Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Câu lạc bộ thất t́nh >> .......

 Bấm vào đây để góp ư kiến

 rabitnguyen75
 member

 ID 60170
 04/18/2010



.......
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien

.......




Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 Page  Previous Page  1  2  3 4  5  6  7 Next Page Xem tat ca - Xem Tung trang  

 nuocmatcasau
 member

 REF: 536403
 04/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Anh Lynhat và chị Ladieubongg kể tiếp đi , mọi người đang chờ đọc ,chỉ có Rabitnguyen75 bận đi vượt biên nữa rồi . Ở ngoải , nối mạng internet đâu được .

 

 ladieubongg
 member

 REF: 536408
 04/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Hihi...xin lỗi đă để các bạn chờ! Không ngờ lại có nhiều người thích nghe kể chuyện nhỉ?
Chuyện Bác Lỳ gay cấn quá! C̣n chuyện của LDB th́ hơi....con nít chút! hihi....
Tối nay LDB tranh thủ kể tiếp nhé:

Trước khi kể tiếp, tưởng cũng nên cho các bạn biết sự thành h́nh của nhóm 14 người này và chuyến vượt biên (kỳ quặc...í quên...kỳ thú nhất lịch sử của người tỵ nạn hihi…). LDB cũng đă quên chưa cho biết nhóm người này toàn là con nít tuổi từ 15 tới 17 (12 đứa con trai đang trong tuổi nghĩa vụ, hai đứa con gái là LDB và nhỏ bạn học tên Thanh).
Giá thị trường vượt biên lúc đó là từ 3 cây tới 5 cây vàng một đầu người. Thế mà cả bọn vượt biên chỉ tốn cả thảy có 2 cây rưỡi.
Số là trước đó hơn 1 tháng LDB cũng đă vượt biên 1 lần nhưng bị hụt, buồn t́nh nên LDB nói với Mẹ: “Con đi xuống Vũng Tàu chơi đây, mai con về. (ôi ta buồn ta đi lang thang…hehe). Đang lang thang một cách vô định giữa buổi trưa nắng gắt ở VT th́ bỗng có tiếng gọi: “ê, T. mi đi đâu mà lạc đến đây vậy?” LDB giật ḿnh quay sang th́ thây đang ngồi trên hiên nhà ngang mặt dưới lùm cây trứng cá là con Thanh, đứa bạn học cùng nội trú ở Thủ Đức trước 75. Mặc dù khi học chung LDB với nó chẳng thân ǵ nhau mấy, tại nó lớn hơn LDB 1 lớp, nhưng lúc đó gặp lại nó LDB mừng lắm! Hai đứa mừng rỡ, kể cho nhau nghe đủ thứ….LDB đă cho nó biết lư do lang thang của ḿnh là tại chán đời v́ vượt biên hụt. Nghe tới đây nó mới la lên là nó cũng đang muốn vượt biên. Nó hỏi: “Mày có muốn tổ chức vượt biên chung với tao không?” LDB ngơ ngác nhưng cũng trả lời là ‘muốn’ nhưng bằng cách nào th́ nó nói: “Tao biết đằng kia có người đang bán một cái ghe c̣n khá tốt mà họ chỉ đ̣i có 2 cây (vàng), nếu mày bằng ḷng tao sẽ đi rủ thêm người, tụi ḿnh hùng tiền lại để mua”.
Thế là LDB ở lại nhà nó được gần một tuần để tổ chức vượt biên với nó (hihi…). Trong gần một tuần này hai đứa kiếm được 2 cây rưỡi vàng. (Con Thanh rốt cuộc kiếm được toàn con trai trong tuổi nghĩa vụ, v́ nó ở VT nên quen bạn nhiều, trong số này 1 đứa là em trai nó).
Có tiền rồi con Thanh bèn dẫn LDB đi mua ghe, gọi là mua ghe nhưng LDB đâu có biết mặt mũi cái ghe ra sao, chỉ theo nó đến nhà người ta đưa tiền mà thôi. Nó nói: “mày khỏi lo, ghe c̣n tốt lắm, đang đậu ngoài kia, chỉ việc đi thôi". Mua ghe hết hai cây, c̣n lại nửa cây giao cho em nó đi mua hai can xăng, hai lít nhớt, mấy bich cơm sấy. Chỉ có thế… chả có hải đồ hay hải bàn ǵ. Nhỏ Thanh cho em nó mang các thứ ra ghe trước. Vẫn c̣n ít tiền lẻ, không nhớ là bao nhiêu, hai đứa bàn nhau đem đến nhà thờ đưa hết cho Cha Xứ, xin Cha cầu nguyện cho chuyến vượt biên. (Hai đứa c̣n xin được xưng tội, dọn ḿnh chết lành đàng hoàng cơ).
Ra khỏi nhà thờ nhỏ Thanh nói: "Tối nay 8 giờ đợi trời sập tối tụi ḿnh mới đi được".

(mệt quá…đi ngủ thôi, cuối tuần rảnh LDB sẽ kể dài hơn nhé)


 

 nuocmatcasau
 member

 REF: 536416
 04/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chuyện của chị Bông ly ḱ và hài hước . Không tin Chúa cũng phải công nhận có bàn tay của Chúa .
( Maradona làm bàn thắng bằng tay rồi đổ vấy :Đó là bàn tay của Chúa .(không phải tay của hắn , chuyện bóng đá )


 

 lynhat
 member

 REF: 536498
 04/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Xin chào Nuocmatcasau ,JD, chị Bông và cả nhà,

Trong thời điếm chị Bông đi vượt biển, tất cả các khám lớn đều nhốt tù đi vượt biển kín mít hết trơn. Riêng cái khám lớn ở Vũng Tàu, hồi trào Tây để lại h́nh như chỉ có 10 buồng giam. Vậy mà lúc cao điểm có mấy ngàn người ở trong đó. Cho nên người nào cũng ghẻ chốc đầy ḿnh, tối ngủ rệp nó cắn đỏ đầy lưng. Chuối xiêm c̣n non, khi tới ngày thăm nuôi vô treo chỉ trong một đêm th́ chín rục.

Trong lúc nầy nhà cửa ở trong thành phố Sài G̣n bỏ tứ tung. Căn nhà nào muốn bán, cũng không có cách ǵ mà đem cho chánh phủ kư. Người nào ham của rẻ, th́ cứ việc làm giấy tay sang nhượng. Tới chừng có chuyện rắc rối th́ chạy chọt tính sau, v́ thế việc mua bán qua lại, tin nhau bằng cái miệng. V́ thế người nào dạn tay có thể mua căn nhà tốt giá rẻ như cho. Nhưng thời buổi nầy kiếm ăn c̣n muốn hụt hơi, th́ nói chi đến chuyện mua nhà cửa đầu tư.

Có hai vợ chồng ở Biên Ḥa biết trong rộng nh́n xa, dám cầm 4 cây vàng mua căn nhà 4 tầng lầu ở đường Trần Hưng Đạo của một ông nhà giầu bán để đi vượt biển. Nhưng nhờ ông ta quen biết lớn, cứ dọn vô trước ở, rồi chạy chọt hợp thức hóa sau. Vậy mà sau nầy ông ta có giấy chủ quyền đàng hoàng, chừng mười mấy năm sau nhà cửa tăng vọt, vợ chồng ông ta trở nên giầu có như chuyện cổ tích dân gian.


 

 lynhat
 member

 REF: 536556
 04/29/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Thời buổi nầy không ai có thể làm được cái ǵ ngoài chuyện buôn bán hàng lậu với nhau. Những cái thứ nầy mới làm cho nền kinh tế lụn bại. Ngân hàng nhà nước chỗ bến Bạch Đằng hằng ngày bà con tấp nập vào đổi tiền đô la. Những tay c̣ mối rất là tinh mắt chỉ nh́n thấy chiếc xích lô vừa đậu lại, họ biết là có người lại đây đổi tiền. Họ chạy lại nắm tay thân mật to nhỏ như những người bạn thân.

Nếu hai bên đồng ư rồi họ móc tiền ra đếm rồi người kia đưa lại cái phiếu lănh tiền. Công việc như vậy vẫn tiếp tục hằng ngày v́ nhân viên ngân hàng và những tay c̣ mối ăn chia rất ṣng phẳng. Nếu người nào có đô Úc th́ sung sướng vô cùng bởi v́ nó cao hơn đô Mỹ 20 phân. Chỉ cần lănh 300 đô Úc th́ gia đ́nh sẽ huy hoàng trong cuộc sống.

Có lẽ v́ cảnh đó ai ai cũng nao nức vượt biên, vượt biển.


 

 nuocmatcasau
 member

 REF: 536617
 04/30/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chuyện vượt biên chưa dừng đâu chứ ,người Việt có truyền thống vượt biên ,vượt biển .Xưa từ Bắc xuống Nam , nay bất kể Đông Tây Nam Bắc ,chỗ nào vượt được là vượt .
Mấy vị giỏi Hán-Nôm nói :chữ Việt nghĩa là Vượt không phải là Thiệt .Là vượt qua , không phải là cái lưỡi (khẩu ,thiệt)
Ra vậy ,nên người Vượt cứ trèo lên đầu lên cổ nhau mà sống ,vượt đèn đỏ , chen ngang ,đủ cả , miễn là vượt .
Nhân ngày 30/4 ,chúc tất cả mọi người nêu cao truyền thống Vượt của dân ḿnh


 

 ladieubongg
 member

 REF: 536628
 04/30/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Xin chào cả nhà. Mến chúc mọi người những ngày cuối tuần an vui hạnh phúc nhá.
LDB xin được nói thêm trước khi tiếp tục là những nhân vật trong câu chuyện đă được LDB đổi tên để tôn trọng chi tiết cá nhân.

(tt)

Tôi hôm đó khoảng 8 giờ, khi trời vừa sập tối, cả bọn kẻ sau người trước lục đục đi ra chỗ đậu ghe. Trời tối lại lạ đường nên LDB chỉ biết lẽo đẽo theo sau.
Đang đi th́ em trai của Thanh la lên nho nhỏ: “Tới nơi rồi!” Cả bọn không ai nói với ai câu nào chỉ âm thầm tay vạch bụi, chân đạp x́nh đi theo nó. Thấy chiếc ghe cả bọn lại lục đục leo lên. Trời tối mịt chỉ thấy được rất lờ mờ h́nh dáng chiếc ghe không mui, đen thui - măi sáng hôm sau LDB mới biết là chiếc ghe được chạy bằng máy ‘cu le’, có đuôi tôm (không biết từ ‘cu le’ này là tiếng ǵ và được viết ra sao nữa). Loại máy này thường được dùng cho những chiếc ghe nhỏ thời bấy giờ, và cũng măi sau này LDB mới được biết là chiếc ghe đó chưa bao giờ ra khơi, chỉ được dùng để chuyển cá từ tàu đánh cá lớn vào bờ - ghe nhỏ đến nỗi lên ghe hết rồi cả bọn phải ngồi sát vào với nhau mới đủ chỗ. Trong ghe chỉ có một ngọn đèn chai lờ mờ, chả nh́n rơ ai. Cho tới giờ phút đó LDB chỉ mới biết mặt Thanh, thằng em nó và một người bạn của em nó tên là Quốc Anh. Theo như Thanh cho LDB biết th́ không phải ai cũng phải hùng tiền, một vài đứa biết lái ghe, rành chuyện đi biển th́ không phải bỏ tiền ra. Mọi người vừa ngối xuống xong, người lái ghe đang tính giựt dây nổ máy th́ một người trong bọn lên tiếng: “Ghe nhỏ thế này làm sao mà đi được? Thôi, không đi đâu!” Hai đứa vừa la vừa lục đục tính kéo nhau xuống. Thấy vậy một đứa nữa cũng đứng dậy đ̣i xuống theo. Nhỏ Thanh lúc đó mới bấm tay LDB ra hiệu đoạn nó nói: “Suỵt!.....im không bể chuyện bây giờ! Cái này là Taxi thôi, ra tới ngoài kia mới có tàu lớn đang chờ. (Hồi đó chữ taxi dung để chỉ những ghe nhỏ có nhiệm vụ chuyển khách vượt biên từ bờ ra tàu lớn). Nghe vậy hai đứa đó mới ngồi lại. (Đúng là nghèo mà ham…bỏ ra có tí tiền c̣m lại đ̣i đi tàu lớn híhí…)
Thế là ghe nổ máy và bắt đầu chạy….
Chạy được một quăng th́ hai thằng lúc năy lại hỏi Thanh: “Sắp tới chỗ tàu lớn chưa?” Thanh trả lời: “Cũng sắp rồi…”. Đi độ 5 phút nữa Thanh la lên: “Ngừng lại, tới rồi!” Khi ghe ngừng lại nó nói: “Chỗ này là chỗ tàu lớn đợi ḿnh đây” Lúc đó v́ ghe đă ra tới nơi quang đăng nên cũng có thể nh́n thấy lờ mờ cảnh vật chung quanh, thấy được rải rác một vài ghe thuyền khác, vài lùm cây. Hai đứa nhỏm người lên dáo dác nh́n chung quanh. Thanh cũng giả bộ nhớn nhác ngó ngang ngó dọc: “Sao không thấy tàu lớn đâu vậy?!” Không ai trả lời tiếng nào…..khoảng chừng 3 phút sau, Thanh giơ tay vào sát chiếc đèn lù mù, ghé mắt nh́n vào đồng hồ trên tay của ḿnh rồi la lên nho nhỏ: “ Thôi chết rồi! Chín rưỡi…ḿnh trễ hết nửa tiếng…tàu lớn chắc chắn là đi rồi! Tụi ḿnh cũng phải đi thôi kẻo bể… dzọt lẹ!!!” Thằng lái ghe chỉ chờ có thế là dzọt, kệ cho hai đứa kia thộn mặt ra ngơ ngác cứ như quạ lạc vào chuồng heo! Hichic….


Tới đây LDB xin được tiếp nối với đoạn đầu các bạn nhé. Ở đoạn đầu LDB đă kể tới lúc này:

….Đi mới được 15 phút th́ LDB đă bị say sóng ói ra tới mật xanh, (tại cuối cùng thấy đắng ngắt hihi.. nhưng sau đó khoảng vài tiếng th́ LDB thấy đỡ và khỏe lại). Đi chưa tới nửa đêm th́ ghe chết máy v́ hết nhớt. Cả bọn lúng túng không biết tính sao th́ có một đứa ḷ ṃ làm sao mà lôi lên từ trong kẹt của chiếc ghe được một túi nhớt đặc như mỡ ḅ. Nó la lên rằng nó nhớ hồi xưa Ba của nó nói rằng mỡ ḅ hoà chung với xăng sẽ thành nhớt, thế là nó h́ hục trộn chung mỡ ḅ với xăng, được khoảng 2 lít nhớt, đổ vào và ghe lại chạy ngon lành. Được khoảng gần tiếng nữa th́ cả bọn nhận thấy là trời tối quá khó thấy đường nên bàn nhau ngừng lại chờ khi trời tờ mờ sáng sẽ đi tiếp ('ra đi khi trời vừa sáng' là vậy đó hihi) v́ nhắm chắc là cũng đă chạy được khá nhiều đường đất...í quên đường thủy rồi.

Thế là cả bọn đồng ư dừng lại. Lúc đó cách chỗ ghe đậu xa xa (không biết là bao xa v́ trời tối đen) thấy có vài ánh đèn le lói nên cả bọn đoán là ánh đèn từ những ghe khác cũng đang đậu lại.
Ngừng lại mới chừng vài phút th́ Quốc Anh đang ngồi cạnh ghé miệng vào tai LDB nói nhỏ: “: “Đi điệu này thế nào cũng chết…” Từ hồi đầu tới giờ nó chỉ im lặng không nói câu nào. LDB đă không có dịp để ư đến nó phần v́ căng thẳng, phần v́ bị say sóng, ói…. QA nói tiếp: “Tớ muốn quay về. T. có muốn về không? Nếu muốn th́ ḿnh gọi mấy cái ghe kia xin quá giang để về”. LDB quay sang cố nh́n cho rơ nó, trong ánh sáng lập ḷe, chỉ thấy được lờ mờ khuôn mặt của nó. LBB nói với nó bằng một giọng ái ngại: “ Thôi T. không về đâu”. Im lặng vài giây xong nó lại nói với một giọng quả quyết: “Tớ nhất định phải về, về một ḿnh cũng được…!” Nói đến đây LDB thấy nó run run và có vẻ thảm năo lắm. Tự dưng LDB cảm thấy thật tội cho nó, bèn nói cho cả bọn biết là ư QA muốn quay về, nếu trong bọn có ai nữa muốn quay về th́ chắc là sẽ phải gọi mấy cái ghe kia, nói sự thật và năn nỉ họ cho những ai muốn về quá giang đề về. Nghe vậy cả bọn có vài người la lên phản đối, c̣n những người khác th́ làm thinh, kể cả hai người lúc năy đ̣i đi tàu lớn cũng làm thinh. Rốt cuộc chỉ có ḿnh QA nhất quyết đ̣i về. Mặc cho vài người phản đối LDB năn nỉ những người c̣n lại lớn tiếng gọi (mấy) ghe kia: “Có ai ở bên đó không?” chỉ gọi chứ không dám tắp ghe lại gần. Gọi một hồi nhưng chẳng thấy động tĩnh ǵ. Cuối cùng Quốc Anh cũng phải chấp nhận không đ̣i quay về nữa.

(c̣n tiếp)


 

 annguyen1
 member

 REF: 536666
 04/30/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chào cả nhà ,trong tiết mục " 13t,tôi đă biết..tưng tửng" .

Thật thú vị khi đọc các mẫu chuyện của các bạn.Ḿnh biết là thật ,v́ đă
sống qua giai đoạn đó.Rất mong được nghe tiếp,coi như để nhớ 1 thời đă qua.

Chuyện LDB kể, ḿnh thấy ớn đó, rất nguy hiểm. Nhưng như ḿnh đă nói
mỗi lúc trôi qua ,th́ phương tiện..vượt biên càng hiếm và..nhỏ hơn.
V́ lúc đầu ,ng ta c̣n có thuyền có động cơ "lớn", có nhiều pít-tông (piston),
gọi là Bloc,đầu máy 2 blốc,3 blốc,coi như là sang lắm rồi. Thuyền nhiều động cơ ,có blốc nhiều..th́ tốc độ rời..VN dĩ nhiên càng hiệu quả và ..nhanh chóng hơn.

Nhớ có lần vượt biên không thành,quay trở lại,bị CA bắt ,nhốt tù,lúc thẩm vấn,CA hỏi :" Anh có biết anh phạm tội phản quốc hok ?Anh tính đi qua đó ,để ăn
bơ sữa Đế quốc à? Nước nhà đă được giải phóng rồi...bla bla bla (1 tràng diễn thuyết y chang như mọi nơi..!) , động cơ nào đă thúc đẩy anh đi nước ngoài hả?,
tên CA (gọi là Cán bộ Chấp Pháp) đập bàn cái rầm, lính quưnh quá,phần lúc đó c̣n nhỏ, ḿnh cũng vội trả lời : " Dạ, tối quá em không thấy ! Nhưng có lẽ ghe có..động cơ 2 blốc, nhăn hiệu Yamaha !".

Những ghe tàu trang bị 2,3 blốc đầu bạc,đầu xanh (màu động cơ) rồi cũng hết,người ta bắt đầu chơi tới ghe nhỏ (như của LDB),vốn chỉ để đi ḷng ṿng trong sông nhỏ,có gắn máy đuôi tôm (gọi là Cô-Le th́ đúng hơn),ở đuôi,người lái cầm cái lái như cái sào,chạy xăng,loại này rất nguy hiểm,chạy một lúc là nóng máy, chở vài người thôi,nhỏ xíu, thường đuọc dùng (gọi là Tắc-Xi)để chở người sang tàu lớn có blốc thôi( gọi là Cá Mẹ). Ngay cả tàu Mẹ ,th́ cũng chẳng nghĩa lư ǵ khi ra tới đại dương. Tàu có bloc cũng chỉ để chạy trong sông thôi. Vậy mà ở trại tỵ nạn,ḿnh thỉnh thoảng vẫn thấy ghe nhỏ tới bờ (rất ít).Khoảng dưới 10 người thôi.Thường vào tháng biển lặng như tháng 3 (có câu "tháng Ba ,bà già..đi biển" ),th́ may ra ,chứ gặp sóng nhỏ thôi,cũng lật luôn. LDB mà đi ghe này ,mà c̣n sống,để viết, th́ là phép lạ đó. !!

Mong được nghe tiếp các bạn kể.
Chúc mọi người cuối tuần an vui.


 

 annguyen1
 member

 REF: 536672
 04/30/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chuyện vuợt biên nào cũng giống nhau,như ḿnh dân SG,thường đi tuyến Vũng Tàu,
Bà Rịa. Người ta sẽ cho người đến chở ḿnh đi VT-BR,khoảng vừa tối là tới BR.
Khách sẽ được chia ra từng nhóm 2-3 người, ở tạm,ăn uống tại nhà dân địa phương. Dĩ nhiên là ở đây ,đă được đút lót hết bởi người tố chức,từ Thôn,xă,người chủ nhà...,chờ tối đến sẽ đi bộ tới chỗ có ghe (tắc-xi),rồi ghe chở ra băi đón ,có sẵn tàu Mẹ chờ. Đôi lúc hoăn th́ chờ tối mai..

Dưới ánh trăng mờ,chung quanh đông ruộng chỉ là màu xám bạc,nhóm ḿnh 3 người được lệnh đi,có người dẫn đường cầm đèn pin,đi trước,chó sủa đâu đây,ḿnh đoán chắc có nhiều nhóm cũng đang đi,xa xa ,có tiếng súng AK nổ đó đây (có lẽ CA hay Du Kích đang phát hiện) ,nổ súng. Thật ra ,chỉ là ăn chia nội bộ của họ ,không đồng đều,mâu thuẫn ,nên họ chơi nhau ,bằng cách bắt hành khách chơi. Kiểu ăn không được,th́ đạp đổ. Mọi người im lặng,ḷ ṃ bước theo người hướng dẫn tour du lịch.Qua những băi lau sậy đầy śnh,là thấy chiếc ghe nhỏ Taxi chờ sẵn, mọi người trong nhóm vội leo lên. Ghe nổ máy,rồi đi luôn,khoảng it phút sau,gần đến chỗ sông lớn ,th́ bắt đầu thấy nhiều taxi khác cũng đă xuất hiện,từ những nhánh sông nhỏ ,đổ đến. Mọi taxi đều dừng lại ở những bụi sậy,và chờ đợi Tàu Cá Mẹ đến. Đúng giờ 8g, th́ một chiếc tàu "lớn" xuất hiện, thế là mọi taxi ồ ạt nổ máy phóng tới,sau khi nh́n thấy 3 đợt đèn pha chớp nháy từ Tàu Mẹ. Mọi người được đưa lên tàu, tiếng người ơi ới gọi nhau, tiếng hối quát chung quanh,vang cả 1 khúc sông,như cái chợ đêm.

Hai người bạn gái cùng trường với tôi không bước qua nổi mạn tàu,tôi vội quăng
túi đồ xách tay lên tàu trước, rồi mới đỡ từng người một lên. Lên tàu rồi ,có người hỏi liền "mật khẩu", đă đuọc dặn trước,khi người ta chứa ḿnh ở nhà họ. Và đồng thời ,ḿnh đưa họ 1 mẫu giấy nhỏ nhắn tin cho người nhà, sau này họ sẽ đến người nhà ḿnh,đưa mẫu giấy đó, và lấy vàng,thường là 1 ngày sau,là họ biết tàu có đi được thành công hay không.Giá lúc ấy khoảng 4-6 cây vàng,tuỳ tở chức.

Đâu dây có tiếng quát ,văng tục ,đuổi người không có "mật khẩu", gọi là những người đi chui. "Đi chui" là để chỉ những ai không phải là hành khách, nhưng họ được biết địa điểm có tàu Mẹ đón, nên họ đi ké theo. Tin mà họ có được,có thể do người trong tổ chức biết được,người địa phương làm nghề taxi, hay CA ,Du kích cho biết.. ,cung cấp,và họ đi theo ,đi không được, th́ họ chờ chuyến khác,nhiều khi cũng đi được,v́ chủ tàu bỏ qua,thấy ít,cho đi luôn, tuỳ hoàn cảnh.

Trong đêm khuya,cả 1 vùng ngă ba sông náo loạn cả lên, tiếng mấy chục taxi máy Cô-Le vang cả 1 góc trời, tiếng hành khách gọi người thân,tiếng la hét của những người trong tỗ chức nói với đám taxi, tiếng sóng nuớc..,ánh đèn pin lấp loáng rọi tới lui,rồi những chiếc ghe chở dầu (vốn đă được chôn dấu từ truớc,ở chung quanh băi đổ bộ, bởi thế mới có bài nhạc sau này : Đêm chôn dầu ,vượt biển!") ..Mọi thứ rồi cũng xong, trong khoảng nửa tiếng, tiếng máy taxi cũng thưa vắng dần, trả lại sự yên tĩnh cho khúc sông, th́ bỗng nhiên ,lù đù ở đâu xuất hiện thêm 1 chiếc tàu,treo cờ CA biên pḥng,nhưng chỉ mở đèn chớp,lao tới tàu Mẹ, rồi người ta nói chuyện với nhau, tôi nghe rơ tiếng CA nói :" Chúc đồng bào ra đi tới nơi an toàn, để chúng tôi dẫn đi 1 đoạn ra khỏi chỗ có đáy sông nguy hiểm". Thế là 2 chiếc tàu lao ra khỏi điểm đổ khách..thoáng sau tàu đă ra gần cửa biển,lại có tiếng người CA chúc mừng đồng bào ra nước ngoài, và không quên xin thêm tiền VN hay đồng hồ đeo tay, thế là trên tàu lại quyên thêm tiền VN, ai cũng cho v́ tới lúc này không cần đem theo tiền VN, đồng hồ cũng để lại cho mấy anh CA làm quà văn nghệ.

Nói tóm lại, thời điểm ấy, tất cả ai làm nghề ..tổ chức vuợt biên đều giàu có hẳn. Có cung ,là có cầu, bởi v́ ai cũng muốn đi ra nuớc ngoài,nên mới phát sinh ra hẳn 1 dịch vụ hoàn chỉnh : từ người tổ chức, cho đến đám dân địa phương chứa chấp, cho đến quan chức địa phương, rồi đến đám CA hay Du Kích đều được đút lót hết, chỉ thỉnh thoảng ăn chia mâu thuẫn,mới phát sinh vụ bắt hành khách mà thôi,và đưa vào tù. Vào tù rồi, th́ lại phát sinh vụ chạy chọt cho cán bộ nhà tù, cho được về sớm...tất cả tính bằng vàng cây, có giá hẳn ḥi.

Lúc này tàu đă nổ máy gịn ,và đi nhanh trong đêm tối, tàu CA cũng quay vào bờ,từ cửa Cần Giờ, thoáng cái đă ra biển, sóng nước mạnh hơn nhiều, tôi lại bị say ói,lần đầu tiên trong đời nếm cái cảm giác say sóng, ói hết,ra tới mật xanh,mật vàng ! ai cũng vậy,đua nhau ói. Lúc sau mới quen ,v́ không c̣n ǵ ,th́ thấy khoẻ hơn hẳn, mọi người im lặng nh́n lại sau lưng, ai cũng bùi ngùi v́ biết rằng sẽ không gặp lại người thân nữa, 1 cảm giác lạ, chưa hề nhận thấy. Xa VN, xa măi măi.

(c̣n tiếp)


 

 ladieubongg
 member

 REF: 536682
 04/30/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Mến chào Annguyen, bác Lỳ, Nuocmatcasau, Natr, Jack ‘của người ta’, và cả nhà ….hihi

Annguyen nói đúng. Lúc đó người ta vượt biến nhiều lắm. Đi tới đâu cũng nghe x́ xầm bàn tán chuyện vượt biên, chả ai c̣n ḷng dạ nào nghĩ đến chuyện khác ngoài chuyện t́m cách ra đi. Có những chuyến được tổ chức thật qui mô với những chiếc tàu lớn được trang bị khá đầy đủ phải mất hàng năm mới xong; nhưng cũng có nhũng chiếc nhỏ hơn, nói chung là đủ kiểu, đủ cỡ….cỡ nào th́ cũng vậy, nếu ra khơi vào tháng ba th́ có lẽ an toàn hơn, đằng này cả bọn 14 người trong chuyến đi của LDB lại ra khơi vào 21/6 trong chiếc ghe nhỏ gắn máy ‘côle đuôi tôm’. Ra đi kiểu này mà sống c̣n th́ đúng là phép lạ, có người lại cho là ‘điếc không sợ súng’…như trong trường hợp này hihi.

Mời cả nhà nghe LDB kể típ chiện ‘Tin Tin vượt trùng dương’ nhé:


Sau khi gọi măi không thấy ‘những ánh lửa lập ḷe’ tỏ dấu hiệu ǵ nên mấy đứa thôi không gọi nữa. QA cũng đành im lặng từ đó.
Khoảng 4, 5 giờ sáng ghe bắt đầu chạy….LDB lúc đó đă thấy khỏe ra, phấn khởi hát nho nhỏ bài “đoàn người tưng bừng đi trong cơn gió, hồn như đám mây trắng lững lờ, giang hồ không bờ không bến, đẹp như kiếp bô-ê-miên…”

Chạy măi đến khi trời sáng hẳn, ghe tắt máy dừng lại th́ thấy phía sau, núi Vũng Tàu vẫn nhô cao khỏi mặt nước khoảng nửa thước. Một thằng lên tiếng:

“Tới hải phận quốc tế rồi tụi bây”, mấy đứa nhao lên:
“Sao mày biết?”
“Dĩ nhiên là tao biết, nh́n là biết chứ ǵ!”

Đứa th́ đồng ư với nó, đứa th́ không. Có 2 can nước (mỗi can chừng 12 lít) tụi con trai ś sụp uống.với nhau chắc cũng hết 1 can, c̣n can kia coi lại th́ đă bị rỉ hết gần một nửa. Ghe vẫn dừng một chỗ cho tới khi ánh hừng đông ló dạng. Cả bọn đang bàn tán để xem nên tiếp tục hướng nào hay ‘take it easy’ như lời của thằng kia nói là v́ nó tin rằng ghe hiện đang ở trong hải phận quốc tế. Cuối cùng cả bọn đồng ư là để chắc ăn, cứ nhắm hướng ngược với núi VT mà tiến tới. ‘Tài công’ đang tính nổ máy th́ thằng lúc năy lại la lên:
-“Tàu ngoại quốc tụi bay ơi, tao nói có sai đâu, ḿnh đang ở trong HPQT.
Cả bọn cùng hướng về phía tay nó chỉ th́ quả thật thấy một chiếc tàu khá lớn từ xa đang tiến về phía ghe ḿnh. Thế là bọn con trai gơ thùng (thùng vừa uống hết nước) thi nhau la lên, có đứa c̣n cởi phăng cả áo làm cờ vừa gọi vừa giơ lên vẫy rối rít!
Chỉ trong ṿng 10 phút sau khi chiếc tàu c̣n cách ghe một khoảng cách, đủ để cho cả bọn nhận ra hai chữ ‘Phú Khánh’ to tướng trước đầu tàu! Cả bọn ngớ ra quay sang nh́n nhau….c̣n đang ngơ ngáo, nghẹn ngào chưa ai thốt nên được lời nào th́ con tàu đă tiến đến gần sát bên, trên tàu lố nhố toàn công an! Khoảng chục người CA cùng bước ra nh́n xuống cả bọn dưới ghe. Hic…..

Một người Công An quát lên hỏi:
“Tụi bây một lũ thế này đi đâu đây?”
-“Chúng em đi…..vượt biên!” vài đứa đồng thanh trả lời một cách thểu năo!

Nghe xong nhóm công an quay lại nh́n nhau và cùng phá lên cười!
Cả bọn thấy vậy lại càng ngơ ngác….. chả hiểu họ cười ǵ (!?)

Cười xong, vài phút sau người Công An đó lại quay xuống hét:
- “Tụi bay mà đi là chỉ có chết…muốn sống quay ngay về!”
Một thằng trong bọn la lên:
- “chúng em sắp hết xăng rồi, không đi được mà cũng không quay về được”
Người CA hỏi:
- “Tụi bây có vàng không đưa đây tao đổi cho ít xăng mà về.
- “Chúng em trốn cha mẹ đi nên đâu có ǵ mang theo”.
Người CA lại nói:- “Thôi được rồi, số tụi bay may mắn tại tụi tao đang mắc đuổi theo chiếc tàu lớn đằng kia. Cho tụi bay một can xăng. Muốn sống th́ quay về!
- “Các anh có nước cho tụi em xin ít?” Thằng kia đă không biết thân lại c̣n ráng nói thêm, chắc tại nó thấy đám CA này có vẻ vui tính.
Mà họ vui tính và dễ dăi thật, chẳng những họ cho không một can xăng, lại c̣n cho cả một xô nước trà đá. Hihi….
Xong họ quay tàu đi, xa xa trước mặt bấy giờ cả bọn mới nhận thấy cũng có một con tàu đang chạy xịt khói đen thui. Con tàu Phú Khánh rẽ về hướng đó (chắc là để đuổi theo chiếc đó).

Lúc đó cả bọn mới hoàn hồn, hú vía, quay sang nh́n nhau. Một đứa hỏi:
- “Bây giờ tính sao, đi hay về tụi bay?”
Mấy đứa con trai nhao nhao: “Đi tiếp!”

(hehe....c̣n tiếp)





 

 lynhat
 member

 REF: 536698
 04/30/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Xin chào cả nhà. Chuyện của Annguyen và chị Bông đă bắt đầu gay cấn và hồi hộp. Rất mong được nghe kể tiếp.


Đi vượt biển mà được đi trên chiếc ghe lớn như ghe VT-666 và được công an tổ chức đưa đi thiệt là sung sướng vô cùng. Tốn chút đỉnh mấy cây vàng cũng không sao. Tụi tư sản giầu thiệt. Một chuyến vượt biển chở mấy trăm người trên ghe vậy mà cũng không đủ cho họ ghi tên. Có người c̣n phải đút lót cho những công an hay những người giới thiệu mới có chỗ. Người nào giàu có th́ t́m tới chủ ghe nạp vàng, c̣n người nào mồm mép giỏi th́ xin làm Taxi đưa rước cho khách ra ghe lớn.

Rồi cũng có nhiều chiếc ghe đi chánh thức không bao giờ tới bến. Bởi v́ nó đă ch́m xuống Biển Đông hoặc bị hải tặc Thái Lan cướp bóc, hăm hiếp gái rồi đem bán vào động.

Tàu VT-666 đậu bến băi Biên Ḥa lo tu sửa cho tốt hơn. Chỉ tội nghiệp cho đám thủy thủ ngày ngày phải chùi rữa những đồ ói mữa, và cả luôn đồ phóng uế trong ḷng tàu. Cài mùi khó chịu nầy phải mất hơn 2 tuần lễ mới hết được. Chủ ghe th́ lo mua đồ ăn, đồ uống thêm để tiếp tục cuộc đi biển. Trong đám hành khách cũng như t́nh cảnh người dân trong nước hiện giờ, có biết bao nhiêu người đă gạt nước mắt, bỏ lại vợ dại con thơ cả đám. V́ họ không đủ vàng để dẫn đi cùng một lúc. Tất cả những thứ đó để sau nầy tính tiếp.

Một chiếc ghe hồi c̣n nằm trong bến như ghe VT-666 thấy nó to lớn như một con ḱnh ngư. Nhưng khi nó ra khơi rồi th́ thấy nó giống như con cá ḷng tong đang bơi lội trong làn sóng dữ. Tới chừng đó mặc cho sóng dập gió dồi. Đến khi đó họ chỉ biết cầu nguyện bề trên.

(...c̣n tiếp...)


 

 annguyen1
 member

 REF: 536700
 04/30/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào bác Ly,

Đúng như bác nói, tàu thuộc loại ngon như Bác, nhưng khi ra ngoài
biển lớn ,th́ chẳng...thấm tháp ǵ, muối bỏ biển, nhỏ xíu.
nên gặp sóng to là lật như chơi. Sợ nhất là loại sóng đầu bạc như bác đă kể.
Đây là loại sóng đi 2 đợt liền, đợt 1 th́ tàu nghiêng,rồi liên tiếp bồi thêm
1 đợt nữa (không có khoảng chu kỳ nghỉ 1 chút ở giữa).Do gió tạo thành.Sóng lạ này có màutrắng bạc.Phải biết cách lái theo ư nó, nên phải là tài công xịn ,như bác kể ,th́ mới chọi được sóng này. Chứ không có sóng này,th́ ai lái cũng được.
V́ đi nhiều nên ḿnh cũng biết thêm chút về hải hành đó.


Đi được vài giờ nữa, th́ thấy mọi người nói sắp đi gần đến Côn Đảo,sau lưng th́ không thấy dất liền nữa (Vũng Tàu). Lúc này mọi người đă được lên trên để hóng gió,hút thuốc,nói chuyện tâm t́nh và ...hy vọng..

Gió ,sóng bắt đầu nổi lên,tàu này thuộc loại lớn bác Ly à. Nói thật, có cửa kính, và máy ..lạnh bên trong. Hầm tàu cao 3 thước. Thuộc loại xịn.Tàu đúc
chứ không phải bằng gỗ. Băo Cấp 6 ǵ đó bắt đầu xuất hiện, tàu bắt đầu chong chành nhiều và mọi người bắt đầu say sóng, con tàu không thấm thía ǵ so với băo cả. Nhóm Thuyền trưởng,thuyền viên bắt đầu lo và bàn nhau, v́ có mang theo vợ con..nên họ sợ nếu tiếp tục đi th́ sẽ bị lật,nên sau cùng họ quyết định ...quay về ! vấn đề là về đâu, người đề nghị ủi đại vào Vũng Tàu băi trước,rồi mạnh ai nấy chạy. Người rành địa phương th́ tính về lại..Cần Giờ,nơi xuất phát lúc đầu !

Sau cùng tàu lại quay vào bờ, vào chỗ lúc đầu đă đi ! Trời vẫn c̣n tối,thuyền trưởng,nhân viên nhảy tùm xuống sông và...lặn mất tiêu ! Chị vợ anh thuyền trưởng th́ c̣n ngồi cạnh ḿnh (ḿnh đi bên cánh thuyền trưởng ,nên biết nhau từ mấy tháng trước ,mỗi khi anh chị ghé nhà), chỉ có đám đàn ông thuỷ thủ là dọt trước, mọi người chỉ biết nh́n nhau thở dài. Tàu nằm trên một băi śnh, mọi người im lặng, 2 chị em bạn ḿnh ngồi khóc, trong đêm tối ấy ,ḿnh nhớ măi, hy vọng tiêu tan,ánh trăng vẫn c̣n sáng,rồi tàu CA xă Thạnh An xuất hiện,rọi đèn pha sáng quắc, 1 tràng AK chỉ thiên nổ ḍn trong đêm tối, mọi người ngồi im phắt, toán CA bắt đầu xuống tàu,áp giải mọi người lên tàu, chở về trại giam Xă đảo Thạnh An ,huyện Cần Giờ. Sau này Xă này nghe nói trở thành trung tâm du lịch sinh thái ǵ đó.

Sau này mấy người bạn cùng tàu cũng nhận ra
nhóm CA bắt ḿnh ,cũng là nhóm đă tiễn ḿnh đi và chúc mừng !

Những ngày kế là ở tù và đi đắp đập ,lao động.


 

 lynhat
 member

 REF: 536767
 04/30/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Annguyen1,

Đoc chuyện của anh kể thấy thiệt là xui và tức. Đi chánh thức, tốn vàng, trở lại c̣n bị bắt và ở tù. Nghĩ lại, thấy trường hợp của tôi khá hơn anh chút đỉnh không bị ở tù và vẫn c̣n cơ hội đi lại thêm lần nữa.

Đôi ḍng về ông tài công VT-666. Ông nầy tên là Sang, tôi gọi là bác Sang. Lúc trước ba tôi có quen biết ba bác Sang. Sau nầy ổng được ông nhà nước đưa đi tu học bên Canada về ngành hàng hải. Ổng biết hai thứ tiếng : Anh và Pháp. Về nước mang cấp bậc Đại Úy Hải Quân, chỉ huy một đại đội. Ba tôi lúc trước đi lính mang cấp bậc Hạ Sĩ Nhất dưới quyền của bác Sang.

Anh cũng biết làm lính mang quân hàm ở tuốt dưới chót, lương làm sao mà đủ sống? Tôi nghe má tôi kể lại, thỉnh thoảng ba tôi trốn ra ngoài trong giờ làm việc sửa chữa ghe, tàu cho người ta kiếm chút đỉnh tiền. Ông Đại Úy nầy biết mà làm ngơ không thấy ǵ cả. Sau ngày Giải Phóng, bác Sang đi học tập, cải tạo hết mấy năm trời. Về nhà gia đ́nh thật là thảm, có bữa ăn độn, có bữa không.

Theo tôi nghĩ, ba tôi mang ơn bác Sang nầy lúc trước nhiều lắm, cho nên lúc đi vượt biển kêu ổng mang gia đ́nh đi luôn. Sau ở đảo Pulau Bidong được phái đoàn Canada phỏng vấn và bốc gia đ́nh bác Sang đi luôn. Sau nầy nghe ba tôi nói lại, con gái lớn của ổng tốt nghiệp và hành nghề bác sĩ.


 

 annguyen1
 member

 REF: 536790
 04/30/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chào bác Ly,

Bác đọc kỹ sẽ thấy tàu đó ḿnh không đi diện chính thức mà là chui !
Nhưng có móc nối với CA ,nên họ đưa ḿnh đi 1 đoạn thôi, sau ḿnh quay lại,th́
họ coi như: bât hợp pháp, nên bắt ! Khôn gphải đi chính thức Bác à.Đi hụt
th́ ai cũng tức và tiếc hết. Mai ḿnh sẽ kể tiếp.

Chúc Bác cuối tuần an vui.


 

 nuocmatcasau
 member

 REF: 536803
 05/01/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Xem ra cái giá của vuợt biên không đơn giản. Nói theo kiểu báo chí ở VN là diễn biến phức tạp , từ đó đến nay , làm Công an vẫn là ngon nhất . Song vẫn chúc mừng các anh chị đă đến được miền đất hứa .
Anh annguyen1 đă đến Mỹ ,miền đất có lịch sử hào hùng của giành độc lập ,của giải phóng nô lệ ,của lao động quên ḿnh như Tom Edison ,của đấu tranh cho quyền con người , quyền phụ nữ ...v.v. Nhưng em vẫn thích nước Úc hơn ,cái miền đất kangaroo ngủ trên lưng cừu , cái quốc gia không có lịch sử , cái nơi mà Ned Kely ,tên dùng súng cướp nhà bank được tôn vinh với câu nói nổi tiếng :
- Ở toà án cao hơn , các người sẽ là những bị cáo .
Nước Úc ,con người với con người , con người với thiên nhiên hoà hợp nhau ,chăm sóc bảo vệ cho nhau .Cái đất nước may mắn không có lịch sử .

Cuối tuần , em lại trùm chăn để mơ về nước Úc .

Chúc anh Lynhat và chị Ladieubongg vui nhiều nha .


 

 ladieubongg
 member

 REF: 536918
 05/01/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

NMCS ơi, trước khi vượt biên, hồi đó Bố chị c̣n sanh tiền, những lúc rảnh rỗi ông cụ thường giở bản đồ thế giới ra săm soi và thủng thỉnh nói; “Các con nếu có đứa nào đi được th́ cứ xin đến Úc mà sống. Ở đó đất rộng người thưa lại gần VN, may ra có ngày về th́ cũng tiện. Đó là lư do tại sao sau này cả bọn ai cũng đi Mỹ chỉ có ḿnh chị Bông là xin đi Úc mặc dù phải đợi lâu hơn.

Giờ chị kể tiếp chuyến mạo hiểm nhé:

--------------

Lúc đó chắc cũng khoảng 10 giờ sáng. Có thêm xăng, thêm nước thế là cả bọn ai cũng hăng hái đồng ư tiếp tục trực chỉ ngược với hướng núi VT tiến tới.
LDB lúc này không c̣n cảm thấy một chút say sóng nào, trong ḷng vui phơi phới. Tụi con trai cũng vậy, cười nói ầm ĩ, những con cá voi chạy hai bên ghe chồm lên ngụp xuống trông rất là ngoạn mục. Có đứa thích quá nghiêng ḿnh ra hét lên với lũ cá:
-“Nào, tụi ḿnh chạy đua nhá.

Trời xanh xanh bao la
Làn nước trắng trắng xóa
Mặt biển trông thật hiền ḥa với những lượn sóng nhỏ nhấp nhô.
Nh́n đàn cá chạy đua hai bên thuyền càng làm cho cuộc hành tŕnh thêm phần hào hứng!

Ghe cứ tiếp tục chạy măi như thế tới quá trưa, khoảng 2 giờ chiều th́ phải. Lúc này không đứa nào có thể đoán ra là ḿnh đang ở đâu nữa. Núi VT đằng sau cũng biến mất tự lúc nào, chung quanh bây giờ chỉ c̣n thấy trời và chiếc thuyền lênh đênh trên mặt biển bao la, thế nhưng h́nh như chẳng có ai lộ vẻ lo lắng. Tụi con trai vẫn la hét cười nói, Thanh th́ vẫn ngồi im, thỉnh thoảng lại hỏi:
“- Có ai đói chưa? Cơm sấy đây nè, muốn ăn th́ ăn".

Cơm sấy th́ cứng ngắc mà nước đă hết sạch nên ai cũng dửng dưng, chả ai muốn ăn.

Bỗng dưng chiếc ghe kêu lên vài tiếng 'sành sạch...' rồi im luôn. Giựt lại cách mấy máy vẫn cứ ĺ ra không chịu nổ, xăng nhớt c̣n bao nhiêu LDB cũng không rơ. H́ hục một hồi rất lâu, chả ai biết tính sao, chắc cũng khoảng 3, 4 giờ chiều….cuối cùng có một đứa t́nh nguyện nhẩy xuống nước xem sao, miệng nói tay làm, nó cởi hết quần áo, để mỗi quần xá lỏn nhẩy ùm xuống nước. Mọi người hồi hộp đợi chờ. Khoảng một lúc sau nó trồi lên với một khúc dây thừng trong tay. LDB chỉ nhớ đại khái là cái đuôi tôm hay chân vịt ǵ đó đă bị khúc dây đó quấn vào.
Ghe lại nổ máy, cả bọn lại vui. Tiếp tục đi chỉ được một lúc sau th́ trời sẫm tối. Cả bọn đồng ư ngừng lại nghỉ qua đêm và cũng để cho ghe nghỉ. Lúc này ai cũng cảm thấy an toàn rồi mặc dấu chẳng ai có thể đoán được là ḿnh đang ở đâu.
Buổi tối hôm đó thật vui. Tụi con trai la hét chán xong lăn ra ngủ. Thanh và LDB th́ đọc kinh, cầu nguyên, hát thánh ca ngêu ngao với nhau đến gần hết đêm.

(c̣n tiếp)


 

 ladieubongg
 member

 REF: 536929
 05/01/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Hihi....Jack làm BonhBong hứng chí nên nhất định sẽ kể tiếp tới phút chót luôn.
Jack nhớ đón đọc nghen Jack!

Photobucket

Thuyền của LDB giống như thuyền này nè, chỉ khác là nhỏ hơn và ít người hơn thuyền này.


 

 ladieubongg
 member

 REF: 536936
 05/01/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
14 chứ không phải 17 Jack ơi!
Đă nói là điếc không sợ súng mà. hihi

Giờ LDB bận, rảnh LDB mới mới kể tiếp được.


 

 annguyen1
 member

 REF: 536971
 05/01/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chào LDB,JD,mấy bạn đọc,
Cuối tuần thân ái chúc tất cả an vui,và cũng mong chiếc ghe Cô-le
của cô LDB đi đến nơi...muốn tới ! Wherever it might go ! hehhe..

Đọc chuyến đi của LDB, An không khỏi ớn lạnh, nếu là ḿnh ,th́ chắc
đă không dám xuống rồi, dù người ta cho...vàng ! Chứ không nói tới
ḿnh phải tốn . Vậy mà An biết người ta vẫn cứ đi, đi nhiều là khác
và đâu phải ai cũng có ..điều kiện để đi được,nói vậy để bạn đọc hiểu lúc ấy . Giống như 1 canh bạc mà giá là chính mạng sống của ḿnh !

Ghe nhỏ như vầy,thường nếu không bị sóng lớn (tuỳ theo tháng nào,biển có yên không) đánh cho lật,th́ cũng chết máy v́ nóng,trôi dạt,có chiếc cả tháng trời,
người ta phải ăn thịt người chết để sống, nhiều chuyện lắm.

Lúc này th́ ngoài khơi,hải phận QT có Hạm Đội 7 Mỹ tuần,may th́ gặp ,họ vớt
được đưa đi định cư Mỹ. Nuớc nào vớt ,th́ ḿnh đi nuớc đó : Tàu Hoà Lan,NaUy,
cũng chia nhau như vậy,họ gửi tạm ḿnh ở trại tỵ nạn v.v..

Một cách khác mà người VBiên cũng nói với nhau là cứ ra biển,nhắm hướng
Dàn Khoan mấy hăng dầu ngoài khơi,là họ cũng vớt,rồi có tàu đưa ḿnh vào trại tỵ nạn (Tàu An đi kiểu này).


Biển lặng th́ thật ra ḿnh thấy suớng lắm, trời mây xanh tươi,nuớc cũng xanh,mặt trời nắng ấm ,chỉ đừng nghĩ đến nó ..sâu bao nhiêu,chỉ ngó lên thôi.
Đến khi có băo th́ sẽ thấy khủng khiếp,trời ,nuớc đen thùi lùi,gió mạnh,mưa xối xả...con tàu lớn cũng chẳng là ǵ,lật bất cứ lúc nào.

Mong nghe típ chuyện xóm vuợt biên của LDB, An th́ thấy sợ nhiều hơn.

Nhưng cảm giác sung sướng nhất ,không thể nào tả nổi,là lúc được Tàu
lớn nó vớt giữa biển khơi cô đơn !! Đổi đời, như trúng ván bài độc đắc vậy đó, không diễn tả được cảm giác này,chỉ người trong cuộc mới hiểu được.


 

 binhminhtoi
 member

 REF: 536983
 05/01/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào tất cả các bạn...Câu chuyện mà lynhat, ladieubongg, và Annguyen1 kể đều rất sôi nổi và hoàn toàn là sự thật. Mỗi chuyến đi gặp phải những trường hợp khác nhau và trường hợp nào cũng nguy hiểm và gian nan hết. Nhưng trường hợp của Ladieubongg và những trường hợp của những người vượt biển bằng ghe th́ rất là nguy hiểm và chỉ có một số nhỏ mới gặp được may mắn thôi.
Chúc tất cả khoẻ và mong được đọc tiếp những câu chuyện hải hùng về chuyện vượt biển của tất cả các bạn.
Chào thân ái


 

 annguyen1
 member

 REF: 536994
 05/01/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Trong đêm tối, đoàn người bị CA áp giải lên bờ,phần mệt ,say sóng,ai cũng
chẳng nói câu nào, nghe vài người nói nhỏ đây là xă Thạnh An,1 xă đảo gần Cần Giờ, xă nghèo,lui cui vài xóm nhà dân chài, đường bụi,bốc lên mùi thum thủm của mắm,cá,phơi khô.
Trại giam là 1 căn nhà tôn, v́ bị quá tải, nên họ đă quây thêm rào kẽm gai bên ngoài ,để mở rộng thêm diện tích, lợp thêm mái lá.

Tù nhân th́ đủ loại: già trẻ lớn bé, có bà c̣n ôm con cho bú...
tất cả sống trong cái hàng rào kẽm đó. Cơm ngày 2 bữa chỉ có bo-bo ( 1 loại ngũ cốc mà nghe nói hay cho ngựa ăn ,ở bên Liên Xô,viện trợ).Ngay cả dân MN c̣n ăn,nói chi đến tù.

Sáng điểm danh đi đắp đập ở con sông gần đó. Nào có hiệu quả ǵ,bao nhiêu đất xén ở 2 bờ ,ném xuống giữa ḍng làm đập ngăn, th́ hôm sau nuớc đă cuốn trôi
hết ! Cứ thế ngày này qua ngày nọ. Chưa kể đất 2 bờ ngày càng bị đào xới ,càng thêm huỷ hoại môi trường, con sông ngày càng lớn, thay v́ bị ngăn lại như người ta muốn ! Thông minh,trí tuệ cao thật.

Ngày đầu th́ CA Chấp Pháp sẽ thẩm vấn, kư vào giấy nhận tội,rồi ở tù đến khi hết hạn, chẳng ai biết bao lâu, 3, 6,1 năm cũng có. Tù mới càng nhiều th́
sẽ đuọc thả sớm hơn, v́ quá tải.

Sau vài ngày đầu trôi qua,tự nhiên 2 cô bạn tôi lại được giấy tha ! Những người
tù lâu th́ nói là đă đút lót cho CA Chấp Pháp rồi. Tôi cũng chưa biết đúng sai.
Sau này gặp lại nhau, th́ 2 bạn đó mới xác nhận là đúng, Ba của 2 cô ,đă đưa
người gặp tên cán bộ Chấp pháp, hắn đồng ư, kư giấy thả, và ngay ngày hôm sau
hắn đă lái xe xuống SG đến tận nhà để nhận vàng. 2 ng giá 4 cây.

Vậy mà tên này khi phỏng vấn ai cũng lên giọng giảng về đất nuớc,lên án tội VB,rồi bắt người ta kư giấy tù. Dáng người ốm,da vàng ủng,và đặc biệt cặp mắt rất thâm độc và giống con cú vọ. Tướng tên này yểu,không khá được,với những cây vàng mà hắn có được,chắc hắn cũng trả giá sau này. Hắn có cái tên rất nghệ sĩ : Hoàng Giang ! nếu c̣n sống giờ này,chắc hắn cũng cỡ gần 60. Ḿnh nghĩ khi kư giấy tha vậy ,hắn cũng phải chia cho tên Trưởng trại, vài người bên Viện Kiểm Sát. Chứ không làm 1 ḿnh được. Kiếm tiền quá dễ dàng. Chỉ gét lúc hắn đóng vai cán bộ ,lên mặt giảng giải về chủ nghĩa CS tươi đẹp,đất nuớc tươi đẹp bla bla bla ..khoác lác. Hắn phải đóng kịch. Xă hội này dạy cho con người phải có 2 cái mặt nạ.
Hầu như ở các nuớc CS khác cũng thế cả.Một cái để làm việc hàng ngày, và 1 cái cá nhân có suy nghĩ,tính toán riêng th́ chỉ ở người nhà mới biết.
Lắm khi người ta cũng không tin những ǵ họ nói cả. Nhưng vẫn cứ nói v́ ở cương vị nào đó.
Nhớ có lần hỏi thăm 1 anh lớn tuổi qua đây tu nghiệp thêm ở hăng ḿnh,anh nói "Cứ..t thằng nào cũng giống nhau,việc ǵ phải họp hành ,kiểm điểm cho mệt !".

Tới tuần thứ hai trong trại, th́ một hôm tôi đuọc kêu lên gặp bà chị họ lớn tuổi,từ SG đến thăm.Chị là dân tập kết,đă nói chuyện với viên Bí Thư Huyện ở đây (Tư L.), chị nói 2 hôm sau tôi sẽ đưọc về. Khi về rồi, ḷng tôi vẫn c̣n muốn đi tưng tửng típ,tiếc nuối chuyến đi hụt trên chiếc tàu lớn quá ngon lành ! đêm ngày mơ ngủ đến 1 thế giới khác,mà qua sách vở,học từ nhỏ,tôi biết được, quên chuyện hiện tại đầy những căng thẳng : đêm ngày nghe ra rả những thông báo, đổi tiền 2 ,3 lần, đánh tư bản, cải tạo công thương nghiệp v.v...

nhớ lần trước ,11g đêm ,xe ban TTVH chạy khắp phường oang oang lên bla bla bla :"Đồng bào đừng nghe bọn phản động nói là có vụ đổi tiền,...bla bla bla.." .

Ấy vậy mà sáng hôm sau , vẫn có vụ đổi tiền ,mọi gia đ́nh phải đổi tiền !

Chuyện đă qua, chỉ nhắc lại ,coi như 1 kỷ niệm thôi.



 

 ladieubongg
 member

 REF: 537052
 05/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào chủ nhà, chào cả nhà.
LDB xin được tiếp tục nhé:


Ngày Thứ Hai, Đêm Thứ Ba:

Sáng hôm sau, khi trời đă ửng hồng mọi người vẫn chưa ai đả động ǵ tới việc tiếp tục cuộc hải tŕnh.
Khoảng 9 giờ sáng th́ mấy đứa con trai bắt đầu thấy khát nước. Một đứa bỏ mũ ra múc nước biển lên tính uống nhưng lại lưỡng lự...mấy đứa khác thấy vậy hô lên khích lệ: “ Dzô dzô!” Nó liền đưa cái mũ lên và làm một hơi nhưng rồi lại vội vàng bỏ xuống, mặt nhăn nhó đau khổ v́ nước quá mặn. Đứa khác cũng bắt chước tính uống nhưng LDB cản lại nói là: “Không nên uống v́ càng uống sẽ càng khát!”
LDB nhớ là trong suốt thời gian đó bản thân LDB chẳng cảm thấy đói hay khát tí nào.

Chắc các bạn (và chắc chắn Ku Jack) vẫn c̣n nhớ Quốc Anh - cái thằng chưa đi đă đ̣i về! Kể từ lúc đ̣i vê nhưng về không được, nó cứ im lặng chẳng nói chẳng rằng, gương mặt th́ càng ngày càng xanh xao, LDB thỉnh thoảng vẫn hỏi xem t́nh trạng nó thế nào th́ nó chỉ gượng cười nói “không sao” rồi lại im lặng. Nhưng rốt cuộc đến gần trưa nó đă lả đi, mặt trắng nhợt và ngả ra. LDB hoảng quá không biết làm ǵ, chỉ biết luôn tay luôn miệng lay gọi cho nó tỉnh, nhưng nó vẫn nằm im hai mắt mở hờ, đờ đẫn.

Trong số 12 đứa con trai trên ghe, ai cũng có vẻ hiền lành, trừ thằng Thái. Thằng này dáng người gầy g̣ nhỏ thó. Gương mặt trông rất cô hồn. Trên ḿnh nó xâm kín chỉ trừ khuôn mặt, lúc nóng nó lại cởi áo ra nh́n cứ như con kắc kè bông. Nó cao chỉ độ 1.55m là cùng. Theo lời Thanh nói th́ Thái đă từng là một tên du đăng nổi tiếng trong vùng, cũng v́ em trai của Thanh mà nó biết được chuyện vượt biên nên đ̣i đi theo. Trong suốt thời gian trên thuyền, đôi khi nó cũng ra oai, nạt nộ đứa này đứa kia. Tối hôm đầu tiên từ lúc thấy QA đ̣i về nó đă phản đối và từ đó có vẻ không ưa QA ra mặt, lại thấy LDB quan tâm đến QA một cách đặc biệt nên nó càng ngứa mắt hơn.
QA vốn đă yếu sẵn, chẳng ăn uống ǵ, trong suốt hai đêm lại chẳng ngủ, nó hiền không nói năng ǵ nên không dành được chỗ nằm, chỉ ngủ ngồi được tí nào hay tí ấy v́ thế nó đă xỉu v́ kiệt sức.
Sau khi ngả xuống nó không ngất đi nhưng cũng không ngồi dậy được, chỉ nằm làm ghe đă chật chội giờ càng thêm chật chội hơn!
Mọi người đang bàn nhau là nên tiếp tục và nếu tiếp tục th́ nên đi về hướng nào th́ thằng Thái bất ngờ hô lên:
- “Mấy đứa tụi bay phụ tao thảy thằng này xuống biển cho rồi. Đàng nào nó cũng chết, để nó nằm ch́nh ́nh thế này vướng cẳng quá!
Mọi người trố mắt nh́n nó, không ai dám nói ǵ. Thấy không ai lên tiếng cũng không ai hưởng ứng, nó liền chỉ hai đứa đang ngồi cạnh QA:
- “ Hai đứa mày mỗi đứa một chân, ḿnh tao hai cái tay, nhấc nó lên, tao đếm tới tiếng thứ ba là a lê hấp… thảy nó xuống!”
Hai đứa nh́n nhau lưỡng lự…Thái lại quát:
- “Đủ má, tụi bay có mau lên không? Tao đă bảo là đàng nào nó cũng chết mà”

Hai thằng sợ hăi líu ríu cúi xuống tính làm th́ LDB đứng phắt dậy và dơng dạc nói:
- “Mấy người có ngon khiêng tôi thảy xuống trước đi nè!
Nh́n thẳng vào mắt của Thái LDB gằn từng tiếng một:
- “Nó đă chết đâu mà muốn giết nó? Qua nay nó bệnh, nó có làm phiền ǵ đến ai không? nếu không muốn nó nằm th́ dựng nó ngồi lên, có khó ǵ!

Nghe LDB nói thế, thằng Thái lầm bầm:
- “Không làm phiền ǵ mà ngứa mắt. Cái thằng vô dụng!

Tuy nói thế nhưng nó bỏ ư định quẳng QA xuống biển và hậm hực ra ngồi ở phía mũi ghe.
Mọi người lẳng lặng ngồi xuống vị trí của ḿnh. Riêng QA, không biết nó có hiểu được chuyện ǵ vừa xảy ra không.
Ghe lại tiếp tục chạy. Trong lúc ghe chạy, mọi người im lặng chẳng ai nói với ai câu nào. Ai cũng có vẻ trầm tư, sự hồn nhiên vô tư biến mất và nỗi lo lắng đă bắt đầu xuất hiện trên gương mặt mỗi người. Cho tới giờ phút này con thuyền vẫn như chiếc lá đơn độc, chơi vơi giữa mặt đại dương mênh mông, không hề thấy bóng dáng một chiếc tàu nào qua lại. Nh́n QA nằm thiêm thiếp LDB chợt nảy ra một ư nghĩ. LDB cúi xuống sát tai nó và khẽ hỏi:
- “QA ơi. giả dụ như tụi ḿnh không được ai cứu mà phải chết th́ QA có muốn theo đạo Công Giáo như T. không?” Nó khe khẽ gật đầu.
Vậy nếu QA bằng ḷng th́ T. sẽ rửa tội cho QA nhé?” Nó lại gật đầu. LDB nói tiếp:
- “QA ráng nhớ lại xem từ hồi nào đến giờ, QA đă làm những điều ǵ không phải với bản thân, với những người khác. QA hăy thật ḷng ăn năn và xin Chúa tha thứ rồi T. sẽ làm nghi thức rửa tội để QA được trở thành con của Chúa nhé?” Một lần nữa QA lại gật đầu. Thế rồi LDB lấy một ít nước biển đổ lên trán QA, vừa đổ LDB vừa đọc rằng: “tôi rửa anh, nhân danh Cha và Con và Thánh Thần”. (Cho tới giờ phút này LDB cũng chưa hỏi lại xem những ǵ LDB làm có đúng với nghi thức của Giáo Hội Công Giáo hay không và LDB cũng không biết hiện giờ QA có c̣n nhớ chuyện này hay không. Lúc đó LDB chỉ nghĩ là ḿnh làm theo bổn phận của một con chiên ngoan đạo mà thôi).

Ghe tiếp tục đi được một lúc nữa th́ cả bọn nh́n thấy từ phía rất xa trước mặt một con tàu đang chạy băng ngang theo đường chân trời; xa đến nỗi con tàu chỉ bé giống như một con tàu bằng đồ chơi. Ai cũng ngẩn người ra nh́n cho đến khi nó khuất dạng về phía chân trời thăm thẳm!
Tối hôm đó ai cũng mỏi mệt và lo lắng ra mặt. Lạ thay, QA giờ lại có vẻ tỉnh táo hơn lúc buổi sáng. Nó đă ngồi dậy được.
Lại qua một đêm nữa đầy lo âu nhưng b́nh an. Cho tới giờ phút này, đại dương vẫn hiền lành không sóng gió.

(c̣n tiếp)




 

 lynhat
 member

 REF: 537083
 05/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Xin chào Nuocmatcasau, LDB, JD, Annguyen1, Binhminhtoi, Rabitnguyen75 và cả nhà,

Vào thời kỳ đó chánh phủ ra lệnh cho dân chúng ai ở đâu th́ ở nơi đó, không được đi đâu, dù cho đi ở đợ cũng không cho phép. Tất cả mọi nhà phải thành lập cuốn sổ Hộ Khẩu, rồi nhà nước cấp theo tiêu chuẩn. Mỗi tháng người dân được mua 15 kí gạo, hoặc bo bo hoặc củ khoai lang, khoai ḿ đều cũng kể là lương thực. C̣n người nào được làm công nhân viên nhà nước th́ được no hơn, 21 kí gạo. Có người nhịn ăn lén, bán kiếm tiền để mua thuốc cho con.

C̣n vải vóc th́ mỗi năm mỗi người hai mét, bất kể vải ǵ. Có thứ ǵ th́ bán thứ nấy. H́nh như sổ mua hàng Thương Nghiệp thứ ǵ cũng có. Nào là thịt heo, cá mắm, đường, bột ngọt, dầu lửa để đốt đèn. Mỗi khi khóm kêu lên th́ mọi người xách cuốn sổ đi tới đứng sắp hàng, y như ngày xưa ở dưới quê người ta chờ xem hát cúng đ́nh làng. Có nhiều người chờ tới nửa buổi, th́ nhân viên khoát tay bảo hết hàng. Ai từng sống vào thời kỳ đói khổ đó mới thấy miếng ăn là miếng tồi tàn, mất đi một miếng th́ phải lộn gan lên đầu.

Đang nói hết hàng đó mà có ông bà lớn nào vào th́ sẽ có liền. Khiến cho dân chúng rất là bất b́nh, nhưng cũng đành phải ngậm miệng, nếu không sẽ tai bay họa gió.


 

 lynhat
 member

 REF: 537084
 05/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chuẩn bị đi kỳ nầy cho tốt và an toàn hơn, chủ ghe tuyển thêm một tài công phụ tên Trung, để thay thế khi tài công chánh mệt, cần nghỉ ngơi. Anh nầy là dân lái tàu đánh cá làm cho Ty Hải Sản Mỹ Tho. Tài công chánh và phụ bàn bạc với nhau và nói với chủ ghe xin công an cho tàu VT-666 ra cửa Tiểu, để tránh ngọn gió chướng. V́ nếu ra cửa Đại, th́ sẽ bị lượng sóng vàm nó vỗ cũng rất là nguy hiểm. Bởi v́ nó chở người th́ bị hiêu. Gặp sóng lớn, nó đánh tạt ngang hông rất là nguy hiểm. C̣n ra cửa Tiểu, núp ngọn gió chướng cũng dễ hơn.

Chỉ cần tàu VT-666 ra cửa được là an toàn. Tới khi gặp sóng xuôi, chỉ cần cầm tai lái chạy cho tới sáng hôm sau, chạy thêm chừng một ngày nữa là bỏ Côn Đảo cũng xa, đến khi nh́n không thấy nữa th́ bẻ tọa độ lấy số 200, nếu trừ thêm độ giạt th́ lấy số 190 sẽ chạy vào nước Mă Lai.


 

 binhminhtoi
 member

 REF: 537097
 05/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Anh Lynhat kể chính xác luôn, nhớ lại thấy ớn. Chuyện của ladieubongg cũng rất hồi hợp. Chờ để được đọc tiếp.
Chúc tất cả vui khoẻ...


 

 Page  Previous Page  1  2  3 4  5  6  7 Next Page  Xem tat ca - Xem Tung trang  

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network