm t́nh, trộm thời gian ; Trộm cả phong lan lẫn niềm sung sướng...Ôi ! Cuộc đời . Em ngẫm ra bản thân ḿnh; Em ăn nhiều thịt chó và ăn trộm cây rừng th́ người ta lấy đi; Âu cũng là có vay, có trả... . Như thằng bạn em, đào được cục vàng có tiền mua nhà , mua xe ,sắm cây cảnh đầy sân. Rồi sinh ra nghiện ngập, cờ bạc; Có bao nhiêu lại bán hết, làm khổ cả vợ con.Tất cả rồi cũng trở thành gió mây và cát bụi...Thôi anh đă sang đến đây, nghĩa là t́nh cây dan díu; Em chẳng ham hố ǵ thêm cuộc đời, sẽ trồng cây cảnh làm vui, xin anh luôn sang đây, chúng ta sẽ lập thành một hội, đề cử bố vợ em làm hội trưởng hội:" Cây nhà, lá vườn" anh nhá! Lan! Về mời bố sang đây uống bia với chúng anh
Ngọc lan vui rạng rỡ mắt ngấn lệ: Thật hả anh? Cu Bi ơi ! Lại đây mẹ cho bú miếng rồi mẹ đi gọi ông ngoại sang với bố nào...
Bướng lại quát: Đi gọi ngay! Để tôi cho con bú ,,,,
Lan ngước mắt: Anh lấy ǵ mà cho con bú? Chờ em một tẹo thôi!
Cô ấn đầu thằng bé vào ngực, nó khóc oe..oe.. như vừa mới sinh ra...Trong lời ru ngọt ngào của mẹ
À..á...à.. ơi!
Nhà em có một cây chanh
Nó chửa đâm cành, nó đă đơm hoa...
(c̣n nữa..
|
|
xomnho
member
REF: 642399
11/04/2012
|
SAU CƠN SỐT
Tiếp theo...
,Uống bia xong .Bố vợ Bướng hồ hởi mời tôi sang thăm vườn cây cảnh của ông.
Tôi như lạc vào một sân trưng bầy với đủ các loại cây từ nam chí bắc. Ông vốn là cán bộ cấp cao, Từ một trai quê, ông trải qua nhiều sự nghiệp, quân đội , công an rồi văn hóa và kinh tế, bà là một nghệ nhân chèo cổ; Cả hai đă về hưu; Ông bà sống thanh tịnh với ngôi nhà cổ của cha ông để lại. Dân làng tự hào ông là một người có chức to nhất vùng, nhưng tự hào và kính trọng hơn ông là ngưởi rất liêm khiết và có ḷng với quê hương, về quê ông sống chan ḥa với mọi người và hay giúp đỡ những người nghèo khó, không phân biệt ai...
Bà đem trà thơm ra cái bàn nhỏ dưới gốc tùng
Ông bảo: Tớ rất thích ngồi ở đây. Cậu hăy nh́n cây Tùng này . Cậu thử phát biểu về nó xem nào?
Cháu nghĩ: Nếu ví cây sanh là " Nữ hoàng thiên biến, vạn hóa" th́ cây tùng là " Hoàng đế cao minh và bất tử" với dáng vẻ uy nghi, trí tuệ, thân ḿnh mang giáp sắt ,chân vững như bàn thạch; Cành, tán gọn gàng như khiên, trụ, đao,trùy... Đẹp tựa một chiến thần vô địch
Ông nhíu mày bảo: Tại sao các cậu cứ phải gắn với Hoàng đế? Tại sao không gắn với một vị tướng hay một chiến binh? Cái quỵ lụy, thần phục đă làm mai một đi cái bản ngă của cá nhân ḿnh. Hoàng đế cũng là một cá nhân, thậm trí một cá nhân tồi tệ. Tớ lại nghĩ : Đó là vẻ đẹp của khí phách ngang tàng, quả cảm, minh chứng trước trời xanh; Một ư chí kiên cường đấu tranh cho sự tồn tại; Một cốt cách thanh cao, mẫn tiệp của con người yêu cuộc đời và khát vọng chinh phục mọi thách thức...
Tôi há mồm": Cảm ơn bác đă chỉ giáo! Mà cháu cũng thật không thích ngày xưa các " Đại trượng phu" cứ vơ lấy trúc, tùng là h́nh tượng của riêng ḿnh. Tất nhiên họ chỉ đàn ông, không dám công nhận rằng: Đàn bà cũng xứng ngang như vậy. Họ sống trong phong ba , băo rét, giành giật từng li sự sống,từng tia hy vọng, trên sự khô cằn, khốc liệt của ḍng đời để tồn tại, để sinh dưỡng những mầm cây xanh tốt...
Bà nghệ sỹ đứng bên lúng túng, móm mém cười: Chúng tôi đâu có dám xứng như vậy? chúng tôi chỉ là cây sung , cây đào; " ăn sung í sung chát, ăn đào í đào chua" thôi mà...
Đưa chén nước cho từng người xong bà nói với tôi: Anh ạ! Tôi đặt hàng anh đấy! Anh hăy làm cho tôi một tiểu cảnh có cây thị, ở dưới có một bà già giơ bị ra hứng. và một cái khác có cây đa dưới gốc có Thạch sanh đang chém chằn tinh có được không? Những tích chuyện ấy rất nhân văn và lăng mạn,có đầy trong dân dan, rất việt nam. Theo truyền thuyết, chúng ta là con cháu của Cha Lạc Long Quân và Mẹ Âu Cơ, Năm mươi con lên rừng theo Cha, năm mươi con xuống biển theo Mẹ. Rừng và Biển; Mẹ và Cha .Chẳng phải là hai thái cực tạo ra con người Việt chúng ta ? Tạo ra nền văn minh lúa nước. Chính nền văn minh vĩ đại ấy đă cưu mang nền văn minh nhỏ :Cây cảnh bây giờ.
Ông cười bảo: Bà khôn ra phết nhỉ? Bản thân tiểu cảnh đă là một câu chuyện cổ tích Việt nam. Bà chỉ cần dẫn các cháu ra và kể cho chúng nghe cả một bài học về cách sống và đạo làm người...Thật là vô duyên và nhàm chán, cứ phải kể cho con cháu chúng ta nghe về mấy cái lăo mây gió nghiện rượu, cầu hiền, câu cá không lưỡi câu,V,,v,, Vậy nên theo tôi ,khi làm các tác phẩm về tùng cũng cần nên cẩn trọng. Tớ rất ghét cái kiểu tùng thấp tè tè , nh́n có chút ti tiện...
Tôi vui quá kêu: Bác ơi! Cháu sẽ làm kỷ niệm bác; Bác chỉ bỏ tiền mua vật liệu thôi! Thật hợp ư cháu. Cũng đang định làm với cây Khế của cháu đấy. Nhưng nói thật với bác. Cháu chưa làm việc này bao giờ.
Bà bảo: Anh cứ làm đi! Cái tâm của ḿnh với quan trọng. Cháu sẽ thấy say mê và hạnh phúc với chính cái ḿnh làm ra. Có cần bác gọi cái Ngâu sang làm giúp không? Chẳng biết thương nhớ ai mà giờ chưa chịu lấy chồng? Cứ như sư cô trên chùa vậy.
Tôi chợt nhớ ra : Cháu đă xem bác đóng vai Thị Màu lên chùa . Nhân vật ấy cũng hay chứ bác nhỉ? Hay là cháu làm cho bác cây Si, dưới có ngôi chùa và sư cô ngồi gơ mơ, trên con đương làng ngoằn ngèo có ả Thị Màu yếm thắm, tất tưởi lên chùa. Như vậy dễ hơn. chứ cây thị cháu không biết kiếm đâu ra nữa/
Bà cười hiền từ: Vậy càng hay; Anh cứ làm đi, tiền nong đừng ngại ǵ nhá!
Ông xoa cằm lại bảo: Tôi đố anh mua được những nhân vật anh định làm ở đâu đấy. Các cửa hàng bán chậu cảnh, kiêm con gốm, người ta có đầy những cái ḿnh không cần t́m, tất cả bé tí hàng loạt bằng nhau, rẻ như bèo. Tôi sẵn sàng mua đắt hàng chục lần con gốm mà tôi cần. Đă là thủ công , sao lại sản xuất hàng loạt nhỉ? Có lẽ các nhà gốm sứ chưa đáp ứng được nhu cầu cho nghệ thuật cây cảnh. Bởi mỗi một tiểu cảnh hay cây cảnh có một kích cỡ, một sắc thái riêng biệt
Tôi nói: Cái này khó có thể tự làm được, cháu nghĩ: Nếu ḿnh mua đắt , đến tận nơi đặt có lẽ được. Nhưng vấn đề chỉ với những người có thu nhập cao, c̣n những người khác th́ sao? Mà t́m đâu ra ḷ gốm nhỉ?
Bà hồ hởi: Tôi sẽ nặn bằng đất sét, rồi ông đốt rơm nung như hồi bé nung bi đất ấy. Khó ǵ?!
Chúng tôi cùng cười nhăn răng, tất cả tổng cộng 42 cái : tôi có 36 cái, ông c̣n 6 cái ,bà chẳng c̣n cái nào...
C̣n nữa
|
|
tuatethy
member
REF: 642454
11/05/2012
|
Ồ anh xomnho nầy kể chuyện hay quả
Sao anh không viết sách bán hả anh
Nhưng cho em hỏi nhỏ anh cái nè
Anh xomnho vởi anh titinho là 1 hả, sao hai người nổi kết câu chuyện ăn khớp quả vậy??
Cảm ơn anh nhiều anh nhé
|
|
xomnho
member
REF: 642651
11/08/2012
|
Cảm ơn Tuatethy đă quan tâm
Lúc rảnh anh cũng viết vui vui thế thôi . Để tâm sự cảm nghĩ của ḿnh, may ra có bạn bè nào đó thích th́ chia sẻ cùng .
C̣n in bán th́ lỗ vốn to cô em ơi! Chắc bán cho mỗi ḿnh em.
Có lẽ em chưa biết Titinho và Xomnho tuy hai mà một, tuy một mà hai, cho nên đôi lúc cứ bị nhầm lung tung. Nhưng điều đó chắc không quan trọng phải không?.
Tiện đây anh cũng hỏi nhỏ: Tuatethy có nghĩa là ǵ vậy? Đọc thấy vui tệ
Chúc Tua te thy luôn vui
|
|
xomnho
member
REF: 642655
11/08/2012
|
Tiếp..
Chúng tôi cùng cười nhăn răng, tất cả tổng cộng 42 cái : Tôi có 36 cái, ông c̣n 6 cái ,bà chẳng c̣n cái nào...
Bướng ở đâu ḷ ḍ sang, mang theo 3o cái nữa. 72 cái răng, 72 thần thông, biến hóa của tiếng cười. Niềm vui chung của chúng tôi có dịp len lỏi tới các chậu lộc vừng, mai, tường vi. mẫu đơn ,phong lan, hoa trà...
Bưởng nói như dỗi: '"Vua chơi lan, quan chơi trà". Bố chơi cả Lan cả trà ,c̣n loại con chỉ chơi mỗi hoa dâm bụt.
Ông vỗ vai bảo: Anh đừng nghĩ tự ti như thế! Con Lan quư nhất đời tôi , anh đang có trong tay c̣n ǵ? Cây cảnh làm bố con ḿnh xa nhau và chính nó lại đưa bố con ḿnh gần lại. Này! Chính anh mới xứng đáng với danh hiệu Hội Trưởng hội: "Cây nhà lá vườn". Sau này được phép truyền lại chu cu Bi...
Bà lầm rầm: Màu xanh của cỏ cây là màu của hối sinh và sự sống
Tôi góp thêm: Cũng tuyệt diệu bác nhỉ? Khi cỏ, cây, hoa, lá bị tàn phá ngoài thiên nhiên, th́ cỏ,cây, hoa , lá lại chạy vào từng nhà, được chăm chút , yêu quư nâng lên hàng nghệ thuật
Ông bảo: Hàng vạn người già chúng tôi t́m thấy niềm vui. sự thanh thản bên cây và hoa, nó c̣n là thể thao , không khí trong lành rất tốt cho sức khỏe; Bên hoa, bên cây c̣n chiêm nghiệm thấy bao lẽ sống ở đời. Thấy được cái đúng, cái sai, của đời ḿnh đă trải qua. Thấy được sự thâm, sâu, cao, rộng vô biên của tạo hóa. Mới thấy được cái giá trị của loài người sống trong ḥa hợp, ḥa b́nh. mỗi cá nhân cần phải yêu thương và tha thứ
Bướng nói chen: Đấy là chưa kể mặt lợi về kinh tế. Mấy cây này khi Bố chết để lại cho cu Bi , vài chục năm sau lại có tiền tỷ
Bà lườm yêu: Cha bố anh! Đừng độc mồm, độc miệng như vậy. Nếu thật nhớ xây cho chúng tôi cái lăng nhá!
Ông buồn bảo: Các anh chị ấy giờ sống cởi mở và thực dụng hơn chúng ta. Tôi tin. Nếu có, anh Bướng xây thật, nhớ trồng cho tôi cây tùng và bà ấy cây si nhá!
Tiếng Ngọc lan ru con lại du dương:
À...á....à.....ơi.....
C̣n trời, c̣n nước, c̣n non
C̣n xanh cây cỏ ớ...Ḿnh c̣n yêu nhau....
C̣n nữa...
|
|
tuatethy
member
REF: 642777
11/10/2012
|
Thường th́ khi nào rănh là em bấm vào VietNamSingle để đọc những bài viết hay, những câu chuyện vui,Những câu chuyện vui buồn trong đó có hàm ư một chút vui vui tếu tếu,
Nỗi lần em đọc được những câu trả lời có hàm ư vui vui,em bật lên một nụ cười sáng khoải,
Đó là một nụ cười làm em quên đi bớt những ưu phiền của đời, và nỗi nhọc nhằn mà em những lúc mà việc làm làm cho tinh thần em căng thắng,
Cảm ơn anh cảm ơn đời
......................!
xomnho
Cảm ơn Tuatethy đă quan tâm
Lúc rảnh anh cũng viết vui vui thế thôi . Để tâm sự cảm nghĩ của ḿnh, may ra có bạn bè nào đó thích th́ chia sẻ cùng .
C̣n in bán th́ lỗ vốn to cô em ơi! Chắc bán cho mỗi ḿnh em.
Có lẽ em chưa biết Titinho và Xomnho tuy hai mà một, tuy một mà hai, cho nên đôi lúc cứ bị nhầm lung tung. Nhưng điều đó chắc không quan trọng phải không?.
Tiện đây anh cũng hỏi nhỏ: Tuatethy có nghĩa là ǵ vậy? Đọc thấy vui tệ
Chúc Tua te thy luôn vui
________________
Em th́ mới biết cái diễn đàn nầy, vởi lại trang mạng nầy về cách tŕnh bày nó rất mới lạ vởi em, nên em không biết sử dụng lắm,
À th́ ra là vậy
Đây cũng là điểm hẹn qua những câu chuyện để bày tỏ được tâm sự của một người hả anh,
Anh hay quả, nếu em làm được như anh, có thể trút đi được nỗi ưu phiền đi
Em không viết được như anh, chắc hồi c̣n ngồi mài đụng quần ở ghế nhà trường, anh cũng là một tṛ ngoan hiền giỏi về môn luận văn lắm,
hihihi anh đừng có buồn nha thường người giỏi luận văn thường hiền và .........!
bị em ăn hiếp hoài,
hihihihi
Nick của em là một loài hoa đó anh,
Cảm ơn anh thắc mắc
|
|
xomnho
member
REF: 642861
11/10/2012
|
Đọc những lời viết như tâm sự của Tuatethi làm anh Xn rất cảm động
Thấy rằng cuộc sống cuả TTT cũng có nhiều những ưu phiền và nhọc nhằn.
Đem được nụ cười đến cho người khác, anh thấy những bài viết của ḿnh cũng không đến nỗi bỏ đi.
Nhưng mà thấy Ttt cũng dí dỏm, thông minh, và phiêu diêu nữa. Chắc chẳng có ǵ làm cho TTT thất vọng ở cuộc đời.
C̣n cái vụ: "
hihihi anh đừng có buồn nha thường người giỏi luận văn thường hiền và .........!
bị em ăn hiếp hoài,"
Anh phản đối kịch liệt đấy nha!
Luôn t́m được niềm vui nhé TTT
À hoa Tuatethy là hoa ǵ? anh XN chịu không biết. Nhưng chắc là loài hoa đẹp và thơm phải không?
|
|
xomnho
member
REF: 642862
11/10/2012
|
SAU CƠN SỐT
Tiếp..
Tạm biệt bên ngoại của Bướng. Tôi chạy sang nhà ông Toan ngoài Trại my . Nhà ông ở ŕa cánh đồng nơi có con sông nhỏ vẫn đem nước phù xa ngoài sông Ninh cơ về, những chiếc lá thu vàng trên đường quê tung tăng, ngịch ngũ cứ cuốn theo gót chân người làm ta không nỡ dẫm lên; Chúng như đàn vịt con vậy, khi gió lớn nổi lên chúng chạy trốn cả vào những gốc lúa cũng đang ngả áng vàng.
Một chú chó mẹ dẫn đàn con xông ra sủa vang. Biết là ông bị điếc nặng nhưng tôi vẫn gọi: Ông Toan ơi! Ông Toan ơi!
Con chó mẹ lập tức cất vội hai cái nanh trắng ởn, ngượng ngập quay vào nhà, kệ cho bầy chó nhỏ tíu tít, nịnh hót đón khách .
Khu nhà của ông c̣n giữ nguyên vẻ quê thuần túy. Cái cổng bằng hai cây duối uốn thành, lá dày khin khít . Khu vườn với đủ các loại cây và hoa, lá . Giữa sân là hoa giấy đủ các màu đỏ, tím, vàng chanh...Một cây nhài Nhật hoa như đàn bướm trắng tím, ngào ngạt hương thơm, lũ hoa bát tiên đủ các màu rực rỡ..
Góc này là dăy hoa sứ với những cái gốc kỳ quái trên những cái chậu sứt mẻ...Càng nh́n kỹ mọi xó xỉnh tôi càng ngạc nhiên thấy chỗ nào cũng có đủ các loại cây với dáng vẻ kỳ lạ, có nhiều cây tôi chẳng biết tên là ǵ? Cây như củ hành mà lại to hơn nồi cơm điện,cây giống cây sanh mà có lá lại màu trắng....Có nhiều cây lại rất thân quen. Cây ngũ gia b́ như con rồng bay lên, cây đinh lăng như con trâu gặm cỏ, cây huyết dụ lá nhỏ như con dao đỏ máu, cây duối như một chiếc quạt khổng lồ...Nghe nói ông không bỏ các phiên chợ quê nào vào mùa trồng cây để sưu tầm các loại cây lạ,và chậu vỡ, mẻ về dùng.. chỉ bằng chiếc xe đạp cọc cạch. Khi bị xe máy đâm hỏng và găy chân; Ông lại đi bộ; Đủng đỉnh và cần mẫn. Ai chào cũng không nói, chỉ cười với hàm răng đều tăm tắp.
Cũng nghe nói: ông bị ăn cắp cây nhiều nhất làng; Nhưng điều tôi muốn khám phá ở ông là: Tại sao có rất nhiều người đến mua cây của ông với giá rẻ và cây của ông mua về nuôi dưỡng sau vài năm, họ bán được với giá rất khủng, tới hàng trăm triệu đồng? !....
Măi rồi tôi cũng phát hiện ra ông đang lúi húi ở góc vườn với xô nước tưới cây có mùi khai thoang thoảng. Thấy tôi ông ngẩng lên cười: Chào "Đại gia" đến chơi! Nhưng "Đại gia" tránh xa ra một bước; Đây là nước đái của bà nhà đă ủ hoai, pha loăng đấy...Không biết vợ " đại gia" thế nào? Chứ vợ nhà này không có cái ǵ vất đi cả. Rồi ông giải thích, tưới cây cái "anh này" phải có mẹo; Nóng vội là bà nó giận. Trước hết
phải bịt lỗ thoát lại ,đổ đầy ngâm hàng tiếng cho ngấm ngáp, rồi mới tháo hết ra. Thôi vào đây tôi pha nước vối mời anh uống.
Tôi gào to: Ông cứ làm đi! Kệ cháu! Cháu không khát
Ông nh́n mồm tôi cười: Già rồi..Điếc...Anh gào to hơn tôi mới nghe thấy. Ừ th́ làm. Cần ǵ, anh cứ hỏi nhá!
Tôi lại gào: Của đàn ông có dùng tưới được không ông?
Chợt giật ḿnh thấy cô Nhen nhà bên cạnh một tay cầm gà, tay kia đang bịt mồm cười rồi bảo: Nhà anh kia! Gào"văn" ǵ? mà cả làng, cả tổng nghe thấy vậy? Tí nữa nhà em về , mời anh sang uống nước nhá!
Ừ nhỉ? Bí mật nghề nghiệp mà gào thế , thật không nên. tôi lấy giấy bút ra viết.
Ông đọc xong lại cười: Chữ anh có đẹp hơn gà bới! Tôi đùa đấy thôi. Đàn ông , đàn bà, đều dùng được cả. Đằng kia tôi có ngâm cả ốc biêu vàng , mùi c̣n kinh khủng hơn, Tôi chỉ tưới khi ngược gió vào nửa đêm thôi, cái món này rễ cây ra kinh khủng, lá xanh bóng. chắc anh muốn hỏi tôi trồng bằng đất ǵ? Đấy! Đất phù xa, hay ải ruộng trộn tro trấu, lá mục, phan gà, lợn ủ hoai; Muốn rễ ngoằn ngoèo th́ trộn cùi dừa khô, không có th́ bẻ miếng xốp như khẩu mía độn vào . Đừng dại mà cho đá, gạch, chúng sắc như dao đấy. Tôi kỵ dùng phân hóa học, cây rừng có phân hóa học đâu mà: "Tốt như rừng", cái loại phân ấy bạc bẽo lắm anh ạ! Đất quê ḿnh cần chi cái loại trùng dịch đó. Cũng như dùng thuốc tây ấy! Làm cây đoản thọ, tốt bột phát xong thiếu nó lại ỉu x́u, tốn tiền. Ḿnh có "thuốc nam", tự làm được, dùng chậm mà bền bỉ, tốt chán.
Tôi làm hiệu: Thế sâu, bọ, nấm, ông làm thế nào'
Ông bảo: Anh cứ hỏi mấy bà trồng rau ấy! Hôm nào mang sách đến tôi ghi cho.
Nói rồi ông dẫn tôi đến mấy gốc sanh: Đây là đôi hạc chầu tôi làm để bán cho ai mua về trồng nơi thờ cúng. Hạc th́ đôi chân phải cao, nhưng vững trăi, tôi đă biến rễ thành thân, lấy thân này làm chân. Anh thấy tôi đă làm cho đôi rễ này cao và vững trăi chưa? ừ một năm nữa ,tôi hăm lớn lại sẽ đẹp ngay. Cây cũng như vợ ḿnh, khó tính mấy, nhưng biết chiều th́ bảo kiểu ǵ, nó cũng nghe.
Hấp dẫn quá( v́ liên qua tới cặp đùi cô thôn nữ trong tác phẩm định làm). Tôi quên tiệt , lại gào to: Chiều quá nó lại ra kiểu khác th́ sao?
Tiếng cô Nhen hàng xóm vọng sang: Gà lộn "thị" chuồng rồi...
Ông vẫn b́nh thản nói: Nếu nó tự phá thế, không nghe; Anh cứ mạnh dạn cắt phăng nó đi, kích nước bể phốt đẫm vào, nó lại xanh tốt lên ngay, vêt thương rất nhanh khép lại
C̣n nữa..
|
|
tuatethy
member
REF: 642881
11/11/2012
|
xomnho
Nhưng mà thấy Ttt cũng dí dỏm, thông minh, và phiêu diêu nữa. Chắc chẳng có ǵ làm cho TTT thất vọng ở cuộc đời.
C̣n cái vụ: "
hihihi anh đừng có buồn nha thường người giỏi luận văn thường hiền và .........!
bị em ăn hiếp hoài,"
Anh phản đối kịch liệt đấy nha!
Luôn t́m được niềm vui nhé TTT
À hoa Tuatethy là hoa ǵ? anh XN chịu không biết. Nhưng chắc là loài hoa đẹp và thơm phải không?
______________
Cảm ơn anh những lời khen"có phải chân thành kg?" , nhưng em cũng cảm ơn!
Anh phán đổi kịch liệt?? nhưng anh phán đổi làm sao,
Đừng nói vởi em là anh không thèm viết nữa nha......?
Đó là một loài hoa không hương kg sắt,
Nhưng là một loài hoa biết rung động trước những cơn gió nhè nhẹ..................!
Chúc anh luôn vui
và một sáng mùa thu đẹp
|
|
xomnho
member
REF: 643098
11/13/2012
|
Cảm ơn anh những lời khen"có phải chân thành kg?" , nhưng em cũng cảm ơn!
Anh phán đổi kịch liệt?? nhưng anh phán đổi làm sao,
Đừng nói vởi em là anh không thèm viết nữa nha......?
Đó là một loài hoa không hương kg sắt,
Nhưng là một loài hoa biết rung động trước những cơn gió nhè nhẹ..................!
Tutethy
========================
=Tất nhiên là lời khen chân thành.
Đấy là cảm nghĩ của anh Xn. khi thấy những điều TTT đă thể hiện trên diễn đàn.
=Phản đối bằng cách viết kể tội phụ nữ
=Hoa này chắc tên là: hoa Ưu đàm?
Chúc TTT luôn vui nhé
|
|
xomnho
member
REF: 643099
11/13/2012
|
SAU CƠN SỐT
Tiếp theo
Tôi chỉ sang một cây khác có nhiều rễ buông rất đẹp rồi viết hỏi ông.
Ông liền cắt một đoạn cuống tàu lá chuối tươi, lấy que tre dùi lỗ xuyên suốt. Bàn tay thô ráp của ông khéo léo vô cùng, luồn một cái rễ mới vào một đầu, c̣n đầu kia ông gá xuống đất; Ông nói: Khi hết nước, tàu lá khô nỏ đi, th́ hiện ra một cái rễ to cỡ nửa cái đũa rồi. Tôi làm trăm cái được cả trăm, đấy! Anh nh́n mà xem.
Nh́n cách uốn cành, làm tán của ông mới thú vị làm sao; Thôi th́ đủ các loại vật liệu: Thanh tre, thân cây mây, dây phơi, dây điện , buộc th́ bằng dây chuối hột khô, gh́ cành bằng dải rút quần, dây lưng da. Nh́n một co thân uốn, ông quấn cả một cái xu chiêng màu hồng dày cộp. Ông cười cười bảo: Của bà nó, không dùng nữa vất đi cũng xí của giời.
Tôi viết trêu ông: Không khéo chỗ ấy mọc ra hai cái u đấy ông ạ!
Ông cười: Khớ,, khớ,,, khớ,, Càng đẹp v́ nó thành cây sanh cái. Tôi sẽ đặt tên nó là " lăo thị hồi xuân",,khớ..khớ...khớ...
Tôi lại viết: Sao cây sung của ông ra sai quả như vậy?
Ông bảo: Tôi bán vài chục cây có ba mưoi ngh́n một gốc; Có một cây sai hơn để chơi, nhưng bị đứa nào lấy cắp. Làm sung ra quả rất dễ. Sung sống ở bờ ao; Vậy hăy bắt chước như bờ ao . Này nhá! Cây đang phát triển b́nh thường thế rồi mùa thu, đông ít mưa, ao khô kiệt, bờ trơ ra khô nẻ, sung trơ rễ. thế rồi sang hè mưa ào tới, nước lại ngập đầy: Cây đang vàng úa lại ra lá xanh tốt nhú quả chi chít...Anh đă nghe câu chuyện "Đại lăn chờ sung" chưa? Phải ngâm cứu, t́m ṭi chứ cứ nằm há miệng chờ th́ bao giờ quả mới rụng vào mồm? cây cũng cần đến năm, đến tháng chứ cứ ép cho nó chửa hoang là không được...
Lúc ấy ào ào ngoài đường ,tay Trọng Hủi chở đầy một xe tải toàn những gốc sanh to như cột nhà cắt cụt hết cành; Mua của người ta trồng hoang ở bờ sông, góc băi.
Ông bảo: Tôi có một ḥn độc thạch mà nó lấy cắp mất. Thấy người ta trồng cây cũng mượn gió hùa theo v́ hám tiền, Thế mà gọi là trồng cây cảnh sao? Đó là loại ăn xổi. Cứ nghĩ cây to mới là quư. Những cành cụt ấy bao giờ mới liền? Chúng cứ ghép, cứ tống kích thích thành cái h́nh dáng, rồi cả bọn bày mưu, thổi hót lừa người không hiểu ǵ về cây cảnh . Cổ, kỳ, mỹ ǵ? Khi định ăn cắp thời gian. Sự dịch chuyển của vũ trụ vào quá khứ. Một giây trôi đi là một mảnh đời người đă mất trong ṿng: Sinh, lăo, bệnh, tử. Điều đó đâu có thể giả tạo được . Cả người làm và người chơi ấy đều là những kẻ cơ hội đáng thương. Tôi quê kệch vậy thôi! Nhưng tôi lựa từng hạt giống, ương từng cành nhỏ. chăm chút trong mồ hôi mặn chát, mùi hôi hám của phân tro, lo lắng khi từng ngọn gió đổi mùa. Từ máu thịt và tâm hồn tôi cảm nhận được giá trị đích thực ở đâu. Tôi không nỡ bán đắt một cây hoa, một phôi cảnh. Thế mà họ, trong vài tháng vài năm. Định kiếm cả hàng chục, hàng trăm triệu đồng. Tôi quư anh , mong anh đừng thành như vậy. Hăy ǵn giữ cái đức của người trồng cây.
Ông lấy một cây đa rồi trân trọng đưa tôi bảo: " Thần thánh cây đa, quỷ ma cây gạo" Tôi tặng anh cây đa này. Những mong anh thành một người trồng cây tốt. Sau này có cây bán nhớ đừng quên hương hoa tạ ơn trời đất, thần công, thổ địa và các tiền nhân. Chẳng cần mâm cao cỗ đầy. Tấm ḷng thành là chính.
Tôi cảm động không biết nói ǵ? Lời cảm ơn viết ra giấy có lẽ vô ơn.
Ông lại cười: Thôi tôi đi nấu cơm đây. Cái Ngâu cháu họ bà nhà tôi. Nó khó tính lắm đấy! Liệu lựa mà chiều...
Tôi rời khỏi nhà ông trong niềm vui bất tận. Tự hứa lần sau sẽ mang tặng và giới thiệu ông dây nhôm, dây nhựa,thuốc kích thích ra rễ, nảy mầm, phân lân, NPK...Tất cả những sự tiện lợi ấy sẽ giảm bao sức lao động cũng như thời gian cho ông...Thậm trí giới thiệu cả Internet để ông biết thêm rằng: Có biêt bao người làm vườn ở khắp nơi cũng "chiều cây như chiều vợ " giống ông. Nhưng với những kỹ thuật tinh vi và phong phú khác lạ ...
C̣n nữa..
|
|
tuatethy
member
REF: 643111
11/13/2012
|
Không biết làm ǵ vào đây đọc truyện của anh XN cho vui
_______________
xomnho
=Phản đối bằng cách viết kể tội phụ nữ
=Hoa này chắc tên là: hoa Ưu đàm?
______________
Anh nói vậy mà kg sợ bị lên án sao
Hoa Ưu đàn là hoa ǵ
|
|
xomnho
member
REF: 643146
11/14/2012
|
tuatethy -REF: 643111 -Date:11/13/2012
Không biết làm ǵ vào đây đọc truyện của anh XN cho vui
Anh nói vậy mà kg sợ bị lên án sao
Hoa Ưu đàn là hoa ǵ?
==========================
= Làm sao mà anh sợ? Phụ nữ lên án đàn ông nhiều quá rồi. anh len án lại có một tư
= Đây là ảnh hoa Ưu đàm. anh cũng chưa nh́n thấy bao giờ, Thấy người ta tả là: không sắc, không hương là hơi lung lay trước gió.
=Là “loài hoa linh thiêng mang điềm lành từ Trời”, có truyền thuyết nói rằng "3.000 năm mới nở một lần". Theo kinh Phật, loài hoa này nở để báo hiệu chuyển luân vương hoặc một vị Phật giáng sinh. Kinh văn nhà Phật đều có nói về loài hoa Ưu Đàm thường tượng trưng cho những ǵ hiếm có khác thường, chỉ trên tiên giới, không có ở trần gian.(st)
Chúc TTT luôn vui
|
|
xomnho
member
REF: 643147
11/14/2012
|
SAU CƠN SỐT
Tiếp
Về đến đầu làng nơi có miếu Cô đầu. Tôi chợt dừng lại nhớ lại cái" đêm hăi hùng' hôm nọ. Ngôi miếu này theo sụ đồn đại của dân làng nổi tiếng linh thiêng, được xây không biết tự thủa nào, để thờ một cô gái xinh đẹp, hát cô đầu nổi tiếng, chẳng may "hồng nhan bạc phận" chết lúc xuân xanh. ( tôi đă kể riêng chuyện này)
Tôi nh́n soi mói cây ngâu già ở phía trước với sự ṭ ṃ xen lấn hoài nghi. Cây ngâu vẫn c̣n đó tỏa hương thơm ngát từ trăm vạn bông hoa li ti vàng như những mảng lụa tơ tằm. Cái gốc to sụ mọc lên hàng chục cành hệt như những cánh tay phụ nữ thoa phấn trắng nhờ ,đang múa với những vũ điệu khác nhau. Có cánh tay như bay lên, có cánh chỉ thẳng,cánh buông thơng, cánh che mặt, cánh gạt lệ, cánh như cào cấu, cánh như vuốt ve...
Từ nhỏ theo lời dặn của người lớn. Tôi và lũ trẻ đi qua đều phải len lén bỏ mũ xuống, không dám nh́n thẳng vào , không dám động vào bất cứ một vật ǵ của miếu. Ấy thế mà nghe kể: Một đêm nọ có một đám người đến đào trộm cây ngâu này . Nhưng kỳ lạ thay xe đẩy của chúng không thể nào nổ máy dù sửa đủ mọi cách. Quá sợ hăi, họ vội khấn vái rồi đem trồng trả cây về chỗ cũ ; khi chuồn đi th́ xe lại nổ máy như thường...
Đang mê mải. Tôi lại giật bắn ḿnh khi có một bàn tay vỗ bộp vào vai, từ một cái bóng tóc dài, búi tó. Tôi quay phắt lại th́ ra là " Thần thơ, thánh chữ" trong làng.
Ha.. ha.. ha.. Cậu không sợ Bà, mà lại sợ cái bóng của ta..ha.. ha..ha...
Tôi làm như trấn tĩnh: Chào chú Hạc! chú vẫn khỏe chứ ạ!?
Không dám! Nhưng tớ nghe rơ tiếng tim cậu đang đập th́nh thịch. Cậu nhát gan ơi! Cậu sợ cái bóng của ta, v́ ta là ai ư? Ta là: Thần thơ, thánh chữ..ha..ha..ha..Cậu thấy ǵ ở cụ Ngâu này? Không đáng tuổi cụ cậu sao? Cậu có biết từ xưa xưa. Mỗi một ngôi Chùa, một ngôi đền,một ngôi đ́nh, một ngôi miếu, một lăng mộ hay một địa điểm ghi dấu ư nghĩa. Các bậc tiền nhân đều trân trọng trồng một cây xanh mà nay c̣n lại, chúng ta gọi là cổ thụ.Với tín ngưỡng và sự thờ phụng nhiều đời người . Cây đă trở thành linh thiêng trong sự kính trọng, tự hào của người gần, thành vọng niệm của người xa.Cây tự ḿnh sống, vượt qua sâu, bệnh, lũ, hạn, băo táp và biến đổi của nhiều thời cuộc để tồn tại. Nên đă không là cây cảnh b́nh thường; Mà là: Thần Cảnh. Thật là mù quáng cho những kẻ tham lam , định xâm, chiếm làm của riêng ḿnh. Không một ai có đủ tư cách sở hữu Thần cảnh. Đó là cây của thần thánh. Mặc dù chúng ta tự nhận là: Di sản chung; Thậm trí là: Di sản của nhân loại. Đấy chỉ là một cách nói mang ư nghĩa của trách nhiệm ǵn giữ và bảo vệ.
Nhà Chú Hạc ở cuối làng. Chú sống hơi lập dị; Ăn mặc th́ khác người; Chú để tóc dài, búi thành búi như củ đậu. Đi đám hay làm khách th́ chú mặc quần lụa tơ tằm ống sớ, áo không ve buộc dây thay cúc; C̣n b́nh thường cả mùa đông lẫn hè chú mặc độc một cái quần lửng không bao giờ tụt. Mặc dù rất rộng mà không có cạp , không có dây rút hay dây lưng. Chú tuyên bố: Mặc quần không tụt cũng là một "Riềng thuật" trong "Nghệ thuật" trang phục. Của quư nhất dấu đi mà không cần khóa ấy mới là cái siêu đẳng của người giữ của quư... Không ai biết chú bao nhiêu tuổi có lẽ khoảng hơn 50 hay 70 tuổi; Chú sống độc thân mà chẳng hề làm ǵ; Nghe các bà bảo chú trải qua những 12 đời vợ.
Hồi bé, bọn nhỏ chúng tôi thường hay tụ tập nghe chú nói chuyện. Không hiểu ở đâu mà chú biết đủ các thứ trên đời. Cổ, kim đông, tây; Thơ, ca, ḥ, vè, tiếu lâm; Thiên văn , địa lư, lịch sử, văn học rồi hội họa, ngoại ngữ; Chú c̣n biết làm cả ảo thuật và kich câm ấy là khi hứng thú chú c̣n làm cả thơ nữa.
Nói chung là bọn trẻ con chúng tôi hâm mộ Chú nhất làng. Đồng thanh nhất loạt tôn chú làm: " Thần thơ, thánh chữ ". Tuy thiên vị, trâm trước, khi tính nhẩm có cộng lẫn lộn với trừ, kết quả của chú bao giờ cũng ra lớn hơn kết quả của máy tính một tư'
. C̣n tiếp,,,
|
Page
1
2
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|