Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Nhật kư >> Tạp ghi

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1  2  3  4  5  6 Next Page  Xem tat ca - Xem Tung trang  

 da1uhate
 member

 ID 67852
 05/21/2011



Tạp ghi
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien







Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 da1uhate
 member

 REF: 600723
 05/21/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Cuối tuần. Mình nghỉ làm ngày thứ Bảy. Lâu lâu giở thói lười biếng. Mà tháng này mình nghỉ 2 cái thứ Bảy rồi đó chứ.

Việc đầu tiên sau khi thức dậy là làm bài tập môn chuyên ngành. Siêng một cách đáng sợ. Khi có gì đó dở dang mà mình đang hứng thì quyết làm cho xong. Giải tới giải lui. Cuối cùng cũng ra được đáp số đúng. Oh, yeah. Tự khâm phục mình quá đi. Cũng nhờ theo đuổi ngành này mà mình kiên nhẫn hơn với các con số. Nhớ hồi học đại cương, cũng cái thể loại này, mình giải 3 lần ra 3 kết quả khác nhau. Tức sôi máu.

Làm xong bài tập khó, tự nhiên thấy phấn chấn. Thay đồ đi ăn sáng, uống cafe. Cắp theo quyển sách về Nhật Bản. Đi bộ lòng vòng trong xóm. Ngó nghiêng ngửa. Xóm này toàn bọn giàu có. Nhà xây theo quy chuẩn 4 tấm, có sân trước 3m. Toàn nhà mới không. Đang đi lưng tưng thì gặp thằng Nigeria thuê chung nhà. Bốn mắt nhìn nhau trào máu họng. Chả thèm cười. Mình chỉ quen thằng bạn của hắn. Tuy da đen giống nhau nhưng mình biết đứa nào quen, đứa nào hông quen, hêhê. Lần đầu tiên phát hiện thuê chung nhà với Nigeria, mình sợ đến thót tim ra ngoài. Thấy nó đang cất xe ở dưới nhà là mình ba chân bốn cẳng phóng lên lầu thật nhanh. Tra chìa khóa vào ổ mà tay run cầm cập. Chui được vô phòng rồi tim vẫn đập thình thịch. Chả hiểu sợ cái quái gì. Sợ vì da người ta quá đen?

Đi ăn trưa. Ghé quán của rocker. Ngạc nhiên vì cái bảng "cơm mặn". Há há, dụ gì đây. Còn đang băn khoăn, ngó dzô thấy hắn làm điệu bộ lắc lắc tỏ ý không có cơm chay. À, thì cũng đâu quan trọng gì. Hôm nay hông phải ngày chay. Mình cũng hông phải ăn chay "trường kỳ kháng chiến". Mình ghé tiệm hắn vì thứ nhất gần nhà, thứ nhì hông thích ăn thịt, thứ ba "lia thia quen chậu". Gọi 1 cơm 2 món xào và hột vịt kho. Hic, cơm bưng ra rồi thấy hơi hối hận. Chiều nay mình đi thi, ăn hột vịt lỡ bị hột dzịt trong bài thi thì sao? Huhu... Hắn lại mở Trần Thái Hòa để đổi cho cái rầm rầm của rock. Haiz, có cần phải ưu ái tui dữ vậy hông? Dù gì tui cũng vừa ăn vừa đọc báo, đâu có quởn hai cái lỗ nhĩ để nghe Trần Thái Hòa. Haiz, mềnh hông có ý gì nha, tại bạn tự nguyện à, mơi mốt có chiện gì mềnh hem có chịu trách nhịm đâu.

Thi hết môn. Kỳ này hông thể chơi kiểu như lần trước là hổng học gì cả, vênh váo dzô ngồi thi mà vẫn 10 đỉm. Mất 3 tiếng để dợt lại. Công thức nhiều quá. Mà tính ra thì cũng dễ ợt vì cô giáo đã chỉ rõ sẽ ra đề phần nào. Vấn đề của các sĩ tử chỉ còn là học tủ để vô phòng thi mở tủ ra, có sẵn hết trơn. Vậy mà cũng có nhiều đứa không biết tủ nào để mà mở. Chờ mình làm bài xong là ở trên quay xuống ngó, sau lưng khều khều, xéo thì nháy nháy. Cho mấy bạn mớ công thức nè, tự ráp số vô đi. Mình chuồn sớm đây. Hêhê.

Nếu hôm nay có việc gì đó làm mình áy náy trong lòng thì chỉ vì chưa đi đổi sách. Trời nắng nên mình làm biếng. Trưa mai sẽ tranh thủ giờ nghỉ trưa để đi đổi. Mình đang cần sách mới. Ngắm nghía vài cái tựa, không biết bên thư viện có không nữa. Hôm kia, tự nhiên siêng siêng đọc một lèo hết quyển 'Tôi tự học' của TG Nguyễn Duy Cần. Đúng là sách quý. Đọc đi đọc lại vẫn thấy nhiều điều mới mẻ. Mỗi lần đi nhà sách mà bắt gặp quyển nào của NDC là mình chộp ngay, hổng cần phải suy tư chọn lựa gì hết. Kết cụ ấy từ dạo 'Cái dũng của thánh nhân'.

Nếu mà ai đó muốn xen vào những quyển sách của mình thì mình sẽ rất khó chịu. Người ta có kệ sách hay tủ sách thì không có nghĩa rằng người ta phải đọc thường xuyên những quyển sách trên kệ (tủ) đó. Khi đối diện với sách, có nghĩa rằng ta đang đối diện với tâm tư của tác giả. Mỗi quyển sách cũng như một người bạn vậy. Mà đã là bạn thì phải được tôn trọng. Bạn nằm ở đó, có khi nhiều tháng hay nhiều năm trời ta quên bẵng là bạn đang tồn tại bên cạnh ta. Nhưng, khi ta gặp một điều gì đó gút mắc, hoặc giả dụ ta đang cần tra cứu thông tin, hay là ta cần phiêu lưu vào một thế giới khác để cho qua thời gian rảnh rỗi. Thì, những người bạn này giúp ta thỏa mãn. Chưa kể rằng, kiến thức của ta sẽ ngày càng rộng hơn, bao quát được nhiều vấn đề hơn.

Nhắc đến sách, mình nhớ một kỷ niệm với Rick. Mỗi lần hẹn gặp mà Rick đến trễ, mình thường chui tọt vào nhà sách. Khi Rick tìm được mình với quyển sách trên tay thì lúc nào Rick cũng cười: "You want it?". Mình gật đầu. "Want more?" Mình cũng gật đầu nốt. Hehe... Thích nhất là những lúc như vậy. Tha hồ muốn mua bao nhiêu thì mua. Tính ra thì mình cũng rất đỗi "đàn bà" đó chứ. No money = no tea, no girl, no talk. Câu này mới học hồi sáng. Ngẫm nghĩ lại thấy quá xá triết lý thực tế. Thằng sếp mình có câu cũng rất chí lý (mà chắc chỉ cho riêng hắn): "no money, no honey".



 

 da1uhate
 member

 REF: 600877
 05/22/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Nóng. Trời nóng. Người cũng nóng.

Vừa bị bóng đè xong. Bực cả ḿnh. Có một thứ ǵ đó không rơ h́nh hài. Nó chạm vào người ḿnh. Nó c̣n phát ra thứ tiếng kỳ quặc chưa nghe bao giờ. Ḿnh nhớ lại chuyện nhỏ bạn kể. Hic. Nhỏ đọc chú đuổi bọn này đi. Mà ḿnh th́ không biết chú để đọc. Niệm Phật. Má ơi, chẳng ăn thua. Cái thứ không h́nh hài này càng quậy dữ dội hơn. Ḿnh điên máu, vùng vẫy loạn xạ. Vậy mà lại thoát. Tức ḿnh, vớ cái điện thoại trên đầu nằm nhắn tin cho nhỏ bạn. Chả nghe hồi âm ǵ ráo. Hồi tưởng đôi chút. H́nh như gần 1 tuần nay không thấy nhỏ đó online. Chắc lại tung tẩy đi đâu dồi. Bật máy tính lên, nhắn cho nhỏ vài câu. Search thông tin về bóng đè trên net. Khoa học giải thích bla bla, nhưng ḿnh lại nghĩ theo một hướng khác. Vụ này ḿnh phải giải quyết cho tới cùng. Không thể sống chung với bọn không rơ h́nh hài này được. Phải có câu chú ǵ đó để trị chúng. Nếu có đủ thời gian để theo 1 khóa cảm xạ học, chắc chắn ḿnh sẽ tham gia. Hừ hừ! Rồi bọn bây sẽ biết tay bổn cô nương này. Hăy đợi đấy!

Chuẩn bị đi gặp rocker. Người ta vẫn phải ăn ǵ đó cho dù có bị bóng đè hay không.

11 giờ sáng thứ Hai. Nóng.


 

 da1uhate
 member

 REF: 601048
 05/24/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Tuần này ḿnh bận rộn. Ít ra là bận hơn tuần rồi và tuần trước nữa. Có hứng làm việc và học tập rơ rệt. Háhá. Đang ngồi viết kịch bản điều lệnh đội ngũ. Làm tiểu đội trưởng chỉ được cái rước thêm trách nhiệm vào ḿnh. Thầy bảo 2/3 số điểm của tiểu đội phụ thuộc vào tiểu đội trưởng. Rành rành nguy cơ bị ăn đ̣n tập thể. Thứ Năm kiểm tra môn chuyên ngành, lại phải cơng chức trưởng nhóm. Đứng mũi chịu sào cho tất cả bài giải và đáp số. Haiz, sao ḿnh ngán mấy vụ "trưởng trưởng" này ghê. Điểm cao th́ cả làng vui vẻ, điểm thấp lại bàn ra tán vào. Mệt. Ḿnh chỉ thích làm "phu nhân" của trưởng mà chưa thấy anh trưởng nào nhan sắc cỡ Tommy Ngô và thông minh như Ngô Bảo Châu. Huhu, bùn quớ!

Chắc hông có ai ngồi rửa chén mà nhớ Mẹ của người í (cũ) như ḿnh. Muốn gọi điện thoại nói chuyện với Mẹ người ta nhưng lại dụ dự. Gọi rồi th́ nói ǵ bi giờ? "Con không đủ khả năng để yêu con trai cô?" Chắc là vậy quá. Nghe củ chuối ǵ đâu. Nghĩ vậy thôi chứ hông bao giờ làm dù ḿnh có nhớ lắm lắm ô cửa sổ nhà người ta. Cái ô cửa sổ mở ra một khoảng mênh mông đồi nương, mênh mông cỏ cây, mênh mông không khí thoảng mùi bùn đất. Dĩ văng ơi, ta xin chào (vĩnh biệt) mi.

Tới giờ đi gặp anh iu Haruki rồi. "Cuộc săn cừu hoang". Hàhà. Gây cấn, hấp dẫn từng con chữ.



 

 da1uhate
 member

 REF: 601227
 05/26/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Mưa. Chẳng biết mưa từ lúc nào. Nhưng chắc là phải sau nửa đêm. Sáng ḿnh dầm gần hết cơn mưa. Cả Saigon sũng nước. Cơ man nào là áo mưa đủ màu sắc túa ra đường. Người Saigon có thích mưa không nhỉ? Có lẽ 6 tháng mưa đă là quá nhiều.

Ḿnh vẫn đang đọc Haruki. Mới được một nửa. Thích quá là thích lối viết truyện này. Thích cách miêu tả cảnh vật, con người. Thích kiểu tự sự của nhân vật ‘tôi’. Thích lời các nhân vật đối thoại với nhau. Tất cả đều thể hiện sự thông minh sắc sảo ở đỉnh cao. Không phải nhà văn nào cũng làm những được.

Bao nhiêu lần nghe “Take my breath away” là bấy nhiêu lần huưt sáo theo. Muốn để bài này làm nhạc chờ điện thoại mà t́m hoài hỏng ra version ưng ư. Tự an ủi, hai cũng đă là số nhiều cho nhạc chờ.


 

 da1uhate
 member

 REF: 601584
 05/27/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Của để dành:

Ghi chép về "Cuộc săn cừu hoang"
26/05/2011 10:06:56 SA (sachhay.com.vn)

Vài ghi chép trong lúc đọc vội Cuộc săn cừu hoang của Haruki Murakami giữa những tiếng tranh luận ồn ă của mấy đứa cùng pḥng, tiếng biên tập viên thời sự đọc bản tin phát ra từ tivi, tiếng quạt máy chạy vù vù vù khiến cho đầu óc không tài nào tập trung được.



1/ Trong cuốn tiểu thuyết này, Haruki Murakami không chỉ đề cập đến cứu mà c̣n có cả mèo, chuột, rắn, voi, rùa, hươu cao cổ, gấu trúc, dê, chó, chim (bồ câu, gơ kiến), ngựa, cá (cá trích, cá hồi, cá heo, cá ngừ, cá voi), tôm, ḅ, ma mút, sói, ruồi, muỗi, nai, châu chấu, bọ cánh cứng, nhậy, quạ, và lẽ đương nhiên, là có con người. Nhân vật chính là một gă không có bất kỳ ai để chuyện tṛ ngay giữa một thành phố mà có hàng triệu người đang đi trên phố, sống trong một căn hộ không sinh khí và thậm chí tên của anh ta cũng không được tác giả đề cập tới. Tôi tạm gọi là Người-không-tên. Người-không-tên có một cuộc sống khá buồn tẻ trong ṿng gần ba mươi năm đầu của cuộc đời nhưng cũng kịp trải qua một vài sự việc kỳ lạ, cho đến ngày anh ta nhận được một lời đề nghị, hay nói đúng hơn là hăm dọa, về việc t́m kiếm một con cừu, một con cừu có màu hạt dẻ với h́nh ngôi sao trên lưng. May mắn cho Người-không-tên là ở Nhật Bản chỉ có khoảng năm ngàn con cừu thay cho dự tính ban đầu là hàng trăm ngàn con, ngoài ra th́ chẳng có bất kỳ một manh mối nào ngoại trừ bức ảnh được gửi từ một người bạn mà anh ta đă không gặp trong ṿng năm năm nay. Và như thế, Người-không-tên cùng cô bạn gái có đôi tai đẹp khác thường lên đường đi t́m con cừu. Cuộc săn cừu hoang bắt đầu.

2/ Thứ nhất, theo lời Haruki Murakami viết trong cuốn tự truyện 'Tôi nói ǵ khi tôi nói về chạy bộ' th́ 'Cuộc săn cừu hoang' là cuốn sách đánh dấu mốc khi ông quyết định từ bỏ việc tiếp tục viết kiểu tiểu thuyết theo bản năng như 'Nghe gió hát và Pinball' và quyết định trở thành nhà văn chuyên nghiệp, một tiểu thuyết gia. Theo đó, 'Cuộc săn cừu hoang' có thể được coi là cuốn định h́nh phong cách Haruki Murakami sau này, thêm nữa, nó là cuốn thứ ba trong 'Trilogy of the Rat'. Tuy nhiên, tôi không muốn so sánh cuốn này với bất kỳ cuốn nào đă đọc trước đó. Thứ hai, về bốn ông Raymonds (Chandler, Carver, Massey, Queneau) mà Frederick Barthelme đă đề cập đến khi đọc 'Cuộc săn cừu hoang', tôi duy chỉ quen biết mỗi một ông và cũng loáng thoáng nh́n thấy ông ấy khi đọc tác phẩm này, song cũng không có ư định dùng thử bất kỳ phép so sánh nào. Tôi đọc 'Cuộc săn cừu hoang' với ư nghĩ rằng nó là cuốn 'Cuộc săn cừu hoang'.

3/ B́a ấn bản tiếng Việt do Đỗ Hữu Chí thiết kế rất đẹp, đẹp hơn so với b́a các ấn bản khác trên thế giới v́ phần nào truyền tải được ư đồ của tác giả: con cừu có ngôi sao được đặt ở hồng tâm là cách thể hiện khá rơ ràng về một cuộc săn cừu, cách phối màu vàng cũng rất bắt mắt. Nhưng điều mà Haruki Murakami hơn một lần nhắc đến trong tác phẩm này chính là trung tâm, như cái phần trống không ở giữa chiếc bánh ṿng, hay như cái ṿng xoáy lớn lao của số phận ở trên cái tai mà sẵn sàng hút chính ta vào trong. Bạn có hiểu điều tôi đang nói?

4/ Đọc cuốn tiểu thuyết này của Haruki Murakami giống như lắng nghe một đĩa nhạc được biên tập cẩn thận và kỹ lưỡng, có khúc dạo đầu, có phần kết, và mỗi phần c̣n lại trong cuốn sách là một liên khúc bao gồm những đoản khúc khi được tấu lên một cách ngẫu hứng, khi lại gắn kết với nhau một cách chặt chẽ khiến người nghe không tài nào dứt ra được. Cá nhân tôi cho rằng đó là những bản nhạc jazz sâu lắng và đẹp buồn. Chẳng v́ lư do ǵ cả, chỉ là mỗi khi đọc các tác phẩm của Haruki Murakami, tôi đều liên tưởng đến nhạc jazz. Không phải là thứ nhạc pop đương đại, cũng không phải là nhạc rock cổ điển. Nhất định phải là nhạc jazz.

5/ Không biết v́ lư do ǵ (v́ khả năng đoán ṃ của độc giả, v́ độc giả đă đọc khá nhiều tiểu thuyết của tác giả, hay v́ cuốn tiểu thuyết được tác giả viết cách đây ba chục năm,…) mà các t́nh tiết trong câu truyện không khó để đoán được. Cuộc săn cừu diễn ra có vẻ khá suôn sẻ như một kịch bản đă được dựng sẵn mà không gặp phải nhiều khó khăn. Tuy nhiên, với những ai chưa từng đọc qua Haruki Murakami, nếu như chọn cuốn sách này làm xuất phát điểm th́ tôi nghĩ rằng họ vẫn sẽ dành trọn t́nh cảm của ḿnh cho tiểu thuyết gia tài năng này.

6/ Bạn tôi nhận xét tiểu thuyết của Haruki Murakami đọc rất khó hiểu. Tôi không biết nên xem đây là một lời khen hay là chê nữa. Tuy nhiên, cảm giác khi đọc tiểu thuyết của Haruki Murakami giống như tham gia vào một tṛ chơi rất phổ biến ở nước ngoài. Bạn ngồi vào vị trí của ḿnh trên tàu tốc hành, hạ đai an toàn xuống. Con tàu chuyển động chầm chậm đưa bạn vào một nơi mà có tên gọi là vùng đất tử thần (hay là nhiều cái tên khác) rồi dần dần tăng tốc đến chóng mặt. Bạn nhắm mắt và cho đến khi chuyến tàu kết thúc vẫn không biết rằng người ta đă dùng cả thảy bao nhiêu tṛ để hù dọa bạn. Nhưng điều quan trọng là bạn đă sợ, rất sợ. Và cảm giác đó thật là tuyệt, đúng không? C̣n nếu như bạn muốn biết rơ có bao nhiêu ma quỷ ở trong đó, đơn giản thôi, hăy mua thêm một vé nữa và tiếp tục trở lại chuyến hành tŕnh đầy những hoang đường.

Sơn Phước


 

 da1uhate
 member

 REF: 601600
 05/28/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Ngáp. Chẳng có buổi chiều thứ bảy nào ḿnh không thấy buồn ngủ. Dường như năo đă được lập tŕnh sẵn để cứ đến thời điểm này sẽ có một cơn buồn ngủ lần lần ṃ tới.

Một người bận rộn với thời khóa biểu kín những việc cần phải làm th́ bỗng dưng có một lư do khách quan nào đó, một việc trong lịch tŕnh đă định sẵn bị hủy. Cảm giác thật sung sướng, tha hồ lấp đầy cái chỗ trống kia bằng những việc linh tinh không tên.

Ngủ. H́nh như được 20 phút. Nhiêu đó cũng là quá đủ. Tranh thủ làm cho xong cái điều lệnh đội ngũ. Nghĩ đến ngày mai. Sẽ được phơi nắng hoặc dầm mưa cả ngày. Mới có 1 ngày chủ nhật thôi mà da ḿnh rám đi thấy rơ. Mong cho qua hết cái hạn này nhanh nhanh.

Đi lang thang t́m sách hay. Hay ở đây là nội dung phù hợp với ḿnh. Có thể với người khác th́ sẽ không hay. Nhỏ em ḿnh muốn đọc "Cuộc săn cừu hoang". Vậy là tuần này ḿnh không đi đổi sách ở thư viện. Phải t́m ra nguồn sách khác để đọc. Suy nghĩ đến kệ sách của 2 người bạn quen gần nhà. Sách kinh tế hay sách Kim Dung? Ḿnh đang muốn đọc 'Chiếc Lexus và cây ô liu' lẫn 'Ỷ Thiên Đồ Long Kư'. Trong 2 tất phải chọn 1.

Lại mưa. Cơn mưa đúng nghĩa mưa Saigon. Ḿnh thích ngắm những cơn mưa này từ trên cao. Giọt mưa rơi dài trước khi chạm đất. Bụi mưa bạt từng mảng theo cơn gió giật. Cây cối nghiêng ngả. Ánh đèn xe tải nổi bật trong làn mưa trắng xóa. Cả một vùng thành phố mờ đục. Nhớ lại hồi nhỏ. Mỗi lần trời mưa to, ba đóng hết cửa lớn th́ ḿnh sẽ chạy ra pḥng khách, mở tung cửa sổ để nh́n mưa. Cảm giác để cơn gió mang theo hơi nước mưa phả vào mặt thật thích.

Chat chit:
- "mây đen kịt, xắp mưa zồi"
- "mưa rồi chứ sắp jề"
- "chưa, bên này đang kéo cơn"
- "tối trời tối đất đây nà"
- "̣, thik, nằm nhà ngũ, hé hé. 1-6 có đi choy hok"
- "đi mần pà ơi"
- "ủa, 1-6 wốk tế thíu nhi mà"
- "tui đâu có nhi nữa pà, già thấy pà nội dồi"
- "̣ ha, 1-6 tui đi sở thú nè"
- "đi sở thú chi dạ? vô hít mùi nước tè của khỉ hả?"
- "hí hí, ai bít, có ngừ dắt đi th́ đi thoy"
- "mưa chưa pà?"
- "mưa g̣i, đen thui mà mưa như mèo đái. Chán. Được cái gió hơi nước lạnh run, hế hế"


 

 da1uhate
 member

 REF: 602039
 05/31/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Tức tưởi.
Có ǵ đó vỡ ̣a.
Muốn khóc mà phải nén lại.
Thấy chông chênh.
Ước ǵ có thể tung hê tất cả.



 

 da1uhate
 member

 REF: 602285
 06/02/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Ngồi nghe TTH hát "xin lời cuối không dối gian trong mắt em" thấy vẩn vơ chút ǵ đó không rơ. "Dối gian trong mắt em". Đă bao giờ ḿnh hiện dối gian trong mắt? Chắc là khoảng một hoặc hai lần.

Quyết định nghỉ việc. Ḿnh sắp gia nhập hàng ngũ đội quân thất nghiệp. Muốn bỏ đi đâu thật xa, thật lạ. Cái guồng quay cuộc sống nó làm người ta cứ phải chạy, chạy măi. Đă nhiều lúc ḿnh muốn dừng lại. Dừng đồng nghĩa với việc đặt dấu chấm hết cho tất cả.

Lần cuối cùng ḿnh uống rượu là khi nào? 22 tháng trước. Ḿnh chưa từng hút thuốc. Nếu có dịp ḿnh sẽ thử hút. Ḿnh thích mùi khói thuốc 3 số loại của Anh sản xuất. Đặc biệt thích mùi này khi nó trộn với mùi cafe pha phin ở Tùng. Ḿnh chưa có ư muốn gặp lại Tùng. Ḿnh chán thành phố có Tùng.

Tuần này ḿnh đọc 'Người t́nh Sputnik'. Trong sự ham muốn của ḿnh lúc này chỉ có mỗi tên Haruki.


 

 da1uhate
 member

 REF: 602381
 06/03/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Việc đầu tiên sau khi trở về nhà là gọi cho Má. Nhiều lúc mình quên mất rằng mình có 1 người mẹ. Con một thì ít khi biết nghĩ đến người khác. Thói quen này đã ăn sâu vào não, vào tính cách, vào sinh hoạt. Khó lòng mà thay đổi được.

Đi tìm định nghĩa về tương tác. "Tương tác là sự tác động qua lại giữa các vật", tự điển giải thích vậy. Mình muốn một định nghĩa cụ thể hơn, chuyên môn hơn.

Mình thấy thích nụ cười của NV Nguyễn Nhật Ánh. Nụ cười để lộ chiếc răng khểnh. Không thể chối cãi rằng mình bị hấp dẫn bởi răng khểnh. Nó làm người đàn ông nhìn hiền lành hơn, dễ thương hơn. Người ta thường bảo "đàn ông háo sắc" nhưng mình nghĩ phụ nữ cũng háo sắc. Có khi còn hơn đàn ông nữa kìa. Vì ngoài việc nhìn ngắm những người phụ nữ đẹp ra, họ còn thích nhìn ngắm những người đàn ông hấp dẫn.



 

 da1uhate
 member

 REF: 602463
 06/04/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Đi Vietculture. Gọi tứ tung rủ rê mà ai cũng từ chối. Thật ra đi một mình đối với mình không thành vấn đề nhưng cứ rủ để sau này họ khỏi bảo là "đi mà hỏng rủ".

Có người hay nắm tay mình khi cả hai cùng đi bộ. Mình đã nghĩ đó là do thói quen của người ta. Nhưng đọc xong 'người tình Spunik' mình thấy có chút gì đó phải suy nghĩ. Cũng cần nên để ý những câu như 'chị mà là bạn gái em thì bảo đảm chị sẽ mập lên vì bị ép ăn hoài'. Nếu người thứ ba nghe được câu nói này họ sẽ nghĩ gì?

Trời chiều. Ngồi ở một vỉa hè trong khu Phú Thọ nhẩn nha với mấy món Huế. Bỗng thấy mình bị thôi thúc để đi tìm một ly nước mía đến kỳ lạ. Nhớ hoài những vần thơ của thi sĩ Nguyên Sa:

"Mùa xuân buồn lắm em ơi
Anh vẫn đạp xe từ Saigon lên trường đua Phú Thọ
Đạp xe qua nhà em
Nh́n vào ngưỡng cửa
Nhà số 20
Anh nhớ má em hồng…

Anh nhớ nhà em có cửa sơn xanh
Có một hàng rào, có thầy ,có mẹ…
Có ngựa chạy trong trường đua, người đi ngoài phố
Nên anh đạp xe đi
Rồi đạp xe về
Mà chẳng có đôi ta…

Mùa xuân buồn lắm em ơi
Mỗi lần đạp xe về anh vẫn nghe ḷng bỡ ngỡ
Chiếc xe c̣n nguyên màu sơn xanh
Nhưng tâm hồn đă ngả sang màu sắt gỉ
Bời v́ từ Saigon lên tận trường đua Phú Thọ
Hết cả tiền uống một ly nước mía
Mà cũng không gặp em
Nên khát đắng linh hồn"...


Cố công chạy lòng vòng nhưng chẳng có xe nước mía nào. Vì sao lại cần một ly nước mía đến vậy? Vì mình muốn bù chỗ khuyết vật chất của thi sĩ. Trong túi mình có đủ tiền để uống một ly nước mía. Thậm chí một trăm ly nước mía. Nhưng giờ đây, dù có nhiều tiền nhưng mình lại bất lực vì những xe nước mía đã biến mất quanh trường đua Phú Thọ. Thay vào đó là những xe nước giải khát khác với các nhãn hàng thời thượng có gaz lẫn không gaz. Cái gọi là công nghiệp hóa đã làm tiêu tan tham vọng một trăm ly nước mía của mình.

Người ta bảo mình ủy mị. Mình không cãi. Nói đúng mà. Mình đã từng ngồi suy ngẫm về cái tôi. Những tính cách, những sở thích, những thói quen, những thói xấu là ở đâu mà có? Mình đã tự trả lời được câu hỏi này rất lâu rồi. Người khác (có thể là một người lạ hoắc tự nhiên biến thành thân thiết) nghĩ rằng mình phải như thế này, như thế kia, như thế nọ để giống với họ và những người khác. Đối với mình, điều này là hoàn toàn không thể. Mình đâu có hoàn cảnh sinh ra, lớn lên và được giáo dục giống như họ. Mình khác biệt đó là điều tất nhiên. Con người ta chỉ có thể học cách để hòa hợp chứ không thể học cách để rập khuôn theo những người khác.

Mình đọc được khoảng 30 trang quyển 'tôi nói gì khi nói về chạy bộ'. Quyển này khác hoàn toàn với những quyển tiểu thuyết mà tác giả đã viết. Chẳng hiểu sao khi đọc nó mình lại liên tưởng về phố núi và cái bờ hồ dài 5km. Cả thành phố nhấp nhô chỉ có mỗi bờ hồ là tương đối bằng phẳng. Mình chưa bao giờ đi bộ hết chiều dài bờ hồ. Họa hoằn là một đôi lần đi được một nửa từ chợ ra vườn hoa hoặc từ vườn hoa ra chợ. Vây mà mình lại đang nghĩ nếu mỗi sáng thức dậy chạy 1 vòng quanh hồ thì chắc sẽ hay ho lắm. Sẽ hay ho chẳng kém gì anh chàng mơ mộng nào đó bỏ Saigon lên phố núi định cư chỉ vì muốn được ngồi đọc sách bên bờ hồ mỗi ngày. Hì, mình là người mơ mộng mà khi gặp anh chàng này thấy còn kém xa.


 

 da1uhate
 member

 REF: 602526
 06/05/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Sáng. Ngủ dậy trễ. Chạy vắt gị. Phóng xe như bay. Hên là sáng chủ Nhật nên đường phố c̣n vắng vẻ. Suưt tông anh kia ở khúc quẹo Miền Đồng Thảo. May cả hai đều thắng kịp. Để ư thời gian gần đây, ḿnh có vẻ may mắn trong chuyện xe cộ trên đường. Bao nhiêu lần chạy tưởng cọ quẹt người ta nhưng đều né được. Có lần trời mưa, đang chạy nghe rầm rầm phía sau. Ngoái lại nh́n thấy 4 - 5 chiếc ngă lăn kềnh. Mấy người chạy trước ḿnh cũng lạng quạng tay lái mà ḿnh th́ chẳng thấy ǵ. Có khi cũng do ḿnh đi chậm. Nhớ lại những điều không may hồi năm ngoái. Ḿnh thấy tất cả đều có liên quan đến một vấn đề duy nhất. Từ ngày nghiệm ra điều này, ḿnh cố sống khác đi. Ḿnh nghĩ, trong cuộc sống này, có rất nhiều điều trùng hợp ngẫu nhiên mà ta không giải thích được.

Đọc xong 'người t́nh Spunik', ḿnh rút ra được một điều rằng nếu cuộc sống thiếu tương tác với xung quanh th́ người ta dễ bị đẩy vào ngơ cụt. Ḿnh biết cái ngơ cụt này. Nó khiến con người mang nhiều suy nghĩ tiêu cực, thâm chí bị ư nghĩ về cái chết đeo bám.

Một anh chàng nào đó băn khoăn về t́nh yêu thời hiện đại. Bài được đăng trên báo tuoitre hôm nay. Ḿnh không biết có bao nhiêu người trẻ sẽ băn khoăn như anh ta? T́nh yêu thời hiện đại: có tiền th́ sợ t́nh yêu không chân thật mà không tiền lại chẳng ai thèm yêu. Thế th́ làm thế nào để có t́nh yêu? Phải chăng ngày nay người ta yêu bản thân ḿnh nhiều hơn? Có phải người yêu chỉ là một công cụ để tô vẽ lên bức tranh cuộc sống của họ thêm đầy đủ? Xét theo những ǵ ḿnh góp nhặt được, cảm giác yêu một người nào đó là do người ta tự tạo ra trong năo, trong những rung động cảm xúc của họ mà thôi. Yêu hay không yêu là do bản thân mỗi người tự quyết định (nhưng thường th́ ít ai biết ḿnh nên quyết định thế nào). Nếu người ta thấy thích ai đó ở một điểm nào đó th́ là do những điểm ấy trùng với h́nh mẫu họ đă xây dựng sẵn trong trí tưởng tượng. Ḿnh sợ nhất gặp phải t́nh huống này. Sợ thấy một người xa lạ bỗng trở nên thân quen v́ người ta có những điểm trùng như vậy.


 

 da1uhate
 member

 REF: 602946
 06/09/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Hôm nay ḿnh đi đổi sách. Ḿnh hong đọc sách truyện nữa. Từ sau khi đọc 'tôi nói ǵ khi nói về chạy bộ' xong th́ hết hứng với tiểu thuyết. Cũng chẳng hiểu tại sao. Có phải do người ḿnh thần tượng sống quá nguyên tắc, không hề giống nếp sống của những nhân vật 'tôi' trong truyện? Kể ra th́ đọc một quyển sách và làm sao để thoát khỏi sách cũng là 1 vấn đề phải nghĩ.

Hôm kia t́nh cờ gặp một người quen cùng quê. Không là bạn nhưng biết nhau từ nhỏ đến lớn. Người ấy bằng tuổi ḿnh. Đă lập gia đ́nh và có 2 nhóc. Nhóc lớn học lớp 3, nhóc nhỏ vừa vào mẫu giáo. Nghe người ấy kể về cuộc sống, về gia đ́nh, ḿnh thấy người ấy sống y như câu nói của người đàn bà Trung Hoa trong 'Sống đẹp' (Lâm Ngữ Đường): 'Cha mẹ sinh ra ḿnh, th́ ḿnh lại sinh ra con. C̣n việc ǵ khác để làm nữa?' H́nh như khi con người ta suy nghĩ cuộc sống đơn giản th́ ắt nó sẽ đơn giản?

Nếu ai đó nghe ḿnh nói ḿnh thích bé gái th́ người ta sẽ bảo rằng 'nhỏ lùn bày đặt bắt chước anh'. Ḿnh vẫn thường nói thích bé trai hơn. Ừ, chắc là bắt chước thiệt rồi. Chẳng hiểu sao nh́n đứa cháu gái của nhỏ bạn thấy thích kỳ lạ. Thích vẻ bẽn lẽn, ngại ngùng của bé khi cô Hai bé bảo 'chào cô đi con'. Thích cặp mắt đen lay láy đó. Lần đầu tiên ḿnh nhận ra rằng bé gái cũng đáng yêu chẳng kém ǵ những bé trai nghịch ngợm (như quỷ sứ). Bao giờ ḿnh sẽ có 1 bé của riêng ḿnh để ôm vào ḷng nựng nịu nhỉ? Sẽ không sớm hơn 5 năm nữa. Kế hoạch của ḿnh dài hơi quá. C̣n biết bao nhiêu thứ để học, để trải nghiệm trước khi dốc toàn tâm toàn sức cho những em bé đáng yêu.


 

 da1uhate
 member

 REF: 604570
 06/22/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

"em, sao em trốn học hoài dị?" "kệ em" "sao em hung hăng quá dị?" "em bắt chước người Saigon" "người Saigon nào dị?" "người Saigon nói chung"...

Người Saigon nói chung, người Saigon 'general'. Vài người còn gọi người Saigon là Saigonese hay Saigonaise. Không hiểu tự bao giờ mà mình thích cái tếu táo của người Saigon. Có lẽ đôi khi mình chủ quan trong suy nghĩ chăng? Sống ở Saigon lâu quá rồi mà. Người Saigon hay hát nhạc chế, mình cũng thích lảm nhảm nhạc chế mặc cho Má mình (dân Saigon chính hiệu con nai vàng) bảo rằng: 'cái thứ nhảm nhí'. Mình thích giỡn cho dzui, còn Má mình... nói sao ta, có vẻ là người không muốn đùa. Dù gì thì mình vẫn cứ thích nhạc chế. Sáng nay, một người Saigon hát theo điệu nhạc của bản "Speak Softly Love" (phim The Godfather):

"tình như củ khoai
mình bẻ làm hai
ai ngờ khoai sùng"


Mình để câu này lên status. Một người Saigon khác lên tiếng:

"tình như trái banh
mình đá vòng quanh
ai ngờ banh xì"


Còn mình sẽ là:

"tình như gối ôm
mình ước thiệt thơm
ai ngờ hôi rình"


Hồi nãy đi ăn cháo lòng, 3 đứa hết 51 ngàn. Mình trả nợ tiền bánh mì chả cá cho bé kia hết 8 ngàn. Còn dư 1 ngàn lẻ, mình mua 2 nụ hôn.

:-*:-*

Đi tắm. Vừa tắm vừa nghe "Speak Softly Love"

'speak softly love
and hold me warm
against your heart"



 

 da1uhate
 member

 REF: 604819
 06/24/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Ḿnh chat bằng công cụ mới. Mấy cái icon chẳng hiện ǵ cả. Toàn chữ là chữ. Nh́n chán luôn.

Kể với con em về vụ thằng nhóc không có tay. Nó mắng ḿnh là buồn vớ vẩn. Ờ, sao mà vớ vẩn thế. Thằng nhóc không có tay mà biết sống lạc quan th́ mừng cho nó chứ sao lại thấy buồn hơn?

Hôm nay hẹn qua nhà tỷ chơi. Mục đích “thâm hiểm” của ḿnh là qua rinh mấy quyển bàn luận về truyện Kim Dung. Chứ tỷ ḿnh th́ cà phê cà pháo chỗ nào mà chả được.

Định đi cắt tóc. Ḿnh bị nghiện cắt tóc. Tỷ ḿnh bảo “cái con này tối ngày đi cúng tiền cho mấy con thợ cắt tóc”. Ḿnh có cắt nhiều lắm đâu. Mỗi tháng 1, 2 lần ǵ đó.

Sáng nay tự nhiên ngẫm nghĩ về những bài thơ ḿnh đă làm. Không hiểu bằng cách nào ḿnh “nặn” được mấy bài đó nữa. Giờ mà bảo làm một bài như vậy th́ chỉ có nước xin hàng. Chữ nghĩa nó bỏ rơi ḿnh rồi.

Hát ḥ tí.

Em lo ǵ trời gió
Em lo ǵ trời mưa
Em lo ǵ mùa hè
Em tiếc ǵ mùa thu




 

 da1uhate
 member

 REF: 604980
 06/26/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Vậy là môn học "Giáo dục quốc phòng" cũng chính thức kết thúc vào chiều hôm nay. Nhờ học môn này mà mình có dịp nói chuyện và nhớ tên nhiều bạn trong lớp. Ơn trời là chẳng còn môn nào phải đi học ngoài trời và lê la các ngày Chủ Nhật. Mình cần ngày Chủ Nhật để giải quyết các công việc riêng tư.

Bị mắc mưa khi đi thư viện. Saigon hay có những cơn mưa rào đáng ghét. Ào ào đó rồi ửng nắng đó. Đỏng đảnh quá. Đỏng đảnh như dáng đi của hai cô bé vẫn thường ăn cơm trưa chung với mình. Mình vừa mới lên kế hoạch ngưng mượn sách thư viện để giải quyết mớ sách mượn từ bạn bè. Dự tính là thế nhưng vẫn chẳng thể cưỡng nỗi sự cám dỗ của những quyển sách tại thư viện. Giống như có một hấp lực vậy. Cuối cùng thì trả quyển này lại mượn quyển khác và sách thì chất đống ở nhà. May là hôm qua mình chỉ lấy có 1 quyển của tỷ, chứ ôm hết cả chồng về thì không biết ngày nào tháng nào mới đọc cho hết.

Tỷ mình có oai với tỷ phu dễ sợ. Chưa thấy tỷ phu có cân nặng nào qua những gì tỷ nói về tỷ phu. Chuyện tình của tỷ và tỷ phu giống như chuyện tình của Nhậm Doanh Doanh và Lệnh Hồ Xung. Chuyện tình mà theo tỷ là "những con đường nào anh đi rồi cũng đưa anh về bên em". Doanh Doanh thì hoàn toàn hài lòng về tất cả những gì Xung Ca làm nhưng tỷ thì khác. Tỷ mong điều gì đó hơn hiện tại. Có lẽ tỷ mong tỷ phu biết lãng mạn, có trái tim nồng nhiệt giống tỷ. Tỷ quạu quọ với tỷ phu ngay cả khi có mặt mình ở đó. Mình thấy ái ngại. Mình chợt nghĩ, nếu mình ở vị trí người vợ như tỷ, có lẽ mình không bao giờ dám nói chuyện với chồng như cái cách của tỷ ngay lúc này. Mình đã từng hiền lành và nhỏ nhẹ. Nhỏ nhẹ cả trong sự giận dỗi. Nhỏ nhẹ cho đến ngày tất cả vỡ òa. Tổn thương, méo mó, lệch lạc.

Kể từ khi ai kể cho mình nghe đã từng tình cờ thấy mình ở đâu đó giữa trung tâm Saigon thì mình bắt đầu chú ý những gã trai ở xung quanh. Mình nhìn họ và luôn tự hỏi: "Có phải là ai không?" Sau đó thì tự trả lời an ủi: "Chắc không phải đâu". Mình đã bảo chắc là ai không có vẻ ngoài hấp dẫn nên bao lần tình cờ chạm mặt nhau ngoài phố mình vẫn không có ấn tượng gì. Còn ai thì vẫn cứ lặng thinh nhìn mình đang làm gì đó. Ừ, thì cứ nhìn cho sướng mắt đi. Một ngày nào đó, nếu nhìn thấy mình đang "hand in hand" với ai khác, mong rằng đừng gọi nhé.

Hôm nay mình nghe Khánh Ly và những bài mình yêu thích. Có một người bảo rằng thích nghe mình hát bản "Mùa Đông Của Anh". Mình cười: "Thì trả tiền karaoke đi, tui hát cho nghe". Lần nào đi karaoke mình cũng hát bản này. Lý do giản dị vì nó là bản nhạc Ba mình đã hát lúc cưa cẩm Má mình. Có thể nói nhờ nó mà có mình. Trong ký ức trẻ thơ của mình thì Ba mình còn hát nhiều bài "ngộ ngĩnh" với mình hồi đó lắm. Cái gì mà "trèo lên cây bưởi hái hoa, bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân". "Ba ơi, cây bưởi gai không làm sao trèo được hả ba?" Hồi đó Ba trả lời sao mình quên rồi nhưng hình như câu trả lời không thỏa đáng nên cái thắc mắc vẫn còn đọng lại trong tâm trí mình cho đến tận bây giờ.

Nhớ nhà.


 

 da1uhate
 member

 REF: 605177
 06/28/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Hức hức. Pịnh dồi. Mệt muốn xỉu đi được.

Hôm qua nhờ người ta kiểm tra dùm cái quảng cáo trên TV mà h́nh như người ta hong có thời gian. Đành để mai vô chỗ làm nhờ Mập vậy. Thi đến nơi rồi. Mập th́ chả bao giờ từ chối khi ḿnh nhờ vả. Mỗi lần có Thúy Nga mới, chỉ cần bảo "Mập ơi, Thúy Nga ra đĩa rồi đó" (giọng nhăo nhăo tí) là bảo đảm 30 phút sau nhận được email có đường link chứa các bài nhạc đă download sẵn. Việc c̣n lại chỉ là copy về máy tính và nghe. Dễ thương ghê luôn.

Ḿnh phải học bài, mai đi thi rồi. Hức hức. Mà ḿnh pịnh dồi, chỉ muốn ngủ thôi. Làm sao đây hả?


 

 da1uhate
 member

 REF: 605222
 06/28/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Sáng, phát hiện ra ḿnh hết sách để đọc giải trí. Rà soát mấy quyển sách trên kệ. Có nhiều quyển ḿnh chưa đọc đến trang cuối. Chọn một quyển của Nguyễn Ngọc Tư. Liếc trang đầu tiên và tưởng như ḿnh đang liếc ai kư tên trên đó. Quyển này ḿnh cũng chỉ mới đọc một nửa. Hỏng hiểu sao hồi đó ngán cách viết của chị này. Thấy quanh đi quẩn lại có bấy nhiêu vấn đề mà toàn chuyện chẳng vui vẻ ǵ. Giờ th́ sau nhiều năm, ḿnh thấy rằng hiếm tác giả nào có nhiều cách viết khác nhau. Cũng giống như rảnh rảnh ngồi đọc lại nhật kư của chính ḿnh, thấy cũng chẳng có ǵ hay ho và mới mẻ.

Nghe ai kể việc dẫn mấy đứa cháu đi chơi biển tự dưng ḿnh nhớ đến anh chàng Randy Pausch trong “The last Lecture”. Có lẽ chi tiết khiến người đọc chú ư nhất chính là việc anh ta có một quan niệm rất “khác người” về việc chơi với trẻ con. Ḿnh đồng ư hoàn toàn quan điểm này. Kư ức tuổi thơ của những đứa trẻ rất đáng được trân trọng và chúng nên có một kư ức đẹp. Đồng thời, quyển sách của Randy cũng gợi ḿnh nhớ đến một anh bạn đă lâu rồi không gặp. Ḿnh và “một nửa đă xa xôi” thường đi uống cafe với anh này vào những buổi sáng chủ nhật. Anh ta là bạn thân của “một nửa đă xa xôi”, có tính cách khá hài hước và cũng là dân ghiền đọc sách. Một lần, ḿnh và anh ta cùng nói về Randy Pausch và cái quan điểm kỳ lạ của Randy. Ḿnh đă cười phá lên khi anh ta nhắc đến một chi tiết khá khôi hài. Kết quả, khi ra về, “một nửa đă xa xôi” nhăn nhó bảo: “Em cười làm anh thấy xấu hổ”. Ḿnh chưng hửng và im lặng. Đến giờ ḿnh vẫn không hiểu người ta xấu hổ v́ lẽ ǵ. Người ta vẫn hay chọc ḿnh cười ngặt nghẽo gấp mấy lần như vậy kia mà. Sao không bảo lúc ấy rằng xấu hổ nhỉ?


 

 da1uhate
 member

 REF: 605810
 07/06/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Saigon đúng là chốn ao tù lẫn lao tù. Ngày mưa th́ là ao tù của nước cống c̣n ngày nắng th́ lao tù của không khí ô nhiễm.

Ch́m dưới cơn mưa. Bao phen muốn chửi thề. Sao ḿnh ghét ghê nơi cái bọn chạy xe cho cố xác để bắn nước tung tóe lên người khác.

Đi ăn sanh nhựt. Người đâu mà sanh cái ngày chi chi mưa như trút nước lại c̣n dai dẳng măi chẳng thôi. Chả biết phải v́ thế không mà người ta được đặc cách sở hữu nụ cười đáng yêu đến lạ lùng. Nụ cười đủ xóa tan cái buồn thiu của mưa gió. Ḿnh thích nụ cười này mấy năm rồi nhỉ? H́nh như đă 7 năm. Chỉ cần nghĩ đến nụ cười ấy th́ chả bao giờ muốn từ chối một lời đề nghị nào. Kể cả chuyện nài nỉ ḿnh chuyển từ 'cho mượn' sang 'cho luôn' quyển Thiền Tông của thầy Thích Thanh Từ, một quyển sách ḿnh đă moi móc măi trong nhà sách cũ mới có được. Hic. Háo sắc lúc nào cũng thiệt tḥi. Chỉ biết cười trừ mặc dù trong ḷng thấy hơi tiêng tiếc. C̣n biết làm ǵ hơn nữa chứ.

Nghe đứa bạn kể về chuyện làm từ thiện. Hay thật. Duy tŕ mỗi tháng 1 chương tŕnh rải đều các tỉnh từ Tây Nguyên trở vào. Kể ra th́ phải có nhiệt huyết lắm mới làm được như vậy. Và cả tấm ḷng nữa. Phục người ta quá đi thôi. Ḿnh th́ tham gia được 1 vài bận, giựt le được tấm h́nh để lên avatar. Thấy h́nh, thiên hạ xúm lại thắc mắc:
- 'mày ẵm con ai vậy?'
- 'con tao'
- 'đẻ hồi nào sao tao hông biết?'
- 'năm ngoái'
- 'xạo đi con quỷ'
- 'biết xạo rồi c̣n hỏi chi, nh́u chiện'

Chúc ḿnh ngủ ngon. Chúc ai ngủ ngon. Mi ai 1 cái lên trán nhá :-*

Hát bài dân ca Phúc Kiến cho giống Nhạc Linh San kái koi:

"Trái tim em có ước mơ
Em vẫn nghĩ rằng lấy chồng chẳng lấy người như anh
Đêm đêm ngước nh́n trăng, mơ có anh bên cạnh
Hoa trên mặt đất nở v́ ai, uyên ương dưới nước thành đôi v́ ai
Gió cuốn chiếc khăn tay bay về đâu
Gió cuốn khăn bay về bên anh"


Ới ơi, bùn ngủ quá dồi...



 

 da1uhate
 member

 REF: 605851
 07/06/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Bực cái thằng vai u thịt bắp. Lương nhận th́ cao mà cứ hay đùn việc. Làm ME mà chuyện dịch mấy câu phỏng vấn của báo chí từ Việt sang Anh cũng nài nỉ: "chị dịch đi, chị dịch giỏi hơn em". Hừ! Vụ giỏi này xưa hơn trái đất. Quên đi nhe Diễm, tự dịch đi cưng.

Tuần sau chuyển sang bộ phận khác, vị trí khác, chỗ ngồi khác. Thằng sếp bảo: "giờ mày là 'PMO' rồi, mày phải 'wash your new position'". Ờ, mà tao đâu có cái 'benefit' nào trong cái 'position' này để mà 'wash' hả thằng kia?

Tuần nay đi làm trễ suốt. Tối nào cũng thức thật khuya, nghe hết Lộc Đỉnh Kư là nửa đêm rồi mà c̣n chưa thấy buồn ngủ. Con em ḿnh đi du lịch cả tuần, ngủ 1 ḿnh cũng hơi ơn ớn. Sợ bị bóng đè. Phải thật mệt để có thể ngủ được một lèo tới sáng.

Có ngày toàn ngồi chơi không, có ngày bận bù đầu bù cổ. Sáng chưa vô khách đă gọi í ới. Đúng là cái nghề chả ổn định ǵ ráo.

Đi ăn trưa thôi.



 

 da1uhate
 member

 REF: 606119
 07/09/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Hôm qua đi thi mắc cười ghê. Lần đầu tiên mình tủ mà không trúng bài. Đề không có một chữ nào trong cái tủ của mình. Haha. Nhưng mà không sao, vẫn đủ khả năng để làm. Ít ra là sẽ hiếm có cơ hội phải đi thi lại.

Ăn hải sản với mấy bạn học chung lớp. Bé kia dắt đi cái quán gì đông nghẹt, chờ cả 10 phút mới có bàn ngồi. Cấp độ chờ cũng tương đương quán Ngon ngoài Saigon. Người VN có tính ham rẻ cố hữu. Chỉ vì cái quán ấy bán giá rẻ mà đông khách chứ thật ra mình thấy thức ăn không mấy chất lượng. Teo héo. Con ốc mà cái nắp ốc thụt tuốt vô trong thì xem như nó đã bị ốm đói hay bắt nhốt quá lâu. Ông bà đã nói mà hông nghe: "tiền nào của nấy".

Chat chit. Thấy Th. để status "bùn". Trời, mới hôm bữa đi ăn sinh nhựt còn tươi roi rói, giờ lại bùn là sao? Hỏi ra thì biết vài chuyện gia đình. Chắc do những lần đi cafe đông người nên Th. không tiện kể cho mình nghe. Th. hỏi mình có tin vụ tuổi tác và xung khắc không? Mình bảo có, thực tế là mình chỉ thấy sống hạp với người mạng Kim. Th. lại kể về những chuyện cảm xạ học và hệ lụy của người học nó. Hèn gì dạo trước có lần Th. rủ mình đi học môn đó. Những điều Th. nói bây giờ đều được giải thích dựa trên cơ sở khoa học nhưng mình vẫn tin có 'vong' tồn tại. Có những chuyện rất khó giải thích theo khoa học một cách thỏa đáng.

6g sáng. Đồng hồ reng inh ỏi. Dậy hổng nổi, thà ngủ còn hơn lết đi bơi một mình. Dạo này mình hư hỏng ghê. Tự dưng tập tành thói quen thức khuya dậy muộn. Hông biết phải do uống cafe không nữa. Mình vẫn chưa cai cafe được. Ngày nào hông uống là lờ đờ ghê lắm, chẳng hào hứng để làm việc gì.

11g. Muốn phóng xe ra đường. Hôm nay hong đi thư viện nữa mà chuyển qua cafe sách. Mình có hẹn cafe, sẵn tiện đang cần quyển sách học. Một công đôi chuyện. Trời đang mưa to. Mưa giữa ngọ. Lạ lùng.

Mình ghét Saigon những buổi chiều tê tê gió lạnh, mây xám giăng đầy trời và mưa bay lất phất. Cái thời tiết này hông phải là Saigon. Nó giống Dalat, thật giống.

Do cái cảm tình với người Dalat mà mình luôn nghĩ con trai Dalat hiền lành. Hiền lắm, hiền đến nỗi mình chả bao giờ muốn giở tính cà khịa ra trong đối đáp. Nhưng mà nếu đã lỡ giở ra rồi thì sẽ rất ngạc nhiên vì người ta cũng ba đía chẳng kém. Kiểu như tin nhắn lúc nửa khuya: "co cho om mot cai khong?" "neu ma om de ngu ngon duoc thi cu viec" "om cho khoi lay chong luon bay gio do nha". Không thể tưởng tượng nổi. Có ai ngờ anh chàng hiền queo năm nào giờ cũng cà chớn chẳng kém gì mình. Còn nợ tui 10 cây Cornetto đó nha cha nội. Thiếu nợ gì mà dai phát ớn. Xui cho ông là tui cũng nhớ dai phát ớn.

Ai đã phát giác ra cái góc khuất của mình. Mình nghĩ có lẽ ai đã nhìn thấy nó từ lâu, lâu lắm rồi kìa. Còn mình thì vô tư quá, vô tư như cây cỏ. Có khi còn không mường tượng nổi mình có một cái góc khuất như vậy.

Hôm nay Th. bảo girl đang giận vì Th. hứa qua thăm lúc trưa mà chiều Th. vẫn chưa tới. Th. nghĩ rằng buổi trưa she ngủ nên thôi để chiều qua luôn. Còn người ta thì đợi chờ rồi trách móc. Mình thấy buồn cười những kẻ yêu nhau. Thật ra giận cũng đúng mà. Nếu đã là người yêu của nhau thì sẽ lạ lùng lắm, chuyện nhỏ xíu xìu xiu chẳng đáng gì cũng có thể châm ngòi cho 1 cơn hờn dỗi miên man. Ôi trời, nghĩ đến mà thấy rùng mình.

Mình muốn xem lại phim '500 days of Summer'. Coi 2 lần rồi. Dễ thương. Sau Summer thì là Autumn. Kết cuộc hay, nhẹ nhàng, không quá bi lụy nhưng cũng không có happy ending. Cuộc sống là như vậy đó.



 

 da1uhate
 member

 REF: 606379
 07/12/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Dỗi. Chỉ là một câu nói bình thường cũng đủ thấy dỗi. Dỗi mà cũng hông nói ra được là dỗi cái gì. Mà thật sự nếu nói ra thì tự cảm thấy mình vô lý. Mình có đang bình thường không nhỉ? Chắc bất bình thường ở một khía cạnh nào đó rồi.

Việc bắt đầu nhiều lên. Mới "handover" một ít thôi mà đã thấy cần phải tổ chức lại cách làm việc. Lịch họp hầu như hằng ngày, cả sáng cả chiều. Sợ nhất là họp. Hễ mà họp thì có nghĩa là phải cần thêm bằng đó thời gian để làm. Chắc là sẽ chẳng có thời gian để vớ vẩn và cả vẩn vơ. Nhưng dù gì mình cũng thích bận rộn hơn là ngồi không hoặc việc ít mà nhận đủ lương.

Saigon lại mưa lê thê. Chán. Mình đang mong đến ngày đi Phan Thiết. Hi vọng khi ấy sẽ không mưa một giọt nào. Ngán nhìn thấy biển những ngày u ám.

"Trái tim em có ước mơ
Em vẫn nghĩ rằng lấy chồng phải lấy người như anh
Đêm đêm ngước nhìn trăng, mơ có anh bên cạnh
Hoa trên mặt đất nở vì ai, uyên ương dưới nước thành đôi vì ai
Gió cuốn chiếc khăn tay bay về đâu
Gió cuốn chiếc khăn bay về bên anh"


 

 da1uhate
 member

 REF: 606568
 07/15/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Hôm trước đọc truyện 'Tình nhỏ làm sao quên' và 'Vĩnh biệt mùa hè', mình nhớ ra đã từng coi phim dựng theo hai truyện này với Má hồi nhỏ. Bây giờ mình vẫn còn nhớ ai đóng vai chính và ca khúc trong phim. Hồi đó mình khoái Lê Công Tuấn Anh mặc dù khi anh ta mất mình chỉ là con nhóc học lớp 9. Có lẽ cái giai đoạn thập niên 80 - 90 thì những tên tuổi như Đoàn Thạch Biền hay Nguyễn Đông Thức khá nổi. Họ sở hữu nhiều tác phẩm được dựng phim. Đến giờ nghĩ lại mới thấy đề tài để lên phim của VN khi ấy nghèo nàn quá, hèn gì nhà nhà đua nhau xem phim bộ HK.

Phim Hàn và VN là trùm bắt chước. Hàn bắt chước Mỹ và VN bắt chước Hàn. Từ ngày đi làm mình ít xem TV. Từ ngày đi học lại càng không cảm thấy TV là cần thiết. Mới hôm kia, qua phòng kế toán nghe nhỏ kế toán bàn với chị lao công về phim 'những bà vợ nổi loạn'. Nghe tựa đề thấy quen quen, sao giống loạt phim truyền hình Mỹ 'Desparated Housewives' ghê đi. Phim này hồi đó mình xem trên Star World mỗi tối thứ ba. Rồi mấy cái phim ung thư của Hàn cũng na ná giống 'Love Story' nữa, người chết vì ung thư thường là nữ mới ghê chứ. Chẳng có tí sáng tạo gì trong văn hóa nghệ thuật.

Má mình mê xem phim lắm. Hồi xưa là phim Đài Loan (Quỳnh Dao) sau này là phim Hàn Quốc. Mỗi lần về thăm nhà là mình không thể đổi kênh TV kể từ 12g trưa trở đi. Hết phim này đến phim kia, đủ thứ đài. Nếu lỡ đang coi Thúy Nga thì Má bảo: "Coi tới ... giờ thì ngưng nha, để Má coi phim". Pó hand chưa.

Mình đang chờ phim mới của Thái Hòa. Năm ngoái coi Để Mai Tính vui quá. Tuy chỉ đơn thuần là phim giải trí nhưng người xem cảm thấy thỏa mãn với số tiền và thời gian họ bỏ ra để đến rạp. Mà mình nghĩ, nếu là phim hài thì nên coi ở rạp sẽ vui hơn coi ở nhà. Cả phim ma cũng vậy. Ra rạp để la hét chung với nhau. Hình như từ dạo "The Uninvited" thì hông thấy có phim ma nào chiếu rạp thì phải?!


 

 da1uhate
 member

 REF: 606684
 07/17/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Đi xa về người cứ ngầy ngầy. Uể oải thật. Mở yahoo. Một gã nhào vô chat. Chat gì nhạt hơn nước ốc. Chán. Out luôn khỏi cần chào. Coi như mình rớt mạng đi. Sao đã có lúc mình từng có hứng thú về cái gã này mà giờ mình lại thấy nhạt nhẽo vậy không biết. Nhạt đến nỗi cái nick mình cũng thẳng tay xóa.

Nghe đi nghe lại "Em và Tôi" của Huy Hoàng. Nghe vì thích. Mỗi lần nghe là nghĩ đến anh thầy ở lớp học anh văn buổi tối trường Ngoại Thương. Hông biết sao mình lại áp đặt cái bài viết của Huy Hoàng này cho thầy. Có lẽ vì mình thích tâm hồn của Huy Hoàng và vẻ ngoài của anh thầy. Mình muốn ghép hai điều này lại với nhau. Thầy cao ráo, dáng thể thao, da sáng, kính cận, áo quần tươm tất, khá thời trang (toàn mặc An Phước và Pierre không thôi). Có lần thầy hỏi mình lúc tan lớp: "how far is your house?". Mình tỏ vẻ bí hiểm: "not really far". Trả lời xong mình đi tuốt ra bãi xe. Đúng ra thì mình bị bất ngờ vì không nghĩ thầy sẽ hỏi như vậy. Mình là người phản xạ khá kém trong giao tiếp, có những lúc cũng nhanh nhẩu nhưng có những lúc chẳng biết nói gì. Không lâu sau đó, thầy thông báo với lớp là phải chăm sóc người thân trong bệnh viện nên không thể tiếp tục đứng lớp được nữa. Cả lớp kéo nhau đi trà sữa -18°C để chia tay thầy. Đứa nào cũng quyến luyến nên lớp dường như đi đủ cả. Thầy cười bảo: "Chắc tôi là người già nhất ở cái quán trà sữa này quá".

Có khi nào mình tình cờ gặp lại thầy không nhỉ?

Anh và tôi, mỗi người một nửa cuộc đời...



 

 da1uhate
 member

 REF: 607654
 07/31/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Những ngày mưa băo. Mới sáng sớm mà trời đă mưa dầm dề đủ các kiểu. Nằm trong pḥng, nghe mưa đổ từ mái nhà xuống nền đường những chuỗi dài liên tu bất tận. Thấy thời gian trôi qua một cách vô vị. Hôm nay là ngày của Chúa, ḿnh có quyền nằm ́ ra như thế, cứ mặc cái rộn ràng của 'một ngơ nhỏ xôn xao nằm trong ḷng phố lớn'. Saigon giờ khác xưa nhiều. Saigon trong cái kư ức tuổi thơ những ngày hè của ḿnh chỉ c̣n t́m thấy ở bài 'Tản mạn Sài G̣n' của Ngô Hưng Quốc. Nó đó, Saigon của bọn thằng Tí thằng Tèo, cả đám không ngủ trưa kéo nhau đi bấm chuông nhà người ta rồi ù té chạy. Saigon của cái hàng rào bằng gạch xây lấy lệ giữa nhà này nhà kia mà một đứa nhóc lớp 3 như ḿnh cũng có thể trèo qua trèo lại dễ dàng. Saigon của hồ tắm Chi Lăng đông nghẹt lũ con nít bày đủ tṛ chơi dưới nước. Saigon của những tiếng rao nghe chẳng hiểu bán thứ ǵ. Đôi khi ḿnh thấy dỗi hờn Ba Má ḿnh v́ đă bỏ Saigon ra đi. Nhưng nếu Ba Má không rời Saigon th́ ḿnh không có mặt trên đời này. Bù lại th́ nhờ không sống ở Saigon mà ḿnh có tuổi thơ với đầy đủ kiến thức về cây cỏ, loài vật. Hồi nhỏ, mỗi khi nói chuyện với hai bà chị họ dân Saigon chính hiệu, thấy mấy bả chưa bao giờ biết con gà con nở ra như thế nào mà ḿnh buồn cười. Trường hợp này chưa biết có nên liệt kê vào "đồ nhà quê" hay không?

Ḿnh đang đọc truyện về thằng nhóc Manolito. Vui ra phết. Thẳng thắn và trung thực theo đúng kiểu suy nghĩ của con nít. Tự dưng ḿnh cảm thấy không ưa những truyện thiếu nhi hồi nhỏ Má hay mua cho ḿnh đọc. Con nít ǵ mà trong sáng, thánh thiện, không ghen tị, biết phụ việc nhà, học giỏi, giúp đỡ bạn bè, bla bla... Trời ơi, ru ngủ con nít. Đúng là con nít Xă Hội Chủ Nghĩa, chả bao giờ biết ṿi vĩnh hay hư hỏng. Láo toét!

Tối qua ḿnh nói với Rick rằng 'đôi khi tao ngạc nhiên v́ năm nay tao đă 30 tuổi'. Rick bảo 'trông mày chỉ như 25 thôi'. 'À, thế à? Cám ơn mày nhé. Tao thích nghe điều đó'. Ḿnh thấy có ǵ đó không mặn ṃi với mối quan hệ này. "Nothing much to say". Phải nói là vậy. Làm sao Rick có thể hiểu hết được những ǵ chứa đựng trong suy nghĩ của ḿnh. Con người ḿnh quá phức tạp. Phức tạp như có lần thằng bạn học ḿnh bảo "ở T. có ǵ đó mà C. cảm thấy không hiểu được". Ờ, v́ 'cảm thấy không hiểu được' nên người ta quay qua yêu nhỏ bạn thân của ḿnh và giờ hai đứa nó sắp chào đón đứa con đầu ḷng. Chẳng hề ǵ, hắn cũng chưa gây được cho ḿnh cảm giác ǵ hơn t́nh bạn học mặc dù ḿnh cũng có thích mấy tên học giỏi như hắn.

Có người đang dỗi ḿnh. Dỗi qua dỗi lại thấy cũng tếu tếu. Ḿnh dỗi người ta nói chuyện theo kiểu pê đê, người ta dỗi v́ ḿnh bảo say good bye nếu c̣n giả pê đê. Già sắp bạc cái đầu đến nơi rồi mà c̣n dỗi chuyện cỏn con, lại bảo: "em th́ có nhớ ǵ được lâu đâu". "Vâng, em chả nhớ ǵ lâu hơn nhớ anh đấy cưng ạ". Thật ra v́ dỗi mà im lặng cũng là điều tốt. Tập vắng tiếng nhau xem nó thế nào. Th́ ra cũng chẳng có ǵ ghê gớm phải không? Ai cũng bận rộn việc riêng, thời gian dành cho nhau thưa dần th́ t́nh cảm cũng tự rời ta từ lúc nào chẳng hay. Nghĩ cũng bạc bẽo thật nhưng cuộc đời là như vậy, cái ǵ trôi qua th́ phải chấp nhận để nó qua, biết làm sao bây giờ. "Những lóng đời dần qua" mà...


 

 da1uhate
 member

 REF: 609356
 08/18/2011

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Cuối ngày. Ngồi nghe 'Tiễn Đưa' của NS Song Ngọc. Ḿnh thích bài này hơn một bài Tiễn Đưa khác (của ai không rơ). H́nh như ḿnh là một người Việt Nam điển h́nh, nghe nhạc buồn nhiều hơn nhạc vui.

Hôm nay vào tiki thấy người ta đưa quyển sách ḿnh mua thành quyển bán chạy. Ừm, không chạy sao được khi ḿnh mua một lần 7 quyển. Lẽ ra tiki nên có chương tŕnh khách hàng thân thiết mới phải. Dạo này ḿnh mua quá chừng, vài quyển chưa đọc nữa nhưng vẫn mua mới thêm. Má ḿnh mà biết lại rầy và ḿnh sẽ nói dối rằng 'con mượn của bạn'. Hơ, vẫn dối như cái ngày nào ḿnh lén mua truyện tranh.

Ḿnh là một đứa kém hiếu thảo. Rất hay nhăn nhó với Má. Đôi khi biết rằng đă sai nhưng sửa được cũng chẳng dễ. Có lẽ trong mắt các bà mẹ th́ con họ chưa khi nào là người lớn. Ḿnh đọc thấy nhiều người thèm được cha mẹ quan tâm như ḿnh c̣n ḿnh th́ lại mong muốn Má bớt quan tâm ḿnh đi một chút. Người ta vẫn nói khi điều ǵ đó mất đi hoặc không có th́ người ta mới biết quư. Có lẽ vậy đó. Ḿnh không muốn ngày nào cũng nhận tin hay nghe điện thoại rằng 'con đang ở đâu', 'con đang làm ǵ'. Nếu ḿnh để điện thoại đâu đó không hồi âm ngay lập tức th́ bạn bè ḿnh sẽ được Má hỏi thăm. Ḿnh không muốn Má giận ḿnh nhưng ḿnh không thích t́nh trạng 'kiểm soát' này chút nào. Ḿnh 30 tuổi rồi, đâu phải nhỏ em ǵ nữa.

Dạo này tối tối ḿnh hay ngồi vỉa hè, nhâm nhi khô mực với nước mía. Cuộc sống của những người 'không gia đ́nh' là vậy. Có lần xem trong quyển sách dạy người nước ngoài học Tiếng Việt, thấy người ta định nghĩa 'chỉ những người đă kết hôn hoặc sống chung với cha mẹ th́ mới được gọi là có gia đ́nh'. Mắc cười ghê. Không hiểu sao lại đưa cái vấn đề phức tạp này vào quyển sách căn bản tiếng Việt. Ngay cả ḿnh c̣n chưa hiểu thế nào là 'có gia đ́nh' mà lại đi định nghĩa với người nước ngoài.


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network