ndangsonfr
guest
ID 27274
08/02/2007
|
CHỢT NHIÊN NHỚ NắNG SAIGON.
CHỢT NHIÊN NHỚ NắNG SAIGON.
Xa thành phố cũ đă lâu,sống ở thành phố khác với bao thay đổi khác thường…..
Buổi chiều ,lái xe trên một đoạn cầu mua bay,chiếc đĩa hát trong xe nhả lời nhạc của một t́nh khúc xưa…..’’ Nắng Sài g̣n,em đi mà chợt mát
Bởi v́ em mặc áo lụa Hà Đông…’’
Tự dưng ḷng chùng xuống như dây đàn guitar đă bắt bụi từ lâu trong một góc nhà. Đi dưới mưa mà nghe lời hát của nắng thấy kỳ kỳ,là lạ.
Lạ ở điều tháng hè ở đây- Bordeaux - thiếu cơn nắng rực rỡ đă bao ngày. Kỳ ở khúc « Em ở đâu,hỡi mùa thu tóc ngắn ? ‘’.Tưởng chữ EM nhỏ bé đó đă trốn,chui vào kỷ niệm ?
Ôi ! Cái ông nhà thơ của Áo Lụa Hà Đông và những nốt nhạc làm tôi nhớ,chữ nhớ làm như luôn luôn gắn liền với chữ buồn : Buồn Nhớ.
…….Buồn v́ sợi nắng c̣n nguyên
Vẫn mưa,vẫn nắng mà em đâu rồi ?
Tôi lại lẩm cẩm nữa rồi.Cái chuyện ở một thành phố này ( Saigon ) mà nhắc về một thành phố khác Hà Nội,Hà Đông…) là chuyện kỷ niệm riêng tư của mấy ông thi,nhạc sĩ tài hoa.C̣n tôi ? Hoa th́ có mà tài th́ không !
Nhắc chuyện hoa lá lại c̣n lờ mờ,lẩn thẩn ác ! Cả đời tôi chỉ biết vỏn vẹn có vài loại hoa : hoa hồng,hoa pensée,hoa cúc…..
…Aó nàng vàng,anh về yêu hoa cúc….
Vậy mà ngày đó,lửng chửng tập yêu ,tập nhung nhớ,tôi bày đặt học cách galant kiểu tây phương ra chợ mua hoa tặng nàng.
Nàng tṛn đôi mắt :
- Hoa hồng vàng ? Vậy là muốn chia tay hoặc chỉ coi nhau như là bạn ?
- …. ?? !!
Một ngày khác, để chuộc tội,tôi tặng người bó hoa kiểu khác.
Nàng nhận hoa,ngó tôi ,lại cặp mắt tṛn xoe như hạt nhăn :
- Hoa cúc hở ? Ở đây,ngựi ta hay mang hoa cúc vào nghĩa trang !
Trời ơi ! Rắc rối quá ! Hoa với chả hoa.Cái ông thi sĩ phải gió ấy đă hại tôi rồi.
Thôi đành ! Người hiểu sao th́ hiểu,tôi rơ ḷng ḿnh và biết ḿnh dốt đặc về ư nghĩa của các loài hoa cũng như của màu sắc.Hiểu ràng ḿnh nên ngừng cái tṛ bẻ lá tặng hoa ,nếu không t́nh sẽ bỏ mạng t́nh.
Lỡ thương quá,nhớ quá th́ cứ việc rủ người đ lang thang dưới một ṿm cây rậm bóng mát ( sợ nắng cháy da em ),nếu có thêm một cơn mưa phùn nho nhỏ nữa th́ càng tốt.Nghe măi và thuộc ḷng bài ‘’ Em Hiền Như Ma Sœur ‘’
……Đưa em về dưới mưa
Nói năng chi cũng thừa
lại ṭ ṃ,muốn thử xem cái cảm giác ấy ra sao ? ( Lại lăng mạn ! )
Lúc người ta yêu nhau,h́nh như ai cũng sợ cái bóng thời gian. Đi chung một con đựng dưới hoa nắng hoặc ươn ướt bụi mưa,chẳng ai muốn nh́n cái đồng hồ,ḷng chỉ muốn con đường dài hơn trước mặt hoặc lạc hẳn đường về để :
….. V́ đường xa ướt mưa
Em muốn anh đưa em về.
Sao em không ở lại đây đêm nay ?
Sao em không ở lại ?
Hỏi như thế là thấy vô duyên rồi.Chẳng lẽ em đến thăm mà không đưa em về,em gọi taxi ,em giận cho th́ chán lắm
Chuyện mưa,chuyện nắng ở thành phố này là hiện tại.
C̣n mưa hay nắng ngày xưa trên thành phố cũ vẫn nguyên vẹn, âm ỉ trở đi,trở về trong kư ức.
Ôi ! Những điều ta đă cũ và bị mất đi giữa góc phố và những hàng lá me bên đường nơi ấy vẫn làm ta ngầy ngật.
Chiều nay,xe lăn bánh trên những vũng nước mưa đầm đ́a.Sau cây quạt nước,ḷng ḿnh cũng âm ẩm và chợt nhiên,thèm một cánh nắng Sài g̣n,ngày xưa…….
Đăng sơn.Fr
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
ndangsonfr
member
REF: 545610
06/14/2010
|
LÂU RỒI ĐỜI M̀NH CŨNG QUEN
Mấy hôm nay,trời trái mùa,trời ngược ngạo.Nắng đang vào hạ hừng hực hốc người rồi tự dưng đổ chứng đẩy mùa thu kéo gió heo mây về .Mưa.Mưa.
Thấy trời rưng rưng buồn,ḿnh cũng buồn t́nh kiếm cái vỉa hè quán cà phê ngồi tư lự.
Con người hay bị ảnh hưởng theo thời tiết.Mưa khiến ḷng người ta dịu lại,buồn buồn cái ǵ đó không rơ,thử nếm thêm cái buồn t́nh,ḿnh lôi tập thơ của con nhỏ học tṛ mới gửi qua, đọc lại một vài đoạn .
Con nhỏ viết Bài : Mùa Đông Trong Anh*
… Em mải miết đi t́m
Mải miết ngồi khâu vá
Mải miết nhặt mùa hạ
Cho mùa đông của anh …
Chẳng biết con nhỏ lấy tâm trạng từ đâu mà kể mấy cái câu buồn thảm bơ vơ quá ! Để coi ? Ngậm chất đăng đắng của ngụm cà phê ít sữa, đọc tiếp bài khác :
… Phố cũ rồi
Niềm tin cũng cũ
Khi khung cửa nhà ai để ngỏ
Em thấy t́nh yêu
Trong mái ấm của anh
Bên ánh đèn hồng
Bên chị,bên con
Anh là người đàn ông duy nhất….*
Vậy đó.Tập thơ có 45 bài mà không thấy bài nào con nhỏ vui ! Nhớ có lần ḿnh đă viết cho con nhỏ khi vừa nhận được tập bản thảo trước khi hắn in thành thi tập :
‘’ Thơ của em buồn bă quá ! Cứ như thế,chừng nào đời mới vui ?! ‘’
Mà kể cũng lạ ! Mắc cái chúng ǵ mà con nhỏ kêu ḿnh là Thầy ngon lành và tự nhận là Học Tṛ ngang xương ? Hắn ở cái xứ mà ḿnh đă bỏ đi từ lâu và xa,xa lắm…Hồi đó,ḿnh ở Saigon.Chiến tranh,bom đạn khiến ḿnh chỉ biết quanh quẩn ở mấy cái xó xỉnh của Saigon.Tuổi trẻ của ḿnh kẹt ở mấy thước vuông của giảng đường áo trắng,tóc ngắn,tóc dài….Cứ vậy,sáng nắng,chiều mưa,có khi ngồi hiu hắt bên mấy thằng bạn mặt mày méo mó v́ đang chán người,chán cảnh,chán t́nh,chán đời,chán đủ thứ…
Có thằng bạn buông cây đàn sau khi lải nhải vài bản nhạc pháp,nó loạng quạng nói :
- Tao chỉ muốn đi qua Tây.Qua đó,ngồi ăn mày ở lề đường cũng thấy sssssướng !
Thằng Saigon bạo mồm,bạo miệng quá đáng ! Làm ǵ có chuyện Mít qua đây để đi ăn mày ? Ăn mày để đổi lấy sự tự do theo ư nó ư ? ( Chẳng biết giờ này nó đang lê la ở cái chỗ nào trên trái đất ? ! )
Ấy là chuyện xưa của thời tuổi trẻ của nắng mưa Saigon.
Bây giờ.Ḿnh đang ngồi ở đây.Thêm lưng chừng những năm tháng nữa trên xứ người.bao nhiêu chục năm đă đi qua ? Bao nhiêu ngày mưa cộng với bao nhiêu ngày nắng ? Đếm riết rồi cũng chẳng c̣n đếm nữa.
Gấp tập thơ của cô nhỏ đă tự nhận ẩu là ‘’ học tṛ ‘’ của ḿnh lại.Thơ của Hắn cũng nhắc và cũng có những cơn mưa đáo để rầu rĩ như bài Mưa Ướt Em :
…………….Với người
chẳng biết v́ đâu
Người bỏ quên người
Mưa ướt phố
Ướt áo em tôi……*
/ Trời ạ ! Mưa như thế th́ khi nào mà chả ướt ! Ướt cho ngập lụt thêm những trận cuồng phong,gian nan giữa cuộc đời./
Viết đến đoạn này th́ bầu trời xám ngắt đang chuẩn bị nhả thêm một trận mưa rào xuống hàng hiên quán .Bụng cồn cào đang nhả mưa báo hiệu với cái bao tử.Cái đồng hồ cũ mèm mèm từ một ngàn chín trăm ..lâu lắm đang nhắc nhở đến giờ phải rời quán đi công chuyện.Mọi việc cứ tuần tự nhắc nhau.
Thôi.Tạm ngưng viết.Sẽ c̣n dịp để viết.Viết dưới cơn mưa cũng là một cái thú như khi muốn nói chuyện một ḿnh.Lâu rồi đời ḿnh cũng ……..
đăng sơn.fr
*Thơ Phạm Thúy Nga – Sân Người / 2010
° ° ° °
< to Mít Sun.
Em đọc thấy vui th́ anh cũng lây cái vui.
Ngày xưa,anh viết nhiều truyện ngắn cho các Nguyệt San.Bây giờ anh ít có thời gian thuận tiện.Vả lại, anh chán viết Truyện ngắn,truyện tiểu thuyết loại Ái T́nh Romance rùi.Mỏi lưng,mỏi cổ lắm ! Hic ! hic !
Chúc Mít Ú vui và ngoan.
anh
Nds.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 545909
06/16/2010
|
...
NHỮNG NGÀY MƯA..
Mưa cứ như thế này th́ chỉ c̣n cách nằm nhà.
Mưa giăng màu xám đục.Người ta nói tại băo rớt....
Rớt trúng ai ráng chịu....
Tự dưng,hôm nay ,ngồi viết,nghe mưa..thấy buồn buồn...Kỳ lạ quá cho cái buồn buồn không đầu,không đuôi của ḿnh.
Đâu c̣n nhỏ xíu của cái thời mơ mộng.
Đâu c̣n những con đuờng cũ và những góc quán hẹn ḥ với đám bạn để tán gẫu ,nghe nhạc và nh́n mưa bay bay và thả những ư nghĩ mông lung....
Ngày đó..ngày đó.....
Vậy thôi,viết vài hàng khi nghe mưa.
Vậy thôi,ngồi trong một góc,bật đèn,nhai thử cuốn sách nói về ''Sự Khác Biệt Giữa Đàn Ông và Đàn Bà''.Thấy hay hay....
Sẽ có thêm vài điều để viết.Viết về cái nh́n và sự suy tưởng riêng giữa hai giới phái.....
Chiều mưa.Chào nhé một chiều mưa.
Ừ.Cứ mưa như thế.Khỏi ra đường.
Cứ vậy mà thả ư nghĩ theo từng tiếng mưa......
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 546075
06/17/2010
|
Ở CHỪNG NÀO
Nơi Ấy ?
Chừng nào,em ?
Chừng nào ṃn lối cũ
Ở một góc đường lộng gió chiều
Nơi bờ mắt đă gần gụi
Nơi sợi tóc thơm mùi em
Chừng nào,em ?
Ngừng được tiếng nói yêu
T́nh dài hay t́nh ngắn
Khi thao thức từng đêm ?
đăng sơn.fr
|
|
sunrise2010
member
REF: 546155
06/18/2010
|
Anh DangSon ui,
Mít k° có khiếu viết văn xuôi hehe...viết dỡ ẹt hà!
Hic...zậy là anh đă viết nhiều truyện ngắn, tiểu thuyết Romance
zùi...nên bi giờ mới mỏi tay chưn, lưng cổ! Chớ Mít hơng có viết
cái ráo ǵ hết, viết có zài câu thơ mà cũng đau lưng mỏi cổ thấy pà kố lun á!
hehe
Thấy anh viết về mưa nên Mít post nhạc zià Sài G̣n anh nghe nha.
Ngày mới zui nhiù anh hén.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 546157
06/18/2010
|
nhỏ MÍT !
Để viết và trải ḷng theo dạng văn xuôi,em đừng thay thế chữ '' Không '' bằng chữ viết tắt là Ko nha không / Cái Mén và cô học tṛ xa lắc,xa lơ ThyNguyen của anh cũng khoái viết chữ Ko.( Knock out ? ! ) Hỏng thật !
Nếu không ( Ko ) viết văn xuôi th́ ngồi gơ bài thơ kiểu 6.8 cũng xong .
Giả dụ như :
''Ở đây chợt nhớ Saigon
Nhớ ngày nắng ấm thưở nào bên nhau ''
Anh chúc Cái Mít ăn nhiều,chóng nhớn và chóng tṛn trịa như cái tên gọi.
Thỉnh thoảng nhớ mang nắng ấm vùng em ở đến thăm anh.Anh sợ bị lẻ loi khi ngồi nhớ về ngày cũ.
Thân ái.
Nds.
|
|
rabitnguyen75
member
REF: 546422
06/18/2010
|
T́m một chút NẮNG.
Những ngày mưa tháng sáu
Phố có buồn không Anh?
Quán cafe vắng khách
Anh có buồn không Anh?
Những ngày buồn tháng sáu
Bên khung cửa nhà ḿnh
Em lặng thầm đợi nắng
Đợi hoàng hôn mong manh.
Trời trớ trêu! Tuổi xanh
Anh dành cho người khác...!
(Mưa, ngập úng mất vườn Củ cải đỏ, Thỏ buồn quá Anh chủ nhà ui...!)
|
|
ndangsonfr
member
REF: 547171
06/22/2010
|
Trở lại Phố cũ,thấy có cô Thỏ vào thăm.Và Thỏ than buồn ! Ai bảo làm thơ buồn để rồi ủ rũ ?
Vui lên đi.Buồn tí thôi rồi sẽ hết.
Chúc Thỏ có thêm nhiều niềm vui nho nhỏ cho mỗi ngày.
Thân ái
Anh
Nds.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 550371
07/07/2010
|
BỤI KỶ NIỆM
Ta đă đi quá xa
Đến khi ngừng chân và quay đầu lại
Đă chẳng c̣n thấy nhau
Những nẽo đường xem vậy mà đă cũ
Những hẹn ḥ đếm lại cũng đă qua
Thời gian làm như có vết dao chém
Cứ t́nh cờ chặt đứt mọi điều ràng buột
Giữa chúng ḿnh chỉ c̣n là chút bụi
Bụi mang tên kỷ niệm
Bụi đă có lần làm cay mắt em
Với những điều như thú nhận
Bụi đă vướng không ít vào mắt tôi
Với những điều đă và đang ân hận
Có cuộc vui nào mà không tàn ?
Có cuộc t́nh nào mà không đến lúc chia tay ?
Em quay đi
Tôi cũng rời bước
Biết ḿnh c̣n lại là ḿnh
Dù có trăm ngàn điều mất mát
Tất cả những thứ ấy
Gọi là tàn phai của dĩ văng
Để có lúc…
Tôi bắt gặp lấy chính ḿnh buồn bă
Lục lạo lại kư ức c̣n xót lại
Để viết về một câu chuyện :
‘’ Chợt nhiên nhớ Nắng Saigon’’
Không biết tôi nhớ cái thành phố ấy,xưa cũ
Hay chừng…tôi vẫn c̣n nhớ đến em ?
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 551504
07/12/2010
|
THÊM MỘT NỬA BUổI CHIỀU
và KHOẢNG LẶNG...
Ghé qua nhà.Nhà của ḿnh.Đứng thật lâu.Đẩy cửa vào.
Cửa im lặng.Nhà vắng tanh !.
Vậy đó.Đứng,ngồi một ḿnh .Lặng như tờ.....
Vậy đó.
Thêm một lần thấy trống vắng.
Nhẹ nhàng.Thênh thang.
...
Quay ra,quay vào.
Cửa khép lại.Quay lưng bước đi.
Lần khác vậy.Lần sau sẽ trở lại thêm một lần nữa, sẽ có điều để kể...
đăng sơn.fr
|
|
ocsen2010
member
REF: 551689
07/13/2010
|
CHỢT NHIÊN NHỚ... ANH.
Chợt nhiên em thấy...thấy nhớ anh!
Dạo qua nhà cũ đă buông mành
Cổng rào vừa khép đèn vờ tắt
Chái bếp vờn đôi khói mong manh.
Em vẫn khát khao trông thấy anh
Chờ rạng b́nh minh sương long lanh
Thong dong rảo bước về phố cũ
Bịn rịn sau rèm ai với anh.
Bịn rịn sau rèm ai với anh?
Em bước mà nghe dạ chẳng đành
Chốn này năm trước năm trước nữa
Tùng Cúc đùa nhau dúm lá xanh.
Lặng thầm nhung nhớ Cúc vẫn xanh
Vàng hoa cháy khát nắng độc hành
Tùng reo trong gió vi vu lá
Nhọc Cúc vàng hoa đáo mái tranh.
Mạn phép gia chủ góp vui
Ốc sên ḅ tới ḅ lui mấy ṿng... Hic!
|
|
ndangsonfr
member
REF: 575871
11/10/2010
|
KHOẢNG LẶNG.
Đă
Và từng có những khoảng lặng
Chỉ vừa đủ
Cho khoảng cách thành khoảng trống
Đă
từng đi xa để lặng yên
Như khúc nhạc đến chỗ ngừng
Ngừng ở chỗ nào ?
Có phải để quên tạm một nỗi đau ?
Nỗi yên lặng có vài khi cần thiết
Để ḿnh thử nghiệm ḿnh
Khi nào
Không c̣n chữ Đă
Th́ b́nh yên quay trở lại
Đă có một thời
Đă có những tiếng cười...
Đă có những ngày
Tự thầm hỏi ḿnh và hỏi nhau
Có phải khi im lặng
Là chỉ ngừng một khoảng trống vừa khít khao ?
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 576338
11/13/2010
|
GIỮA NHỮNG NẮNG, MƯA
( Xưa Vẫn Xưa )
Vậy mà gần hết một tháng tám. Mùa hạ không có những ánh nắng hừng hực. Mùa hạ của những đợt mưa bất chợt. Đến mà không hẹn. Mưa làm như ḿnh là một cô gái thích dỗi hờn... Buồn, buồn cho ra vẻ...
Hàng hiên tối ở khu vườn sũng nước. Bữa ăn tối muộn màng. Ngó trời, ngó đất. Định đi dạo một chút, loanh quanh như thói quen không bỏ được. Mưa, lại mưa. Đành đứng im ngắm những giọt nước và tự dưng lại lất phất nhớ....
H́nh như vài nỗi nhớ nhung nào đó cứ như cánh chim bay, bay mỏi cánh rồi tự ư t́m về tổ ẩn trú. Làm như cái đầu ḿnh là một cái tổ để chứa những nỗi nhớ không bằng ?
Ừ. Nhớ th́ nhớ.
Nhớ những buổi tối mưa ở thành phố cũ. Nhớ Sàig̣n và những ṿng bánh xe t́m đến thăm cô bạn.
- Đi đâu vậy ? Trời mưa to thế mà...
- Hỏi thấy ghét. Đến thăm không được sao ?
- Ướt hết rồi. Không khéo lại cảm đấy.
Ướt th́ ướt chứ sao ? Đến để có một chỗ ngồi khá ấm áp. Đến để có cái ǵ để nói. Nói ǵ cũng đuợc nhưng xin chớ nói về t́nh yêu. Tội nghiệp nó. T́nh yêu vô tội. Chỉ có chúng ḿnh là có tội.
Cái tội của tôi là đă nhận những lá thư em viết. Những tờ giấy trắng và những ḍng chữ mang nhiều ẩn dụ, kín đáo mà tôi đă giả vờ không hiểu...
Tội của em là đă để ḷng vương vấn không đúng chỗ.
Những lần tôi đến thăm, những lần ngồi nghe chung một bản nhạc t́nh.... Thế không có nghĩa là t́nh yêu phải ghé lại giữa chúng ḿnh.
Không lẽ tôi không có một chỗ b́nh an để ghé ? Chẳng lẽ em viết những ḍng chữ mềm mại như thế mà ḿnh không trả lời....?
Tôi c̣n nhớ những bóng tối ủ dầy trong mắt em ở hàng hiên thơm mùi bánh kẹo và cà phê. Cái răng khểnh và tóc bím, những ngón tay ngại ngần mân mê thành gỗ của ban công buổi tối. Khoảng cách hai bàn tay ḿnh đă rất gần gũi. Tôi có cảm tưởng chỉ cần xích tới thêm một tí nữa là ngón tay út của em sẽ chạm vào ngón tay tôi. Mà thôi. Cứ để xa như thế. Khoảng cách an toàn đủ để giữ ḷng tôi và để không làm tổn thương em về sau.
Trái tim ḿnh có những chỗ trú ẩn riêng. Tôi... riêng với ngày tháng như thế.
Em riêng với những ḍng chữ gởi tôi và tôi loáng thoáng, đọc được, thấy được những cơn mưa nhỏ trong ḷng em.
Ngày đó, ở đó đă là như thế.
Buổi tối như thế này. Ở xa, mưa, vẫn mưa và ḷng tôi bất chợt nhớ về cơn mưa trong ḷng em, ngày ấy...
đăng sơn.fr
(Ở một ngày cũ của tháng tám)
|
|
ndangsonfr
member
REF: 576343
11/13/2010
|
...
Vui khi có lời ghé thăm hỏi của Tenlacduong.( Cái tên có vẻ đàn ông ,con trai,ai dè lại là tên của một Cô Nương. Eo ơi ! )
Khi Bạn hỏi : '' Không biết lâu nay chị bienhong thế nào ? Bác có tin gì về chị bienhong không ạ ?'' .
Thật thế.Bấy lâu nay Nhỏ BiểnHồng lặn mất tích. ( Chẳng để lại dấu vết ! ) Chẳng biết hắn ra sao ? Cả bên Dactrung.net hoặc bên Mvatoi cũng không thấy có mặt.
Mong có dịp thấy cô nhỏ ấy trở lại.
Chúc Tenlacduong vui,mạnh.
Thân ái.
Nđs
|
|
ndangsonfr
member
REF: 582083
12/22/2010
|
** SINH NHẬT
Chỉ c̣n mấy ngày nữa là hết năm.
Chỉ thế như một thoáng mắt chớp, mắt cay. Bao nhiêu năm tháng đă vùn vụt trôi đi.
Cái trái đất nhỏ xíu coi bộ chật chội người và xe cộ thế mà lại mênh mông quá to lớn khi nói về một nỗi nhớ nhung.
Ta nhớ điều ǵ ở nhau ? Ta nhớ ḿnh đă vĩnh viễn xa nhau. Chữ vĩnh viễn có cái tội nghiệp riêng của nó. Vĩnh viễn là măi măi, măi măi quay đi không c̣n thấy người...
Không nghe và không thấy. Chỉ c̣n nỗi nhớ, từ từ chậm răi mà nhớ. Nhớ ngày sinh nhật thêm một lần nữa của người. Nhớ để mà nhớ, để minh không quên.
Mùa đông dài và lạnh. Lạnh từ những bờ hồ đông đá, lạnh từ những ngả đường sáng sớm. Ngừng xe ở một đầu cái đèn đỏ, nghe lại bản nhạc cũ thời ấy... Nh́n những ngọn dây đèn giáng sinh nhấp nháy, tự dưng thấy mắt ḿnh cay, cay....
& & &
Chiều trở về nhà. Chiều đẩy bóng tối xuống vội vàng, bật ngọn đèn nhỏ, nghe thoang thoáng những bản nhạc nhẹ, bật máy ngồi gơ chữ. Viết vài hàng như một lời chúc sinh nhật - Âm Thầm - Vậy thôi .
đăng sơn.fr
(Thi thoảng khi nào nhớ đến người, lại trở về Chỗ Hẹn Cũ để nhắc về Kỷ Niệm Cũ)
|
|
ndangsonfr
member
REF: 582194
12/23/2010
|
VIẾT THÊM MỘT LẦN NỮA.
Buổi tối ! Lạnh và Mưa trắng đang rơi ...
Trời đất và báo chí báo động : ''Tuyết rơi và sẽ c̣n rơi ở quanh vùng Paris và cả những vùng khác. Tuyết cản đường máy bay, mưa trắng cản đường xe cộ'' .
Đă lái xe trên những con đường ẩm ướt pha sương mù. Hàn thử biểu nâng con số lên được một tí v́ trời nhả mưa. Mưa mù, mưa mịt.
Buổi chiều đi làm về, tạt ngang khu thương mại mua vài món lặt vặt, liếc qua các cửa hàng trưng diện nhấp nháy đèn đuốc giáng sinh và nh́n ngắm những món quà gói, to và nhỏ.... Nhạc Giáng Sinh vang từ những cái loa trong khu thương xá... Vậy mà sao ḷng vẫn dững dưng. (?!)
Lạ kỳ ! Kỳ cục ! Sao lại cứ vẫn dững dưng, hững hờ trước những ngày lễ ? Người ta đang vui, đang hí hửng quà cáp mà.
Mưa ! Mưa !
Mưa chéo xuống băi đậu xe đầy xe. Mưa làm rùng ḿnh ớn lạnh. Mưa đẩy ḿnh vào cái quán nước vắng. Ngồi nh́n mưa rơi. Bắt gặp ḷng ḿnh mưa mưa.
Lạ kỳ với ḿnh. Lại bắt quả tang ḿnh (h́nh như) đang buồn. Buồn là cái chi vậy há ? Bạn bè hay nói là ḿnh là thằng vui vẻ mà. Ḿnh ít khi rên la sầu thảm. Ḿnh hay chọc cười thiên hạ cho họ vui. Những anh đóng vai hề th́ hay có những nỗi buồn dấu kín ! Phải thế không ?
Coi ḱa ! Ḿnh rơi cái mặt nạ HỀ để trở lại với chính ḿnh. Coi ḱa : Tập bản thảo, cái bloc note vẫn chung thủy theo ḿnh nằm ngoan trên mặt bàn. Vậy mà sao hờ hững bỏ rơi chúng ?! Chúng không có tội. Chỉ ḿnh là có tội mà thôi.
Tội ǵ ? Đă bao năm không đi xưng tội. Chúa mà thấy ḿnh xưng tội, chắc Chúa sẽ bỏ nhà thờ để nhào ra đuờng la hét ầm ĩ.
Chúa sẽ nói : - Mày vào th́ tao ra đường !
Chúa ơi. Phật ơi ! Con đang thấy con buồn. Chẳng hiểu v́ sao nữa.
Ḿnh ngồi yên. (Không im lặng sao được ? Có ai bên cạnh bây giờ đâu để mà nói ?)
Nói điều ǵ ? Chẳng lẽ kể lể về những kỷ niệm cũ ?
Ngày ấy chạy trốn mất tiêu rồi. Ngày ấy của những hàng lá me, của những cổng trường mở rộng, của áo trắng quần đen, của giảng đường nghiêng nắng.
Ngày xưa là ngày ấy. Có những ngụm cà phê ngon với bạn bè trang lứa. Có những bức thư t́nh đầu tiên rất vụng dại... Có những hẹn ḥ ấm áp trong một góc quán. Quán để nhạc t́nh. Ḿnh t́nh trong cái chớp mắt. Ḿnh ngó nhau giả vờ ngây thơ không hiểu ư ngầm của lời nhau nói.
Ngày ấy thấy ḿnh dễ thuơng chứ không đáng ghét như bây giờ.
Bây giờ, lắm khi thấy ghét cả chính ḿnh. Ḿnh hay làu nhàu nhăn nhó khi trả cái giấy thuế có vẻ nặng kư. Ḿnh hung hăng, đấm đá và hay Húc với đời.....
Nói ǵ th́ nói. Cũng có khi thấy ḿnh c̣n lại khoảng 25 % của cái dễ thương (Gọi là chút đỉnh làm duyên) - 25% khác đă dành cho sự tinh toán so đo.
25 phần trăm cái nữa nào đó dành cho những trăn trở với cuộc đời, công việc , phần c̣n lại chỉ dành chỗ cho cái đọc và viết.
Thích đọc yên tĩnh th́ chúi vào một góc nhà nếu cơn lạnh đứng ở bên ngoài vườn. Thích viết và chuẩn bị cho cái viết th́ ghi đày những mă số và những
dấu *** vào trang bloc note để triển khai khi mở computer.
Mưa vẫn thế. Lạnh, ẩm, buồn, da diết.
Mưa ngoài quán và mưa đang loay hoay vu vơ trong đầu.
Mưa dẫn đường xe trở về nhà.
Làm xong công việc nhà. Đóng cửa văn pḥng, âu yếm với nhũng bản nhạc ưa thích, thường thường là nhạc nhẹ. Khi yên lặng đọc th́ nhét cái Cd Blue Jazz vào máy. Muốn và có hứng làm thơ th́ mở nhạc t́nh. T́nh yêu làm những người sáng tác hay viết nhạc buồn và chữ cũng phải buồn theo.
Làm thơ ư ? Viết kiểu nào cho ra hồn ? Thơ kiểu có vận có vần bằng trắc hay thơ kiểu tự do phá cách? Lúc làm thơ th́ vặn rất khẽ tiếng nhạc - Làm như sợ lời nhạc của người thấm vào đầu rồi lỡ tay, lỡ dại ăn cắp ư tưởng của người mà viết th́ lại mang tiếng đạo văn, đạo thơ th́ hỏng chuyện ! Hư bột,h ư đường !
Thơ là một cách thức đùa nghịch với chữ nghĩa.
Giả dụ như :
... Tự nhiên thèm những cơn mưa
Tự dưng buồn bă dư thừa nhớ nhung
Nhớ là em đă người dưng
Tại trời xui khiến nên đường đi chung....
Thôi mà. Xin Ông. Xin ông ngừng cái lăng mạn dai ĺ ấy đi để trở về với hiện thực.
Hiện thực ư ?
Ra sao và để xem sao ?
" .... Có một người viết đă gọi ḿnh bằng CHÀNG khi vào viết bài cho chủ đề ''Thêm Một Lần Nữa'' Thêm... thêm hoài thêm hủy như bản nhạc mang tên One more time ! Trời ơi ! Lâu lắm rồi mới được một người ta gọi ḿnh bằng Chàng ! (Mừng nhé !)
Trong tiểu thuyết của văn chương, nhân vật Nàng và Chàng đẹp lắm. Đẹp như chuyện cổ tích thần thoại. Có cái ông nhà văn kia đă lư luận và phân tích rất kỹ về danh từ Chàng và Nàng. Buồn cười thật, nếu gọi bà Nữ Hoàng của xứ Anh là NÀNG th́ chết, chết xử trảm v́ phạm huư. Nếu gọi ông vua con Sarkozy của xứ Tây là Chàng th́ c̣n chết dữ ! Ông ấy có số đào hoa, nghe chữ CHÀNG là có ngày ông ấy bỏ cô vợ mới cựu người mẫu Calra Bruni để chạy theo cô ca sĩ khác th́ hỏng việc nhà nước ! Hic ! Hic! và hic hic !
Đang tải một bài viết mới ở các diễn đàn khác th́ thấy có người gọi ḿnh bằng Chàng và xưng là Nàng .
Cha mẹ, ông bà tôi ơi ! Sướng chưa ḱa ! Bảnh chưa ḱa !
Nàng gán cho ḿnh những câu chữ đậm đà và lạ tai, chẳng hạn : ''Chàng phật lăng, Chàng phật thủ''
Đọc đi, đọc lại cho đến khi tiếng nhạc ngừng, ''chàng'' vẫn ngỡ ngàng với kiểu cách dùng chữ như thế. Chết người chưa ḱa !
Chẳng hiểu thế nào là Phật Thủ ? Điệu này chắc phải mở tự điển Hán Việt ra nghiên cứu lại mới được. Trong bộ tự điển Larousse của người Pháp không có chữ Phật Thủ . Một writer khi viết, nếu viết bằng cái tâm thật và không mang ảo dạnh, ảo h́nh th́ hắn không bao giờ ghi trong căn cuớc của ḿnh là : Écrivain - Nhà Văn. Nhà Thơ cũng không phải là một cái nghề .
Nghệ thuật kiểu thơ văn ít khi nuôi sống được người văn thơ. Họa sĩ cũng là một cái nghề khó sống. Artiste, người làm nghệ thuật chỉ nên xem ḿnh là người mang cái đẹp hoặc cái vui đến cho người thưởng ngoạn. Và sau đó...
Gửi Chút Hạnh Phúc là tên tựa của một trong những bài viết ''Tử Tế'' của Nàng. Nàng kể về chuyện t́nh cảm của nàng. Nàng ray rức với nội tâm khi viết.
Chẳng biết đó là truyện sáng tác hay là chuyện của một đoạn đời của nàng ? Đọc thấy dịu dàng, yên ả. Và sẽ c̣n đọc lại xem chuyện đến đâu hay chỉ là một thoáng bâng khuâng của người viết .... (?)
C̣n tôi. Cái gă chẳng bao giờ dám nghĩ ḿnh là một écrivain, một poète của truyện t́nh và thơ t́nh.
Đă từ thời xưa, tôi đă viết để thở và sống một cách khác. Viết sau khi đă đọc rất nhiều. Vậy mà khi thấy những bài viết của ḿnh nằm trên mặt báo hoặc các tạp chí nguyệt san, tôi sững sờ tự hỏi : Viết để làm ǵ và Viết như vậy đă đủ chưa ? Cách hành văn đă có ǵ gọi là làm mới cho sự sáng tạo để có thể nhập cuộc chơi trong làng văn học ? Thế nào để văn chương được đúng ư nghĩa từ nghĩa Hán Nôm : ''Văn là cái Đẹp !'' Đẹp để c̣n được gọi là văn học.
(Trong làng văn thơ, đă thấy có rất nhiều người bạn với nhau và v́ muốn chiều ḷng nhau đă trải chiếu vàng và bừa băi ''nâng bi'' nhau khi chúc tụng. Những nhà mang cái mác, nhăn hiệu Phê B́nh Nghệ Thuật lắm khi cũng nhân danh sự chủ quan hoặc bè phái mà dùng chữ nghĩa để bôi nhọ và hại nhau..... )
... Đọc và viết đến đây th́ mỏi tay, nh́n ra cửa sổ lại thấy tuyết đă ngập đầy khung cửa đêm. Viết đến đoạn này th́ thấy ḿnh đă tiêu tan đựoc nỗi buồn man mác, vô cớ của buổi chiều khi năy dưới mưa.
Tại bụng đói cồn cào hay tại đọc và chạm phải những ḍng chữ của Nàng ? Nàng hứa sẽ trở lại để Viết Thêm Một Lần Nữa .
Thật vậy sao ? !
Ta có thêm điều ǵ để viết và chắc ta sẽ hiểu rằng Thêm Một Lần Nữa cũng có nghĩa là Có C̣n Hơn không !
đăng sơn.fr
Viết để cám ơn những điều tự tế giữa một người viết và người viết những đoạn "Thêm Một Lần Nữa".
|
|
ndangsonfr
member
REF: 583936
01/05/2011
|
....Thứ hạnh phúc đơn giản hằng ngày.
Nếu Em ḍ kỹ những Chủ Đề tôi đă viết
Ở Diễn đàn này,tôi phải viết bằng tiếng việt
Tiếng mẹ đẻ làm tôi thấy thoải mái
Như câu ḥ : " Ầu ơi ! Cầu ván đóng đ́nh*
" Người dưng khác họ đem ḷng vấn vương "
Và Tôi đă Viết ǵ ? Viết Để Làm Ǵ ?
Em và tôi !
Hai kẻ xa lạ
Từ Khoảng Cách giữa màn ảnh
Từ tiếng tí tách của bàn phím chữ
Từ Cung nhạc du dương khi vừa nghe vừa viết
Em và tôi !
Em viết về điều ǵ ? ( Ngoài những câu thơ chập chững ! )
Viết để tưởng tượng và để nhẹ ḷng chăng ?
Em đă viết và sẽ c̣n Viết....
C̣n tôi ? Nghĩ Ǵ ? Viết ǵ ?
Tôi viết về những kỷ niệm của bụi thời gian
Ngày tôi rời cửa lớp có những đợt nắng vàng
Tôi sắp xếp để mang chủ đề : " Chợt Nhiên Nhớ Nắng Saigon "
Rồi tôi xa Saigon ( ở tuổi đẹp nhất của đời người )
Héo hắt với nụ cười ( giả tạo - gượng ép ! )
Để trở thành gă Do Thái đơn côi
Những Mùa đông băng giá
Những mùa hè lê thê
Học nói tiếng người bản xứ
Những Merçi - Bonjour - Je vous salue....
Nói và viết bằng những động từ,quy tắc và văn phạm
Ôi ! Pháp ngữ và những điều không đơn giản
( Chữ Je t'aime khác với cách biểu lộ sự ái mộ ( Je t'adore ! )
Nh́n quanh quẩn để học thêm nhiều thứ :
Học THÊM MỘT LẦN NỮA để biết cách " Nói Với Nhau "
Nói điều ḿnh nghĩ sau khi điều khiển được bộ óc
Như người họa sĩ biết tâm trạng để pha màu.....
Tôi đă viết rất nhiều điều sau khi học cách Lư luận,
từ những đàn anh,đàn chị - người đi trước
từ những Socrat,Albert CAMUS,André Gide đến Jean Paul Sartre
Những định từ triết học về Duy Tâm,Duy Vật
Những quyển sách phải đọc đi, đọc lại ( với sự ngu dốt của chính ḿnh ! )
.Đọc để định nghĩa thế nào là Làm Người ( Nguyễn Hiến Lê )
Học để hiểu : Thế Nào là Thuật Tư Tưởng ( Nguyễn Duy Cần )
Trước khi viết ( Về điều ǵ ? ) Ta cần truy cứu và dùng th́ giờ
Đọc và t́m hiểu để biết phản động lại ( tranh căi ) với những giáo điều - định luật xưa,cũ cần đào thải !
( Ở những năm 2000 - thuyết Khổng Tử có c̣n đứng vững trên một vài lănh vực (Phu tử,ṭng tử ? ) !
Làm người trước tiên hay thành tài trước ?
Điều ǵ quan trọng - cần yếu ?!
Em đọc những thứ đó từ ư nghĩ của tôi để làm ǵ ?
Em có chắc là tôi đă áp dụng được 10 / 1000 điều tôi đă học ?
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 590761
02/25/2011
|
* Thử viết về một buổi tối.
ĐÊM VỀ VỚI ĐÊM.
1.
Sau cơn mưa bụi của một ngày khá dài .Đă lụi hụi loay hoay với những việc cần phải làm.Từng chặng đựng dài đi nơi này,nơi
kia ,thoáng cái là thấy đến buổi chiều cận tối….
Về.Nh́n khu vườn sũng nước mưa.Dạo quanh,ngó cây,ngó hoa đông rực màu.Những sự đâm trồi nẩy lộc đă báo hiệu cho những ngày nắng ngập Xuân sắp đến.Tin vui đấy chứ.Rồi những đàn chim sẽ kéo nhau trở lại khu vựn nhỏ,chúng sẽ ríu rít vui hơn trong từng tiếng hót líu lo…..
Về.Vào nhà;nh́n chồng giấy tờ,hóa đơn.Đọc từng hàng chữ,từng con số.Xếp lại cho có thứ tự rồi ngồi vào bàn ăn.Trầm tĩnh,điềm đạm thưởng thức cái huơng vị ngọt bùi từ những món ăn.Cám ơn bàn tay khéo léo,cám ơn sự đảm đang của bà bếp.Tuyệt !
Chiều rơi nhanh với bóng tối cận kề những khung cửa.Lại gặp chuyện phiền phức,bực ḿnh.Gây cấn,phải giải quyết. Mệt ! Cáu ! Giận ! Nhăn !
…
Xong chuyện.Phải ra đường ngay lập tức.Đội nón dạ chống lạnh.Đề máy xe.Hai ngọn đèn xe đẩy lùi hơi sương ẩm giăng giăng. Vài chặng đèn ngă tư xanh đỏ.Băng xuống cái cầu chạy ra xa lộ.Thủng thỉnh lái xe với cái Cd nằm trong máy nhả nhạc của Françis Lai.Vẫn một Love Story đằm thắm.Vẫn một Une femme,un homme hoặc bản Solitude - Cô Đơn - nhẹ nhàng thoang thoảng.
Bóng tối chụp xuống hoàn toàn ở đầu mơm xe.Con đường dài dẫn đến nhà em ở.Cái làng nhỏ xíu xiu chỉ có độ khoảng 1500 cư dân hiền ḥa.Những cánh đồi nho bát ngát nổi tiếng,những triền dốc chạy dài trong màn sương ẩm,vài chặng đường nhỏ cong queo lùi dần về phía sau theo tiếng nhạc nhỏ,ấm,d́u dặt…
Nghĩ đến em với đôi mắt tṛn xoe.Ngạc nhiên :
- Đă hơn 9.30 tối .Sao anh đến muộn ? Bất ngờ mà không gọi phone ?!
- Muộn th́ đă sao ? Cho anh ly trà hoặc ly cà phê nhạt nhạt và thơm.Ngồi với em chốc lát rồi anh biến.
- Anh sẽ biến đi đâu ? Sao không ngủ sớm ? Làm việc đă nhiều rồi.
Anh sẽ mỉm cười,giữ sự lặng thinh theo ư anh muốn.Em pha nưóc.Mùi trà,mùi cà phê thơm thơm làm anh không nghĩ đến những ngày lạnh giá nữa.Anh sẽ hỏi xin em cho nghe nhạc.Loại nhạc ḥa tấu có tiếng Violon và piano nho nhỏ.Anh sẽ ngồi im, lắng nghe từng góc nhạc thênh thang…
- Em ra sao ? Thế nào ?
- Cũng vậy vậy..Chán đời và lạc lỏng.
Cô bạn nhỏ ơi !
Anh thuộc làu từng cách nói và hiểu cách nh́n đời bằng tia mắt đă có bao điều tuyệt vọng của em.Anh đă thuyết phục và làm đủ mọi cách để em có thể nh́n quang cảnh đời ḿnh theo một chiều hướng khác.Vui hơn.khoáng đăng hơn.
Đôi khi,anh nản chí,thất vọng.Anh đành yên lặng nh́n góc đời của em theo kiểu bèo dạt mây trôi.Em để cuộc đời độc thân của em trôi về đâu ?!
- Trôi về phía anh.Tấp vào bên có đất phù sa của anh.
- Em không phải là ‘’ con bệnh ‘’ của anh.Em chỉ là em.Cô bạn nhỏ bất đắc dĩ của anh.Anh muốn và đă muốn giúp em để thoát ra cái cảnh em đang sống và em đang nghĩ.
Có lúc;em đă cười,cái cười pha nét tinh nghịch của một đứa trẻ thơ :
- Phải chi anh chưa có vợ.
- Để làm ǵ,em ?
- Anh khờ ! Để em có thể yêu đưọc anh.
- Có ai cấm em yêu anh đâu ? - Anh cười ,tự nhiên và cởi mở.Anh quen những câu nói như thế rồi ( từ những học viên của anh đă lâu nay ) .
- Hay là kiếp sau,anh nhé. ( ? )
- Kiếp sau cái con khỉ khô ! Anh không tin ḿnh có kiếp sau. Em tin ư ?
- Em tin.Tin là em đă có ư nghĩ yêu anh.Cho em hôn anh một cái được không ?
Anh uống cà phê.Ngẩn người,câm lặng.Và em đă làm điều em muốn , em đứng dậy ghé môi vào má phải của anh.Nụ hôn nhỏ,ngắn,,dịu dàng.
Em đụng tay vào những sợi tóc ngắn củn cỡn của anh :
- Phải chi ta gặp nhau sớm hơn và anh là chồng của em.Em sẽ hầu hạ anh và sẽ chung thủy với anh.
- Nè.Nhỏ.Đừng nghĩ chuyện khùng điên.
- Em chưa khùng,nhưng có ngày cũng sẽ khùng v́ anh.
Anh nhăn nhó,uống ngụm cà phê thứ hai.Cà phê ngon nhưng em làm anh sợ.Ngôn ngữ tây phưong của em làm anh điếng người !
- Em đang làm t́nh với anh bằng mắt đó,anh biết vậy không ?
Anh nhổm người,cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của em để hôn lên đó.Kính trọng.Nâng niu.
- Nè Nhỏ ! Hăy giữ lại điều suy nghĩ thầm kín đó cho riêng em.Anh hiểu và anh phải đứng đúng cái chỗ của ḿnh.
Cả hai gật đầu,cùng mỉm cuời.Nhạc thênh thang thay lời em muốn nói.Anh yên lặng nghĩ đến một vài điều.Anh là đàn ông từng trải.Sóng gió đă ít nhiều.Đă vượt qua.Em ngủ với anh,anh ngủ với em th́ ta c̣n lại ǵ cho nhau ?
Thôi sửa soạn đi ngủ đi,anh về.
…
2.
Xe tấp vào băi đậu tối om om,anh tắt ngọn đèn xe.Bậc cầu thang dẫn lên nhà em lạnh ngắt.Hiu quạnh.Im ĺm.
Cánh cửa màu xanh đậm nghe tiếng anh gơ cửa.Chủ của nó không có nhà.Bặt hơi ! Cửa không mở.Anh quay gót.
Con đường trở lại khu phố thân yêu của anh dài ,c̣n dài thăm thẳm.Anh có cảm tưởng như thế.Giữa quăng sương mù,nhạc chạy đến bài Un homme,une femme ( đàn ông và đàn bà ) lả lướt.Buồn.
Đêm xuống sâu.Đậm.
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 598105
04/28/2011
|
VIẾT CHO MỘT BÀI HÁT.
'' Lảng vảng như sương mù
Và bay như chim biển
Thả cánh những mù thu
Cho hồn ai miên viễn....''
Bài hát mang âm diệu boston đă có lần theo những nhịp chân lang thang trên phố đêm.Một chút lạnh,một chút ǵ đó lăng đăng say như ngụm bia cuối trong ngày...Chợt nhớ về nơi hẹn cũ,chợt nhớ về những kỷ niệm tưởng đă quên dấu trong một t́nh khúc ai hát...Nhạc Họ Trịnh và màu tím của thời cắp sách từng ngày đi về.Có những ca từ buồn bă,chán chường,tuyệt vọng của kiếp người.TCS không viết Khúc Thụy Du với lời thơ Du tử Lê.Và ta,ta đă không mấy thích nhạc của người ( trừ Biển nhớ - Diễm Xua - trừ .....) nhưng lại buồn bă với những ca từ diễn đạt.Quán cà phê Khúc thụy Du mở cửa,nếu để toàn nhạc TCS,th́ ta sẽ chạy trốn sau dăm bản...Thật đấy chứ.Một khoảng khắc trong một ngày,ḿnh cần vui buồn lẫn lộn như trời đang nắng chợt mưa rơi.Nhưng nếu mưa cả ngày th́ sao ?!
Có điều ǵ không ổn trong những ngăn kéo kỷ niệm vậy.T́nh yêu là những xung đột của tâm hồn và tạo nên những ảo tưởng...Có phải thế không, khi những người nghệ sĩ thích được cô đơn miệt mài sáng tác trong đêm vắng ? Một chút ǵ để nhớ,để thương.
Cánh chim biển nhỏ bé ơi! Hăy b́nh an mà bay và ta hẹn gặp nhau trong những bài viết khác ở những trang Em và tôi.Những cuộc daọ chơi,những buồn vui vẫn đầy kỳ thú trong những ngày tháng như thế này....
( Buổi tối trời mưa ở Pháp )
-- VIẾT CHO MỘT BAN CÔNG LỘNG GIÓ VÀ NHŨNG NGÀY MƯA...
Có người hỏi chữ '' Lăng đăng '' là ǵ vậy ?
- Có phải là một chút bâng khuâng và mơ hồ của những ngày mưa,ra đứng ỏ góc ban công lộng gió và thả hồn '' lăng đăng '' về một điều ǵ đó không rơ...?
- Có phải là lúc đứng rất yên và nghĩ ngợi vu vơ,nghĩ đến một cái tên của ngày xưa tưởng đă quên lăng trong góc kư ức,một nụ cười,một cái nhăn mặt.../ Chẳng biết.Nhưng có điều,đứng đâu th́ đứng nhưng đừng có lẩm cẩm nhầm h́nh ảnh và cái tên dĩ văng của người này ra người kia sẽ bị kiện ra ṭa đấy.
Ngày xưa của tôi ở Saigon,cũng có một cô nhỏ tưởng tượng tôi là người xưa với những điều ǵ đó mang tên của kỷ niệm.Và như thế...những mẫu thư trên giấy trắng kẹp trong quyển sách.Và cứ thế,những hẹn ḥ chia sẻ tâm t́nh để đến lúc cô nhỏ ấy không c̣n nhầm lẫn tôi với người xưa của cô.Cô chuyển hướng không c̣n '' lăng đăng '' nữa v́ trong ánh mắt cô có điều ǵ khác lạ.Và tôi có thêm một lần khổ sở bối rối nữa.T́nh yêu có những cái tật kỳ quái,lẩn thẩn như Cứ Tưởng,như H́nh Như... và t́nh yêu nhiều khi hăm hở lấn chiếm ranh giới của t́nh bạn...Và như thế,người ta lại khổ sở v́ nhớ nhung v́ thất vọng và cay đắng...
Những năm tháng qua đi,những cuộc t́nh vui buồn,thiếu xót và tràn ngập những phiêu bồng;lăng đăng,lăng mạn và cũng có lúc ''Lăng Xẹt '' làm tôi bồi hồi,bâng khuâng ra đứng ở ban công những đêm có mưa và không mưa.Đứng im lặng và nghĩ về một vài t́nh khúc rất xưa,rất xa....Đừng bao giờ Em hỏi.Nhé Em...V́ sao và v́ sao ???
đăng sơn.f / Lăng đăng cho một khúc hát của ngày nào - tặng quán cà phê Khúc Thụy Du ở chốn cũ /
VIẾT TỪ GÓC QUÁN VẮNG...
Cứ cái điệu này th́ tiệm cà phê nhạc sẽ phải đóng cửa,bàn ghế nh́n nhau thở dài.Những bản nhạc cũng quằn quại rỉ rên như tiếng đàn thùng chạy ra từ những chiếc loa....
Bay Đi Cánh Chim Biển bữa nay nghe năo ruột quá :
" Em đă muốn ra đi nhiều lần....''
Chiều Thứ Ba bữa nay buồn,thảm năo hơn ngày nào :
'' Khung cửa sổ,bốn bề im lặng .....""
Những bản nhạc lẻ loi,tội nghiệp,chúng cần ly tách và những mái đầu chụm vào nhau rù ŕ,rủ rỉ.Chúng cần có sự sống chung quanh để được ở lại trong ḷng người nghe.
Cứ cái điệu này,quay đi,quay lại cái quán nhạc,những bàn ghế,tranh ảnh treo tường,những đèn đóm chỉ c̣n ḿnh tôi làm bạn.Tôi ngồi yên trong một góc và thèm nghe lại Khúc Thụy Du và hỏi tôi :
- V́ sao và v́ sao?
- Ai mà biết,v́ sao ta yêu nhau.....?
- Viết trong quán vắng và tôi cũng vắng người cho ḿnh -
VIẾT TỪ MộT KHOẢNG CÁCH
NGÀY QUA NGÀY....
Ta th́ ở lại.Trời mưa,trời nắng.Gió và mây.Có ǵ thay đổi đâu ?
Vẫn những cột báo đăng h́nh và tin tức chết chóc.Người ôm bom đạn nhảy vào chỗ chết.Kinh tế lạm phát và những con số ngờ vực.Những trưng cầu dân ư,những vận động bầu cử,những potins,scandale của những siêu sao thừa tiền,thừa cô đơn và điên cuồng sằng bậy....
Ngay cả trên những tờ báo thuộc loại đứng đắn nhất,ta vẫn thấy ở trang nhất, h́nh ảnh của tài tử,ca sĩ đứng cạnh nhau và nhữnt tít lớn,hấp dẫn nóng bỏng thu hút mắt ; "" Họ gặp lại nhau.T́nh yêu nẩy nở và sung sướng bên nhau ! ''
Vài tháng sau đó,lại loan tin '' V́ hoàn cảnh,họ bỏ nhau - Chia Tay '' Thêm vài tấm ảnh để lót đầy trang báo.
Ở Pháp,chàng tài tử già Alain Delon có lần cô đơn,thất t́nh tuyên bố ở Paris Macht '' Tôi không để cho ông trời quyết định giờ chết của tôi.Ngày muốn chết,tôi sẽ vào nhà nguyện nhỏ ( la chapelle )của tôi,cạnh nghĩa trang của những chú chó,và '' Đoàng ''.Bóp c̣ súng để tự kết liễu đời. ''
Chàng nhăn răng.Ngó thẳng vào ống kính máy ảnh như muốn nhận ch́m người xem ảnh vào ánh nh́n xanh thẳm của ḿnh. Thêm vào vài cột báo nữa bên cạnh cho chàng thoải mái khóc lóc,kể lể về nỗi cô đon trong cái dinh thự nuôi chó mèo.
- Tôi sống một ḿnh.Không c̣n tin vào ḷng dạ con người nữa ! Họ c̣n thua những chú chó,mềo của tôi.Chúng không biết chữ '' Phản Bội ''.
Và chàng sống.Chàng quên mất ḿnh đă có những vai chính lăng mạn thời phim ảnh.
Thấy không ? Bữa nay tôi kể lễ toàn những điều thực tế nhất củA đời sống bom đạn này.Tôi lấy thử một quyết định" không lăng mạn" nữa.
Lăng mạng là bềnh bồng,ngồi nh́n qua khung cửa sổ và lênh đênh mơ mộng.
Con người cần tiền để sống trong thời đại kim tiền này.Cần cái tủ lạnh,cái TV kiểu mới nhất.Cái ǵ cũng mới,hiện đại và 'Hại Điện''.
Những trang màu quảng cáo lúc nào cũng thôi thúc người tiêu thụ.Ông Bà mà không móc bóp chi xài th́ nền công nghiệp sẽ sa thải,sẽ dọn valise qua các xứ có nhiều nhân công rẻ.Ở đó,không có xuống đường đ́nh công.Không có hô hào đời dân chủ mỗi ngày.Ở đó,người làm việc không được làm 35 giờ một tuần.Họ cũng không biết đến một năm phải có 6 tuần nghỉ hè.....
Bên này.Tiện nghi và có nhiều điều thừa thăi.Nên con người vừa chạy đua với công việc,giờ giấc và khoái than phiền . Tôi không có th́ giờ sống riêng cho tôi.Tôi vừa ăn vừa chạy.Vừa nhai,vừa xem TV.Những h́nh ảnh màu rực rỡ chiếu cảnh tù đày,bệnh tật,chiến tranh,chết chóc vào giờ ăn trưa và bữa cơm tối.Theo sự khảo cứu về marketing của nghành báo chí:'' Dân chúng lúc nào cũng thích những tin tức giật gân,nóng hổi.Càng nhiều lửa khói,hiếp dâm,cướp của,giết người,bắt cóc càng tốt''.
Ai da ! Làm sao ta thoát được cái hệ thống khưôn dập của xă hội thực tế và tiêu thụ ?
Tôi lại đặt những câu hỏi thường lệ và quá cũ rích rồi ?
Những ḍng chữ viết này,bữa nay không có một tiếng nhạc làm phông như b́nh thường.Những bản nhạc trữ t́nh và ủy mị h́nh như không thích hợp cho ḍng suy tư Thực Tế này.
Xin dành riêng những hàng chữ này cho những người yêu thích thực tế và phũ phàng trong đời sống.
Riêng tôi.Sẽ tắt đèn đi ngủ và hy vọng có giấc mộng không thực tế.Ngày mai,ḅ dậy.Vui vẻ huưt sáo đi làm.Sẽ gặp cô bạn gái và sẽ nhăn nhở nói '' Này em.Bữa nay em đẹp lạ thường.Đi Cà phê với anh đi.Và trong một giây phút nhẹ nhàng trong quán,nghe nhạc.Hăy dịu dàng,tử tế.Hăy nhắm mắt,giả vờ làm người t́nh của anh để anh bạo dạn cầm lấy tay và say sưa hôn em.Anh sẽ quên hết.Quên ta là ai và xin được nói đôi điều về thực chất của Lăng Mạn.nhé em.Đừng hỏi tại sao và tại sao.
V́ sao ta yêu nhau.V́ sao và v́ sao ? Hỏi hoài.Mệt quá ! Cứ vậy đi.
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 598233
04/30/2011
|
GIỜ EM LÀM G̀ BÊN ẤY ?
Trời vơi cơn lạnh để nhập vào bóng tối.Lên cơn thèm đi dạo.Phải đi chứ ! Đi như để trả đũa một sáng sớm đă mù mờ sương đục và lạnh rét.
Thèm đi dạo như một kiếm t́m,gặp gỡ.Thèm nghe một tiếng nói sau một ngày dài lặng im…
Thèm ,th́ gọi nhỏ bạn ở đầu giây.Giọng em nhỏ nhẹ pha ấm tiếng cười.
Ừ, ừ.Em vui hử ? Em vui th́ tôi cũng vui theo.
Em nói ǵ cho tôi nghe đi,như một chia xẻ đến từ xa xăm…Em đang dọn dẹp,em đang làm bếp,em vừa hết cúm,em …và em……
Và bất chợt hỏi em :
- Đang làm ǵ đó ?
- Th́….đang nghe anh nói nè.
- Sáng nay có ngoan không ? Đi lễ chưa ?
Em ngập ngừng,tôi biết mà.Em lại lười như mọi lần với đầy đủ những lư do.Bây giờ là sáng chủ nhật nơi em ở,ngày của Chúa mà. ’’ Ông ‘’ ấy có làm ǵ cho em giận để không chải đầu,chọn cái robe đầm để đi lễ ? Ngồi ở góc thánh đường,lắng nghe một đoạn kinh thánh,biết đâu ḷng em sẽ thanh thản và tử tế hơn với mọi người chung quanh ?
- C̣n anh ? Đi lễ chiều hở ?
- Không.Anh đi lễ theo cái kiểu riêng của anh.Muốn nghe không ? Anh đă trải ḷng ḿnh và xưng tội bằng những bài viết hằng ngày..
- Anh kỳ cục !
- Ừ ừ. Đă từ lâu,anh sáng tác được cách xưng tội một ḿnh.Chuyện kín,chỉ có Chúa và anh biết.Mặt đối mặt.
Nghe tiếng cười và h́nh dung đến đôi mắt cũng biết cười của em.
- Đâu có ai lạ đời như anh ! Mà này,em đă ghé đọc bài viết Một Ngày,Một Tuần của anh : từ thứ hai đến….
- Ừ. Đọc đến đoạn ngày Chủ Nhật th́ sẽ gặp anh ngoài cửa nhà thờ để đi ngồi quán với anh.
- Rồi sao nữa ??!!
Giữ chút im lặng để nghe tiếng sỏi kêu xào xạt dưới chân, để nghĩ đến lời một bài hát… ’’ Bầu trời nhiều sao sáng trên cao
Nhiều hơn những ǵ ḿnh đă có……’’
- Em bé đang nghe nhạc hử ? Biết bài Đỗ Quỳnh Hương của Đức Huy không ?
- H́nh như em chưa nghe.Hát cho em nghe thử đi ?
- Hi hi…Chỉ sợ tuyết rơi xuống nơi em ở.Thôi th́ lời bài hát ấy như sau :
…….Ở nơi đây,mùa đông tuyết rơi
Buồn hiu hắt t́m về bên này
Anh nhớ em thật nhiều
Giờ em làm ǵ bên đó ?......
(**ĐQH – Đức Huy )
Em làm ǵ bên ấy ? Làm sao anh biết dược ? Cứ làm những điều em muốn. Đi làm, đi chợ, đi shopping, đi dạo và thỉnh thoảng viết cho anh vài chữ hoặc gọi cho anh. Để em vui, để anh vui.Nhưng đùng lười nữa.Hăy đi lễ xin ơn b́nh yên vào ngày chủ nhật và xin Chúa cho em đừng quên anh.
Thế nhé.Vậy đó.
NÓI G̀ VỀ EM VÀ TÔI và…. ?
…Hăy nói về cuộc đời
khi tôi không c̣n nữa…
Khỉ thật ! bài hát buồn,quá buồn ,làm nổi da gà.
Lần đầu tiên nghe,biết là thơ của Du tử Lê ,nghe Việt Dũng hát.Chú ư đến ngay.Lần thứ nh́ nghe người bạn nhạc sĩ hát trong một đêm ở nhà riêng,hắn hát giọng bắc,nhưng chẳng diễn đạt được một cách trọn vẹn đoạn : ‘’ anh là chim bói cá,trên cọc nhọn trăm năm… » »
Lần thứ ba…
Không !.Lần này th́ ḿnh hát,trong những đêm về sáng khi tiệc sắp tàn,khi mà những tiếng ồn ào đă lắng đọng .
…Hăy nói về cuộc đời
Hăy nói về em ,về chúng ta
Về những nỗi sót sa
Khi chúng ḿnh rời xa…
Chẳng có con chim nào t́m cá
Trong tâm hồn mục nước của ta
Chẳng có cọc nhọn nào trong nỗi nhớ
chỉ có tiếng hát anh một nửa đêm bay về em….
Hăy nói về cuộc đời ư ?
Có ǵ đâu mà nói ?
Khi chỉ có vỏn vẹn điều ta yêu nhau…
(đăngsơn.fr/……Nói về chúng ḿnh )
Vậy đó .Chẳng để ai hát bản nhạc riêng của ḿnh.
Khúc thụy Du buồn bă đó như một bài hát riêng của ḿnh trong những đêm văn nghệ,tụ họp bạn bè.Ai cũng nhường với sự dịu dàng,tử tế.Và có khi đang hát,bỗng như thấy mắt ḿnh cay…..
...
NHỮNG NGÀY MƯA..
Mưa cứ như thế này th́ chỉ c̣n cách nằm nhà.
Mưa giăng màu xám đục.Người ta nói tại băo rớt....
Rớt trúng ai ráng chịu....
Tự dưng,hôm nay ,ngồi viết,nghe mưa..thấy buồn buồn...Kỳ lạ quá cho cái buồn buồn không đầu,không đuôi của ḿnh.
Đâu c̣n nhỏ xíu của cái thời mơ mộng.
Đâu c̣n những con đuờng cũ và những góc quán hẹn ḥ với đám bạn để tấn gẫu ,nghe nhạc và nh́n mưa bay bay và thả những ư nghĩ mông lung....
Ngày đó..ngày đó.....
Vậy thôi,viết vài hàng khi nghe mưa.
Vậy thôi,ngồi trong một góc,bật đèn,nhai thử cuốn sách nói về ''Sự Khác Biệt Giữa Đàn Ông và Đàn Bà''.Thấy hay hay....
Sẽ có thêm vài điều để viết.Viết về cái nh́n và sự suy tưởng riêng giữa hai giới phái.....
Chiều mưa.Chào nhé một chiều mưa.
Ừ.Cứ mưa như thế.Khỏi ra đường.
Cứ vậy mà thả ư nghĩ theo từng tiếng mưa......
đăng sơn.fr
(ngườichungthủyvớimưa )
|
|
mainuong1
member
REF: 598240
04/30/2011
|
Cho em cùng ngắm mưa rơi
Để nghe thánh thót đầy vơi giọt mềm...
CHÚC ANH TRAI NGẮM MƯA VUI NHIỀU NHA ANH...!!!
|
|
ndangsonfr
member
REF: 600109
05/15/2011
|
HĂY ĐỂ YÊN NHƯ VẬY ĐI NGHE.
Khi không thể làm ǵ được,nguời ta hay nói với nhau : " Let it be.Hăy để yên như vậy đi nghe "
Để yên như vậy có nghĩa là đừng thay đổi điều ǵ cả.Cứ để đấy rồi hẵn hay.Đến đâu hay đến đó.
Có hai nguời quen nhau,hiểu nhau rồi yêu nhau.H́nh như có người này yêu nhiều hơn người kia.Nguời này muốn tiến tới.Người kia giật ḿnh sợ hăi.Sợ hay e dè ? ( Ai mà biết đuợc ? )
Hăy tạm đặt tên cho cái người này tên là Chàng và cái nguời kia tên là Nàng cho dễ nhớ và dễ gọi.Chàng làm sao cầm đuợc ḷng ḿnh khi thấy Nàng dễ yêu quá. Trước khi thấy Nàng dễ yêu th́ Chàng thấy có nhũng sự dễ thuơng của Nàng. H́nh như ai nói thế mà đúng.Thấy dễ thương mà thương không phải dễ.
Có người nói rằng Thương th́ cũng giống như là Yêu,người khác căi lại : Yêu là yêu mà Thưong là..thương.Hai cái khác nhau.Dù na ná giống nhau khi ghép lại hai chữ ấy thành Thương Yêu hay Yêu Thương th́ cũng chả sao !
Chàng chẳng cần t́m hiểu chi cho rắc rối cái sự đời.Chàng viết thư cho Nàng với lời lẽ mặn nồng âu yếm,chàng nói thẳng với Nàng là Chàng nhớ Nàng ( Chưa nói yêu vội v́ Chàng không muốn làm kinh động Nàng. - Khi bị kinh động th́ Nàng sẽ sống như chú chim nhỏ thấy cái cành cây cong lại tưởng ra là cây tên của người thợ săn th́ hỏng chuyện )
Nàng đọc đi đọc lại những lời âu yếm bằng chữ nghĩa kiểu của Chàng.Thấy ḷng ḿnh có vẻ rung động lắm,nhưng Nàng im lặng v́ tính Nàng rất thận trọng,nàng cần có thời gian để yên ả mà xét lại ḷng ḿnh.Trí nhớ của Nàng rất tốt dể nhớ lại cái thời vừa mới lớn ấy.Cũng từng ấy nhũng cái nắm tay,nhũng lần ḥ hẹn và môi hôn sau những lá thư t́nh ngây ngô....
Bây giờ th́ Nàng muốn biết,muốn hiểu ḷng dạ của Chàng và cũng muốn hiểu rơ ḿnh xem ḿnh có yêu thật hay chưa ? Hay chỉ v́ một chút nhớ nhung sau nhũng lá thư nói nhớ,nói thương của Chàng.
Ngày nhỏ giọt trôi theo ngày.Nàng cảm thấy trống vắng khi xa Chàng,khi không có những chữ viết trên mỗi lá thư của Chàng.H́nh như nỗi quạnh hiu,nỗi trống vắng đă là cái tên không gọi được của nỗi nhớ...
Mỗi sáng,mỗi chiều,mỗi đêm Nàng thấy nhơ nhớ.Lạ kỳ.Lư trí nói với Nàng : HĂY ĐỂ YÊN NHU VẬY ĐI NGHE. Trái tim nói với Nàng : " Cứ để yên như vậy...Nhưng lỡ Chàng không hiểu,không chờ đuợc,Chàng bay đi th́ ...
Nếu Chàng bay đi,nàng sẽ buồn lắm.Buồn hiu,buồn hắt để Nàng sẽ bắt chước một người khi hát và ngồi viết : " Chợt Nhiên nhớ Nắng Sài G̣n ".Ôi ! Nhớ quá .Người ơi !
đăng sơn.fr
|
|
ndangsonfr
member
REF: 600821
05/22/2011
|
TÔI THÍCH ĐƯỢC CÁM ƠN EM
Thựng th́ tôi có một ít th́ giờ vào những buổi chiều để đọc và viết.Buổi sáng th́ tôi bận rộn lắm cho dù tôi đă thức dậy thật sớm.Sớm để một ngày của tôi được dài ra ,v́ giống tất cả mọi người : Một ngày của tôi chỉ có 24 tiếng.Chỉ vừa đủ để sống,ăn ,ngủ và làm việc.
Những buổi sáng của tôi không giống nhau,chỉ trừ những ṿng bánh xe lái đến chỗ làm.Có những buổi sáng tôi thấy vui và những buổi sáng khác tôi thấy buồn rầu.
Vui khi nghĩ đến những niềm vui nào đó trong những ngày qua,khi gặp gỡ một vài người bạn để nghe,để nói những câu đùa giỡn cho nhẹ nhàng cuộc đời.
Buồn khi nghĩ đến những điều có thể làm ḿnh buồn.Khi đọc những bản tin tṛ đánh thầy,cha mẹ đến trường hành hung thầy cô ,khi nghe thấy ông to,bà lớn nói láo trong những bài diễn văn chính trị,khi thấy những tay tài tử ,ca sĩ,siêu sao giỡn mặt với cuộc đời và ái t́nh như là thật...
Không buồn sao được khi thấy càng ngày lũ trẻ ở học đường đánh nhau,đâm chém nhau y hệt trên phim ảnh ? Vừa rồi ở Face book có một con bé nứt mắt mới 16 tuổi hẹn ḥ t́nh ái với một cậu nhỏ 17 tuổi,con nhóc câu thằng bé đến một điểm hẹn để hai thằng nhóc khác phóng ra lột quần áo và hà hiếp hạ nhục thằng " t́nh nhân ảo ".Chúng hỉ hả quay đoạn phim hà hiếp đó để bắn lên face book và You tube như một thành tích đạt chiến công...
Viết đến đoạn này sao tự dưng tôi thấy tôi buồn hơn.Tại sao thế ? Tôi làm được ǵ để ḿnh có thể vui hơn ?
Để có thể vui với ḿnh,tôi có thể kể về em,về tôi ,về chúng ḿnh được không ? Kể về tôi để làm cái ǵ ? Tôi th́ lúc nào cũng thế : Buồn vui tưng tửng,lang thang giữa chợ đời.
Kể về em,có lẽ tôi thấy vui hơn.Mà sẽ kể cái ǵ về em ? Kể về một mùi hương tóc,một nụ cười mà em biết trao bằng môi và cả bằng mắt ?
Ánh mắt em thấy vui và lăng mạn lắm,tôi đă biết rằng đôi mắt em đă có thể làm ngất ngưỡng và đánh đuối biết bao gă con trai ,đàn ông ngây thơ cụ rồi.( Ôi ! Đàn bà và cái thế giới đầy bí mật và quyến rũ của họ ! )
Dù sao đi nữa th́ tôi cũng cảm ơn em.Để tôi có thể viết vài hàng cho em.Một người dưng rất dưng mà đă có lúc làm tôi chao đảo v́ em.
Vài hàng,thế thôi ở một cuối chiều nhạt nắng của tôi.
đăng sơn.fr
...
....cám ơn nhỏ Mai Nuơng đă ghé chơi..
Nđs.
|
|
ndangsonfr
member
REF: 607025
07/22/2011
|
CỔNG TRƯỜNG - Ô MAI - ÁO TRẮNG ,và....
Sáng sớm,vừa mở cửa ra vườn th́ đă thấy mưa.Trời âm u như thiu thỉu vào thu.
Buổi sớm ! Làm cho xong mấy thứ việc có tên và không tuổi,thủng thỉnh ngồi vào bàn giấy.Mở máy,đọc ở dưới mấy bài thơ của chủ đề Mưa th́ thấy có cô bạn viết :
"
Đọc MƯA của anh ....DL nhớ một buổi tối lang thang ...bổng trời đổ mưa,tấp vội vào hiên một quán nhạc có piano (không nhớ tên quán nhưng nhớ đó là góc đường Hiền Vương - Nguyễn Phi Khanh, Dakao Saigon) và tự nhiên cũng có 1 anh chàng tấp vào trú mưa .... những câu chuyện vu vơ khởi đầu và kết thúc khi cơn mưa tạnh.
Có thể gọi là kỷ niệm không ? Khi mà đă hơn 36 năm DL vẫn c̣n nhớ anh chàng ấy tên THẢO cùng với tiếng đàn dương cầm vọng ra rất khẻ,rất du dương .... Có thể không là kỷ niệm với chàng trai nhưng là kỷ niệm của một thời ḿnh đă từng sống trên phố thị quê hương , một chút ngọt ngào của những cơn mưa Saigon ... bất chợt vỗ về , ngưng đọng trong một góc ngăn kéo ....dễ thương ...
Nhắc đến Nguyễn Phi Khanh, lại nhớ đến ô mai Nguyễn Phi Khanh , nhắc đến ô mai lại nhớ đến ô mai Lê Thánh Tôn,anh nds có cười DL hay không khi mà DL nói rằng đến bi chừ DL vẫn c̣n được bạn bè trong đám cựu nữ sinh TV Saigon ở Hoa Thịnh Đốn thỉnh thoảng phải gửi ô mai cam thảo qua cho DL đấy,trong tất cả các thức ăn nhâm nhi DL chỉ mê nhất là ô mai cam thảo ...hihi...
Nhắc đến dễ thương lại nhớ đến DỄ THƯƠNG của Dung Saigon ,Vơ Hà Anh của một thời bạn bè chuyền tay nhau đọc ... "
DL.
Vậy sao ? Bóng thời gian bay hoặc cứ thế mà trôi,chỉ biết một điều là kỷ niệm trộn lẫn vào trí nhớ c̣n ở lại.Ở lại với sân trường đầy hoa phượng vĩ ngày ấy.Nhắc để mà nhớ.Nhớ những cánh vai tṛn của áo trắng và những mái tóc dài tha thướt.
Ngày ấy,từng con đường lốm đốm nắng dẫn đến trường của bầy áo dài lúc nào cũng làm ngơ ngẩn những chàng trai tóc ngắn.Chàng ngước mắt,chàng t́m một h́nh bóng và chàng biết đợi chờ.Nàng lúc nào cũng chậm trễ v́ mải mê đùa nghịch với đám bạn.Họ ríu rít cười bằng miệng và cả bằng mắt,họ chia nhau những nhón tay bốc ô mai để làm môi thêm hồng.
Nàng mặc kệ chàng tóc ngắn đang chầu chực mỏi chân như chó chờ xương ở cổng trường.Nắng cứ việc lốm đốm đùa nghịch trên vai tóc ngắn.
Chàng nhỏ thấy như có những con kiến đang ḅ ở dưới bàn chân ḿnh.Thời gian cũng giống như một điều trừu tượng v́ nguời ta không thể nào sờ mó đụng tay vào thân thể của thời gian,sự đợi chờ nặng nề ấy chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được . Để tránh nỗi lê thê,người ta cũng có thể làm tàm tạm một bài thơ từ nỗi bồn chồn trông ngóng.Chẳng hạn:
dễ thương dấu trong màu ô mai đỏ
ở ngày nào áo trắng đă tan trường
anh theo em, đi theo từng cơn nhớ
hồng giấc mơ để thấy đời dễ thương
dễ ghét ôi ! mỗi lần em hờn giận
tà áo trắng cũng biết buồn trước cổng
em ngày ấy mềm mại trong nắng ấm
để bây giờ nhớ lại vẫn c̣n thương
( DỄ THƯƠNG )
Nhắc đến chữ " dễ thưong " th́ hăy dễ thương cho trót .Dễ thương từ lá thư đầu tiên của ngôn ngữ vụng về khi đă nắn nót gửi cho người sau khi đă kẹp vào quyển sách,lúng túng trao người.Về nhà,hồi hộp thử tưỏng tượng ra đôi mắt chơm chớp của người khi mở thơ ra đọc.Ḍng mực xanh trên giấy trắng đă cứ thế chạy thẳng vào tim người.( Chẳng biết nhịp tim người đập ra sao ? )
Thế là chờ với đợi để lại hồi hộp khi đọc thư.Có lúc người chỉ trả lời vỏn vẹn có mấy câu...Ôi ! Ôi !
Trong thư t́nh học tṛ có lời hẹn.Buổi đi chơi đầu tiên có cái nắm tay mang tên luống cuống,hồi hộp.Cứ tưởng trái tim ḿnh sẽ rơi ra khỏi lồng ngực,ḍng điện vừa ấm vừa dịu ở bàn tay người h́nh như có kư tên của nỗi sung sướng,bồng bềnh khó tả ( Ôi chao ! Ôi ! Thuở ban đầu của những vụng dại.Ôi ! )
Đang viết đến chỗ điện giật ở bàn tay hẹn ḥ th́ bản tin từ radio cắt đứt ḍng nhạc nhẹ đang thong thả như mưa.Bản tin kể chuyện cô nhỏ học tṛ 16 tuổi ,cho cái hẹn ḥ với cậu nhỏ làm quen qua Face book.Cô hẹn cậu ,khi cậu đến th́ bị dám bạn đầu trâu mặt ngựa trấn lột lấy hết quần áo và đập cho một trận sắp đứt thở...
Đài kể thêm là càng ngày lũ học tṛ càng ngổ ngáo,hung hăn.Chúng bày tṛ hành hung người đi đường hoặc thầy cô rồi quay vidéo để tung lên you tube xen kẽ với những tấm h́nh tự khỏa thân khoe của....
Vậy ư ? Thời đại tân tiến của vi tính là thế.C̣n đâu những bức thư tỏ t́nh vụng dại ? C̣n đâu những hẹn ḥ như thời ấy,thời chưa từng có những cái message từ điện thoại kiểu ngắn gọn,kiểu làm hư hại chữ nghĩa ?
Tôi với tay tắt ngúm cái đài phát thanh và tự nghĩ : '' Phải chăng ḿnh đă quá lỗi thời khi c̣n ngồi viết những ḍng chữ như trên ?
Tôi không biết.Không có câu trả lời rơ rệt nhưng tự nhủ thầm : Lần sau khi viết để thả hồn về vài kỷ niệm cũ của ngày áo trắng,tôi sẽ không bật radio nữa.
đăng sơn.fr
|
|
dulan
member
REF: 607033
07/22/2011
|
" Em Trưng Vương với ngôi trường thơ mộng
Nguyễn Bỉnh Khiêm vời vợi những hàng cây
Một sáng thu về trong mắt trên tay
Trong một thoáng cửa ḷng anh chợt mở "
Trích giai phầm Xuân Trưng Vương trước 1975 .
Dulan .
|
|
ndangsonfr
member
REF: 607118
07/23/2011
|
TỰ KHÚC CUỐI TUẦN
Chiều cuối tuần,thứ bẩy - Không Hạt Dẻ - Không có hoa Ngọc Lan và cũng không có mùi hoa jasmin.........
Đó cũng có thể là một cái tựa mà tôi có thể viết để trả lời cho một cô nhỏ đă có ḷng viết thư thăm hỏi tôi.
Cô đă kể về những chuỗi ngày kỷ niệm bên mái trường của ngày xưa.Ngày ấy của cô có đám bạn thích ăn quà vặt,thích đùa vui nghịch phá nhộn nhịp...Cô học tṛ tóc dài đă rất thích nhét hoa thơm vào cặp vở để cả lớp thơm lừng ngây ngất và khiến thầy giáo cũng quên cả chuyện giảng bài .....
Cô vui vẻ kể chuyện và trong đoạn văn của cô,tôi cảm thấy có chút ngậm ngùi tiếc nhớ khi nhắc đến những ḍng chữ chuyền nhau cho quyển lưu bút.
Tôi cũng vậy đó chứ.Tôi đă có những ngày cũ tươi tắn như thế.Tôi cũng đă có những đùa nghịch như người ta hay nói " Nhất quỷ ,nh́ ma,thứ ba học tṛ ".
Học tṛ là tôi chưa thấy quỷ,chưa thấy con ma nào ( chỉ trong trí tưởng tượng để thấy sờ sợ mà thôi ! ) .Học tṛ của ngày ấy chỉ biết ăn gian cóp py bài vở của nhau hoặc có khi ăn gian lén nh́n bài chép ở mỗi lần làm bài kiểm mà thôi.
Học tṛ có lúc ngẩn ngơ nh́n ra ngoài của sổ lớp học và học tṛ mơ mộng.Mơ thấy giờ tan trường,tan lớp để rủ nhau sang trường con gái bên cạnh.Tuổi 16,17 chưa biết yêu đắm đuối ở thời ấy.Tuổi nhỏ chỉ biết rưng rưng nhớ một cái ǵ đó không rơ rệt cho lắm.
H́nh như len lén nhớ một ánh mắt trên một khuôn mặt có môi hồng và có sẵn cả những nụ cười e thẹn.
H́nh như có thể để mà h́nh như vậy thôi. Con đường nhỏ có hàng cây lấm tấm mưa phùn hoặc có những đốm nắng ở một chỗ đứng chờ. H́nh như tuổi ấy là tuổi của những bài thơ mới lớn,bài thơ nhỏ ướp thơm những mộng mơ thầm kín.
Tuổi nhỏ hay bắt chước nhau để ép những bài thơ như thế giữa tập vở hoặc ở một trang sách nào đó.
" Em tan trường về để trời mưa nho nhỏ
Anh dấu bồn chồn trên những gót chân
Em đi ngang mỗi lần anh đứng ngó
Thấy tội t́nh cho lời muốn hỏi thăm "
Vậy đó Áo Dài ơi ! Chưa quen,chưa biết th́ tôi hỏi thăm và giả vờ bịa chuyện để làm quen.Biết đuọc cái tên người cũng là một kỳ công rồi.Áo dài vậy mà có khi khó khăn lắm khi bị hỏi tên,hỏi lớp.Nhiều khi " Áo Dài " cũng cho đại một cái tên của ai đó để khỏi bị quấy rầy.
Vậy đó,áo dài ơi ! Quen được với Áo Dài th́ Tóc Ngắn cũng đă phờ người rồi.
Cũng lắm khi có những Áo Dài nói :
- Làm quen hở ? Không được đâu.Má tui khó lắm !
- Anh chỉ làm quen thôi mà.Có làm ǵ em đâu ?!
- Xí ! Bao nhiêu tuổi mà dám gọi người ta bằng em ?
Dễ mà. Nếu lớn hơn em một vài tuổi th́ xưng là anh em ngọt ĺm lịm.Lơ chẳng may bằng tuổi nhau th́ xưng tên với nhau .Cứ vậy đi cho đơn giản để c̣n có dịp viết thư điệu bộ tỏ t́nh. T́nh ǵ mà tỏ vậy,em ?
.....
Trường lớp,học tṛ,sách vở,mùa thi,phấn trắng bảng đen theo nhau cho kịp những ngày mưa ngày nắng. Rồi nghỉ hè,rồi tựu trường,có khi gặp lại nhau cùng trường,có khi không..Cho đến ngày lớn lên,ngă đường thời gian xa tít chồng chất lên nhau qua những nẽo đời.
...
Chiều nay.Mùa hạ .Trời rưng rức đầy mây giữa những cơn gió xoáy đợi mưa,nhận được mấy ḍng thư nhắc về ngày cũ thời áo trắng giữa những con ngơ nắng mưa ở thành phố cũ.
Ḷng chợt rưng rưng.
đăng sơn.fr
|
Page
1
2
3
4
5
6
7
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|