ndangsonfr
guest
ID 27274
08/02/2007
|
CHỢT NHIÊN NHỚ NắNG SAIGON.
CHỢT NHIÊN NHỚ NắNG SAIGON.
Xa thành phố cũ đă lâu,sống ở thành phố khác với bao thay đổi khác thường…..
Buổi chiều ,lái xe trên một đoạn cầu mua bay,chiếc đĩa hát trong xe nhả lời nhạc của một t́nh khúc xưa…..’’ Nắng Sài g̣n,em đi mà chợt mát
Bởi v́ em mặc áo lụa Hà Đông…’’
Tự dưng ḷng chùng xuống như dây đàn guitar đă bắt bụi từ lâu trong một góc nhà. Đi dưới mưa mà nghe lời hát của nắng thấy kỳ kỳ,là lạ.
Lạ ở điều tháng hè ở đây- Bordeaux - thiếu cơn nắng rực rỡ đă bao ngày. Kỳ ở khúc « Em ở đâu,hỡi mùa thu tóc ngắn ? ‘’.Tưởng chữ EM nhỏ bé đó đă trốn,chui vào kỷ niệm ?
Ôi ! Cái ông nhà thơ của Áo Lụa Hà Đông và những nốt nhạc làm tôi nhớ,chữ nhớ làm như luôn luôn gắn liền với chữ buồn : Buồn Nhớ.
…….Buồn v́ sợi nắng c̣n nguyên
Vẫn mưa,vẫn nắng mà em đâu rồi ?
Tôi lại lẩm cẩm nữa rồi.Cái chuyện ở một thành phố này ( Saigon ) mà nhắc về một thành phố khác Hà Nội,Hà Đông…) là chuyện kỷ niệm riêng tư của mấy ông thi,nhạc sĩ tài hoa.C̣n tôi ? Hoa th́ có mà tài th́ không !
Nhắc chuyện hoa lá lại c̣n lờ mờ,lẩn thẩn ác ! Cả đời tôi chỉ biết vỏn vẹn có vài loại hoa : hoa hồng,hoa pensée,hoa cúc…..
…Aó nàng vàng,anh về yêu hoa cúc….
Vậy mà ngày đó,lửng chửng tập yêu ,tập nhung nhớ,tôi bày đặt học cách galant kiểu tây phương ra chợ mua hoa tặng nàng.
Nàng tṛn đôi mắt :
- Hoa hồng vàng ? Vậy là muốn chia tay hoặc chỉ coi nhau như là bạn ?
- …. ?? !!
Một ngày khác, để chuộc tội,tôi tặng người bó hoa kiểu khác.
Nàng nhận hoa,ngó tôi ,lại cặp mắt tṛn xoe như hạt nhăn :
- Hoa cúc hở ? Ở đây,ngựi ta hay mang hoa cúc vào nghĩa trang !
Trời ơi ! Rắc rối quá ! Hoa với chả hoa.Cái ông thi sĩ phải gió ấy đă hại tôi rồi.
Thôi đành ! Người hiểu sao th́ hiểu,tôi rơ ḷng ḿnh và biết ḿnh dốt đặc về ư nghĩa của các loài hoa cũng như của màu sắc.Hiểu ràng ḿnh nên ngừng cái tṛ bẻ lá tặng hoa ,nếu không t́nh sẽ bỏ mạng t́nh.
Lỡ thương quá,nhớ quá th́ cứ việc rủ người đ lang thang dưới một ṿm cây rậm bóng mát ( sợ nắng cháy da em ),nếu có thêm một cơn mưa phùn nho nhỏ nữa th́ càng tốt.Nghe măi và thuộc ḷng bài ‘’ Em Hiền Như Ma Sœur ‘’
……Đưa em về dưới mưa
Nói năng chi cũng thừa
lại ṭ ṃ,muốn thử xem cái cảm giác ấy ra sao ? ( Lại lăng mạn ! )
Lúc người ta yêu nhau,h́nh như ai cũng sợ cái bóng thời gian. Đi chung một con đựng dưới hoa nắng hoặc ươn ướt bụi mưa,chẳng ai muốn nh́n cái đồng hồ,ḷng chỉ muốn con đường dài hơn trước mặt hoặc lạc hẳn đường về để :
….. V́ đường xa ướt mưa
Em muốn anh đưa em về.
Sao em không ở lại đây đêm nay ?
Sao em không ở lại ?
Hỏi như thế là thấy vô duyên rồi.Chẳng lẽ em đến thăm mà không đưa em về,em gọi taxi ,em giận cho th́ chán lắm
Chuyện mưa,chuyện nắng ở thành phố này là hiện tại.
C̣n mưa hay nắng ngày xưa trên thành phố cũ vẫn nguyên vẹn, âm ỉ trở đi,trở về trong kư ức.
Ôi ! Những điều ta đă cũ và bị mất đi giữa góc phố và những hàng lá me bên đường nơi ấy vẫn làm ta ngầy ngật.
Chiều nay,xe lăn bánh trên những vũng nước mưa đầm đ́a.Sau cây quạt nước,ḷng ḿnh cũng âm ẩm và chợt nhiên,thèm một cánh nắng Sài g̣n,ngày xưa…….
Đăng sơn.Fr
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
ndangsonfr
member
REF: 623520
01/06/2012
|
.
CÔ ĐƠN
ở sáng đi chiều tối vội vàng.
________________________________
Người bạn của tôi đă viết :
... " Tại sao phải sợ cô đơn ? tới một tuổi nào th́ phải nên tập làm quen với nó bởi chặng đường cuối cùng có ai không cô đơn mà ra đi . "
Tôi ngồi ngẫm nghĩ rồi thử chẻ câu chữ ấy ra thành nhiều phần để có thể thoả hiệp với ư nghĩ của người và của ḿnh.
Sự cô đơn ư ?
Hăy nói về nó.
Cô đơn là một tâm trạng,một trạng thái đến từ chữ " Một ḿnh - Một bóng ".Có khi nào sống hai người kề cận bên nhau mà không thấy cô đơn ?
Lắm lúc,sự cô đơn như một thứ bóng tối ẩn dật trong tâm hồn ở một góc sâu thẫm nhất.Ta có thể cười đó,nói đó nhưng nào ai hiểu được ḷng ta.
Đôi lúc,ta lại cần sống rất thật với sự cô đơn t́m kiếm của chính ḿnh.Sống thật để cảm nhận,để thử nghiệm sự hiện hữu của ḿnh với đời sống.Nỗi cô đơn thấy cũng rất cần thiết như cái bóng tối cần có một ngọn đèn thắp sáng.
Nói như thế,không có nghĩa là ta ca tụng sự cô đơn. Không . Ta đă và đang làm ǵ để thoả hiệp với nó và cùng lúc thoát ra khỏi nó ?
Bởi thế,người có tâm hồn cần viết,phải viết.Viết như một lời nói không gây tiếng động ở nơi ḿnh.Và đến một lúc,ta thấy ta không cần phải tập làm quen với nó ( sự cô đơn ) nữa.V́ nó và ta đă nhập thành một.
Bây giờ th́ thử xét lại câu nói sau của người bạn viết khi cô nghĩ rằng : " Bởi chặng đường cuối cùng có ai không cô đơn mà ra đi "
Bi quan quá chăng ?
Tôi không biết v́ tôi không nằm trong ư nghĩ của cô. Tôi chưa nghĩ đến chặng đường cuối v́ tôi nghĩ rằng : ta hăy sống và cảm nhận trọn vẹn điều ḿnh đang sống theo một phương pháp tâm lư : Ici et Maintenant - Bây Giờ và Ở Đây.
Ngày hôm nay đang trôi.Sáng đi,chiều tối vội vàng. Trong cái vội vàng của thời gian,ta vẫn có thể trụ chân ,nắm bắt được cái cảm giác sống thật với hiện tại của ḿnh.
Để ngừng bài viết theo kiểu " chợt nhiên " này,tôi xin gửi đến bạn viết một ư nghĩ của hiện tại với tiếng gơ đều trên phím chữ : Tôi đang viết.Thời gian sẽ trôi và vùn vụt qua đi,nhưng chữ viết biểu hiện cho ư nghĩ vừa qua th́ c̣n ở lại.Bởi thế,người ta viết.
đăng sơn.fr
------------------
|
|
ndangsonfr
member
REF: 623911
01/10/2012
|
..
CHUYỆN KỂ.
________________________________
Người ta có thể kể cho nhau nghe vài câu chuyện nhỏ :
1.
Một buổi chiều trên phố Paris.Trời mưa lất phất.Hai người khác phái đi dạo với nhau.Nàng kêu mỏi chân .Chàng kéo nàng vào trong một quán nước có để nhạc t́nh.Ngồi đối diện với nhau qua vài câu chuyện nhỏ,uống ly cà phê ngon.
Chàng nh́n nàng,dịu dàng.Nàng cũng nh́n chàng và không nói năng ǵ.
Sau vài chốc lát im lặng,nàng cảm thấy ngầy ngật say.Nàng không uống rượu nhưng vẫn thấy say v́ cái nh́n và sự dịu dàng của chàng.
Chàng muốn hôn nàng lắm lắm nhưng nghĩ lại th́ cả hai người đều đă có gia đ́nh.Chàng đành kéo nàng lại để lịch sự hôn lên trán nàng.
Vậy thôi ! Đó là một nụ hôn " lăng xẹt " nhưng có tí ti lăng mạn.
Rồi ai về đường nấy.Chút bồi hồi,chút thương cảm.
2.
Gặp lại nhau sau nhiều năm xa cách.Từ một ngả đường,hai người nhận ra nhau.Ngỡ ngàng.Một ít nhiều thay đổi theo năm tháng.
Chẳng ai biết nói ǵ với nhau ngoài những câu hỏi thông thường :
- Em hả ? Em thế nào rồi ? Khoẻ không ?
- Vẫn vậy.C̣n anh ?
Chẳng ai c̣n được ai.
Hai người vào một quán nước yên tĩnh,nh́n nhau.Cúi xuống,nh́n lên.Rụt rè.Bỡ ngỡ.Chuyện ǵ cũng đă qua rồi.Nhắc lại làm ǵ thêm đau ḷng nhau
____________
Như vậy đó.Cả hai câu chuyện chẳng có chuyện nào vui.Vui làm sao mà vui ?
Chợt nhiên .....
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 623921
01/10/2012
|
.
NGUỘI .
______________________
Nguội lạnh là một từ ngữ chán chường !
Có thể lắm chứ. Ly cà phê nguội,bữa cơm nguội,t́nh bạn nguội và t́nh yêu cũng có thể bị nguội.Thế th́ ....
Người ta có thể hâm nóng lại ly cà phê,bữa cơm nguội.
Có những t́nh bạn đă lỡ đi xa,gặp lại nhau,rù ŕ rủ ri nhắc lại chuyện cũ qua một chỗ ngồi ,một bữa ăn thân mật,người ta có thể trở lại để nối t́nh. Chuyện này th́ có thể.
C̣n t́nh yêu khi đă nguội th́ ...
Có người hỏi tôi như thế về một mối t́nh bị nguội lạnh.
Tôi không biết trả lời ra sao ...Đành thế.Có những câu hỏi chẳng bao giờ t́m được câu trả lời cho phải lẽ.
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 623943
01/10/2012
|
KHI T̀NH YÊU TRỞ LẠI
___________________________
Cuối chiều.
Cơn mệt mỏi kéo về uể oải.Định bụng sẽ về nhà sớm hơn mọi ngày .Định bụng sẽ nằm dài đọc nốt quyển sách đă mua từ cả tháng trước.Tiếng điện thoại vang.Giọng bạn ở đầu dây nói bạn rủ đi ăn tối và sẽ rù ŕ tâm t́nh.
Không từ chối bạn nên bạn đến.Bạn vui vẻ hơn b́nh thường và nói là cứ để xe tại chỗ,bạn thầu cái màn đưa đón.Leo lên xe bạn ,nghe mấy bản nhạc loại R&B của cô bé Beyoncé, mặc cho bạn luồn lách rất tài t́nh giữa ḍng xe cộ trên xa lộ.Bạn hát theo và nói vài mẫu chuyện ngắn.Nghe âm điệu của giọng nói có cái ǵ vui vui,đầm ấm.
Bàn ăn được trải khăn bàn màu vàng đậm,mấy cành hoa trong lọ thuỷ tinh xanh xanh dưới ánh đèn rọi ra khung kính nh́n ra vườn cây .Muà đông đang ở bên ngoài - Lạnh - Gió run run trên tàng cây trơ lá.
Tiếng dương cầm của người nhạc sĩ đệm ở góc tường một t́nh khúc làm tôi có cái ư muốn là thằng bạn đang ngồi trước mặt được biến thành một người đàn bà nhỏ nhắn.Để tôi được nh́n sâu vào mắt nàng,cười với nàng và nghe nàng nói.Nàng sẽ kể cho tôi những điều tôi muốn nghe.
Chẳng có một mùi hương thơm ngồi trước mặt.Chỉ có hai gă đực rựa ngồi trước mặt nhau và cụng ly.Tiếng pha lê của hai chiếc ly đựng rượu màu hổ phách chạm nhau.Vui tai.
Bạn hỏi thăm chừng :
- Sao tối nay cậu ít nói ?
- Tớ đang mệt.Làm việc quá nhiều.
- Có muốn nghe chuyện không ?
- Chuyện ǵ ?
Bạn nghiêng vai,rót thêm tí rượu ngon vào hai cái ly :
- Chuyện t́nh.Nàng trở về với tôi rồi.
Tôi im lặng để nghe bạn kể là bạn biết rưng rưng lệ khi nàng bỏ ra đi và cũng rưng lệ khi nàng trở lại.Chuyện t́nh lại được bắt đầu lại bằng những lời yêu thương,nhung nhớ và hẹn ḥ.
Tôi biết thế. Chuyện t́nh yêu nào cũng có phần hơi giống nhau như một đoạn phim t́nh cảm.Có điều là người ta sống và suy nghĩ như thế nào với một t́nh yêu là một chuyện khác.Tôi không phải là cái người đang ngồi trước mặt ḿnh để sống và yêu như hắn.
Buổi tối đẹp đang đi ngang chỗ chúng tôi ngồi.
Và tôi đang sống trong một mối t́nh có nhiều nỗi vui buồn của bạn ḿnh.
Tôi chỉ biết thế thôi để viết những hàng chữ ngắn ngủi này. - Cám ơn bạn,cám ơn t́nh yêu.
đăng sơn.fr
|
|
vitbuocno
member
REF: 623965
01/11/2012
|
Em chào anh nhà dzăn ĐS quư mến, anh ui, chiện ngắn "Khi t́nh yêu trở lại" hay quá, nhẹ nhàng với những ngôn từ rất giản dị nhưng thật là lăng mạn, t́nh yêu ra đi và trở lại với sự đằm thắm ngọt ngào hơn, câu chuyện nhỏ mà hay quá, em cám ơn anh nha, em chúc anh ĐS và gia đ́nh một năm mới tràn ngập niềm vui, hạnh phúc và thịnh vượng ạ. (riêng chị lúc nào cũng tươi trẻ và nuông chiều anh goài goài nha....hihi).
|
|
ndangsonfr
member
REF: 623987
01/11/2012
|
..
TRUYỆN vừa vừa Ngắn :
________________________
KHI VỊT CỘT NƠ trở lại.
_________________________
Người anh lớn nói với cô em :
- Vịt nè. Đừng khen anh nhiều quá,anh mắc cỡ
- Tại sao ?
- Vịt nè.Muốn viết văn và kể về một câu chuyện ngắn,rất ngắn th́ khó lắm
- Tại sao khó ? Em nghĩ là rất dễ.
- Hăy để anh kể cho em nghe một câu chuyện cổ tích thời Net năm 2000 .Chuyện như sau :
" Ngày xưa,có một cô nhỏ cắc cớ,cô lạng vào thế giói Net vơí một cái nick rất lạ lùng : Vitbuotno và v́ là tiếng việt không có bỏ dấu,nên anh lớn đặt cho cô cái tên khác là VitQuay ( Phụ đề việt ngữ : Vịt Quậy hoặc Vit Quay ! )
Cô phụng phịu ,có vẻ giận hờn trách móc và sau đó,cô lờ anh lớn đi một quăng thời gian dài.
Bỗng dưng,có ngày đẹp trời kia,cô hối hận và trở lại.Thế là hai anh em hoà thuận với nhau.Bây giờ th́ cô đổ chứng gọi anh lớn là Nhà Văn ( Danh từ này nghe hăi hùng và rợn cả người ! Eo ơi ! )
Có một ngày đẹp trời nào đó,anh sẽ viết về em Vịt,sau khi đă dùng th́ giờ nghiên cứu em .
Chờ nhé.
* Anh chúc Vịt lúc nào cũng nhiệt t́nh và vui để yêu đời trong năm mới.
Thân ái
đăng sơn.fr
|
|
vitbuocno
member
REF: 624107
01/12/2012
|
haha.....em có hối hận ǵ đâu nè, anh nhà dzăn định chọc quê em hả, hứ.....thiệt là ghét anh quá đi, thực ra anh em ḿnh vẫn lun là ngừi nhà NCD mừ, giả vờ lờ dzậy thui mừ thực ra vẫn quan tâm lắm đó, cơ mờ hem cho anh bít thui......hí hí. Mừ em có khen anh hồi nào đâu, em thấy sao nói dzậy mừ.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 624111
01/12/2012
|
______
@ - Trả lời em Vịt .
Anh rất xúc động và sung sướng khi thấy " chân dung " mới nhất của Vịt :
Mặt em tṛn quay với nụ cười tươi và rộng. Vịt không có tóc trên đầu với cặp mắt tṛn xoe. Ngó tức cười lắm !
Chiều nay - anh đang ngồi ở văn pḥng làm việc.Đang rảnh được 15 phút ,định dở chứng lăng mạn để làm bài thơ t́nh.Bây giờ thấy chân dung ác liệt của Vịt...Chữ nghĩa của anh lại bay mất,tơi tả như mùa đông nơi anh đang sống.
Thôi th́,không có hứng mần thơ th́ anh viết trả lời cho em vài hàng :
" Em !
Anh gửi đến em một chút lạnh của những ngày đầu năm.Gửi thêm vài tia nắng yếu ớt giữa bầu trời đầy sương cả một buổi sáng...
Ngày mai,thời tiết báo sẽ lạnh đến - 5° C.Sẽ đông đá ngắt lạnh vào buổi sớm,anh sẽ gửi cho em cơn lạnh lùng như thế để khi đi uống cà phê ở đâu đó,em bỏ tí hơi lạnh của trời Âu vào ly cà phê,pha thêm mấy giọt sữa,quấy đều đều và thử nhâm nhi.Trong cái nguồi nguội ấy,biết đâu em thấy anh đang cười với em.
Hăy cũng trả lời anh bằng một nụ cười đẹp nhất mà em có thể trao tặng - Và từ đó,anh sẽ hồi tưởng lại một góc phố cũ thời ấy của ḿnh.Ở nơi ấy,anh đă có những ngày vui.... "
( tặng Vịt như một vài điều lăng mạn c̣n sót lại )
Chúc Vịt vui để.....
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 624400
01/14/2012
|
.
Lời Hỏi Thăm khi thức dậy....
__________________________________________
* Chủ nhật lạnh cóng và băng đá.
.5.40 am
Đă ngủ quá ngon.Ngon và sâu để lấy sức sau 1 ngày khá dài và đầy ấp công việc.Đă nằm mơ thấy ḿnh đi dạo với đầy đủ màu sắc...
Trong giấc mơ đẹp,đầy.Thấy có một người đúng chờ ḿnh.Người cười nhẹ và chẳng nghe nói năng ǵ ?
Chẳng hiểu v́ sao ? Chẳng biết tại sao chẳng ai nói năng ǵ ?
Thường th́ trong một cuốn phim,người ta hay có đối thoại. Giữa những lời nói chuyện như thế ,lắm khi có tiếng nhạc nhẹ d́u dặt....
Vậy mà xuất chiếu bóng ở màn ảnh đại vĩ tuyến đêm về sáng đă vừa xem chẳng có một tiếng nói nào.Chẳng có một tiếng gọi ư ử hay lời hỏi han chào đón.Cũng chẳng thấy mặt chàng đàn ông tài tử chính vừa đến con dốc để gặp nàng,nàng mặc cái áo mỏng màu đỏ rực và có những cơn gió lùa làm tóc nàng tung bay khỏi bờ vai tṛn...
Rồi thôi.Chàng quay về.Phim không thấy quay cảnh chàng đi đâu về đâu.
Rồi dứt phim.
---
Buổi sớm.
Chàng thức dậy,pha cà phê,ngẩn ngơ trong những tiếng động nhẹ nhàng ở góc bếp.Mùi cà phê thơm thơm. Hơi ấm từ trong nhà rất trái ngược với cơn lạnh gắt ở ngoài vườn khi chàng mở cửa nh́n ra ngoài.Có thể muà đông năm nay sẽ không có tuyết như năm vừa rồi.
Chợt dưng chàng thèm thấy một cơn băo tuyết.Băo màu trắng như thế để chàng ngồi yên nh́n nàng trong một cái quán cà phê có để nhạc nhẹ.Chàng sẽ nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng và nói chuyện với nàng bằng mắt.Trong kiểu ngôn ngữ câm như thế,nàng biết chơm chớp đôi mắt đẹp,nàng cười nhẹ để kịp nghe tiếng thở của ḿnh.Trong tiếng thở ấm dịu như thế,nàng biết chàng đang yêu ḿnh.
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 624670
01/17/2012
|
..
Góc Tĩnh Yên ...
______________________
Ngồi giữa đêm để nghe nhạc và viết cũng là một cái thú khó bỏ.Đêm mang lại niềm yên tĩnh sau một ngày bận rộn.
Ngày và đêm là hai điều khác nhau như màu đen và màu trắng.Trắng ở chặng đường mờ sương,trắng như những giọt nước linh tinh vắt vẻo trên từng ngọn cây lá,như màu da của người bản xứ đang chạy tất bật vơí đời sống.
Đêm nhả bóng tối xuống đầy khu vườn lạnh.Sợ đêm bị lẻ loi buồn bă với ánh trăng lưỡi liềm khuất sau dẫy mây mù,tôi bật những hàng đèn nhấp nháy chớp tắt c̣n trang trí để lại từ trước ngày giáng sinh.Đỏ,tím,xanh vàng... Đèn nhấp nháy,óng ánh và thấy được vui mắt.
Trở lại cái bàn ở góc bếp,mở trang tạp chí để đọc vài điều cần đọc.Đọc để thấy ḿnh được lấp đầy một khoảng thời gian.Đọc xong th́ viết.Viết là một điều vui.
Xin cám ơn một ngày bận bịu.Xin cám ơn những nụ cười,những lời thăm hỏi đến từ nhau.
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 625241
01/22/2012
|
..
CHỢT NHIÊN THÊM MỘT LẦN NỮA..
_________________________________
Em !
Chợt nhiên anh cảm thấy chán nản cho dù đă có một buổi sáng rất vui.
Chợt nhiên anh nh́n thấy sương mù sau một buổi sáng mưa và đă nghĩ rằng sau buổi làm việc nhẹ nhàng,anh sẽ có điều vui,rất vui để viết.
Chiều nay 7 giờ đúng,có buổi lễ mừng xuân ở nhà thờ.Sẽ có văn nghệ tất niên và nhậu nhẹt như mọi năm.Buổi lễ được tổ chức sau nhiều bận rộn và thiện ư.
Anh nổi hứng,nói với nàng nhà :
- Nè em ! Sửa soạn đi lễ.
Nàng ngần ngừ ở cửa mắt :
- Không.Không muốn.
- Sao vậy em ?
- Hắn không có quyền làm lễ nữa v́ hắn đă phạm tội.
Anh giữ yên lặng và rất băn khoăn vơí ư nghĩ : Thế nào là phạm tội ? Hắn,bạn anh - một linh mục - đă phạm tội ǵ ? Và như thế nào ?
Hắn,cái thằng đă lăng mạn ca hát một thời với anh.Hắn,cởi áo đời đi làm linh mục và hắn đă hơn anh ở chỗ dám dấn thân.
Hắn,cái thằng có giọng hát truyền cảm và hay gọi anh là cố nhân.
Hắn,cái thằng đứng trên bục giảng,liếc mắt nh́n thấy anh khi anh đến muộn trong buổi lễ ngày chủ nhật.Hắn nói bằng mắt :
- Thằng kia ! Tao thấy mày luôn đến muộn trong buổi lễ.Thằng quỷ chùa ôn vật kia,tao chờ mày lên đọc bài thánh kinh.
Và anh đọc kinh thánh đă nhiều lần trong niềm xúc động.Và hắn ngồi ở góc tay trái của nhà thờ gật gù,gật gù.
Giữa anh và hắn là một t́nh bạn.Không ai có thể chia cách t́nh bạn giữa anh và hắn.Đă có lần,hắn điện thoại cho anh và nói :
- Bạn ui ! Tôi muốn xin lỗi bạn về một bài báo nói về bạn.Tha thứ cho tôi nhé.
Anh ngạc nhiên :
- Báo nói ǵ về tớ và báo nào ?
Hắn lại xin lỗi lần nữa và nói tên tờ tạp chí sẽ ra đời trong một tuần tới. Và anh đă đọc bài báo ấy.
Em !
Bây giờ là 6.34 phút.Buổi thánh lễ sẽ cử hành và anh c̣n ngồi lại ở bàn giấy để viết những hàng chữ này.Và anh nghĩ anh sẽ không đi lễ chiều nay.Nhưng anh sẽ gọi điện thoại cho bạn anh sau buổi lễ.
Anh sẽ nói với linh mục bạn anh một câu :
- Nè.Tôi không đi lễ và gặp bạn v́ nhiều lư do.Năm nay,tôi không viết sớ táo quân để đọc sau buổi lễ .Tớ có nhiều điều muốn hỏi bạn.Mặt đối mặt.Rất riêng tư.Nếu bạn bận quá không gặp được tôi th́ hăy đọc những hàng viết cho bạn ở cái web mang tên như sau : ----------www / http....
Chợt nhiên anh thấy buồn.
Chợt nhiên anh thấy cay ,cay ở mắt.Và anh biết khi gặp lại thằng bạn làm linh mục,anh sẽ nói ǵ vơí hắn.
Không phải mà chợt nhiên.
đăng sơn.fr
@ à P. Je voudrais te dire que .......
|
|
ndangsonfr
member
REF: 625437
01/24/2012
|
.
BUỔI SÁNG CỦA NĂM MỚI.
______________________________
Nụ cười nở rất đẹp trên khuôn mặt đẹp.Cái đẹp của sự không trang điểm ở một góc sáng gần trưa.Đôi mắt ấy đi ngang rồi ngừng lại .
Giọng cô nhẹ nhàng có pha chút lưỡng lự :
- Bonjour monsieur.Vous êtez vietnamien ?
- Vâng.Tôi là người việt
- Vậy th́ " Chào ông - chúc mừng năm mới "
Người đàn bà trẻ tuổi mặc cái áo veste màu đỏ rực tươi trước đôi mắt tṛn xoe ngạc nhiên của người đàn ông Việt.Người đàn ông ấy là tôi.
Tôi hỏi cô bằng tiếng việt.Thử xem :
- Cô nói được tiếng việt ? Giỏi há ?!
Cô cười.Môi nở cánh hoa xuân :
- Chút chút thôi,v́ tôi làm việc ở Saigon.Nè ông ! Tôi có một món quà tết cho ông .
Cha mẹ ông bà ơi ! Tôi muốn lăn quay v́ sự ngạc nhiên quá đỗi :
- Tại sao ?
Mà cần ǵ phải nói nhiều,cô mở các sac tay,móc ra một gói giấy,trong đó là một hộp mứt dừa có cái nhăn ghi : Made in VietNam và cô đưa cho tôi.
- Nè cô ! Cám ơn cô nhiều.Bây giờ cô trở lại Pháp để sống hay sao ?
Cô đàn bà trẻ không hiểu cái câu hỏi khá dài bằng tiếng việt nên tôi phải lập lại câu hỏi bằng thứ ngôn ngữ của cô.Cô lại mỉm cười,lần này cô lại nói sang tiếng anh :
_ Ông nè. Tôi sẽ trở lại Việt Nam và làm việc tiếp tục bên ấy trong ṿng hai năm
- Cô làm ǵ bên ấy ?
- Nghề của tôi là luật sư.Tôi tên là Australia
- Ô ! Ơ ơ ....
- Sao lại ơ ơ ơ ? Why ?
Cô pha câu nói bằng cả 3 thứ tiếng việt,anh,pháp và cô kể chuyện về Việt Nam.
Thế là buổi sáng xế trưa rực màu trong cái nắm tay chợt nhiên mà như thân thiết giữa cô và tôi.
Lúc cô từ giă quay đi với cái vẫy tay,cô lại nói " chúc mừng năm mơí " với tiếng cười vui.Tự dưng tôi muốn khóc.
Chợt dưng mà không phải là chợt nhiên.
đăng sơn.fr
@ - À toi . Australia.Si tu lisais ces quelques lignes....
|
|
ndangsonfr
member
REF: 625734
01/28/2012
|
.
THÊM LẦN CỨ NGỠ.
____________________________________________
Ở Saigon ngày xưa,có một cái tựa phim rất lạ,rất bèo nhèo : " Đến Hẹn Lại Lên ".Đám bạn đă ngó nhau,sững sờ,chả đứa nào hiểu là cái ǵ.H́nh như là tên đặt cho một cuốn phim của Nga Sô th́ phải.Đành phải dịch ra tiếng việt cho dễ hiểu : Đến hẹn lại lên = Trễ Hẹn - Giờ cao su !
Tối nay,cũng có cái nạn " đến hẹn lại..lên " như thế.Chúng tôi nhất định không chờ cái cặp vợ chồng hẹn xạo,hẹn lèo như thế.Cái ǵ cũng nên rơ ràng.Đi hoặc không đi,đến hay không đến hoặc trễ hẹn th́ phải điện thoại báo cho nhau một tiếng.
Xe chở nhau kéo đến một cái hội trường có buổi khiêu vũ được tổ chức hằng năm vơí tiệc trà của dân học khiêu vũ.Nhạc du dương đủ điệu vơí những bước nhẩy thiện nghệ của ông bà thầy giáo và các học viên.Dàn nhạc chơi các thể điệu cha cha,rumba,rock quá hay.Giọng nói của cái ông DJ cũng tuyệt hảo.
Sát bên ngoài khung cửa kính phân chia pḥng khiêu vũ là sân trượt đá nhấp nháy đèn màu rọi trên piste.Từ những cái bàn ghế màu đỏ thẵm,người ta có thể nh́n ngắm các cô cậu trẻ du dương lạng lướt trên băng đá.
Giữa tiếng nhạc pop nhè nhẹ và ánh đèn thay đổi liên tục để tạo thứ không khí huyền ảo lung linh,tôi len lỏi giữa những chiếc bàn vắng người th́ gặp lại "người xưa ".
Sững người,tôi đứng lại nh́n mái tóc thả trên vai,khuôn mặt đầm đ́a bóng tối như thế.Dường như trái tim tôi có những nhịp đập nhanh hơn b́nh thường.Tôi định cất tiếng chào hỏi trong cái mừng rỡ th́ lại ngỡ ngàng.Ánh mắt ấy của cặp mắt ấy không phải là người xưa.Cũng kiểu ngồi thẳng,cũng nét mặt nghiêng nghiêng và cái nh́n xa xăm ném qua đầu mũi ấy...
Sao mà người lại giống người như đúc ? Giữa 7 tỉ người trên thế gian này,sẽ có bao nhiêu người giống nhau như sinh đôi ?
Tôi không t́m được câu trả lời nào.Thân h́nh mảnh dẻ có dáng ngồi ấy,chiếc robe màu hồng xẫm ấy vẫn ngồi yên tĩnh ở chiếc bàn cách không xa chỗ tôi ngồi xuống.Đôi mắt,khuôn mặt người ấy nh́n xuống piste trượt đá.Bàn tay chống trên cầm ấy nhắc lại cho tôi những ngày nào đă ngồi bên người và đă yên ,rất tịnh để nghe người th́ thầm...Những lần như thế,tôi có những tiếng nhạc d́u dặt vây quanh.
H́nh như thời gian trôi qua rất chậm,tôi ngồi yên nh́n người ấy cho đến khi có một chàng trai người Pháp ghé đến bàn và choàng vai đưa nàng ra cửa.
Cánh cửa kính dầy cộm khép lại.Khép như sự ngăn cách của một cánh cửa đời.
Chợt nhiên ,tôi thèm nghe lại thêm một lần nữa bài hát mang tên : Cho lần nào tôi gặp lại em.
Quay đi,trở về chỗ đầy ấp người đang khiêu vũ,tôi thấy bực ḿnh vơí chính ḿnh : Gặp lại để làm ǵ ? Để nói với nhau một câu nói rất vô duyên là Đến Hẹn Lại Lên hay sao ?
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 626201
02/04/2012
|
..
NGÀY TUYẾT RƠI.
_______________________________________
Những hạt mưa trắng đang tung bay ngoài cửa kính.Gió hiu hiu như một bản nhạc.Cô thư kư trẻ măng đang ngắm tuyết .H́nh như cô đang mơ mộng với mái tóc nghiêng nghiêng trên vai .
Cô quay lại - nụ cười nhỏ :
- Chào thầy . Hôm nay ông đến sớm ? Cái hẹn với khách bắt đầu lúc giờ 9.30 mà.Em nghĩ là tuyết như thế này,có người sẽ không đến được.
- Chẳng sao .Nếu không đến th́ họ gọi điện.C̣n em ? Em lái xe đi làm được là tôi vui rồi ...
Cô pha cho tôi ly cà phê.Thấy có điều ǵ " không nói " trong mắt cô,tôi hỏi :
- C̣n cô ? Có việc ǵ vơí màu xám trong mắt ? Chừng nào đám cưới ? Tụi tôi sửa soạn quà...
Cô nhỏ lại nh́n ra cửa kính.Giọng cô trầm xuống như thầm th́ :
- Ông đừng nhắc đến chuyện đám cưới nữa.Tụi em thôi nhau rồi . Chán lắm,cứ như chó với mèo...
Sự im lặng kéo dài giữa chúng tôi.Alice sắp xếp lại chồng giấy tờ trên bàn giấy,cô làm mọi thứ rất chậm và làm như cô đang đếm thời gian trôi ngoài băi tuyết đă bám đầy khu vườn cỏ.Bóng tối vẫn c̣n vương vất trên hành lang dẫn ra băi đậu xe.Trông băi parking ấy trong giống y hệt băi xe ngoài lớp dậy kịch nghệ có cô học tṛ bị chết máy vào mùa đông năm trước.Cô phụng phịu như sắp khóc để tôi đến cứu cô.Và từ đó,cô được nhận vào chỗ chúng tôi làm việc để thế bà thư kư trung thành vừa về hưu.
Alice có tính t́nh vui vẻ và rất trẻ con,cô hay nheo nhẻo kể chuyện t́nh.Chàng của cô là kư giả cho một tờ tạp chí,rất đẹp trai,cao ráo nhưng lại có cái tội hay ong bướm.
Nhớ có lần cô hỏi tôi và bạn đồng nghiệp tên Alain :
- Hai thầy nè ! Em có nên lấy hắn không ?
Bạn tôi trả lời :
- Tuỳ . Thích cái mă tài tử th́ lấy.
Tôi đă giữ im lặng.Tôi biết ǵ trong chuyện t́nh yêu của họ mà nói ? Lắm thầy th́ nhiều ma.Ai cũng bảo thế.T́nh yêu luôn là một điều kỳ bí.
- Ông thầy nè - Cô nhỏ lên tiếng.
- Ǵ ?
- Sao thầy nghe chuyện buồn của em mà không nói ǵ ?
- Ai nói em là một chuyện buồn ? Có khi đó cũng là điều em cần dùng th́ giờ để suy nghĩ lại.
- Có nghĩa là.....
Hai cái điện thoại reo vang.Một trên bàn giấy của Alice.Một cái khác của tôi.Thế là ai nấy bắt đầu cho công việc của ḿnh.Alice vẫy vẫy tay khi tôi rời văn pḥng của cô.
Ngó ánh mắt của cô ch́m như tuyết đang rơi.
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 626395
02/07/2012
|
__
THÊM CHÚT THỜI GIAN.
_______________________________
Người đàn bà nói nhỏ :
- Có cảm tưởng như ḿnh đang mất rất nhiều thời gian kh́ đứng ở đây. Ở nhà c̣n cả chục thứ việc chưa làm được.
Quay sang nh́n Laurence,tôi thử khích cô :
- Thật ư ? Cộng thêm chục thứ việc ấy,về nhà thấy hai đứa con bệnh,thêm ông chồng cũng muốn lăn quay ra bệnh.Em phải làm sao ?
- Em…Em..Chắc chết quá ! Dĩ nhiên là phải lo cho mấy đứa bé trước,xong đ ến ông ấy….
- Vậy đó.Từng bước,từng việc.
- Rồi cũng xong.Phải không ?
Laurence cười.Tôi bắt cô ngước nh́n lên bầu trời để pha thêm màu xanh ngát vào đôi mắt đẹp của cô.
- Thấy ǵ không ?
Cô ngạc nhiên :
- Thấy ǵ chứ ?
- Th́ thấy màu xanh của bầu trời cuối đông.
- Ư…ư…Em không hiểu điều anh muốn nói.
Dễ lắm.
Nh́n ngắm và tận hưởng chỗ đứng của thời gian.Chỉ sau vài giây,vài phút,thời gian qua đi…Nhét một khoảng trống vào công việc bận bịu tất bật để thư giăn cũng là một cách để tận hưởng thời gian.Cô bạn đă hiểu ư, để ra vài phút nh́n ngắm cùng tôi dăi nắng đang trải đều lên những hàng cây đă bắt đầu trỗ lá.Nắng buổi sáng của tháng hai đẹp rực rỡ theo những cánh chim bay.
Cuộc đi dạo với thời gian và cảnh trí ngừng lại khi có bà khách trẻ chạy đến.
Bà thở hổn hển khi nói :
- Muốn hụt hơi.Ngày nghỉ mà cũng chẳng đủ th́ giờ để chạy….
Tôi cũng không có đủ th́ giờ để hỏi tại sao bà chạy v́ có Michel, ông bạn nhà văn đến thăm.Tôi biết Michel bị ung thư đă lâu , đang chữa trị.Mỗi lần gặp nhau,cả hai đều tránh nhắc đến bệnh tật.Bạn tôi thay đổi nhiều về h́nh dáng nhưng vẫn giữ được cái kiểu cười nói dí dỏm ngạo đời.
Michel viết thường xuyên cho vài tờ báo địa phương,cách viết của anh nặng về h́nh thức châm biếm,móc ḷ.
- Cậu c̣n viết được không ?
Michel nh́n đồng hồ ,trả lời :
- Hết gơ máy nổi nữa rồi.Dạo này mắt yếu lắm.Thăm cậu tí.Tôi phải đi.Sáng nay ít th́ giờ quá !
Tôi ngạc nhiên,vỗ vai bạn :
- Cái câu này tớ hay nghe mọi người nói.’’ Không có th́ giờ ‘’. Bạn chờ xuống lỗ th́ mới có th́ giờ hả ?
Bạn cười, vừa vui,vừa méo mó :
- Thằng Mít có lư quá há ! Cậu nói đúng.Tớ phải tận hưởng thời gian c̣n lại.
Sau câu nói,cả Michel và tôi đều im bặt.Chúng tôi để dành một khoảng trống cho thời gian chen vào giữa.Trước khi bạn từ giă quay đi.Tôi nói với bạn vài điều cần thiết về t́nh bạn,về khoảng thời gian đă có cho nhau.
Mắt Michel đỏ hoe khi nắm chặt tay tôi :
- Cám ơn bạn đă dành th́ giờ cho tôi.
- Cám ơn cái con khỉ.Trước khi chết,tớ có nhiều th́ giờ mà.
- Hahaha….Tớ cũng vậy.Tớ có th́ giờ để chết .Ḿnh giống nhau.
Tôi giữ lại tiếng cười của bạn.. Để dành đến một ngày biết bạn từ giă ra đi.Nhưng tôi biết tôi vẫn có th́ giờ để nhớ và nhắc đến bạn ḿnh.
đăng sơn.fr
* Một thời để sống và để…..
( à toi,Michel .Le temps pour vivre )
|
|
ndangsonfr
member
REF: 627874
02/28/2012
|
.
TRỐNG VẮNG MỘT BUỔI CHIỀU
____________________________________
Có những ngày đầy ngập nắng,ḷng thấy vui.
Rồi cũng có những ngày chẳng nắng,chẳng mưa.Xám đục,xanh xanh rồi lại xám nhàn nhạt lưng lửng ở đám mây.
Vậy đó, đang đi dạo trên con phố đầy ấp người.Rồi bỗng dưng thấy nhớ đến những người bạn cũ.Thấy ḷng không vui v́ đă mất biệt dấu tích của nhau.
Phải chi giờ này gặp lại họ,rủ nhau ngồi ở hàng hiên một quán nước.Nhỏ to với nhau những câu chuyện về ngày cũ và ngày mới.
Nói phải chi,phải chi như thế mà thôi.Hy vọng chỉ là hy vọng.
Một ngày,một tháng và những năm dài trôi đi.
Chiều nay,chợt thèm gặp lại bạn cũ.Quay đi quay lại thấy cái góc quán,kéo ghế ngồi xuống nh́n tờ báo đầy chữ mà thấy làm như chẳng có ǵ để đọc.
Chợt nhiên thèm có một ai đó ngồi trước mặt.Để nghe và nói với nhau - ( Ta vẫn c̣n chuyện để kể cho nhau nghe đấy chứ .... )
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 629382
03/28/2012
|
-
KHOẢNG LẶNG THẦM -
________________________________
Trần K.Sơn & đăng sơn.fr
Có một bài hát.Nghe cái tên thấy hay hay : " Âm thanh của niềm yên lặng "
Lạ quá ! Sự lặng thinh mà cũng có tiếng động của nó hay sao ? Khi yên lặng,người ta có thể lắng nghe ư nghĩ của ḿnh.Và ư nghĩ th́ làm ǵ có tiếng động ?
Quay đi,ngoảnh lại th́ thấy cũng có khi đúng - Tiếng động đó đến từ nét hờn dỗi mỗi lần có việc ǵ để giận ai đó. Khi cáu,giận th́ người ta yên lặng để biết t́m cái mà ghét nhau.
Thỉnh thoảng,đi ngang một quán nước,tạt vào,gọi ly nước ngồi ngó thiên hạ,rồi thấy hai người con gái,con trai ngồi trước mặt nhau.Mặt họ sưng và chù ụ, chẳng nghe ai nói vơí ai tiếng nào. ( Thế th́ biết họ đang giận nhau ) Im như thế một lúc,người con gái xô ghế bỏ đi.Người con trai ngồi lại bên ly nước,mặt buồn hiu.
Nỗi yên lặng khi một ḿnh như thế nặng nề và dài lắm.Trong nỗi lặng thinh,ta có thể nghe tiếng tích tắc của đồng hồ.H́nh như tiếng tích tắc nói là thời gian dài hẳn hơn b́nh thường...
Người bạn đang ngồi trước mặt tôi cũng đang có một nỗi buồn ǵ đó.Mặt lặng câm.Ánh mắt nh́n loanh quanh trên trần nhà.Mỗi lần buồn chuyện ǵ,anh t́m đến tôi.Tôi để anh yên lặng và tôi biết giữ sự lặng thinh cần thiết để nghe bạn ḿnh tâm t́nh.
Người ta,ai cũng cần có bạn khi buồn ,khi vui.Tôi hiểu là như thế.Nếu bạn cần kể lể tâm sự th́ bạn cứ nói.Tôi biết lắng nghe.
Trong khi chờ đợi bạn nói,tôi nghe tiếng im lặng của bạn ḿnh.Để làm nhẹ đi nỗi lặng thinh như thế,tôi ḥa vào sự im lặng một vài bản nhạc nhẹ nhàng từ máy hát.Biết đâu những bản nhạc buồn thảm sẽ làm bạn tôi thấm thêm một nỗi buồn hơn thường lệ.
Từ nỗi buồn ấy,bạn tôi sẽ biết cách phá vỡ đi một nỗi lặng thầm - Thế thôi .
_________
|
|
ndangsonfr
member
REF: 636532
07/29/2012
|
.
KHÔNG PHẢI
mà Chợt Nhiên -
Ngày nghỉ hè vừa qua.
Đi đây,đi đó th́ phải có chuyện để kể.Đi một chốc ,sẽ có thêm một vài điều để viết.Cái khó là viết ǵ,kể ǵ ? Và bắt đầu từ đâu ?
---
Bắt đầu bằng buổi sáng.Mới tinh như giấy lụa.
Cái làng nhỏ ven biển chỉ vừa tỉnh thức khi ánh nắng đầu tiên t́m đến điểm hẹn trên vách tường đầy lá xanh.Sự im ĺm có thể được " nghe thấy " từ một nỗi yên lặng.Chỉ có ly cà phê là được quyền nói bằng tiếng nhỏ giọt.Những bản tin mới nằm ́ trên tờ báo tên Provence chẳng có ǵ có vẻ hấp dẫn : Vài h́nh ảnh dân tài tử xuống miệt Địa Trung Hải,leo lên mấy cái du thuyền khoe cảnh tượng thừa mứa.Vài mẫu tin xe cán chó,chó cán xe theo kiểu feuilleton của loại báo lá cải ( H́nh như khi ra trường,kư giả luôn luôn có một đề tài để trám đầy chỗ cho những cột báo ... )
Vậy th́,bỏ cái đĩa có bài Hello cũ mèm của chàng Lionie Richie vào máy,nghe chàng nỉ non ,Tự thoáng,tự dưng lại nhớ đến một người ngày ấy đă say mê bài hát này.
Khi nghĩ đến- tự dưng thèm viết lại 1 version mơí cho bài hát để L. Richie về vườn đuổi gà cho vợ .
LỜI CHÀO BUỔI SÁNG -
Hello - Anh chào em buổi sáng
Khi em vừa thức dậy
Ngơ ngác như con mèo vừa tỉnh thức khi trời vừa sáng
Hello
Hello
Anh tưởng tượng thấy nụ em cười
Tươi hơn giọt nắng tươi
Tươi và ngọt hơn ly cà phê em sẽ uống
( Cho dù t́nh yêu có khi đắng ngắt )
( Cho dù t́nh yêu có khi là giọt lệ mặn giữa biển xanh )
Hello - Bonjour em
Hăy giữ nụ cười êm
Như bàn tay ngày nào em vừa đưa anh nắm
Như lời tỏ t́nh ở ngày xưa cũ
Từ một nửa trang thư t́nh
Để vừa bắt đầu chuyện của ḿnh
Chuyện em lạc đường gặp anh
Chuyện thiên đường và cánh cổng vừa kịp hé mở
Ở chỗ vừa vặn cho ánh mắt em lọt vào
Ở một góc kẹt nơi tim anh
Anh của một khoảng đời nào rất cũ
Anh tưởng cửa tim anh đă hoen rỉ
Và Hello - em....Em đến
Em mang theo vị hương biển
Em pha sắc xanh vào màu vàng của băi cát
Em ngó anh,hai con mắt tṛn xoe như hai hạt ngọc
Em ném cho anh nụ cười điếng hồn
Và từ ngày ấy
Những ngày mơí là những lần anh tỏ t́nh
Tỏ t́nh bằng những ḍng viết tưởng như không thật t́nh cho lắm
Ngơ ngác,bàng hoàng như kẻ đă ngủ quên cả một thế kỷ dài
Em đánh thức anh
Bằng tiếng chào buổi sáng
Hello
Hello
Và anh biết từ lúc đó ( anh yêu em )
Như bài hát tỏ t́nh của chàng ca sĩ có màu da thiếu ánh sáng
Hello
- anh chào em buổi sáng của em
Để em đẹp,em dịu êm
Thêm một lần nữa, nhé em
Hello - Hello...
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675826
05/05/2014
|
.
Ở MỘT NƠI RẤT GẦN MÀ XA .
__________________________________________________ _____________________
'' Đă bao lâu rồi , chú đă chưa về Sài G̣n ? "
Đó là câu hỏi mà cái cô nhỏ người Sá G̣n đă hỏi tôi ở một bài viết . Và cô đă đặt câu hỏi đến 2 lần trong một đoạn viết tản mản . Ḍng chữ của cô nhắc đến những ngày chập chùng mưa và mưa xua đi sự nóng bức, khói bụi của thành phố ....
Cô bắt đầu ḍng viết của ḿnh bằng những bản nhạc xưa của họ Trịnh và những giọt cà phê . H́nh như để có thể thả hồn lơ lững trên ḍng chữ, người ta thích nghe nhạc và uống cà phê !
Văn của cô giản dị ( chưa có thể ví như một ḍng suối tuôn chảy róc rách ) v́ cô thiếu kỷ thuật ngắt đoạn , thiếu những dấu phẩy để làm rơ từng phân đoạn của sự chuyển tiếp ư nghĩ .
Mà chẳng sao, miễn là cô nhỏ có cái để mà viết, tôi không đứng ở vai tṛ thầy giáo việt văn để chấm bài và phang cho cô 9 điểm trên 21 ! Cô sẽ viết khá hơn nếu tôi đừng cúi lưng , nhặt những viên sỏi ném về phía cô . Cô cần có thời gian như một cái cây được ươm ở đất tốt ( Đất tốt là ư nghĩ của sự thiện tâm từ một khoảng trời ,. Khoảng trời ấy có nhiều màu sắc từ buổi sớm đến khi tàn cơn nắng . Ngay cả bóng mây đêm cũng có màu sắc riêng của đêm và trăng sao )
Đă bao lâu, tôi đă chưa có dịp về lại phố xưa . Qua ḍng viết của cô nhỏ ấy, tôi có cảm tưởng là tôi đang về lại phố cũ . Về để nh́n thấy biết bao dổi thay . Về để biết rơ thêm một điều là tuổi trẻ của ḿnh đă ra đi và không bao giờ trở lại .
Tôi thèm về lại thành phố xưa , lang thang và t́m được một cái quán không quá đông người, không quá ồn ào để gọi ly cà phê sữa đá như ngày nào hơn 30 năm trước . Nếu có một cơn mưa nào đó đổ xuống th́ khá tuyệt v́ tôi hơi thích mưa mỗi khi ngồi một ḿnh trong quán nước .
Ngồi yên như thế, tôi thèm gọi tuổi trẻ của ḿnh lại, vỗ vai nó và hỏi :
- Sao ? Thỏa măn chứ ? Thấy đời ra sao ,chú mày ? Có ǵ tiếc nuối không ?
Thằng tuổi trẻ ngó tôi, ḍ những vết nhăn trên trán đàn ông, ngán ngẩm : - Trời ! Trông ông xấu hoắc như con ếch già !
Tôi cười - Nó cũng cười và nó kể chuyện tuổi trẻ của thời ấy cho tôi nghe ở ly cà phê thứ 2 :
Thời áo trắng ấy, và cả khi rời giảng đường, tôi yêu nhất là mỗi sáng chủ nhật để có thể trốn lễ nhà thờ ,đưa cô nàng nho nhỏ người yêu vào quán có nhạc Pháp . Tôi đă ngổ nghịch chọn nhạc t́nh từ những ṿng đĩa 33 tour để thay thế lời kinh giảng của linh mục . Tôi mặc cả với chúa của ḿnh " Con thèm nh́n nàng, thèm nắm tay nàng khi nghe Christophe hát Mains dans la main - Tay trong tay - Con thèm say cà phê đậm có màu mắt của nàng và thèm bơi lội trong tiếng cười của nàng .
Chúa chẳng nói năng ǵ , có lẽ ngài không hiểu rơ lắm tiếng Việt Nam ( Nghe đâu Chúa Giê Su có khuôn mặt giống như Goerge Harrison của ban Beatles ? ) Nhưng ǵ th́ ǵ ,Chúa đă im lặng và gật đầu v́ lẽ : Sáng chủ nhật, tôi không hại ai, giết ai, lừa bịp gian dối ai .
Tôi chỉ cần 2 chỗ ngồi ở Văn Hoa ĐaKao, nơi có đèn dịu, có nhạc t́nh, có người yêu tóc dài ngang vai . Ở mái tóc ấy có một mùi hương tóc mà không ai có . Ở đôi mắt ấy, có những nồng nàn mà không ai có thể copy được v́ là bản chính, độc quyền .
Tôi không bao giờ đ̣i bản sao copy, tôi yêu bản chính .
Cái bản chính ấy học sinh ngữ chính là anh văn . Nàng mù mờ về pháp ngữ khi nghe nhạc pháp và tôi đóng vai thông dịch viên - Có lắm lúc tôi cố t́nh dịch sai sai để lừa nàng bằng ngôn ngữ riêng của ḿnh . Tôi gian dối với nàng khi thêm thắt cho bài hát một đoạn không hề có . Giả tỷ như : Anh chỉ muốn tất cả những ṿng quay của thời gian ngừng lại ở chỗ anh hôn em ....
Tôi ba xạo quá ! Và có lúc để tỏ ra là lương thiện, tôi thú thật với nàng khi hai đứa rời quán đi bộ dưới những tàng cây đẹp nhất, t́nh nhất .
Cô cười và cô lợi dụng ánh mắt cũng biết cười ngon lành để làm tôi say, tôi choáng váng, tôi ngu đi chút nữa . Giọng cô làm như có thứ đường của mật " Em đoán là anh rất ba xạo và lưu manh . Hihihi .... "
Ừ - Em - Ba xạo th́ có thể, nhưng lưu manh th́ không . Tôi không lưu manh với ư định là nhà văn ở những bức thư t́nh nắn nót từng ngày gửi cho cô khi kẹp trong quyển tập nhật kư đă viết chung . Chữ của cô đẹp hơn một bài thơ, cô viết rơ và lưu loát . Mỗi lần đọc thư và nhật kư của cô, tôi thấy yêu tất cả nơi chốn có mặt cô .
Có những góc, tôi chỉ cần im ĺm khi đi bên cạnh cô, bàn tay cô có phép lạ là tâm hồn thằng trẻ dịu đi như những cơn mưa sau ngày nắng gắt . V́ thế, tôi viết và tập viết văn bằng những lá thư t́nh.
Khi rời xa thành phố ấy ,rời nắng, rời mưa Sài G̣n, tôi biết ḿnh mất nhiều thứ lắm , mất một thời tuổi trẻ ở sân trường, mất những con hẻm t́m đến bạn bè, mất những trong chờ ḥ hẹn . Những ngày bên này, những mưa , những gió, nắng, băo tố không giống như SàiG̣n .
Ở bên này, tôi có những t́nh yêu khác và những cuộc t́nh th́ không bao giờ giống nhau . V́ thế, tôi đặt cho người yêu của ḿnh tên là NguyễnThịChữNghĩa . Nàng theo tôi trên những ḍng viết .
Đôi lúc, nàng hỏi tôi " C̣n nhớ ǵ không ? "
Tôi im lặng thay v́ trả lời . Nàng không bao giờ thích nỗi lặngthinh đáng ngờ ấy . Nàng bảo " Nhớ, th́ viết đi - Sẽ đỡ nhớ "
Và từ đó, tôi có chủ đề tên là " CHỢT NHIÊN "
đăng sơn.fr
< viết ở buổi chiều nắng đẹp -
dangsonfr.blogspot.com
|
|
thanhvan4177
member
REF: 675837
05/05/2014
|
Sài g̣n dạo này mưa nhiều rồi anh ơi> Nhưng nắng Sài g̣n làm người ta nhớ thiệt.
Chúc anh vui nha.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 675867
05/06/2014
|
.
CámơnThanhVânđăghéthăm .
Chúc em vui và hay mưa
đăng sơn.fr
.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 677259
06/01/2014
|
.
** NHƯ MỘT LỜI CHIA TAY -
Khi người ta không c̣n muốn giữ nhau nữa th́ là vừa vặn cho lúc chia tay,
Có ǵ để mà phải buồn bă, để tiếc nuối . Tất cả hăy xem như một cơn gió thoảng từ một ngày nhiều gió, nhiều mưa .
Con người trần gian mà . Đến rồi đi, từng ấy chỉ là h́nh ảnh của một vỉa hè đầy gió và bụi . Gió tạt ngang rồi biến dạng ở góc phố chật chội nào đó , chỉ c̣n bụi ở lại . Bụi t́m đường để bám trên thành ghế, mặt bàn, bám cả lên tờ báo đầy đặc chữ và h́nh ảnh . Buị phủ lên cả tờ giấy đang chờ chữ viết trên một đường thẳng .
Phủi bụi đi, ngồi viết với ly cà phê mới gọi và hai viên đường xíu xiu . Viết ǵ ? Chẳng lẽ viết về nỗi chóng quên như một điều bội bạc , như những điều giả vờ chân t́nh, chân thật .
( Những câu nói đầu môi, những câu viết bóng bẩy - lắm khi nghĩ lại chỉ là những giả vờ mua vui , cho qua ngày, qua tháng - Đời buồn quá, nên lắm lúc người bày cuộc vui giả vờ như xem những màn kịch . Kịch đời có nụ cười gượng, kịch ngựi và những điều không lấy ǵ là thật ... )
Vậy th́ viết để làm ǵ ? Viết cho ḿnh vui hay cho họ - những kẻ thích giả vờ vui ?
Ly cà phê vừa cạn, những cơn gió mang mùi ẩm ướt lao đến tấp nập rủ rê những giọt mưa . Gấp tờ giấy có một nhúm chữ, gấp làm 2, làm 4, rồi ṿ nát tờ giấy khi kéo ghế đứng dậy rời hàng hiên quán .
Cuối tuần, đi ngang những cửa hàng, nh́n thấp thoáng thấy bóng ḿnh qua khung kính từ bên kia cửa hàng rực màu sắc . thử nở nụ cười - vu vơ - vu vơ . Ném mẫu giấy có nhúm chữ bụi mờ lúc năy định viết - dở dang - vào cái thùng rác đầu con phố . Nhủ thầm với ḿnh : Quên và quên đi . Giả vờ với sự giả vờ cũng là một cách quên .
Chẳng có ǵ để có thể giữ lại nhau, cho dù là một lời nói chia tay .
đăng sơn.fr
( viết để chia tay ( nhau )
|
|
ndangsonfr
member
REF: 677260
06/02/2014
|
.
KHÔNG PHẢI CHỢT NHIÊN
mà thành T́nhNhân
Khi nghe nhạc, ít khi tôi chọn một cái tên của bản nhạc quá dài . Đọc mỏi mắt lắm ! Cái ǵ ngắn ngắn th́ càng dễ nhớ .
Lần đầu, gặp người ấy, hỏi tên th́ tá hoả : Cái ǵ mà Công Tằng Tôn Nữ .......
Chóng mặt . Tôi gọi nàng là Ngắn cho tiện bộ nhớ . Không bằng ḷng th́ cũng phải bằng ḷng . Ngắn của Huế xưa thích đọc truyện, thích ăn hàng, thích dạo phố, thích cả những điều tôi không thích .
Sợ Ngắn buồn, tôi chiều đủ cách . Ngắn được thể làm tới , Ngắn bắt thằng sinh viên nghèo tặng hoa và đề thơ cảm đề . Tôi ú ớ, không biết làm thơ . Ngắn giận dỗi vớ thằng kia biết làm thơ . Từ đó, tôi ghét mấy gă làm thơ ...
Tôi ức và phải học bài Quên .
Vài năm trôi qua, lành vết thẹo, tôi gặp người tên rất Ngắn . Sợ xúi quẩy như lần trước, tôi trả giá :
- Em muốn tôi gọi tên em là ǵ, em ?
- Th́ gọi là Em chứ là ǵ ?
Mừng húm, tôi gọi cô bằng Em .
Em dễ thương như những buổi hẹn ḥ ngoài cửa trường . Và em dễ thương cho đến ngày em theo gia đinh đi mất .
Tôi ở lại, thấy ḿnh loay hoay .
Chợt nhiên mà như thế , mỗi lần ......
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
|
|
ndangsonfr
member
REF: 677261
06/02/2014
|
.
TỪ MỘT GÓC CỦA BUỔI SÁNG
_______________________
5 giờ sáng.
Khu vườn yên tĩnh đầy hơi thu ẩm.Đàn chim thức sớm đang lanh lảnh hót - Như vậy là sự báo hiệu sẽ có thêm một ngày đẹp trời.
5 giờ sáng.
Dậy sớm.Ly cà phê sữa của từng sớm vẫn ngon và đậm ! Ngồi im ru trong xó bếp đọc vài hàng chữ ở đây đó.Có người viết :
... " Tất cả những điều vui buồn đều làm tổn thương tâm hồn "
... " Tất cả những điều trên đời này đều là một cơn gió thoảng ! "
....
Ngừng mắt lại .Không đọc nữa.Suy nghĩ để đặt vài câu hỏi :
- Thật vậy sao ? Đời sống mà không có sự vui buồn th́ cuộc sống sẽ ra sao ?
- Có con đường đời nào đủ thẳng tấp để có thể đi đến tận cuối đường ?
- Một ḍng sông phẳng ĺ thẳng tấp th́ có phải sẽ là một ḍng sông rất buồn tẻ ?
...
Không đặt câu hỏi nữa v́ rất đơn giản để nói : " Buồn vui là lẽ tất nhiên của định luật sống "
Khi cứ nghĩ quẩn quanh và thử tập cho ḿnh sự vô cảm th́ ḍng sống không c̣n trôi nữa. Một ḍng sông không có sự chuyển động của nước th́ có nghĩa là ḍng sông đă chết.
Không đặt câu hỏi quẩn quanh để trả lời cho những ḍng viết kiểu tuyệt vọng vừa đă đọc nữa.
5 giờ sáng đă trôi đi.
5 giờ sáng đang chuyển động như những ngón tay đang gơ trên phím chữ.
Những ngón tay đang bắt giữ sự sống.
Chuyển động là sống.
Sống với những ngày sớm có 5 giờ sáng đang qua đi.
đăng sơn.fr
dangsonfr.blogspot.com
.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 691011
01/04/2015
|
.
( Tiểu Thư Áo Vàng năm 2015 ) .
Chào Tiểu Thư .
Cô khỏe không sau khi đă lang thang khắp nơi và vô t́nh rơi rớt vào những ḍng chữ này ?
Lúc này cô ra sao ? Vui buồn thế nào ? Gầy hay mập ph́, cô ?
Lúc này cô c̣n đi nhà thờ không ?
Cô biết rồi mà , tôi có cả trăm câu hỏi để hỏi thăm cô để cô khỏi trách móc là tôi vô t́nh . Tôi vẫn nghĩ đến cô đấy chứ ( Ít ra là trên những ḍng chữ, cho dù biết là chữ của tôi không thể nào làm cô no béo thêm chút nào ... )
Hôm nọ, tôi đọc lại một truyện ngắn của ông Đoàn Thạch Biền , tôi nghĩ đến cô . Và tôi , có lúc ph́ cười .
Cô biết tại sao tôi tức cười chứ ?
Bây giờ, tôi tạm ngừng viết v́ đă hết giờ lê la ở bàn giấy . Có dịp nào, rảnh rảnh, cô cứ tự nhiên trở vào đây để xem tôi viết ǵ cho cô .
Nhé Tiểu thư . Áo nào cô mặc cũng là áo Tiểu Thư . ( Có lẽ cô hiểu tại sao tôi lại gọi cô là Tiểu Thư )
đăng sơn.fr
< Định nghĩa chữ Tiểu Thư :
1. Con nhà giàu, hay rên rỉ, bất thường v́ được quá ấm, được nuông chiều .
2. Chưa quá trải đời .
3. - Quá đáng .
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|