Sáng đi mua phở ngoài đầu hẻm, nói người ta bưng một tô vô nhà Cô Ba, chủ quán hỏi "Cô Ba cây mận hả?" Trong bụng thầm cười, chỉ v́ nhà có cây mận mà chết danh. Mà cái xóm này cũng lạ, người ta chỉ biết gọi cô Hai, cô Ba, ông Tư chứ tên cúng cơm là ǵ hổng ai thèm quan tâm.
Oi bức. Đúng cái kiểu oi bức của những ngày hè. Ngoài hiên nắng lưa thưa qua mớ lá cây, chim chóc râm ran. Tính ra địa bàn khu này quá lư tưởng. Yên tĩnh, không bị ngập nước, đi trung tâm Saigon chỉ mất 10 phút. Siêu thị và chợ gần xịt, bệnh viện trường học đối diện bên kia đường. Lại có sẵn cái hồ tắm mà nghe đồn là hoa khôi hàng không Tuyết Mai vẫn thường đến để bơi lội vào những năm 60 thế kỷ trước. C̣n mong tiện nghi ǵ hơn nữa ở cái ao tù khói bụi này chứ.
Đang đọc quyển 'Hăy chăm sóc mẹ'. Tuy là 1 quyển sách kể về bà mẹ của xứ kim chi nhưng vẫn t́m thấy được bà mẹ VN trong đó. Th́ ra bà mẹ ở nơi nào cũng giống nhau, yêu thương con tuyệt đối và đôi khi quá vĩ đại. Có những chuyện ta nghĩ là tầm thường nhưng bỗng trở nên lớn lao khi vuột mất.
Làm quen một bạn chat mới. Chẳng hiểu là ai, có biết trước hay không mà sao người ta nói những điều về sở thích thấy lạ quá. Lạ v́ tương đồng nhiều thứ. Cảnh giác với những sự tương đồng. Sợ nhất ban đầu giông giống mà lâu ngày thấy khang khác. Người ta nói về Dalat với vẻ hiểu biết rành rẽ của khách lăng du. Uhm, một năm rồi chưa về Dalat. Cũng chẳng nghĩ sẽ về trong năm nay hay năm tới cho nên dù có khơi gợi cũng chẳng đánh thức được điều ǵ. Những da diết, những thiết tha, những đau đáu, những hồ hởi về Dalat dường như đă héo tàn. Cả 10 năm thương yêu Dalat với cảm giác tôn thờ bỗng một sớm mai rơi rụng. Không hiểu v́ sao cũng chẳng muốn biết tại sao.
da1uhate
member
REF: 609738
08/21/2011
Cả ngày Chủ Nhật quanh quẩn ở nhà. Nói đúng hơn là chỉ nấu ăn và xem phim. Đang coi 'Lie to me'. Coi đến say mê mà chẳng thấy buồn ngủ tẹo nào, mặc cho Má cằn nhằn ba bốn lần v́ thức khuya. Diễn viên đẹp, cảnh đẹp, áo quần đẹp, nội dung nhẹ nhàng, đáng là một bộ phim giải trí cho các thiếu nữ (chưa chồng :D).
Lâu lâu lại để tâm trí theo đuổi những suy tư về nhân vật người mẹ trong 'Hăy chăm sóc mẹ'. Có thật sự có một người mẹ như vậy ở trên đời không hay chỉ là h́nh tượng nhân vật hoàn hảo của tác giả mà thôi? Tiểu thuyết th́ hay màu mè, cứ tin là như vậy đi, cuộc đời vốn dĩ chẳng hoàn hảo cơ mà.
Sáng nay thấy trời lành lạnh. Chạy xe mà da gà cứ dựng hết lên. Cũng tại lười mặc áo khoác. Tự dưng thấy nhơ nhớ Rick. Một chút thôi. Chắc v́ trời lạnh cũng giống buổi sớm mai ở phi trường hôm đó. Thật sự đă rất bối rối chẳng biết nói ǵ khi Rick không nh́n thẳng mà chỉ nh́n qua ô cửa kính: "From that day, I've changed my mind already, now we are best friend". Cảm xúc là điều không bao giờ ta có thể dối lừa chính bản thân ḿnh, đúng không?
da1uhate
member
REF: 610025
08/24/2011
Sáng ngủ hong muốn dậy. Hé mắt nh́n kim đồng hồ chỉ 7 giờ. Nằm mơ màng, tự an ủi chắc đi làm trễ 1 tiếng cũng chẳng sao, ngủ thêm chút nữa. Tự dưng nhớ đến buổi training đă hẹn với bên kỹ thuật. Má ơi, tung mền chạy như bay vào nhà tắm. Bé Ki nh́n ḿnh ngơ ngác. Cái ǵ khiến ḿnh có thể cắt cơn buồn ngủ nhanh đến vậy? V́ sợ bị trễ hẹn ư? Tự dưng làm con người có trách nhiệm từ hồi nào vậy hông biết nữa.
Khi xem phim ḿnh chỉ thích xem đoạn hai nhân vật chính đang trong quá tŕnh dẫn đến phát sinh t́nh cảm yêu đương, hoặc là bên này đang chinh phục bên kia. C̣n yêu rồi, dạt dào từ hai phía rồi th́ hết hứng. Chắc v́ phim hay có những khó khăn để nhân vật chính phải giải quyết. Hong thích mấy cái đoạn này. Chẳng muốn nh́n chúng nó hiểu lầm rồi giận hờn, thấy sao sao đó, chả vui ǵ hết.
Rủ Bo đi Phan Thiết vào cuối tuần. Bo giăy nảy:
- đi xa vậy sao tui đi được, đi trong Saigon cũng được mà
- e hèm, hong đi th́ tui đi một ḿnh
- đi một ḿnh rồi ai chăm sóc người đẹp đây
- th́ đang tính nhờ ông chăm sóc mà hong đi được tui biết làm sao giờ (cừi nham hỉm)
Há, ghẹo được ông Bo dzui ghê. Bo mà khùng lên đi thiệt th́ ḿnh chỉ c̣n nước á khẩu. À, không, ḿnh sẽ nói (giọng thật nhẹ nhàng nhưng cũng thật cà chớn): 'thôi, đổi ư rồi, giờ chỉ thích đi loanh quanh Saigon thôi hà'. Haha, bắt nạt dân Dalat thiệt là sảng khoái
Người ta kêu ḿnh kiếm quyển Lấp Lánh mà đọc. Ờ, đặt sách rồi đó, mai mốt ǵ là có thôi. Đọc để xem lấy chồng là gay th́ bi kịch đến cỡ nào. Sao mà lại nghĩ ra t́nh huống như vậy hả trời. Giống bộ phim ǵ (quên mất tên) có Jenifer Aniston đóng. Một cô nàng yêu anh chàng đồng tính, kết cuộc sao ta, ḿnh hông nhớ nữa, thôi để coi sách ra sao đă.
Ḿnh không thấy ấn tượng với người đàn ông thiếu sâu sắc nhưng ḿnh cũng không muốn đến gần người đàn ông quá nhiều chữ nghĩa. Những người nhiều chữ nghĩa th́ trong lời nói hoặc viết, họ dùng từ rất hiểm. V́ người ta hay chữ nên người ta hiểm hóc. Nghĩ cũng logic đó chứ. Khà khà. Cầu cho ai mà hay 'phun châu nhả ngọc' kiểu như vậy sẽ bị mọc mười hai cục mụn bọc xung quanh cái mỏ độc địa đó (cho khỏi cạo râu luôn ). Hị Hị.
da1uhate
member
REF: 610026
08/24/2011
Cuối tuần đi Phan Thiết. Kỳ này ḿnh sẽ làm photographer. Cũng hơn hai năm rồi bỏ quên sở thích chụp ảnh mỗi khi có dịp đi đâu đó. Ghi lại những bức h́nh ở những nơi ḿnh từng đi qua cũng là điều rất thú vị. Nó giữ cho ḿnh nhiều kỷ niệm mà có thể theo thời gian, theo tuổi tác ḿnh sẽ lăng quên.
Hôm nay ḿnh không làm việc ǵ mấy. Nhận transfer xong về quăng đó, chẳng có hứng thú để làm. Ḿnh là đứa mà hễ có hứng th́ sẽ làm việc như trâu nhưng mất hứng rồi th́ mặc kệ, mai mốt ǵ rồi tính.
Coi báo lung tung. Thấy anh NBC trên báo tuoitre, th́ ra hôm nay anh đang ở Saigon. Ḿnh thích và ngưỡng mộ anh ấy.
Sắp hết hè. Sắp gặp lại lũ bạn học. H́nh như ḿnh sống có vẻ lạnh nhạt. Nghỉ hè chẳng thèm liên lạc với đứa nào, toàn tụi nó gọi ḿnh. Đôi khi không hiểu ḿnh đang sống theo kiểu ǵ nữa. Tại sao tỷ có thể nói em C. là ‘C. sống kiểu lạnh lùng và tàn nhẫn’ c̣n ḿnh th́ tỷ chẳng nói ǵ. Ḿnh thấy ḿnh sống cũng có khác ǵ em C. đâu, có khi c̣n hơn v́ chẳng mấy khi ḿnh chủ động liên lạc với em C. hay tỷ. Ngày cứ trôi qua, ḿnh chỉ quẩn quanh với những việc hằng ngày mà chẳng c̣n nhớ đến ai. Sống như vậy là thiếu nhiệt t́nh, đúng không? D́ ḿnh cũng nói như vậy là không nên nhưng như thế nào mới là nên chứ?
da1uhate
member
REF: 610849
09/05/2011
CAFE, PHỐ VÀ EM
da1uhate
member
REF: 612549
09/22/2011
Đôi khi nhận thấy ḿnh thật giàu cảm xúc, nhất là cảm xúc khó chịu. Khó chịu mà không nói ra, chỉ im lặng. Tối ngồi xem phim thấy nhỏ trong film đúng là cao thủ. Vui buồn ǵ cái mặt cứ trơ ra như con robot.
"Tóc dài ra chưa?" - "Chưa, cắt hoài sao dài được" - "Để tóc dài đi cho đẹp, T. thích con gái tóc dài" - "Ờ, kệ T. chứ, Tr. thích tóc ngắn hà".
Nhớ Dalat thật rồi. Nhớ nhiều, nhất là những ngày mưa. T. bảo: "th́ Tr. về Dalat đi". Suy nghĩ mông lung. Về ư? Có chắc là muốn về không? Có chắc là muốn đút tay vào túi áo và đi lang thang trên phố không? Có chắc là muốn gặm 1 ổ bánh ḿ nóng gịn trong cái không khí ẩm ướt và buốt giá không? Có chắc là muốn ngồi ở Tùng để hít thở đầy phổi cái mùi cà phê quyện thuốc lá không? Ơ, chẳng biết nữa. Dường như vẫn c̣n thiêu thiếu ǵ đó để về.
Đọc "Lá Nằm Trong Lá" zui ghê. Đặt liền 3 quyển, 1 quyển cho bé đỏng đảnh, 1 quyển cho thằng mập, 1 quyển cho tui. Mong tới ngày phát hành sách ghê. Hi vọng người ta sẽ giao sớm để đi Huế về là có liền mà đọc.
Hôm nay mắc giống gì đói hoài. Trước khi đi học đã ăn đĩa bánh cuốn, đi học về ghé mua 3 bịch súp cua Hạnh, vừa ăn xong súp cua lại đói nữa, đành phải chế mì gói ăn tiếp. Khi vui người ta thường ăn nhiều hơn thì phải. Nếu ngày nào cũng ăn như vầy thì chắc tui sẽ thành thùng phuy mất. Huhu... hong thích thùng phuy mô.
da1uhate
member
REF: 613312
09/30/2011
Coi video về Bà Nà và Lăng Cô. Đẹp thiệt. Đang xem xét đưa thêm 2 nơi này vào danh sách đi tham quan mà chưa biết thời tiết có ổn không. Nghe nói trên đỉnh Bà Nà lạnh như Dalat, xui xui gặp bữa trời mưa tha hồ rét run. Đi cáp treo nh́n cảnh quá xá đă rồi nhưng mà ớn quá. Mấy lần đi cáp treo ở Dalat và Nha Trang chỉ toàn ngất ngư. Hong quen với sự lắc lư này, cả cái mùi xăng nhớt nữa. Thấy hong khỏe chút nào.
Bệnh gần 1 tuần mà không khỏi. Cũng tại lười uống thuốc. Mà thật ra không muốn uống thuốc th́ đúng hơn. Bắt cơ thể phải tự chống chọi với bệnh tật, nhiều khi có vẻ quá sức, nhất là buổi tối. Vừa ho vừa nghẹt mũi, khó chịu vậy mà vẫn ĺ. Ghét cái là sáng ra th́ lại khỏe gần như b́nh thường, giống như có mặt trời th́ hết bệnh mà mặt trời xuống núi th́ trở nặng.
D́ P. thằng Tin mới lết về. Xỉn toàn tập. Ói xồ xộ trong toilet. Nhậu chi cho phí vậy hong biết. Nh́n cái tướng mấy đứa xỉn đúng hài. Lần cuối cùng ḿnh uống bia h́nh như là dịp Oktoberfest năm ngoái. Bữa đó uống cũng kha khá, nửa ly bia Đức (với ḿnh vậy là giỏi lắm rồi). Hong xỉn lắm nhưng cũng kiu Bo lên đón cho chắc ăn. Nhờ cái bữa đó mà phục Bo về khoản đường sá ở Saigon. Chạy toàn trong hẻm hông, đường lạ hoắc, đến khúc gần nhà mới thấy đường quen. Mà vừa chạy vừa nói chuyện nữa chứ, cả một câu chuyên dài. Tự nhiên nghĩ, nếu có ông chồng như Bo cũng tốt. Hiền lành, chăm chỉ làm ăn, gia đ́nh gia giáo. Ừ tốt thiệt nhưng đang ớn con trai Dalat lắm lắm. Người Dalat làm bạn th́ ổn nhưng để trở thành người thân của họ th́ lại là chuyện khác, nhất là với những đứa hay cứng đầu cứng cổ như ḿnh.
da1uhate
member
REF: 613382
10/01/2011
Lang thang net chiều thứ Bảy. Đọc vớ vẩn nhưng thường th́ nội dung chỉ quanh quẩn bên các trang văn học hoặc giới thiệu sách hay. Thói quen sống nó là như thế, cũng như có giai đoạn chỉ toàn đọc tin tức về chính trị. Giờ mà đọc tin chính trị th́ cũng chả biết để làm ǵ v́ có hiểu thêm nhiều, biết thêm nhiều cũng có thay đổi được ǵ đâu khi ḿnh không là chính khách. Mà cho dù là chính khách th́ cũng phải phục tùng đa số thôi, rất khó để làm khác cái guồng quay đă có sẵn.
Mê văn Nguyễn Nhật Ánh từ hồi học cấp hai, giờ lớn vẫn thích đọc những tác phẩm của chú ấy nhưng h́nh như ḿnh ít biết rằng ngoài viết truyện cho tuổi thiếu niên ra th́ chú Ánh c̣n viết nhiều thể loại khác. Đọc loạt bài b́nh luận bóng đá không nhịn nổi cười. Đúng cái kiểu ḿnh thích. Dí dỏm, hay lồng các đề tài vơ hiệp Kim Dung vào bài. Có lẽ do thấu hiểu tâm lư phần lớn độc giả đàn ông th́ thường thích bóng đá và mê tiểu thuyết vơ hiệp Kim Dung.
Ḿnh cũng mê Kim Dung. Hôm qua, cười suưt bị sặc v́ thằng nhóc 'Lâm B́nh Chi' nói Dương Quá có người yêu là Triệu Mẫn. Mà thằng nhóc Lâm B́nh Chi này hơi bị 'ngộ nghĩnh'. Nó tên Lâm, nhà ở B́nh Dương, mấy đứa kia hay gọi là Lâm B́nh Dương nhưng ḿnh chỉ toàn gọi Lâm B́nh Chi. Nó tṛn mắt: "Lâm B́nh Chi là ai hả chị?" - "Là người Nhạc Linh San yêu" - "Nhạc Linh San là ai hả chị?" - "Là người Lệnh Hồ Xung yêu" - "Lệnh Hồ Xung là ai hả chị?" - "Là người chị yêu" - "Ảnh có làm ở công ty ḿnh hông chị?" Đến lúc này th́ thằng mập "chịu hết nổi": "Mày trễ deadline ḱa con, hỏi quài".
da1uhate
member
REF: 613467
10/02/2011
Chiều qua ghé thăm tỷ. Tỷ đang có em bé. Tỷ nói: "Chị chửi ông V. quá trời vì cái vụ này mà chị vuột mất 1 chỗ làm ngon lành". Cười cười: "Một mình anh V. thì làm được gì mà chị đổ thừa?" - "Sao mày hông bịnh chị mà toàn binh ông V. không hả con kia?" - "Em đang nói sự thật mà, chị chỉ được cái ăn hiếp anh V."
Ngồi ở sân nhà tỷ mới thấy đúng là 1 buổi chiều êm ả. Khu đô thị mới toàn cây xanh, đường sá bằng phẳng gọn gàng. Mấy đứa nhỏ đuổi nhau chạy lòng vòng ngoài đường. Xa xa thấp thoáng những dãy biệt thự xây theo kiến trúc quy hoạch đều tăm tắp. Gió mơn man nhè nhẹ. Những đám mây ửng hồng trên nền trời xanh biếc. Tỷ thì đang líu lo chuyện phim Việt phim Hàn. Nghe tỷ nhận xét phim Việt chỉ toàn chèo ghe với chụm củi mà mắc cười. Tỷ còn bảo dạo này tỷ chỉ đọc tiểu thuyết 3 xu cho cuộc đời nó nhẹ nhàng. Hỏi tỷ có đọc Nguyễn Nhật Ánh hông, tỷ chê truyện con nít, tỷ người lớn rồi. "Vậy là chị nói em con nít hả?" - "Ừ, thì em là con nít chứ gì nữa? À, mà sao em lại vừa đọc loại truyện Nhật Bản nặng nề vừa đọc Nguyễn Nhật Ánh vậy?" - "Thì cũng có lúc này lúc khác chứ chị".
Tự nhiên nảy ra ý định rủ tỷ và em C. đi ăn ở quán Đo Đo. Chính ra là muốn nghía cái quán của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh hơn là ăn uống.
da1uhate
member
REF: 613564
10/03/2011
Đã nói là 'không bao giờ thèm nói câu nào nữa' là sẽ hong nói. Ai có hỏi gì, chòng ghẹo gì cũng kệ. Tui hong nói để cho mấy người thấm cái cảnh khi mấy người quăng cục lơ cho tui.
Ù ù cái tai. Nghe mấy đứa nhỏ khuyên nên xì mũi ra hết. Chui vô toilet xì muốn tét mũi. Lại nghe con bạn nói tai mũi họng thông nhau, ù tai mà không chữa coi chừng bị lây sang họng là câm luôn (giống như nó câm cả năm nay). Nghe ớn da gà. Hong quen với việc các chức năng bị mất kết nối như vậy, huhu...
Ông bà xưa hay nói 'lấy chồng cho đáng tấm chồng'. Ý là thời xưa mà còn vậy huống chi thời nay. Vậy mà cũng có người cứ nhắm mắt đưa chân. Phải chi hoàn cảnh khó khăn phải lấy chồng cho gia đình nhờ cậy cũng còn đường thông cảm. Đằng này lấy chồng để cho được mang tiếng là có chồng. Cứ giả đui giả điếc mặc cho người mình sắp lấy tính tình dở hơi, công ăn việc làm bấp bênh, nhan sắc ngang ngửa Chí Phèo (mà có khi đui và điếc thiệt). Thôi thì cứ nghĩ duyên trời đã định cho nó nhẹ lòng.
Đụng mặt thằng em trai của người xưa ở bãi giữ xe tòa nhà. Lâu ngày không gặp, thằng nhóc vẫn mang cái vẻ hiền lành, ít nói và xinh đẹp như diễn viên xứ Hàn. Nhóc cười. Cười lại. Hỏi thăm 1 lượt gia đình từ trên xuống dưới nhưng cố tình chừa ra một người không nhắc đến. Tự hỏi lòng mình: "Vì sao ta không muốn biết tin tức của người ấy? Vì ta ghét hắn ư? Hay ta còn thương hắn? Chắc là không ghét cũng chẳng thương mà chỉ không muốn nghe điều gì được gắn với tên hắn. Ta muốn xem như hắn chưa từng tồn tại. Có thể không? Ước gì ta có cục gôm thần, ta sẽ xóa hết những gì đã có giữa ta và hắn. Để cho hắn vĩnh viễn là cái gì đó ta chưa hề biết đến. Giống cô vợ trong "Cuộc Săn Cừu Hoang", khi ra đi cô ta đem theo toàn bộ những gì liên quan đến mình, kể cả tấm ảnh chụp chung cô cũng cắt phần hình của mình ra. Như vậy mới thật sự là xóa sạch đời nhau".
Nếu để nhận xét ở Huế cái gì làm lữ khách khó quên nhất có lẽ là con gái Huế (mà có khi do mình có máu mê gái). Mấy em lễ tân, phục vụ trong khách sạn nhìn thích ghê nơi. Nhan sắc đã rạng ngời mà áo dài tím Huế còn tôn thêm vẻ đẹp đằm thắm, dịu dàng đến nao lòng. Nụ cười, cử chỉ thì chao ôi là duyên dáng, giọng nói lại trầm bổng làm người ta thấy cuộc đời sao mà đậm đà hương sắc. Mê chết đi được. Vậy mà mấy tên con trai trong đoàn cứ lơ ngơ như bò đội nón. Bực mình ký đầu tụi nó: “Mạnh dạn lên cái coi, tính giả bộ làm Đường Tăng hả?”
Thương mấy em gái nhất ở chỗ cái gì cũng hướng dẫn, giảng giải tận tình cho khách hiểu từ văn hóa đến ẩm thực lẫn con người xứ Huế. Tối, rủ nhau đi nghe ca Huế trên sông Hương. Không hiểu sao bình thường mở ti vi mà thấy ca Huế là chuyển kênh liền nhưng coi ‘live show’ trong trạng thái bập bềnh sông nước lại mê mẩn. Phải chăng vì ngồi cách ca sĩ có vài ba bước chân mà cô nào cũng áo dài khăn đóng tha thướt, mắt lúng liếng cười, giọng ca trong trẻo. Thương đến 100 thứ lận chứ không phải là mười thương mô, em ơi.
Sau chuyến đi này, phát hiện ra mình có tính mê gái. Nhưng phải là gái đẹp, dễ thương, ăn nói có duyên, lễ phép. Hehe... có gì bất bình thường hông ta.
da1uhate
member
REF: 614236
10/08/2011
Saigon đang mưa tầm tã. Mới phơi đống đồ trên sân thượng, nằm ngủ quên có 1 tẹo thôi mà giờ coi như phải xử lý lại từ đâu. Chán thấy tía!
Kế hoạch hôm nay là dùi mài kinh sử. Cả tháng bê trễ học hành, đi học bữa đực bữa cái, bài vở thì nghe đằng Đông nó đi ra đằng Tây. Toàn nghĩ chuyện linh tinh. Hừm hừm, phải chỉnh đốn lại.
Nhiều khi nghĩ mình không có bằng lái xe thật dở. Đi đâu cũng không thuê được xe máy. Đang lơ mơ nghĩ sẽ đi Dalat vào lễ hội Hoa. Chưa khi nào mình chạy xe máy ở Dalat. Toàn đi bộ, ngồi sau lưng người ta hoặc taxi. Mà lễ hội thì ôi thôi đông đúc, chẳng biết Dalat có còn là Dalat của mình ngày xưa không.
Bưng tô cơm sườn nóng hổi dì P thằng Tin mới mua về. Lâu thiệt lâu mới ăn 1 miếng thịt bành ki như vầy. Nhai sườn cứ như đang nhai bột. Dạo này đi đâu thấy cũng thịt thà mỡ màng phát sợ. Hèn chi ai cũng lên kí ào ào. Lên kí rồi suy nghĩ cách để giảm kí. Thể dục, hút mỡ, massage, uống thuốc giảm béo. Lắm trò tốn kém trong khi ăn cũng đã tốn kém không ít. Thế thì nhịn quách đi, vừa được ốm lại vừa tiết kiệm gấp đôi gấp ba. Hè hè, lý luận ngang như cua.
1 năm, 5 tháng và 7 ngày, thời gian đang dần lùi xa cái cột mốc ấy. Một người vẫn đi tiếp trên chuyến xe thời gian và một người thì vĩnh viễn dừng lại. Bây giờ chỉ còn thở dài để dồn cái cảm xúc trong lòng ra ngoài. Đã thôi khóc và bớt dằn vặt mình là người có lỗi. Thỉnh thoảng vẫn thả hồn để nghĩ về người ấy. Có gì sai ở đây? Thời điểm xuất hiện của 2 con người sai ư? Liệu cái vòng quay này có lặp lại ở kiếp sau không? Chắc chắn là vẫn còn nợ nhau nhiều lắm. Nghe có vẻ như truyện liêu trai ấy nhỉ?
da1uhate
member
REF: 615122
10/16/2011
Mới phát hiện ra một sự việc hơi hơi nghiêm trọng: bị béo phì. Cái quần mua cách đây 2 năm giờ thấy chật ních. Giở mớ hình đi Huế xem cũng thấy mặt con nhỏ trong đó ục hơn. Đứng trước gương quan sát 2 cái xương quai xanh. Giờ thì chắc dì Sáu sẽ không còn cằn nhằn vì 2 cái xương này nữa rồi. Thấy lo lo cho cái vòng 2. Hình như nó là chỗ phì nhất thì phải.
Cứ cách tuần là Bo lại hỏi có về Dalat không? Hỏi quài tui sắp quạu rồi. Muốn về nhà thì về đi chứ hỏi hỏi cái giề. Mà nhờ Bo hỏi quài tui cũng muốn đi luôn rồi. Tháng sau là sinh nhật tui. Đón sinh nhật ở Dalat cũng là 1 cảm giác khác đó chứ. Nói vậy thôi chứ phải để dành chiền đưa Mama đi Phan Thiết chơi. Đã hứa với lòng trong năm nay phải đi du lịch với Mama 1 chuyến. Hứa là phải làm. À, hay là đưa Mama đi nghe ca Huế trên sông Hương ta? He he, ý tưởng không dở chút nào.
da1uhate
member
REF: 615396
10/18/2011
Thấy nhớ 1 người. Nhớ nhiều lắm. Nhớ đến phát khóc. Đôi lúc nghĩ rằng ta phải làm điều này điều kia để tiếp tục tồn tại nhưng thỉnh thoảng cứ muốn hỏi người ấy rằng 'em làm vậy có đúng ư anh muốn không?'
Anh à, giờ em đang theo học ngành mà anh từng muốn học. Hai học kỳ nữa là em sẽ tốt nghiệp. Em học giỏi nhất lớp, em có học bổng, anh vui không? Hôm kia em gọi cho anh. Vẫn là cái tràng tiếng Đức cũ kỹ đó. Em không hiểu người ta nói ǵ dù âm thanh đă quá quen thuộc. Thật sự chưa bao giờ em thoát được câu nói của chị Tư. V́ sao chị lại có suy nghĩ đó hả anh? Kể từ cái ngày chị nói ra suy nghĩ của chị, tuy không phải là trách móc nhưng em rất đau và ám ảnh. Nỗi đau chỉ riêng ḿnh em hiểu. Em không bao giờ dám đối diện với chị một lần nào nữa dù là email hay chat. Con hẻm nhà anh, em chạy xe qua lại bao nhiêu lần, lần nào cũng vẫn c̣n thấy h́nh ảnh anh đứng ngay đầu hẻm nh́n em cười tủm tỉm. Tính nết hai đứa ḿnh giống nhau. Anh cũng từng nói chỉ có ḿnh anh mới chịu đựng được tính nết của em. Em yếu đuối, em khó chịu, em đỏng đảnh, em đa t́nh, phải không? Nếu có anh ở đây, em sẽ hỏi tại sao Dương Quá phải chờ Tiểu Long Nữ đến 16 năm? Nếu phải chờ em, anh sẽ chờ em trong bao nhiêu năm hả anh?
...
"2. Đừng nói đến t́nh yêu trong tâm tưởng.
Anh xin em nếu chẳng gối đầu trên tay anh th́ cũng đừng giam đôi cánh tay to của loài dă điểu.
Nếu bước chân anh chẳng được theo em th́ hăy mặc con tuấn mă chạy trong rừng.
Trong ngôi nhà kư ức dù em đặt anh giữa gian pḥng chọn lọc, trong khu vườn kỷ niệm dù em cho anh miếng đất ưu tiên, tất cả với anh vẫn chỉ là nghĩa trang t́nh ái.
Đừng nói tới những câu thơ cũ với h́nh ảnh đôi chim liền cánh, cuộc hẹn ḥ kiếp sau, sự tưởng nhớ thường xuyên trong xa cách.
Em dư biết giá trị liều thuốc an thần của những bài thơ nói về t́nh yêu kiếp khác, sao c̣n bắt anh chèo thuyền trong ảo tưởng ?
Em dư biết cha mẹ sinh ra anh vốn là một đứa con hư chẳng biết tôn ai làm thần tượng, sao c̣n bắt anh t́m một chỗ ngồi riêng biệt cho em?
Sao nỡ bắt anh về ẩn náu trong khu rừng kỷ niệm để loài thú cô đơn tiêu hao thân thể.
Những tế ào úa ṃn sẽ chẳng đủ nuôi loài ṛi trong bữa tiệc thần kinh..."
(Bài Giă Biệt)
da1uhate
member
REF: 615418
10/18/2011
Vấn thế gian t́nh hà thị vật... mà sao lâu lâu ta cứ phải khóc lóc v́ t́nh?
Trời trở lạnh. Chẳng biết có phải vậy không. Tối về thấy lạnh mà sáng ra đi cũng thấy lạnh. Viêm họng rồi. Cũng tại hôm qua làm việc ở Kumho. Máy lạnh bên đó chạy phát khiếp. Ngồi có mấy tiếng mà cóng cả người. Có áo khoác lại chẳng dám mặc.
Tối ngủ nằm khóc tu tu. Khóc cho cố rồi bị nghẹt thở ù tai. Bao nhiêu công sức thăm nom bác sĩ uống thuốc hổm rày tan tành. Nhận ra bệnh viêm mũi th́ ít nhất không được khóc. Ngu ǵ mà ngu.
Nhớ Mama. Hơn tháng rồi chưa về. Chủ Nhật này mà về chắc Mama bất ngờ lắm. Chưa khi nào về mà không báo trước.
Muốn học thêm một ngoại ngữ nữa. Có thể là 1 ngôn ngữ Á Châu, Trung hoặc Nhật. Đang lưỡng lự. Có lẽ phải tham khảo tỷ tỷ.
da1uhate
member
REF: 615593
10/20/2011
Sẽ ra về trong 30 phút nữa. Việc hôm nay coi như xong. Vọc cái database của thằng mập tè le ra. Ha, đang muốn tạo mấy cái query để mỗi đầu tháng không phải chạy report bắng nhắng. Làm sao mà chỉ thẳng ra số liệu c̣n sai sót ở đâu mới tuyệt.
Trời chiều có vẻ đẹp. Nắng chiếu vàng vơ lên mấy ṭa nhà đối diện. Tốt. Hôm nay đang muốn đi siêu thị lượn 1 tí. Có 2 cái hẹn. 1 buổi tối bận rộn. Tiếc là tỷ đi làm trở lại rồi chứ không phóng xe qua sân nhà tỷ ngồi ngắm hoàng hôn lư sự đời th́ hay biết mấy.
Muốn cai cà phê mà chắc cai không được. Người ta nói caffein th́ không tốt cho con gái. Câu này nghe cách đây 7 năm. Giờ đâu c̣n hợp thời nữa. I’m not a girl, not yet a woman. Khakha.
Vừa xếp 2 quyển của Nguyễn Nhật Ánh lên kệ. Chắc chỉ có đọc truyện là nhanh nhẩu nhất. Quyển ‘7 habits’ đọc 3 năm chưa xong. Năm đầu đọc khoảng 100 trang. Năm sau 200 trang. Năm thứ 3 chưa biết được nhiêu trang. C̣n khối quyển vẫn nằm trên kệ mà chưa 1 lần đọc qua 10 trang. Mua v́ tác giả, v́ sách có tiếng từ ngàn năm trước chứ chưa hẳn v́ ham thích nội dung bên trong. Lưu trữ tri thức th́ đâu có ǵ gọi hoang phí hen.
Đọc báo vẩn vơ mấy mục tâm sự chuyện gia đ́nh. Thấy đàn ông thật lắm chuyện (mà phụ nữ cũng thế). Ai cũng mang tư tưởng được voi đ̣i luôn Hai Bà Trưng. Vợ hiền th́ chê dở mà vợ anh thư th́ cảm thấy mất sĩ diện. H́nh như đàn ông sống v́ xă hội hơn là v́ cảm xúc. Ông nào mà sống kiểu này th́ t́nh yêu chỉ là con số 0. Tội.
da1uhate
member
REF: 615733
10/21/2011
Bỗng dưng được nghỉ học. Từ hồi hè đến giờ thấy giáo viên bận hoài luôn. Kéo dài ra th́ lại càng lâu tốt nghiệp. Hong thích. C̣n quá chừng thứ muốn học.
Tỷ bảo nên học tiếng Trung. Nhỏ bạn cũng nói vậy. Nó c̣n đế thêm 'Pà học xong rồi đi làm cho Hong Kong. Vừa xài được tiếng Anh lẫn tiếng Trung. Lương tốt mà khỏe. Tui đang làm cho Nhật nè, nhức đầu lắm'. Ờ, học tiếng Trung cũng được. Tha hồ đọc Đường thi bản gốc. Ha ha.
Đọc bài nhỏ kia viết về 'Bắt trẻ đồng xanh' thấy hay ghê. Viết tốt. Đi ḷ ḍ xem giá 'Bắt trẻ đồng xanh' trong tiki. Phân vân chẳng biết có nên mua hay không. Mua quài tốn tiền mà truyện th́ ít khi đọc đi đọc lại. Hay là mượn của thư viện? Nếu tính ra th́ tiền xăng đi từ nhà ra thư viện cũng gần nửa tiền mua sách. Haiz, khó nghĩ thiệt. To buy or not to buy?
da1uhate
member
REF: 615783
10/22/2011
Đọc bài 'Ngày xưa - Ngày nay' (tuoitre). Tự nhiên nhớ lại 1 t́nh huống thực tế.
Một người đàn ông có chút máu văn nghệ thường ngồi ôm đàn hát nghêu ngao mỗi khi vợ dẫn 2 đứa con gái về nhà ngoại. Những lúc có vợ ở nhà, tuyệt nhiên chẳng nghe đàn hát bao giờ. Có phải v́ người đó đàn hát quá dở? Hỏng phải, trung thực mà nói, không hay như nghệ sĩ chuyên nghiệp nhưng hơn rất nhiều dân amateur khác. V́ sao anh ta không biểu diễn khả năng trước mặt vợ? Chỉ có người trong cuộc hiểu.
Ai đọc truyện Thần Điêu Hiệp Lữ cũng biết mối t́nh của Tiểu Long Nữ và Dương Quá. Rất đẹp. Truyện kết thúc khi 2 người gặp lại nhau sau 16 năm xa cách. Một kết thúc làm hài ḷng độc giả nhưng giả như nếu tiếp tục, người ta cũng muốn biết cặp đôi này chung sống có hạnh phúc hay không. Đó là một thách thức lớn v́ cá tính hai con người này hoàn toàn khác nhau.
Đọc đâu đó thấy người ta hay nhắc cụm từ "hồng nhan tri kỷ" để ám chỉ người con gái có thể vừa làm người yêu vừa làm bạn. C̣n ngược lại th́ phải gọi thế nào nhỉ?
Nữ vô duyên vi tài tử phụ
Nam bất hạnh tác hồng nhan phu...
Nữ vô duyên làm vợ người tài tử, nam không may làm chồng người đàn bà đẹp... Em ơi... Em không là người đẹp, anh không là tài tử, tại sao đôi ta cùng đau khổ?
(KỲ HOA EM vẫn là EM)
da1uhate
member
REF: 616317
10/26/2011
Một ngày thật t́nh cờ.
Uống vừa xong ly cafe, ngáp gần sái quai hàm. Không hiểu ngáp v́ lư do ǵ. Hong hề thiếu ngủ.
Ăn chay bằng đậu hủ chiên sả. Ăn hoài hong hết dĩa cơm. Cứ như ăn cơm Thạch Sanh. Thằng mập ngứa mắt ngứa mồm, mỗi muỗng đưa lên là ḥ 'cố lên, cố lên'. Tức cành hông mà hong dám chửi.
Search web và đọc báo. Thấy người ta giới thiệu sách của 'Phan Thị Vàng Anh'. Thế là tiêu ít tiền cho tiki. Tiêu xong lại thấy tiêng tiếc.
Trời mưa xối xả vừa lúc chuẩn bị khăn gói lên đường. Không c̣n sự lựa chọn nào khác ngoài đội mưa. Chạy được 1 quăng, xe lủng bánh. Dắt vô tiệm sửa xe. Cây đinh 5 phân dài ngoẵng. Chẳng hiểu nó cắm thẳng vào bánh xe bằng cách nào. Vá xe xong cũng là lúc bắt đầu xuất hiện đoàn rồng rắn. Lủi đường nào cũng rề rề. Chán ̣m. Những lúc như vầy chỉ thích đi thành phố khác để sống.
Loe ngoe măi cũng thoát được đám kẹt xe. Vù lên trường. Nhận tin sét đánh ngang tai. Được nghỉ. Không c̣n ǵ để b́nh luận cho sự hao phí.
Về nhà. Tranh thủ thời gian rảnh ngồi làm bài thuyết tŕnh tiếng Anh cho ngày thứ Sáu tới. Chưa le lói được ư tưởng nào th́ sự lười biếng ở đâu ùa về, choáng ngợp tâm hồn, lấn át mọi suy nghĩ. Vứt bài thuyết tŕnh sang 1 bên. Ôm quyển Kim Dung. Nghiền ngẫm về t́nh yêu đôi lứa trong truyện.
Ôi ta buồn, (hồn) ta đi lang thang bởi v́ đâu...
da1uhate
member
REF: 616550
10/28/2011
Có người rủ đi Dalat. Đi giúp trại tâm thần. Người rủ rê cũng nhắc tới 1 người khác trong cái nhóm đă đi hơn một năm trước. V́ vậy mà biết tin tức của người ta. Đă bao lần cố t́nh không muốn biết mặc dù gặp thằng em trai hằng ngày. Th́ ra đang ở nước ngoài. Thi cái ǵ đó về chuyên ngành. Đă có lần nghe chính người ấy nói về kỳ thi này. Đang xây dựng sư nghiệp cơ đấy. Té ra khi xa nhau th́ cả hai không khác ǵ nhau. Lao vào làm việc và học như điên. Để quên hay là để chứng tỏ bản thân? Ok, sao cũng được. Cũng không muốn phủ nhận rằng trong ḷng c̣n rất nhiều t́nh cảm nhưng chỉ giống như Hân Ly thôi. Hân Ly yêu Trương Vô Kỵ, cái gă mà khi nhỏ đă cắn cô để thành vết sẹo nơi cánh tay chứ không phải là gă Tăng A Ngưu vơ công cái thế đang ở bên cạnh chăm sóc ḿnh. Đến khi biết được Tăng A Ngưu chính là Trương Vô Kỵ đă trưởng thành th́ Hân Ly vẫn nhất quyết chỉ yêu Trương Vô Kỵ của ngày xưa và phủ nhận Trương Vô Kỵ hiện tại. Có điên không? T́nh yêu mà, khó nói lắm. Hễ nói là sai.