ndangsonfr
guest
ID 27274
08/02/2007
|
CHỢT NHIÊN NHỚ NắNG SAIGON.
CHỢT NHIÊN NHỚ NắNG SAIGON.
Xa thành phố cũ đă lâu,sống ở thành phố khác với bao thay đổi khác thường…..
Buổi chiều ,lái xe trên một đoạn cầu mua bay,chiếc đĩa hát trong xe nhả lời nhạc của một t́nh khúc xưa…..’’ Nắng Sài g̣n,em đi mà chợt mát
Bởi v́ em mặc áo lụa Hà Đông…’’
Tự dưng ḷng chùng xuống như dây đàn guitar đă bắt bụi từ lâu trong một góc nhà. Đi dưới mưa mà nghe lời hát của nắng thấy kỳ kỳ,là lạ.
Lạ ở điều tháng hè ở đây- Bordeaux - thiếu cơn nắng rực rỡ đă bao ngày. Kỳ ở khúc « Em ở đâu,hỡi mùa thu tóc ngắn ? ‘’.Tưởng chữ EM nhỏ bé đó đă trốn,chui vào kỷ niệm ?
Ôi ! Cái ông nhà thơ của Áo Lụa Hà Đông và những nốt nhạc làm tôi nhớ,chữ nhớ làm như luôn luôn gắn liền với chữ buồn : Buồn Nhớ.
…….Buồn v́ sợi nắng c̣n nguyên
Vẫn mưa,vẫn nắng mà em đâu rồi ?
Tôi lại lẩm cẩm nữa rồi.Cái chuyện ở một thành phố này ( Saigon ) mà nhắc về một thành phố khác Hà Nội,Hà Đông…) là chuyện kỷ niệm riêng tư của mấy ông thi,nhạc sĩ tài hoa.C̣n tôi ? Hoa th́ có mà tài th́ không !
Nhắc chuyện hoa lá lại c̣n lờ mờ,lẩn thẩn ác ! Cả đời tôi chỉ biết vỏn vẹn có vài loại hoa : hoa hồng,hoa pensée,hoa cúc…..
…Aó nàng vàng,anh về yêu hoa cúc….
Vậy mà ngày đó,lửng chửng tập yêu ,tập nhung nhớ,tôi bày đặt học cách galant kiểu tây phương ra chợ mua hoa tặng nàng.
Nàng tṛn đôi mắt :
- Hoa hồng vàng ? Vậy là muốn chia tay hoặc chỉ coi nhau như là bạn ?
- …. ?? !!
Một ngày khác, để chuộc tội,tôi tặng người bó hoa kiểu khác.
Nàng nhận hoa,ngó tôi ,lại cặp mắt tṛn xoe như hạt nhăn :
- Hoa cúc hở ? Ở đây,ngựi ta hay mang hoa cúc vào nghĩa trang !
Trời ơi ! Rắc rối quá ! Hoa với chả hoa.Cái ông thi sĩ phải gió ấy đă hại tôi rồi.
Thôi đành ! Người hiểu sao th́ hiểu,tôi rơ ḷng ḿnh và biết ḿnh dốt đặc về ư nghĩa của các loài hoa cũng như của màu sắc.Hiểu ràng ḿnh nên ngừng cái tṛ bẻ lá tặng hoa ,nếu không t́nh sẽ bỏ mạng t́nh.
Lỡ thương quá,nhớ quá th́ cứ việc rủ người đ lang thang dưới một ṿm cây rậm bóng mát ( sợ nắng cháy da em ),nếu có thêm một cơn mưa phùn nho nhỏ nữa th́ càng tốt.Nghe măi và thuộc ḷng bài ‘’ Em Hiền Như Ma Sœur ‘’
……Đưa em về dưới mưa
Nói năng chi cũng thừa
lại ṭ ṃ,muốn thử xem cái cảm giác ấy ra sao ? ( Lại lăng mạn ! )
Lúc người ta yêu nhau,h́nh như ai cũng sợ cái bóng thời gian. Đi chung một con đựng dưới hoa nắng hoặc ươn ướt bụi mưa,chẳng ai muốn nh́n cái đồng hồ,ḷng chỉ muốn con đường dài hơn trước mặt hoặc lạc hẳn đường về để :
….. V́ đường xa ướt mưa
Em muốn anh đưa em về.
Sao em không ở lại đây đêm nay ?
Sao em không ở lại ?
Hỏi như thế là thấy vô duyên rồi.Chẳng lẽ em đến thăm mà không đưa em về,em gọi taxi ,em giận cho th́ chán lắm
Chuyện mưa,chuyện nắng ở thành phố này là hiện tại.
C̣n mưa hay nắng ngày xưa trên thành phố cũ vẫn nguyên vẹn, âm ỉ trở đi,trở về trong kư ức.
Ôi ! Những điều ta đă cũ và bị mất đi giữa góc phố và những hàng lá me bên đường nơi ấy vẫn làm ta ngầy ngật.
Chiều nay,xe lăn bánh trên những vũng nước mưa đầm đ́a.Sau cây quạt nước,ḷng ḿnh cũng âm ẩm và chợt nhiên,thèm một cánh nắng Sài g̣n,ngày xưa…….
Đăng sơn.Fr
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
ndangsonfr
member
REF: 400316
10/29/2008
|
BUổI SÁNG MƯA về.
Mới sáng dậy đă nghe tiếng mưa.
Chừng như mưa đă đến thăm cả đêm qua.Gió đang rít trên những hàng cây lưa thưa. Đèn đường trục trặc tắt ngúm.Bóng đêm lờ mờ…
Cửa văn pḥng nhẹ nhàng đón ḿnh trong tiếng nhạc nhẹ.Vẫn cái đĩa cd nằm sẵn trong máy để nghe đi ,nghe lại những bản nhạc ḥa tấu cũ….Adieu ,sois heureuse ..Paroles,paroles…. Je pense encore à toi…..
Vẫn chừng ấy.Cũ mà mới cùng một lúc…
Cũ như những cơn mưa gơ tiếng trên mái nhà.
Mới như những cảm giác rung động mỗi lần rời hăng,rời nhà t́m một cái quán nước khá yên tĩnh.
Ngồi im im ở quán nước để làm ǵ ?
Để mất thêm một chút th́ giờ chăng ? Ngồi nh́n ai ? Thiên hạ vẫn thế …...Vẫn ngược xuôi nhưng ḍng xe cộ và cái đời sống trôi,trôi…..
Có những lúc rời mắt khỏi mớ báo chí đen ng̣m chữ và h́nh ảnh,cố gắng thả trí nhớ về ngày ấy.Ngày ấy ở
thành phố cũ.Nhớ về những con đường đă đi ngang giữa hai mùa nắng mưa.Nhớ vĩa hè đầu đường trường học có áo trắng …..
Saigon.Thành phố cũ của ngày ấy.
Bỏ ngoài tai những tiếng xe cộ ồn ào,bỏ ngoài tai những tiếng động ầm ĩ của lề đường buôn bán nhộn nhịp.Và bỏ quên luôn những cơn nắng cháy da thịt ở đỉnh đầu,ḿnh c̣n lại ǵ ?
C̣n lại tàng cây me phủ bóng cho vĩa hè có những quán cà phê lộ thiên,nơi ngồi rủ rỉ với những ngựi bạn. Đă nói với nhau điều ǵ ? Nói về cái lưng chừng bấp bênh của tuổi trẻ ư ? Nói về cái tên gọi ‘’ tương lai ’’ ư ? Tương lai như một điều hứa hẹn nằm đằng trước mặt. Tương lai của sợi dây vô h́nh biết co giăn của thời gian.
Ngày đó ! Nơi thành phố cũ. Áo trắng đẹp quá !Tuổi của sách vở,của những kỳ thi cắm cúi trên bài viết.Tuổi của những hẹn ḥ dưới cơn mưa chiều .Mưa thành phố đă làm ướt hàng cây và ướt cả những nỗi buồn vui bất chợt….
Ướt như tiếng nhạc trữ t́nh trong ngôi quán quen thuộc.Ngồi nghe nhạc,nghe mưa ngoài cửa.Ngồi yên tĩnh để có thể đi dạo trong mắt người.Mắt môi người biết nói với nhau điều ǵ ?
Vẫn biết những bản nhạc buồn trong quán sẽ làm ảnh hưởng cuộc nói chuyện.Khi nhạc nhả bài If you go way – Ne me quites pas,Marie la mer ……người sắp xa nhau sẽ buồn bă hơn mọi ngày.Giữ khoảng yên lặng rồi cũng biết phá đi nỗi im bặt để nhắc nhau về sự chia ĺa.
Ừ.Phải rồi.
Cuộc đời có những lần ly biệt. Đi xa và trở về.
Trở về ư ?
Về nơi nào ?
Về thăm thành phố cũ đă có những con đường mang tên mới ? Về và sẽ biết ngỡ ngàng đứng trước ngôi trường cũ đă biến dạng ? Về thăm căn nhà xưa lúc bé thơ mà nay sẽ dửng dưng trước mặt ḿnh ?
Người thân,bạn bè cũ đă ra đi. Kỷ niệm sẵn sàng ở lại. Quá khứ vẫn ĺ lợm dính chặt trong trí óc đấy chứ ?
Về.Về để biết ḿnh nay đă xa lạ với chính ḿnh.Kẻ đă đi quá xa. Đă sống một đời sống khác.Kẻ đă theo và quen thuộc từ một lúc nào đó những hệ thống,quy củ ở dất mới.
Người ở lại sẽ nh́n ḿnh ra sao ?. Một kẻ lạ, rất mới nhưng cũng rất cũ trong những kỷ niệm rất xa của hắn ?
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 403519
11/12/2008
|
VIẾT CHO Một TRÍ NHỚ.
3.30.
Buổi sáng sớm.
Mở máy để thấy có lời nhắn.
Không có tiếng người nói.
Chỉ nghe tiếng động của xe cộ,tiếng gió đến từ xa.Máy không báo có số phone của người gửi.
Uống ly cà phê đầu tiên ít đường và ấn ngón tay
để xóa message như mọi lần đă xóa…
Biết mà. 3 giờ 30 bên tôi là 6.30 chiều bên người ở.Chiều Cali đang nổi gió với tiếng xe cộ ngang dọc ,phải không ?
Người xưa vẫn có thói quen gọi ở những buổi chiều như thế.
Gọi để làm ǵ khi đă không để lại lời nhắn ? Đă bao lần như thế . Sao không quên đi ? .
Quên đi chuyện cũ của những ngày mưa nắng bên ấy.
Hơn hai mươi năm rồi c̣n ǵ ?
Những con đường ấy đă đổi tên.Những chỗ hẹn đă phai mờ theo đời sống mài ṃn.
Em cứ gọi như thế.Em ĺ với cái trí nhớ như thế làm tôi cáu.
Tôi đă nhớ và đă quên đấy chứ.
Tại sao quên và tại sao nhớ ?.
Bộ óc của ḿnh đă có rất nhiều ngăn để thâu thập tin tức và sử trí.
Em và tôi.C̣n ǵ để sử trí với nhau nữa ?
Phủi lớp bụi của thời gian đi th́ ta c̣n ǵ để nói với nhau ?
Đă xa lắm rồi ,phải không ?.Xa đến độ chẳng nghĩ có ngày sẽ gặp lại nhau.
Nếu ta gặp lại.Tôi sẽ nói ǵ với em ? Và em,em nói ǵ ?
Nhắc lại những kỷ niệm để khỗ năo hơn chăng ?
Có nhiều điều tôi đă nhớ và cũng đă quên.Phải quên để đi con đường ḿnh đă chọn.Và tôi đă và đang đi.
Em đă đi con đường của ḿnh ở một ṿng trái đất.Ngày của em là buổi chiều,buổi đêm tôi đang ở .
Sự im lặng nơi tôi (có phải) là điều khuấy động nơi em như những cơn địa chấn thỉnh thoảng ŕnh rập vùng Cali ?
Đă nhiều lần ,tôi cầu nguyện cho em để em được quên.Quên để sống với hiện tại,với những ǵ v́ đang có.
Thời gian đi nhanh lắm.Và người ta không thể nào chỉ sống với quá khứ và những điều tiếc nuối.
Em hiểu vậy không ?
Cám ơn em đă nghĩ dến tôi với cái trí nhớ kinh hoàng ấy.
Nhưng ,thú thật,em đă làm tôi cáu với sự im lặng như thế.Muốn hỏi thăm .Hăy nói vào máy và để số phone lại để tôi cám ơn em,và chúc em cố gắng t́m được hạnh phúc.Thứ hạnh phúc giản dị như mỗi ngày thức dậy thấy ḿnh c̣n sống với đời.
C̣n nếu em cứ tiếp tục gọi với cách thức lặng yên như thế.Tôi sẽ tiếp tục nổi cáu và tôi sẽ đổi số điện thoại để em chỉ c̣n cách quên hẳn tôi, ( Bóng ma cũ ! )
Chúc ngựi xưa t́m được sự lăng quên.
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 429387
03/05/2009
|
MUỘN
Sau giấc ngủ muộn là cánh cửa bếp.Yên tĩnh !
Bữa ăn không ra bữa ăn,tạm gọi là lót bụng .
Bữa ăn tối được biến thành đêm ngồi đọc truyện.Tập truyện ngắn được viết bởi một nhà văn
có tầm cỡ,có đoạn truyện kể về một chuyện t́nh cũ.
… Hai người t́nh cũ gặp lại nhau,kỷ niệm nằm yên trong trí nhớ chạy ngược về.Nàng cho chàng mẫu giấy ghi số điện thoại.
Chia tay nhau sau buổi tiệc,chàng lái xe về giữa đêm.Ngừng xe ở một góc đựng biển,chàng vo tṛn mẫu giấy,vứt xuống biển lộng gió và lao xe đi…..
Vậy sao ?! - Thế ư cho một cuộc t́nh đă nguội lửa – T́nh nguội hay ḷng người đă lạnh tanh ?
Nds .
…….
/ Party / Mai Thảo
……………………………………..
MỘT NGÀY ĐẦY ẤP.
Mưa Buổi Sáng.
Trời cuối đông sẽ mở cửa đón ánh sáng.Trời c̣n lạnh với những thoáng gió.Gió kéo để mưa rơi….
Thêm một ngày mưa sớm ! Có ǵ lạ ? - Lạnh hơn một chút trên đường đi làm,những ánh đèn xe,những cây quạt nước nối nhau….
Sau bản nhạc nhẹ,radio chuyển sang phần tin tức,vẫn chừng đó những bản tin không mấy sáng sủa để bắt đầu cho một buổi sáng dưới mưa.
** Nắng Buổi Chiều.
Cánh cổng vườn lại rộng mở đón chân ḿnh về.
Trời quang đăng đẩy góc nắng chéo trên băi cỏ.Những cụm hoa vàng Narciste đă nở rộ và rực rỡ vào những ngày lạnh của tháng ba.Hoa,cỏ,hồ nước ngập nắng,cành hồng đă bắt đầu khoe lá, đâm chồi…
Nghe tiếng hót của loài chim cánh đen,mơ vàng xậm líu lo,chúng xà xuống sân vườn t́m thức ăn khi cất tiếng gọi nhau. Ồn ào,náo nhiệt như những kẻ nhiều chuyện thích đấu hót….
Vẫn có một chỗ ngồi yên tĩnh đấy chứ.Ngồi bệt xuống thềm cửa,tự thưởng cho ḿnh một góc nắng ấm,ly vang nhỏ màu ngọc bích, ánh chiều vàng hắt lên cánh cổng trắng.
Ngồi yên tĩnh đọc vài ḍng chữ trên tờ tạp chí.Báo kể về cảnh đời xuống dốc trụy
lạc ,hoang đàng của một cô gái thời thuợng sau khi đă mơ tưởng và xuất hiện trên một chương tŕnh của TV Reality,loại chương tŕnh chuyên tŕnh chiếu các cảnh tượng rác ruởi của thời đại mới,của thế giới ảo (Nguời ta không cần có tài,miễn cứ chường mặt lên Tv là sẽ đuọc được nổi tiếng và được đổi đời…)
Đọc làm ǵ ? Ḿnh đang sống, đang thật với buổi chiều đẹp như thế này……
*** Yên Ở Buổi Đêm.
Đă lâu lắm rồi ! Không biết trên Tv có cái ǵ ?
Chộp đại vài nút bấm,chọn đại cái đài của Vietnam – TV4 - Lại thấy nhớ Nhà.Nhà nơi chốn cũ,nhà có đám lục b́nh của ḍng Cửu Long,của những cánh thuyền lờ lững,bền bồng trôi qua nhũng bụi cây,khóm trúc…..Con đường làng,cái cầu ao và những ngôi nhà sát mặt nước, áo Bà Ba và nụ cười hiền hậu làm ḿnh rưng rưng.
Lâu lắm rồi. Đă đi xa.Biết chừng nào ḿnh mới trở về nơi chốn cũ ?.....
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 518121
02/02/2010
|
THỜI GIAN VÀ TRÍ NHỚ.
Lâu lắm rồi mới trở về chốn cũ - Ở Đây -
Dùng chút th́ giờ,thong thả đọc lại những ǵ ḿnh đă viết.....
Ḿnh đă nhớ và viết về điều ǵ ?
NÓI VỚI CÁNH CỬA IM LẶNG
Tôi đến thăm và nhiều lần gơ cửa.
Chỉ nghe tiếng gơ cửa và sự trả lời của im lặng !
Biết vậy mà tôi vẫn gơ.Tôi gơ cho đến khi nào em trả lời ( khi trở lại )…
Với bản tính khá ĺ lợm và trung thành.Tôi hay ghé thăm người này và người kia.
Có những người biệt tích đă từ lâu,tôi cũng vẫn ghé thăm họ,bằng ư nghĩ và sự im lặng giữa ḿnh và người.
Tôi biết em như không khí,em biến mất,em tan loăng….
Nhưng tôi biết,em chẳng phải là gió ,là bụi.
Rồi em cũng sẽ quay lại.
Em sẽ đứng trước cách cửa mà em đă ra đi sau khi khép lại.
< Khi trở về. Đứng im ĺm một lúc lâu, đứng trước cánh cửa của thế giới mang tên ḿnh.Em chẳng thấy ai. Chỉ thấy dấu tay in vết gơ trên cửa đă đóng bụi.
Bụi ǵ ? Em biết không ?
-Bụi thời gian ! Thời gian qua nhanh lắm,nhưng tôi biết,dấu gơ cửa bằng chữ viết sẽ ở lại.
Em hỏi tôi để làm ǵ ư ?
Tôi chẳng biết trả lời ra sao.Chỉ biết rằng tôi đă đến thăm.
(…Buổi sáng ngắn ngủi, đến thăm một nỗi im lặng.)
- Chợt nhiên nhớ nắng Saigon -
… Viết cho Yubi và Dorémi,Baby,Nắng SG,Trish ……
-----------
Vậy đó.Đọc và viết...Viết thật từ tâm hồn cũng là cách để tập dợt cho trí nhớ.
Nếu không đọc,không viết nữa th́ bộ óc cùn lủn của ḿnh sẽ ra sao ?
đăng sơn.fr
( Buổi sáng mùa đông bên này để nhớ về một chút nắng cũ )
|
|
ndangsonfr
member
REF: 518368
02/03/2010
|
....
Kỷ Lục Và Cách chạy đua với Stress....
Thử viết vài chữ trong một khoảng thời gian ngắn nhất.
Việc làm đang chờ ngoài cổng, đoạn đường xe chạy trên xa lộ cũng đang chờ..
Stress nhiều hay ít vẫn mang tên Stress - Cần thiết và hư ảo !..
Cứ thử đấu với nó như đấu với chính bộ óc của ḿnh.
Sẽ dùng th́ giờ để ngẫm nghĩ sau khi đọc lại và tiếp tục Viết...
Viết để không Quên điều không muốn Quên.
Cám ơn trí nhớ và giận dỗi với thời gian là cách nh́n riêng của ḿnh.
Có lẽ Chẳng Giống Ai.
đăng sơn.fr
|
|
bienhong
member
REF: 520194
02/11/2010
|
Mưa bụi mùa xuân ơi
Đừng làm mắt em cay
Cho em vùng nắng ấm
Hiền ḥa tay đan tay
....
Gửi về Anh một chút nắng ấm áp chan ḥa từ nơi nầy.
Mến chúc Anh và Các Bạn an lành và vui vẻ trong mùa Xuân mới Con Cọp nầy..
Em,
bh
|
|
ndangsonfr
member
REF: 520208
02/12/2010
|
** VIẾT CHO BÀI HÁT BUồN CỦA BẠN
.... Mưa bụi mùa xuân .
Mưa bụi mùa xuân ơi !
Đừng làm mắt em cay
Cho em vùng nắng ấm
Hiền ḥa tay đan tay
....
Thơ Biênhong.
°°°°
Mưa bụi ư ?
Tôi không thích những '' cơn mưa bụi '' .Mưa pha gió sẽ làm ưút ,gây khó chịu cho những người đi bên nhau dù rất yêu nhau.
Ở đây - Mấy hôm nay - ở thành phố cổ này - Mưa không có " Bụi " v́ trời đổ tuyết trắng.
Trời đất lạnh lùng ,làm tôi ngồi yên với những ḍng chữ và nhớ về Một Chút Nắng Saigon,thèm hơi ấm của tiếng nhạc,thèm nghe Bạn Đ.Huy hát và lối ḥa âm của tiếng bass nhịp chơi trong bài hát Đỗ Quỳnh Hương.
Chỉ có Đức Huy hát và chơi nhạc bài này ,nghe mới thấm. ( Ư Lan hát chưa ra hồn của câu ''....Ở nơi đây ,mùa đông tuyết rơi...Tôi nhớ em thật nhiều - Giờ em làm ǵ nơi ấy....? "
< Em làm ǵ ? Nghĩ ǵ ?
Làm sao tôi biết được ?!
Làm thế nào người khác có thể hiểu Ḿnh bằng Ḿnh ?
Những mùa đông băng giá ,như thế này....
Giờ tôi đang làm ǵ bên này ?
Tôi thèm thấy lại thành phố cũ ngày xưa
Và tôi viết.....
đăng sơn.fr
°°°°°°
< To Đức Huy :
Đă nhận được message.
Và tôi sẽ tặng bạn một bài mới mang tên : Giờ em làm ǵ bên ấy ? ''
Thank.Hẹn gặp.Vui nhé
Nds
|
|
ndangsonfr
member
REF: 520209
02/12/2010
|
Giờ Này - Em Làm Ǵ Nơi Ấy ?
Làm sao tôi biết được
Điều em nghĩ trong đầu
Những ǵ em đoán trước ?
Khi chúng ḿnh rời nhau.
Tôi chỉ biết một điều
Và tôi chỉ nh́n thấy :
H́nh ảnh của buổi chiều
Thấp thoáng bóng h́nh Em....
Ở chỗ này -
Nơi tôi ở
Ngày đi nhanh như gió
Gió đẩy tuyết về
Tôi chậm chạp ,lê thê
Ngồi một ḿnh trong quán
Nghe lại " Đỗ Quỳnh Hương "
Ngày nào em đă hát
Giọng hát pha chất buồn
Ngày ấy ,tôi chưa hiểu
Chữ ray rức - buồn phiền
Của những kẻ lỡ ở xa nhau
Giữa góc mùa đông u sầu
Bây giờ .Trời c̣n giữa đông
Từng cơn lạnh về,tuyết lại rơi ( Run người )
Tôi thèm chuyện tṛ với người đă thương
Ngày ấy đă qua như những niềm vui
Khi tôi rời giảng đường để giữ lại
Những bài học không thể nhớ
V́ trí óc ḿnh hạn hẹp
Chỉ vừa đủ nhét chữ "T́nh Yêu ".....
Bóng h́nh em không mang tên Đỗ quỳnh Hương
Khi em đă là người dưng
Em làm tôi luyến tiếc
Khi đă lỡ rời người dưng
Giờ em làm ǵ - Nghĩ ǵ về nhau?
Trong nỗi yên lặng giữa tôi và.....
Giờ tôi phải làm gi ?
Giữa trời đông đổ tuyết trắng
Màu đen lẫn màu trắng
là ư nghĩ từng khi
Khi mà tôi tự hỏi :
" Giờ Em làm ǵ bên ấy ? "
đăng sơn.fr
( Viết tặng ĐứcHuy và những người yêu đă xa nhau
Những người yêu không mang tên Đỗ Quỳnh Hương !)
|
|
bienhong
member
REF: 520734
02/14/2010
|
Em Mến Chúc Anh Đăng Sơn và Gia Đ́nh Một Năm Mới Vui Vẻ,tràn đầy Hồng Ân
Thiên Chúa,Tài Lộc Sức Khỏe Dồi Dào, Vạn Sự Như Ư ..
Thân Mến !
Em,
bh
|
|
thaonguyen07
member
REF: 520742
02/14/2010
|
Chúc anh một năm mới luôn An khang- Thịnh vượng và sức khỏe dồi dào!
Chúc anh luôn gặp nhiều may mắn và luôn hạnh phúc!
Em
KMD
|
|
ndangsonfr
member
REF: 522374
02/22/2010
|
....to Thaonguyen !
Lâu quá rồi.
Anh không thấy em viết ǵ nữa ? Ngay cả ở bên Mvatoi.....
Thơ,văn chữ nghĩa của M đă bị đời sống và công việc làm tan tành rồi ư ??????
Cảm ơn M vẫn c̣n nhớ đến anh với Mail gửi cho anh. Quư lắm !
Anh biết chúc ǵ cho em ngoài những câu mà ngôn ngữ của người đời và cú pháp của văn chương không thể diễn đạt ?
Vậy th́ mời em thoải mái đọc những ǵ anh viết và sẽ viết ở đây....Những ngày trên xứ người và với những mùa đông lạnh - Rất dài........
Hẹn gặp lại.
Anh ở nơi xa.
Nds.
...................................................
|
|
ndangsonfr
member
REF: 522381
02/22/2010
|
THỈNH THOẢNG - CHỢT NHIÊN NHỚ
‘’ Ở nơi đây – Mùa đông tuyết rơi.
Anh nhớ em thật nhiều…………. ‘’
Ừ,mà thật.
Anh nhớ em từng ngày
Từ buổi sáng,trời giăng mây
Giữa buổi chiều báo hiệu trời đang xấu
Rồi trắng xoá từng dăy tuyết dầy
Giờ em đang làm ǵ ?
Bên ấy ,chắc trời đẹp ?
Lung linh dưới hàng mi….
Chiều nay – mùa đông tuyết rơi
Đưa buồn về hiu hắt
Biết ḿnh thiếu nụ cười
Rủ rượi ch́m cúi mặt
Có nhiều điều để ḿnh nhớ
Trong nỗi nhớ có tên em
nhớ giọng cười nho nhỏ
trong ánh mắt rất buồn
Chiều lạnh lắm ! Tuyết rơi !
Anh tưởng tượng đang thấy em
ngồi với anh trong góc quán
nghe lại bản nhạc quen…..
…’’ ở nơi đây,mùa đông mưa rơi
từng cơn gió về làm run người
tuyết trắng bay đầy trời ngủ mơ về miền nắng ấm…….”” *
Người nhạc sĩ của những bài “ Bay đi cánh chim biển,Khóc một gịng sông…” với ca từ giản dị,lối hoà âm của bài Đỗ quỳnh Hương và tiếng bass chơi nhịp đă nhắc lại trong tôi những kỷ niệm xáo trộn của một thời áo trắng.
-
…. Giờ em làm ǵ bên ấy ?!
Câu hỏi để mà hỏi.Hỏi người yêu cũ đang làm ǵ để làm ǵ ?
Cuộc đời và thời gian cứ măi cuốn nhau trôi.Ngày mưa rồi ngày náng thay phiên…Những sợi tóc đen cũng thay phiên nhau đổi màu…
Thành phố cũ có bóng mát của tàng cây,những công viên ngày cũ,những góc phố,những quán nước,những cuối đường ngày ngày đưa đón nhau cũng đă đổi thay với thời đại tiến hóa,nhạt nhoà .
Chỉ c̣n lại dăm ba điều cũ mèm trong kư ức là c̣n ở lại.
Làm sao t́m lại được một thời áo trắng dưới hàng phượng vĩ ?
Làm cách nào ngửi lại được mùi hương đêm nồng nàn ở rừng tóc trên vai người ?
Làm sao để khơi lại đuợc mùi giấy của tập vở trinh nguyên thời đi học ?
Con đường cũ dưới hàng cây dẫn đến trường luật, ṿng tṛn của công trường con Rùa và quán kem ngon nơi góc đường đă quá xa….
Tất cả đều xa,tận cùng ngây ngây trong vùng tối của trí năo.
Đỗ quỳnh Hương ! Bài hát cũ ! Đêm nay,ngồi nghe lại.Cơn băo tuyết ngoài trời đang đổ ập xuống thành phố .
Mùa đông ở đây c̣n dài với những bóng tối giăng khu phố.Phố của xứ Người.
Phố cũ của ḿnh – Đôi lứa ngày ấy cũng đă xa và xưa cũ !
….. Giờ em làm ǵ nơi ấy
Giờ tôi làm ǵ nơi này ?
Chẳng có một câu trả lời .
Biết vậy mà vẫn hỏi !
đăng sơn.fr
(Viết cho ḿnh và cho những người đă ĺa nhau ).
* Đỗ quỳnh hương – by Đức Huy - C 1983/1990
|
|
ndangsonfr
member
REF: 523435
02/27/2010
|
Trời chợt Nắng -Chợt Mưa.
Nắng ở đây đôi lúc giống như :
'' Nắng saigon,em đi mà chợt mát '' *
Tôi sinh ra ở miền nắng ấm
Buổi sáng trời âm ẩm
Buổi trưa trời nắng gắt
Buổi tối thoang thoảng gió mang hơi mưa..
Tôi đă có những chuỗi ngày
Buồn vui không rơ rệt
Như gió cuốn mây bay
Ở lâu rồi cũng biết
Đoán được những mùa mưa
Mưa đầu ngày,cuối ngày
Mưa không biết tại sao mưa !
Tôi rời thành phố nhỏ
rời những bóng công viên
Nơi đă từng hẹn ḥ
Với những nụ hôn đầu đời vừa biết nếm muộn phiền
Đến một thành phố khác
Có bốn mùa rơ rệt
Ngày đi theo ngày
như vệt mây bay
Đêm hẹn với đêm
Sống lâu thành quen
Quen với cách nh́n da trắng
Quen với điều bỡn cợt
Quen để dấu đi cái tự ái
Nhiều khi đúng chỗ - nhiều khi không
"" Lâu rồi - Đời ḿnh cũng quen "" **
Câu hát cũ tưởng chừng dă quên
Lâu lâu trở lại trong đầu nhau
Lâu như thế nào ?
Lâu là Bao lâu ?
Từ khi rời nhau
Uống nụ hôn cuối
Từ lúc lỡ ĺa nhau
Nếm được một nỗi đau
Kể ra cũng may
Tôi không c̣n cách nào khác
Để chạy trốn tháng ngày
Tôi đă t́m cách thoát
Bằng ḍng chữ như thế này
Cứ tự động, chữ thoát ra đầu ngón tay
Trên phím gơ ở một Thế giới
Mà nhiều lần tôi nghĩ là ảo
Để đừng phải bận tâm
Kể ra cũng may cho tôi
Để t́m cho ra một nụ cười
dù là cười méo mó
dù là tập tành để biết cười
Cười chế nhạo cái tôi
cười để khỏi khóc trước mặt mọi người
Và tôi biết
Sẽ có một ngày
Người cũ ở thành phố rất cũ
Đọc lại như một t́nh cờ hi hữu
những điều tôi đă viết ( từ trái tim )
để tự nhận ra ḿnh
Như một kỷ niệm c̣n xót lại
Điều c̣n nói được là điều c̣n ràng buột
Và người biết :
Tại sao
Tôi viết : '' Chợt Nhiên Nhớ Nắng Saigon '' ?
đăng sơn.fr
< Viết ở buổi tối mưa băo để nhớ về thành phố cũ <
|
|
bienhong
member
REF: 523980
03/01/2010
|
Chú thân mến,
Chú có khỏe không? Ghé thăm chú ,đọc thơ và nghe lại bài hát cũ Đỗ Quỳnh Hương ..
Em check ở tube nhạc mà hông có ca sĩ Nam nào hát bài nầy,kỳ ..hihii...
Chú nghe đỡ bài nầy ,chúc chú vui .
bé Biển
|
|
ndangsonfr
member
REF: 527978
03/21/2010
|
....Thứ hạnh phúc đơn giản hằng ngày.
Nếu Em ḍ kỹ những Chủ Đề tôi đă viết
Ở Diễn đàn này,tôi phải viết bằng tiếng việt
Tiếng mẹ đẻ làm tôi thấy thoải mái
Như câu ḥ : " Ầu ơi ! Cầu ván đóng đ́nh*
" Người dưng khác họ đem ḷng vấn vương "
Và Tôi đă Viết ǵ ? Viết Để Làm Ǵ ?
Em và tôi !
Hai kẻ xa lạ
Từ Khoảng Cách giữa màn ảnh
Từ tiếng tí tách của bàn phím chữ
Từ Cung nhạc du dương khi vừa nghe vừa viết
Em và tôi !
Em viết về điều ǵ ? ( Ngoài những câu thơ chập chững ! )
Viết để tưởng tượng và để nhẹ ḷng chăng ?
Em đă viết và sẽ c̣n Viết....
C̣n tôi ? Nghĩ Ǵ ? Viết ǵ ?
Tôi viết về những kỷ niệm của bụi thời gian
Ngày tôi rời cửa lớp có những đợt nắng vàng
Tôi sắp xếp để mang chủ đề : " Chợt Nhiên Nhớ Nắng Saigon "
Rồi tôi xa Saigon ( ở tuổi đẹp nhất của đời người )
Héo hắt với nụ cười ( giả tạo - gượng ép ! )
Để trở thành gă Do Thái đơn côi
Những Mùa đông băng giá
Những mùa hè lê thê
Học nói tiếng người bản xứ
Những Merçi - Bonjour - Je vous salue....
Nói và viết bằng những động từ,quy tắc và văn phạm
Ôi ! Pháp ngữ và những điều không đơn giản
( Chữ Je t'aime khác với cách biểu lộ sự ái mộ ( Je t'adore ! )
Nh́n quanh quẩn để học thêm nhiều thứ :
Học THÊM MỘT LẦN NỮA để biết cách " Nói Với Nhau "
Nói điều ḿnh nghĩ sau khi điều khiển được bộ óc
Như người họa sĩ biết tâm trạng để pha màu.....
Tôi đă viết rất nhiều điều sau khi học cách Lư luận,
từ những đàn anh,đàn chị - người đi trước
từ những Socrat,Albert CAMUS,André Gide đến Jean Paul Sartre
Những định từ triết học về Duy Tâm,Duy Vật
Những quyển sách phải đọc đi, đọc lại ( với sự ngu dốt của chính ḿnh ! )
.Đọc để định nghĩa thế nào là Làm Người ( Nguyễn Hiến Lê )
Học để hiểu : Thế Nào là Thuật Tư Tưởng ( Nguyễn Duy Cần )
Trước khi viết ( Về điều ǵ ? ) Ta cần truy cứu và dùng th́ giờ
Đọc và t́m hiểu để biết phản động lại ( tranh căi ) với những giáo điều - định luật xưa,cũ cần đào thải !
( Ở những năm 2000 - thuyết Khổng Tử có c̣n đứng vững trên một vài lănh vực (Phu tử,ṭng tử ???????? ) !
Làm người trước tiên hay thành tài trước ?
Điều ǵ quan trọng - cần yếu ?!
Em đọc những thứ đó từ ư nghĩ của tôi để làm ǵ ?
Em có chắc là tôi đă áp dụng được 10 / 1000 điều tôi đă học ?
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 530194
04/02/2010
|
KHOẢNG ĐÊM VÀ LỜI NHẮN.
Môt ngày có 24 giờ.
Ai chẳng biết ? Chuyện thừa !
Thế mà cũng có vài chuyện thừa trong ṿng quay của cái đồng hồ,chẳng hạn lúc lái xe bị kẹt xe,nghẽn đường trên đoạn xa lộ = cái mặt nhăn nhăn ( Nhăn đă là chuyện mất th́ giờ ! )
Chẳng hạn cơn mưa lạnh lùng không hẹn mà rơi rơi . Ướt chèm nhẹp ! ( Lại nhăn nhăn ..)
Chẳng hạn, đúng lại giữ cửa cho một người già bước ra khỏi tiệm,người già không nh́n mặt,không một cử chỉ cám ơn ( Lại nhăn nhó v́ cái bất lịch sự của người đời ! )
… Chẳng hạn…..
Thôi ! Chẳng hạn ǵ nữa…..Cứ như thế rồi lại lẩm cẩm,lại nhăn lại mất th́ giờ.
Th́ giờ thoát hơi bay đi.
Buổi chiều,buổi tối đến.
Giữa khuya,mở cell phone chỉnh giờ chuông báo thức.Máy báo có 2 messages.Mở nghe,không nghe có ai nhắn. Ư …ư.mà có chứ.Có một đoạn nhạc – nghe kỹ th́ biết là bản Áo Lụa Hà Đông,tiếng hát rất lạ,nhận không ra ai hát,cách thâu và cách ḥa âm cũng rất ẹ ! - Chẳng có một lời nhắn .Bản nhạc thứ nh́ là : Sầu Lẻ Bóng… :’’ Người ơi ! Khi cố quên là nghe ḷng nhớ thêm…. ‘’ với tiếng hát của Thanh Tuyền .Sến ơi là Sến !
Cái phone được nghe trọn bài hát sến rồi máy ngừng.
Chuyện này đâu phải chỉ xảy ra một lần mà đă nhiều lần,cũng vào khoảng nửa đêm ở đây !
Ai gọi vậy ? Gọi máy ở ĐT lưu động đâu phải rẻ ! Không lẽ gọi để cho người nhận nghe nhạc inh ỏi ?
Đă mất công gọi,sao không nó ilời ǵ,dù chua cay,hằn học ?
Người gọi muốn tôi đoán (Đoán hươu, Đoán vượn ư ? )
Người gọi biết tôi mê nhạc và tôi không thích nhạc mùi,nhạc sến .Vậy mà cũng nhất định bắt tôi nghe nhạc kiểu này…Tội nghiệp thân tôi !
Tôi Cáu lắm và tôi muốn nói như thế này :
‘’ Ê ! Đủ rồi nghe.Tôi đoán cô là phái nữ và cô mắc phải cái bệnh tương tư , cô có nhiều,rất nhiều th́ giờ để nhung nhớ và thù oán tôi – Tôi có gia đ́nh,có vợ con đùm đề rồi mà. Đừng nhớ nhung, đừng đọc những bài thơ,những đoạn văn tồi tệ của tôi rồi phải ḷng..Tội Cô ! Tội cả tôi ! - Nếu có tí thời giờ để nhớ đến tôi và chịu tốn tiền gọi phone mà không nỡ nhắn,th́ cứ làm như sau :
- 1 : Thẩy vào cho tôi bản Feeling ( nhạc ḥa tấu ) hoặc bản Solitude ( Cô Đơn )
- 2 : Thở nhè nhẹ và nói : Ông ơi ! Đừng viết về t́nh yêu nữa – Đau ḷng tôi ! Hăy viết về những sự tự chủ và ơ thờ,câm lặng trong ḷng ông dù giả dối để làm vui ḷng chữ nghĩa…
- 3. Có thể nào Ông quên Ông đă có gia đ́nh để Ông và tôi được yêu nhau ?
- 4. Nếu không .Tôi sẽ thù và oán ghét Ông suốt kiếp này và kiếp sau. Để trả thù,tôi sẽ gọi ông liên tục với những cái messages như thế này,tôi cho Ông nghe nhạc của Chế Linh,TrườngVũ,Phương hồng Quế,Thanh Tuyền..Như thế ,có ngày , Ông sẽ hóa điên v́….
Vậy đó ! Ṿng quay của trái đất vẫn quay.
Vậy đó.Nghe xong những cái message để đoán và để cáu – Cáu xong th́ lắc đầu thở dài và viết vài câu để ‘’ Húc ‘’ nhè nhẹ. Ở ngoài đời,tôi rất thẳng thắn ,hung hăng với những kẻ làm tôi cáu và nổi giận . Nhưng khi viết,tôi khoái giữ sự trầm tĩnh và biết yêu chữ nghĩa.
Khi viết xong những hàng như thế này để xả xú bắp,tôi biết, đêm nay ở ṿng quay thứ 24 giờ,tôi sẽ nhận được thêm một ,hai cái message ‘’ không chữ kư ‘’ và thêm vài bản nhạc ḿnh không thích !
Thây kệ.Cũng nhủ ḷng cám ơn người đă gọi.
Thây kệ - Cám ơn t́nh yêu người đă dành cho ( dù không đúng chỗ )
đăng sơn.fr
- Chợt nhiên nhớ nắng Saigon
- Viết Để……
to Mvatoi.2010
|
|
babacoco
member
REF: 530217
04/02/2010
|
Hi,chao aaaaaaa,suc viet cua anh dung la vodich thien ha,de tai thi hay va ngo ngo...
|
|
ndangsonfr
member
REF: 530621
04/04/2010
|
Cám ơn babacoco đă có ḷng ghé thăm Nắng Saigon.
Thân ái.
Nds
|
|
ndangsonfr
member
REF: 538510
05/08/2010
|
MỘT NGÀY - MỘT TUẦN
…Thứ Hai.
Mây xà thấp nặng trĩu trên bầu trời xám.
Lại muốn mưa rồi chứ ǵ ? Rời bàn giấy,tḥ mũi ra cửa sổ, hít thở mùi không khí ẩm.Biết rồi. Đúng hẹn,mưa kéo đến át hẳn tiếng nhạc nhẹ.Phải rồi,mưa rơi đúng vào lúc máy đang nhả bài A day without rain !
…….” Mưa rơi,mưa rớt chỗ anh
chỗ em hong nắng để ḿnh anh mưa…
Lại em,lại anh và chuyện của những cơn mưa đầu tuần làm ngại ra đường.
Bảy giờ sáng ! Đến giờ hẹn với việc phải làm.
Đă hẹn th́ đi.Mưa kệ mưa.
…Thứ Ba.
- Mưa hoài hử ? Chán thật !
- Sao lại chán ? Nếu không mưa chừng hai ,ba tháng,ḿnh ăn uống cái ǵ với những cơn hạn hán đă lo ngây ngấy từ những tháng hè ?
Rủ bạn chui vào quán nước,kiếm cái góc khuất tránh tiếng ồn ào của thiên hạ để được thoải mái ồn ào với cái kiểu của ḿnh.
Thằng bạn coi bộ đang chán đời,chán người.Ngồi im nghe hắn nói và lẩm nhẩm đếm được cả chục chữ Chán trong mẫu chuyện ṿng quanh đời sống.
- Chán thằng con ngổ ngáo,lêu lỏng bỏ học ,muốn thành Tây hơn cả Tây.Chán bà vợ đêm ngày mở máy như cái đài phát thanh,chán cả việc làm ít lương,bị chủ đè đầu đè cổ.Nói chung là chán kiểu thập cẩm,chán đủ thứ…
Tự dưng ph́ cười và bật hỏi hắn :
- Giả tỉ lúc này, đang ngồi trước mặt một người đẹp, ông có sẵn ḷng rên như thế không ?
- ……
- À. Im lặng há ? Vậy th́ xin ông cất dùm chữ chán ấy vào cốp xe. Ông mà nói nữa th́ lần sau tôi sẽ chán ông và chuồn thật lẹ mỗi khi nghe ông rên khóc.
Hắn làu nhàu,nhăn nhó :
- Mẹ ông ! Bạn bè chó ǵ phát chán ?!
Vậy đó ! Coi được không ? Kể cái ǵ vui cho tôi nghe đi.Mới đầu tuần mà. Ông cứ chán ḿnh ên cho xong chuyện,cứ lôi tôi vào cuộc làm chi cho có thêm một thằng khổ
trên cơi đời này nữa ?
- Tôi thèm cái sướng của ông.
Rơ ! Lại thèm. Đèn nhà ai nấy thắp ông ơi .
Thôi,trả tiền ra cửa. Ông chán đời chứ cuộc đời vẫn đang săn tay áo để đ̣i nợ đấy.Rên ít thôi..Mưa đang rên, đủ rồi.
…Thứ Tư.
Bất ngờ gặp lại Jeanne ở chợ,chợt rất thích nghe lại cái giọng trong trẻo như tiếng reo của nắng phía nam.Buổi sáng trời rực xanh rọi ánh sáng trên những lọn tóc vàng óng của cô bạn.
- Anh khỏe không ?
- Vẫn thế. Đi bằng hai chân,làm bằng hai tay và cái đầu tưng tửng.C̣n em ?
- Đi bằng hai cẳng giống anh và …khổ bằng cái đầu.
- Nữa !....
Im bặt giữa hai ánh nh́n.
Cửa sổ tâm hồn được mở toang lộng gió.Gió của cơn băo tố t́nh cảm.Jeanne nói về cảnh tượng chia tay. Đẹp và không đẹp lắm,chồng ngoại t́nh và đang bị sa sút tinh thần giữa hai sự lựa chọn.Hai đứa con gái sinh đôi ngơ ngác nh́n sự dằng co đổ vỡ.
- Anh nghĩ sao ?
- Nếu hắn c̣n yêu em th́ mở đường cho hắn về.
- Không. Là một người đàn ông ích kỷ,hắn chỉ yêu hắn và em đă mất hơn cả chục năm xây dựng.Thôi, em phải chạy đi lo đủ thứ giấy tờ,công việc ly dị.Hẹn gặp lại.Chúc anh vui.
Nàng biến mất.Nhanh ,gọn như lúc đến.
Vui sao được ? Thà em không kể ǵ hết th́ tôi sẽ vui như bầu trời đang vui.
Thứ Năm.
Đi làm về.Chưa ngồi vào bàn ăn vội.cái thú được tỉnh táo ngồi ở một góc vườn nh́n ngắm cây cỏ vẫn không thể bỏ được.
Chuông điện thoại reo,giọng cô em gái ỏ đầu giây nói :
- Buồn quá anh hai ơi ! Nó không chịu đi học nữa, đầu óc khủng hoảng lung tung từ cả tháng nay.Người Nó cứ như cọng bún.Tỉnh không ra tỉnh. Điên không ra điên…..
- Đưa phone cho Nó nói với anh.
- Chào…bác.
- Ừ, ừ.Bác cần gặp cháu.Nhớ đường lái xe đến nhà bác không ?
- Cháu…cháu không biết,cháu quên đường rồi..Cháu….
- Mày ở yên đó.Chớ nhúc nhích.Mày không nhớ th́ bác vẫn nhớ đường đến t́m mày.
Thế là khỏi ăn với uống.Khoác áo leo lên xe phóng ra xa lộ.
Nó trong câu chuyện là một con bé,cháu gái tṛn 18 tuổi,thông minh,học giỏi vừa thi đậu vào trường quản lư hành chánh ( một trong những cái trường khó nhai nhất,toàn “cậu ấm và tiểu thư“ ! ). Cha mẹ nó h́ hục,cố gắng lo mướn pḥng cho đi học xa,mỗi tuần lấy xe lửa về thăm nhà. Đùng một cái,nó lại đổ chứng than cô đơn;nhớ nhà,nhớ mẹ và bị khủng hoảng không muốn đi học xa nữa !
Cô em dọn cơm cho anh ăn tại bàn bếp.Con bé ngồi trước mặt,mếu máo ủ rũ c̣n hơn con gà ướt.
- Cháu đang muốn ǵ ?
- Cháu không biết nữa.Cháu… vừa muốn tiếp tục đi học vừa muốn không.Mà ngay tối nay phải lên tàu,sáng mai tŕnh diện trường…
- Nếu không khỏe th́ cứ xin ba mẹ cho ở nhà.Nghỉ ngơi,hoặc khỏi vào đại học nữa. Đi học nghề….
- Cháu không muốn học nghề ngay bây giờ.Bỏ th́ uổng quá ! Đă tốn biết bao nhiêu tiền trường và đă dọn nhà.
- Thế th́ sao ? Đi lấy chồng nhé ?
- Cháu không biết nữa..
Ông bác xém muốn nổi cáu với những cái không biết,không biết và cái thút thít của con cháu.Nghĩ bụng, lại dằn xuống, đă nói là Nó đang bị lẩn quẩn,lừng khừng giữa cái muốn và không muốn mà !
- Hay là mày thất t́nh hả Thút Thít ?????
Thút Thít chưa kịp trả lời,mẹ nó xen vào :
- Nó cứ dở dở, ươn ươn như vậy,thế nào thằng bồ nó cũng bỏ chạy.
Con bé nhăn như bị, đứng ngồi không yên. ’’ Con biết mà,con biết mà ‚’’
Ừ, ừ,thủng thỉnh, ôn tồn giảng giải cho Nó hiểu rằng Nó có tất cả điều kiện tốt đang được hưởng so với ngựi khác….Con bé gật gù,lắng nghe .
Ừ ừ,nghe lọt vào tai th́ tốt,không lọt ở chiều nay th́ chiều mai cũng lọt.Bây giờ bác phải về cho cái hẹn vào buổi tối.Bác về ngay,sợ không khéo ngồi nh́n mày lâu,bác nổi cơn khùng lên th́ hai bác cháu ḿnh có chầu vào nghỉ mát dài hạn ở Dưỡng đường thần kinh.
Cứ việc vào pḥng,gác chân nghe nhạc, ngẩm nghĩ lơ tơ mơ đi.Ngày mai tỉnh táo,chuyện biết đâu sẽ khác,bác đă qua cái thơi lưng lửng nổi chứng như cháu rồi.Hết cơn điên lo lắng, đời sẽ lại xanh cháu ạ.Bác về đây.
...Thứ Sáu.
Được ngủ nướng thêm một giờ,bù cho đêm qua đă thức khá khuya,nằm dài đọc sách,nghe nhạc sau khi tắt ngúm cái TV.Càng xem,càng thấy ba cái nhố nhăng chóng mặt mày, đài tv của Tây cạn đề tài,bỏ tiền mua ba cái chương tŕnh kiểu TV Real rác rưởi của Mỹ chiếu lên đài.Ai đời,bạn bè,vợ chồng,bồ bịch hoặc anh chị em trong nhà cứ thoải mái khênh nhau lên đài đấu tố nhau ỏm tỏi.Khán giả đứng dưới vỗ tay ,ḥ
hét ,cá độ theo lời khích của tên mặt dày dẫn chương tŕnh !
Thôi th́ cách hay nhất là chui vào cái thế giới văn chương hằng yêu thích của ḿnh.
Yên tĩnh,nhẹ nhàng để đọc câu chuyện t́nh của một nhà văn nữ.Truyện ngắn mang tên ’’ Phía Ngoài Hạnh Phúc “ chuyên chở cái nội tâm quá buồn thảm,tiêu cực.Nàng đắm đuối yêu chàng, dù chàng đă có gia đ́nh.Càng yêu,càng cô đơn v́ không thể gần nhau.Những cánh cửa hoàn cảnh cứ khép chặt và hạnh phúc chỉ được ngắm nh́n từ phía ngoài……
x x x
Chưa kịp ngồi vào bàn,bật PC th́ có tiếng phone gọi. Đèn nhấp nháy, sau một giây lát im lặng,chỉ nghe thấy tiếng c̣i xe,tiếng bánh xe di chuyển và tiếng gió ùa ập qua khung kính…..
Im lặng tức là không nở nói,không muốn nói hoặc không có chuyện ǵ để nói.
Tôi quen rồi,và tôi biết.
Để đáp lại nỗi yên lặng,tôi sẽ nói ǵ với ngựi ở đầu giây bên thế giới kia ?
Không lẽ tôi nói một ḿnh cho Em nghe :
- Em khùng rồi hả ? Đă có ḷng gọi th́ cứ thủ thỉ vài câu hoặc không bao giờ gọi nữa.Hay tại trí nhớ của em c̣n quá tốt để nhớ lại một lời hứa của tôi với chồng em : “ Sẽ không giữ liên lạc để trả em về với người cho trọn vẹn cả thân xác và tâm hồn sau bao nhiêu năm tháng chia ĺa….““
Không lẽ tôi hỏi :
- Em đổi nghề sang lái xe vận tải rồi hả ? V́ cứ mỗi lần nghe phone là nghe tiếng c̣i xe hàng và tiếng gió bên đường …! Hay là em đă biến thành một con ma t́nh theo ám tôi như ngày nào đă dọa ? Thôi mà, ám tôi chi,tội nghiệp cho em và tôi.
Máy nói tự động ngừng như uất nghẹn.Tôi trở lại bàn giấy, thừ người trưóc những trang chữ.Chữ ơi là chữ ! Có chỗ nào c̣n xót lại,chừa chỗ cho nhau vui ?
Vậy đi. Tôi sẽ t́m cái quán nước giữa buổi sáng nay.Gọi ly cà phê và nghĩ ngợi một chút về em để trả công em đă có ḷng gọi.Như bao lần…
...Thứ Bảy.
Tờ mờ sáng.Mở máy nhận mail với ḍng chữ quen,thân t́nh của cô nhỏ hay gọi tôi là người lớn đa đoan.Có ḍng chữ làm ḿnh bật cười,có ḍng làm ḿnh mênh mang buồn bă….
Thật vậy sao ? Với em,tôi là một người lớn chống gậy đa đoan vói cuộc đời ô trọc , em nói em thích lẳng lặng đọc những ǵ tôi đă viết và em thích ǵữ một khoảng cách im lặng như một lặng thầm để cảm thông và chia xẻ.Em nhắc tôi về một lời hứa kể về một ngày,một tuần của tôi.Có ǵ đâu ?Chúng b́nh thường lắm…với những điều bao quanh.vui buồn,nắng mưa và những cảm nghĩ rời……
…
Chủ Nhật.
Đúng ra,chủ nhật là ngày nghỉ.Ngày của Chúa trong bài học giáo lư xưa để đi lễ,cầu nguyện và dọn sạch,gọt rửa tâm hồn…
Chúa tôi ơi ! Chủ nhật và mọi ngày chủ nhật,con phải đi làm với cái thể xác và tâm hồn không bao giờ được sạch sẽ. Con tính toán nhiều quá.Con đă trả giá với cả thần linh khi cầu xin điều này , điều kia để tích trữ,nhét đầy những thứ cần và không cần cho đời sống trần tục này.
Chẳng biết đến ngày phán xét cuối cùng,liệu con có được một chỗ nhỏ nhoi nào ở khuôn viên thiên đường ? ( Nghe nói,trên thiên đường không có sự khổ đau,bon chen,chiến tranh,chém giết,thù hận….Nghe nói,nghe nói…..)
Ngày đó,những kẻ tốt lành sẽ được một cái vé để vào cổng và con có thể bị lạc lơng đứng ở ngoài để thèm thuồng ( Lỡ thèm quá ,không cầm được ḷng,húc cửa bước vào,chắc Chúa sẽ phán : ’’ Cỡ như ngươi mà vào đây,ta ra ngoài ! ?????? )
Nhưng dù sao đi nữa,trong khi chờ đợi cái ngày đó,xin ngài cho con biết khấn vài lời nguyện ở hằng đêm :““ Xin cho con đưọc b́nh an trong tâm hồn như một chốn tạm dung ’’.
Con lại xin xỏ,lèo nhèo với Ngài,phải thế không ?
Ngày mai,chắc thể nào,ngài cũng mũi ḷng gởi một cái mail để chấp nhận.
Con chờ nhé.
Ở một ngày,một tuần như thế này.
đăng sơn.Fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 539190
05/11/2010
|
VIẾT Ở NƠI NÀY VÀ ....Buổi sáng.
...
Vẫn có những cái thú riêng biệt đó chứ.
Thức dậy một buổi sáng ngày nghỉ duy nhất trong tuần,mở cửa bức ra vườn xem trời mưa hay nắng.
Nắng th́ sao ? Mưa th́ sao ?
Trời nắng,chim hót,cây cối,vườn hoa rộ nở
Trời mưa,trời ướt băi cỏ và ḷng ḿnh rưng rưng ướt...
Nhắc đến chữ Ướt lại nhớ câu cô bạn nhỏ đă viết :
"
...Ốc đảo của riêng ḿnh dạo này h́nh như vui hơn và những chú nhỏ thuỷ tinh cùng với đại gia đ́nh nhà Gấu, chuột,bupbê cũng vui v́ thấy cô chủ nhỏ của chúng không c̣n ngồi thẩn thờ nh́n mưa rơi rồi tự dưng..khóc một ḿnh nữa. "
Những giọt nước mắt làm sao ví được với những giọt mưa.Đâu phải trời buồn ,trời mới khóc ?
Khi vui quá,mừng rỡ quá,người ta cũng có thể khóc được.Xúc cảm là một điều xuất phát từ đáy ḷng,từ cảm nghĩ...
Có ǵ đơn giản hơn những giọt lệ từ khóe mắt khi bạn cũ hoặc người thân được gặp lại nhau sau bao ngày xa cách ? Người này có thể khóc và người kia nín thinh mắt ráo hoảnh....
Có ǵ đẹp hơn khi cảm thấy đôi mắt ḿnh nhoè lệ mỗi lần đứng ở một bến ga đưa tiễn người đi ?
Buổi sáng đẹp như thế này mà nhắc về những giọt nước mắt.Lạ đấy hử ?
Đổi đề tài nghe,bạn tôi ?!
Nói một chút về những bậc thang dẫn lên lầu,chỗ có bàn giấy yên tịnh và những quyển sách nằm yên trên kệ tủ.Nói về cái màn ảnh máy nhả đầy những trang chữ trên Diễn Đàn và những chủ đề thơ văn và những lời góp ư Topics gây tranh luận.....
Có lúc thấy rất thoải mái,thư giăn.Có lắm mục rất nhạy cảm đưa đến sự gay gắt giữa những người vào mạng.Những lời lẽ hằn học choảng chan chát và có khi nhục mạ,khích bác nhau làm ḿnh chóng mặt.....
Đọc,ngẩm nghĩ và rút lui như một kẻ đi loanh quanh và chứng kiến những cảnh tượng đời.Lắc dầu và rời đi.Góp ư vào làm ǵ ?
...
Trong cái thế giới im ỉm ,âm thầm toàn chữ là chữ này,mỗi lần ghé đến,dạo quanh với những bậc thang,ngơ ngách chữ nghĩa,rồi ,mỗi lần cơn thèm viết cho phép ḿnh thả hồn làm một bài thơ ..vu vơ...lơ lửng,nửa vui,nửa buồn.Ấn vào nút đăng bài,gởi đi....Đôi lúc trở về xem lại,như lời hẹn cũ,nhận được vài câu trả lời,họa thơ,góp ư,ḷng vui vui,bâng khuâng như có người gơ cửa đến thăm.
Ở M&tôi.Vắng lặng - im ĺm như có những cánh cửa khép chặt,dù những con số báo hiệu có người đọc vẫn nhảy đều.Vẫn có người vào thăm đấy chứ.Thăm như đi ngang đường,t́nh cờ,ṭ ṃ ném cái nh́n vào một góc vườn...Rồi lại im bặt....
Vậy mà có Cô nhỏ từ chốn xa xôi bên NCD mỗi lần mỗi ghé và chăm chỉ để lại những ḍng chữ thân t́nh và lời chúc an lành...
Người đâu tử tế quá hử ?
H́nh như cô có nỗi buồn nào đó khi nhắc đến danh từ con " Ốc Đảo " và những chữ một ḿnh....?
" Vâng, đúng như anh nói đôi khi ta cần phải ở một ḿnh và đó là phút giây để nh́n lại ḿnh và nghĩ đến người khác mà không bị quấy rầy...
Hoặc ta lại cho tâm hồn, trí tưởng tượng đi du lịch nơi xa..như thăm một ai đó bằng suy nghĩ chẳng hạn..N hay như thế lắm đó và rồi lại lang thang ra túp lều nơi băi vắng,ngắm trăng và nghe biển hát rồi nghĩ đến hai chữ " hạnh phúc ". ( BN 75 )
Nhẹ nhàng đến vậy sao ?
Một ḿnh du hành qua trí tưởng tượng và đi thăm người bằng cách nghĩ đến.C̣n hai chữ Hạnh Phúc , ừ nhỉ ; Ta nghĩ đến và ta sẽ làm ǵ để Hạnh Phúc là một điều phải có trong sự thật ?
Vài hàng trải ḷng với ḷng ḿnh.Chúc buổi sáng dịu dàng và chúc người đến thăm mọi điều an lành trong tâm hồn.
Được không ?
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 539191
05/11/2010
|
VIẾT GIỮA NHỮNG CƠN MƯA
Chiều mưa nơi phố lạ
Ḷng chợt bâng khuâng buồn
Nhớ người và thương ḿnh quá !
Mong được một lần ta bước trong mưa...*
* ( BíchNga 75 )
Vậy đó.Những cơn mưa rả rích ỏ đầu tháng năm.Bên này,Cả tuần nay,ngày nào cũng mưa,chỉ mưa và mưa.
Mặt đất nứt nẻ cần mưa.Cây trái,vườn tược cần mưa.Và chúng ta ?
Những đám mây trĩu nặng và bầu tṛi âm u hay nhắc chúng ta nghĩ về những kỷ niệm cũ.
Nhớ về một thành phố cũ,mới, đă sống,đă đến thăm và từ biệt.Lại nhớ về những gặp gỡ ,những khuôn mặt ....
Buổi chiều như thế này.Căn pḥng nhỏ của bàn giấy.Nghe bản nhạc nhẹ,đọc những bài viết,những câu thơ và những lời nhắn nhau.
Gặp Cô nhỏ đă đến thăm trang viết và lời nhắn để lại :
" Anh bảo người ta không được đọc thơ t́nh mà anh th́ cứ măi viết thơ t́nh th́ làm sao mà không đọc cho được ??!!! Mà thơ t́nh của anh lại hơi..bị da diết và thú vị nữa chứ ! đấy , anh xem ,tại ai thế ??? Người ta có trái tim để mà yêu mà anh ! "
Ư ,ư...
Phải trả lời như thế nào đây nhỉ ?
Mỗi khi viết một điều ǵ,nhất là viết về nội tâm.H́nh như những câu thơ ngắn nhất là những rung dộng và lời thầm kín sâu sa khó hiểu....
Mỗi ngày,mỗi cảnh đời đi qua...Một đôi khi dừng chân,t́m cho ḿnh được một khoảng khắc riêng biệt nhất,thấy vui vui,buồn buồn và nghĩ về những xa cách ,mất mát thời ấy.
Mà thôi.Nếu cứ quay đầu nh́n lại quá khứ và chỉ sống bằng kỷ nwệm th́ con đường đằng trưóc để cho ai ? Và ai có thể sống và đi hộ ta ?
Vậy nhé.Vài hàng thăm nhau và chúc nhau b́nh an,thanh thản trong tâm hồn.Và nếu cần,th́ lâu lâu buồn bă một tí cho đỡ cằn khô trong tâm hồn.
Được không ?
Chúc em buồn ti tí và vui,vui rất nhiều....
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 539410
05/12/2010
|
ĐOẢN KHÚC.....
Không có nhiều th́ giờ lắm đâu nhưng ta vẫn rất vui khi gặp nhau,phải thế không ?
Thời gian xem thế mà như chớp mắt.Mới ngày nào bé tí,thơ dại trên đường đến trường học,mắt bỡ ngỡ với tia nh́n sợ sệt và đôi khi khóc oà v́ lần đầu bỡ ngỡ xa lạ ở ngưỡng cửa lớp mẫu giáo - cứ làm như sau cánh cổng của ngôi trựng là cách ĺa cha mẹ -Mới ngày nào,tuổi mới lớn với những dấu chân trên đường,chỗ này,chốn kia....
Rồi những con số trên tờ lịch,rồi thêm tuổi biết buồn vui,ngơ ngẩn vào đời.....
Tất cả,đôi khi nh́n lại,tưởng như một giấc mơ.Dài và ngắn.
Dài như những đổi thay giữa đời.
Ngắn như những ngỡ ngàng,nuối tiếc những kỷ niệm đẹp đẽ đă cuốn nhau đi mất.
Không có nhiều th́ giờ cho một buổi sáng đầy ứ công việc.Vậy mà,cũng như một lời hẹn ước gặp nhau.
- Ra quán nước nói vài câu không ?
Cô bạn gật đầu.
Cái quán đông ngựi sáng chủ nhật,người ngồi đọc báo,đầu chúi xuống trang giấy và ly cà phê,người ngồi tư lự ngó ra cảnh náo nhiệt bên kia đựng... Vẫn c̣n vài cái bàn trống ở cuối pḥng,đủ yên ổn để ḿnh ngồi xuống gọi ly cà phê đậm.
Em nh́n tôi,vẫn nụ cười và tia mắt như thầm hỏi,nghịch ngợm.Em kể cho tôi nghe những việc của buổi sáng,buổi chiều và những góc tối cô đơn....Tôi kể em nghe về những mẫu chuyện b́nh thường và không b́nh thường của đời sống.Những vui,những buồn phải có và nên có trong đời riêng.
Có một thứ ǵ riêng,rất riêng giữa chúng ta.Ngôn ngữ,những điều cần thiết và không cần nói.
Cho đến một lúc - khoảng khắc - ngắn ngủi,tôi buột miệng nhắc về những cuộc gặp gỡ,tṛ chuyện giữa tôi và vài người bạn gái khác .
Có một thứ ǵ đó rất nhẹ nhàng,đầm ấm trong cách thức cư sử giữa các người bạn khác phái và tôi.Đă nói,chia sẻ với nhau một góc đời,góc ngày...NHững nụ cười,những ánh mắt và nét uyển chuyển trong câu chuyện làm ḿnh vui vui và cảm thấy đời sống được nhẹ nhàng đôi chút.
Vậy nhé.Mặt bàn,ly cà phê ấm.Nụ cười và nỗi dịu dàng giữa chúng ta.
Ít ỏi th́ giờ quá.
Thôi hẹn kỳ khác.Ở góc quán.Ở đây,trên những ḍng chữ này và ở một chỗ riêng biệt nhất trong nhau.
Hẹn và hẹn.......
đăng sơn.fr
( Viết từ một khoảng cách và khoảng khắc )
|
|
ndangsonfr
member
REF: 542848
05/31/2010
|
VẬY MÀ….
Buổi sáng được nắng ngập đầy.Bữa nay đường phố vui,nhộn nhịp hơn mọi ngày v́ có hội chợ bán đồ ăn thổ sản dọc theo hai bờ đường…
Vậy mà,quán cà phê tôi hay ghé mỗi sáng thứ sáu lại vắng.Vắng từ ngoài vào trong.Chẳng biết cái quán này có ǵ thu hút mà mỗi lần đi ngang tôi đều tạt vào.Cô chủ quán cằn cỗi vẫn có cặp mắt kính trễ xuống sóng mũi,vẫn khuôn mặt âm thầm của mái tóc ngắn,lơ thơ như chậu cây thiếu nước,thiếu ánh sáng góc tường vàng mờ ánh đèn hiu hắt.Cái radio cũ mèm trên quày rượu vẫn nhả đều đều những bản nhạc xưa ơi là xưa cùng cái giọng người xướng ngôn viên nghe rè rè….
Bàn ghế nâu xậm,cửa kính,những bức tranh và bích chương gắn quanh tường…tất cả đều cũ kỹ cho tôi cái cảm giác ấm áp - loại ấm áp rêu xanh trên những bức tường thành của một thành phố đă đi ngang.
Nh́n đi,nh́n lại,thấy chỉ có tờ báo trên bàn là mới của ngày hôm nay.Ngoài những bản tin đấm đá,nổ bom giết người ở mấy cái xứ ’’ chùm khăn ’’,mắt ngừi đọc ngừng lại ở cột đang tin ’’ Bùa Mê và Lừa Bịp ’’.
“ Gă thanh niên ( chẳng biết là con nhà nghèo hay nhà giàu ) thích mặc đồ sang trọng để đi lừa.Hắn khoác vào người nhiều cái tên của nhân vật tưởng tượng….Lúc th́ tự xưng là con trai của một nhà hàng nổi tiếng ở đầu phố đi mua quà sinh nhật cho cha mẹ,thế là cô bán hàng cả tin đưa cả cho hắn những món mỹ phẩm đắt tiền và chờ hắn trở lại trả tiền,có lúc hắn gạ gẩm những người buôn bán xe,cuỗm luôn xe sau khi chạy thử một ṿng,chưa kể mấy cái tṛ ăn quỵt và ngủ khách sạn không mất tiền…..
Các nạn nhân bị mắc bùa ăn nói của hắn được đếm sơ sơ cả hai chục mạng v́ hơ hớ cả tin,sau khi tỉnh mộng,họ vác đơn kiện cáo và hắn bị túm.Ngày ra ṭa,chàng vẫn bảnh bao nở nụ cười rất có duyên xin ṭa cho chàng gởi một nụ hôn cho người yêu đang ngồi ở hàng ghế dưới .Mấy ông ṭa tṛn mắt,chưng hửng ngó nhau…..“
- Ông cười cái ǵ vậy ? Vui lắm hả ?!!
Cô chủ quán ném cho tôi câu hỏi.Nh́n quanh,quán vắng tanh,chỉ có tôi và cô;tôi bắt buột phải trả lời :
- Tôi đọc mẫu tin ’’ Kẻ lừa đảo ’’ và đang nghĩ cách quỵt cô ly cà phê.
Cô ta cười cười.Nụ cười bữa nay tươi hơn những buổi sáng thứ sáu khác.
- Nếu ai cũng nghĩ cách như ông,chắc tôi phải đóng quán về hưu non .
- Coi bộ cô khó tin người ?
- Bộ ông định làm thầy bói hả ? À này,sáng thứ sáu nào cũng thấy ông ghé với mấy cuốn sách và hư hoáy viết. Ông viết cái ǵ vậy ? Có hay ho lắm không ?
Tôi sững ngựi trước câu hỏi.Lại ṭ ṃ, đàn bà con gái là chúa……
- Tôi đang viết về một cô chủ quán,cô ta thích nghe nhạc và thích hỏi chuyện khách…..
- Tôi đó hả ? Chuyện tôi có ǵ đâu mà phải viết ? Ông chỉ tổ mất th́ giờ.
Cô ta quay đi dọn dẹp và pha nước cho mấy người khách vừa vào quán,tôi lại chúi mũi vào tờ báo và hàng chữ…
Nhạc đang nhả bài Angie thân quen của một thoáng Sài g̣n xưa cũ trong tôi.Nắng lung linh ngoài cửa kính nh́n ra đựng phố nhộn nhịp xe.Tự dưng vài cơn nhớ nào đó cuồn cuộn dâng trong ḷng để nghĩ đến cái quán lộ thiên ở thương xá Tam Đa và cô chủ quán bắc kỳ,răng khểnh….Nàng đă thấy tôi hay ghé vào những buổi sáng lướt thướt nắng,tôi im ĺm,tôi chúi mũi vào quyển sách hay tờ báo,hoặc lúc chán đọc,bó gối nh́n thiên hạ dập d́u…..
Nàng ṭ ṃ,bắt chuyện và một ngày kia,nàng kẹp lá thư vào quyển sách cho tôi mượn,lời
thư dịu dàng, đầy âm hưởng của những con dốc và dăy hoa quỳ của Đà Lạt….Và từ đó,nàng tin rằng nàng đă gặp lại người xưa qua h́nh ảnh tôi v́ tôi có cá tính giống người ấy…..
H́nh như tôi đă ngoan ngoăn’’ tử tế ’’ để nàng vương vấn và tin vào cái t́nh cảm Ảo ấy.Những ṿng xe,những buổi tối tôi ghé ngang nhà , đưa nàng đi dạo,ngồi quán nghe nhạc…..Những lúc như thế,tôi đă ray rức v́ nhiều lần muốn nói thẳng với nàng rằng :
““.. Đừng mơ hồ , đừng hoang tưởng tin vào môi t́nh ảo nữa,thật ra,tôi chỉ muốn xem nàng như một người bạn tâm t́nh,tôi thích được thoải mái giữ thật ḷng ḿnh …““““
Nhiều khi đời thật có nhiều thứ đắng,cay,ngựi ta cứ muốn tin vào những điều không có thật để được yên ḷng vui sống.Như một bám víu,như một sáng tạo của tinh thần……
Ngày qua ngày,tôi ra đi để sửa soạn sống ở một đất nước khác.Nàng đỏ hoe mắt đưa tiễn và tặng tôi sợi dây chuyền đeo tay với hàng chữ ’’ Đừng quên Em ’’.Trong đôi mắt ở nửa đêm ấy,tôi nhận ra điều nàng đang nghĩ và để hiểu rằng t́nh cảm nàng đang cho tôi là thật ! Tôi tự dưng bị biến thành kẻ bịp bợm v́ đă không nói thật tất cả ḷng ḿnh……
Giọng kèn ở cái radio và hai cọng kim giờ báo cho tôi biết khoảng khắc ngồi quán đă vừa đủ,tôi đẩy ghế lại quày tính tiền.
Cô chủ quán cười,giọng vui của loài chim sẻ - thoải mái,nhẹ nhàng :
- Bữa nay,tôi tặng ông ly cà phê, để ông khỏi mất công nghĩ cách lừa tôi.Thỉnh thoảng lại đây đấu hót vài câu cho vui.Lúc nào tôi cũng thấy ông bận rộn,ngồi chừng mươi phút lại biến mất. Ông làm nghề ǵ vậy ?
Tôi ngạc nhiên,tṛn mắt :
- Chà chà !Hỏi nhiều vậy ta ơi ! Lại tọc mạch. Đang định học cách lừa ,học xong lại đưọc uống free.. Điệu này lại mắc nợ.thôi,cứ lương thiện ṣng phẳng.Mắc nợ rủi khó trả…..
Cô quán nước nhăn mặt nhất định đẩy tiền tôi đưa,không nhận.
Đành thế,bữa nào trở lại,và bữa nào sẽ viết đôi ḍng tử tế trên để cám ơn cô….
Tôi bước ra cửa,băng qua đường với ư nghĩ vui vui.Chắc điệu này phải sửa lại cái bài viết hoang tưởng đầy bịa đặt của ḿnh ở bản thảo mang tên : Nỗi Im Lặng-Em và Tôi, ở đó tôi đă viết về cái quán này và kể rằng : cô chủ tên Julie mắc bệnh đồng t́nh luyến ái và quán đă đóng cửa v́ Julie thất t́nh treo cổ ĺa đời…..
Nghĩ lại,thấy ḿnh ác quá.Chuyện ảo,chuyện thật cứ pha trộn vào nhau cho ra vẻ xôm tụ.Người ta sống sờ sờ lại có ḷng tử tế.Vậy mà………
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 545323
06/13/2010
|
NÀNG.
Băng ngang cây cầu cổ lỗ sỉ thời Nă Phá Luân là vào mạch chính của thành phố.Con đường giang cánh tay chia trung tâm phố làm hai dăy.
Tay phải là hướng đi vào hàng loạt dinh thự,công ty,quăng trường và các tiệm tùng thuộc loại sang trọng, đắt tiền.Nếu nh́n quang cảnh chung chung từ phía nhà hát lớn,người ta có cảm tưởng như đang đứng ở một góc nhộn nhịp của Paris tráng lệ….
Tay trái là hướng đi vào các khu hỗn độn,náo nhiệt nhất của thành phố,nơi mà dân địa phương cáu kỉnh muốn đặt cho một cái tên gọi mới : “” Cảng Marseille “ v́ từ hơn chục năm nay,dân tứ chiến Ả Rập lũ lượt kéo về từ Algérie,Tunis,Thổ nhỉ Kỳ.,Maroc….Họ chiếm đóng và mở đầy các cửa tiệm ăn,bách hóa.Tất cả đều rầm rĩ ,nô nức đêm ngày như cách thức đi đứng, ăn nói,bày biện hỗn độn của họ.Người đi đường có cảm tưởng không được yên dạ cho lắm khi đi ngang….
Tôi đang đứng ở dăy phố có nhiều điểm nóng này.Con đường mang tên của văn hào Victor Hugo và có cái trường trung học nổi tiếng được mang tên của một danh hào khác : Montesquieu.
Đang rưng rưng kỳ thị và ngậm ngùi tiếc rẻ cho hai danh nhân th́ nghe có tiếng gọi với từ đám dân phi châu :
- Eh ! Chinois ! ( thằng Tàu ! ).Mày đi đau vậy ?
Tiếng gọi và tiếng cười rú lên từ cửa miệng của một ả có mái tóc quăn tít,môi
dầy ,mắt lờ đờ,thâ,n h́nh nghiêng ngả với lon bia trên tay.
Ả nốc ngụm bia, ăn thịt tôi bằng cặp mắt có thần :
- Ê. Sao mày không trả lời.Khi dể hả ?
Thấy mấy ả đông đảo và ‘’’ hoả lực ‘’’ có vẻ mạnh,tôi teo teo,liền bỏ ngay cái tật làm mặt ngầu ‘’ xă hội đen ‘’ mỗi lần vào khu này.Vừa đi vừa tránh các băi ḿn của caca chó,tôi lèo nhèo - Nhập gia tùy tục.Tránh voi chẳng xấu mặt nào. Ông bà ḿnh đă dạy th́ chắc mẩm phải đúng đến 99%.Vả lại , đến chỗ hẹn ḥ mà mang cái mặt sưng húp,máu me chắc coi không dược tí nào .Mô phật ! ‘’
Chỗ hẹn ḥ ( nói cho bảnh ! ) được bắt đầu từ những bậc thang cũ x́ dẫn lên cái pḥng khách của tên bạn c̣n đầy đủ can đảm để trấn thủ cái pharmacie duy nhất của người việt trong thành phố này.( Tiệm của hắn có đầy súng ống,dao,búa trong ngăn tủ để thủ thân ! ).
Tối nay,vợ chồng hắn và nhóm bạn làm một bữa ăn tiễn khách.Khách là một nhân vật nữ ( tôi tạm dấu tên - sợ phạm húy – nên gọi là NÀNG ở đây cho gọn…
Nàng sửa soạn dọn nhà , trở về thành phố Lyon- Xứ của những món ăn nổi
tiếng - để xum họp với chồng con sau hơn mười năm lênh đênh ở cái đất này.Nàng
có thói quen đến muộn trong những điểm hẹn dù nàng rất háu đói và khoái những màn ăn uống,văn nghệ nhảy nhót ….
Đồng hồ điểm tám giờ ;bóng tối trời thu lành lạnh đă xuống nhanh ngoài cửa sổ nh́n xuống những quang cảnh hổn độn.Cậu bạn chủ nhà tên Du làu nhàu :
- Không biết cái bà lật đật này có nhớ buổi ăn tối nay không ? Hay lại đi lạc đường như bao lần ?!!!
Cả bọn đành ngồi nhâm nhi chai rượu vang vừa tṛn 28 tuổi và tán gẫu.
8 giờ 30.Nàng đến với nụ cười hoa gấm,rực rỡ trong áo choàng thẫm,khăn quấn cổ màu hồng tươi, ủng da bóng loáng.Ai cũng thở phào với cái bụng lép.
Tiếng chim thánh thót,miệng cười như hoa :
- Xin lỗi đến trễ nghe.Tại cái bếp mắc dịch.Làm hoài không xong,lại đứt cả ngón tay.Coi nè…..
Tôi được ’’ sung sướng ‘’ có cái chỗ ngồi cách nàng hai ghế,gọi là may mắn v́ đă bao lần tôi có kinh nghiệm dầy dặn khi được xếp ngồi cạnh nàng trong các buổi tiệc .Lần nào cũng phải hết sức cẩn thận,sợ quần áo ướt v́ Nàng có tính t́nh vui vẻ thích húc và gây chuyện với ly tách…Tôi thích Nàng ở cái chỗ vui vẻ,tính t́nh thẳng thắn, ăn nói lịch sự,nhỏ nhẹ ,( có lẽ từ sự giáo dục kỹ lưỡng của một gia đ́nh có bề thế ở VN ) nhưng tôi rất bị Nàng ám ảnh v́… sợ !
Nhớ có lần đăi tiệc ở nhà tôi,nàng đảm đang,loay hoay phụ sắp xếp lúc đặt bàn,muỗng nĩa chén bát cứ reo vui lên từng chập trên bàn và dưới đất.Nàng luưnh quưnh xin lỗi,giật chiếc khăn giấy lau bàn nhưng quên khuấy đi rằng trên chiếc khăn giấy màu hoa có đặt ly rượu vang đầy óng ánh.Thế là…..
Giữa bữa ăn,không biết xoay sở thế nào ,Nàng bật ngửa ra đằng sau,cũng may,Nàng b́nh an vô sự,chỉ có chiếc ghế là xấu số bị găy chân.
Tôi đă cầm lấy bàn tay ngà ngọc của Nàng một lúc lâu để giúp Nàng qua cơn xúc động.
Nàng đỏ mặt khi được tôi dịu dàng, êm ái khen cho vài phát :
- Bàn Tay của chị đẹp quá. Đây là lần đầu tiên tôi được hân hạnh nắm tay một người đẹp lâu như thế.Kỷ nệm này rất khó quên.
Khôi hài rẻ tiền như thế cũng phải. Ít ra tôi cũng đă giúp cho người đẹp quên đi cái đít bị đau và được vui vẻ trở lại để thưởng thức các món ăn….
Qua các buổi họp mặt ở nhà này nhà nọ,tôi phát hiện ra cái ham học rất đáng khuyến khích của Nàng :Là người có cái lưỡi nhạy cảm ,nàng luôn luôn hỏi han cách thức làm các món ăn ngon ,nàng cẩn thận móc sổ tay ra ghi chép cặn kẻ ngay trên bàn ăn với nét chữ đẹp, đều thẳng hàng….
Tôi thú vị được biết thêm một điều không được đẹp lắm là Nàng và tôi cùng hạp nhau ở điểm :‘’ Háu Đói -Tham Ăn ’’.
Để tỏ t́nh thân ái và thiện chí trong các buổi tiệc của bạn bè,nàng biết tôi thích món khoai tây nướng bọc thịt và poireaux nên đi ăn ở đâu nàng cũng làm và mang đến,và lần nào tôi cũng phải ngậm ngùi cố nuốt,ngậm ngùi khen ngon v́ tính cả nể của ḿnh.Chỉ tiếc rằng cái món khoái khẩu này chẳng lần nào giống lần nào,nhất là cái món bánh tây tráng miệng ngọt hơn chè v́ nàng lỡ tay gây’’tai nạn’’ trong bếp.Những cái tai nạn nho nhỏ như vậy cứ theo nhau xảy ra làm tôi nổi gai ốc,phải tập quên đi cái tật tham ăn của ḿnh mỗi khi gặp nàng đi ăn tiệc…..
xxx
‘’ Bữa nay xin lỗi bạn bè nghe.Ḿnh lỡ tay với món này.B́nh thường ḿnh làm món khoai tây này thành công lắm.Hỏi Sơn mà xem.Lần nào ông ấy cũng thích.Tối nay, Sơn ủng hộ ḿnh tối đa nghe ? ‘’
Mọi người dồn cặp mắt về phía tôi như chờ đợi lời xác định.
Chẳng biết thế nào là lỡ tay ? Không lẽ Nàng đă lỡ tay để quên một ngón tay đứt có đeo nhẫn trong đĩa khoai mang đến ?.
Tôi hồi hộp nhẩm đếm những ngón tay búp măng của nàng ,tôi lẩm nhẩm cúi nh́n và đếm những cái chân ghế của nàng để khỏi phải trả lời quảng cáo cho nàng và thấy hơi yên bụng v́ số ngón tay,số chân ghế vẫn c̣n nguyên .Cái ghế gỗ lim có vẻ chắc chắn và được cái,lần này ,Nàng ngồi đâu lưng vào tường.
Lúc mọi người ch́a đĩa chờ chia phần bánh,tôi nhỏ nhẹ xin phần nhỏ nhất và viện cớ bụng c̣n no. Ăn được hai th́a,tôi cáu lắm chưa kịp nổi cơn phàn nàn th́ Nàng lại lên tiếng : ‘’ Tối nay có cả món bánh tây tráng miệng,tớ mới học.Hi hi hi..Có ǵ xin mọi ngựi thông cảm nghe.Thất bại là mẹ thàng công mà.Thú thật,ḿnh rất ngại làm bếp. Đi đâu chơi cũng được cho ăn ngon nên chẳng thấy ḿnh khá tí nào ‘’
Cha mẹ tôi ơi ! Tôi có tật khoái người khí khái – Có sao nói dzậy – Khoái ăn ngon,khoái đấu hót,khoái người đẹp,nói chung là Khoái đủ thứ để mong vượt cái chỉ tiêu Tứ Khoái vậy mà bữa nay,tôi lại hết ..khoái ăn.
Cái món của Nàng chỉ được cả bàn chiếu cố một nửa phần.Nửa c̣n lại kia đành hát bài Khúc Thụy Du ….
Anh là chim bói cá
Em là ánh trắng ngà
…Bánh bây giờ về đâu
( Về đâu kệ tía nó,tôi chỉ thích ăn no,tôi không thích làm con chim bói đồ ăn )
Ánh trăng ngà ngó tôi :
- Ăn được không ? C̣n món bánh tây nữa. Để bụng nghe bạn .
Sướng không ?! Trăng tươi ,nụ cười cũng tươi đang thoăn thoắt kể chuyện có ông chồng rất công dung ngôn hạnh,làm bếp giỏi và lại khéo tay …
Tôi đổ chứng,nổi cơn ṭ ṃ :
- Chị thật có phước.Cho tôi xem h́nh của chàng được không ? Chưa biết dung nhan ông ấy như thế nào . ?
Ánh trăng ngà lắc đầu làm rung những sợi tóc loà xoà trên vầng trán thông minh :
-Chẳng bao giờ tớ để h́nh chồng con trong bóp ví.Cái số hay sao ấy.Cứ gặp nhau là căi nhau..Các bạn cứ chờ đi,tó về bển,nếu không xong,vài ba tháng tớ lại dọn về gặp các bạn. Ở dưới này thấy ấm cúng, được bạn bè cưng chiều. Xa rời đi,Nghĩ thật tiếc.Phải không ông bạn ?
Tôi im thin thít v́ đang nghĩ đến một câu danh ngôn mà người Pháp hay nói trong các bữa tiệc : - Con đường ngắn nhất để chinh phục một người đàn ông là cái bao tử .
Chẳng biết cha nội tham ăn ,xỉn xỉn nào đă phán một câu quái ác và thật thà đến như vậy ? Bộ đàn ông nào cũng ham mê ăn uống đến độ ôm bao tử và ngoan ngoăn tḥng dây vào cổ hay sao ?
đăng sơn.fr
|
|
sunrise2010
member
REF: 545376
06/13/2010
|
Hic...Đọc bài viết cuả anh tếu & zui ác!
Anh có khiếu viết văn xuôi ghê...có viết cuốn roman nào chưa nè? hehe
Nếu có nhớ giới thiệu cho Mít đọc cái koi! hic...
Chủ nhựt zui nhiù nha anh DS.
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|